hán yù péi dù zhāng wéi qīng wáng fán liǔ guāng lǐ fú xióng bó wáng jìng zhī wáng chéng jiǎn
韩愈 裴度 张惟清 王璠 柳光 李福 熊博 王敬之 王承检
hán yù
韩愈
quán zhōu zhī nán yǒu shān yān, qí shān jùn qǐ bì lì, xià yǒu tán shuǐ, shēn bù kě cè, zhōu shí yú mǔ. zhōng yǒu jiāo chī, cháng wéi rén huàn, rén yǒu wù jìn huò mǎ niú jiù ér yǐn zhě, zhé wèi tūn shí. quán rén kǔ zhī yǒu nián yǐ. yóu shì jìn shān jū zhě, xián qiè yǐn qī zǐ, xǐ qù tā jùn, yǐ táo qí huàn. yuán hé wǔ nián, yī xī, wén shān nán yǒu léi zhèn bào xìng, zhèn shù bǎi lǐ, ruò shān bēng zhī zhuàng, yī jùn jīng jù. lǐ rén jì niú mǎ jī quǎn, jù shī shēng pū dì, liú hàn bèi tǐ, wū wǎ jiāo jī, mù shù diān bá. zì xū jí zi, léi diàn fāng xī. míng dàn wǎng shì zhī, qí shān cuī duò shí bì shù bǎi rèn dài jìn, jù tián qí tán, shuǐ yì liú, zhù mǎn sì yě. jiāo chī zhī xuè, biàn ruò xuán huáng. ér shí bì zhī shàng, yǒu záo chéng wén zì yī shí jiǔ yán, zì shì shén gǔ, jùn zhōng shì shù wú néng zhī zhě. zì shì jū rén wú fù huàn yǐ. jù zhě jì xī, qiān zhě yì guī. jié wū jià lú, jiē bǐ qí dì. jùn shǒu yīn zhī míng qí dì wèi shí míng lǐ, gài yīn zì wèi míng, qiě shí qí yì yě. hòu yǒu kè yú quán zhě, néng chuán qí zì, chí zhì dōng luò. shí gù lì bù shì láng hán yù zì shàng shū láng wèi hé nán lìng, jiàn ér shí zhī. qí wén yuē:" zhào shì hēi shuǐ" shì" yuán zuò" chì"," shuǐ" yuán zuò" shì", jù míng chāo běn gǎi zhī lǐ yú, tiān gōng bēi shā niú rén, rén guǐ shén shū jí jí." rán zé xiáng jiū qí yì, shì shàng dì zé jiāo chī zhī cí, lìng lù qí hài yě. qí zì zé kē dǒu zhuàn shū, gù quán rén wú yǒu shí zhě yǐ. chū xuān shì zhì
泉州之南有山焉,其山峻起壁立,下有潭水,深不可测,周十余亩。中有蛟螭,尝为人患,人有误近或马牛就而饮者,辄为吞食。泉人苦之有年矣。由是近山居者,咸挈引妻子,徙去他郡,以逃其患。元和五年,一夕,闻山南有雷震暴兴,震数百里,若山崩之状,一郡惊惧。里人洎牛马鸡犬,俱失声仆地,流汗被体,屋瓦交击,木树颠拔。自戌及子,雷电方息。明旦往视之,其山摧堕石壁数百仞殆尽,俱填其潭,水溢流,注满四野。蛟螭之血,遍若玄黄。而石壁之上,有凿成文字一十九言,字势甚古,郡中士庶无能知者。自是居人无复患矣。惧者既息,迁者亦归。结屋架庐,接比其地。郡守因之名其地为石铭里,盖因字为铭,且识其异也。后有客于泉者,能传其字,持至东洛。时故吏部侍郎韩愈自尚书郎为何南令,见而识之。其文曰:“诏示黑水(“示”原作“赤”,“水”原作“视”,据明抄本改)之鲤鱼,天公卑杀牛人,壬癸神书急急。”然则详究其义,似上帝责蛟螭之词,令戮其害也。其字则蝌蚪篆书,故泉人无有识者矣。(出《宣室志》)
péi dù
裴度
yuán hé yuán nián, qiū jiǔ yuè, huái xī shuài wú shǎo chéng sǐ, zi yuán jì jù mìng. zhào lín huái xī yān, yǐ bīng sì gōng zhī, fán shù nián bù kè. shí sān nián, zhào chéng xiàng jìn guó gōng péi dù jiāng ér jī yān. dù jì zhì, yīn mìng fēng rén shēn chí háo, qiě fā qí dì. yǒu de yī shí zhě, shàng yǒu diāo chū wén zì wèi míng, fēng rén chí yǐ xiàn dù. wén yuē:" jǐng dǐ yī gān zhú, zhú sè shēn lǜ lǜ. jī wèi féi, jiǔ wèi shú, zhàng chē ér láng qiě xū suō." dù dé zhī, yǐ shì cóng shì, lìng biàn qí yì yān, xián bù néng jiū. dù fāng niàn zhī, é yǒu yī zú, zì háng jiān yuè ér hè yuē:" wú yuán jì nì tiān zǐ mìng, zòng kuáng bīng wèi fǎn móu. lài tiān zǐ wēi shèng, yǔ chéng xiàng dé hé. jīn rì nì shù chéng qín yǐ, gǎn hè chéng xiàng gōng." dù jīng xùn zhī, duì yuē:" fēng rén dé shí míng, shì qí zhào yě. qiě' jǐng dǐ yī gān zhú, zhú sè shēn lǜ lǜ' zhě. yán wú shǎo chéng yóu háng jiān yī zú, suì yōng shí wàn bīng, wèi yī fāng shuài, qiě yù qí róng yě.' jī wèi féi' zhě, yán wú ròu yě. fū yǐ' féi' qù' ròu', wèi' jǐ' zì yě." jiǔ wèi shú" zhě, yán wú shuǐ yě. yǐ' jiǔ' qù' shuǐ', wèi' yǒu' zì.' zhàng chē ér láng', wèi bīng gé zhī shì yě.' qiě suō' zhě, wèi yí tuì shǒu qí suǒ yě. tuī shì yán zhī, zé" jǐ" yǒu rì dāng kè yě. gǒu wèi jí qī, zé kě qí yǐ." dù xǐ, gù zuǒ yòu yuē:" zú biàn zhě yě." tàn ér yì zhī. shì suì dōng shí yuè, xiàng guó lǐ sù jiāng bīng rù huái xī, shēng de yuán jì, jǐn zhū fǎn zhě. dù yīn xiào qí rì, guǒ jǐ yǒu yān. yú shì dù yì qí zú zhī biàn, zhuó wèi pí jiàng. chū xuān shì zhì
元和元年,秋九月,淮西帅吴少诚死,子元济拒命。诏邻淮西焉,以兵四攻之,凡数年不克。十三年,召丞相晋国公裴度将而击焉。度既至,因命封人深池濠,且发其地。有得一石者,上有雕出文字为铭,封人持以献度。文曰:“井底一竿竹,竹色深绿绿。鸡未肥,酒未熟,障车儿郎且须缩。”度得之,以示从事,令辩其义焉,咸不能究。度方念之,俄有一卒,自行间跃而贺曰:“吴元济逆天子命,纵狂兵为反谋。赖天子威圣,与丞相德合。今日逆竖成擒矣,敢贺丞相功。”度惊讯之,对曰:“封人得石铭,是其兆也。且‘井底一竿竹,竹色深绿绿’者。言吴少诚由行间一卒,遂拥十万兵,为一方帅,且喻其荣也。‘鸡未肥’者,言无肉也。夫以‘肥’去‘肉’,为‘己’字也。“酒未熟”者,言无水也。以‘酒’去‘水’,为‘酉’字。‘障车儿郎’,谓兵革之士也。‘且缩’者,谓宜退守其所也。推是言之,则“己”酉日当克也。苟未及期,则可俟矣。”度喜,顾左右曰:“卒辨者也。”叹而异之。是岁冬十月,相国李诉将兵入淮西,生得元济,尽诸反者。度因校其日,果己酉焉。于是度益奇卒之辨,擢为裨将。(出《宣室志》)
zhāng wéi qīng
张惟清
hēi shān zhī yīn, yǒu lǐ wèi gōng miào. bǎo lì zhōng, zhāng wéi qīng dū hù chán yú. qí cóng shì lú lì cháng mèng yī rén, qí cháng hēi yī, gào lì yuē:" wú jū yú wèi gōng miào qiě jiǔ yǐ, zi xìng qiān wǒ yú jūn chéng zhōng." yǐ ér suì qù. jí xiǎo, lì bù yù, jí rù bái yú wéi qīng yuē:" wèi gōng yú guó yǒu dà xūn. jīn miào yǔ huī cán, piāo rú qiě shén, yuàn xīn qí tǔ mù zhī zhì." wéi qīng xǐ ér kě qí yǔ. xiān shì chán yú fǔ yǐ wéi qīng yǒu měi huà, zhuàng qí zhèng jī. qǐng hù jūn luò zhōng biǎo wén yú shàng. yǒu zhào, mìng zhòng shū shè rén gāo gōng yì wén shì qí, kè yú bēi. zhào jì zhì ér wèi yǒu bēi shí, wéi qīng fāng mìng shǐ cǎi shí yú yún zhōng jùn, wèi hái. jí xiū wèi gōng miào, chǎn qí xī, dé yī shí, fāng ér zhǎng, qí xià yǒu kè chū" zhāng" zì, lì rán kě biàn. gōng rén chí yǐ xiàn wéi qīng, wéi qīng xǐ yuē:" tiān cì wú zhī bēi shí." jí zhào cóng shì shì zhī, lì qiě jīng qiě yì. yīn qǐ hè ér bái qián mèng. yú shì yǐ shí wèi bēi, kè gāo gōng zhī wén yān. chū xuān shì zhì
黑山之阴,有李卫公庙。宝历中,张惟清都护单于。其从事卢立尝梦一人,颀长黑衣,告立曰:“吾居于卫公庙且久矣,子幸迁我于军城中。”已而遂去。及晓,立不谕,即入白于惟清曰:“卫公于国有大勋。今庙宇隳残,飘濡且甚,愿新其土木之制。”惟清喜而可其语。先是单于府以惟清有美化,状其政绩。请护军骆忠表闻于上。有诏,命中书舍人高公釴文事其,刻于碑。诏既至而未有碑石,惟清方命使采石于云中郡,未还。及修卫公庙,铲其西,得一石,方而长,其下有刻出“张”字,历然可辨。工人持以献惟清,惟清喜曰:“天赐吾之碑石。”即召从事视之,立且惊且异。因起贺而白前梦。于是以石为碑,刻高公之文焉。(出《宣室志》)
wáng fán
王璠
tài hé zhōng, wáng fán lián wèn dān yáng. yīn gōu qí chéng, jì záo shēn shù chǐ, dé yī shí. míng wén yuē:" shān yǒu shí, shí yǒu yù. yù yǒu xiá, jí xiū yě." gōng rén dé zhī, jù yǐ shì gào bái xiàn yú fán. xiáng qí yì, jiǔ ér bù néng jiě, jí mìng liáo zuǒ biàn zhī, jiē wú néng xī qí lǐ zhě. shù rì, yǒu yī lì qǐng yè fán zhī lì, qiě mì wèi yuē:" wú wén wáng gōng dé shí míng, jīn yǒu biàn zhě hū?" lì yuē:" gōng fāng niàn zhī, qí yì wèi hé rú. jūn qǐ" qǐ" yuán zuò" yé", jù míng chāo běn gǎi jí néng jiū yé!" sǒu yuē:" shì bù xiáng yě. fū' shān yǒu shí, shí yǒu yù, yù yǒu xiá.' jí xiū yě.' jiē xù wáng gōng zhī shì yě. qiě gōng zhī xiān yuē yín, yín shēng chǔ, yǐ wén ér guān,' shì shān yǒu shí' yě. chǔ shēng fán. shì' shí yǒu yù' yě. fán zhī zǐ yuē xiá xiū'. shì' yù yǒu xiá jí xiū'. xiū zhě jué zhī zhào, tuī shì ér biàn, qí jué xù hū?" lì xiè zhī, sǒu yán jìng ér qù. zhì dà hé jiǔ nián dōng, fán zú yí qí zōng, guǒ fú sǒu zhī jiě yě. chū xuān shì zhì
太和中,王璠廉问丹阳。因沟其城,既凿深数尺,得一石。铭文曰:“山有石,石有玉。玉有瑕,即休也。”工人得之,具以事告白献于璠。详其义,久而不能解,即命僚左辨之,皆无能析其理者。数日,有一吏请谒璠之吏,且密谓曰:“吾闻王公得石铭,今有辨者乎?”吏曰:“公方念之,其义为何如。君岂(“岂”原作“耶”,据明抄本改)即能究耶!”叟曰:“是不祥也。夫‘山有石,石有玉,玉有瑕。’即休也。’皆叙王公之世也。且公之先曰崟,崟生礎,以文而观,‘是山有石’也。礎生璠。是‘石有玉’也。璠之子曰瑕休’。是‘玉有瑕即休’。休者绝之兆,推是而辨,其绝绪乎?”吏谢之,叟言竟而去。至大和九年冬,璠卒夷其宗,果符叟之解也。(出《宣室志》)
liǔ guāng
柳光
tài hé zhōng, yǒu liǔ guāng zhě, cháng nán yóu. yīn xíng shān dào, huì rì wǎn, wù rù shān yān zhōng, sōng yǐn pán qǔ. xíng shù lǐ, zhì yī shí shì, yún shuǐ huán yōng, qīng quán jiāo guàn. shì yǒu yīn tà, ruò rén jū zhě. qián duì xiá cuì, gù fēi rén jìng. guāng yīn lín liú níng zhù, hū jiàn yī fǒu, hé yú dì. guāng jí qū zhī, qí fǒu xià yǒu quán, zhōu bù jìn chǐ, qí shuǐ qīng jī. jǔ zhī yǐ yǐn, ruò gān lǐ, jǐn shí yú zhī ér yǐ zuì shén, suì yǎn yú tà, jí xiǎo fāng wù. yīn zhù shí bì, yǒu diāo kè wén zì jí duō, suì xiě qí zì, zhì yú xiù. cí yuē:" wǔ zhī zài mǎo, yáo wáng bā jì. wǒ qì qí qǐn, wǒ qù qí yǐ. shēn shēn rán, gāo gāo rán, rén bù wú zhī, yòu bù wú wèi. yóu jīn zhī hòu, èr bǎi yú sì, yàn yàn qí guāng, hé hé qí shǐ. dōng fāng yǒu tù, xiǎo shǒu yuán wěi, jīng guò wú dào, lái zhì wú lǐ. yǐn wú quán yǐ zuì, dēng wú tà ér mèi. kè hū qí bì, ào hū qí yì, rén shuí biàn, qí dōng píng zi." guāng xiān yuè, yuè ér yì zhī, suì xíng. chū jìng shù shí bù, huí wàng qí shì, jǐn wáng jiàn yǐ. guāng jiū zhī bù dé. yǒu lǚ shēng zhě, shì ér jiě zhī, wèi jǐ gào yuē:" wú jǐn xiáng yǐ, cǐ nǎi dé dào zhě yǔ yě. fū táng shì zhī chū, jiàn hào wǔ dé. wǔ zhī èr" èr" yuán zuò" sān", jù míng chāo běn gǎi nián, qí suì jǐ mǎo, zé wǔ zhī zài mǎo, qí yì jiàn yǐ, gài wǔ dé èr nián yě.' yáo wáng' zhě, wèi gāo zǔ zhī hào shén yáo,. yuē' bā jì' zhě, yì èr nián yě.' wǒ qì qí qǐn, wǒ qù yǐ' zhě, yán qí qù, gài jué qù zhī shí, nǎi wǔ dé èr nián yě.' shēn shēn rán, gāo gāo rán. rén bù wú zhī, rén bù wú wèi' zhě, yán qí yǐn ér rén bù zhī yě.' yóu jīn zhī hòu, èr bǎi yú sì' zhě, yán jūn zhě lái yě. qiě táng shì zhī chū, jīn guǒ èr bǎi yú yǐ.' yàn yàn qí guāng, hé hé qí shǐ' zhě,' yàn yàn qí guāng', wèi suì zài dīng wèi yě, yàn zhě huǒ, qǐ fēi nán fāng zhī bǐng dīng zhī wèi hū? wèi yì huǒ zhī wèi yě' hé hé qí shǐ'. wèi jīn tiān zǐ jiàn hào yuē tài hé qí shǐ" hé qí shǐ" yuán zuò" shǐ qí hé", jù míng chāo běn gǎi. gài yuán nián yě.' dōng fāng yǒu tù, xiǎo shǒu yuán wěi' zhě, xù jūn zhī míng shì. dōng fāng jiǎ yǐ mù yě, tù zhě mǎo yě,' mǎo' yǐ fù' mù'. shì' liǔ' zì yě.' xiǎo shǒu yuán wěi'. shì guāng yě.' jīng wú dào, lái wú lǐ.' yán jūn zhī lái yě.' yǐn wú quán yǐ zuì, dēng wú tà ér mèi.' yán jūn zhī zhǐ yě.' kè hū qí bì, ào hū qí yì.' shuí rén yǐ biàn, qí dōng píng zi.' wèi qí yì ào ér yǐn, dú wú néng biàn zhī. dōng píng wú zhī yì yě, jí yòu xìn yǐ. rú shì ér biàn, guǒ dé dào zhě zhī yí jì yě.' chū xuān shì zhì
太和中,有柳光者,尝南游。因行山道,会日晚,误入山崦中,松引盘曲。行数里,至一石室,云水环拥,清泉交贯。室有茵榻,若人居者。前对霞翠,固非人境。光因临流凝伫,忽见一缶,合于地。光即趋之,其缶下有泉,周不尽尺,其水清激。举卮以饮,若甘醴,尽十余卮而已醉甚,遂偃于榻,及晓方寤。因祝石壁,有雕刻文字极多,遂写其字,置於袖。词曰:“武之在卯,尧王八季。我弃其寝,我去其扆。深深然,高高然,人不吾知,又不吾谓。由今之后,二百余祀,焰焰其光,和和其始。东方有兔,小首元尾,经过吾道,来至吾里。饮吾泉以醉,登吾榻而寐。刻乎其壁,奥乎其义,人谁辨,其东平子。”光先阅,阅而异之,遂行。出径数十步,回望其室,尽亡见矣。光究之不得。有吕生者,视而解之,未几告曰:“吾尽详矣,此乃得道者语也。夫唐氏之初,建号武德。武之二(“二”原作“三”,据明抄本改)年,其岁己卯,则武之在卯,其义见矣,盖武德二年也。‘尧王’者,谓高祖之号神尧,。曰‘八季’者,亦二年也。‘我弃其寝,我去扆’者,言其去,盖绝去之时,乃武德二年也。‘深深然,高高然。人不吾知,人不吾谓’者,言其隐而人不知也。‘由今之后,二百余祀’者,言君者来也。且唐氏之初,今果二百余矣。‘焰焰其光,和和其始’者,‘焰焰其光’,谓岁在丁未也,焰者火,岂非南方之丙丁之谓乎?未亦火之位也;‘和和其始’。谓今天子建号曰太和其始(“和其始”原作“始其和”,据明抄本改)。盖元年也。‘东方有兔,小首元尾’者,叙君之名氏。东方甲乙木也,兔者卯也,‘卯’以附‘木’。是‘柳’字也。‘小首元尾’。是光也。‘经吾道,来吾里。’言君之来也。‘饮吾泉以醉,登吾榻而寐。’言君之止也。‘刻乎其壁,奥乎其义。’谁人以辨,其东平子。’谓其义奥而隐,独吾能辨之。东平吾之邑也,即又信矣。如是而辨,果得道者之遗记也。’(出《宣室志》)
lǐ fú
李福
luò jīng běi máng tài qīng guān zhōng lóu, táng xián tōng nián zhōng, hū rán cuī tā. yǒu wū lǐn yī tiáo, qí zhōng kōng xū, měi chēng dòng chù dòng zhuǎn, nèi qiāo kē yǒu shēng. rén suì xiāng chuán, lái jìng guān zhī. dào shì lǐ wēi yí bù yù jù rén, nǎi lìng pò zhī, yú qí jiān dé yī hēi qī bǎn, shàng yǒu xiàn jīn zhī zì. yuē:" shān shuǐ shuí wú yán, yuán nián yù fú chóng xiū." dào shì jī chéng luò zhōng zhū guān, jiē bù néng xiáng wén. lǐ fú xiàng gōng bà zhèn xī chuān guī luò, jiàn cǐ yǐn wén, fǎn fù xiáng dú shù sì, suì wèi guān zhǔ yuē:" dàn qǐng dù gōng jiū tú, dāng yǐ fèng yú zhī jīn, dú lì wán qì yě. bǎi nián zhī qián, zhì zhě lēi qí zhì, yǐ míng hé jīn rì. ān dé bù zhòng xìng guān yǔ hū!" jì guān chéng, huò qǐng qí yóu. fú yuē:"' shān shuǐ shuí wú yán' zhě, jīn shàng yù míng yě xián tōng míng cuǐ yě.' yuán nián yù fú' zhě, gǎi" gǎi" yuán zuò" fú", jù míng chāo běn gǎi yuán zhī chū zuò zhèn, huò fèng ér huí, fú qí bù xiū, fù dài hé rén zhě zāi!" chū yù táng xián huà
洛京北邙太清观钟楼,唐咸通年中,忽然摧塌。有屋檩一条,其中空虚,每撑动触动转,内敲磕有声。人遂相传,来竞观之。道士李威仪不欲聚人,乃令破之,于其间得一黑漆板,上有陷金之字。曰:“山水谁无言,元年遇福重修。”道士赍呈洛中诸官,皆不能详文。李福相公罢镇西川归洛,见此隐文,反复详读数四,遂谓观主曰:“但请度工鸠徒,当以俸余之金,独立完葺也。百年之前,智者勒其志,已冥合今日。安得不重兴观宇乎!”洎观成,或请其由。福曰:“‘山水谁无言’者,今上御名也(咸通名漼也)。‘元年遇福’者,改(“改”原作“福”,据明抄本改)元之初作镇,获俸而回,福其不修,复待何人者哉!”(出《玉堂闲话》)
xióng bó
熊博
xióng bó zhě, běn jiàn ān jīn lì. àn bēng, dé yī gǔ zhǒng. téng wàn chán qí guān, páng yǒu shí míng yún:" yù xiàn bù xiàn bèi téng fù, yù luò bù là bèi shā gé. wǔ bǎi nián hòu yù xióng bó." bó shí pín lǎo, sēng wèi lǜ qián zàng zhī. bó hòu zhì jiàn zhōu cì shǐ. chū jī shén lù
熊博者,本建安津吏。岸崩,得一古冢。藤蔓缠其棺,旁有石铭云:“欲陷不陷被藤缚,欲落不落被沙阁。五百年后遇熊博。”博时贫老,僧为率钱葬之。博后至建州刺史。(出《稽神录》)
wáng jìng zhī
王敬之
gù yè dōu zhī xī běi mén, yuē fāng lín xiāng. qí cūn mín wáng jìng zhī, biān hù zhōng yóu pín zhě, cháng yǐ qiáo sū wèi yè. bǐng wǔ suì qiū jiǔ yuè, yīn jué yī zhū tóng què tái xià, qí dì chuā rán xiǎo xiàn. suí ér chā zhī, sān chǐ xǔ, dé yī cāng shí, dà rú pén. suì lì suǒ zhī, shí hū pò wèi èr. ruò cuī qiào rán. zhōng yǒu cāng shí xiá, zhǎng chǐ yǒu zhǐ, hòu sān cùn, guǎng sì cùn. jìng zhī hài, nèi zhū běn zhōng yǐ guī. jié zhī yǐ shuǐ, zé wēn rùn zhāo làn, zhēn qí bǎo yě. sì páng jí bèi yǐn qǐ lóng xiāng fèng zhù jí huā pā zhī zhuàng, diāo lòu qí guǐ, dài fēi rén gōng. xú qǐ zhī, zhōng yǒu bái yù bǎn, shàng kè dà zhuàn liù háng. wén yuē:" shàng tǔ bā huī chú xū chú, yī yǐn dōng běi bā jiǔ yú, qín zhào duō yīng fèn wǔ yù, bái sī míng chāo běn wú" sī" zì zhú mù zǐ shì shì jū. dàn kàn liù liù bǎi zhòng wài, shì zhǔ liú nàn rú guó rú." yú shì jìng zhī chí yǐ xiàn wèi shuài lè yàn zhēn, yàn zhēn jī yǐ shù bó, ér juān qí dì zhēng yān. yì wú néng dòng dá qí yǐn cí zhě. yī, dāng cáo shì shí shì gāo shì zhī dài, sī zé yè zhī wáng qì xiū yùn suǒ zhōng, yú shì zhū xián zhòng yǐ. yān zhī bù yǒu yīn dǔ hòu dài, zǒng kuò fēng yún, fú liè shān hé zhī shì, ér yì yù yǐ chèn zhī. jīn shí jì chū, qí shì jiāng zhào yǐ. chū huáng fǔ méi yù xiá jì
故邺都之西北门,曰芳林乡。齐村民王敬之,编户中尤贫者,常以樵苏为业。丙午岁秋九月,因掘一株铜雀台下,其地歘然小陷。随而锸之,三尺许,得一苍石,大如盆。遂力索之,石忽破为二。若摧殻然。中有苍石匣,长尺有咫,厚三寸,广四寸。敬之骇,内诸畚中以归。洁之以水,则温润昭烂,真奇宝也。四旁及背引起龙骧凤翥及花葩之状,雕镂奇诡,殆非人工。徐启之,中有白玉板,上刻大篆六行。文曰:“上土巴灰除虚除,伊尹东北八九余,秦赵多应分五玉,白丝(明抄本无“丝”字)竹木子世世居。但看六六百中外,世主留难如国如。”于是敬之持以献魏帅乐彦真,彦真赍以束帛,而蠲其地征焉。亦无能洞达其隐词者。噫,当曹氏石氏高氏之代,斯则邺之王气休运所钟,于是诸贤众矣。焉知不有阴睹后代,总括风云,幅裂山河之事,而瘗玉以谶之。今石既出,其事将兆矣。(出皇甫枚《玉匣记》)
wáng chéng jiǎn
王承检
wáng shǔ qín zhōu jié dù shǐ wáng chéng jiǎn, zhù fáng fān chéng. zhì shàng guī shān xià, huò wǎ guān, nèi wú shī, wéi yǒu yī piàn shé, ròu sè hóng rùn, jiān rú tiě shí. qí shé shàng zhǐ yǒu yī dú lóu, zhōng yǒu yī gǔ qián, yǒu èr yíng, zhèn rán fēi qù. piàn shí kè zhuàn zì yuē:" dà suí kāi huáng èr nián, wèi zhōu cì shǐ yóu chóng qī fū rén wáng shì, nián èr shí wǔ, jià yú chóng, sān nián ér shēn. è qí rèn shēn, suì zú. míng yuē:" chē dào zhī běi, guī shān zhī yáng, shēn shēn zàng yù, yù yù mái xiāng. kè sī zhēn shí, huàn hū yí fāng. dì biàn líng gǔ, xiǎn liè chéng huáng. qián dé bǐng nián, huài zhě hé láng." shì suì wěi qián dé liù nián, bǐng zǐ suì yě. yán' huài zhě hé láng', jí wáng chéng jiǎn xiǎo zì yě. chū yù xī biān shì
王蜀秦州节度使王承检,筑防蕃城。至上邽山下,获瓦棺,内无尸,唯有一片舌,肉色红润,坚如铁石。其舌上只有一髑髅,中有一古钱,有二蝇,振然飞去。片石刻篆字曰:“大隋开皇二年,渭州刺史游崇妻夫人王氏,年二十五,嫁于崇,三年而娠。恶其妊娠,遂卒。铭曰:“车道之北,邽山之阳,深深葬玉,郁郁埋香。刻斯贞石,焕乎遗芳。地变陵谷,崄列城隍。乾德丙年,坏者合郎。”是岁伪乾德六年,丙子岁也。言‘坏者合郎’,即王承检小字也。(出《玉溪编事》)