zhǎng sūn yì wéi xū xīn péi jìng wēi lǐ yú wǔ dé xiàn fù rén huái zhōu mín wǔ dé xiàn mín zhāng sī mǎ lǐ kuò zhī
长孙绎 韦虚心 裴镜微 李虞 武德县妇人 怀州民 武德县民 张司马 李适之
lǐ lín fǔ yáng shèn jīn jiāng jiǎo cháo liáng zhēn lǐ shì zhāng zhōu fēng wáng fēng fáng jí zhāng yín yàn fèng xiáng wáng shēng
李林甫 杨慎矜 姜皎 晁良贞 李氏 张周封 王丰 房集 张寅 燕凤祥 王生
liáng zhòng péng
梁仲朋
zhǎng sūn yì
长孙绎
zhǎng sūn yì zhī qīn yuē zhèng shǐ jūn, shǐ jūn wéi èr zi, shén ài zhī. zi nián shí wǔ, zhèng fāng diǎn jùn, cháng shǐ cāng tóu shí yú rén gěi qí yì, yè zhōng, cāng tóu jiē shí, zi dú zuò, hū wén hù dōng yǒu wù xíng lái, lǚ dì shēng shén zhòng, měi yí bù yīn rán. é dào hù qián, suì zhì chuáng xià. nǎi yī tiě xiǎo ér yě, zhǎng sān chǐ, zhì cū zhuàng, zhū mù dà kǒu. wèi shǐ jūn zǐ yuē: xī! ā mǔ hū, lìng shǔn rǔ lái. zi jīng jiào, tiào rù hù. cāng tóu jì jiàn, jù bào shǐ jūn. shǐ jūn mìng shí yú rén, chí bàng jī zhī, rú jī shí. xú ér xià jiē, wàng mén nán chū. zhì yǐ dāo fǔ duàn, zhōng bù kě shāng. mìng jǔ huǒ ruò zhī, huǒ fén qí shēn, zé kāi kǒu dà jiào, shēng rú pī lì, wén zhě zhèn dào. yú shì yǐ huǒ qū zhī, jì chū yá mén. jǔ zú mò yī chē zhé, suì miè, qí jiā yì wú xiū jiù. chū jì wén.
长孙绎之亲曰郑使君,使君惟二子,甚爱之。子年十五,郑方典郡,常使苍头十余人给其役,夜中,苍头皆食,子独坐,忽闻户东有物行来,履地声甚重,每移步殷然。俄到户前,遂至床下。乃一铁小儿也,长三尺,至粗壮,朱目大口。谓使君子曰:嘻!阿母呼,令吮乳来。子惊叫,跳入户。苍头既见,遽报使君。使君命十余人,持棒击之,如击石。徐而下阶,望门南出。至以刀斧锻,终不可伤。命举火爇之,火焚其身,则开口大叫,声如霹雳,闻者震倒。于是以火驱之,既出衙门。举足蓦一车辙,遂灭,其家亦无休咎。(出《纪闻》。)
wéi xū xīn
韦虚心
hù bù shàng shū wéi xū xīn, yǒu sān zi, jiē bù chéng ér sǐ. zi měi jiāng wáng, zé yǒu dà miàn chū shǒu chuáng xià, chēn mù kāi kǒu, mào rú shén guǐ. zi jù ér zǒu, dà miàn zé huà wéi dà chī, yǐ chì zhē yōng, lìng zì tóu yú jǐng. jiā rén jué, jù chū zhī, yǐ yú, yóu néng yán qí suǒ jiàn, shù rì ér sǐ. rú shì sān zi jiē rán, jìng bù zhī hé guǐ guài. chū jì wén
户部尚书韦虚心,有三子,皆不成而死。子每将亡,则有大面出手床下,嗔目开口,貌如神鬼。子惧而走,大面则化为大鸱,以翅遮拥,令自投于井。家人觉,遽出之,已愚,犹能言其所见,数日而死。如是三子皆然,竟不知何鬼怪。(出《纪闻》)
péi jǐn wēi
裴锦微
hé dōng péi jìng wēi, céng yǒu yǒu zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. yī wǔ rén, qí jū xiāng jìn. wǔ rén yè hái zhuāng, cāo gōng shǐ, fāng chí qí, hòu wén yǒu wù jìn yān. gù ér jiàn zhī, zhuàng dà, yǒu lèi fāng xiāng, kǒu dàn chēng kě. jiāng jí wǔ rén, wǔ rén yǐn gōng shè, zhōng zhī, guài nǎi zhǐ. qǐng yòu lái jìn, yòu shè zhī, guài fù zhù, sī xū yòu zhì. wǔ rén jù zhì jiā, mén yǐ bì, wǔ rén yú yuán ér rù. rù hòu, zì hù kuī zhī, guài yóu zài. wǔ rén bù gǎn qǔ mǎ, míng zǎo qǐ mén, mǎ ān qì zài mén, mǎ zé wú yǐ. qiú zhī shù lǐ mù lín zhōng, jiàn mǎ bèi dàn yǐ jǐn, wéi gǔ zài yān. chū jì wén
河东裴镜微,曾友(友字原阙,据明抄本补。)一武人,其居相近。武人夜还庄,操弓矢,方驰骑,后闻有物近焉。顾而见之,状大,有类方相,口但称渴。将及武人,武人引弓射,中之,怪乃止。顷又来近,又射之,怪复住,斯须又至。武人遽至家,门已闭,武人逾垣而入。入后,自户窥之,怪犹在。武人不敢取马,明早启门,马鞍弃在门,马则无矣。求之数里墓林中,见马被啗已尽,唯骨在焉。(出《纪闻》)
lǐ yú
李虞
quán jié lǐ yú, hǎo dà mǎ, shǎo ér bù chěng. fù cháng wèi xiàn lìng, yú suí zhī guān, wèi zhū màn yóu. měi yè, táo chū zì dòu, cóng rén yǐn jiǔ. hòu zhì dòu zhōng, yǒu rén bèi qí shēn, yǐ kāo zhì xué, yú pái zhī bù dòng, yǐ jiàn cì zhī, jiàn méi zhì chán, yóu rú gù. nǎi zhī fēi rén yě, jù ér guī. yòu suì mù, yě wài cóng qín, qín rù mù lín. fǎng zhī lín zhōng, yǒu sǐ rén miàn yǎng, qí shēn hóng zhàng, shén kě zēng wù, jù bí dà mù, tǐng dòng qí yǎn, yǎn réng guāng qǐ, zhí shì yú yú. yú jīng bù dài sǐ, zì shì bù gǎn tián liè yān. chū jì wén
全节李虞,好大马,少而不逞。父尝为县令,虞随之官,为诸漫游。每夜,逃出自窦,从人饮酒。后至窦中,有人背其身,以尻窒穴,虞排之不动,以剑刺之,剑没至镡,犹如故。乃知非人也,惧而归。又岁暮,野外从禽,禽入墓林。访之林中,有死人面仰,其身洪胀,甚可憎恶,巨鼻大目,挺动其眼,眼仍光起,直视于虞。虞惊怖殆死,自是不敢畋猎焉。(出《纪闻》)
wǔ dé xiàn fù rén
武德县妇人
kāi yuán èr shí bā nián, wǔ dé yǒu fù shēn, jiāng shēng nán. qí gū yōu zhī, wèi jù jù yuán zuò qí, jù míng chāo běn gǎi. chǔ qiǔ. qí jiā jù, yǒu miàn shù dòu, yǒu mǐ yī qū. jí chǎn xī, qí fū bù zài, gū yǔ lín mǔ tóng shàn zhī. nán jì shēng, gū yǔ lín mǔ jù shí. shí wèi zhì. wèi zhì yuán zuò zhì xiǎo, jù míng chāo běn gǎi. fù ruò míng chāo běn ruò zuò kǔ jī kě, qiú shí bù jué shēng. gū kuì zhī, jìn shù rén zhī cān, yóu yán něi. gū yòu shàn shēng miàn jìn zhī, fù shí, shí wú yí, ér yì chēng bù zú. gū nù, gèng wéi jù zhī. gū chū hòu, fáng nèi bǐng àng zài yān, guī xià chuáng, qīn zhí qì, qǔ bǐng shí zhī, bǐng yòu jǐn. gū hái jiàn zhī, nù qiě kǒng, wèi lín mǔ yuē: cǐ fù hé wéi? mǔ yuē: wú zì yòu jí zhǎng, wèi zhī jiàn yě. gū fāng xún nù, xīn fù yuē: gū wú nù, nù zì yuán kōng quē, jù míng chāo běn bǔ, shí ér nǎi yǐ. yǐ zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. yīn tí qí zi shí zhī, gū duó zhī bù dé, jīng ér zǒu. é què rù hù, fù yǐ shí qí zi jǐn, kǒu xuè yóu dān. yīn wèi gū yuē: xīn fù dāng wò qiě sǐ, yì wú yí. ruò cè, yóu kě shōu yǐ. yán zhōng, yǎng mián ér sǐ. chū jì wén
开元二十八年,武德有妇娠,将生男。其姑忧之,为具(具原作其,据明抄本改。)储糗。其家窭,有面数豆,有米一区。及产夕,其夫不在,姑与邻母同膳之。男既生,姑与邻母具食。食未至。(未至原作至晓,据明抄本改。)妇若(明抄本若作苦)饥渴,求食不绝声。姑馈之,尽数人之餐,犹言馁。姑又膳升面进之,妇食,食无遗,而益称不足。姑怒,更为具之。姑出后,房内饼盎在焉,归下床,亲执器,取饼食之,饼又尽。姑还见之,怒且恐,谓邻母曰:此妇何为?母曰:吾自幼及长,未之见也。姑方询怒,新妇曰:姑无怒,(怒字原空阙,据明抄本补),食儿乃已。(已字原阙,据明抄本补。)因提其子食之,姑夺之不得,惊而走。俄却入户,妇已食其子尽,口血犹丹。因谓姑曰:新妇当卧且死,亦无遗。若侧,犹可收矣。言终,仰眠而死。(出《纪闻》)
huái zhōu mín
怀州民
kāi yuán èr shí bā nián, chūn èr yuè, huái zhōu wǔ dé wǔ zhì xiū wǔ sān xiàn rén, wú gù shí tǔ, yún, wèi měi yì yú tā tǔ. xiān shì wǔ dé qī chéng cūn fù rén, xiāng yǔ cǎi shí, jù ér yán yuē:" jīn mǐ guì rén jī, ruò wéi shēng huó!" yǒu lǎo fù, zǐ yī bái mǎ, cóng shí rén lái guò zhī, wèi fù rén yuē:" hé yōu wú shí? cǐ qú shuǐ bàng tǔ shèn jiā, kě shí, rǔ shì cháng zhī." fù rén qǔ shí, wèi pō yì, suì shī lǎo fù. nǎi qǔ qí tǔ zhì jiā, bàn qí miàn wèi bǐng, bǐng shén xiāng. yóu shì yuǎn jìn jìng qǔ zhī, qú dōng xī wǔ lǐ, nán běi shí yú bù, tǔ bìng jǐn. niú sù shí zài huái, qīn yù zhī. chū jì wén
开元二十八年,春二月,怀州武德、武陟、修武、三县人,无故食土,云,味美异于他土。先是武德期城村妇人,相与采拾,聚而言曰:“今米贵人饥,若为生活!”有老父,紫衣白马,从十人来过之,谓妇人曰:“何忧无食?此渠水傍土甚佳,可食,汝试尝之。”妇人取食,味颇异,遂失老父。乃取其土至家,拌其面为饼,饼甚香。由是远近竟取之,渠东西五里,南北十余步,土并尽。牛肃时在怀,亲遇之。(出《纪闻》)
wǔ dé xiàn mín
武德县民
wǔ dé xiàn nì lǚ jiā, yǒu rén suǒ bì qí shì, jì wù yī chē. rú shì shù shí rì bù hái, zhǔ rén guài zhī, kāi shì náng, jiē rén miàn yī yě, jù ér bì zhī. qí xī, mén zì kāi, suǒ jì náng wù, bìng shī suǒ zài. chū jì wén
武德县逆旅家,有人锁闭其室,寄物一车。如是数十日不还,主人怪之,开视囊,皆人面衣也,惧而闭之。其夕,门自开,所寄囊物,并失所在。(出《纪闻》)
zhāng sī mǎ
张司马
dìng zhōu zhāng sī mǎ, kāi yuán èr shí bā nián xià, zhōng yè yǔ qí qī lù zuò. wén kōng zhōng yǒu wù fēi lái, qí shēng yǔ yǔ rán, guò zhì táng wū, wèi wǎ suǒ ài. wǎn zhuǎn wū jì, suì luò yán qián. yīn zǒu, sī mǎ mìng zhú zhī, zhú zhě yǐ cù zhī, nǎi wèi gǒu yīn. qín dé huǒ zhào, zé lǎo gǒu yě, chì ér xiān máo, shēn shén zhǎng, zú shén duǎn, kě yī èr cùn. sī mǎ mìng fén zhī, shēn yōu qí wèi guài. yuè yú, gǎi shēn zhōu zhǎng shǐ. chū jì wén
定州张司马,开元二十八年夏,中夜与其妻露坐。闻空中有物飞来,其声頨頨然,过至堂屋,为瓦所碍。宛转屋际,遂落檐前。因走,司马命逐之,逐者以蹴之,乃为狗音。擒得火照,则老狗也,赤而鲜毛,身甚长,足甚短,可一二寸。司马命焚之,深忧其为怪。月余,改深州长史。(出《纪闻》)
lǐ kuò zhī
李适之
lǐ kuò zhī jì guì qiě háo, cháng liè dǐng yú qián, yǐ jù shàn xiū. yī dàn, tíng zhōng dǐng yuè chū xiāng dòu, jiā tóng gào shì zhī, nǎi wǎng qí suǒ, lèi jiǔ zì shì, ér dòu yì bù jiě, dǐng ěr jí zú jiē luò. míng rì, shì zhī bà zhī zhèng shì, bài tài zǐ shǎo bǎo. shí rén zhī qí huò wèi zhǐ yě. é wèi lǐ lín fǔ suǒ xiàn, biǎn yí chūn tài shǒu, shì zhī nán zhà, wèi wèi wèi shǎo qīng. yì biǎn bā líng jùn bié jià. shì zhī zhì zhōu, bù xún yuè ér zhōng. shí rén yǐ lín fǔ pò shā zhī. zhà nǎi yíng sàng zhì dōu, lǐ lín fǔ nù yóu wèi yǐ, lìng rén wū gào, yú hé nán fǔ zhàng shā zhī. shì zhī hǎo yǐn, tuì cháo hòu, jí sù bīn péng qīn qī, tán huà fù shī, céng bù bèi yú lín fǔ. chū shì zhī zài xiàng wèi rì, céng fù shī yuē: zhū mén zhǎng bù bèi, qīn yǒu zì xiāng guò. jīn rì guò wǔ shí, bù yǐn fù rú hé. jí bà xiāng, zuò shī yuē: bì xián chū bà xiāng, lè shèng qiě xián bēi. jiè wèn mén qián kè, jīn zhāo jǐ gè lái. jí sǐ fēi qí zuì, shí rén yuān tàn zhī. chū míng huáng zá lù
李适之既贵且豪,常列鼎于前,以具膳羞。一旦,庭中鼎跃出相斗,家僮告适之,乃往其所,酹酒自誓,而斗亦不解,鼎耳及足皆落。明日,适之罢知政事,拜太子少保。时人知其祸未止也。俄为李林甫所陷,贬宜春太守,适之男霅,为卫尉少卿。亦贬巴陵郡别驾。适之至州,不旬月而终。时人以林甫迫杀之。霅乃迎丧至都,李林甫怒犹未已,令人巫告,于河南府杖杀之。适之好饮,退朝后,即速宾朋亲戚,谈话赋诗,曾不备于林甫。初适之在相位日,曾赋诗曰:朱门长不备,亲友恣相过。今日过五十,不饮复如何。及罢相,作诗曰:避贤初罢相,乐圣且啣杯。借问门前客,今朝几个来。及死非其罪,时人冤叹之。(出《明皇杂录》)
lǐ lín fǔ
李林甫
lǐ lín fǔ zhái, yì lǚ yǒu guài yāo. qí nán běi yú gōu zhōng, yǒu huǒ guāng dà qǐ, huò yǒu xiǎo ér chí huǒ chū rù, lín fǔ è zhī, zòu yú qí dì lì jiā yóu yóu yuán zuò yóu, jù míng chāo běn gǎi. guān. lín fǔ jiāng jí, chén qǐ jiāng cháo, mìng qǔ shū náng, jí cháng shí suǒ yào shì mù yě. hū jué shū náng pō zhòng yú cháng, shì zhě kāi shì zhī, jí yǒu èr shǔ chū yān, tóu yú dì, jí biàn wéi gǒu, cāng sè zhuàng dà, xióng mù zhāng yá, yǎng shì lín fǔ. mìng gōng shè zhī, yīn rán yǒu shēng, gǒu xíng jí miè. lín fǔ è zhī, chēng jí bù cháo, qí rì suì bìng, bù yú yuè ér zú. chū míng huáng zá lù
李林甫宅,亦屡有怪妖。其南北隅沟中,有火光大起,或有小儿持火出入,林甫恶之,奏于其地立嘉猷(猷原作犹,据明抄本改。)观。林甫将疾,晨起将朝,命取书囊,即常时所要事目也。忽觉书囊颇重于常,侍者开视之,即有二鼠出焉,投于地,即变为狗,苍色壮大,雄目张牙,仰视林甫。命弓射之,殷然有声,狗形即灭。林甫恶之,称疾不朝,其日遂病,不逾月而卒。(出《明皇杂录》)
yòu píng kāng fāng nán jiē fèi mán yuàn, jí lǐ lín fǔ jiù dì yě. lín fǔ yú zhèng qǐn zhī hòu, bié chuàng yī táng, zhì dù wān qū, yǒu què yuè zhī xíng, míng yuē yǎn yuè táng. tǔ mù huá lì, jī jué jīng qiǎo, dāng shí mò chóu yě, lín fǔ měi yù pò miè rén jiā, jí rù yuè táng, jīng sī jí lǜ, xǐ yuè ér chū, qí jiā bù cún yǐ. jí jiāng bài, lín fǔ yú táng shàng, jiàn yī wù rú rén, biàn tǐ bèi máo, máo rú zhū lì, jù shēn gōu guā, zhǎng sān chǐ yú, yǐ shǒu jǐ lín fǔ, mù rú diàn guāng ér nù shì zhī. lín fǔ lián chì bù dòng, jù mìng hú shǐ, máo rén xiào ér tiào rù qián táng, táng zhōng qīng yī, yù ér bào zú. jīng yú jiù, jiù zhōng shàn mǎ yì zú, bù lěi yuè ér lín fǔ bài. chū kāi tiān chuán xìn jì
又平康坊南街废蛮院,即李林甫旧第也。林甫于正寝之后,别创一堂,制度弯曲,有却月之形,名曰偃月堂。土木华丽,剞劂精巧,当时莫俦也,林甫每欲破灭人家,即入月堂,精思极虑,喜悦而出,其家不存矣。及将败,林甫于堂上,见一物如人,遍体被毛,毛如猪立,锯身钩瓜,长三尺余,以手戟林甫,目如电光而怒视之。林甫连叱不动,遽命弧矢,毛人笑而跳入前堂,堂中青衣,遇而暴卒。经于厩,厩中善马亦卒,不累月而林甫败。(出《开天传信记》)
yáng shèn jīn
杨慎矜
yáng shèn jīn xiōng dì fù guì, cháng bù zì ān, měi jí cháo lǐ fó xiàng, mò qí míng wèi. yī rì, xiàng qián tǔ tà shàng, jù chén sān duī, rú zhǒng zhuàng, shèn jīn è zhī, qiě lǜ ér xì, mìng sǎo qù. yī xī rú chū, xún ér huò zuò. chū yǒu yáng zá zǔ
杨慎矜兄弟富贵,常不自安,每诘朝礼佛象,默祈冥卫。一日,像前土榻上,聚尘三堆,如冢状,慎矜恶之,且虑儿戏,命扫去。一夕如初,寻而祸作。(出《酉阳杂俎》)
jiāng jiǎo
姜皎
jiāng jiǎo cháng yóu chán dìng sì, jīng zhào bàn jú shén shèng. jí yǐn jiǔ, zuò shàng yī jì jué sè, xiàn jiǔ zhěng huán, wèi cháng jiàn shǒu, zhòng guài zhī. yǒu kè bèi jiǔ, xì yuē: fēi zhī zhǐ hū? nǎi qiáng qiān shì, jì suí qiān ér dào, nǎi kū hái yě, jiāng jìng jí huò yān. chū yǒu yáng zá zǔ
姜皎常游禅定寺,京兆办局甚盛。及饮酒,座上一妓绝色,献酒整鬟,未尝见手,众怪之。有客被酒,戏曰:非支指乎?乃强牵视,妓随牵而倒,乃枯骸也,姜竟及祸焉。(出《酉阳杂俎》)
cháo liáng zhēn
晁良贞
cháo liáng zhēn néng pàn zhī míng, xìng gāng zhì, bù jù guǐ. měi nián, héng jué tài suì dì shù wū, shù wū yuán zuò jiān jué, jù míng chāo běn gǎi. hòu hū dé yī ròu, dà yú shí kuí, liáng zhēn biān zhī shù bǎi, sòng tōng qú. qí yè, shǐ rén yīn yǐng tīng zhī. sān gēng hòu, chē qí zhòng lái zhì ròu suǒ, wèn tài suì: xiōng hé gù shòu cǐ qū rǔ, bù chóu bào zhī? tài suì yún: bǐ zhèng róng shèng, rú zhī nài hé? míng shī suǒ zài. chū guǎng yì jì
晁良贞能判知名,性刚鸷,不惧鬼。每年,恒掘太岁地竖屋,(竖屋原作坚掘,据明抄本改。)后忽得一肉,大于食魁,良贞鞭之数百,送通衢。其夜,使人阴影听之。三更后,车骑众来至肉所,问太岁:兄何故受此屈辱,不仇报之?太岁云:彼正荣盛,如之奈何?明失所在。(出《广异记》)
lǐ shì
李氏
shàng yuán mò, fù yǒu lǐ shì jiā, bù xìn tài suì, jué zhī, dé yí kuài ròu. xiāng chuán yún, dé tài suì zhě, biān zhī shù bǎi, dāng miǎn huò hài. lǐ shì biān jiǔ shí yú, hū rán téng shàng, yīn shī suǒ zài. lǐ shì jiā yǒu qī shí èr kǒu, sǐ wáng lüè jǐn, wéi xiǎo kuǎi gōng shàng cún, lǐ shì xiōng dì kǒng qí jiā miè jǐn, yè zhōng, lìng nú xī zuò guǐ zhuāng shù, jié xiǎo kuǎi, biàn cáng zhī. wéi cǐ zi dé cún, qí hòu xí fēng kuǎi gōng. chū guǎng yì jì
上元末,复有李氏家,不信太岁,掘之,得一块肉。相传云,得太岁者,鞭之数百,当免祸害。李氏鞭九十余,忽然腾上,因失所在。李氏家有七十二口,死亡略尽,惟小蒯公尚存,李氏兄弟恐其家灭尽,夜中,令奴悉作鬼装束,劫小蒯,便藏之。唯此子得存,其后袭封蒯公。(出《广异记》)
yòu níng zhōu yǒu rén, yì jué dé tài suì, dà rú fāng, zhuàng lèi chì jūn, yǒu shù qiān yǎn. qí jiā bù shí, yí zhì dà lù, biàn wèn shí zhě. yǒu hú sēng jīng yuē: cǐ tài suì yě, yí sù mái zhī. qí rén jù sòng jiù chù, jīng yī nián, rén sǐ lüè jǐn. chū guǎng yì jì
又宁州有人,亦掘得太岁,大如方,状类赤菌,有数千眼。其家不识,移至大路,遍问识者。有胡僧惊曰:此太岁也,宜速埋之。其人遽送旧处,经一年,人死略尽。(出《广异记》)
zhāng zhōu fēng
张周封
gōng bù yuán wài zhāng zhōu fēng, yán jiù zhuāng zài chéng dōng gǒu jià zī xī, cháng zhù qiáng yú tài suì shàng, yī xī jǐn bēng. qiě yì qí jī xū, gōng bù zhì. lǜ zhuāng kè, zhǐ huī fù zhù zhī. gāo wèi shù chǐ, chuī zhě jīng jiào yuē: guài zuò yǐ! jù shì zhī, fàn shù dòu, xī yuè chū liè liè zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. dì zhe qiáng, yún ruò cán zǐ, wú yī lì zhòng zhě, chù qiáng zhī bàn, rú jiè yān. yīn yè wū, lèi dì xiè zhī, yì wú tā. chū yǒu yáng zá zǔ
工部员外张周封,言旧庄在城东狗架觜西,尝筑墙于太岁上,一夕尽崩。且意其基虚,工不至。率庄客,指挥复筑之。高未数尺,炊者惊叫曰:怪作矣!遽视之,饭数斗,悉跃出列(列字原阙,据明抄本补。)地著墙,匀若蚕子,无一粒重者,矗墙之半,如界焉。因谒巫,酹地谢之,亦无他。(出《酉阳杂俎》)
wáng fēng
王 丰
lái zhōu jí mò xiàn, yǒu bǎi wá wáng fēng, xiōng dì sān rén. fēng bù xìn fāng wèi suǒ jì, cháng yú tài suì shàng jué kēng, jiàn yī ròu kuài, dà rú dòu, rú rú ér dòng. suì tián qí kēng, ròu suí tián ér chū, fēng jù qì zhī, jīng sù ròu zhǎng, sāi yú tíng. xiōng dì nú bì, shù rì nèi xī bào zú, wéi yī nǚ zǐ cún yān. chū yǒu yáng zá zǔ
莱州即墨县,有百娃王丰,兄弟三人。丰不信方位所忌,尝于太岁上掘坑,见一肉块,大如斗,蠕蠕而动。遂填其坑,肉随填而出,丰惧弃之,经宿肉长,塞于庭。兄弟奴婢,数日内悉暴卒,惟一女子存焉。(出《酉阳杂俎》)
fáng jí
房集
táng sù zōng cháo, shàng shū láng fáng jí, pō chí quán shì. xiá rì, sī dì dú zuò tīng zhōng, hū yǒu xiǎo ér, shí sì wǔ, kūn fā qí méi, ér chí yī bù náng, bù zhī suǒ cóng lái, lì yú qí qián. fáng chū wèi shì qīn gù jiā qiǎn xiǎo ér xiāng shěng, wèn zhī bù yīng. yòu wèn náng zhōng hé wù, xiǎo ér xiào yuē: yǎn jīng yě. suì qīng náng, zhōng kě shǔ shēng yǎn jīng, zài dì sì sàn, yuán qiáng shàng wū. yī jiā jīng guài, biàn shī xiǎo ér suǒ zài, yǎn jīng yòu bù fù jiàn. hòu jí zuò shì zhū. chū yuán huà jì
唐肃宗朝,尚书郎房集,颇持权势。暇日,私弟独坐厅中,忽有小儿,十四五,髡发齐眉,而持一布囊,不知所从来,立于其前。房初谓是亲故家遣小儿相省,问之不应。又问囊中何物,小儿笑曰:眼睛也。遂倾囊,中可数升眼睛,在地四散,缘墙上屋。一家惊怪,便失小儿所在,眼睛又不复见。后集坐事诛。(出《原化记》)
zhāng yín
张寅
fàn yáng zhāng yín cháng xíng luò yáng gù chéng nán, rì yǐ hūn mù, yù tóu sù gù rén jiā. jīng xiá lù zhōng, mǎ hū jīng gù gù yuán zuò tóu, jù míng chāo běn gǎi. jí jú bù kěn xíng, yín yí qián yǒu yì, yīn shì lù páng fén, dà zhù shí duān yǒu yī wù, ruò shì shā lóng, xíng dà rú qiáo zhù shàng cí tái, jiàn jiàn zhǎng dà, rú shù hú. jí dì, fēi rú liú xīng, qí shēng rú léi. suǒ lì lì zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. lín zhōng sù niǎo jīng sàn, kě bǎi yú bù, duò yī rén jiā. yín qiè jì zhī, nǎi qù. hòu yuè yú, zhòng jīng qí jiā, cháng yòu wú qiǎn yǐ. nǎi xún zhī lín rén, yún: qí fù yǎng gū wú lǐ, gū sǐ, suì yǒu cǐ huò. chū guǎng yì jì
范阳张寅尝行洛阳故城南,日已昏暮,欲投宿故人家。经狭路中,马忽惊顾(顾原作头,据明抄本改。)蹐局不肯行,寅疑前有异,因视路旁坟,大柱石端有一物,若似纱笼,形大如桥柱上慈台,渐渐长大,如数斛。及地,飞如流星,其声如雷。所历(历字原阙,据明抄本补。)林中宿鸟惊散,可百余步,堕一人家。寅窃记之,乃去。后月余,重经其家,长幼无遣矣。乃询之邻人,云:其妇养姑无礼,姑死,遂有此祸。(出《广异记》)
yàn fèng xiáng
燕凤祥
píng yáng yàn fèng xiáng, pō shè liù yì, jù tú jiǎng shòu. yè yǔ qí qī zài jiā zhōng, hū wén wài jiān yīn míng zhī shēng. yǐ wéi dào, xǐ lǚ shì zhī, zhèng jiàn yī wù, bái sè, zhǎng zhàng xǔ, zài tíng zhōng, jù yǎn rù hù. jiàn wén dēng jiē, hū fèng xiáng yuē: yè wèi jiǔ, hé wéi bì hù? mò bù gǎn yīng, míng dēng zì shǒu. xū yú, mén xì zhōng yǒu yī miàn, rú hóu, jí tū rù. hū qí lǚ shù bǎi tóu, xī cóng xì zhōng rù. jiē zhǎng èr chǐ yú, zhe bào pí dú bí kūn, gǔ chún yá mù, mào shén chǒu è. huò yuán wū bì, huò zài liáng dòng jiān, tiào zhí zài hòu, shì yù xiāng bī. fèng xiáng zuǒ yòu, wéi yǒu yī zhěn, jí fù pí pá, jí yǐ zhì zhī, zhōng zhě biàn qù. zhì míng fāng jǐn, suì dé miǎn. huǎng hū cháng jiàn shì zhōng yǒu yì guān dà rén, liè zài sì bì, yún: wǒ píng yáng yáo píng míng chāo běn yáo píng zuò yáo shén shǐ zhě. zhū wū zhù cí dǎo zhī, zhōng bù néng qù. nǎi bì yú jīng shè zhōng, jiàn fú tà xià yǒu dà miàn, dèng mù shì zhī. yòu jiāng táo yú tā suǒ, chū mén, fù jiàn qún guǐ, xī xì xiàng zhōng. zhí fù fèng xiáng, bù dé qù. jì wú suǒ chū, ér bìng zhuǎn dǔ. nǎi duō qǐng sēng shè zhāi, jié tán chí zhòu. yì yíng liù dīng dào shì, wèi zuò fú jìn zhòu, guǐ nǎi shāo qù. shù rì, fèng xiáng mèng yǒu yī rén, zhū yī mò zé, zhù kōng zhōng, yún: hái rǔ hún pò. yīn ér yǐ wù zhì fèng xiáng, yǒu rú fù rén fā zhě, yǒu rú jiàng yī zhě shù shí méi, fèng xiáng xī shòu, míng rì suì yù yān. chū guǎng yì jì
平阳燕凤祥,颇涉六艺,聚徒讲授。夜与其妻在家中,忽闻外间喑鸣之声。以为盗,屣履视之,正见一物,白色,长丈许,在庭中,遽掩入户。渐闻登阶,呼凤祥曰:夜未久,何为闭户?默不敢应,明灯自守。须臾,门隙中有一面,如猴,即突入。呼其侣数百头,悉从隙中入。皆长二尺余,著豹皮犊鼻褌,鼓唇睚目,貌甚丑恶。或缘屋壁,或在梁栋间,跳踯在后,势欲相逼。凤祥左右,惟有一枕,及妇琵琶,即以掷之,中者便去。至明方尽,遂得免。恍惚常见室中有衣冠大人,列在四壁,云:我平阳尧平(明抄本尧平作尧神)使者。诸巫祝祠祷之,终不能去。乃避于精舍中,见佛榻下有大面,瞪目视之。又将逃于他所,出门,复见群鬼,悉戏巷中。直赴凤祥,不得去。既无所出,而病转笃。乃多请僧设斋,结坛持咒。亦迎六丁道士,为作符禁咒,鬼乃稍去。数日,凤祥梦有一人,朱衣墨帻,住空中,云:还汝魂魄。因而以物掷凤祥,有如妇人发者,有如绛衣者数十枚,凤祥悉受,明日遂愈焉。(出《广异记》)
wáng shēng
王生
yǒng tài chū, yǒu wáng shēng zhě, zhù yáng zhōu xiào gǎn sì běi. xià rì bèi jiǔ wò, shǒu chuí yú chuáng, qí qī kǒng fēng shè, jǔ zhī. hū yǒu jù shǒu chū yú chuáng qián, qiān wáng bì zhuì chuáng, shēn jiàn rù dì. qí qī yǔ nú bì gòng yè zhī, bù jīn. dì rú liè zhuàng, chū yú yī dài, qǐng yì bú jiàn. qí jiā bìng lì jué zhī, shēn èr zhàng xǔ, dé kū gǔ yī jù, yǐ rú shù bǎi nián zhě. jìng bù zhī hé guài. chū yǒu yáng zá zǔ
永泰初,有王生者,住杨州孝感寺北。夏日被酒卧,手垂于床,其妻恐风射,举之。忽有巨手出于床前,牵王臂坠床,身渐入地。其妻与奴婢共曳之,不禁。地如裂状,初余衣带,顷亦不见。其家并力掘之,深二丈许,得枯骨一具,已如数百年者。竟不知何怪。(出《酉阳杂俎》)
liáng zhòng péng
梁仲朋
yè xiàn rén liáng zhòng péng, jiā zài rǔ zhōu xī guō zhī jiē nán. qú xī yǒu xiǎo zhuāng, cháng cháo wǎng xī guī. dà lì chū, bā yuè shí wǔ rì, tiān dì wú fēn āi. qù shí wǔ liù lǐ, yǒu háo zú dà mù lín, jiē zhí bái yáng. shì shí, qiū jǐng luò mù, zhòng péng kuà mǎ jí cǐ. èr gēng, wén lín jiān qī qī zhī shēng, hū yǒu yī wù, zì lín fēi chū. zhòng péng chū wèi shì jīng qī niǎo, é biàn rù zhòng péng huái, ān qiáo shàng zuò. yuè zhào ruò wǔ dǒu kǎo lǎo dà, máo hēi sè, tóu biàn shì rén, yǎn fū rú zhū. biàn hū zhòng péng wèi dì, wèi zhòng péng yuē: dì mò mò zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. jù. pō yǒu shān jié zhī qì, yán yǔ yī rú rén. zhí zhì rǔ zhōu guō mén wài, jiàn rén jiā wèi mèi, yǒu dēng huǒ guāng. qí guài chuā fēi dōng nán qù, bù zhī suǒ zài. rú cǐ zhòng péng zhì jiā duō rì, bù gǎn xiàng jiā zhōng shuō. hū yī yè, gēng shēn yuè shàng, yòu hǎo tiān sè, zhòng péng suì zhào dì mèi, yú tíng mìng zhuó, huò xiào huò yín, yīn yǔ qián xī zhī shì. qí guài hū cóng wū jǐ shàng fēi xià lái, wèi zhòng péng yuē: dì shuō lǎo xiōng hé shì yě? yú shì xiǎo dà zǒu sàn, dú liú zhòng péng. yún: wèi xiōng zuò zhǔ rén. suǒ jiǔ bù yǐ, zhòng péng xì shì zhī, jǐng xià yǒu yǐng zi, rú shēng guā dà, fēi chì shì shuāng ěr, yòu shì chì, bí wū máo dòu xiá, dà rú é luǎn. yǐn shù dǒu jiǔ, zuì yú bēi yán shǎng, rú shuì zháo. zhòng péng qián qǐ, lì kuò rèn, dāng qí xiàng ér cì zhī, xuè liú bèng sǎ. biàn qǐ yún: dà gē dà gē, dì mò huǐ. què yìng wū jǐ, bù fù jiàn, tíng zhōng xuè mǎn. sān nián nèi, zhòng péng yī jiā sān shí kǒu dàng jǐn. chū gān quān zi
叶县人梁仲朋,家在汝州西郭之街南。渠西有小庄,常朝往夕归。大历初,八月十五日,天地无氛埃。去十五六里,有豪族大墓林,皆植白杨。是时,秋景落木,仲朋跨马及此。二更,闻林间槭槭之声,忽有一物,自林飞出。仲朋初谓是惊栖鸟,俄便入仲朋怀,鞍桥上坐。月照若五斗栲栳大,毛黑色,头便似人,眼肤如珠。便呼仲朋为弟,谓仲朋曰:弟莫(莫字原阙,据明抄本补。)惧。颇有膻羯之气,言语一如人。直至汝州郭门外,见人家未寐,有灯火光。其怪歘飞东南去,不知所在。如此仲朋至家多日,不敢向家中说。忽一夜,更深月上,又好天色,仲朋遂召弟妹,于庭命酌,或啸或吟,因语前夕之事。其怪忽从屋脊上飞下来,谓仲朋曰:弟说老兄何事也?于是小大走散,独留仲朋。云:为兄作主人。索酒不已,仲朋细视之,颈下有瘿子,如生瓜大,飞翅是双耳,又是翅,鼻乌毛斗轄,大如鹅卵。饮数斗酒,醉于杯筵上,如睡着。仲朋潜起,砺阔刃,当其项而刺之,血流迸洒。便起云:大哥大哥,弟莫悔。却映屋脊,不复见,庭中血满。三年内,仲朋一家三十口荡尽。(出《乾鐉子》)