lǐ shū qīng yáng dào hé shí lè guó zhōu rén fēng yuán zé sēng dào xuān sū jiàn yán dí rén jié yǎn shī léi dòu
李叔卿 杨道和 石勒 虢州人 封元则 僧道宣 苏践言 狄仁杰 偃师 雷斗
zhāng quán jiè bāo chāo zhāng xū mí cài xī mǐn xú jǐng xiān ōu yáng hū léi xuān zhōu wáng gàn huá tíng yàn diǎn lǐ shī dào lǐ yōng xú chán
漳泉界 包超 张须弥 蔡希闵 徐景先 欧阳忽雷 宣州 王干 华亭堰典 李师道 李鄘 徐誗
lǐ shū qīng
李叔卿
hàn hé nán lǐ shū qīng, wèi jùn gōng cáo, yīng xiào lián. tóng bèi jí zhī, xuān yán yuē:" shū qīng qī guǎ mèi." yǐ gù bù dé yīng xiào lián zhī mù, shū qīng suì bì mén bù chū. mèi bēi fèn, nǎi yì fǔ mén zì jīng, shū qīng yì zì shā, yǐ míng wú sī, jì ér jiā rén zàng zhī. hòu pī lì, suì jī shā suǒ jí zhě, yǐ zhì shū qīng zhī mù. suǒ zhèn zhī jiā, shōu zàng qí shī. zàng bì. yòu fā qí zhǒng. chū liè nǚ zhuàn
汉河南李叔卿,为郡工曹,应孝廉。同辈疾之,宣言曰:“叔卿妻寡妹。”以故不得应孝廉之目,叔卿遂闭门不出。妹悲愤,乃诣府门自经,叔卿亦自杀,以明无私,既而家人葬之。后霹雳,遂击杀所疾者,以置叔卿之墓。所震之家,收葬其尸。葬毕。又发其冢。(出《列女传》)
yáng dào hé
杨道和
jìn fú fēng yáng dào hé, xià yú tián zhōng, zhí léi yǔ, zhì sāng shù xià. pī lì xià jī zhī, dào hé yǐ chú gé, zhé qí gōng, suì luò dì bù dé qù. chún rú dān, mù rú jìng, máo jiǎo zhǎng sān chǐ yú. zhuàng rú liù chù, tóu shì mí hóu. chū sōu shén jì
晋扶风杨道和,夏于田中,值雷雨,至桑树下。霹雳下击之,道和以锄格,折其肱,遂落地不得去。唇如丹,目如镜,毛角长三尺余。状如六畜,头似猕猴。(出《搜神记》)
shí lè
石勒
hòu zhào shí lè shí, bào fēng dà yǔ léi báo. jiàn dé diàn duān mén xiāng guó shì xī mén dào. shā wǔ rén. báo qǐ xī hé jiè shān, dà rú jī zǐ, píng dì sān chǐ, wū xià zhàng yú. xíng rén qín shòu, sǐ zhě wàn shù. lì qiān yú lǐ, shù mù cuī shé, hé jià dàng rán. lēi wèn xú guāng, yuē:" qù nián bù jīn hán shí, jiè tuī dì xiāng zhī shén yě, gù yǒu cǐ zāi. chū wǔ xíng jì
后赵石勒时,暴风大雨雷雹。建德殿端门、襄国市西门倒。杀五人。雹起西河介山,大如鸡子,平地三尺,洿下丈余。行人禽兽,死者万数。历千余里,树木摧折,禾稼荡然。勒问徐光,曰:“去年不禁寒食,介推帝乡之神也,故有此灾。(出《五行记》)
guó zhōu rén
虢州人
táng guó zhōu yǒu xiōng dì xī jū, gòng fēn táng yǔ. zhì xiǎn qìng yuán nián xià yè, léi zhèn liè fēng kě wèi. qí xiōng shén jù, yù yú dì shě bì zhī, jiāng qù fù zhǐ. mén qián shí shù bù, xiān yǒu zhǎng kēng. fēng yǔ bá zhù wū jí lǎo xiǎo shí yī kǒu, jiē tóu kēng sǐ. suǒ bá zhī chù, jǐn kēng yě. réng juǎn shù qiān jù xì jiā yòng wù, xián rù yú kēng, qì wú yí zhě. wéi qiáng bì bù dòng. tíng huái dà kě shǔ wéi, zhī tiáo shén mào, bá qí gēn jīng. hóng xiān jù jǐn, suì shī suǒ zài, zhōng xún bù dé. xiān shì yī nián, qí qī jiàn shù yǒu yáng, dàn gòng guài zhī, hòu suì zāo cǐ biàn. ér dì suǒ jū, dàn bá lù chuán wǎ, yǒu shì rén chāi zhī, yú wú suǒ sǔn. yǒu zi wèi shì, zài jīng fān zhí, cì shǐ yú lì zhèng zòu zhī, chì fàng zi hái, réng cì wù sān shí jiàn. shí huán sī xù wèi sī gōng, qīn jiǎn qí shì. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
唐虢州有兄弟析居,共分堂宇。至显庆元年夏夜,雷震烈风可畏。其兄甚惧,欲于弟舍避之,将去复止。门前十数步,先有长坑。风雨拔住屋及老小十一口,皆投坑死。所拔之处,尽坑也。仍卷数千巨细家用物,咸入于坑,讫无遗者。惟墙壁不动。庭槐大可数围,枝条甚茂,拔其根茎。洪纤俱尽,遂失所在,终寻不得。先是一年,其妻见树有羊,但共怪之,后遂遭此变。而弟所居,但拔露椽瓦,有似人拆之,余无所损。有子卫士,在京番直,刺史于立政奏之,敕放子还,仍赐物三十件。时桓思绪为司功,亲检其事。(出《广古今五行记》)
fēng yuán zé
封元则
táng fēng yuán zé, bó hǎi cháng hé rén. xiǎn qìng zhōng, wèi guāng lù sì tài guān zhǎng shàn. shí yú tián wáng lái zhāo, shí liào yú yáng, fán shù shí bǎi kǒu, wáng bìng tuō yuán zé sòng sēng sì cháng shēng. yuán zé nǎi qiè lìng tú jiā pēng huò shōu zhí. lóng shuò yuán nián xià liù yuè, luò yáng dà yǔ, léi zhèn shā yuán zé yú xuān rén mén wài jiē zhōng, zhé qí xiàng, xuè liú sǎ dì. guān zhě yíng qú, mò bù jīng è. chū fǎ yuàn zhū lín
唐封元则,渤海长河人。显庆中,为光禄寺太官掌膳。时于阗王来朝,食料余羊,凡数十百口,王并托元则送僧寺长生。元则乃窃令屠家烹货收直。龙朔元年夏六月,洛阳大雨,雷震杀元则于宣仁门外街中,折其项,血流洒地。观者盈衢,莫不惊愕。(出《法苑珠林》)
sēng dào xuān
僧道宣
táng liú yǔ xī yún, dào xuān chí lǜ dì yī. hū yī dàn, pī lì rào hù wài bù jué. xuān yuē:" wǒ chí lǜ gèng wú suǒ fàn, ruò yǒu sù yè, zé bù zhī zhī." yú shì chǐ sān yī yú hù wài, wèi yǒu jiāo chī píng yān. yī chū ér shēng bù yǐ, xuān nǎi shì qí shí zhǐ jia, yǒu yì diǎn rú yóu má zhě, zài yòu shǒu xiǎo zhǐ shàng. yí zhī, nǎi chū yú gé zi kǒng zhōng, yī zhèn ér shī bàn zhǐ. hēi diǎn shì jiāo lóng zhī cáng chù yě. yǔ xī yuē:" zài lóng yì yóu shàn qiú bì dì zhī suǒ yǐ, ér zhōng bù miǎn. zé yī qiē fēn dìng, qǐ kě táo hū?" chū jiā huà lù
唐刘禹锡云,道宣持律第一。忽一旦,霹雳绕户外不绝。宣曰:“我持律更无所犯,若有宿业,则不知之。”于是褫三衣于户外,谓有蛟螭凭焉。衣出而声不已,宣乃视其十指甲,有一点如油麻者,在右手小指上。疑之,乃出于隔子孔中,一震而失半指。黑点是蛟龙之藏处也。禹锡曰:“在龙亦尤善求避地之所矣,而终不免。则一切分定,岂可逃乎?”(出《嘉话录》)
sū jiàn yán
苏践言
sī lǐ sì sū jiàn yán, zuǒ xiāng wēn guó gōng liáng sì zhī zhǎng zǐ, jū yú jiā shàn lǐ. yǒng chāng nián liù yuè, yǔ qí dì chóng guāng fǔ lù shì cān jūn jiàn yì, tuì cháo hái dì. hóng dào guàn dōng, cù yù bào yǔ. zhèn léi diàn guāng, lái rào jiàn yán děng mǎ, huí xuán shén jí, léi shēng yì zài qí cè. yǒu qǐng fāng sàn. qí nián jiǔ yuè, yuán sù yán yǔ zhào huái jié móu nì, jiàn yán qī qiè bìng bèi léi xiè shù yuè, réng gè jiě zhí. jí liáng sì hōng, bìng fàng liú huāng yì. chū wǔ xíng jì
司礼寺苏践言,左相温国公良嗣之长子,居于嘉善里。永昌年六月,与其弟崇光府录事参军践义,退朝还第。弘道观东,猝遇暴雨。震雷电光,来绕践言等马,回旋甚急,雷声亦在其侧。有顷方散。其年九月,元肃言与赵怀节谋逆,践言妻妾并被缧絏数月,仍各解职。及良嗣薨,并放流荒裔。(出《五行记》)
dí rén jié
狄仁杰
táng dài zhōu xī shí yú lǐ, yǒu dà huái, zhèn léi suǒ jī, zhōng liè shù zhàng. léi gōng jiā yú shù jiān, hǒu rú tíng zhèn. shí dí rén jié wèi dū du, bīn cóng wǎng guān. yù zhì qí suǒ, zhòng jiē pī mǐ, wú gǎn jìn zhě. rén jié dān qí jìn jìn, pò ér wèn zhī. nǎi yún:" shù yǒu guāi lóng, suǒ yóu lìng wǒ zhú zhī. luò shì bù kān, wèi shù suǒ jiā. ruò xiāng jiù zhě, dāng hòu bào dé." rén jié mìng jù jiàng pò shù, fāng dé chū, qí hòu jí xiōng bì xiān bào mìng.
唐代州西十余里,有大槐,震雷所击,中裂数丈。雷公夹于树间,吼如霆震。时狄仁杰为都督,宾从往观。欲至其所,众皆披靡,无敢进者。仁杰单骑劲进,迫而问之。乃云:“树有乖龙,所由令我逐之。落势不堪,为树所夹。若相救者,当厚报德。”仁杰命锯匠破树,方得出,其后吉凶必先报命。
yǎn shī
偃师
táng yuán hé yuán nián liù yuè, yǎn shī xiàn bǎi lǐ cūn, zhèn léi yú mín jiā. dì liè, kuò zhàng yú, zhǎng shí wǔ lǐ, cè wú dǐ. suǒ liè zhī chù, jǐng cè xiāng tōng suǒ chōng zhī mù. guān chū dì. yì bù zhī suǒ yóu yě.
唐元和元年六月,偃师县柏李村,震雷于民家。地裂,阔丈余,长十五里,测无底。所裂之处,井厕相通;所冲之墓。棺出地。亦不知所由也。
léi dòu
雷斗
táng kāi yuán mò, léi zhōu yǒu léi gōng yǔ jīng dòu. jīng shēn chū shuǐ shàng, léi gōng shù shí, zài kōng zhōng shàng xià. huò zòng huǒ, huò gòu jī, qī rì fāng bà. hǎi biān jū rén wǎng kàn, bù zhī èr zhě hé shèng, dàn jiàn hǎi shuǐ zhèng chì. chū guǎng yì jì
唐开元末,雷州有雷公与鲸斗。鲸身出水上,雷公数十,在空中上下。或纵火,或诟击,七日方罢。海边居人往看,不知二者何胜,但见海水正赤。(出《广异记》)
zhāng quán jiè
漳泉界
táng kāi yuán zhōng, zhāng quán èr zhōu, fēn jiāng jiè bù jūn, hù sòng yú tái zhě, zhì shǐ bù néng duàn. dài shù nián, cí lǐ fēn luàn, zhōng mò zhī jué. yú shì zhōu guān fén xiāng, gào yú tiān dì shān chuān, yǐ qí shén yīng. é ér léi yǔ dà zhì, pī lì yī shēng, yá bì zhōng liè. suǒ jìng zhī dì, tà wèi yī jìng. gāo qiān chǐ, shēn jǐn wǔ lǐ, yīn wèi guān dào. bì zhōng yǒu gǔ zhuàn liù háng, èr shí sì zì, jiē guǎng shù chǐ. suī yuē cǐ wèi jiè, rén mò néng shí. zhēn yuán chū, liú rén lǐ xié biàn zhī yuē:" zhāng quán liǎng zhōu, fēn dì tài píng. yǒng ān lóng xī, shān gāo qì qīng. qiān nián bù huò, wàn gǔ zuò chéng." suǒ yún yǒng ān lóng xī zhě, liǎng jùn jiè shǒu xiāng míng yě. chū lù yì jì
唐开元中,漳泉二州,分疆界不均,互讼于台者,制使不能断。迨数年,辞理纷乱,终莫之决。于是州官焚香,告于天地山川,以祈神应。俄而雷雨大至,霹雳一声,崖壁中裂。所竞之地,拓为一迳。高千尺,深仅五里,因为官道。壁中有古篆六行,二十四字,皆广数尺。虽约此为界,人莫能识。贞元初,流人李协辩之曰:“漳泉两州,分地太平。永安龙溪,山高气清。千年不惑,万古作程。”所云永安龙溪者,两郡界首乡名也。(出《录异记》)
bāo chāo
包超
táng ān fēng wèi péi xuān, shì yān sūn yě. yún: xuán zōng cháng dōng yuè, zhào shān rén bāo chāo, lìng zhì léi shēng. duì yuē:" lái rì wǔ dāng yǒu léi." suì lìng gāo lì shì jiān zhī. yī xī, jiào shì xíng fǎ, jí míng zhì sì, céng wú xiān yì. lì shì jù zhī. chāo yuē:" jiāng jūn shì nán shān, dāng yǒu hēi qì rú pán yǐ." lì shì wàng zhī, rú qí yán. yǒu qǐng fēng qǐ, hēi qì mí màn, jí léi shù shēng. shàng lìng suí gē shū hàn xī zhēng, měi zhèn cháng dé shèng fēng. chū yǒu yáng zá zǔ
唐安丰尉裴翾,士淹孙也。云:玄宗尝冬月,诏山人包超,令致雷声。对曰:“来日午当有雷。”遂令高力士监之。一夕,醮式行法,及明至巳,曾无纤翳。力士惧之。超曰:“将军视南山,当有黑气如盘矣。”力士望之,如其言。有顷风起,黑气弥漫,疾雷数声。上令随哥舒翰西征,每阵尝得胜风。(出《酉阳杂俎》)
zhāng xū mí
张须弥
táng shàng yuán zhōng, chú zhōu quán jiāo rén cāng dū zhāng xū mí, xiàn qiǎn sòng shēng yì zhōu. shān lù xiǎn zǔ, huái nán duō yǒu yì táng jí jǐng, yòng bì xíng rén. rì mù bào yǔ, xū mí yǔ shā mén zǐ lín, tóng rù yì táng. xū mí qū tuó rén" rén" yuán zuò" yòu", jù míng chāo běn gǎi wáng lǎo, yú yǔ zhōng shōu lǘ. qǐng zhī, wén yún zhōng yǒu shēng duò dì, hū jiàn cūn nǚ jiǔ rén. gòng fú yī chē. wáng yǒu nǚ ā tuī, sǐ yǐ bàn suì, yì zài chē suǒ. jiàn wáng bēi xǐ, wèn mǔ mèi jiā shì, mí suǒ bù zhì. qí tú cù zhī nǎi qù. chū fú chē jiàn shàng, yǒu yún yōng bì, yīn zuò léi shēng, fāng zhī shì léi chē. chū guǎng yì jì
唐上元中,滁州全椒人苍督张须弥,县遣送牲诣州。山路险阻,淮南多有义堂及井,用庇行人。日暮暴雨,须弥与沙门子邻,同入义堂。须弥驱驮人(“人”原作“又”,据明抄本改)王老,于雨中收驴。顷之,闻云中有声堕地,忽见村女九人。共扶一车。王有女阿推,死已半岁,亦在车所。见王悲喜,问母妹家事,靡所不至。其徒促之乃去。初扶车渐上,有云拥蔽,因作雷声,方知是雷车。(出《广异记》)
cài xī mǐn
蔡希闵
táng cài xī mǐn, jiā zài dōng dōu. shǔ yè, xiōng dì shù shí rén huì yú tīng. hū dà yǔ, léi diàn huì míng. duò yī wù yú tíng, zuò sà sà shēng. mìng huǒ shì zhī, nǎi fù rén yě, yī huáng chóu qún bù shān, yán yǔ bù tōng, suì mù wèi tiān nǚ. hòu" hòu" yuán zuò" shǐ", jù míng chāo běn gǎi wǔ liù nián, néng hàn yǔ. wèn qí xiāng guó, bù zhī zhī. dàn yún:" běn xiāng shí jīng mǐ, wú wǎn qì, yòng liǔ xiāng zhù fàn ér shí zhī." jìng bù zhī shì hé guó rén. chū zài běn guó, yè chū, wèi léi qǔ shàng, é duò xī mǐn tíng zhōng. chū guǎng yì jì
唐蔡希闵,家在东都。暑夜,兄弟数十人会于厅。忽大雨,雷电晦瞑。堕一物于庭,作飒飒声。命火视之,乃妇人也,衣黄紬裙布衫,言语不通,遂目为天女。后(“后”原作“使”,据明抄本改)五六年,能汉语。问其乡国,不之知。但云:“本乡食粳米,无碗器,用柳箱贮饭而食之。”竟不知是何国人。初在本国,夜出,为雷取上,俄堕希闵庭中。(出《广异记》)
xú jǐng xiān
徐景先
táng xú jǐng xiān, yǒu dì ā sì, wán yín zòng yì, měi" měi" yuán zuò" mǔ", jù míng chāo běn gǎi huì rǔ zhī. ér mǔ" mǔ" yuán zuò" měi", jù míng chāo běn gǎi jiā ài niàn, qū wèi shēn jiě, yīn lì shēng yìng dá. yún léi yǎn zhì, yè jǐng xiān yú yún zhōng. yǒu zhǔ zhě, zuǒ yòu shù shí rén. hē jí. jǐng xiān dá yuē:" yuán dì bù tiáo, gōng yǎng yǒu quē, suǒ xīn gòu rǔ. mǔ mìng shì zhī, fēi dāng lì mǔ." zhǔ zhě bù shí qí yán. xún yī qīng yī. zì kōng" kōng" yuán zuò" jiān", jù míng chāo běn gǎi. yuè xià, wèi jǐng xiān duì. yuē:" ruò ěr fàng qù, zhì jiā, kě dá yī biàn. dīng dōng bì shàng, wú zì lìng qǔ zhī." suì pái jǐng xiān duò shě qián chí zhōng, chū shuǐ, liǎo wú suǒ sǔn. qiú zhǐ dá biàn, dīng dōng bì, guǒ fēng zhì ér biàn wáng. chū guǎng yì jì
唐徐景先,有弟阿四,顽嚚纵佚,每(“每”原作“母”,据明抄本改)诲辱之。而母(“母”原作“每”,据明抄本改)加爱念,曲为申解,因厉声应答。云雷奄至,曳景先于云中。有主者,左右数十人。诃诘。景先答曰:“缘弟不调,供养有缺,所心诟辱。母命释之,非当詈母。”主者不识其言。寻一青衣。自空(“空”原作“肩”,据明抄本改。)跃下,为景先对。曰:“若尔放去,至家,可答一辩。钉东壁上,吾自令取之。”遂排景先堕舍前池中,出水,了无所损。求纸答辩,钉东壁,果风至而辩亡。(出《广异记》)
ōu yáng hū léi
欧阳忽雷
táng ōu yáng hū léi zhě, běn míng shào, guì yáng rén, jìn jiàn, yǒng yú zhàn dòu. cháng wèi jùn jiāng, yǒu míng, rèn léi zhōu zhǎng shǐ. guǎn yú zhōu chéng xī piān, qián lín dà chí, cháng chū yún qì, jū zhě duō sǐ. shào zhì, chù zhī bù yí. lìng rén yǐ dù cè shuǐ shēn qiǎn, bié chuān jù hè, shēn guǎng lèi shì. jì chéng, yǐn jué shuǐ, yú shì yún xìng, tiān dì huì míng, léi diàn dà zhì, huǒ guāng shǔ dì. shào lǜ qí tú èr shí yú rén, chí gōng shǐ pái qiāng, yǔ léi shī zhàn. yī bìng jiāo juǎn, xíng tǐ shāng fǔ, yì bù zhī zhǐ. zì chén zhì yǒu, léi diàn fēi sàn, chí yì hé jié. zhōng huò yī shé. zhuàng rú cán. zhǎng sì wǔ chǐ, wú tóu mù. zhuó cì bù shāng, rú rú rán. jù dà huò yóu jiān. yì bù sǐ. yáng tiě zhī. fāng jiāo zhuó. réng chǔ wèi fěn. ér fú zhī zhì jǐn. nán rén yīn hū shào wèi hū léi. chū guǎng yì jì
唐欧阳忽雷者,本名绍,桂阳人,劲健,勇于战斗。尝为郡将,有名,任雷州长史。馆于州城西偏,前临大池,尝出云气,居者多死。绍至,处之不疑。令人以度测水深浅,别穿巨壑,深广类是。既成,引决水,于是云兴,天地晦冥,雷电大至,火光属地。绍率其徒二十余人,持弓矢排锵,与雷师战。衣并焦卷,形体伤腐,亦不之止。自辰至酉,雷电飞散,池亦涸竭。中获一蛇。状如蚕。长四五尺,无头目。斫刺不伤,蠕蠕然。具大镬油煎。亦不死。洋铁汁。方焦灼。仍杵为粉。而服之至尽。南人因呼绍为忽雷。(出《广异记》)
xuān zhōu
宣州
táng zhēn yuán nián, xuān zhōu hū dà léi yǔ, yī wù duò dì, zhū shǒu, shǒu zú gè liǎng zhǐ, zhí yī chì shé niè zhī. é qǐng yún àn ér shī, shí jiē tú ér chuán zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
唐贞元年,宣州忽大雷雨,一物堕地,猪首,手足各两指,执一赤蛇啮之。俄顷云暗而失,时皆图而传之。(出《酉阳杂俎》)
wáng gàn
王干
táng zhēn yuán chū, zhèng zhōu wáng gàn, yǒu dǎn yǒng. xià zhōng zuò tián, hū bào léi yǔ, yīn rù cán shì zhōng bì zhī. yǒu qǐng, léi diàn rù shì zhōng, hēi qì dǒu àn. gàn suì yǎn hù, hé chú luàn jī. léi shēng jiàn xiǎo, yún qì yì liǎn. gàn dà hū, jī zhī bù yǐ. qì fù rú bàn chuáng, yǐ zhì rú pán. hū rán duò dì, biàn wéi wèi dòu zhé dāo xiǎo zhé zú dāng yān. chū yǒu yáng zá zǔ
唐贞元初,郑州王干,有胆勇。夏中作田,忽暴雷雨,因入蚕室中避之。有顷,雷电入室中,黑气陡暗。干遂掩户,荷锄乱击。雷声渐小,云气亦敛。干大呼,击之不已。气复如半床,已至如盘。忽然堕地,变为慰斗折刀小折足铛焉。(出《酉阳杂俎》)
huá tíng yàn diǎn
华亭堰典
táng zhēn yuán zhōng, huá tíng xiàn jiè cūn yàn diǎn, qī yú rén sī, yòu yú lín jiā dào yī shǒu jīn. lín zhī jué, zhì diǎn jiā xún mì. diǎn yǔ qī gòng huì gòu mà, cǐ rén yuān fèn, nǎi bào yuē:" rǔ qī yǔ tā rén sī, yòu dào wù. réng gòng huì mà, shén dào qǐ róng rǔ hū?" diǎn yuē:" wǒ qī de bù jiān sī dào wù, rú rǔ suǒ shuō, qiǎn wǒ yī jiā wèi tiān pī." jì gè sàn yǐ. zhì yè, dà fēng yǔ, léi zhèn nù, jī pò diǎn wū, diǎn jí qī nán nǚ wǔ liù rén bìng sǐ. zhì míng, yǔ yóu wèi xiē, lín rén dàn jiàn cǐ jiā wū dào, huǒ shāo bù yǐ. zhòng gòng huǒ zhōng sōu chū, mì dé diǎn jí qī, jiē shāo rú rán zhú zhuàng. wèi lǐ bài, qiú qǐ bù gēng shāo zhī, huǒ fāng zì xī. diǎn lē shàng tí zì yún:" chī rén bǎo qī zhēn" zhēn" yuán zuò" zhēn", jù míng chāo běn gǎi jiāng jiā kǒu zhì." qī lē shàng shū:" xíng jiān réng dào." gào xiàn jiǎn shì, yuǎn jìn xián zhī. wú yuè wén zhèn sǐ zhě fēi shǎo, yǒu niú jí shàn yú shù mù děng. wèi léi jī sǐ zhě, jiē wén yú xiàn biàn shí. huò yuē:" rén zé yǒu guò, tiān shā kě yě. niú jí shù mù yú děng, qǐ yǒu zuì è ér shā zhī yé?" yòu yǒu shì jūn shì fù shā hài fēi lǐ zhě, tiān hé bù zhū? qǐng wèi lüè shuō. dòng tíng zǐ yuē: xī xià dì wǔ yǐ, shè tiān ér zhèn sǐ. jìn chén wáng dǎo, qǐn bǎi ér yí zāi. sī zé liè yú shǐ jí yǐ. zhì yú niú yú, yǐ chuān tà tián dì, shuǐ shāng hài hé miáo yě. huò yuē, shuǐ suǒ sǔn yì wēi, hé fá zhī dà? duì yuē: wǔ gǔ zhě, wàn rén mìng yě, guó zhī bǎo zhòng, tiān gù zhū zhī, yǐ jiè yú rén. shù mù zhī lèi, lóng cáng yú zhōng, shén jì qǔ lóng, suì sǔn shù mù ěr. tiān dào xuán yuǎn, chuí jiào jí rén, wěi qū yǒu qíng, bù kě yī gài. yú céng jiàn zhāng quán gù shì. zhāng quán jiē jìng, xiàn nán lóng xī, jiè yù bù fēn, gǔ lái zhēng jìng bù jué. hū yī nián dà léi yǔ, pī yī shān shí bì liè, bì kǒu kè zì:" zhāng quán liǎng zhōu, fēn dì tài píng. wàn lǐ bù huò, qiān qiū zuò chéng. nán ān lóng xī, shān gāo qì qīng." qí wén jīn yóu kě shí. tiān zhī jiào lìng, qí kě huò zāi! qiě lún yǔ yún: xùn léi fēng liè bì biàn. yòu lǐ jì yuē: ruò yǒu jí fēng xùn léi shén yǔ, zé bì biàn. suī yè bì xìng, yī fú guān ér zuò. yòu yuē:" jiàn léi zhèn, jūn zǐ yǐ kǒng jù xiū shěng." fū shèng rén fèng tiān jiào, qǐ wàng shuō zāi! jīn suǒ yǐ wéi zhī yán zhě, xù shù ěr. yīn wèi bù ěr, qǐ zú bēi zāi! fū rán shì jūn shì fù shā hài wú gū, rén jiān fǎ zì yǒu xíng lù, qǐ kě yǐ qū qū zhī yì, ér zé huī huī zhī wǎng zhě yú. chū yuán huà jì
唐贞元中,华亭县界村堰典,妻与人私,又于邻家盗一手巾。邻知觉,至典家寻觅。典与妻共讳诟骂,此人冤愤,乃报曰:“汝妻与他人私,又盗物。仍共讳骂,神道岂容汝乎?”典曰:“我妻的不奸私盗物,如汝所说,遣我一家为天霹。”既各散已。至夜,大风雨,雷震怒,击破典屋,典及妻男女五六人并死。至明,雨尤未歇,邻人但见此家屋倒,火烧不已。众共火中搜出,觅得典及妻,皆烧如燃烛状。为礼拜,求乞不更烧之,火方自熄。典肋上题字云:“痴人保妻贞(“贞”原作“真”,据明抄本改)将家口质。”妻肋上书:“行奸仍盗。”告县检视,远近咸知。吴越闻震死者非少,有牛及鳝鱼树木等。为雷击死者,皆闻于县辩识。或曰:“人则有过,天杀可也。牛及树木鱼等,岂有罪恶而杀之耶?”又有弑君弑父杀害非理者,天何不诛?请为略说。洞庭子曰:昔夏帝武乙,射天而震死。晋臣王导,寝柏而移灾。斯则列于史籍矣。至于牛鱼,以穿踏田地,水伤害禾苗也。或曰,水所损亦微,何罚之大?对曰:五谷者,万人命也,国之宝重,天故诛之,以诫于人。树木之类,龙藏于中,神既取龙,遂损树木耳。天道悬远,垂教及人,委曲有情,不可一概。余曾见漳泉故事。漳泉接境,县南龙溪,界域不分,古来争竞不决。忽一年大雷雨,霹一山石壁裂,壁口刻字:“漳泉两州,分地太平。万里不惑,千秋作程。南安龙溪,山高气清。”其文今犹可识。天之教令,其可惑哉!且《论语》云:迅雷风烈必变。又《礼记》曰:若有疾风迅雷甚雨,则必变。虽夜必兴,衣服冠而坐。又曰:“洊雷震,君子以恐惧修省。”夫圣人奉天教,岂妄说哉!今所以为之言者,序述耳。因为不尔,岂足悲哉!夫然弑君弑父杀害无辜,人间法自有刑戮,岂可以区区之意,而责恢恢之网者欤。(出《原化记》)
lǐ shī dào
李师道
táng yuán hé zhōng, lǐ shī dào jù qīng qí, xù bīng yǒng ruì, dì guǎng qiān lǐ, chǔ jī shù bǎi wàn, bù gòng bù jìn. xiàn zōng mìng jiāng tǎo zhī, wáng shī bù lì. ér shī dào yì jiāo, nǎi jiàn xīn gōng, nǐ tiān zǐ zhèng diàn" diàn" yuán zuò" yá", jù míng chāo běn gǎi, bo rì ér jū. shì xī yún wù jù huì, fēng léi rú hàn, suì wèi zhèn jī qīng pǐ. é fù jì yǐ tiān huǒ, liǎo wú yí zhě. qīng qí rén xiāng gù yǔ yuē:" wéi rén chén ér nì qí jūn zhě, huò gù yí yǐ jīn zhé jiàn yú tiān, ān kě táo qí lì hū?" xún yú, shī dào guǒ zhū sǐ. chū xuān shì zhì
唐元和中,李师道据青齐,蓄兵勇锐,地广千里,储积数百万,不贡不觐。宪宗命将讨之,王师不利。而师道益骄,乃建新宫,拟天子正殿(“殿”原作“衙”,据明抄本改),卜日而居。是夕云物遽晦,风雷如撼,遂为震击倾圮。俄复继以天火,了无遗者。青齐人相顾语曰:“为人臣而逆其君者,祸固宜矣;今谪见于天,安可逃其戾乎?”旬余,师道果诛死。(出《宣室志》)
lǐ yōng
李鄘
táng lǐ yōng, běi dōu jiè xiū xiàn mín. sòng jiě dié, yè zhǐ jìn cí yǔ xià. yè bàn, wén rén kòu mén yún:" jiè xiū wáng zàn jiè pī lì chē, mǒu rì zhì jiè xiū shōu mài." liáng jiǔ, yǒu rén yīng yuē:" dài wáng chuán yǔ, pī lì chē zhèng máng, bù jí jiè." qí rén zài sān jiè zhī. suì jiàn wǔ liù rén bǐng zhú, zì miào hòu chū, jiè shān shǐ zhě yì zì mén qí ér rù. shù rén gòng chí yī wù, rú chuáng, káng shàng huán zhuì qí fān, shòu yǔ qí zhě yuē:" kě diǎn lǐng." qí jí shù qí fān, fán shí bā yè, měi yè yǒu guāng rú diàn qǐ. mín suì biàn bào lín cūn, lìng sù shōu mài, jiāng yǒu dà fēng yǔ, xī bù zhī xìn, nǎi zì shōu yì. zhì rì, mín lǜ qīn qī, jù gāo fù, hòu tiān sè. nǎi wǔ, jiè shān shàng yǒu yún qì, rú yáo yān, xū yú bì tiān, zhù yǔ rú gěng, fēng hǒu léi zhèn, fán sǔn mài qiān yú qǐng. shù cūn yǐ mín wèi yāo, sòng zhī. gōng bù yuán wài láng zhāng zhōu fēng qīn dǔ qí tuī àn. chū yǒu yáng zá zǔ
唐李鄘,北都介休县民。送解牒,夜止晋祠宇下。夜半,闻人叩门云:“介休王暂借霹雳车,某日至介休收麦。”良久,有人应曰:“大王传语,霹雳车正忙,不及借。”其人再三借之。遂见五六人秉烛,自庙后出,介山使者亦自门骑而入。数人共持一物,如幢,扛上环缀旗幡,授与骑者曰:“可点领。”骑即数其幡,凡十八叶,每叶有光如电起。民遂遍报邻村,令速收麦,将有大风雨,悉不之信,乃自收刈。至日,民率亲戚,据高阜,候天色。乃午,介山上有云气,如窑烟,须臾蔽天,注雨如绠,风吼雷震,凡损麦千余顷。数村以民为妖,讼之。工部员外郎张周封亲睹其推案。(出《酉阳杂俎》)
xú chán
徐誗
táng rùn zhōu yán líng xiàn máo shān jiè, yuán hé chūn, dà fēng yǔ. duò yī guǐ, shēn èr zhàng yú, hēi sè, miàn rú zhū shǒu, jiǎo wǔ liù chǐ, ròu chì zhàng yú, bào wěi. yòu yǒu bàn fú jiàng kūn, bào pí chán yāo, shǒu zú liǎng zhǎo jiē jīn sè. zhí chì shé, zú tà zhī, dèng mù yù shí, qí shēng rú léi. tián rén xú chán, hū jiàn jīng zǒu, wén xiàn. xún yì lìng qīn wǎng dǔ yān, yīn lìng tú xiě. xún fù léi yǔ, yì zhī ér qù. chū lù yì jì
唐润州延陵县茅山界,元和春,大风雨。堕一鬼,身二丈余,黑色,面如猪首,角五六尺,肉翅丈余,豹尾。又有半服绛裩,豹皮缠腰,手足两爪皆金色。执赤蛇,足踏之,瞪目欲食,其声如雷。田人徐誗,忽见惊走,闻县。寻邑令亲往睹焉,因令图写。寻复雷雨,翼之而去。(出《录异记》)