hán yù péi dù zhāng wéi qīng wáng fán liǔ guāng lǐ fú xióng bó wáng jìng zhī wáng chéng jiǎn
韓愈 裴度 張惟清 王璠 柳光 李福 熊博 王敬之 王承檢
hán yù
韓愈
quán zhōu zhī nán yǒu shān yān, qí shān jùn qǐ bì lì, xià yǒu tán shuǐ, shēn bù kě cè, zhōu shí yú mǔ. zhōng yǒu jiāo chī, cháng wèi rén huàn, rén yǒu wù jìn huò mǎ niú jiù ér yǐn zhě, zhé wèi tūn shí. quán rén kǔ zhī yǒu nián yǐ. yóu shì jìn shān jū zhě, xián qiè yǐn qī zǐ, xǐ qù tā jùn, yǐ táo qí huàn. yuán hé wǔ nián, yī xī, wén shān nán yǒu léi zhèn bào xìng, zhèn shù bǎi lǐ, ruò shān bēng zhī zhuàng, yī jùn jīng jù. lǐ rén jì niú mǎ jī quǎn, jù shī shēng pū dì, liú hàn bèi tǐ, wū wǎ jiāo jī, mù shù diān bá. zì xū jí zi, léi diàn fāng xī. míng dàn wǎng shì zhī, qí shān cuī duò shí bì shù bǎi rèn dài jǐn, jù tián qí tán, shuǐ yì liú, zhù mǎn sì yě. jiāo chī zhī xuè, biàn ruò xuán huáng. ér shí bì zhī shàng, yǒu záo chéng wén zì yī shí jiǔ yán, zì shì shén gǔ, jùn zhōng shì shù wú néng zhī zhě. zì shì jū rén wú fù huàn yǐ. jù zhě jì xī, qiān zhě yì guī. jié wū jià lú, jiē bǐ qí dì. jùn shǒu yīn zhī míng qí dì wèi shí míng lǐ, gài yīn zì wèi míng, qiě shí qí yì yě. hòu yǒu kè yú quán zhě, néng chuán qí zì, chí zhì dōng luò. shí gù lì bù shì láng hán yù zì shàng shū láng wèi hé nán lìng, jiàn ér shí zhī. qí wén yuē: zhào shì hēi shuǐ shì yuán zuò chì, shuǐ yuán zuò shì, jù míng chāo běn gǎi zhī lǐ yú, tiān gōng bēi shā niú rén, rén guǐ shén shū jí jí. rán zé xiáng jiū qí yì, shì shàng dì zé jiāo chī zhī cí, lìng lù qí hài yě. qí zì zé kē dǒu zhuàn shū, gù quán rén wú yǒu shí zhě yǐ. chū xuān shì zhì
泉州之南有山焉,其山峻起壁立,下有潭水,深不可測,周十餘畝。中有蛟螭,嘗為人患,人有誤近或馬牛就而飲者,輒為吞食。泉人苦之有年矣。由是近山居者,咸挈引妻子,徙去他郡,以逃其患。元和五年,一夕,聞山南有雷震暴興,震數百里,若山崩之狀,一郡驚懼。里人洎牛馬雞犬,俱失聲仆地,流汗被體,屋瓦交擊,木樹顛拔。自戌及子,雷電方息。明旦往視之,其山摧墮石壁數百仞殆盡,俱填其潭,水溢流,注滿四野。蛟螭之血,遍若玄黃。而石壁之上,有鑿成文字一十九言,字勢甚古,郡中士庶無能知者。自是居人無復患矣。懼者既息,遷者亦歸。結屋架廬,接比其地。郡守因之名其地為石銘里,蓋因字為銘,且識其異也。後有客於泉者,能傳其字,持至東洛。時故吏部侍郎韓愈自尚書郎為何南令,見而識之。其文曰:「詔示黑水(「示」原作「赤」,「水」原作「視」,據明抄本改)之鯉魚,天公卑殺牛人,壬癸神書急急。」然則詳究其義,似上帝責蛟螭之詞,令戮其害也。其字則蝌蚪篆書,故泉人無有識者矣。(出《宣室志》)
péi dù
裴度
yuán hé yuán nián, qiū jiǔ yuè, huái xī shuài wú shǎo chéng sǐ, zi yuán jì jù mìng. zhào lín huái xī yān, yǐ bīng sì gōng zhī, fán shù nián bù kè. shí sān nián, zhào chéng xiàng jìn guó gōng péi dù jiāng ér jī yān. dù jì zhì, yīn mìng fēng rén shēn chí háo, qiě fā qí dì. yǒu de yī shí zhě, shàng yǒu diāo chū wén zì wèi míng, fēng rén chí yǐ xiàn dù. wén yuē: jǐng dǐ yī gān zhú, zhú sè shēn lǜ lǜ. jī wèi féi, jiǔ wèi shú, zhàng chē ér láng qiě xū suō. dù dé zhī, yǐ shì cóng shì, lìng biàn qí yì yān, xián bù néng jiū. dù fāng niàn zhī, é yǒu yī zú, zì xíng jiān yuè ér hè yuē: wú yuán jì nì tiān zǐ mìng, zòng kuáng bīng wèi fǎn móu. lài tiān zǐ wēi shèng, yǔ chéng xiàng dé hé. jīn rì nì shù chéng qín yǐ, gǎn hè chéng xiàng gōng. dù jīng xùn zhī, duì yuē: fēng rén dé shí míng, shì qí zhào yě. qiě jǐng dǐ yī gān zhú, zhú sè shēn lǜ lǜ zhě. yán wú shǎo chéng yóu xíng jiān yī zú, suì yōng shí wàn bīng, wèi yī fāng shuài, qiě yù qí róng yě. jī wèi féi zhě, yán wú ròu yě. fū yǐ féi qù ròu, wèi jǐ zì yě. jiǔ wèi shú zhě, yán wú shuǐ yě. yǐ jiǔ qù shuǐ, wèi yǒu zì. zhàng chē ér láng, wèi bīng gé zhī shì yě. qiě suō zhě, wèi yí tuì shǒu qí suǒ yě. tuī shì yán zhī, zé jǐ yǒu rì dāng kè yě. gǒu wèi jí qī, zé kě qí yǐ. dù xǐ, gù zuǒ yòu yuē: zú biàn zhě yě. tàn ér yì zhī. shì suì dōng shí yuè, xiāng guó lǐ sù jiāng bīng rù huái xī, shēng de yuán jì, jǐn zhū fǎn zhě. dù yīn xiào qí rì, guǒ jǐ yǒu yān. yú shì dù yì qí zú zhī biàn, zhuó wèi bì jiāng. chū xuān shì zhì
元和元年,秋九月,淮西帥吳少誠死,子元濟拒命。詔鄰淮西焉,以兵四攻之,凡數年不克。十三年,召丞相晉國公裴度將而擊焉。度既至,因命封人深池濠,且發其地。有得一石者,上有雕出文字為銘,封人持以獻度。文曰:「井底一竿竹,竹色深綠綠。雞未肥,酒未熟,障車兒郎且須縮。」度得之,以示從事,令辯其義焉,咸不能究。度方念之,俄有一卒,自行間躍而賀曰:「吳元濟逆天子命,縱狂兵為反謀。賴天子威聖,與丞相德合。今日逆豎成擒矣,敢賀丞相功。」度驚訊之,對曰:「封人得石銘,是其兆也。且『井底一竿竹,竹色深綠綠』者。言吳少誠由行間一卒,遂擁十萬兵,為一方帥,且喻其榮也。『雞未肥』者,言無肉也。夫以『肥』去『肉』,為『己』字也。「酒未熟」者,言無水也。以『酒』去『水』,為『酉』字。『障車兒郎』,謂兵革之士也。『且縮』者,謂宜退守其所也。推是言之,則「己」酉日當克也。苟未及期,則可俟矣。」度喜,顧左右曰:「卒辨者也。」嘆而異之。是歲冬十月,相國李訴將兵入淮西,生得元濟,盡諸反者。度因校其日,果己酉焉。於是度益奇卒之辨,擢為裨將。(出《宣室志》)
zhāng wéi qīng
張惟清
hēi shān zhī yīn, yǒu lǐ wèi gōng miào. bǎo lì zhōng, zhāng wéi qīng dōu hù dān yú. qí cóng shì lú lì cháng mèng yī rén, qí zhǎng hēi yī, gào lì yuē: wú jū yú wèi gōng miào qiě jiǔ yǐ, zi xìng qiān wǒ yú jūn chéng zhōng. yǐ ér suì qù. jí xiǎo, lì bù yù, jí rù bái yú wéi qīng yuē: wèi gōng yú guó yǒu dà xūn. jīn miào yǔ huī cán, piāo rú qiě shén, yuàn xīn qí tǔ mù zhī zhì. wéi qīng xǐ ér kě qí yǔ. xiān shì dān yú fǔ yǐ wéi qīng yǒu měi huà, zhuàng qí zhèng jī. qǐng hù jūn luò zhōng biǎo wén yú shàng. yǒu zhào, mìng zhòng shū shè rén gāo gōng yì wén shì qí, kè yú bēi. zhào jì zhì ér wèi yǒu bēi shí, wéi qīng fāng mìng shǐ cǎi shí yú yún zhōng jùn, wèi hái. jí xiū wèi gōng miào, chǎn qí xī, dé yī shí, fāng ér zhǎng, qí xià yǒu kè chū zhāng zì, lì rán kě biàn. gōng rén chí yǐ xiàn wéi qīng, wéi qīng xǐ yuē: tiān cì wú zhī bēi shí. jí zhào cóng shì shì zhī, lì qiě jīng qiě yì. yīn qǐ hè ér bái qián mèng. yú shì yǐ shí wèi bēi, kè gāo gōng zhī wén yān. chū xuān shì zhì
黑山之陰,有李衛公廟。寶曆中,張惟清都護單于。其從事盧立嘗夢一人,頎長黑衣,告立曰:「吾居於衛公廟且久矣,子幸遷我於軍城中。」已而遂去。及曉,立不諭,即入白於惟清曰:「衛公於國有大勛。今廟宇隳殘,飄濡且甚,願新其土木之制。」惟清喜而可其語。先是單于府以惟清有美化,狀其政績。請護軍駱忠表聞於上。有詔,命中書舍人高公釴文事其,刻於碑。詔既至而未有碑石,惟清方命使採石於雲中郡,未還。及修衛公廟,鏟其西,得一石,方而長,其下有刻出「張」字,歷然可辨。工人持以獻惟清,惟清喜曰:「天賜吾之碑石。」即召從事視之,立且驚且異。因起賀而白前夢。於是以石為碑,刻高公之文焉。(出《宣室志》)
wáng fán
王璠
tài hé zhōng, wáng fán lián wèn dān yáng. yīn gōu qí chéng, jì záo shēn shù chǐ, dé yī shí. míng wén yuē: shān yǒu shí, shí yǒu yù. yù yǒu xiá, jí xiū yě. gōng rén dé zhī, jù yǐ shì gào bái xiàn yú fán. xiáng qí yì, jiǔ ér bù néng jiě, jí mìng liáo zuǒ biàn zhī, jiē wú néng xī qí lǐ zhě. shù rì, yǒu yī lì qǐng yè fán zhī lì, qiě mì wèi yuē: wú wén wáng gōng dé shí míng, jīn yǒu biàn zhě hū? lì yuē: gōng fāng niàn zhī, qí yì wèi hé rú. jūn qǐ qǐ yuán zuò yé, jù míng chāo běn gǎi jí néng jiū yé! sǒu yuē: shì bù xiáng yě. fū shān yǒu shí, shí yǒu yù, yù yǒu xiá. jí xiū yě. jiē xù wáng gōng zhī shì yě. qiě gōng zhī xiān yuē yín, yín shēng chǔ, yǐ wén ér guān, shì shān yǒu shí yě. chǔ shēng fán. shì shí yǒu yù yě. fán zhī zǐ yuē xiá xiū. shì yù yǒu xiá jí xiū. xiū zhě jué zhī zhào, tuī shì ér biàn, qí jué xù hū? lì xiè zhī, sǒu yán jìng ér qù. zhì dà hé jiǔ nián dōng, fán zú yí qí zōng, guǒ fú sǒu zhī jiě yě. chū xuān shì zhì
太和中,王璠廉問丹陽。因溝其城,既鑿深數尺,得一石。銘文曰:「山有石,石有玉。玉有瑕,即休也。」工人得之,具以事告白獻於璠。詳其義,久而不能解,即命僚左辨之,皆無能析其理者。數日,有一吏請謁璠之吏,且密謂曰:「吾聞王公得石銘,今有辨者乎?」吏曰:「公方念之,其義為何如。君豈(「豈」原作「耶」,據明抄本改)即能究耶!」叟曰:「是不祥也。夫『山有石,石有玉,玉有瑕。』即休也。』皆敘王公之世也。且公之先曰崟,崟生礎,以文而觀,『是山有石』也。礎生璠。是『石有玉』也。璠之子曰瑕休』。是『玉有瑕即休』。休者絕之兆,推是而辨,其絕緒乎?」吏謝之,叟言竟而去。至大和九年冬,璠卒夷其宗,果符叟之解也。(出《宣室志》)
liǔ guāng
柳光
tài hé zhōng, yǒu liǔ guāng zhě, cháng nán yóu. yīn xíng shān dào, huì rì wǎn, wù rù shān yān zhōng, sōng yǐn pán qū. xíng shù lǐ, zhì yī shí shì, yún shuǐ huán yōng, qīng quán jiāo guàn. shì yǒu yīn tà, ruò rén jū zhě. qián duì xiá cuì, gù fēi rén jìng. guāng yīn lín liú níng zhù, hū jiàn yī fǒu, hé yú dì. guāng jí qū zhī, qí fǒu xià yǒu quán, zhōu bù jǐn chǐ, qí shuǐ qīng jī. jǔ zhī yǐ yǐn, ruò gān lǐ, jǐn shí yú zhī ér yǐ zuì shén, suì yǎn yú tà, jí xiǎo fāng wù. yīn zhù shí bì, yǒu diāo kè wén zì jí duō, suì xiě qí zì, zhì yú xiù. cí yuē: wǔ zhī zài mǎo, yáo wáng bā jì. wǒ qì qí qǐn, wǒ qù qí yǐ. shēn shēn rán, gāo gāo rán, rén bù wú zhī, yòu bù wú wèi. yóu jīn zhī hòu, èr bǎi yú sì, yàn yàn qí guāng, hé hé qí shǐ. dōng fāng yǒu tù, xiǎo shǒu yuán wěi, jīng guò wú dào, lái zhì wú lǐ. yǐn wú quán yǐ zuì, dēng wú tà ér mèi. kè hū qí bì, ào hū qí yì, rén shuí biàn, qí dōng píng zi. guāng xiān yuè, yuè ér yì zhī, suì xíng. chū jìng shù shí bù, huí wàng qí shì, jǐn wáng jiàn yǐ. guāng jiū zhī bù dé. yǒu lǚ shēng zhě, shì ér jiě zhī, wèi jǐ gào yuē: wú jǐn xiáng yǐ, cǐ nǎi dé dào zhě yǔ yě. fū táng shì zhī chū, jiàn hào wǔ dé. wǔ zhī èr èr yuán zuò sān, jù míng chāo běn gǎi nián, qí suì jǐ mǎo, zé wǔ zhī zài mǎo, qí yì jiàn yǐ, gài wǔ dé èr nián yě. yáo wáng zhě, wèi gāo zǔ zhī hào shén yáo,. yuē bā jì zhě, yì èr nián yě. wǒ qì qí qǐn, wǒ qù yǐ zhě, yán qí qù, gài jué qù zhī shí, nǎi wǔ dé èr nián yě. shēn shēn rán, gāo gāo rán. rén bù wú zhī, rén bù wú wèi zhě, yán qí yǐn ér rén bù zhī yě. yóu jīn zhī hòu, èr bǎi yú sì zhě, yán jūn zhě lái yě. qiě táng shì zhī chū, jīn guǒ èr bǎi yú yǐ. yàn yàn qí guāng, hé hé qí shǐ zhě, yàn yàn qí guāng, wèi suì zài dīng wèi yě, yàn zhě huǒ, qǐ fēi nán fāng zhī bǐng dīng zhī wèi hū? wèi yì huǒ zhī wèi yě hé hé qí shǐ. wèi jīn tiān zǐ jiàn hào yuē tài hé qí shǐ hé qí shǐ yuán zuò shǐ qí hé, jù míng chāo běn gǎi. gài yuán nián yě. dōng fāng yǒu tù, xiǎo shǒu yuán wěi zhě, xù jūn zhī míng shì. dōng fāng jiǎ yǐ mù yě, tù zhě mǎo yě, mǎo yǐ fù mù. shì liǔ zì yě. xiǎo shǒu yuán wěi. shì guāng yě. jīng wú dào, lái wú lǐ. yán jūn zhī lái yě. yǐn wú quán yǐ zuì, dēng wú tà ér mèi. yán jūn zhī zhǐ yě. kè hū qí bì, ào hū qí yì. shuí rén yǐ biàn, qí dōng píng zi. wèi qí yì ào ér yǐn, dú wú néng biàn zhī. dōng píng wú zhī yì yě, jí yòu xìn yǐ. rú shì ér biàn, guǒ dé dào zhě zhī yí jì yě. chū xuān shì zhì
太和中,有柳光者,嘗南遊。因行山道,會日晚,誤入山崦中,松引盤曲。行數里,至一石室,雲水環擁,清泉交貫。室有茵榻,若人居者。前對霞翠,固非人境。光因臨流凝佇,忽見一缶,合於地。光即趨之,其缶下有泉,周不盡尺,其水清激。舉卮以飲,若甘醴,盡十餘卮而已醉甚,遂偃於榻,及曉方寤。因祝石壁,有雕刻文字極多,遂寫其字,置於袖。詞曰:「武之在卯,堯王八季。我棄其寢,我去其扆。深深然,高高然,人不吾知,又不吾謂。由今之後,二百餘祀,焰焰其光,和和其始。東方有兔,小首元尾,經過吾道,來至吾里。飲吾泉以醉,登吾榻而寐。刻乎其壁,奧乎其義,人誰辨,其東平子。」光先閱,閱而異之,遂行。出徑數十步,回望其室,盡亡見矣。光究之不得。有呂生者,視而解之,未幾告曰:「吾盡詳矣,此乃得道者語也。夫唐氏之初,建號武德。武之二(「二」原作「三」,據明抄本改)年,其歲己卯,則武之在卯,其義見矣,蓋武德二年也。『堯王』者,謂高祖之號神堯,。曰『八季』者,亦二年也。『我棄其寢,我去扆』者,言其去,蓋絕去之時,乃武德二年也。『深深然,高高然。人不吾知,人不吾謂』者,言其隱而人不知也。『由今之後,二百餘祀』者,言君者來也。且唐氏之初,今果二百餘矣。『焰焰其光,和和其始』者,『焰焰其光』,謂歲在丁未也,焰者火,豈非南方之丙丁之謂乎?未亦火之位也;『和和其始』。謂今天子建號曰太和其始(「和其始」原作「始其和」,據明抄本改)。蓋元年也。『東方有兔,小首元尾』者,敘君之名氏。東方甲乙木也,兔者卯也,『卯』以附『木』。是『柳』字也。『小首元尾』。是光也。『經吾道,來吾里。』言君之來也。『飲吾泉以醉,登吾榻而寐。』言君之止也。『刻乎其壁,奧乎其義。』誰人以辨,其東平子。』謂其義奧而隱,獨吾能辨之。東平吾之邑也,即又信矣。如是而辨,果得道者之遺記也。』(出《宣室志》)
lǐ fú
李福
luò jīng běi máng tài qīng guān zhōng lóu, táng xián tōng nián zhōng, hū rán cuī tā. yǒu wū lǐn yī tiáo, qí zhōng kōng xū, měi chēng dòng chù dòng zhuǎn, nèi qiāo kē yǒu shēng. rén suì xiāng chuán, lái jìng guān zhī. dào shì lǐ wēi yí bù yù jù rén, nǎi lìng pò zhī, yú qí jiān dé yī hēi qī bǎn, shàng yǒu xiàn jīn zhī zì. yuē: shān shuǐ shuí wú yán, yuán nián yù fú chóng xiū. dào shì jī chéng luò zhōng zhū guān, jiē bù néng xiáng wén. lǐ fú xiàng gōng bà zhèn xī chuān guī luò, jiàn cǐ yǐn wén, fǎn fù xiáng dú shù sì, suì wèi guān zhǔ yuē: dàn qǐng dù gōng jiū tú, dāng yǐ fèng yú zhī jīn, dú lì wán qì yě. bǎi nián zhī qián, zhì zhě lēi qí zhì, yǐ míng hé jīn rì. ān dé bù zhòng xìng guān yǔ hū! jì guān chéng, huò qǐng qí yóu. fú yuē: shān shuǐ shuí wú yán zhě, jīn shàng yù míng yě xián tōng míng cuǐ yě. yuán nián yù fú zhě, gǎi gǎi yuán zuò fú, jù míng chāo běn gǎi yuán zhī chū zuò zhèn, huò fèng ér huí, fú qí bù xiū, fù dài hé rén zhě zāi! chū yù táng xián huà
洛京北邙太清觀鐘樓,唐咸通年中,忽然摧塌。有屋檁一條,其中空虛,每撐動觸動轉,內敲磕有聲。人遂相傳,來競觀之。道士李威儀不欲聚人,乃令破之,於其間得一黑漆板,上有陷金之字。曰:「山水誰無言,元年遇福重修。」道士齎呈洛中諸官,皆不能詳文。李福相公罷鎮西川歸洛,見此隱文,反覆詳讀數四,遂謂觀主曰:「但請度工鳩徒,當以俸余之金,獨立完葺也。百年之前,智者勒其志,已冥合今日。安得不重興觀宇乎!」洎觀成,或請其由。福曰:「『山水誰無言』者,今上御名也(咸通名漼也)。『元年遇福』者,改(「改」原作「福」,據明抄本改)元之初作鎮,獲俸而回,福其不修,復待何人者哉!」(出《玉堂閒話》)
xióng bó
熊博
xióng bó zhě, běn jiàn ān jīn lì. àn bēng, dé yī gǔ zhǒng. téng wàn chán qí guān, páng yǒu shí míng yún: yù xiàn bù xiàn bèi téng fù, yù luò bù là bèi shā gé. wǔ bǎi nián hòu yù xióng bó. bó shí pín lǎo, sēng wèi lǜ qián zàng zhī. bó hòu zhì jiàn zhōu cì shǐ. chū jī shén lù
熊博者,本建安津吏。岸崩,得一古冢。藤蔓纏其棺,旁有石銘云:「欲陷不陷被藤縛,欲落不落被沙閣。五百年後遇熊博。」博時貧老,僧為率錢葬之。博後至建州刺史。(出《稽神錄》)
wáng jìng zhī
王敬之
gù yè dōu zhī xī běi mén, yuē fāng lín xiāng. qí cūn mín wáng jìng zhī, biān hù zhōng yóu pín zhě, cháng yǐ qiáo sū wèi yè. bǐng wǔ suì qiū jiǔ yuè, yīn jué yī zhū tóng què tái xià, qí dì chuā rán xiǎo xiàn. suí ér chā zhī, sān chǐ xǔ, dé yī cāng shí, dà rú pén. suì lì suǒ zhī, shí hū pò wèi èr. ruò cuī qiào rán. zhōng yǒu cāng shí xiá, zhǎng chǐ yǒu zhǐ, hòu sān cùn, guǎng sì cùn. jìng zhī hài, nèi zhū běn zhōng yǐ guī. jié zhī yǐ shuǐ, zé wēn rùn zhāo làn, zhēn qí bǎo yě. sì páng jí bèi yǐn qǐ lóng xiāng fèng zhù jí huā pā zhī zhuàng, diāo lòu qí guǐ, dài fēi rén gōng. xú qǐ zhī, zhōng yǒu bái yù bǎn, shàng kè dà zhuàn liù háng. wén yuē: shàng tǔ bā huī chú xū chú, yī yǐn dōng běi bā jiǔ yú, qín zhào duō yīng fēn wǔ yù, bái sī míng chāo běn wú sī zì zhú mù zǐ shì shì jū. dàn kàn liù liù bǎi zhòng wài, shì zhǔ liú nán rú guó rú. yú shì jìng zhī chí yǐ xiàn wèi shuài lè yàn zhēn, yàn zhēn jī yǐ shù bó, ér juān qí dì zhēng yān. yì wú néng dòng dá qí yǐn cí zhě. yī, dāng cáo shì shí shì gāo shì zhī dài, sī zé yè zhī wáng qì xiū yùn suǒ zhōng, yú shì zhū xián zhòng yǐ. yān zhī bù yǒu yīn dǔ hòu dài, zǒng kuò fēng yún, fú liè shān hé zhī shì, ér yì yù yǐ chèn zhī. jīn shí jì chū, qí shì jiāng zhào yǐ. chū huáng fǔ méi yù xiá jì
故鄴都之西北門,曰芳林鄉。齊村民王敬之,編戶中尤貧者,常以樵蘇為業。丙午歲秋九月,因掘一株銅雀台下,其地歘然小陷。隨而鍤之,三尺許,得一蒼石,大如盆。遂力索之,石忽破為二。若摧殻然。中有蒼石匣,長尺有咫,厚三寸,廣四寸。敬之駭,內諸畚中以歸。潔之以水,則溫潤昭爛,真奇寶也。四旁及背引起龍驤鳳翥及花葩之狀,雕鏤奇詭,殆非人工。徐啟之,中有白玉板,上刻大篆六行。文曰:「上土巴灰除虛除,伊尹東北八九餘,秦趙多應分五玉,白絲(明抄本無「絲」字)竹木子世世居。但看六六百中外,世主留難如國如。」於是敬之持以獻魏帥樂彥真,彥真齎以束帛,而蠲其地征焉。亦無能洞達其隱詞者。噫,當曹氏石氏高氏之代,斯則鄴之王氣休運所鍾,於是諸賢眾矣。焉知不有陰睹後代,總括風雲,幅裂山河之事,而瘞玉以讖之。今石既出,其事將兆矣。(出皇甫枚《玉匣記》)
wáng chéng jiǎn
王承檢
wáng shǔ qín zhōu jié dù shǐ wáng chéng jiǎn, zhú fáng fān chéng. zhì shàng guī shān xià, huò wǎ guān, nèi wú shī, wéi yǒu yī piàn shé, ròu sè hóng rùn, jiān rú tiě shí. qí shé shàng zhǐ yǒu yī dú lóu, zhōng yǒu yī gǔ qián, yǒu èr yíng, zhèn rán fēi qù. piàn shí kè zhuàn zì yuē: dà suí kāi huáng èr nián, wèi zhōu cì shǐ yóu chóng qī fū rén wáng shì, nián èr shí wǔ, jià yú chóng, sān nián ér shēn. è qí rèn shēn, suì zú. míng yuē: chē dào zhī běi, guī shān zhī yáng, shēn shēn zàng yù, yù yù mái xiāng. kè sī zhēn shí, huàn hū yí fāng. dì biàn líng gǔ, xiǎn liè chéng huáng. qián dé bǐng nián, huài zhě hé láng. shì suì wěi qián dé liù nián, bǐng zǐ suì yě. yán huài zhě hé láng, jí wáng chéng jiǎn xiǎo zì yě. chū yù xī biān shì
王蜀秦州節度使王承檢,築防蕃城。至上邽山下,獲瓦棺,內無屍,唯有一片舌,肉色紅潤,堅如鐵石。其舌上只有一髑髏,中有一古錢,有二蠅,振然飛去。片石刻篆字曰:「大隋開皇二年,渭州刺史游崇妻夫人王氏,年二十五,嫁於崇,三年而娠。惡其妊娠,遂卒。銘曰:「車道之北,邽山之陽,深深葬玉,鬱郁埋香。刻斯貞石,煥乎遺芳。地變陵谷,嶮列城隍。乾德丙年,壞者合郎。」是歲偽乾德六年,丙子歲也。言『壞者合郎』,即王承檢小字也。(出《玉溪編事》)