lǔ miào diǎn chén mǔ xū mǔ dù lán xiāng bái shuǐ sù nǚ cài nǚ xiān péng qiú zǐ yún guān nǚ dào shì qín shí fù rén hé èr niáng
魯妙典 諶母 盱母 杜蘭香 白水素女 蔡女仙 蓬球 紫雲觀女道士 秦時婦人 何二娘
lǔ miào diǎn
魯妙典
lǔ miào diǎn zhě, jiǔ yí shān nǚ guān yě. shēng jí mǐn huì gāo jié, bù shí hūn yǐn jiǔ. shí yú suì, jí wèi qí mǔ yuē: dàn xī wén shí wù chòu zhuó, wǎng wǎng bí nǎo téng tòng, yuàn qiú bù shí. jǔ jiā lián zhī. fù zhī fú qì ěr yào zhī fǎ. jū shí nián, cháng yì yì bù lè. yīn wèi mǔ yuē: rén zhī shàng shòu, bù guò bǎi èr shí nián, āi lè rì yǐ xiāng hài kuàng nǚ zǐ zhī shēn, qǐ kě fù mái méi zhēn xìng, hùn yú fán sú hū? yǒu lù chuáng dào shì guò zhī, shòu yǐ dà dòng huáng tíng jīng, wèi yuē: huáng tíng jīng, fú sāng dà dì jūn gōng zhōng jīn shū, sòng yǒng wàn biàn zhě, dé wèi shén xiān dàn zài láo xīn bù juàn ěr. jīng yún: yǒng zhī wàn biàn shēng sān tiān, qiān zāi yǐ xiāo bǎi bìng quán. bù dàn hǔ láng zhī xiōng cán, yì yǐ què lǎo nián yǒng yán. jū shān dú chù, yǒng zhī yī biàn, rú yǔ shí rén wèi lǚ, zhé wú bù wèi. hé zhě? cǐ jīng zhào jí shēn zhōng zhū shén, chéng zhèng shén qì. shén qì zhèng zé wài xié bù néng gàn, zhū shén jí zé bù wèi bù néng jí. ruò xíng quán shén jí, qì zhèng xīn qīng, zé chè jiàn qiān lǐ zhī wài, xiān háo wú yǐn yǐ. suǒ huàn rén bù néng zhī, zhī zhī ér bù néng xiū, xiū zhī ér bù néng jīng, jīng zhī ér bù néng jiǔ. zhōng dào ér sàng, zì qì qián gōng, bù wéi yǒu xuán kē zhī zé, yì jiāng xǐ dàng shēng sǐ, kǔ bào wú qióng yě. miào diǎn fèng jiè shòu jīng, rù jiǔ yí shān, yán qī jìng mò. lèi yǒu mó shì, ér zhēn jiè bù náo. jī shí yú nián, yǒu shén rén yǔ zhī yuē: cǐ shān dà shùn suǒ lǐ, tiān dì zhī zǒng sī jiǔ zhōu zhī zōng zhǔ dì. gǔ yǒu gāo dào zhī shì, zuò sān chù lù chuáng, kě yǐ qī bì fēng yǔ, zhái xíng niàn zhēn. suì yuè jí jiǔ, xuán jiē xiǔ bài. jīn wèi zhì zhī, kě yǐ suì xìng yàn xī yě. yòu shí nián, zhēn xiān xià jiàng, shòu yǐ líng yào, bái rì shēng tiān. chū, miào diǎn jū shān, fēng shàng wú shuǐ. shén rén huà yī shí pén, dà sān chǐ, zhǎng sì chǐ, pén zhōng cháng zì rán yǒu shuǐ, yòng zhī bù jié. yòu yǒu dà tiě jiù, yì shén rén suǒ sòng, bù zhī hé yòng. jīn bìng zài shàng. xiān tán shí shàng, wǎn rán yǒu xiān rén lǚ jī jí jí yuán zuò gè. jù míng chāo běn gǎi gǔ jìng yī miàn, dà sān chǐ zhōng yī kǒu, xíng rú yǎn yuè. jiē shén rén sòng lái, bìng miào diǎn shēng tiān suǒ liú zhī wù, jīn zài wú wèi guān. chū jí xiān lù
魯妙典者,九嶷山女官也。生即敏慧高潔,不食葷飲酒。十餘歲,即謂其母曰:「旦夕聞食物臭濁,往往鼻腦疼痛,願求不食。」舉家憐之。復知服氣餌藥之法。居十年,常悒悒不樂。因謂母曰:「人之上壽,不過百二十年,哀樂日以相害;況女子之身,豈可復埋沒貞性,混於凡俗乎?」有麓床道士過之,授以大洞《黃庭經》,謂曰:「《黃庭經》,扶桑大帝君宮中金書,誦詠萬遍者,得為神仙;但在勞心不倦耳。《經》云:『詠之萬遍升三天,千災已消百病痊。不憚虎狼之兇殘,亦已卻老年永延。』居山獨處,詠之一遍,如與十人為侶,輒無怖畏。何者?此經召集身中諸神,澄正神氣。神氣正則外邪不能幹,諸神集則怖畏不能及。若形全神集,氣正心清,則徹見千里之外,纖毫無隱矣。所患人不能知,知之而不能修,修之而不能精,精之而不能久。中道而喪,自棄前功,不惟有玄科之責,亦將洗盪生死,苦報無窮也。」妙典奉戒受《經》,入九嶷山,岩棲靜默。累有魔試,而貞介不撓。積十餘年,有神人語之曰:「此山大舜所理,天地之總司、九州之宗主地。古有高道之士,作三處麓床,可以棲庇風雨,宅形念貞。歲月即久,旋皆朽敗。今為制之,可以遂性宴息也。」又十年,真仙下降,授以靈藥,白日升天。初,妙典居山,峰上無水。神人化一石盆,大三尺,長四尺,盆中常自然有水,用之不竭。又有大鐵臼,亦神人所送,不知何用。今並在上。仙壇石上,宛然有仙人履跡;及(及原作各。據明抄本改)古鏡一面,大三尺;鍾一口,形如偃月。皆神人送來,並妙典升天所留之物,今在無為觀。(出《集仙錄》)
chén mǔ
諶母
yīng mǔ zhě, xìng chén shì, zì yuē yīng, bù zhī hé xǔ rén yě. xī jìn zhī shí, dān yáng jùn huáng táng guān jū yān, qián xiū zhì dào. shí rén zì tóng yòu dǎi shuāi lǎo jiàn zhī, yán zhuàng wú gǎi. zhòng hào wèi yīng mǔ. yīn rù wú shì, jiàn yī tóng zǐ, nián kě shí sì wǔ. qián bài yú mǔ yún: hé wèi mǔ ér. mǔ yuē: nián shào zì hé ér lái? bài wú wèi mǔ, jì fēi qí lèi, bù hé dà dào. tóng zǐ nǎi qù. yuè yú, yòu wú shì féng yǒu sān suì hái zi, bēi tí hū jiào. shū yù chén mǔ, zhí mǔ yī jū yuē: wǒ mǔ hé lái? mǔ āi ér shōu yù zhī, yú yú suǒ shēng. jì zhǎng, míng yǐng xiào jìng, yì yú cháng rén. guān suì yǐ lái, fēng shén tǐng mài, suǒ jū cháng yǒu yì yún qì, guāng jǐng fǎng fú, shí shuō péng lái làng yuàn zhī shì. mǔ yì zhī, wèi yuē: wú yǔ rǔ zàn cǐ xiāng yīn. rǔ yǐ hé wèi hào yě? zǐ yuē: xī méng tiān zhēn méng shòu líng zhāng, xī yǐ míng pǐn, yuē wèi xiào dào míng wáng. jīn yí chēng ér hū zhī yǐ. suì gào mǔ xiū zhēn zhī jué yuē: měi xū gāo chù xuán tái, shū jué yì dǎng, xiū xián qiū fù, ěr shùn yáng hé, jìng yí xuán pǔ, wěi jiàn qián fēi. wú yīng gōng zǐ huáng lǎo yù shū dà dòng zhēn jīng huō luò qī yuán tài shàng yǐn yán zhī dào kě zhì. yàn xī yǐ liú xiá zhī zhàng, juàn miǎn hū wén chāng zhī tái, dé cǐ dào zhě, jiǔ fèng qí chàng, tiān jí hài xū, sǒng shēn yù jié, rù jǐng fú kōng, lóng chē hǔ qí, yóu biàn bā fāng yǐ. mǔ yí bǎo zhī. yī dàn, xiào dào míng wáng mò rán yǐn qù, mǔ mì xiū dào fǎ, jī shù shí nián, rén mò zhī yě. qí hòu wú měng xǔ xùn zì gāo yáng nán yóu, yì mǔ, qǐng chuán suǒ de zhī dào, yīn méng ér shòu zhī, xiào dào zhī fǎ, suì xíng jiāng biǎo. xián rì měi gào èr zǐ yuē: shì yún xī wèi xùn shī. jīn yù huáng pǔ zhī zhōng, měng wèi yù shǐ, ér xùn wèi gāo míng dà shǐ, zǒng lǐng xiān jí wǔ pǐn yǐ qiān. yòu suǒ zhǔ shí èr chén, pèi shí èr guó zhī fēn yě. xùn lǐng xuán xiāo zhī yě, yú chén wèi zi měng tǒng xīng jì zhī bāng, yú chén wèi chǒu. xǔ dāng jū wú zhī shàng, yǐ cóng xiān jiē zhī děng jiàng yě. yòu shù nián, yǒu yún lóng zhī jià, qiān shèng wàn qí lái yíng, chén mǔ bái rì shēng tiān. jīn hóng zhōu gāo ān xiàn dōng sì shí lǐ, yǒu huáng táng tán jìng, jí xǔ jūn lì cí cháo bài shèng mǔ zhī suǒ. qí shēng tiān shì jī, zài dān yáng jùn zhōng, hòu bì táng xuān zōng miào huì, zhōng líng cí hào wèi chén mǔ. qí xiào dào zhī fǎ, yǔ líng bǎo xiǎo yì. yù zhāng rén shì shì háng zhī. chū yōng chéng jí xiān lù
嬰母者,姓諶氏,字曰嬰,不知何許人也。西晉之時,丹陽郡黃堂觀居焉,潛修至道。時人自童幼逮衰老見之,顏狀無改。眾號為嬰母。因入吳市,見一童子,年可十四五。前拜於母云:「合為母兒。」母曰:「年少自何而來?拜吾為母,既非其類,不合大道。」童子乃去。月余,又吳市逢有三歲孩子,悲啼呼叫。倏遇諶母,執母衣裾曰:「我母何來?」母哀而收育之,逾於所生。既長,明穎孝敬,異於常人。冠歲以來,風神挺邁,所居常有異雲氣,光景仿佛,時說蓬萊閬苑之事。母異之,謂曰:「吾與汝暫此相因。汝以何為號也?」子曰:「昔蒙天真盟授靈章,錫以名品,約為孝道明王。今宜稱而呼之矣。」遂告母修真之訣曰:「每須高處玄台,疏絕異黨,修閒丘阜,餌順陽和,靜夷玄圃,委鑒前非。無英公子、黃老《玉書》、大洞《真經》、豁落七元、太上隱言之道可致。晏息以流霞之障,睠眄乎文昌之台,得此道者,九鳳齊唱,天籍駭虛,竦身御節,入景浮空,龍車虎旗,游遍八方矣。母宜寶之。」一旦,孝道明王漠然隱去,母密修道法,積數十年,人莫知也。其後吳猛、許遜自高陽南遊,詣母,請傳所得之道,因盟而授之,孝道之法,遂行江表。閒日每告二子曰:「世雲昔為遜師。今玉皇譜之中,猛為御史,而遜為高明大使,總領仙籍五品已遷。又所主十二辰,配十二國之分野。遜領玄枵之野,於辰為子;猛統星紀之邦,於辰為丑。許當居吳之上,以從仙階之等降也。」又數年,有雲龍之駕,千乘萬騎來迎,諶母白日升天。今洪州高安縣東四十里,有黃堂壇靜,即許君立祠朝拜聖母之所。其升天事跡,在丹陽郡中,後避唐宣宗廟諱,鍾陵祠號為諶母。其孝道之法,與靈寶小異。豫章人世世行之。(出墉城《集仙錄》)
xū mǔ
盱母
xū mǔ zhě, yù zhāng rén yě. wài hùn shì sú, ér nèi xiū zhēn yào. cháng yún: wǒ qiān nián zhī qián, céng jū xī shān, shì lèi shào xī, dāng guī zhēn yú bǐ. qí zi míng liè, zì dào wēi. shǎo sàng fù, shì mǔ yǐ xiào wén. jiā pín, ér yíng shì gān zhǐ, wèi cháng yǒu què, xiāng lǐ tuī zhī. xī jìn wǔ dì shí, tóng jùn wú měng xǔ xùn, jīng xiū tōng gǎn, dào huà xuān xíng. jū hóng yá shān, zhú tán lì jìng. měng jì qù shì, xùn jí yǐ bǎo fú zhēn lù zhěng sú jiù mín. yuǎn jìn zōng zhī. xùn shì B zhōu wèi jì shì, hòu měi shuò wàng hái jiā cháo bài. rén huò jiàn qí chéng lóng, wǎng lái jìng sù, rú zhǐ chǐ ěr. xū jūn chún dǔ zhōng hòu, xùn wěi yòng zhī, jí yǔ mǔ jié cǎo yú xùn zhái dōng běi bā shí yú bù, dàn xī shì fèng, jǐn yuàn gōng sù, wèi cháng yǒu dài. mǔ cháng yú shān xià cǎi xié huā guǒ, yǐ fèng xǔ jūn. jūn xī qí chéng zhì, cháng yù zhěng dù zhī. yuán kāng kāng yuán zuò qìng, jù yōng chéng jí xiān lù gǎi èr nián rén zǐ bā yuè shí wǔ rì, tài shàng mìng yù zhēn shàng gōng cuī wén zi tài xuán zhēn xiāng xiá qiū zhòng, cè mìng zhēng bài xǔ jūn wèi jiǔ zhōu dōu xiān dà shǐ gāo míng zhǔ zhě, bái rì shēng tiān. xǔ wèi dào wēi jí mǔ yuē: wǒ chéng tài dì zhī mìng, bù dé jiǔ liú. rǔ kě hòu suí xiān yú, qī yú yì rì. mǔ zǐ bēi bù zì shèng, zài bài gào qǐng, yuàn shì yún niǎn. jūn xǔ zhī, jí cì líng yào fú zhī, gōng bǐng zhēn jué, yú shì wǔ shí cóng xǔ jūn shēng tiān. jīn tán jǐng cún yān. xiāng rén bù gǎn huá shàn, gài xū jūn mǔ zǐ jiǎn yuē gù yě. shì hào wèi xū mǔ jǐng yān. chū jí xiān lù
盱母者,豫章人也。外混世俗,而內修真要。常云:「我千年之前,曾居西山,世累稍息,當歸真於彼。」其子名烈,字道微。少喪父,事母以孝聞。家貧,而營侍甘旨,未嘗有闕,鄉里推之。西晉武帝時,同郡吳猛、許遜,精修通感,道化宣行。居洪崖山,築壇立靜。猛既去世,遜即以寶符、真籙拯俗救民。遠近宗之。遜仕B州為記室,後每朔望還家朝拜。人或見其乘龍,往來徑速,如咫尺耳。盱君淳篤忠厚,遜委用之,即與母結草於遜宅東北八十餘步,旦夕侍奉,謹愿恭肅,未嘗有怠。母常於山下採擷花果,以奉許君。君惜其誠志,常欲拯度之。元康(康原作慶,據墉城《集仙錄》改)二年壬子八月十五日,太上命玉真上公崔文子、太玄真鄉瑕丘仲,冊命征拜許君為九州都仙大使高明主者,白日升天。許謂道微及母曰:「我承太帝之命,不得久留。汝可後隨仙輿,期於異日。母子悲不自勝,再拜告請,願侍雲輦。君許之,即賜靈藥服之,躬稟真訣,於是午時從許君升天。今壇井存焉。鄉人不敢華繕,蓋盱君母子儉約故也。世號為盱母井焉。(出《集仙錄》)
dù lán xiāng
杜蘭香
dù lán xiāng zhě, yǒu yú fù yú xiāng jiāng dòng tíng zhī àn, wén ér tí shēng, sì gù wú rén, wéi sān suì nǚ zǐ zài àn cè, yú fù lián ér jǔ zhī. shí yú suì, tiān zī qí wěi, líng yán shū yíng, dài tiān rén yě. hū yǒu qīng tóng líng rén, zì kōng ér xià, lái jí qí jiā, xié nǚ ér qù. lín shēng tiān, wèi qí fù yuē: wǒ xiān nǚ dù lán xiāng yě, yǒu guò zhé yú rén jiān. xuán qī yǒu xiàn, jīn qù yǐ. zì hòu shí yì hái jiā. qí hòu yú dòng tíng bāo shān jiàng zhāng shuò jiā, gài xiū dào zhě yě. lán xiāng jiàng zhī sān nián, shòu yǐ jǔ xíng fēi huà zhī dào, shuò yì dé xiān. chū jiàng shí, liú yù jiǎn yù tuò yú hóng huǒ huàn bù, yǐ wèi dēng zhēn zhī xìn yān. yòu yī xī, mìng shì nǚ jī huáng lín yǔ pèi jiàng lǚ xuán guān hè chǎng zhī fú dān yù pèi huī jiàn, yǐ shòu yú shuò, yuē: cǐ shàng xiān zhī suǒ fú, fēi dòng tiān zhī suǒ yǒu yě. bù zhī zhāng shuò xiān guān dìng hé bān pǐn. yú fù yì lǎo, yīn yì shǎo, wǎng wǎng bù shí. yì xué dào jiāng hú, bù zhī suǒ zhī. chū yōng chéng jí xiān lù
杜蘭香者,有漁父於湘江洞庭之岸,聞兒啼聲,四顧無人,惟三歲女子在岸側,漁父憐而舉之。十餘歲,天姿奇偉,靈顏姝瑩,迨天人也。忽有青童靈人,自空而下,來集其家,攜女而去。臨升天,謂其父曰:「我仙女杜蘭香也,有過謫於人間。玄期有限,今去矣。」自後時亦還家。其後於洞庭包山降張碩家,蓋修道者也。蘭香降之三年,授以舉形飛化之道,碩亦得仙。初降時,留玉簡、玉唾盂、紅火浣布,以為登真之信焉。又一夕,命侍女齎黃麟羽帔、絳履玄冠、鶴氅之服、丹玉珮揮劍,以授於碩,曰:「此上仙之所服,非洞天之所有也。」不知張碩仙官定何班品。漁父亦老,因益少,往往不食。亦學道江湖,不知所之。(出墉城《集仙錄》)
bái shuǐ sù nǚ
白水素女
xiè duān, jìn ān hóu guān rén yě. shǎo sàng fù mǔ, wú yǒu qīn shǔ, wèi lín rén suǒ yǎng. zhì nián shí qī bā, gōng jǐn zì shǒu, bù lǚ fēi fǎ, shǐ chū zuò jū. wèi yǒu qī, xiāng rén gòng mǐn niàn zhī, guī wèi qǔ fù, wèi dé. duān yè wò zǎo qǐ, gōng gēng lì zuò, bù shě zhòu yè. hòu yú yì xià de yī dà luó, rú sān shēng hú. yǐ wèi yì wù, qǔ yǐ guī, zhù wèng zhōng chù zhī. shí shù rì, duān měi zǎo zhì yě, hái, jiàn qí hù zhōng yǒu fàn yǐn tāng huǒ, rú yǒu rén wèi zhě. duān wèi shì lín rén wèi zhī huì yě. shù rì rú cǐ, duān biàn wǎng xiè lín rén. lín rén jiē yuē: wú chū bù wèi shì, hé jiàn xiè yě? duān yòu yǐ wèi lín rén bù yù qí yì, rán shù ěr bù zhǐ. hòu gèng shí wèn, lín rén xiào yuē: qīng yǐ zì qǔ fù, mì zhe shì zhōng yǐn cuàn, ér yán wú wèi rén yǐn yé! duān mò rán, xīn yí bù zhī qí gù. hòu fāng yǐ jī chū míng chū qù, píng zǎo qián guī, yú lí wài qiè kuī qí jiā, jiàn yī shào nǚ cóng wèng zhōng chū, zhì zào xià rán huǒ. duān biàn rù mén, qǔ jìng zào wèng suǒ shì luó, dàn jiàn ké ké yuán zuò nǚ, jù míng chāo běn gǎi. réng dào zào xià wèn zhī yuē: xīn fù cóng hé suǒ lái, ér xiāng wèi chuī? nǚ rén huáng huò, yù hái wèng zhōng, bù néng dé, dá yuē: wǒ tiān hàn zhōng bái shuǐ sù nǚ yě. tiān dì āi qīng shǎo gū, gōng shèn zì shǒu, gù shǐ wǒ quán xiāng wèi shǒu shě chuī pēng. shí nián zhī zhōng, shǐ qīng jū fù dé fù, zì dāng hái qù. ér qīng wú gù qiè xiāng tóng yǎn, wú xíng yǐ jiàn, bù yí fù liú, dāng xiāng wěi qù. suī ěr hòu zì dāng shǎo chà, qín yú tián zuò, yú cǎi zhì shēng. liú cǐ ké qù, yǐ zhù mǐ gǔ, cháng kě bù fá. duān qǐng liú, zhōng bù kěn. shí tiān hū fēng yǔ, xī rán ér qù. duān wèi lì shén zuò, shí jié jì sì, jū cháng ráo zú, bù zhì dà fù ěr. yú shì xiāng rén yǐ nǚ qī duān. duān hòu shì zhì lìng zhǎng yún. jīn dào zhōng sù nǚ shì yě. chū sōu shén jì
謝端,晉安侯官人也。少喪父母,無有親屬,為鄰人所養。至年十七八,恭謹自守,不履非法,始出作居。未有妻,鄉人共憫念之,規為娶婦,未得。端夜臥早起,躬耕力作,不舍晝夜。後於邑下得一大螺,如三升壺。以為異物,取以歸,貯瓮中畜之。十數日,端每早至野,還,見其戶中有飯飲湯火,如有人為者。端謂是鄰人為之惠也。數日如此,端便往謝鄰人。鄰人皆曰:「吾初不為是,何見謝也?」端又以為鄰人不喻其意,然數爾不止。後更實問,鄰人笑曰:「卿以自取婦,密着室中飲爨,而言吾為人飲耶!」端默然,心疑不知其故。後方以雞初鳴出去,平早潛歸,於籬外竊窺其家,見一少女從瓮中出,至灶下燃火。端便入門,取徑造瓮所視螺,但見殼(殼原作女,據明抄本改)。仍到灶下問之曰:「新婦從何所來,而相為炊?」女人惶惑,欲還瓮中,不能得,答曰:「我天漢中白水素女也。天帝哀卿少孤,恭慎自守,故使我權相為守舍炊烹。十年之中,使卿居富得婦,自當還去。而卿無故竊相同掩,吾形已見,不宜復留,當相委去。雖爾後自當少差,勤于田作,漁采治生。留此殼去,以貯米谷,常可不乏。」端請留,終不肯。時天忽風雨,翕然而去。端為立神座,時節祭祀,居常饒足,不致大富耳。於是鄉人以女妻端。端後仕至令長雲。今道中素女是也。(出《搜神記》)
cài nǚ xiān
蔡女仙
cài nǚ xiān zhě, xiāng yáng rén yě. yòu ér qiǎo huì, shàn cì xiù, lín lǐ chēng zhī. hū yǒu lǎo fù yì qí mén, qǐng xiù fèng. yǎn, bì gōng zhī rì, zì dāng zhǐ diǎn. jì ér xiù chéng, wǔ cǎi guāng huàn. lǎo fù guān zhī, zhǐ shì ān yǎn. é ér gōng bì, shuāng fèng téng yuè fēi wǔ. lǎo fù yǔ xiān nǚ gè chéng yī fèng, shēng tiān ér qù. shí jiàng yú xiāng yáng nán shān lín mù zhī shàng, shí rén míng wèi fèng lín shān. hòu yú qí dì zhì fèng lín guān, nán shān cè yǒu fèng tái. chì yú qí zhái zhì jìng zhēn guān, yǒu nǚ xiān zhēn xiàng cún yān. yún jìn shí rén yě. chū xiān chuán shí yí
蔡女仙者,襄陽人也。幼而巧慧,善刺繡,鄰里稱之。忽有老父詣其門,請繡鳳。眼,畢功之日,自當指點。既而繡成,五彩光煥。老父觀之,指視安眼。俄而功畢,雙鳳騰躍飛舞。老父與仙女各乘一鳳,升天而去。時降於襄陽南山林木之上,時人名為鳳林山。後於其地置鳳林關,南山側有鳳台。敕於其宅置靜貞觀,有女仙真像存焉。雲晉時人也。(出《仙傳拾遺》)
péng qiú
蓬球
bèi qiū xī yǒu yù nǚ shān. chuán yún, jìn tài shǐ zhōng, běi hǎi péng qiú, zì bó jiān, rù shān fá mù, hū jué yì xiāng, suì sù fēng xún zhì běi shān. kuò rán gōng diàn pán yù, lóu tái bó chǎng. qiú rù mén kuī zhī, jiàn wǔ zhū yù shù fù shāo qián, yǒu sì fù rén, duān miào jué shì, gòng dàn qí yú táng shàng. jiàn qiú jù jīng qǐ, wèi qiú yuē: péng jūn hé gù dé lái? qiú yuē: xún xiāng ér zhì. suì fù hái xì. yī xiǎo zhě biàn shàng lóu dàn qín, liú xì zhě hū zhī yuē: yuán huī hé wèi dú shēng lóu? qiú shù xià lì, jué shǎo jī, nǎi yǐ shé shì yè shàng chuí lù. é rán yǒu yī nǚ chéng hè ér zhì, yíng huì huì, yuán zuò huì. jù míng chāo běn gǎi yuē: yù huá, rǔ děng hé gù yǒu cǐ sú rén? wáng mǔ jí lìng wáng fāng píng xíng zhū xiān shì. qiú shèn ér chū mén, huí gù, hū rán bù jiàn. zhì jiā nǎi shì jiàn píng zhōng, qí jiù jū lǘ shě, jiē wèi xū yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
貝丘西有玉女山。傳雲,晉太始中,北海蓬球,字伯堅,入山伐木,忽覺異香,遂溯風尋至北山。廓然宮殿盤郁,樓台博敞。球入門窺之,見五株玉樹;復稍前,有四婦人,端妙絕世,共彈棋於堂上。見球俱驚起,謂球曰:「蓬君何故得來?」球曰:「尋香而至。」遂復還戲。一小者便上樓彈琴,留戲者呼之曰:「元暉何為獨升樓?」球樹下立,覺少飢,乃以舌舐葉上垂露。俄然有一女乘鶴而至,迎恚(恚,原作惠。據明抄本改)曰:「玉華,汝等何故有此俗人?王母即令王方平行諸仙室。」球慎而出門,回顧,忽然不見。至家乃是建平中,其舊居閭舍,皆為墟矣。(出《酉陽雜俎》)
zǐ yún guān nǚ dào shì
紫雲觀女道士
táng kāi yuán èr shí sì nián chūn èr yuè, jià zài dōng jīng, yǐ lǐ kuò zhī wèi hé nán yǐn. qí rì dà fēng, yǒu nǚ guān chéng fēng ér zhì yù zhēn guān, jí yú zhōng lóu, rén guān zhě rú dǔ. yǐ wén yú yǐn. yǐn lǜ lüè rén yě, nù qí jù zhòng, tǎn ér chī zhī. zhì shí, ér chéng fēng zhě jí bù āi qí, yì wú shāng sǔn, yán sè bù biàn. yú shì shì zhī dà hài, fāng lǐ qǐng zòu wén. jiào zhào rù nèi diàn, fǎng qí gù, nǎi pú zhōu zǐ yún guān nǚ dào shì yě, pì gǔ jiǔ, qīng shēn, yīn fēng suì fēi zhì cǐ. xuán zōng dà jiā jìng wèi, xī jīn bó, sòng hái pú zhōu. shù nián hòu, yòu yīn dà fēng, suì fēi qù bù fǎn. chū jì wén
唐開元二十四年春二月,駕在東京,以李适之為河南尹。其日大風,有女冠乘風而至玉貞觀,集於鐘樓,人觀者如堵。以聞於尹。尹率略人也,怒其聚眾,袒而笞之。至十,而乘風者即不哀祈,亦無傷損,顏色不變。於是適之大駭,方禮請奏聞。教召入內殿,訪其故,乃蒲州紫雲觀女道士也,辟穀久,輕身,因風遂飛至此。玄宗大加敬畏,錫金帛,送還蒲州。數年後,又因大風,遂飛去不返。(出《紀聞》)
qín shí fù rén
秦時婦人
táng kāi yuán zhōng, dài zhōu dū du yǐ wǔ tái duō kè sēng, kǒng yāo wěi shì qǐ, fēi yǒu zhù chí zhě, xī zhú zhī. kè sēng jù zhú, duō quán cuàn shān gǔ. yǒu fǎ lǎng zhě, shēn rù yàn mén shān. yōu jiàn zhī zhōng yǒu shí dòng, róng rén chū rù. lǎng duō jī gān liáng, yù zhù cǐ shān, suì xún dòng rù. shù bǎi bù jiàn kuò, zhì píng dì, shè liú shuǐ, dù yī àn, rì yuè shén míng. gēng xíng èr lǐ, zhì cǎo wū zhōng, yǒu fù rén, bìng yī cǎo yè, róng sè duān lì. jiàn sēng jù è, wèn yún: rǔ nǎi hé rén? sēng yuē: wǒ rén yě. fù rén xiào yún: níng yǒu rén xíng hái rú cǐ? sēng yuē: wǒ shì fú. fú xū bìn luò xíng hái, gù ěr. yīn wèn: fú shì hé zhě? sēng jù yán zhī. xiāng gù xiào yuē: yǔ shén yǒu lǐ. fù wèn: zōng zhǐ rú hé? sēng wèi jiǎng jīn gāng jīng. chēng shàn shù sì. sēng yīn wèn: cǐ chù shì hé shì jiè? fù rén yún: wǒ zì qín rén, suí méng tián zhú zhǎng chéng. tián duō shǐ fù rén, wǒ děng bù shèng qí bì, táo cuàn zhì cǐ. chū shí cǎo gēn, dé yǐ bù sǐ. cǐ lái yì bù zhī nián suì, bù fù zhì rén jiān. suì liú sēng, yǐ cǎo gēn bǔ zhī, sè bù kě shí. sēng zhù cǐ sì shí yú rì, zàn cí, chū rén jiān qiú shí. jí zhì dài zhōu, bèi liáng gèng qù, zé mí bù zhī qí suǒ yǐ. chū guǎng yì jì
唐開元中,代州都督以五台多客僧,恐妖偽事起,非有住持者,悉逐之。客僧懼逐,多權竄山谷。有法朗者,深入雁門山。幽澗之中有石洞,容人出入。朗多齎乾糧,欲住此山,遂尋洞入。數百步漸闊,至平地,涉流水,渡一岸,日月甚明。更行二里,至草屋中,有婦人,並衣草葉,容色端麗。見僧懼愕,問云:「汝乃何人?」僧曰:「我人也。」婦人笑云:「寧有人形骸如此?」僧曰:「我事佛。佛須擯落形骸,故爾。」因問:「佛是何者?」僧具言之。相顧笑曰:「語甚有理。」復問:「宗旨如何?」僧為講《金剛經》。稱善數四。僧因問:「此處是何世界?」婦人云:「我自秦人,隨蒙恬築長城。恬多使婦人,我等不勝其弊,逃竄至此。初食草根,得以不死。此來亦不知年歲,不復至人間。」遂留僧,以草根哺之,澀不可食。僧住此四十餘日,暫辭,出人間求食。及至代州,備糧更去,則迷不知其所矣。(出《廣異記》)
hé èr niáng
何二娘
guǎng zhōu yǒu hé èr niáng zhě, yǐ zhī xié zǐ wèi yè, nián èr shí, yǔ mǔ jū. sù bù xiū xiān shù, hū wèi mǔ yuē: zhù cǐ mèn, yì yù xíng yóu. hòu yī rì biàn fēi qù, shàng luó fú shān sì. shān sēng wèn qí lái yóu, dá yún: yuàn shì hé shàng. zì ěr héng liú jū zhǐ. chū bù yǐn shí, měi wèi sì zhòng cǎi shān guǒ chōng zhāi, yì bù zhī qí suǒ qǔ. luó fú shān běi shì xún zhōu, qù nán hǎi sì bǎi lǐ. xún zhōu shān sì yǒu yáng méi shù, dà shù shí wéi. hé shì měi cǎi qí shí, jí zhāi ér fǎn. hòu xún zhōu shān sì sēng zhì luó fú shān, shuō yún: mǒu yuè rì yǒu xiān nǚ lái cǎi yáng méi. yàn zhī, guǒ shì hé shì suǒ cǎi zhī rì yě. yóu cǐ yuǎn jìn zhī qí dé xiān. hòu nǎi bù fù jū sì, huò xún yuè zé yī lái ěr. táng kāi yuán zhōng, chì lìng huáng mén shǐ wǎng guǎng zhōu, qiú hé shì, dé zhī, yǔ shǐ jù rù jīng. zhōng tú, huáng mén shǐ yuè qí sè, yì yù tiāo zhī ér wèi yán. hū yún: zhōng shǐ yǒu rú cǐ xīn, bù kě liú yǐ. yán bì, yǒng shēn ér qù, bù zhī suǒ zhī. qí hòu jué jī bù zhì rén jiān yǐ. chū guǎng yì jì
廣州有何二娘者,以織鞋子為業,年二十,與母居。素不修仙術,忽謂母曰:「住此悶,意欲行游。」後一日便飛去,上羅浮山寺。山僧問其來由,答云:「願事和尚。」自爾恆留居止。初不飲食,每為寺眾采山果充齋,亦不知其所取。羅浮山北是循州,去南海四百里。循州山寺有楊梅樹,大數十圍。何氏每采其實,及齋而返。後循州山寺僧至羅浮山,說云:「某月日有仙女來采楊梅。」驗之,果是何氏所采之日也。由此遠近知其得仙。後乃不復居寺,或旬月則一來耳。唐開元中,敕令黃門使往廣州,求何氏,得之,與使俱入京。中途,黃門使悅其色,意欲挑之而未言。忽云:「中使有如此心,不可留矣。」言畢,踴身而去,不知所之。其後絕跡不至人間矣。(出《廣異記》)