lǐ shū qīng yáng dào hé shí lè guó zhōu rén fēng yuán zé sēng dào xuān sū jiàn yán dí rén jié yǎn shī léi dòu
李叔卿 楊道和 石勒 虢州人 封元則 僧道宣 蘇踐言 狄仁傑 偃師 雷斗
zhāng quán jiè bāo chāo zhāng xū mí cài xī mǐn xú jǐng xiān ōu yáng hū léi xuān zhōu wáng gàn huá tíng yàn diǎn lǐ shī dào lǐ yōng xú chán
漳泉界 包超 張須彌 蔡希閔 徐景先 歐陽忽雷 宣州 王干 華亭堰典 李師道 李鄘 徐誗
lǐ shū qīng
李叔卿
hàn hé nán lǐ shū qīng, wèi jùn gōng cáo, yīng xiào lián. tóng bèi jí zhī, xuān yán yuē: shū qīng qī guǎ mèi. yǐ gù bù dé yīng xiào lián zhī mù, shū qīng suì bì mén bù chū. mèi bēi fèn, nǎi yì fǔ mén zì jīng, shū qīng yì zì shā, yǐ míng wú sī, jì ér jiā rén zàng zhī. hòu pī lì, suì jī shā suǒ jí zhě, yǐ zhì shū qīng zhī mù. suǒ zhèn zhī jiā, shōu zàng qí shī. zàng bì. yòu fā qí zhǒng. chū liè nǚ chuán
漢河南李叔卿,為郡工曹,應孝廉。同輩疾之,宣言曰:「叔卿妻寡妹。」以故不得應孝廉之目,叔卿遂閉門不出。妹悲憤,乃詣府門自經,叔卿亦自殺,以明無私,既而家人葬之。後霹靂,遂擊殺所疾者,以置叔卿之墓。所震之家,收葬其屍。葬畢。又發其冢。(出《列女傳》)
yáng dào hé
楊道和
jìn fú fēng yáng dào hé, xià yú tián zhōng, zhí léi yǔ, zhì sāng shù xià. pī lì xià jī zhī, dào hé yǐ chú gé, zhé qí gōng, suì luò dì bù dé qù. chún rú dān, mù rú jìng, máo jiǎo zhǎng sān chǐ yú. zhuàng rú liù chù, tóu shì mí hóu. chū sōu shén jì
晉扶風楊道和,夏于田中,值雷雨,至桑樹下。霹靂下擊之,道和以鋤格,折其肱,遂落地不得去。唇如丹,目如鏡,毛角長三尺余。狀如六畜,頭似獼猴。(出《搜神記》)
shí lè
石勒
hòu zhào shí lè shí, bào fēng dà yǔ léi báo. jiàn dé diàn duān mén xiāng guó shì xī mén dào. shā wǔ rén. báo qǐ xī hé jiè shān, dà rú jī zi, píng dì sān chǐ, wū xià zhàng yú. xíng rén qín shòu, sǐ zhě wàn shù. lì qiān yú lǐ, shù mù cuī shé, hé jià dàng rán. lēi wèn xú guāng, yuē: qù nián bù jīn hán shí, jiè tuī dì xiāng zhī shén yě, gù yǒu cǐ zāi. chū wǔ xíng jì
後趙石勒時,暴風大雨雷雹。建德殿端門、襄國市西門倒。殺五人。雹起西河介山,大如雞子,平地三尺,洿下丈余。行人禽獸,死者萬數。歷千餘里,樹木摧折,禾稼蕩然。勒問徐光,曰:「去年不禁寒食,介推帝鄉之神也,故有此災。(出《五行記》)
guó zhōu rén
虢州人
táng guó zhōu yǒu xiōng dì xī jū, gòng fēn táng yǔ. zhì xiǎn qìng yuán nián xià yè, léi zhèn liè fēng kě wèi. qí xiōng shén jù, yù yú dì shě bì zhī, jiāng qù fù zhǐ. mén qián shí shù bù, xiān yǒu zhǎng kēng. fēng yǔ bá zhù wū jí lǎo xiǎo shí yī kǒu, jiē tóu kēng sǐ. suǒ bá zhī chù, jǐn kēng yě. réng juǎn shù qiān jù xì jiā yòng wù, xián rù yú kēng, qì wú yí zhě. wéi qiáng bì bù dòng. tíng huái dà kě shù wéi, zhī tiáo shén mào, bá qí gēn jīng. hóng xiān jù jǐn, suì shī suǒ zài, zhōng xún bù dé. xiān shì yī nián, qí qī jiàn shù yǒu yáng, dàn gòng guài zhī, hòu suì zāo cǐ biàn. ér dì suǒ jū, dàn bá lù chuán wǎ, yǒu shì rén chāi zhī, yú wú suǒ sǔn. yǒu zi wèi shì, zài jīng fān zhí, cì shǐ yú lì zhèng zòu zhī, chì fàng zi hái, réng cì wù sān shí jiàn. shí huán sī xù wèi sī gōng, qīn jiǎn qí shì. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
唐虢州有兄弟析居,共分堂宇。至顯慶元年夏夜,雷震烈風可畏。其兄甚懼,欲於弟舍避之,將去復止。門前十數步,先有長坑。風雨拔住屋及老小十一口,皆投坑死。所拔之處,盡坑也。仍卷數千巨細家用物,咸入於坑,訖無遺者。惟牆壁不動。庭槐大可數圍,枝條甚茂,拔其根莖。洪纖俱盡,遂失所在,終尋不得。先是一年,其妻見樹有羊,但共怪之,後遂遭此變。而弟所居,但拔露椽瓦,有似人拆之,余無所損。有子衛士,在京番直,刺史於立政奏之,敕放子還,仍賜物三十件。時桓思緒為司功,親檢其事。(出《廣古今五行記》)
fēng yuán zé
封元則
táng fēng yuán zé, bó hǎi zhǎng hé rén. xiǎn qìng zhōng, wèi guāng lù sì tài guān zhǎng shàn. shí yú tián wáng lái cháo, shí liào yú yáng, fán shù shí bǎi kǒu, wáng bìng tuō yuán zé sòng sēng sì zhǎng shēng. yuán zé nǎi qiè lìng tú jiā pēng huò shōu zhí. lóng shuò yuán nián xià liù yuè, luò yáng dà yǔ, léi zhèn shā yuán zé yú xuān rén mén wài jiē zhōng, zhé qí xiàng, xuè liú sǎ dì. guān zhě yíng qú, mò bù jīng è. chū fǎ yuàn zhū lín
唐封元則,渤海長河人。顯慶中,為光祿寺太官掌膳。時于闐王來朝,食料余羊,凡數十百口,王並托元則送僧寺長生。元則乃竊令屠家烹貨收直。龍朔元年夏六月,洛陽大雨,雷震殺元則於宣仁門外街中,折其項,血流灑地。觀者盈衢,莫不驚愕。(出《法苑珠林》)
sēng dào xuān
僧道宣
táng liú yǔ xī yún, dào xuān chí lǜ dì yī. hū yī dàn, pī lì rào hù wài bù jué. xuān yuē: wǒ chí lǜ gèng wú suǒ fàn, ruò yǒu sù yè, zé bù zhī zhī. yú shì chǐ sān yī yú hù wài, wèi yǒu jiāo chī píng yān. yī chū ér shēng bù yǐ, xuān nǎi shì qí shí zhǐ jia, yǒu yī diǎn rú yóu má zhě, zài yòu shǒu xiǎo zhǐ shàng. yí zhī, nǎi chū yú gé zi kǒng zhōng, yī zhèn ér shī bàn zhǐ. hēi diǎn shì jiāo lóng zhī cáng chù yě. yǔ xī yuē: zài lóng yì yóu shàn qiú bì dì zhī suǒ yǐ, ér zhōng bù miǎn. zé yī qiē fēn dìng, qǐ kě táo hū? chū jiā huà lù
唐劉禹錫雲,道宣持律第一。忽一旦,霹靂繞戶外不絕。宣曰:「我持律更無所犯,若有宿業,則不知之。」於是褫三衣於戶外,謂有蛟螭憑焉。衣出而聲不已,宣乃視其十指甲,有一點如油麻者,在右手小指上。疑之,乃出於隔子孔中,一震而失半指。黑點是蛟龍之藏處也。禹錫曰:「在龍亦尤善求避地之所矣,而終不免。則一切分定,豈可逃乎?」(出《嘉話錄》)
sū jiàn yán
蘇踐言
sī lǐ sì sū jiàn yán, zuǒ xiāng wēn guó gōng liáng sì zhī zhǎng zi, jū yú jiā shàn lǐ. yǒng chāng nián liù yuè, yǔ qí dì chóng guāng fǔ lù shì cān jūn jiàn yì, tuì cháo hái dì. hóng dào guān dōng, cù yù bào yǔ. zhèn léi diàn guāng, lái rào jiàn yán děng mǎ, huí xuán shén jí, léi shēng yì zài qí cè. yǒu qǐng fāng sàn. qí nián jiǔ yuè, yuán sù yán yǔ zhào huái jié móu nì, jiàn yán qī qiè bìng bèi léi xiè shù yuè, réng gè jiě zhí. jí liáng sì hōng, bìng fàng liú huāng yì. chū wǔ xíng jì
司禮寺蘇踐言,左相溫國公良嗣之長子,居於嘉善里。永昌年六月,與其弟崇光府錄事參軍踐義,退朝還第。弘道觀東,猝遇暴雨。震雷電光,來繞踐言等馬,迴旋甚急,雷聲亦在其側。有頃方散。其年九月,元肅言與趙懷節謀逆,踐言妻妾並被縲絏數月,仍各解職。及良嗣薨,並放流荒裔。(出《五行記》)
dí rén jié
狄仁傑
táng dài zhōu xī shí yú lǐ, yǒu dà huái, zhèn léi suǒ jī, zhōng liè shù zhàng. léi gōng jiā yú shù jiān, hǒu rú tíng zhèn. shí dí rén jié wèi dū du, bīn cóng wǎng guān. yù zhì qí suǒ, zhòng jiē pī mǐ, wú gǎn jìn zhě. rén jié dān qí jìn jìn, pò ér wèn zhī. nǎi yún: shù yǒu guāi lóng, suǒ yóu lìng wǒ zhú zhī. luò shì bù kān, wèi shù suǒ jiā. ruò xiāng jiù zhě, dāng hòu bào dé. rén jié mìng jù jiàng pò shù, fāng dé chū, qí hòu jí xiōng bì xiān bào mìng.
唐代州西十餘里,有大槐,震雷所擊,中裂數丈。雷公夾於樹間,吼如霆震。時狄仁傑為都督,賓從往觀。欲至其所,眾皆披靡,無敢進者。仁傑單騎勁進,迫而問之。乃云:「樹有乖龍,所由令我逐之。落勢不堪,為樹所夾。若相救者,當厚報德。」仁傑命鋸匠破樹,方得出,其後吉凶必先報命。
yǎn shī
偃師
táng yuán hé yuán nián liù yuè, yǎn shī xiàn bǎi lǐ cūn, zhèn léi yú mín jiā. dì liè, kuò zhàng yú, zhǎng shí wǔ lǐ, cè wú dǐ. suǒ liè zhī chù, jǐng cè xiāng tōng suǒ chōng zhī mù. guān chū dì. yì bù zhī suǒ yóu yě.
唐元和元年六月,偃師縣柏李村,震雷於民家。地裂,闊丈余,長十五里,測無底。所裂之處,井廁相通;所沖之墓。棺出地。亦不知所由也。
léi dòu
雷斗
táng kāi yuán mò, léi zhōu yǒu léi gōng yǔ jīng dòu. jīng shēn chū shuǐ shàng, léi gōng shù shí, zài kōng zhōng shàng xià. huò zòng huǒ, huò gòu jī, qī rì fāng bà. hǎi biān jū rén wǎng kàn, bù zhī èr zhě hé shèng, dàn jiàn hǎi shuǐ zhèng chì. chū guǎng yì jì
唐開元末,雷州有雷公與鯨斗。鯨身出水上,雷公數十,在空中上下。或縱火,或詬擊,七日方罷。海邊居人往看,不知二者何勝,但見海水正赤。(出《廣異記》)
zhāng quán jiè
漳泉界
táng kāi yuán zhōng, zhāng quán èr zhōu, fēn jiāng jiè bù jūn, hù sòng yú tái zhě, zhì shǐ bù néng duàn. dài shù nián, cí lǐ fēn luàn, zhōng mò zhī jué. yú shì zhōu guān fén xiāng, gào yú tiān dì shān chuān, yǐ qí shén yīng. é ér léi yǔ dà zhì, pī lì yī shēng, yá bì zhōng liè. suǒ jìng zhī dì, tà wèi yī jìng. gāo qiān chǐ, shēn jǐn wǔ lǐ, yīn wèi guān dào. bì zhōng yǒu gǔ zhuàn liù háng, èr shí sì zì, jiē guǎng shù chǐ. suī yuē cǐ wèi jiè, rén mò néng shí. zhēn yuán chū, liú rén lǐ xié biàn zhī yuē: zhāng quán liǎng zhōu, fēn dì tài píng. yǒng ān lóng xī, shān gāo qì qīng. qiān nián bù huò, wàn gǔ zuò chéng. suǒ yún yǒng ān lóng xī zhě, liǎng jùn jiè shǒu xiāng míng yě. chū lù yì jì
唐開元中,漳泉二州,分疆界不均,互訟於台者,制使不能斷。迨數年,辭理紛亂,終莫之決。於是州官焚香,告於天地山川,以祈神應。俄而雷雨大至,霹靂一聲,崖壁中裂。所競之地,拓為一逕。高千尺,深僅五里,因為官道。壁中有古篆六行,二十四字,皆廣數尺。雖約此為界,人莫能識。貞元初,流人李協辯之曰:「漳泉兩州,分地太平。永安龍溪,山高氣清。千年不惑,萬古作程。」所云永安龍溪者,兩郡界首鄉名也。(出《錄異記》)
bāo chāo
包超
táng ān fēng wèi péi xuān, shì yān sūn yě. yún: xuán zōng cháng dōng yuè, zhào shān rén bāo chāo, lìng zhì léi shēng. duì yuē: lái rì wǔ dāng yǒu léi. suì lìng gāo lì shì jiān zhī. yī xī, jiào shì xíng fǎ, jí míng zhì sì, céng wú xiān yì. lì shì jù zhī. chāo yuē: jiāng jūn shì nán shān, dāng yǒu hēi qì rú pán yǐ. lì shì wàng zhī, rú qí yán. yǒu qǐng fēng qǐ, hēi qì mí màn, jí léi shù shēng. shàng lìng suí gē shū hàn xī zhēng, měi zhèn cháng dé shèng fēng. chū yǒu yáng zá zǔ
唐安豐尉裴翾,士淹孫也。云:玄宗嘗冬月,詔山人包超,令致雷聲。對曰:「來日午當有雷。」遂令高力士監之。一夕,醮式行法,及明至巳,曾無纖翳。力士懼之。超曰:「將軍視南山,當有黑氣如盤矣。」力士望之,如其言。有頃風起,黑氣瀰漫,疾雷數聲。上令隨哥舒翰西征,每陣嘗得勝風。(出《酉陽雜俎》)
zhāng xū mí
張須彌
táng shàng yuán zhōng, chú zhōu quán jiāo rén cāng dū zhāng xū mí, xiàn qiǎn sòng shēng yì zhōu. shān lù xiǎn zǔ, huái nán duō yǒu yì táng jí jǐng, yòng bì xíng rén. rì mù bào yǔ, xū mí yǔ shā mén zi lín, tóng rù yì táng. xū mí qū tuó rén rén yuán zuò yòu, jù míng chāo běn gǎi wáng lǎo, yú yǔ zhōng shōu lǘ. qǐng zhī, wén yún zhōng yǒu shēng duò dì, hū jiàn cūn nǚ jiǔ rén. gòng fú yī chē. wáng yǒu nǚ ā tuī, sǐ yǐ bàn suì, yì zài chē suǒ. jiàn wáng bēi xǐ, wèn mǔ mèi jiā shì, mí suǒ bù zhì. qí tú cù zhī nǎi qù. chū fú chē jiàn shàng, yǒu yún yōng bì, yīn zuò léi shēng, fāng zhī shì léi chē. chū guǎng yì jì
唐上元中,滁州全椒人蒼督張須彌,縣遣送牲詣州。山路險阻,淮南多有義堂及井,用庇行人。日暮暴雨,須彌與沙門子鄰,同入義堂。須彌驅馱人(「人」原作「又」,據明抄本改)王老,於雨中收驢。頃之,聞雲中有聲墮地,忽見村女九人。共扶一車。王有女阿推,死已半歲,亦在車所。見王悲喜,問母妹家事,靡所不至。其徒促之乃去。初扶車漸上,有雲擁蔽,因作雷聲,方知是雷車。(出《廣異記》)
cài xī mǐn
蔡希閔
táng cài xī mǐn, jiā zài dōng dōu. shǔ yè, xiōng dì shù shí rén huì yú tīng. hū dà yǔ, léi diàn huì míng. duò yī wù yú tíng, zuò sà sà shēng. mìng huǒ shì zhī, nǎi fù rén yě, yī huáng chóu qún bù shān, yán yǔ bù tōng, suì mù wèi tiān nǚ. hòu hòu yuán zuò shǐ, jù míng chāo běn gǎi wǔ liù nián, néng hàn yǔ. wèn qí xiāng guó, bù zhī zhī. dàn yún: běn xiāng shí jīng mǐ, wú wǎn qì, yòng liǔ xiāng zhù fàn ér shí zhī. jìng bù zhī shì hé guó rén. chū zài běn guó, yè chū, wèi léi qǔ shàng, é duò xī mǐn tíng zhōng. chū guǎng yì jì
唐蔡希閔,家在東都。暑夜,兄弟數十人會於廳。忽大雨,雷電晦瞑。墮一物於庭,作颯颯聲。命火視之,乃婦人也,衣黃紬裙布衫,言語不通,遂目為天女。後(「後」原作「使」,據明抄本改)五六年,能漢語。問其鄉國,不之知。但云:「本鄉食粳米,無碗器,用柳箱貯飯而食之。」竟不知是何國人。初在本國,夜出,為雷取上,俄墮希閔庭中。(出《廣異記》)
xú jǐng xiān
徐景先
táng xú jǐng xiān, yǒu dì ā sì, wán yín zòng yì, měi měi yuán zuò mǔ, jù míng chāo běn gǎi huì rǔ zhī. ér mǔ mǔ yuán zuò měi, jù míng chāo běn gǎi jiā ài niàn, qū wèi shēn jiě, yīn lì shēng yīng dá. yún léi yǎn zhì, yè jǐng xiān yú yún zhōng. yǒu zhǔ zhě, zuǒ yòu shù shí rén. hē jié. jǐng xiān dá yuē: yuán dì bù diào, gōng yǎng yǒu quē, suǒ xīn gòu rǔ. mǔ mìng shì zhī, fēi dāng lì mǔ. zhǔ zhě bù shí qí yán. xún yī qīng yī. zì kōng kōng yuán zuò jiān, jù míng chāo běn gǎi. yuè xià, wèi jǐng xiān duì. yuē: ruò ěr fàng qù, zhì jiā, kě dá yī biàn. dīng dōng bì shàng, wú zì lìng qǔ zhī. suì pái jǐng xiān duò shě qián chí zhōng, chū shuǐ, le wú suǒ sǔn. qiú zhǐ dá biàn, dīng dōng bì, guǒ fēng zhì ér biàn wáng. chū guǎng yì jì
唐徐景先,有弟阿四,頑嚚縱佚,每(「每」原作「母」,據明抄本改)誨辱之。而母(「母」原作「每」,據明抄本改)加愛念,曲為申解,因厲聲應答。雲雷奄至,曳景先於雲中。有主者,左右數十人。訶詰。景先答曰:「緣弟不調,供養有缺,所心詬辱。母命釋之,非當詈母。」主者不識其言。尋一青衣。自空(「空」原作「肩」,據明抄本改。)躍下,為景先對。曰:「若爾放去,至家,可答一辯。釘東壁上,吾自令取之。」遂排景先墮舍前池中,出水,了無所損。求紙答辯,釘東壁,果風至而辯亡。(出《廣異記》)
ōu yáng hū léi
歐陽忽雷
táng ōu yáng hū léi zhě, běn míng shào, guì yáng rén, jìn jiàn, yǒng yú zhàn dòu. cháng wèi jùn jiāng, yǒu míng, rèn léi zhōu zhǎng shǐ. guǎn yú zhōu chéng xī piān, qián lín dà chí, cháng chū yún qì, jū zhě duō sǐ. shào zhì, chù zhī bù yí. lìng rén yǐ dù cè shuǐ shēn qiǎn, bié chuān jù hè, shēn guǎng lèi shì. jì chéng, yǐn jué shuǐ, yú shì yún xìng, tiān dì huì míng, léi diàn dà zhì, huǒ guāng shǔ dì. shào lǜ qí tú èr shí yú rén, chí gōng shǐ pái qiāng, yǔ léi shī zhàn. yī bìng jiāo juǎn, xíng tǐ shāng fǔ, yì bù zhī zhǐ. zì chén zhì yǒu, léi diàn fēi sàn, chí yì hé jié. zhōng huò yī shé. zhuàng rú cán. zhǎng sì wǔ chǐ, wú tóu mù. zhuó cì bù shāng, rú rú rán. jù dà huò yóu jiān. yì bù sǐ. yáng tiě zhī. fāng jiāo zhuó. réng chǔ wèi fěn. ér fú zhī zhì jǐn. nán rén yīn hū shào wèi hū léi. chū guǎng yì jì
唐歐陽忽雷者,本名紹,桂陽人,勁健,勇於戰鬥。嘗為郡將,有名,任雷州長史。館於州城西偏,前臨大池,嘗出雲氣,居者多死。紹至,處之不疑。令人以度測水深淺,別穿巨壑,深廣類是。既成,引決水,於是雲興,天地晦冥,雷電大至,火光屬地。紹率其徒二十餘人,持弓矢排鏘,與雷師戰。衣並焦卷,形體傷腐,亦不之止。自辰至酉,雷電飛散,池亦涸竭。中獲一蛇。狀如蠶。長四五尺,無頭目。斫刺不傷,蠕蠕然。具大鑊油煎。亦不死。洋鐵汁。方焦灼。仍杵為粉。而服之至盡。南人因呼紹為忽雷。(出《廣異記》)
xuān zhōu
宣州
táng zhēn yuán nián, xuān zhōu hū dà léi yǔ, yī wù duò dì, zhū shǒu, shǒu zú gè liǎng zhǐ, zhí yī chì shé niè zhī. é qǐng yún àn ér shī, shí jiē tú ér chuán zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
唐貞元年,宣州忽大雷雨,一物墮地,豬首,手足各兩指,執一赤蛇齧之。俄頃雲暗而失,時皆圖而傳之。(出《酉陽雜俎》)
wáng gàn
王干
táng zhēn yuán chū, zhèng zhōu wáng gàn, yǒu dǎn yǒng. xià zhōng zuò tián, hū bào léi yǔ, yīn rù cán shì zhōng bì zhī. yǒu qǐng, léi diàn rù shì zhōng, hēi qì dǒu àn. gàn suì yǎn hù, hé chú luàn jī. léi shēng jiàn xiǎo, yún qì yì liǎn. gàn dà hū, jī zhī bù yǐ. qì fù rú bàn chuáng, yǐ zhì rú pán. hū rán duò dì, biàn wèi wèi dòu zhé dāo xiǎo zhé zú dāng yān. chū yǒu yáng zá zǔ
唐貞元初,鄭州王干,有膽勇。夏中作田,忽暴雷雨,因入蠶室中避之。有頃,雷電入室中,黑氣陡暗。干遂掩戶,荷鋤亂擊。雷聲漸小,雲氣亦斂。干大呼,擊之不已。氣復如半床,已至如盤。忽然墮地,變為慰斗折刀小折足鐺焉。(出《酉陽雜俎》)
huá tíng yàn diǎn
華亭堰典
táng zhēn yuán zhōng, huá tíng xiàn jiè cūn yàn diǎn, qī yǔ rén sī, yòu yú lín jiā dào yī shǒu jīn. lín zhī jué, zhì diǎn jiā xún mì. diǎn yǔ qī gòng huì gòu mà, cǐ rén yuān fèn, nǎi bào yuē: rǔ qī yǔ tā rén sī, yòu dào wù. réng gòng huì mà, shén dào qǐ róng rǔ hū? diǎn yuē: wǒ qī de bù jiān sī dào wù, rú rǔ suǒ shuō, qiǎn wǒ yī jiā wèi tiān pī. jì gè sàn yǐ. zhì yè, dà fēng yǔ, léi zhèn nù, jī pò diǎn wū, diǎn jí qī nán nǚ wǔ liù rén bìng sǐ. zhì míng, yǔ yóu wèi xiē, lín rén dàn jiàn cǐ jiā wū dào, huǒ shāo bù yǐ. zhòng gòng huǒ zhōng sōu chū, mì dé diǎn jí qī, jiē shāo rú rán zhú zhuàng. wèi lǐ bài, qiú qǐ bù gēng shāo zhī, huǒ fāng zì xī. diǎn lē shàng tí zì yún: chī rén bǎo qī zhēn zhēn yuán zuò zhēn, jù míng chāo běn gǎi jiāng jiā kǒu zhì. qī lē shàng shū: xíng jiān réng dào. gào xiàn jiǎn shì, yuǎn jìn xián zhī. wú yuè wén zhèn sǐ zhě fēi shǎo, yǒu niú jí shàn yú shù mù děng. wèi léi jī sǐ zhě, jiē wén yú xiàn biàn shí. huò yuē: rén zé yǒu guò, tiān shā kě yě. niú jí shù mù yú děng, qǐ yǒu zuì è ér shā zhī yé? yòu yǒu shì jūn shì fù shā hài fēi lǐ zhě, tiān hé bù zhū? qǐng wèi lüè shuō. dòng tíng zǐ yuē: xī xià dì wǔ yǐ, shè tiān ér zhèn sǐ. jìn chén wáng dǎo, qǐn bǎi ér yí zāi. sī zé liè yú shǐ jí yǐ. zhì yú niú yú, yǐ chuān tà tián dì, shuǐ shāng hài hé miáo yě. huò yuē, shuǐ suǒ sǔn yì wēi, hé fá zhī dà? duì yuē: wǔ gǔ zhě, wàn rén mìng yě, guó zhī bǎo zhòng, tiān gù zhū zhī, yǐ jiè yú rén. shù mù zhī lèi, lóng cáng yú zhōng, shén jì qǔ lóng, suì sǔn shù mù ěr. tiān dào xuán yuǎn, chuí jiào jí rén, wěi qū yǒu qíng, bù kě yī gài. yú céng jiàn zhāng quán gù shì. zhāng quán jiē jìng, xiàn nán lóng xī, jiè yù bù fēn, gǔ lái zhēng jìng bù jué. hū yī nián dà léi yǔ, pī yī shān shí bì liè, bì kǒu kè zì: zhāng quán liǎng zhōu, fēn dì tài píng. wàn lǐ bù huò, qiān qiū zuò chéng. nán ān lóng xī, shān gāo qì qīng. qí wén jīn yóu kě shí. tiān zhī jiào lìng, qí kě huò zāi! qiě lùn yǔ yún: xùn léi fēng liè bì biàn. yòu lǐ jì yuē: ruò yǒu jí fēng xùn léi shén yǔ, zé bì biàn. suī yè bì xìng, yī fú guān ér zuò. yòu yuē: jiàn léi zhèn, jūn zǐ yǐ kǒng jù xiū shěng. fū shèng rén fèng tiān jiào, qǐ wàng shuō zāi! jīn suǒ yǐ wèi zhī yán zhě, xù shù ěr. yīn wèi bù ěr, qǐ zú bēi zāi! fū rán shì jūn shì fù shā hài wú gū, rén jiān fǎ zì yǒu xíng lù, qǐ kě yǐ qū qū zhī yì, ér zé huī huī zhī wǎng zhě yú. chū yuán huà jì
唐貞元中,華亭縣界村堰典,妻與人私,又於鄰家盜一手巾。鄰知覺,至典家尋覓。典與妻共諱詬罵,此人冤憤,乃報曰:「汝妻與他人私,又盜物。仍共諱罵,神道豈容汝乎?」典曰:「我妻的不奸私盜物,如汝所說,遣我一家為天霹。」既各散已。至夜,大風雨,雷震怒,擊破典屋,典及妻男女五六人並死。至明,雨尤未歇,鄰人但見此家屋倒,火燒不已。眾共火中搜出,覓得典及妻,皆燒如燃燭狀。為禮拜,求乞不更燒之,火方自熄。典肋上題字云:「痴人保妻貞(「貞」原作「真」,據明抄本改)將家口質。」妻肋上書:「行奸仍盜。」告縣檢視,遠近咸知。吳越聞震死者非少,有牛及鱔魚樹木等。為雷擊死者,皆聞於縣辯識。或曰:「人則有過,天殺可也。牛及樹木魚等,豈有罪惡而殺之耶?」又有弒君弒父殺害非理者,天何不誅?請為略說。洞庭子曰:昔夏帝武乙,射天而震死。晉臣王導,寢柏而移災。斯則列於史籍矣。至於牛魚,以穿踏田地,水傷害禾苗也。或曰,水所損亦微,何罰之大?對曰:五穀者,萬人命也,國之寶重,天故誅之,以誡於人。樹木之類,龍藏於中,神既取龍,遂損樹木耳。天道懸遠,垂教及人,委曲有情,不可一概。余曾見漳泉故事。漳泉接境,縣南龍溪,界域不分,古來爭競不決。忽一年大雷雨,霹一山石壁裂,壁口刻字:「漳泉兩州,分地太平。萬里不惑,千秋作程。南安龍溪,山高氣清。」其文今猶可識。天之教令,其可惑哉!且《論語》云:迅雷風烈必變。又《禮記》曰:若有疾風迅雷甚雨,則必變。雖夜必興,衣服冠而坐。又曰:「洊雷震,君子以恐懼修省。」夫聖人奉天教,豈妄說哉!今所以為之言者,序述耳。因為不爾,豈足悲哉!夫然弒君弒父殺害無辜,人間法自有刑戮,豈可以區區之意,而責恢恢之網者歟。(出《原化記》)
lǐ shī dào
李師道
táng yuán hé zhōng, lǐ shī dào jù qīng qí, xù bīng yǒng ruì, dì guǎng qiān lǐ, chǔ jī shù bǎi wàn, bù gòng bù jìn. xiàn zōng mìng jiāng tǎo zhī, wáng shī bù lì. ér shī dào yì jiāo, nǎi jiàn xīn gōng, nǐ tiān zǐ zhèng diàn diàn yuán zuò yá, jù míng chāo běn gǎi, bo rì ér jū. shì xī yún wù jù huì, fēng léi rú hàn, suì wèi zhèn jī qīng pǐ. é fù jì yǐ tiān huǒ, le wú yí zhě. qīng qí rén xiāng gù yǔ yuē: wèi rén chén ér nì qí jūn zhě, huò gù yí yǐ jīn zhé jiàn yú tiān, ān kě táo qí lì hū? xún yú, shī dào guǒ zhū sǐ. chū xuān shì zhì
唐元和中,李師道據青齊,蓄兵勇銳,地廣千里,儲積數百萬,不貢不覲。憲宗命將討之,王師不利。而師道益驕,乃建新宮,擬天子正殿(「殿」原作「衙」,據明抄本改),卜日而居。是夕雲物遽晦,風雷如撼,遂為震擊傾圮。俄復繼以天火,了無遺者。青齊人相顧語曰:「為人臣而逆其君者,禍固宜矣;今謫見於天,安可逃其戾乎?」旬余,師道果誅死。(出《宣室志》)
lǐ yōng
李鄘
táng lǐ yōng, běi dōu jiè xiū xiàn mín. sòng jiě dié, yè zhǐ jìn cí yǔ xià. yè bàn, wén rén kòu mén yún: jiè xiū wáng zàn jiè pī lì chē, mǒu rì zhì jiè xiū shōu mài. liáng jiǔ, yǒu rén yīng yuē: dài wáng chuán yǔ, pī lì chē zhèng máng, bù jí jiè. qí rén zài sān jiè zhī. suì jiàn wǔ liù rén bǐng zhú, zì miào hòu chū, jiè shān shǐ zhě yì zì mén qí ér rù. shù rén gòng chí yī wù, rú chuáng, káng shàng huán zhuì qí fān, shòu yǔ qí zhě yuē: kě diǎn lǐng. qí jí shù qí fān, fán shí bā yè, měi yè yǒu guāng rú diàn qǐ. mín suì biàn bào lín cūn, lìng sù shōu mài, jiāng yǒu dà fēng yǔ, xī bù zhī xìn, nǎi zì shōu yì. zhì rì, mín lǜ qīn qī, jù gāo fù, hòu tiān sè. nǎi wǔ, jiè shān shàng yǒu yún qì, rú yáo yān, xū yú bì tiān, zhù yǔ rú gěng, fēng hǒu léi zhèn, fán sǔn mài qiān yú qǐng. shù cūn yǐ mín wèi yāo, sòng zhī. gōng bù yuán wài láng zhāng zhōu fēng qīn dǔ qí tuī àn. chū yǒu yáng zá zǔ
唐李鄘,北都介休縣民。送解牒,夜止晉祠宇下。夜半,聞人叩門云:「介休王暫借霹靂車,某日至介休收麥。」良久,有人應曰:「大王傳語,霹靂車正忙,不及借。」其人再三借之。遂見五六人秉燭,自廟後出,介山使者亦自門騎而入。數人共持一物,如幢,扛上環綴旗幡,授與騎者曰:「可點領。」騎即數其幡,凡十八葉,每葉有光如電起。民遂遍報鄰村,令速收麥,將有大風雨,悉不之信,乃自收刈。至日,民率親戚,據高阜,候天色。乃午,介山上有雲氣,如窯煙,須臾蔽天,注雨如綆,風吼雷震,凡損麥千餘頃。數村以民為妖,訟之。工部員外郎張周封親睹其推案。(出《酉陽雜俎》)
xú chán
徐誗
táng rùn zhōu yán líng xiàn máo shān jiè, yuán hé chūn, dà fēng yǔ. duò yī guǐ, shēn èr zhàng yú, hēi sè, miàn rú zhū shǒu, jiǎo wǔ liù chǐ, ròu chì zhàng yú, bào wěi. yòu yǒu bàn fú jiàng kūn, bào pí chán yāo, shǒu zú liǎng zhǎo jiē jīn sè. zhí chì shé, zú tà zhī, dèng mù yù shí, qí shēng rú léi. tián rén xú chán, hū jiàn jīng zǒu, wén xiàn. xún yì lìng qīn wǎng dǔ yān, yīn lìng tú xiě. xún fù léi yǔ, yì zhī ér qù. chū lù yì jì
唐潤州延陵縣茅山界,元和春,大風雨。墮一鬼,身二丈余,黑色,面如豬首,角五六尺,肉翅丈余,豹尾。又有半服絳裩,豹皮纏腰,手足兩爪皆金色。執赤蛇,足踏之,瞪目欲食,其聲如雷。田人徐誗,忽見驚走,聞縣。尋邑令親往睹焉,因令圖寫。尋復雷雨,翼之而去。(出《錄異記》)