xǔ fēi qióng péi xuán jìng qī xuán fú xú xiān gū gōu xiān gū wáng shì nǚ xuē xuán tóng qī xiāo yáo chá lǎo zhāng jiàn zhāng zhōu bǎo
許飛瓊 裴玄靜 戚玄符 徐仙姑 緱仙姑 王氏女 薛玄同 戚逍遙 茶姥 張建章 周寶
xǔ fēi qióng
許飛瓊
táng kāi chéng chū, jìn shì xǔ chán yóu hé zhōng, hū dé dà bìng, bù zhī rén shì, qīn yǒu shù rén. huán zuò shǒu zhī, zhì sān rì, jué rán ér qǐ, qǔ bǐ dà shū yú bì yuē: xiǎo rù yáo tái lù qì qīng, zuò zhōng wéi yǒu xǔ fēi qióng. chén xīn wèi jǐn sú yuán zài, shí lǐ xià shān kōng yuè míng. shū bì fù mèi. jí míng rì, yòu jīng qǐ, qǔ bǐ gǎi qí dì èr jù yuē tiān fēng fēi xià bù xū shēng. shū qì, wù rán rú zuì, bù fù mèi yǐ. liáng jiǔ, jiàn yán yuē: zuó mèng dào yáo tái, yǒu xiān nǚ sān bǎi yú rén, jiē chù dà wū. nèi yī rén yún shì xǔ fēi qióng, qiǎn fù shī. jí chéng, yòu lìng gǎi yuē: bù yù shì jiān rén zhī yǒu wǒ yě. jì bì, shén bèi shǎng tàn, lìng zhū xiān jiē hé, yuē: jūn zhōng zhì cǐ, qiě guī. ruò yǒu rén dǎo yǐn zhě, suì dé huí ěr. chū yì shǐ
唐開成初,進士許瀍遊河中,忽得大病,不知人事,親友數人。環坐守之,至三日,蹶然而起,取筆大書於壁曰:「曉入瑤台露氣清,坐中唯有許飛瓊。塵心未盡俗緣在,十里下山空月明。」書畢復寐。及明日,又驚起,取筆改其第二句曰「天風飛下步虛聲」。書訖,兀然如醉,不復寐矣。良久,漸言曰:「昨夢到瑤台,有仙女三百餘人,皆處大屋。內一人云是許飛瓊,遣賦詩。及成,又令改曰:『不欲世間人知有我也。』既畢,甚被賞嘆,令諸仙皆和,曰:『君終至此,且歸。』若有人導引者,遂得回耳。」(出《逸史》)
péi xuán jìng
裴玄靜
péi xuán jìng, gōu shì xiàn lìng shēng zhī nǚ, hù xiàn wèi lǐ yán qī yě. yòu ér cōng huì, mǔ jiào yǐ shī shū, jiē sòng zhī bù wàng. jí jī, yǐ fù gōng róng zì shì. ér hǎo dào, qǐng yú fù mǔ, zhì yī jìng shì pī dài. fù mǔ yì hǎo dào, xǔ zhī. rì yǐ xiāng huǒ zhān lǐ dào xiàng, nǚ shǐ shì zhī, bì zhú yú wài. dú jū, bié yǒu nǚ bàn yán xiào. fù mǔ kàn zhī, fù bù jiàn rén, jié zhī bù yán. jié sī xián dàn, suī gǔ ròu cháng jiàn, yì zhí lǐ, céng wú màn róng. jí nián èr shí, fù mǔ yù guī yú lǐ yán. wén zhī, gù bù kě, wéi yuàn rù dào, yǐ qiú dù shì. fù mǔ yì zhī yuē: nǚ shēng yǒu guī shì lǐ, fù shí bù kě shī, lǐ bù kě kuī. tǎng rù dào bù guǒ, shì wú suǒ guī yě. nán yuè wèi fū rén yì cóng rén yù sì, hòu wèi shàng xiān. suì shì lǐ yán, fù lǐ zhēn bèi. wèi yī yuè, gào yú lǐ yán: yǐ sù xiū dào, shén rén bù xǔ wèi jūn qī, qǐng jué zhī. lǐ yán yì mù dào, cóng ér xǔ yān. nǎi dú jū jìng shì fén xiū. yè zhōng wén yán xiào shēng, lǐ yán shāo yí, wèi zhī gǎn jīng, qián bì xì kuī zhī. jiàn guāng míng mǎn shì, yì xiāng fēn fù. yǒu èr nǚ zǐ, nián shí qī bā, fèng jì ní yī, zī tài wǎn lì. shì nǚ shù rén, jiē yún jì xiāo fú, chuò yuē zài cè. xuán jìng yǔ èr nǚ zǐ yán tán. lǐ yán yì zhī ér tuì. jí dàn wèn yú xuán jìng, dá yuē: yǒu zhī, cǐ kūn lún xiān lǚ xiāng shěng. shàng xiān yǐ zhī jūn kuī, yǐ shù zhǐ zhī, ér jūn wèi jué. gèng lái shèn wù kuī yě, kǒng jūn wèi xiān guān suǒ zé. rán xuán jìng yǔ jūn sù yuán shén báo, fēi jiǔ zài rén jiān zhī dào. niàn jūn hòu sì wèi lì, hòu shàng xiān lái, dāng wèi yán zhī. hòu yī xī, yǒu tiān nǚ jiàng lǐ yán zhī shì. jīng nián, fù jiàng, sòng yī ér yǔ lǐ yán: cǐ jūn zhī zǐ yě, xuán jìng jí dāng qù yǐ. hòu sān rì, yǒu wǔ yún pán xuán, xiān nǚ zòu lè, bái fèng zài xuán jìng shēng tiān, xiàng xī běi ér qù. shí dà zhōng bā nián bā yuè shí bā rì, zài wēn xiàn gōng dào cūn lǐ shì bié yè. chū xù xiān chuán
裴玄靜,緱氏縣令升之女,鄠縣尉李言妻也。幼而聰慧,母教以詩書,皆誦之不忘。及笄,以婦功容自飾。而好道,請於父母,置一靜室披戴。父母亦好道,許之。日以香火瞻禮道像,女使侍之,必逐於外。獨居,別有女伴言笑。父母看之,復不見人,詰之不言。潔思閒淡,雖骨肉常見,亦執禮,曾無慢容。及年二十,父母欲歸於李言。聞之,固不可,唯願入道,以求度世。父母抑之曰:「女生有歸是禮,婦時不可失,禮不可虧。倘入道不果,是無所歸也。南嶽魏夫人亦從人育嗣,後為上仙。」遂適李言,婦禮臻備。未一月,告於李言:「以素修道,神人不許為君妻,請絕之。」李言亦慕道,從而許焉。乃獨居靜室焚修。夜中聞言笑聲,李言稍疑,未之敢驚,潛壁隙窺之。見光明滿室,異香芬馥。有二女子,年十七八,鳳髻霓衣,姿態婉麗。侍女數人,皆雲髻綃服,綽約在側。玄靜與二女子言談。李言異之而退。及旦問於玄靜,答曰:「有之,此崑崙仙侶相省。上仙已知君窺,以術止之,而君未覺。更來慎勿窺也,恐君為仙官所責。然玄靜與君宿緣甚薄,非久在人間之道。念君後嗣未立,候上仙來,當為言之。」後一夕,有天女降李言之室。經年,復降,送一兒與李言:「此君之子也,玄靜即當去矣。」後三日,有五雲盤旋,仙女奏樂,白鳳載玄靜升天,向西北而去。時大中八年八月十八日,在溫縣供道村李氏別業。(出《續仙傳》)
qī xuán fú
戚玄符
qī xuán fú zhě, jì zhōu mín qī yě. sān suì dé jí ér zú. fù mǔ hào tòng fāng shén, yǒu dào shì guò qí mén yuē: cǐ kě jiù yě. bào chū shì zhī yuē: cǐ bì wèi shén xiān, shì shì qì jué ěr. yī dài zhōng jiě hēi fú yǐ jiù zhī, liáng jiǔ suì huó. fù mǔ zhì xiè, dào shì yuē: wǒ běi yuè zhēn jūn yě. cǐ nǚ kě míng xuán fú, hòu dé shēng tiān zhī dào. yán qì bù jiàn. suì yǐ wèi míng. jí wèi mín qī, ér jiù gū yán kù, shì fèng yì jǐn. cháng wèi zhū nǚ yuē: wǒ dé rén shēn, shēng zhōng guó, shàng wèi nǚ zǐ, cǐ yì suǒ què yě. fù mǔ zǎo sàng, wéi jiù gū wèi zūn ěr, suī bèi chuí chǔ, yì wú suǒ yuàn. yè yǒu shén xiān jiàng zhī, shòu yǐ líng yào. bù zhī qí suǒ xiū hé dào, dà zhōng shí nián bǐng zǐ bā yuè shí rì shēng tiān. chū yōng chéng jí xiān lù
戚玄符者,冀州民妻也。三歲得疾而卒。父母號慟方甚,有道士過其門曰:「此可救也。」抱出示之曰:「此必為神仙,適是氣厥耳。」衣帶中解黑符以救之,良久遂活。父母致謝,道士曰:「我北嶽真君也。此女可名玄符,後得升天之道。」言訖不見。遂以為名。及為民妻,而舅姑嚴酷,侍奉益謹。常謂諸女曰:「我得人身,生中國,尚為女子,此亦所闕也。父母早喪,唯舅姑為尊耳,雖被棰楚,亦無所怨。」夜有神仙降之,授以靈藥。不知其所修何道,大中十年丙子八月十日升天。(出墉城《集仙錄》)
xú xiān gū
徐仙姑
xú xiān gū zhě, běi qí pú shè xú zhī cái nǚ yě, bù rú qí shī. yǐ shù bǎi suì, zhuàng mào cháng rú èr shí sì wǔ suì ěr. shàn jìn zhòu zhī shù, dú yóu hǎi nèi, míng shān shèng jìng, wú bù zhōu biàn. duō sù yán lù lín kū zhī zhōng, yì yù zhǐ sēng yuàn. hū wèi háo sēng shí bèi, wēi cí suǒ cháo, gū mà zhī. qún sēng jī nù, yù yǐ lì zhì, cí sè yù bèi. gū xiào yuē: wǒ nǚ zǐ yě, ér néng qì jiā yún shuǐ, bù bì jiāo lóng hǔ láng, qǐ jù rǔ shǔ bèi hū? jí jiě yī ér wò, jù chè qí zhú. sēng xǐ, yǐ wèi dé zhì. chí míng, gū lǐ cè chū shān, zhū sēng yī xī jiē jiāng lì shī zuò, ruò bèi jū fù, kǒu jìn bù néng yán. gū qù shù lǐ, sēng nǎi rú gù. lái wǎng jiāng biǎo, wú rén jiàn zhī sì shí yú nián, yán sè rú jiù. qí xíng ruò fēi, suǒ zhì zhī chù, rén wèi jìng ruò shén míng yǐ, wú gǎn xì wǔ zhě. xián tōng chū, wèi shàn xiàn bái hè guān dào shì táo kuì yún yuē: wǒ xiān jūn shì běi qí, yǐ fāng shù wén míng, yīn gōng jí wù, jīn yì dé dào. gù wǒ wèi fú suǒ jí, yì yán nián zhǎng shēng ěr. yǐ cǐ tuī zhī, jí zhī cái nǚ yě. chū yōng chéng jí xiān líng
徐仙姑者,北齊僕射徐之才女也,不如其師。已數百歲,狀貌常如二十四五歲耳。善禁咒之術,獨游海內,名山勝境,無不周遍。多宿岩麓林窟之中,亦寓止僧院。忽為豪僧十輩,微詞所嘲,姑罵之。群僧激怒,欲以力制,詞色愈悖。姑笑曰:「我女子也,而能棄家雲水,不避蛟龍虎狼,豈懼汝鼠輩乎?」即解衣而臥,遽撤其燭。僧喜,以為得志。遲明,姑理策出山,諸僧一夕皆僵立屍坐,若被拘縛,口噤不能言。姑去數里,僧乃如故。來往江表,吳人見之四十餘年,顏色如舊。其行若飛,所至之處,人畏敬若神明矣,無敢戲侮者。咸通初,謂剡縣白鶴觀道士陶蕢雲曰:「我先君仕北齊,以方術聞名,陰功及物,今亦得道。故我為福所及,亦延年長生耳。」以此推之,即之才女也。(出墉城《集仙靈》)
gōu xiān gū
緱仙姑
gōu xiān gū, zhǎng shā rén yě. rù dào, jū héng shān, nián bā shí yú, róng sè shén shǎo. yú wèi fū rén xiān tán jīng xiū xiāng huǒ, shí yú nián, jié rán wú lǚ. tán cè duō hǔ, yóu zhě xū jié duì zhí bīng ér rù, gū yǐn qí jiān, céng wú bù wèi. shù nián hòu, yǒu yī qīng niǎo, xíng rú jiū gē, hóng dǐng zhǎng wěi, fēi lái suǒ jū, zì yǔ yún: wǒ nán yuè fū rén shǐ yě. yǐ gū xiū dào jīng kǔ, dú qī qióng lín, mìng wǒ wèi bàn. tā rì yòu yán: xī wáng mǔ xìng gōu, nǎi gū zhī zǔ yě. wén gū xiū dào qín zhì, jiāng yǒu zhēn guān jiàng ér shòu dào, dàn shí wèi zhì ěr, yí miǎn yú xiū lì yě. měi yǒu rén yóu shān, bì qīng niǎo xiān yán qí xìng zì. yòu yuē: hé nán gōu shì, nǎi wáng mǔ xiū dào zhī gù shān yě. yòu yī rì, qīng niǎo fēi lái yuē: jīn xī yǒu bào kè, wú hài, wù yǐ wèi bù yě. qí xī, guǒ yǒu shí yú sēng lái huǐ wèi fū rén xiān tán, nǎi yī dà shí, fāng kě zhàng yú, qí xià kōng fú, jì tā shí zhī shàng, měi yī rén tuī zhī zé yáo dòng, rén duō zé yì rán ér zhèn. shì xī, qún sēng chí huǒ tǐng rèn, jiāng hài xiān gū. rù qí shì, gū zài chuáng shàng ér sēng bù jiàn. sēng jì chū mén, jí cuī huài xiān tán, hōng rán yǒu shēng, shān zhèn gǔ liè. wèi yǐ diān zhuì yǐ, ér zhōng bù néng dòng, sēng xiāng shuài bēn zǒu. jí míng, yǒu yuǎn cūn zhì zhě yún: shí sēng zhōng yǒu jiǔ sēng wèi hǔ suǒ shí, qí yī bù gòng tuī, gù miǎn. suì yú, qīng niǎo yǔ gū qiān jū tā suǒ, yīn xǐ jū hú nán, niǎo yì suí zhī ér wǎng. rén wèi cháng huì qí yǔ. zhèng tián tián yuán zuò lüè, jù míng chāo běn gǎi. xià tóng zì chéng zhǐ xué shì zuǒ qiān wú zhōu, shī shì yú gū. gū wèi tián yuē: cǐ hòu sì hǎi duō nán, rén jiān bù kě jiǔ jū, wú jiāng yǐn jiǔ yí yǐ. yī dàn suì qù. chū yōng chéng jí xiān lù
緱仙姑,長沙人也。入道,居衡山,年八十餘,容色甚少。於魏夫人仙壇精修香火,十餘年,孑然無侶。壇側多虎,游者須結隊執兵而入,姑隱其間,曾無怖畏。數年後,有一青鳥,形如鳩鴿,紅頂長尾,飛來所居,自語云:「我南嶽夫人使也。以姑修道精苦,獨棲窮林,命我為伴。」他日又言:「西王母姓緱,乃姑之祖也。聞姑修道勤至,將有真官降而授道,但時未至耳,宜勉於修勵也。」每有人游山,必青鳥先言其姓字。又曰:「河南緱氏,乃王母修道之故山也。」又一日,青鳥飛來曰:「今夕有暴客,無害,勿以為怖也。」其夕,果有十餘僧來毀魏夫人仙壇,乃一大石,方可丈余,其下空浮,寄他石之上,每一人推之則搖動,人多則屹然而震。是夕,群僧持火挺刃,將害仙姑。入其室,姑在床上而僧不見。僧既出門,即摧壞仙壇,轟然有聲,山震谷裂。謂已顛墜矣,而終不能動,僧相率奔走。及明,有遠村至者云:「十僧中有九僧為虎所食,其一不共推,故免。」歲余,青鳥語姑遷居他所,因徙居湖南,鳥亦隨之而往。人未嘗會其語。鄭畋(畋原作略,據明抄本改。下同)自承旨學士左遷梧州,師事於姑。姑謂畋曰:「此後四海多難,人間不可久居,吾將隱九疑矣。」一旦遂去。(出墉城《集仙錄》)
wáng shì nǚ
王氏女
wáng shì nǚ zhě, huī zhī zhí yě. fù suí xiōng rù guān, huī zhī shí zài hàn lín, wáng shì yǔ suǒ shēng mǔ liú jí dí mǔ péi yù jū cháng zhōu yì xìng xiàn hú fú zhǔ guì yán shān, yǔ dòng líng guān xiāng jìn. wáng shì zì yòu bù shí jiǔ ròu, gōng cí hàn, shàn qín, hǎo wú wèi qīng jìng zhī dào. jí zhǎng, shì zhì bù jià. cháng chí dà dòng sān shí jiǔ zhāng dào dé zhāng jù, hù shì zhī zhōng, shí yǒu yì xiāng qì. fù mǔ jìng yì zhī. yī dàn xiǎo jí, péi yǔ liú yú dòng líng guān xiū zhāi qí fú, shì rì shāo yù, yì tóng yì dòng líng fó xiàng qián. fén xiāng qí zhù. jí xiǎo guī, zuò yú mén yòu piàn shí zhī shàng, tí jué jù yuē: wán shuǐ dēng shān wú zú shí, zhū xiān pín xià tīng yín shī. cǐ xīn bù liàn jū rén shì, wéi jiàn tiān biān shuāng hè fēi. cǐ xī yǎn rán ér zhōng. jí míng, yǒu èr hè qī yú tíng shù, yǒu xiān lè yíng shì, jué yǒu yì xiāng. yuǎn jìn jīng yì, gòng bēn kàn zhī. lín rén yǐ shì bái yú hú fú zhèn lì xiáng yàn, hè yǐ fēi qù, yīn qiú suǒ bào zhě. péi jí liú fén xiāng gào zhī yuē: rǔ ruò dé dào, què wèi jiàng hè, yǐ xuě lín rén, wù shǐ qí làn huò zuì yě. liáng jiǔ, shuāng hè jiàng yú tíng, xún rì yòu jiàng. zàng yú guì yán zhī xià, guān qīng, dàn wén xiāng qì yì cháng. fā guān shì zhī. zhǐ yī xì ér yǐ. jīn yǐ guì yán suǒ jū wèi dào shì. jí gān fú yuán nián yě. chū yōng chéng jí xiān lù
王氏女者,徽之侄也。父隨兄入關,徽之時在翰林,王氏與所生母劉及嫡母裴寓居常州義興縣湖洑渚桂岩山,與洞靈觀相近。王氏自幼不食酒肉,攻詞翰,善琴,好無為清靜之道。及長,誓志不嫁。常持大洞三十九章道德章句,戶室之中,時有異香氣。父母敬異之。一旦小疾,裴與劉於洞靈觀修齋祈福,是日稍愈,亦同詣洞靈佛像前。焚香祈祝。及曉歸,坐於門右片石之上,題絕句曰:「玩水登山無足時,諸仙頻下聽吟詩。此心不戀居人世,唯見天邊雙鶴飛。」此夕奄然而終。及明,有二鶴棲於庭樹,有仙樂盈室,覺有異香。遠近驚異,共奔看之。鄰人以是白於湖洑鎮吏詳驗,鶴已飛去,因囚所報者。裴及劉焚香告之曰:「汝若得道,卻為降鶴,以雪鄰人,勿使其濫獲罪也。」良久,雙鶴降於庭,旬日又降。葬於桂岩之下,棺輕,但聞香氣異常。發棺視之。止衣舄而已。今以桂岩所居為道室。即乾符元年也。(出墉城《集仙錄》)
xuē xuán tóng
薛玄同
xuē shì zhě, hé zhōng shǎo yǐn féng huī qī yě, zì hào xuán tóng. shì féng huī, èr shí nián nǎi yán sù zhì, chēng jí dú chù, fén xiāng sòng huáng tíng jīng, rì èr sān biàn. yòu shí sān nián, yè yǒu qīng yī yù nǚ èr rén jiàng qí shì, jiāng zhì, yǒu guāng rú yuè, zhào qí tíng wǔ, xiāng fēng sà rán. shí qiū chū, cán shǔ fāng shén, ér qīng liáng xū shuǎng, piāo ruò dòng zhōng. èr nǚ gào yuē: zǐ xū yuán jūn zhǔ lǐng nán fāng, xià xiào wén jí, mìng zhū zhēn dà xiān, yú liù hé zhī nèi, míng shān dà chuān, yǒu zhì dào zhě, bì jiàng ér jiào zhī. xuán tóng shàn gōng, dì sī lèi zòu, jiǎn zài zǐ xū zhī fǔ kuàng wén nǚ zǐ lì zhì, jūn yóu jiā zhī, jí rì jiāng qīn jiàng yú cǐ. rú cǐ fán wǔ xī, jiē fén xiāng yán shèng, yǐ hòu yuán jūn. xián tōng shí wǔ nián qī yuè shí sì rì, yuán jūn yǔ shì nǚ qún zhēn èr shí qī rén jiàng yú qí shì, xuán tóng bài yíng yú mén. yuán jūn qì zuò liáng jiǔ, shì yǐ huáng tíng chéng shén cún xiū zhī zhǐ, cì jiǔ huá dān yī lì, shǐ bā nián hòu tūn zhī, dāng qiǎn yù nǚ biāo chē, yíng rǔ yú sōng yuè yǐ. yán qì sàn qù. xuán tóng zì shì míng xīn jìng shén, wǎng wǎng bù shí, suī zhēn xiān jiàng miǎn, guāng jǐng zhú kōng, líng fēng yì xiāng, yún áo jūn lè, zòu yú qí shì, féng huī yì bù zhī yě, cháng fù huǐ xiào. jí huáng cháo fàn guān, féng yǔ xuán tóng yù jìn líng. zhōng hé yuán nián shí yuè, zhōu xíng zhì dú kǒu, yù dǐ bié shù, hū jiàn hé bīn yǒu zhū zǐ guān lì jí gē jiǎ wǔ shì, lì ér xù liè, ruò yíng hòu zhuàng. suǒ zài kòu dào, zhōu rén jiàn zhī, jīng è bù jìn. xuán tóng yuē: wú jù yě. jí yí zhōu jí zhī, guān lì jiē bài. xuán tóng yuē: wèi yě, yóu zài chūn zhōng, dàn qù, wú sù yě. suì gè sàn qù. tóng zhōu zhě mò cè zhī. míng nián èr yuè, xuán tóng mù yù, ěr zǐ líng suǒ cì zhī dān, èr xiān nǚ yì mì jiàng qí shì. shí sì rì, chēng jí ér zú, yǒu xiān hè sān shí liù zhī, xiáng jí tíng yǔ. xíng zhì róu huǎn, zhuàng ruò shēng rén, é zhōng yǒu bái guāng yī diǎn, liáng jiǔ huà wèi zǐ qì. mù yù zhī jì, xuán fā zhòng shēng, lì zhǎng shù cùn. shí wǔ rì yè, yún cǎi mǎn kōng, hū ěr léi diàn, guān gài fēi zài tíng zhōng, shī shī suǒ zài, kōng yī ér yǐ. yì xiāng qún hè, jiā xún bù xiū. shí xī zōng zài shǔ, zhè xī jié dù shǐ zhōu bǎo biǎo qí shì, zhào fù shǐ guān. chū yōng chéng jí xiān lù
薛氏者,河中少尹馮徽妻也,自號玄同。適馮徽,二十年乃言素志,稱疾獨處,焚香誦《黃庭經》,日二三遍。又十三年,夜有青衣玉女二人降其室,將至,有光如月,照其庭廡,香風颯然。時秋初,殘暑方甚,而清涼虛爽,飄若洞中。二女告曰:「紫虛元君主領南方,下校文籍,命諸真大仙,於六合之內,名山大川,有志道者,必降而教之。玄同善功,地司累奏,簡在紫虛之府;況聞女子立志,君尤嘉之,即日將親降於此。」如此凡五夕,皆焚香嚴盛,以候元君。咸通十五年七月十四日,元君與侍女群真二十七人降於其室,玄同拜迎於門。元君憩坐良久,示以《黃庭》澄神存修之旨,賜九華丹一粒,使八年後吞之,「當遣玉女飈車,迎汝於嵩岳矣。」言訖散去。玄同自是冥心靜神,往往不食,雖真仙降眄,光景燭空,靈風異香,雲璈鈞樂,奏於其室,馮徽亦不知也,常復毀笑。及黃巢犯關,馮與玄同寓晉陵。中和元年十月,舟行至瀆口,欲抵別墅,忽見河濱有朱紫官吏及戈甲武士,立而序列,若迎候狀。所在寇盜,舟人見之,驚愕不進。玄同曰:「無懼也。」即移舟及之,官吏皆拜。玄同曰:「未也,猶在春中,但去,無速也。」遂各散去。同舟者莫測之。明年二月,玄同沐浴,餌紫靈所賜之丹,二仙女亦密降其室。十四日,稱疾而卒,有仙鶴三十六隻,翔集庭宇。形質柔緩,狀若生人,額中有白光一點,良久化為紫氣。沐浴之際,玄發重生,立長數寸。十五日夜,雲彩滿空,忽爾雷電,棺蓋飛在庭中,失屍所在,空衣而已。異香群鶴,浹旬不休。時僖宗在蜀,浙西節度使周寶表其事,詔付史官。(出墉城《集仙錄》)
qī xiāo yáo
戚逍遙
qī xiāo yáo, jì zhōu nán gōng rén yě. fù yǐ jiào shòu zì zī. xiāo yáo shí yú suì, hǎo dào qīng dàn, bù wèi ér xì. fù mǔ yì hǎo dào, cháng xíng yīn dé. fù yǐ nǚ jiè shòu xiāo yáo, xiāo yáo yuē: cǐ cháng rén zhī shì ěr. suì qǔ lǎo zi xiān jīng sòng zhī. nián èr shí yú, shì tóng yì kuǎi xún. jiù gū kù, zé zhī yǐ cán nóng dài qíng. ér xiāo yáo dàn xī yǐ zhāi jié xiū xíng wèi shì, shū bù yǐ shēng jì zài xīn, kuǎi xún yì lǚ zé zhī. xiāo yáo bái jiù gū, qǐng fǎn yú fù mǔ. jí fù mǔ jiā yì bī pò, zhōng yǐ bù néng wèi chén sú shì, yuàn dú jū xiǎo shì xiū dào, yǐ zī jiù gū. kuǎi xún jí jiù gū jù yí, nǎi qì zhī yú shì. ér xiāo yáo dàn yǐ xiāng shuǐ wèi zī, jué shí jìng xiǎng, zì gē yuē: xiào kàn cāng hǎi yù chéng chén, wáng mǔ huā qián bié zhòng zhēn. qiān suì què guī tiān shǎng qù, yī xīn zhēn zhòng shì jiān rén. kuǎi shì jí lín lǐ xī yǐ wèi yāo. yè wén shì nèi yǒu rén yǔ shēng, jí xiǎo, jiàn xiāo yáo dú zuò, yì bù jīng. yòu sān rì chén qǐ, jǔ jiā wén wū liè shēng rú léi, dàn jiàn suǒ fú yī lǚ zài shì nèi, yǎng shì bàn tiān, yǒu yún wù luán hè, fù yǒu xiān lè xiāng píng, cǎi zhàng luó liè, xiāo yáo yǔ xiān zhòng jù zài yún zhōng, lì lì wén fēn bié yán yǔ. kuǎi xún chí bào xiāo yáo fù mǔ, dào yóu jiàn zhī. guō yì zhī rén, xián bēn guān wàng, wú bù jīng tàn. chū xù xiān chuán
戚逍遙,冀州南宮人也。父以教授自資。逍遙十餘歲,好道清淡,不為兒戲。父母亦好道,常行陰德。父以《女誡》授逍遙,逍遙曰:「此常人之事耳。」遂取老子仙經誦之。年二十餘,適同邑蒯潯。舅姑酷,責之以蠶農怠情。而逍遙旦夕以齋潔修行為事,殊不以生計在心,蒯潯亦屢責之。逍遙白舅姑,請返於父母。及父母家亦逼迫,終以不能為塵俗事,願獨居小室修道,以資舅姑。蒯潯及舅姑俱疑,乃棄之於室。而逍遙但以香水為資,絕食靜想,自歌曰:「笑看滄海欲成塵,王母花前別眾真。千歲卻歸天上去,一心珍重世間人。」蒯氏及鄰里悉以為妖。夜聞室內有人語聲,及曉,見逍遙獨坐,亦不驚。又三日晨起,舉家聞屋裂聲如雷,但見所服衣履在室內,仰視半天,有雲霧鸞鶴,復有仙樂香軿,彩仗羅列,逍遙與仙眾俱在雲中,歷歷聞分別言語。蒯潯馳報逍遙父母,到猶見之。郭邑之人,咸奔觀望,無不驚嘆。(出《續仙傳》)
chá lǎo
茶姥
guǎng líng chá lǎo, bù zhī xìng shì xiāng lǐ. cháng rú qī shí suì rén, ér qīng jiàn yǒu lì, ěr cōng mù míng, fà bìn zī hēi. qí jiù xiāng chuán yún: jìn zhī nán dù hòu, jiàn zhī shù bǎi nián, yán zhuàng bù gǎi. měi dàn, jiāng yī qì chá mài yú shì, shì rén zhēng mǎi. zì dàn zhì mù, ér qì zhōng chá cháng rú xīn shú, wèi cháng jiǎn shǎo. lì xì zhī yú yù, lǎo chí suǒ mài chá qì, zì yǒu zhōng fēi qù. chū yōng chéng jí xiān lù
廣陵茶姥,不知姓氏鄉里。常如七十歲人,而輕健有力,耳聰目明,髮鬢滋黑。耆舊相傳云:晉之南渡後,見之數百年,顏狀不改。每旦,將一器茶賣於市,市人爭買。自旦至暮,而器中茶常如新熟,未嘗減少。吏系之於獄,姥持所賣茶器,自牖中飛去。(出《墉城集仙錄》)
guǎng líng yǒu gè mài chá de lǎo tài tài, bù zhī dào tā xìng shén me, yě bù zhī dào tā shì nǎ lǐ de rén. tā yǒng yuǎn xiàng qī shí suì de rén, dàn shēn tǐ qīng jié, jiàn zhuàng yǒu lì, ěr bù lóng yǎn bù huā, bìn fà nóng hēi. nián gāo wàng zhòng de rén hù xiāng chuán shuō, cóng jìn yuán dì nán dù yǐ hòu jiù kàn jiàn tā, yǐ jīng jǐ bǎi nián le, ér tā de róng yán zhuàng tài méi yǒu gǎi biàn. měi tiān zǎo chén, tā jiù ná zhe yī qì mǐn chá dào jí shì shǎng qù mài, jí shì shàng de rén dōu zhēng zhe mǎi. cóng rì chū dào rì luò, mài le yī zhěng tiān le, ér tā qì mǐn zhōng de chá zǒng shì xiàng gāng shú yī yàng, yě bù céng jiǎn shǎo. xū lì bǎ tā zhuā qù guān yā zài jiān yù zhōng, lǎo tài tài ná zhe tā mài chá de qì jù, zì chuāng hù zhōng fēi zǒu le.
廣陵有個賣茶的老太太,不知道她姓什麼,也不知道她是哪裡的人。她永遠象七十歲的人,但身體輕捷,健壯有力,耳不聾眼不花,鬢髮濃黑。年高望重的人互相傳說,從晉元帝南渡以後就看見她,已經幾百年了,而她的容顏狀態沒有改變。每天早晨,她就拿着一器皿茶到集市上去賣,集市上的人都爭着買。從日出到日落,賣了一整天了,而她器皿中的茶總是象剛熟一樣,也不曾減少。胥吏把她抓去關押在監獄中,老太太拿着她賣茶的器具,自窗戶中飛走了。
zhāng jiàn zhāng
張建章
zhāng jiàn zhāng wèi yōu zhōu xíng jūn sī mǎ. xiān hǎo jīng shǐ, jù shū zhì wàn juǎn. suǒ jū yǒu shū lóu, dàn yǐ pī yuè qīng jìng wèi shì. céng jī fǔ shuài mìng wǎng bó hǎi, yù fēng bō pō zhōu, hū yǒu qīng yī fàn yī yè zhōu ér zhì, wèi jiàn zhāng yuē: fèng dà xiān mìng qǐng dài fū. jiàn zhāng yīng zhī. zhì yī dà dǎo, jiàn lóu tái kuī rán, zhōng yǒu nǚ xiān chù zhī, shì yì shén shèng, qì shí jiē jiàn zhāng gù xiāng zhī cháng wèi yě. shí bì gào tuì, nǚ xiān wèi jiàn zhāng yuē: zi bù qī àn shì, suǒ wèi jūn zǐ yě. wù huàn fēng tāo zhī kǔ, wú lìng cǐ qīng yī wǎng lái dǎo zhī. jí hái, fēng bō jì rán, wǎng lái jiē wú suǒ jù. jí huí zhì xī àn, jīng tài zōng zhēng liáo bēi, bàn méi shuǐ zhōng. jiàn zhāng yǐ bó guǒ miàn mō ér dú zhī, bù shī yī zì. qí dǔ xué rú cǐ, jì mén zhī rén, jiē néng shuō zhī. chū běi mèng suǒ yán
張建章為幽州行軍司馬。先好經史,聚書至萬卷。所居有書樓,但以披閱清淨為事。曾齎府帥命往渤海,遇風波泊舟,忽有青衣泛一葉舟而至,謂建章曰:「奉大仙命請大夫。」建章應之。至一大島,見樓台巋然,中有女仙處之,侍翼甚盛,器食皆建章故鄉之常味也。食畢告退,女仙謂建章曰:「子不欺暗室,所謂君子也。勿患風濤之苦,吾令此青衣往來導之。」及還,風波寂然,往來皆無所懼。及回至西岸,經太宗征遼碑,半沒水中。建章以帛裹面摸而讀之,不失一字。其篤學如此,薊門之人,皆能說之。(出《北夢瑣言》)
zhōu bǎo
周寶
zhōu bǎo wèi zhè xī jié dù shǐ, zhì chéng huáng, zhì hè lín mén dé gǔ zhǒng, guān dú jiāng fǔ. fā zhī, yǒu yī nǚ zǐ miàn rú shēng, qiān fěn yī fú jiē bù bài. zhǎng yì zhě yǐ gào, bǎo qīn shì zhī, huò yuē: cǐ dāng shí shì cháng ěr líng yào, dài shí ér fā, fā zé jiě huà zhī qī yǐ. bǎo jí mìng gǎi zàng zhī, jù chē yú shēng lè yǐ sòng. bǎo yǔ liáo shǔ dēng chéng wàng zhī. xíng shù lǐ, yǒu zǐ yún fù ér chē zhī shàng. zhòng xián jiàn yī nǚ zǐ, chū zì chē zhōng, zuò yú zǐ yún, rǎn rǎn ér shàng, jiǔ zhī nǎi méi. kāi guān zé kōng yǐ. chū jī shén lù
周寶為浙西節度使,治城隍,至鶴林門得古冢,棺櫝將腐。發之,有一女子面如生,鉛粉衣服皆不敗。掌役者以告,寶親視之,或曰:「此當時是嘗餌靈藥,待時而發,發則解化之期矣。」寶即命改葬之,具車輿聲樂以送。寶與僚屬登城望之。行數里,有紫雲覆輀車之上。眾咸見一女子,出自車中,坐於紫雲,冉冉而上,久之乃沒。開棺則空矣。(出《稽神錄》)