xǔ fēi qióng péi xuán jìng qī xuán fú xú xiān gū gōu xiān gū wáng shì nǚ xuē xuán tóng qī xiāo yáo chá lǎo zhāng jiàn zhāng zhōu bǎo
许飞琼 裴玄静 戚玄符 徐仙姑 缑仙姑 王氏女 薛玄同 戚逍遥 茶姥 张建章 周宝
xǔ fēi qióng
许飞琼
táng kāi chéng chū, jìn shì xǔ chán yóu hé zhōng, hū dé dà bìng, bù zhī rén shì, qīn yǒu shù rén. huán zuò shǒu zhī, zhì sān rì, jué rán ér qǐ, qǔ bǐ dà shū yú bì yuē:" xiǎo rù yáo tái lù qì qīng, zuò zhōng wéi yǒu xǔ fēi qióng. chén xīn wèi jǐn sú yuán zài, shí lǐ xià shān kōng yuè míng." shū bì fù mèi. jí míng rì, yòu jīng qǐ, qǔ bǐ gǎi qí dì èr jù yuē" tiān fēng fēi xià bù xū shēng". shū qì, wù rán rú zuì, bù fù mèi yǐ. liáng jiǔ, jiàn yán yuē:" zuó mèng dào yáo tái, yǒu xiān nǚ sān bǎi yú rén, jiē chù dà wū. nèi yī rén yún shì xǔ fēi qióng, qiǎn fù shī. jí chéng, yòu lìng gǎi yuē:' bù yù shì jiān rén zhī yǒu wǒ yě.' jì bì, shén bèi shǎng tàn, lìng zhū xiān jiē hé, yuē:' jūn zhōng zhì cǐ, qiě guī.' ruò yǒu rén dǎo yǐn zhě, suì dé huí ěr." chū yì shǐ
唐开成初,进士许瀍游河中,忽得大病,不知人事,亲友数人。环坐守之,至三日,蹶然而起,取笔大书于壁曰:“晓入瑶台露气清,坐中唯有许飞琼。尘心未尽俗缘在,十里下山空月明。”书毕复寐。及明日,又惊起,取笔改其第二句曰“天风飞下步虚声”。书讫,兀然如醉,不复寐矣。良久,渐言曰:“昨梦到瑶台,有仙女三百余人,皆处大屋。内一人云是许飞琼,遣赋诗。及成,又令改曰:‘不欲世间人知有我也。’既毕,甚被赏叹,令诸仙皆和,曰:‘君终至此,且归。’若有人导引者,遂得回耳。”(出《逸史》)
péi xuán jìng
裴玄静
péi xuán jìng, gōu shì xiàn lìng shēng zhī nǚ, hù xiàn wèi lǐ yán qī yě. yòu ér cōng huì, mǔ jiào yǐ shī shū, jiē sòng zhī bù wàng. jí jī, yǐ fù gōng róng zì shì. ér hǎo dào, qǐng yú fù mǔ, zhì yī jìng shì pī dài. fù mǔ yì hǎo dào, xǔ zhī. rì yǐ xiāng huǒ zhān lǐ dào xiàng, nǚ shǐ shì zhī, bì zhú yú wài. dú jū, bié yǒu nǚ bàn yán xiào. fù mǔ kàn zhī, fù bú jiàn rén, jí zhī bù yán. jié sī xián dàn, suī gǔ ròu cháng jiàn, yì zhí lǐ, céng wú màn róng. jí nián èr shí, fù mǔ yù guī yú lǐ yán. wén zhī, gù bù kě, wéi yuàn rù dào, yǐ qiú dù shì. fù mǔ yì zhī yuē:" nǚ shēng yǒu guī shì lǐ, fù shí bù kě shī, lǐ bù kě kuī. tǎng rù dào bù guǒ, shì wú suǒ guī yě. nán yuè wèi fū rén yì cóng rén yù sì, hòu wèi shàng xiān." suì shì lǐ yán, fù lǐ zhēn bèi. wèi yī yuè, gào yú lǐ yán:" yǐ sù xiū dào, shén rén bù xǔ wèi jūn qī, qǐng jué zhī." lǐ yán yì mù dào, cóng ér xǔ yān. nǎi dú jū jìng shì fén xiū. yè zhōng wén yán xiào shēng, lǐ yán shāo yí, wèi zhī gǎn jīng, qián bì xì kuī zhī. jiàn guāng míng mǎn shì, yì xiāng fēn fù. yǒu èr nǚ zǐ, nián shí qī bā, fèng jì ní yī, zī tài wǎn lì. shì nǚ shù rén, jiē yún jì xiāo fú, chuò yuē zài cè. xuán jìng yǔ èr nǚ zǐ yán tán. lǐ yán yì zhī ér tuì. jí dàn wèn yú xuán jìng, dá yuē:" yǒu zhī, cǐ kūn lún xiān lǚ xiāng shěng. shàng xiān yǐ zhī jūn kuī, yǐ shù zhǐ zhī, ér jūn wèi jué. gèng lái shèn wù kuī yě, kǒng jūn wèi xiān guān suǒ zé. rán xuán jìng yǔ jūn sù yuán shén báo, fēi jiǔ zài rén jiān zhī dào. niàn jūn hòu sì wèi lì, hòu shàng xiān lái, dāng wèi yán zhī." hòu yī xī, yǒu tiān nǚ jiàng lǐ yán zhī shì. jīng nián, fù jiàng, sòng yī ér yǔ lǐ yán:" cǐ jūn zhī zǐ yě, xuán jìng jí dāng qù yǐ." hòu sān rì, yǒu wǔ yún pán xuán, xiān nǚ zòu yuè, bái fèng zài xuán jìng shēng tiān, xiàng xī běi ér qù. shí dà zhōng bā nián bā yuè shí bā rì, zài wēn xiàn gōng dào cūn lǐ shì bié yè. chū xù xiān chuán
裴玄静,缑氏县令升之女,鄠县尉李言妻也。幼而聪慧,母教以诗书,皆诵之不忘。及笄,以妇功容自饰。而好道,请于父母,置一静室披戴。父母亦好道,许之。日以香火瞻礼道像,女使侍之,必逐于外。独居,别有女伴言笑。父母看之,复不见人,诘之不言。洁思闲淡,虽骨肉常见,亦执礼,曾无慢容。及年二十,父母欲归于李言。闻之,固不可,唯愿入道,以求度世。父母抑之曰:“女生有归是礼,妇时不可失,礼不可亏。倘入道不果,是无所归也。南岳魏夫人亦从人育嗣,后为上仙。”遂适李言,妇礼臻备。未一月,告于李言:“以素修道,神人不许为君妻,请绝之。”李言亦慕道,从而许焉。乃独居静室焚修。夜中闻言笑声,李言稍疑,未之敢惊,潜壁隙窥之。见光明满室,异香芬馥。有二女子,年十七八,凤髻霓衣,姿态婉丽。侍女数人,皆云髻绡服,绰约在侧。玄静与二女子言谈。李言异之而退。及旦问于玄静,答曰:“有之,此昆仑仙侣相省。上仙已知君窥,以术止之,而君未觉。更来慎勿窥也,恐君为仙官所责。然玄静与君宿缘甚薄,非久在人间之道。念君后嗣未立,候上仙来,当为言之。”后一夕,有天女降李言之室。经年,复降,送一儿与李言:“此君之子也,玄静即当去矣。”后三日,有五云盘旋,仙女奏乐,白凤载玄静升天,向西北而去。时大中八年八月十八日,在温县供道村李氏别业。(出《续仙传》)
qī xuán fú
戚玄符
qī xuán fú zhě, jì zhōu mín qī yě. sān suì dé jí ér zú. fù mǔ hào tòng fāng shén, yǒu dào shì guò qí mén yuē:" cǐ kě jiù yě." bào chū shì zhī yuē:" cǐ bì wèi shén xiān, shì shì qì jué ěr." yī dài zhōng jiě hēi fú yǐ jiù zhī, liáng jiǔ suì huó. fù mǔ zhì xiè, dào shì yuē:" wǒ běi yuè zhēn jūn yě. cǐ nǚ kě míng xuán fú, hòu dé shēng tiān zhī dào." yán qì bú jiàn. suì yǐ wéi míng. jí wèi mín qī, ér jiù gū yán kù, shì fèng yì jǐn. cháng wèi zhū nǚ yuē:" wǒ dé rén shēn, shēng zhōng guó, shàng wèi nǚ zǐ, cǐ yì suǒ quē yě. fù mǔ zǎo sàng, wéi jiù gū wèi zūn ěr, suī bèi chuí chǔ, yì wú suǒ yuàn." yè yǒu shén xiān jiàng zhī, shòu yǐ líng yào. bù zhī qí suǒ xiū hé dào, dà zhōng shí nián bǐng zǐ bā yuè shí rì shēng tiān. chū yōng chéng jí xiān lù
戚玄符者,冀州民妻也。三岁得疾而卒。父母号恸方甚,有道士过其门曰:“此可救也。”抱出示之曰:“此必为神仙,适是气厥耳。”衣带中解黑符以救之,良久遂活。父母致谢,道士曰:“我北岳真君也。此女可名玄符,后得升天之道。”言讫不见。遂以为名。及为民妻,而舅姑严酷,侍奉益谨。常谓诸女曰:“我得人身,生中国,尚为女子,此亦所阙也。父母早丧,唯舅姑为尊耳,虽被棰楚,亦无所怨。”夜有神仙降之,授以灵药。不知其所修何道,大中十年丙子八月十日升天。(出墉城《集仙录》)
xú xiān gū
徐仙姑
xú xiān gū zhě, běi qí pú yè xú zhī cái nǚ yě, bù rú qí shī. yǐ shù bǎi suì, zhuàng mào cháng rú èr shí sì wǔ suì ěr. shàn jìn zhòu zhī shù, dú yóu hǎi nèi, míng shān shèng jìng, wú bù zhōu biàn. duō sù yán lù lín kū zhī zhōng, yì yù zhǐ sēng yuàn. hū wèi háo sēng shí bèi, wēi cí suǒ cháo, gū mà zhī. qún sēng jī nù, yù yǐ lì zhì, cí sè yù bèi. gū xiào yuē:" wǒ nǚ zǐ yě, ér néng qì jiā yún shuǐ, bù bì jiāo lóng hǔ láng, qǐ jù rǔ shǔ bèi hū?" jí jiě yī ér wò, jù chè qí zhú. sēng xǐ, yǐ wéi dé zhì. chí míng, gū lǐ cè chū shān, zhū sēng yī xī jiē jiāng lì shī zuò, ruò bèi jū fù, kǒu jìn bù néng yán. gū qù shù lǐ, sēng nǎi rú gù. lái wǎng jiāng biǎo, wú rén jiàn zhī sì shí yú nián, yán sè rú jiù. qí xíng ruò fēi, suǒ zhì zhī chù, rén wèi jìng ruò shén míng yǐ, wú gǎn xì wǔ zhě. xián tōng chū, wèi shàn xiàn bái hè guān dào shì táo kuì yún yuē:" wǒ xiān jūn shì běi qí, yǐ fāng shù wén míng, yīn gōng jí wù, jīn yì dé dào. gù wǒ wèi fú suǒ jí, yì yán nián cháng shēng ěr." yǐ cǐ tuī zhī, jí zhī cái nǚ yě. chū yōng chéng jí xiān líng
徐仙姑者,北齐仆射徐之才女也,不如其师。已数百岁,状貌常如二十四五岁耳。善禁咒之术,独游海内,名山胜境,无不周遍。多宿岩麓林窟之中,亦寓止僧院。忽为豪僧十辈,微词所嘲,姑骂之。群僧激怒,欲以力制,词色愈悖。姑笑曰:“我女子也,而能弃家云水,不避蛟龙虎狼,岂惧汝鼠辈乎?”即解衣而卧,遽撤其烛。僧喜,以为得志。迟明,姑理策出山,诸僧一夕皆僵立尸坐,若被拘缚,口噤不能言。姑去数里,僧乃如故。来往江表,吴人见之四十余年,颜色如旧。其行若飞,所至之处,人畏敬若神明矣,无敢戏侮者。咸通初,谓剡县白鹤观道士陶蒉云曰:“我先君仕北齐,以方术闻名,阴功及物,今亦得道。故我为福所及,亦延年长生耳。”以此推之,即之才女也。(出墉城《集仙灵》)
gōu xiān gū
缑仙姑
gōu xiān gū, cháng shā rén yě. rù dào, jū héng shān, nián bā shí yú, róng sè shén shǎo. yú wèi fū rén xiān tán jīng xiū xiāng huǒ, shí yú nián, jié rán wú lǚ. tán cè duō hǔ, yóu zhě xū jié duì zhí bīng ér rù, gū yǐn qí jiān, céng wú bù wèi. shù nián hòu, yǒu yī qīng niǎo, xíng rú jiū gē, hóng dǐng cháng wěi, fēi lái suǒ jū, zì yǔ yún:" wǒ nán yuè fū rén shǐ yě. yǐ gū xiū dào jīng kǔ, dú qī qióng lín, mìng wǒ wèi bàn." tā rì yòu yán:" xī wáng mǔ xìng gōu, nǎi gū zhī zǔ yě. wén gū xiū dào qín zhì, jiāng yǒu zhēn guān jiàng ér shòu dào, dàn shí wèi zhì ěr, yí miǎn yú xiū lì yě." měi yǒu rén yóu shān, bì qīng niǎo xiān yán qí xìng zì. yòu yuē:" hé nán gōu shì, nǎi wáng mǔ xiū dào zhī gù shān yě." yòu yī rì, qīng niǎo fēi lái yuē:" jīn xī yǒu bào kè, wú hài, wù yǐ wéi bù yě." qí xī, guǒ yǒu shí yú sēng lái huǐ wèi fū rén xiān tán, nǎi yī dà shí, fāng kě zhàng yú, qí xià kōng fú, jì tā shí zhī shàng, měi yī rén tuī zhī zé yáo dòng, rén duō zé yì rán ér zhèn. shì xī, qún sēng chí huǒ tǐng rèn, jiāng hài xiān gū. rù qí shì, gū zài chuáng shàng ér sēng bú jiàn. sēng jì chū mén, jí cuī huài xiān tán, hōng rán yǒu shēng, shān zhèn gǔ liè. wèi yǐ diān zhuì yǐ, ér zhōng bù néng dòng, sēng xiāng shuài bēn zǒu. jí míng, yǒu yuǎn cūn zhì zhě yún:" shí sēng zhōng yǒu jiǔ sēng wèi hǔ suǒ shí, qí yī bù gòng tuī, gù miǎn." suì yú, qīng niǎo yǔ gū qiān jū tā suǒ, yīn xǐ jū hú nán, niǎo yì suí zhī ér wǎng. rén wèi cháng huì qí yǔ. zhèng tián tián yuán zuò lüè, jù míng chāo běn gǎi. xià tóng zì chéng zhǐ xué shì zuǒ qiān wú zhōu, shī shì yú gū. gū wèi tián yuē:" cǐ hòu sì hǎi duō nàn, rén jiān bù kě jiǔ jū, wú jiāng yǐn jiǔ yí yǐ." yī dàn suì qù. chū yōng chéng jí xiān lù
缑仙姑,长沙人也。入道,居衡山,年八十余,容色甚少。于魏夫人仙坛精修香火,十余年,孑然无侣。坛侧多虎,游者须结队执兵而入,姑隐其间,曾无怖畏。数年后,有一青鸟,形如鸠鸽,红顶长尾,飞来所居,自语云:“我南岳夫人使也。以姑修道精苦,独栖穷林,命我为伴。”他日又言:“西王母姓缑,乃姑之祖也。闻姑修道勤至,将有真官降而授道,但时未至耳,宜勉于修励也。”每有人游山,必青鸟先言其姓字。又曰:“河南缑氏,乃王母修道之故山也。”又一日,青鸟飞来曰:“今夕有暴客,无害,勿以为怖也。”其夕,果有十余僧来毁魏夫人仙坛,乃一大石,方可丈余,其下空浮,寄他石之上,每一人推之则摇动,人多则屹然而震。是夕,群僧持火挺刃,将害仙姑。入其室,姑在床上而僧不见。僧既出门,即摧坏仙坛,轰然有声,山震谷裂。谓已颠坠矣,而终不能动,僧相率奔走。及明,有远村至者云:“十僧中有九僧为虎所食,其一不共推,故免。”岁余,青鸟语姑迁居他所,因徙居湖南,鸟亦随之而往。人未尝会其语。郑畋(畋原作略,据明抄本改。下同)自承旨学士左迁梧州,师事于姑。姑谓畋曰:“此后四海多难,人间不可久居,吾将隐九疑矣。”一旦遂去。(出墉城《集仙录》)
wáng shì nǚ
王氏女
wáng shì nǚ zhě, huī zhī zhí yě. fù suí xiōng rù guān, huī zhī shí zài hàn lín, wáng shì yǔ suǒ shēng mǔ liú jí dí mǔ péi yù jū cháng zhōu yì xīng xiàn hú fú zhǔ guì yán shān, yǔ dòng líng guān xiāng jìn. wáng shì zì yòu bù shí jiǔ ròu, gōng cí hàn, shàn qín, hǎo wú wéi qīng jìng zhī dào. jí zhǎng, shì zhì bù jià. cháng chí dà dòng sān shí jiǔ zhāng dào dé zhāng jù, hù shì zhī zhōng, shí yǒu yì xiāng qì. fù mǔ jìng yì zhī. yī dàn xiǎo jí, péi yǔ liú yú dòng líng guān xiū zhāi qí fú, shì rì shāo yù, yì tóng yì dòng líng fó xiàng qián. fén xiāng qí zhù. jí xiǎo guī, zuò yú mén yòu piàn shí zhī shàng, tí jué jù yuē:" wán shuǐ dēng shān wú zú shí, zhū xiān pín xià tīng yín shī. cǐ xīn bù liàn jū rén shì, wéi jiàn tiān biān shuāng hè fēi." cǐ xī yǎn rán ér zhōng. jí míng, yǒu èr hè qī yú tíng shù, yǒu xiān lè yíng shì, jué yǒu yì xiāng. yuǎn jìn jīng yì, gòng bēn kàn zhī. lín rén yǐ shì bái yú hú fú zhèn lì xiáng yàn, hè yǐ fēi qù, yīn qiú suǒ bào zhě. péi jí liú fén xiāng gào zhī yuē:" rǔ ruò dé dào, què wèi jiàng hè, yǐ xuě lín rén, wù shǐ qí làn huò zuì yě." liáng jiǔ, shuāng hè jiàng yú tíng, xún rì yòu jiàng. zàng yú guì yán zhī xià, guān qīng, dàn wén xiāng qì yì cháng. fā guān shì zhī. zhǐ yī xì ér yǐ. jīn yǐ guì yán suǒ jū wèi dào shì. jí gān fú yuán nián yě. chū yōng chéng jí xiān lù
王氏女者,徽之侄也。父随兄入关,徽之时在翰林,王氏与所生母刘及嫡母裴寓居常州义兴县湖洑渚桂岩山,与洞灵观相近。王氏自幼不食酒肉,攻词翰,善琴,好无为清静之道。及长,誓志不嫁。常持大洞三十九章道德章句,户室之中,时有异香气。父母敬异之。一旦小疾,裴与刘于洞灵观修斋祈福,是日稍愈,亦同诣洞灵佛像前。焚香祈祝。及晓归,坐于门右片石之上,题绝句曰:“玩水登山无足时,诸仙频下听吟诗。此心不恋居人世,唯见天边双鹤飞。”此夕奄然而终。及明,有二鹤栖于庭树,有仙乐盈室,觉有异香。远近惊异,共奔看之。邻人以是白于湖洑镇吏详验,鹤已飞去,因囚所报者。裴及刘焚香告之曰:“汝若得道,却为降鹤,以雪邻人,勿使其滥获罪也。”良久,双鹤降于庭,旬日又降。葬于桂岩之下,棺轻,但闻香气异常。发棺视之。止衣舄而已。今以桂岩所居为道室。即乾符元年也。(出墉城《集仙录》)
xuē xuán tóng
薛玄同
xuē shì zhě, hé zhōng shǎo yǐn féng huī qī yě, zì hào xuán tóng. shì féng huī, èr shí nián nǎi yán sù zhì, chēng jí dú chǔ, fén xiāng sòng huáng tíng jīng, rì èr sān biàn. yòu shí sān nián, yè yǒu qīng yī yù nǚ èr rén jiàng qí shì, jiāng zhì, yǒu guāng rú yuè, zhào qí tíng wǔ, xiāng fēng sà rán. shí qiū chū, cán shǔ fāng shén, ér qīng liáng xū shuǎng, piāo ruò dòng zhōng. èr nǚ gào yuē:" zǐ xū yuán jūn zhǔ lǐng nán fāng, xià xiào wén jí, mìng zhū zhēn dà xiān, yú liù hé zhī nèi, míng shān dà chuān, yǒu zhì dào zhě, bì jiàng ér jiào zhī. xuán tóng shàn gōng, dì sī lèi zòu, jiǎn zài zǐ xū zhī fǔ kuàng wén nǚ zǐ lì zhì, jūn yóu jiā zhī, jí rì jiāng qīn jiàng yú cǐ." rú cǐ fán wǔ xī, jiē fén xiāng yán shèng, yǐ hòu yuán jūn. xián tōng shí wǔ nián qī yuè shí sì rì, yuán jūn yǔ shì nǚ qún zhēn èr shí qī rén jiàng yú qí shì, xuán tóng bài yíng yú mén. yuán jūn qì zuò liáng jiǔ, shì yǐ huáng tíng chéng shén cún xiū zhī zhǐ, cì jiǔ huá dān yī lì, shǐ bā nián hòu tūn zhī," dāng qiǎn yù nǚ biāo chē, yíng rǔ yú sōng yuè yǐ." yán qì sàn qù. xuán tóng zì shì míng xīn jìng shén, wǎng wǎng bù shí, suī zhēn xiān jiàng miǎn, guāng jǐng zhú kōng, líng fēng yì xiāng, yún áo jūn lè, zòu yú qí shì, féng huī yì bù zhī yě, cháng fù huǐ xiào. jí huáng cháo fàn guān, féng yǔ xuán tóng yù jìn líng. zhōng hé yuán nián shí yuè, zhōu xíng zhì dú kǒu, yù dǐ bié shù, hū jiàn hé bīn yǒu zhū zǐ guān lì jí gē jiǎ wǔ shì, lì ér xù liè, ruò yíng hòu zhuàng. suǒ zài kòu dào, zhōu rén jiàn zhī, jīng è bù jìn. xuán tóng yuē:" wú jù yě." jí yí zhōu jí zhī, guān lì jiē bài. xuán tóng yuē:" wèi yě, yóu zài chūn zhōng, dàn qù, wú sù yě." suì gè sàn qù. tóng zhōu zhě mò cè zhī. míng nián èr yuè, xuán tóng mù yù, ěr zǐ líng suǒ cì zhī dān, èr xiān nǚ yì mì jiàng qí shì. shí sì rì, chēng jí ér zú, yǒu xiān hè sān shí liù zhǐ, xiáng jí tíng yǔ. xíng zhì róu huǎn, zhuàng ruò shēng rén, é zhōng yǒu bái guāng yì diǎn, liáng jiǔ huà wéi zǐ qì. mù yù zhī jì, xuán fā zhòng shēng, lì zhǎng shù cùn. shí wǔ rì yè, yún cǎi mǎn kōng, hū ěr léi diàn, guān gài fēi zài tíng zhōng, shī shī suǒ zài, kōng yī ér yǐ. yì xiāng qún hè, jiā xún bù xiū. shí xī zōng zài shǔ, zhè xī jié dù shǐ zhōu bǎo biǎo qí shì, zhào fù shǐ guān. chū yōng chéng jí xiān lù
薛氏者,河中少尹冯徽妻也,自号玄同。适冯徽,二十年乃言素志,称疾独处,焚香诵《黄庭经》,日二三遍。又十三年,夜有青衣玉女二人降其室,将至,有光如月,照其庭庑,香风飒然。时秋初,残暑方甚,而清凉虚爽,飘若洞中。二女告曰:“紫虚元君主领南方,下校文籍,命诸真大仙,于六合之内,名山大川,有志道者,必降而教之。玄同善功,地司累奏,简在紫虚之府;况闻女子立志,君尤嘉之,即日将亲降于此。”如此凡五夕,皆焚香严盛,以候元君。咸通十五年七月十四日,元君与侍女群真二十七人降于其室,玄同拜迎于门。元君憩坐良久,示以《黄庭》澄神存修之旨,赐九华丹一粒,使八年后吞之,“当遣玉女飚车,迎汝于嵩岳矣。”言讫散去。玄同自是冥心静神,往往不食,虽真仙降眄,光景烛空,灵风异香,云璈钧乐,奏于其室,冯徽亦不知也,常复毁笑。及黄巢犯关,冯与玄同寓晋陵。中和元年十月,舟行至渎口,欲抵别墅,忽见河滨有朱紫官吏及戈甲武士,立而序列,若迎候状。所在寇盗,舟人见之,惊愕不进。玄同曰:“无惧也。”即移舟及之,官吏皆拜。玄同曰:“未也,犹在春中,但去,无速也。”遂各散去。同舟者莫测之。明年二月,玄同沐浴,饵紫灵所赐之丹,二仙女亦密降其室。十四日,称疾而卒,有仙鹤三十六只,翔集庭宇。形质柔缓,状若生人,额中有白光一点,良久化为紫气。沐浴之际,玄发重生,立长数寸。十五日夜,云彩满空,忽尔雷电,棺盖飞在庭中,失尸所在,空衣而已。异香群鹤,浃旬不休。时僖宗在蜀,浙西节度使周宝表其事,诏付史官。(出墉城《集仙录》)
qī xiāo yáo
戚逍遥
qī xiāo yáo, jì zhōu nán gōng rén yě. fù yǐ jiào shòu zì zī. xiāo yáo shí yú suì, hǎo dào qīng dàn, bù wéi ér xì. fù mǔ yì hǎo dào, cháng xíng yīn dé. fù yǐ nǚ jiè shòu xiāo yáo, xiāo yáo yuē:" cǐ cháng rén zhī shì ěr." suì qǔ lǎo zi xiān jīng sòng zhī. nián èr shí yú, shì tóng yì kuǎi xún. jiù gū kù, zé zhī yǐ cán nóng dài qíng. ér xiāo yáo dàn xī yǐ zhāi jié xiū xíng wéi shì, shū bù yǐ shēng jì zài xīn, kuǎi xún yì lǚ zé zhī. xiāo yáo bái jiù gū, qǐng fǎn yú fù mǔ. jí fù mǔ jiā yì bī pò, zhōng yǐ bù néng wéi chén sú shì, yuàn dú jū xiǎo shì xiū dào, yǐ zī jiù gū. kuǎi xún jí jiù gū jù yí, nǎi qì zhī yú shì. ér xiāo yáo dàn yǐ xiāng shuǐ wèi zī, jué shí jìng xiǎng, zì gē yuē:" xiào kàn cāng hǎi yù chéng chén, wáng mǔ huā qián bié zhòng zhēn. qiān suì què guī tiān shǎng qù, yī xīn zhēn zhòng shì jiān rén." kuǎi shì jí lín lǐ xī yǐ wéi yāo. yè wén shì nèi yǒu rén yǔ shēng, jí xiǎo, jiàn xiāo yáo dú zuò, yì bù jīng. yòu sān rì chén qǐ, jǔ jiā wén wū liè shēng rú léi, dàn jiàn suǒ fú yī lǚ zài shì nèi, yǎng shì bàn tiān, yǒu yún wù luán hè, fù yǒu xiān lè xiāng píng, cǎi zhàng luó liè, xiāo yáo yǔ xiān zhòng jù zài yún zhōng, lì lì wén fēn bié yán yǔ. kuǎi xún chí bào xiāo yáo fù mǔ, dào yóu jiàn zhī. guō yì zhī rén, xián bēn guān wàng, wú bù jīng tàn. chū xù xiān chuán
戚逍遥,冀州南宫人也。父以教授自资。逍遥十余岁,好道清淡,不为儿戏。父母亦好道,常行阴德。父以《女诫》授逍遥,逍遥曰:“此常人之事耳。”遂取老子仙经诵之。年二十余,适同邑蒯浔。舅姑酷,责之以蚕农怠情。而逍遥旦夕以斋洁修行为事,殊不以生计在心,蒯浔亦屡责之。逍遥白舅姑,请返于父母。及父母家亦逼迫,终以不能为尘俗事,愿独居小室修道,以资舅姑。蒯浔及舅姑俱疑,乃弃之于室。而逍遥但以香水为资,绝食静想,自歌曰:“笑看沧海欲成尘,王母花前别众真。千岁却归天上去,一心珍重世间人。”蒯氏及邻里悉以为妖。夜闻室内有人语声,及晓,见逍遥独坐,亦不惊。又三日晨起,举家闻屋裂声如雷,但见所服衣履在室内,仰视半天,有云雾鸾鹤,复有仙乐香軿,彩仗罗列,逍遥与仙众俱在云中,历历闻分别言语。蒯浔驰报逍遥父母,到犹见之。郭邑之人,咸奔观望,无不惊叹。(出《续仙传》)
chá lǎo
茶姥
guǎng líng chá lǎo, bù zhī xìng shì xiāng lǐ. cháng rú qī shí suì rén, ér qīng jiàn yǒu lì, ěr cōng mù míng, fà bìn zī hēi. qí jiù xiāng chuán yún: jìn zhī nán dù hòu, jiàn zhī shù bǎi nián, yán zhuàng bù gǎi. měi dàn, jiāng yī qì chá mài yú shì, shì rén zhēng mǎi. zì dàn zhì mù, ér qì zhōng chá cháng rú xīn shú, wèi cháng jiǎn shǎo. lì xì zhī yú yù, lǎo chí suǒ mài chá qì, zì yǒu zhōng fēi qù. chū yōng chéng jí xiān lù
广陵茶姥,不知姓氏乡里。常如七十岁人,而轻健有力,耳聪目明,发鬓滋黑。耆旧相传云:晋之南渡后,见之数百年,颜状不改。每旦,将一器茶卖于市,市人争买。自旦至暮,而器中茶常如新熟,未尝减少。吏系之于狱,姥持所卖茶器,自牖中飞去。(出《墉城集仙录》)
guǎng líng yǒu gè mài chá de lǎo tài tài, bù zhī dào tā xìng shén me, yě bù zhī dào tā shì nǎ lǐ de rén. tā yǒng yuǎn xiàng qī shí suì de rén, dàn shēn tǐ qīng jié, jiàn zhuàng yǒu lì, ěr bù lóng yǎn bù huā, bìn fà nóng hēi. nián gāo wàng zhòng de rén hù xiāng chuán shuō, cóng jìn yuán dì nán dù yǐ hòu jiù kàn jiàn tā, yǐ jīng jǐ bǎi nián le, ér tā de róng yán zhuàng tài méi yǒu gǎi biàn. měi tiān zǎo chén, tā jiù ná zhe yī qì mǐn chá dào jí shì shǎng qù mài, jí shì shàng de rén dōu zhēng zhe mǎi. cóng rì chū dào rì luò, mài le yī zhěng tiān le, ér tā qì mǐn zhōng de chá zǒng shì xiàng gāng shú yí yàng, yě bù céng jiǎn shǎo. xū lì bǎ tā zhuā qù guān yā zài jiān yù zhōng, lǎo tài tài ná zhe tā mài chá de qì jù, zì chuāng hù zhōng fēi zǒu le.
广陵有个卖茶的老太太,不知道她姓什么,也不知道她是哪里的人。她永远象七十岁的人,但身体轻捷,健壮有力,耳不聋眼不花,鬓发浓黑。年高望重的人互相传说,从晋元帝南渡以后就看见她,已经几百年了,而她的容颜状态没有改变。每天早晨,她就拿着一器皿茶到集市上去卖,集市上的人都争着买。从日出到日落,卖了一整天了,而她器皿中的茶总是象刚熟一样,也不曾减少。胥吏把她抓去关押在监狱中,老太太拿着她卖茶的器具,自窗户中飞走了。
zhāng jiàn zhāng
张建章
zhāng jiàn zhāng wèi yōu zhōu xíng jūn sī mǎ. xiān hǎo jīng shǐ, jù shū zhì wàn juǎn. suǒ jū yǒu shū lóu, dàn yǐ pī yuè qīng jìng wèi shì. céng jī fǔ shuài mìng wǎng bó hǎi, yù fēng bō pō zhōu, hū yǒu qīng yī fàn yī yè zhōu ér zhì, wèi jiàn zhāng yuē:" fèng dà xiān mìng qǐng dài fū." jiàn zhāng yīng zhī. zhì yī dà dǎo, jiàn lóu tái kuī rán, zhōng yǒu nǚ xiān chù zhī, shì yì shén shèng, qì shí jiē jiàn zhāng gù xiāng zhī cháng wèi yě. shí bì gào tuì, nǚ xiān wèi jiàn zhāng yuē:" zi bù qī àn shì, suǒ wèi jūn zǐ yě. wù huàn fēng tāo zhī kǔ, wú lìng cǐ qīng yī wǎng lái dǎo zhī." jí hái, fēng bō jì rán, wǎng lái jiē wú suǒ jù. jí huí zhì xī àn, jīng tài zōng zhēng liáo bēi, bàn méi shuǐ zhōng. jiàn zhāng yǐ bó guǒ miàn mō ér dú zhī, bù shī yī zì. qí dǔ xué rú cǐ, jì mén zhī rén, jiē néng shuō zhī. chū běi mèng suǒ yán
张建章为幽州行军司马。先好经史,聚书至万卷。所居有书楼,但以披阅清净为事。曾赍府帅命往渤海,遇风波泊舟,忽有青衣泛一叶舟而至,谓建章曰:“奉大仙命请大夫。”建章应之。至一大岛,见楼台岿然,中有女仙处之,侍翼甚盛,器食皆建章故乡之常味也。食毕告退,女仙谓建章曰:“子不欺暗室,所谓君子也。勿患风涛之苦,吾令此青衣往来导之。”及还,风波寂然,往来皆无所惧。及回至西岸,经太宗征辽碑,半没水中。建章以帛裹面摸而读之,不失一字。其笃学如此,蓟门之人,皆能说之。(出《北梦琐言》)
zhōu bǎo
周宝
zhōu bǎo wèi zhè xī jié dù shǐ, zhì chéng huáng, zhì hè lín mén dé gǔ zhǒng, guān dú jiāng fǔ. fā zhī, yǒu yī nǚ zǐ miàn rú shēng, qiān fěn yī fú jiē bù bài. zhǎng yì zhě yǐ gào, bǎo qīn shì zhī, huò yuē:" cǐ dāng shí shì cháng ěr líng yào, dài shí ér fā, fā zé jiě huà zhī qī yǐ." bǎo jí mìng gǎi zàng zhī, jù chē yú shēng yuè yǐ sòng. bǎo yǔ liáo shǔ dēng chéng wàng zhī. xíng shù lǐ, yǒu zǐ yún fù ér chē zhī shàng. zhòng xián jiàn yī nǚ zǐ, chū zì chē zhōng, zuò yú zǐ yún, rǎn rǎn ér shàng, jiǔ zhī nǎi méi. kāi guān zé kōng yǐ. chū jī shén lù
周宝为浙西节度使,治城隍,至鹤林门得古冢,棺椟将腐。发之,有一女子面如生,铅粉衣服皆不败。掌役者以告,宝亲视之,或曰:“此当时是尝饵灵药,待时而发,发则解化之期矣。”宝即命改葬之,具车舆声乐以送。宝与僚属登城望之。行数里,有紫云覆輀车之上。众咸见一女子,出自车中,坐于紫云,冉冉而上,久之乃没。开棺则空矣。(出《稽神录》)