zhǎng sūn yì wéi xū xīn péi jìng wēi lǐ yú wǔ dé xiàn fù rén huái zhōu mín wǔ dé xiàn mín zhāng sī mǎ lǐ kuò zhī
長孫繹 韋虛心 裴鏡微 李虞 武德縣婦人 懷州民 武德縣民 張司馬 李适之
lǐ lín fǔ yáng shèn jīn jiāng jiǎo cháo liáng zhēn lǐ shì zhāng zhōu fēng wáng fēng fáng jí zhāng yín yàn fèng xiáng wáng shēng
李林甫 楊慎矜 姜皎 晁良貞 李氏 張周封 王豐 房集 張寅 燕鳳祥 王生
liáng zhòng péng
梁仲朋
zhǎng sūn yì
長孫繹
zhǎng sūn yì zhī qīn yuē zhèng shǐ jūn, shǐ jūn wéi èr zi, shén ài zhī. zi nián shí wǔ, zhèng fāng diǎn jùn, cháng shǐ cāng tóu shí yú rén gěi qí yì, yè zhōng, cāng tóu jiē shí, zi dú zuò, hū wén hù dōng yǒu wù xíng lái, lǚ dì shēng shén zhòng, měi yí bù yīn rán. é dào hù qián, suì zhì chuáng xià. nǎi yī tiě xiǎo ér yě, zhǎng sān chǐ, zhì cū zhuàng, zhū mù dà kǒu. wèi shǐ jūn zǐ yuē: xī! ā mǔ hū, lìng shǔn rǔ lái. zi jīng jiào, tiào rù hù. cāng tóu jì jiàn, jù bào shǐ jūn. shǐ jūn mìng shí yú rén, chí bàng jī zhī, rú jī shí. xú ér xià jiē, wàng mén nán chū. zhì yǐ dāo fǔ duàn, zhōng bù kě shāng. mìng jǔ huǒ ruò zhī, huǒ fén qí shēn, zé kāi kǒu dà jiào, shēng rú pī lì, wén zhě zhèn dào. yú shì yǐ huǒ qū zhī, jì chū yá mén. jǔ zú mò yī chē zhé, suì miè, qí jiā yì wú xiū jiù. chū jì wén.
長孫繹之親曰鄭使君,使君惟二子,甚愛之。子年十五,鄭方典郡,常使蒼頭十餘人給其役,夜中,蒼頭皆食,子獨坐,忽聞戶東有物行來,履地聲甚重,每移步殷然。俄到戶前,遂至床下。乃一鐵小兒也,長三尺,至粗壯,朱目大口。謂使君子曰:嘻!阿母呼,令吮乳來。子驚叫,跳入戶。蒼頭既見,遽報使君。使君命十餘人,持棒擊之,如擊石。徐而下階,望門南出。至以刀斧鍛,終不可傷。命舉火爇之,火焚其身,則開口大叫,聲如霹靂,聞者震倒。於是以火驅之,既出衙門。舉足驀一車轍,遂滅,其家亦無休咎。(出《紀聞》。)
wéi xū xīn
韋虛心
hù bù shàng shū wéi xū xīn, yǒu sān zi, jiē bù chéng ér sǐ. zi měi jiāng wáng, zé yǒu dà miàn chū shǒu chuáng xià, chēn mù kāi kǒu, mào rú shén guǐ. zi jù ér zǒu, dà miàn zé huà wèi dà chī, yǐ chì zhē yōng, lìng zì tóu yú jǐng. jiā rén jué, jù chū zhī, yǐ yú, yóu néng yán qí suǒ jiàn, shù rì ér sǐ. rú shì sān zi jiē rán, jìng bù zhī hé guǐ guài. chū jì wén
戶部尚書韋虛心,有三子,皆不成而死。子每將亡,則有大面出手床下,嗔目開口,貌如神鬼。子懼而走,大面則化為大鴟,以翅遮擁,令自投於井。家人覺,遽出之,已愚,猶能言其所見,數日而死。如是三子皆然,竟不知何鬼怪。(出《紀聞》)
péi jǐn wēi
裴錦微
hé dōng péi jìng wēi, céng yǒu yǒu zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. yī wǔ rén, qí jū xiāng jìn. wǔ rén yè hái zhuāng, cāo gōng shǐ, fāng chí qí, hòu wén yǒu wù jìn yān. gù ér jiàn zhī, zhuàng dà, yǒu lèi fāng xiāng, kǒu dàn chēng kě. jiāng jí wǔ rén, wǔ rén yǐn gōng shè, zhōng zhī, guài nǎi zhǐ. qǐng yòu lái jìn, yòu shè zhī, guài fù zhù, sī xū yòu zhì. wǔ rén jù zhì jiā, mén yǐ bì, wǔ rén yú yuán ér rù. rù hòu, zì hù kuī zhī, guài yóu zài. wǔ rén bù gǎn qǔ mǎ, míng zǎo qǐ mén, mǎ ān qì zài mén, mǎ zé wú yǐ. qiú zhī shù lǐ mù lín zhōng, jiàn mǎ bèi dàn yǐ jǐn, wéi gǔ zài yān. chū jì wén
河東裴鏡微,曾友(友字原闕,據明抄本補。)一武人,其居相近。武人夜還莊,操弓矢,方馳騎,後聞有物近焉。顧而見之,狀大,有類方相,口但稱渴。將及武人,武人引弓射,中之,怪乃止。頃又來近,又射之,怪復住,斯須又至。武人遽至家,門已閉,武人逾垣而入。入後,自戶窺之,怪猶在。武人不敢取馬,明早啟門,馬鞍棄在門,馬則無矣。求之數里墓林中,見馬被啗已盡,唯骨在焉。(出《紀聞》)
lǐ yú
李虞
quán jié lǐ yú, hǎo dà mǎ, shǎo ér bù chěng. fù cháng wèi xiàn lìng, yú suí zhī guān, wèi zhū màn yóu. měi yè, táo chū zì dòu, cóng rén yǐn jiǔ. hòu zhì dòu zhōng, yǒu rén bèi qí shēn, yǐ kāo zhì xué, yú pái zhī bù dòng, yǐ jiàn cì zhī, jiàn méi zhì xín, yóu rú gù. nǎi zhī fēi rén yě, jù ér guī. yòu suì mù, yě wài cóng qín, qín rù mù lín. fǎng zhī lín zhōng, yǒu sǐ rén miàn yǎng, qí shēn hóng zhàng, shén kě zēng è, jù bí dà mù, tǐng dòng qí yǎn, yǎn réng guāng qǐ, zhí shì yú yú. yú jīng bù dài sǐ, zì shì bù gǎn tián liè yān. chū jì wén
全節李虞,好大馬,少而不逞。父嘗為縣令,虞隨之官,為諸漫遊。每夜,逃出自竇,從人飲酒。後至竇中,有人背其身,以尻窒穴,虞排之不動,以劍刺之,劍沒至鐔,猶如故。乃知非人也,懼而歸。又歲暮,野外從禽,禽入墓林。訪之林中,有死人面仰,其身洪脹,甚可憎惡,巨鼻大目,挺動其眼,眼仍光起,直視於虞。虞驚怖殆死,自是不敢畋獵焉。(出《紀聞》)
wǔ dé xiàn fù rén
武德縣婦人
kāi yuán èr shí bā nián, wǔ dé yǒu fù shēn, jiāng shēng nán. qí gū yōu zhī, wèi jù jù yuán zuò qí, jù míng chāo běn gǎi. chǔ qiǔ. qí jiā jù, yǒu miàn shù dòu, yǒu mǐ yī qū. jí chǎn xī, qí fū bù zài, gū yǔ lín mǔ tóng shàn zhī. nán jì shēng, gū yǔ lín mǔ jù shí. shí wèi zhì. wèi zhì yuán zuò zhì xiǎo, jù míng chāo běn gǎi. fù ruò míng chāo běn ruò zuò kǔ jī kě, qiú shí bù jué shēng. gū kuì zhī, jǐn shù rén zhī cān, yóu yán něi. gū yòu shàn shēng miàn jìn zhī, fù shí, shí wú yí, ér yì chēng bù zú. gū nù, gèng wèi jù zhī. gū chū hòu, fáng nèi bǐng àng zài yān, guī xià chuáng, qīn zhí qì, qǔ bǐng shí zhī, bǐng yòu jǐn. gū hái jiàn zhī, nù qiě kǒng, wèi lín mǔ yuē: cǐ fù hé wèi? mǔ yuē: wú zì yòu jí zhǎng, wèi zhī jiàn yě. gū fāng xún nù, xīn fù yuē: gū wú nù, nù zì yuán kōng què, jù míng chāo běn bǔ, shí ér nǎi yǐ. yǐ zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. yīn tí qí zi shí zhī, gū duó zhī bù dé, jīng ér zǒu. é què rù hù, fù yǐ shí qí zi jǐn, kǒu xuè yóu dān. yīn wèi gū yuē: xīn fù dāng wò qiě sǐ, yì wú yí. ruò cè, yóu kě shōu yǐ. yán zhōng, yǎng mián ér sǐ. chū jì wén
開元二十八年,武德有婦娠,將生男。其姑憂之,為具(具原作其,據明抄本改。)儲糗。其家窶,有面數豆,有米一區。及產夕,其夫不在,姑與鄰母同膳之。男既生,姑與鄰母具食。食未至。(未至原作至曉,據明抄本改。)婦若(明抄本若作苦)饑渴,求食不絕聲。姑饋之,盡數人之餐,猶言餒。姑又膳升面進之,婦食,食無遺,而益稱不足。姑怒,更為具之。姑出後,房內餅盎在焉,歸下床,親執器,取餅食之,餅又盡。姑還見之,怒且恐,謂鄰母曰:此婦何為?母曰:吾自幼及長,未之見也。姑方詢怒,新婦曰:姑無怒,(怒字原空闕,據明抄本補),食兒乃已。(已字原闕,據明抄本補。)因提其子食之,姑奪之不得,驚而走。俄卻入戶,婦已食其子盡,口血猶丹。因謂姑曰:新婦當臥且死,亦無遺。若側,猶可收矣。言終,仰眠而死。(出《紀聞》)
huái zhōu mín
懷州民
kāi yuán èr shí bā nián, chūn èr yuè, huái zhōu wǔ dé wǔ zhì xiū wǔ sān xiàn rén, wú gù shí tǔ, yún, wèi měi yì yú tā tǔ. xiān shì wǔ dé qī chéng cūn fù rén, xiāng yǔ cǎi shí, jù ér yán yuē: jīn mǐ guì rén jī, ruò wèi shēng huó! yǒu lǎo fù, zǐ yī bái mǎ, cóng shí rén lái guò zhī, wèi fù rén yuē: hé yōu wú shí? cǐ qú shuǐ bàng tǔ shèn jiā, kě shí, rǔ shì cháng zhī. fù rén qǔ shí, wèi pō yì, suì shī lǎo fù. nǎi qǔ qí tǔ zhì jiā, bàn qí miàn wèi bǐng, bǐng shén xiāng. yóu shì yuǎn jìn jìng qǔ zhī, qú dōng xī wǔ lǐ, nán běi shí yú bù, tǔ bìng jǐn. niú sù shí zài huái, qīn yù zhī. chū jì wén
開元二十八年,春二月,懷州武德、武陟、修武、三縣人,無故食土,雲,味美異於他土。先是武德期城村婦人,相與採拾,聚而言曰:「今米貴人飢,若為生活!」有老父,紫衣白馬,從十人來過之,謂婦人曰:「何憂無食?此渠水傍土甚佳,可食,汝試嘗之。」婦人取食,味頗異,遂失老父。乃取其土至家,拌其面為餅,餅甚香。由是遠近竟取之,渠東西五里,南北十餘步,土並盡。牛肅時在懷,親遇之。(出《紀聞》)
wǔ dé xiàn mín
武德縣民
wǔ dé xiàn nì lǚ jiā, yǒu rén suǒ bì qí shì, jì wù yī chē. rú shì shù shí rì bù hái, zhǔ rén guài zhī, kāi shì náng, jiē rén miàn yī yě, jù ér bì zhī. qí xī, mén zì kāi, suǒ jì náng wù, bìng shī suǒ zài. chū jì wén
武德縣逆旅家,有人鎖閉其室,寄物一車。如是數十日不還,主人怪之,開視囊,皆人面衣也,懼而閉之。其夕,門自開,所寄囊物,並失所在。(出《紀聞》)
zhāng sī mǎ
張司馬
dìng zhōu zhāng sī mǎ, kāi yuán èr shí bā nián xià, zhōng yè yǔ qí qī lù zuò. wén kōng zhōng yǒu wù fēi lái, qí shēng yǔ yǔ rán, guò zhì táng wū, wèi wǎ suǒ ài. wǎn zhuǎn wū jì, suì luò yán qián. yīn zǒu, sī mǎ mìng zhú zhī, zhú zhě yǐ cù zhī, nǎi wèi gǒu yīn. qín dé huǒ zhào, zé lǎo gǒu yě, chì ér xiān máo, shēn shén zhǎng, zú shén duǎn, kě yī èr cùn. sī mǎ mìng fén zhī, shēn yōu qí wèi guài. yuè yú, gǎi shēn zhōu zhǎng shǐ. chū jì wén
定州張司馬,開元二十八年夏,中夜與其妻露坐。聞空中有物飛來,其聲頨頨然,過至堂屋,為瓦所礙。宛轉屋際,遂落檐前。因走,司馬命逐之,逐者以蹴之,乃為狗音。擒得火照,則老狗也,赤而鮮毛,身甚長,足甚短,可一二寸。司馬命焚之,深憂其為怪。月余,改深州長史。(出《紀聞》)
lǐ kuò zhī
李适之
lǐ kuò zhī jì guì qiě háo, cháng liè dǐng yú qián, yǐ jù shàn xiū. yī dàn, tíng zhōng dǐng yuè chū xiāng dòu, jiā tóng gào shì zhī, nǎi wǎng qí suǒ, lèi jiǔ zì shì, ér dòu yì bù jiě, dǐng ěr jí zú jiē luò. míng rì, shì zhī bà zhī zhèng shì, bài tài zǐ shǎo bǎo. shí rén zhī qí huò wèi zhǐ yě. é wèi lǐ lín fǔ suǒ xiàn, biǎn yí chūn tài shǒu, shì zhī nán zhà, wèi wèi wèi shǎo qīng. yì biǎn bā líng jùn bié jià. shì zhī zhì zhōu, bù xún yuè ér zhōng. shí rén yǐ lín fǔ pò shā zhī. zhà nǎi yíng sàng zhì dōu, lǐ lín fǔ nù yóu wèi yǐ, lìng rén wū gào, yú hé nán fǔ zhàng shā zhī. shì zhī hǎo yǐn, tuì cháo hòu, jí sù bīn péng qīn qī, tán huà fù shī, céng bù bèi yú lín fǔ. chū shì zhī zài xiàng wèi rì, céng fù shī yuē: zhū mén zhǎng bù bèi, qīn yǒu zì xiāng guò. jīn rì guò wǔ shí, bù yǐn fù rú hé. jí bà xiāng, zuò shī yuē: bì xián chū bà xiāng, lè shèng qiě xián bēi. jiè wèn mén qián kè, jīn zhāo jǐ gè lái. jí sǐ fēi qí zuì, shí rén yuān tàn zhī. chū míng huáng zá lù
李适之既貴且豪,常列鼎於前,以具膳羞。一旦,庭中鼎躍出相鬥,家僮告適之,乃往其所,酹酒自誓,而斗亦不解,鼎耳及足皆落。明日,適之罷知政事,拜太子少保。時人知其禍未止也。俄為李林甫所陷,貶宜春太守,適之男霅,為衛尉少卿。亦貶巴陵郡別駕。適之至州,不旬月而終。時人以林甫迫殺之。霅乃迎喪至都,李林甫怒猶未已,令人巫告,於河南府杖殺之。適之好飲,退朝後,即速賓朋親戚,談話賦詩,曾不備於林甫。初適之在相位日,曾賦詩曰:朱門長不備,親友恣相過。今日過五十,不飲復如何。及罷相,作詩曰:避賢初罷相,樂聖且啣杯。借問門前客,今朝幾個來。及死非其罪,時人冤嘆之。(出《明皇雜錄》)
lǐ lín fǔ
李林甫
lǐ lín fǔ zhái, yì lǚ yǒu guài yāo. qí nán běi yú gōu zhōng, yǒu huǒ guāng dà qǐ, huò yǒu xiǎo ér chí huǒ chū rù, lín fǔ è zhī, zòu yú qí dì lì jiā yóu yóu yuán zuò yóu, jù míng chāo běn gǎi. guān. lín fǔ jiāng jí, chén qǐ jiāng cháo, mìng qǔ shū náng, jí cháng shí suǒ yào shì mù yě. hū jué shū náng pō zhòng yú cháng, shì zhě kāi shì zhī, jí yǒu èr shǔ chū yān, tóu yú dì, jí biàn wèi gǒu, cāng sè zhuàng dà, xióng mù zhāng yá, yǎng shì lín fǔ. mìng gōng shè zhī, yīn rán yǒu shēng, gǒu xíng jí miè. lín fǔ è zhī, chēng jí bù cháo, qí rì suì bìng, bù yú yuè ér zú. chū míng huáng zá lù
李林甫宅,亦屢有怪妖。其南北隅溝中,有火光大起,或有小兒持火出入,林甫惡之,奏於其地立嘉猷(猷原作猶,據明抄本改。)觀。林甫將疾,晨起將朝,命取書囊,即常時所要事目也。忽覺書囊頗重於常,侍者開視之,即有二鼠出焉,投於地,即變為狗,蒼色壯大,雄目張牙,仰視林甫。命弓射之,殷然有聲,狗形即滅。林甫惡之,稱疾不朝,其日遂病,不逾月而卒。(出《明皇雜錄》)
yòu píng kāng fāng nán jiē fèi mán yuàn, jí lǐ lín fǔ jiù dì yě. lín fǔ yú zhèng qǐn zhī hòu, bié chuàng yī táng, zhì dù wān qū, yǒu què yuè zhī xíng, míng yuē yǎn yuè táng. tǔ mù huá lì, jī jué jīng qiǎo, dāng shí mò chóu yě, lín fǔ měi yù pò miè rén jiā, jí rù yuè táng, jīng sī jí lǜ, xǐ yuè ér chū, qí jiā bù cún yǐ. jí jiāng bài, lín fǔ yú táng shàng, jiàn yī wù rú rén, biàn tǐ bèi máo, máo rú zhū lì, jù shēn gōu guā, zhǎng sān chǐ yú, yǐ shǒu jǐ lín fǔ, mù rú diàn guāng ér nù shì zhī. lín fǔ lián chì bù dòng, jù mìng hú shǐ, máo rén xiào ér tiào rù qián táng, táng zhōng qīng yī, yù ér bào zú. jīng yú jiù, jiù zhōng shàn mǎ yì zú, bù lěi yuè ér lín fǔ bài. chū kāi tiān chuán xìn jì
又平康坊南街廢蠻院,即李林甫舊第也。林甫於正寢之後,別創一堂,制度彎曲,有卻月之形,名曰偃月堂。土木華麗,剞劂精巧,當時莫儔也,林甫每欲破滅人家,即入月堂,精思極慮,喜悅而出,其家不存矣。及將敗,林甫於堂上,見一物如人,遍體被毛,毛如豬立,鋸身鈎瓜,長三尺余,以手戟林甫,目如電光而怒視之。林甫連叱不動,遽命弧矢,毛人笑而跳入前堂,堂中青衣,遇而暴卒。經於廄,廄中善馬亦卒,不累月而林甫敗。(出《開天傳信記》)
yáng shèn jīn
楊慎矜
yáng shèn jīn xiōng dì fù guì, cháng bù zì ān, měi jié cháo lǐ fú xiàng, mò qí míng wèi. yī rì, xiàng qián tǔ tà shàng, jù chén sān duī, rú zhǒng zhuàng, shèn jīn è zhī, qiě lǜ ér xì, mìng sǎo qù. yī xī rú chū, xún ér huò zuò. chū yǒu yáng zá zǔ
楊慎矜兄弟富貴,常不自安,每詰朝禮佛象,默祈冥衛。一日,像前土榻上,聚塵三堆,如冢狀,慎矜惡之,且慮兒戲,命掃去。一夕如初,尋而禍作。(出《酉陽雜俎》)
jiāng jiǎo
姜皎
jiāng jiǎo cháng yóu chán dìng sì, jīng zhào bàn jú shén shèng. jí yǐn jiǔ, zuò shàng yī jì jué sè, xiàn jiǔ zhěng huán, wèi cháng jiàn shǒu, zhòng guài zhī. yǒu kè bèi jiǔ, xì yuē: fēi zhī zhǐ hū? nǎi qiáng qiān shì, jì suí qiān ér dào, nǎi kū hái yě, jiāng jìng jí huò yān. chū yǒu yáng zá zǔ
姜皎常游禪定寺,京兆辦局甚盛。及飲酒,座上一妓絕色,獻酒整鬟,未嘗見手,眾怪之。有客被酒,戲曰:非支指乎?乃強牽視,妓隨牽而倒,乃枯骸也,姜竟及禍焉。(出《酉陽雜俎》)
cháo liáng zhēn
晁良貞
cháo liáng zhēn néng pàn zhī míng, xìng gāng zhì, bù jù guǐ. měi nián, héng jué tài suì dì shù wū, shù wū yuán zuò jiān jué, jù míng chāo běn gǎi. hòu hū dé yī ròu, dà yú shí kuí, liáng zhēn biān zhī shù bǎi, sòng tōng qú. qí yè, shǐ rén yīn yǐng tīng zhī. sān gēng hòu, chē qí zhòng lái zhì ròu suǒ, wèn tài suì: xiōng hé gù shòu cǐ qū rǔ, bù chóu bào zhī? tài suì yún: bǐ zhèng róng shèng, rú zhī nài hé? míng shī suǒ zài. chū guǎng yì jì
晁良貞能判知名,性剛鷙,不懼鬼。每年,恆掘太歲地豎屋,(豎屋原作堅掘,據明抄本改。)後忽得一肉,大於食魁,良貞鞭之數百,送通衢。其夜,使人陰影聽之。三更後,車騎眾來至肉所,問太歲:兄何故受此屈辱,不仇報之?太歲云:彼正榮盛,如之奈何?明失所在。(出《廣異記》)
lǐ shì
李氏
shàng yuán mò, fù yǒu lǐ shì jiā, bù xìn tài suì, jué zhī, dé yī kuài ròu. xiāng chuán yún, dé tài suì zhě, biān zhī shù bǎi, dāng miǎn huò hài. lǐ shì biān jiǔ shí yú, hū rán téng shàng, yīn shī suǒ zài. lǐ shì jiā yǒu qī shí èr kǒu, sǐ wáng lüè jǐn, wéi xiǎo kuǎi gōng shàng cún, lǐ shì xiōng dì kǒng qí jiā miè jǐn, yè zhōng, lìng nú xī zuò guǐ zhuāng shù, jié xiǎo kuǎi, biàn cáng zhī. wéi cǐ zi dé cún, qí hòu xí fēng kuǎi gōng. chū guǎng yì jì
上元末,復有李氏家,不信太歲,掘之,得一塊肉。相傳雲,得太歲者,鞭之數百,當免禍害。李氏鞭九十餘,忽然騰上,因失所在。李氏家有七十二口,死亡略盡,惟小蒯公尚存,李氏兄弟恐其家滅盡,夜中,令奴悉作鬼裝束,劫小蒯,便藏之。唯此子得存,其後襲封蒯公。(出《廣異記》)
yòu níng zhōu yǒu rén, yì jué dé tài suì, dà rú fāng, zhuàng lèi chì jūn, yǒu shù qiān yǎn. qí jiā bù shí, yí zhì dà lù, biàn wèn shí zhě. yǒu hú sēng jīng yuē: cǐ tài suì yě, yí sù mái zhī. qí rén jù sòng jiù chù, jīng yī nián, rén sǐ lüè jǐn. chū guǎng yì jì
又寧州有人,亦掘得太歲,大如方,狀類赤菌,有數千眼。其家不識,移至大路,遍問識者。有胡僧驚曰:此太歲也,宜速埋之。其人遽送舊處,經一年,人死略盡。(出《廣異記》)
zhāng zhōu fēng
張周封
gōng bù yuán wài zhāng zhōu fēng, yán jiù zhuāng zài chéng dōng gǒu jià zī xī, cháng zhú qiáng yú tài suì shàng, yī xī jǐn bēng. qiě yì qí jī xū, gōng bù zhì. lǜ zhuāng kè, zhǐ huī fù zhú zhī. gāo wèi shù chǐ, chuī zhě jīng jiào yuē: guài zuò yǐ! jù shì zhī, fàn shù dòu, xī yuè chū liè liè zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. dì zhe qiáng, yún ruò cán zi, wú yī lì zhòng zhě, chù qiáng zhī bàn, rú jiè yān. yīn yè wū, lèi dì xiè zhī, yì wú tā. chū yǒu yáng zá zǔ
工部員外張周封,言舊莊在城東狗架觜西,嘗築牆於太歲上,一夕盡崩。且意其基虛,工不至。率莊客,指揮復築之。高未數尺,炊者驚叫曰:怪作矣!遽視之,飯數斗,悉躍出列(列字原闕,據明抄本補。)地著牆,勻若蠶子,無一粒重者,矗牆之半,如界焉。因謁巫,酹地謝之,亦無他。(出《酉陽雜俎》)
wáng fēng
王 豐
lái zhōu jí mò xiàn, yǒu bǎi wá wáng fēng, xiōng dì sān rén. fēng bù xìn fāng wèi suǒ jì, cháng yú tài suì shàng jué kēng, jiàn yī ròu kuài, dà rú dòu, rú rú ér dòng. suì tián qí kēng, ròu suí tián ér chū, fēng jù qì zhī, jīng sù ròu zhǎng, sāi yú tíng. xiōng dì nú bì, shù rì nèi xī bào zú, wéi yī nǚ zǐ cún yān. chū yǒu yáng zá zǔ
萊州即墨縣,有百娃王豐,兄弟三人。豐不信方位所忌,嘗於太歲上掘坑,見一肉塊,大如斗,蠕蠕而動。遂填其坑,肉隨填而出,豐懼棄之,經宿肉長,塞於庭。兄弟奴婢,數日內悉暴卒,惟一女子存焉。(出《酉陽雜俎》)
fáng jí
房集
táng sù zōng cháo, shàng shū láng fáng jí, pō chí quán shì. xiá rì, sī dì dú zuò tīng zhōng, hū yǒu xiǎo ér, shí sì wǔ, kūn fà qí méi, ér chí yī bù náng, bù zhī suǒ cóng lái, lì yú qí qián. fáng chū wèi shì qīn gù jiā qiǎn xiǎo ér xiāng shěng, wèn zhī bù yīng. yòu wèn náng zhōng hé wù, xiǎo ér xiào yuē: yǎn jīng yě. suì qīng náng, zhōng kě shù shēng yǎn jīng, zài dì sì sàn, yuán qiáng shàng wū. yī jiā jīng guài, biàn shī xiǎo ér suǒ zài, yǎn jīng yòu bù fù jiàn. hòu jí zuò shì zhū. chū yuán huà jì
唐肅宗朝,尚書郎房集,頗持權勢。暇日,私弟獨坐廳中,忽有小兒,十四五,髡髮齊眉,而持一布囊,不知所從來,立於其前。房初謂是親故家遣小兒相省,問之不應。又問囊中何物,小兒笑曰:眼睛也。遂傾囊,中可數升眼睛,在地四散,緣牆上屋。一家驚怪,便失小兒所在,眼睛又不復見。後集坐事誅。(出《原化記》)
zhāng yín
張寅
fàn yáng zhāng yín cháng xíng luò yáng gù chéng nán, rì yǐ hūn mù, yù tóu sù gù rén jiā. jīng xiá lù zhōng, mǎ hū jīng gù gù yuán zuò tóu, jù míng chāo běn gǎi. jí jú bù kěn xíng, yín yí qián yǒu yì, yīn shì lù páng fén, dà zhù shí duān yǒu yī wù, ruò shì shā lóng, xíng dà rú qiáo zhù shàng cí tái, jiàn jiàn zhǎng dà, rú shù hú. jí dì, fēi rú liú xīng, qí shēng rú léi. suǒ lì lì zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. lín zhōng sù niǎo jīng sàn, kě bǎi yú bù, duò yī rén jiā. yín qiè jì zhī, nǎi qù. hòu yuè yú, zhòng jīng qí jiā, zhǎng yòu wú qiǎn yǐ. nǎi xún zhī lín rén, yún: qí fù yǎng gū wú lǐ, gū sǐ, suì yǒu cǐ huò. chū guǎng yì jì
范陽張寅嘗行洛陽故城南,日已昏暮,欲投宿故人家。經狹路中,馬忽驚顧(顧原作頭,據明抄本改。)蹐局不肯行,寅疑前有異,因視路旁墳,大柱石端有一物,若似紗籠,形大如橋柱上慈台,漸漸長大,如數斛。及地,飛如流星,其聲如雷。所歷(歷字原闕,據明抄本補。)林中宿鳥驚散,可百餘步,墮一人家。寅竊記之,乃去。後月余,重經其家,長幼無遣矣。乃詢之鄰人,云:其婦養姑無禮,姑死,遂有此禍。(出《廣異記》)
yàn fèng xiáng
燕鳳祥
píng yáng yàn fèng xiáng, pō shè liù yì, jù tú jiǎng shòu. yè yǔ qí qī zài jiā zhōng, hū wén wài jiān yīn míng zhī shēng. yǐ wèi dào, xǐ lǚ shì zhī, zhèng jiàn yī wù, bái sè, zhǎng zhàng xǔ, zài tíng zhōng, jù yǎn rù hù. jiàn wén dēng jiē, hū fèng xiáng yuē: yè wèi jiǔ, hé wèi bì hù? mò bù gǎn yīng, míng dēng zì shǒu. xū yú, mén xì zhōng yǒu yī miàn, rú hóu, jí tū rù. hū qí lǚ shù bǎi tóu, xī cóng xì zhōng rù. jiē zhǎng èr chǐ yú, zhe bào pí dú bí kūn, gǔ chún yá mù, mào shén chǒu è. huò yuán wū bì, huò zài liáng dòng jiān, tiào zhí zài hòu, shì yù xiāng bī. fèng xiáng zuǒ yòu, wéi yǒu yī zhěn, jí fù pí pá, jí yǐ zhì zhī, zhōng zhě biàn qù. zhì míng fāng jǐn, suì dé miǎn. huǎng hū cháng jiàn shì zhōng yǒu yì guān dà rén, liè zài sì bì, yún: wǒ píng yáng yáo píng míng chāo běn yáo píng zuò yáo shén shǐ zhě. zhū wū zhù cí dǎo zhī, zhōng bù néng qù. nǎi bì yú jīng shè zhōng, jiàn fú tà xià yǒu dà miàn, dèng mù shì zhī. yòu jiāng táo yú tā suǒ, chū mén, fù jiàn qún guǐ, xī xì xiàng zhōng. zhí fù fèng xiáng, bù dé qù. jì wú suǒ chū, ér bìng zhuǎn dǔ. nǎi duō qǐng sēng shè zhāi, jié tán chí zhòu. yì yíng liù dīng dào shì, wèi zuò fú jìn zhòu, guǐ nǎi shāo qù. shù rì, fèng xiáng mèng yǒu yī rén, zhū yī mò zé, zhù kōng zhōng, yún: hái rǔ hún pò. yīn ér yǐ wù zhì fèng xiáng, yǒu rú fù rén fā zhě, yǒu rú jiàng yī zhě shù shí méi, fèng xiáng xī shòu, míng rì suì yù yān. chū guǎng yì jì
平陽燕鳳祥,頗涉六藝,聚徒講授。夜與其妻在家中,忽聞外間喑鳴之聲。以為盜,屣履視之,正見一物,白色,長丈許,在庭中,遽掩入戶。漸聞登階,呼鳳祥曰:夜未久,何為閉戶?默不敢應,明燈自守。須臾,門隙中有一面,如猴,即突入。呼其侶數百頭,悉從隙中入。皆長二尺余,著豹皮犢鼻褌,鼓唇睚目,貌甚醜惡。或緣屋壁,或在梁棟間,跳躑在後,勢欲相逼。鳳祥左右,惟有一枕,及婦琵琶,即以擲之,中者便去。至明方盡,遂得免。恍惚常見室中有衣冠大人,列在四壁,云:我平陽堯平(明抄本堯平作堯神)使者。諸巫祝祠禱之,終不能去。乃避於精舍中,見佛榻下有大面,瞪目視之。又將逃於他所,出門,復見群鬼,悉戲巷中。直赴鳳祥,不得去。既無所出,而病轉篤。乃多請僧設齋,結壇持咒。亦迎六丁道士,為作符禁咒,鬼乃稍去。數日,鳳祥夢有一人,朱衣墨幘,住空中,云:還汝魂魄。因而以物擲鳳祥,有如婦人發者,有如絳衣者數十枚,鳳祥悉受,明日遂愈焉。(出《廣異記》)
wáng shēng
王生
yǒng tài chū, yǒu wáng shēng zhě, zhù yáng zhōu xiào gǎn sì běi. xià rì bèi jiǔ wò, shǒu chuí yú chuáng, qí qī kǒng fēng shè, jǔ zhī. hū yǒu jù shǒu chū yú chuáng qián, qiān wáng bì zhuì chuáng, shēn jiàn rù dì. qí qī yǔ nú bì gòng yè zhī, bù jīn. dì rú liè zhuàng, chū yú yī dài, qǐng yì bù jiàn. qí jiā bìng lì jué zhī, shēn èr zhàng xǔ, dé kū gǔ yī jù, yǐ rú shù bǎi nián zhě. jìng bù zhī hé guài. chū yǒu yáng zá zǔ
永泰初,有王生者,住楊州孝感寺北。夏日被酒臥,手垂於床,其妻恐風射,舉之。忽有巨手出於床前,牽王臂墜床,身漸入地。其妻與奴婢共曳之,不禁。地如裂狀,初余衣帶,頃亦不見。其家併力掘之,深二丈許,得枯骨一具,已如數百年者。竟不知何怪。(出《酉陽雜俎》)
liáng zhòng péng
梁仲朋
yè xiàn rén liáng zhòng péng, jiā zài rǔ zhōu xī guō zhī jiē nán. qú xī yǒu xiǎo zhuāng, cháng cháo wǎng xī guī. dà lì chū, bā yuè shí wǔ rì, tiān dì wú fēn āi. qù shí wǔ liù lǐ, yǒu háo zú dà mù lín, jiē zhí bái yáng. shì shí, qiū jǐng luò mù, zhòng péng kuà mǎ jí cǐ. èr gēng, wén lín jiān qī qī zhī shēng, hū yǒu yī wù, zì lín fēi chū. zhòng péng chū wèi shì jīng qī niǎo, é biàn rù zhòng péng huái, ān qiáo shàng zuò. yuè zhào ruò wǔ dǒu kǎo lǎo dà, máo hēi sè, tóu biàn shì rén, yǎn fū rú zhū. biàn hū zhòng péng wèi dì, wèi zhòng péng yuē: dì mò mò zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. jù. pō yǒu shān jié zhī qì, yán yǔ yī rú rén. zhí zhì rǔ zhōu guō mén wài, jiàn rén jiā wèi mèi, yǒu dēng huǒ guāng. qí guài chuā fēi dōng nán qù, bù zhī suǒ zài. rú cǐ zhòng péng zhì jiā duō rì, bù gǎn xiàng jiā zhōng shuō. hū yī yè, gēng shēn yuè shàng, yòu hǎo tiān sè, zhòng péng suì zhào dì mèi, yú tíng mìng zhuó, huò xiào huò yín, yīn yǔ qián xī zhī shì. qí guài hū cóng wū jǐ shàng fēi xià lái, wèi zhòng péng yuē: dì shuō lǎo xiōng hé shì yě? yú shì xiǎo dà zǒu sàn, dú liú zhòng péng. yún: wèi xiōng zuò zhǔ rén. suǒ jiǔ bù yǐ, zhòng péng xì shì zhī, jǐng xià yǒu yǐng zi, rú shēng guā dà, fēi chì shì shuāng ěr, yòu shì chì, bí wū máo dòu xiá, dà rú é luǎn. yǐn shù dǒu jiǔ, zuì yú bēi yán shǎng, rú shuì zháo. zhòng péng qián qǐ, lì kuò rèn, dāng qí xiàng ér cì zhī, xuè liú bèng sǎ. biàn qǐ yún: dà gē dà gē, dì mò huǐ. què yìng wū jǐ, bù fù jiàn, tíng zhōng xuè mǎn. sān nián nèi, zhòng péng yī jiā sān shí kǒu dàng jǐn. chū gān quān zi
葉縣人梁仲朋,家在汝州西郭之街南。渠西有小莊,常朝往夕歸。大曆初,八月十五日,天地無氛埃。去十五六里,有豪族大墓林,皆植白楊。是時,秋景落木,仲朋跨馬及此。二更,聞林間槭槭之聲,忽有一物,自林飛出。仲朋初謂是驚棲鳥,俄便入仲朋懷,鞍橋上坐。月照若五斗栲栳大,毛黑色,頭便似人,眼膚如珠。便呼仲朋為弟,謂仲朋曰:弟莫(莫字原闕,據明抄本補。)懼。頗有膻羯之氣,言語一如人。直至汝州郭門外,見人家未寐,有燈火光。其怪歘飛東南去,不知所在。如此仲朋至家多日,不敢向家中說。忽一夜,更深月上,又好天色,仲朋遂召弟妹,於庭命酌,或嘯或吟,因語前夕之事。其怪忽從屋脊上飛下來,謂仲朋曰:弟說老兄何事也?於是小大走散,獨留仲朋。云:為兄作主人。索酒不已,仲朋細視之,頸下有癭子,如生瓜大,飛翅是雙耳,又是翅,鼻烏毛斗轄,大如鵝卵。飲數斗酒,醉於杯筵上,如睡着。仲朋潛起,礪闊刃,當其項而刺之,血流迸灑。便起云:大哥大哥,弟莫悔。卻映屋脊,不復見,庭中血滿。三年內,仲朋一家三十口盪盡。(出《乾鐉子》)