zhāng guǒ nǚ huá fēi guō zhī yùn wáng guāng běn yōu zhōu yá jiāng wéi shì nǚ cuī shàng hé méi rén zhōng guān wáng jiàn lǐ lìng wèn sēng tāo guāng sēng yí guāng ní yuán zhì yáng yuán yīng
張果女 華妃 郭知運 王光本 幽州衙將 韋氏女 崔尚 河湄人 中官 王鑑 李令問 僧韜光 僧儀光 尼員智 楊元英
zhāng guǒ nǚ
張果女
kāi yuán zhōng, yì zhōu sī mǎ zhāng guǒ nǚ, nián shí wǔ, bìng sǐ. bù rěn yuǎn qì, quán yì yú dōng yuàn gé xià. hòu zhuǎn zhèng zhōu zhǎng shǐ, yǐ lù yuǎn xū fù sòng sàng, suì liú. é yǒu liú yǐ dài zhī. qí zi cháng zhǐ gé zhōng, rì mù réng xíng mén wài, jiàn yī nǚ zǐ, róng mào fēng lì, zì wài ér lái. liú yí yǒu xiāng bēn zhě, jí qián yì zhī, xīn rán kuǎn jiā. tóng liú gòng sù, qíng tài chán mián, jǔ zhǐ xián wǎn. liú ài xī shèn zhì, hòu mù zhé lái, dá shǔ fāng qù. jīng shù yuè, hū wèi liú yuē: wǒ qián zhāng sī mǎ nǚ, bù xìng yāo méi, jìn bìn cǐ gé. mìng dāng zhòng huó, yǔ jūn hǎo hé. hòu sān rì, jūn kě jiàn fā, xú hòu qì xī, shèn wú héng jiàn jīng shāng yě. zhǐ qí suǒ yì chù ér qù. liú zhì qī shén xǐ, dú yǔ zuǒ yòu yī nú yè fā, shēn sì wǔ chǐ, dé yī qī guān. xú kāi shì zhī, nǚ yán sè xiān fā, zhī tǐ wēn ruǎn, yī fú rǔ shū, wú wū huài zhě. jǔ zhì chuáng shàng, xì xì yǒu bí qì. shǎo qǐng, kǒu zhōng yǒu qì, guàn yǐ báo mí, shǎo shǎo néng yàn, zhì míng fù huó, jiàn néng yán yǔ zuò qǐ. shù rì, shǐ kǒng fù mǔ zhī zhī yě, yīn cí yǐ xí shū, bù biàn chū gé, cháng shǐ jī yǐn shí yì gé zhōng. yǐ yí zi yǒu yì, yīn qí zài wài sòng kè, qiè shì qí fáng, jiàn nǚ cún yān. wèn qí suǒ yóu, xī jù bái, guān mù shàng zài chuáng xià, yǐ yǔ qī xū xī yuē: cǐ jì míng qī zhì gǎn, hé bù zǎo xiāng wén? suì nì yú táng zhōng. ér bù jiàn nǚ, shén jīng. fù nǎi wèi yuē: cǐ jì shēn qì shū huì, qiān zài suǒ wú, bái wǒ hé shāng hū? ér guò wèi yǐn bì. yīn qiǎn shǐ yì zhèng zhōu, jù yǐ bào guǒ, yīn qǐng jié hūn. fù mǔ āi gǎn jīng xǐ, zé kè rì fù hūn, suì chéng jiā ǒu, hòu chǎn shù zi. yuán quē chū chù, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū guǎng yì jì
開元中,易州司馬張果女,年十五,病死。不忍遠棄,權瘞於東院閣下。後轉鄭州長史,以路遠須復送喪,遂留。俄有劉乙代之。其子常止閣中,日暮仍行門外,見一女子,容貌豐麗,自外而來。劉疑有相奔者,即前詣之,欣然款浹。同留共宿,情態纏綿,舉止閒婉。劉愛惜甚至,後暮輒來,達曙方去。經數月,忽謂劉曰:我前張司馬女,不幸夭沒,近殯此閣。命當重活,與君好合。後三日,君可見發,徐候氣息,慎無橫見驚傷也。指其所瘞處而去。劉至期甚喜,獨與左右一奴夜發,深四五尺,得一漆棺。徐開視之,女顏色鮮發,肢體溫軟,衣服汝梳,無污壞者。舉置床上,細細有鼻氣。少頃,口中有氣,灌以薄糜,少少能咽,至明復活,漸能言語坐起。數日,始恐父母之知也,因辭以習書,不便出閣,常使齎飲食詣閣中。乙疑子有異,因其在外送客,竊視其房,見女存焉。問其所由,悉具白,棺木尚在床下,乙與妻歔欷曰:此既冥期至感,何不早相聞?遂匿於堂中。兒不見女,甚驚。父乃謂曰:此既申契殊會,千載所無,白我何傷乎?而過為隱蔽。因遣使詣鄭州,具以報果,因請結婚。父母哀感驚喜,則尅日赴婚,遂成嘉偶,後產數子。(原缺出處,明鈔本、陳校本俱作出《廣異記》)
huá fēi
華妃
kāi yuán chū, huá fēi yǒu chǒng, shēng qìng wáng cóng, hōng zàng zhǎng ān. zhì èr shí bā nián, yǒu dào yù fā fēi zhǒng, suì yú yíng wài bǎi yú bù, wěi zhú dà fén, ruò jiāng zàng zhě. nǎi yú qí nèi qián tōng dì dào, zhí dá zhǒng zhōng. pōu guān, fēi miàn rú shēng, sì zhī jiē kě qū shēn, dào děng zì xíng líng rǔ. réng jié wàn qǔ jīn chuàn, jiān qù qí shé. kǒng tōng mèng yě, cè lì qí shī, ér yú yīn zhōng zhì zhú. xī qǔ cáng nèi zhēn bǎo, bù kě shèng shù, jiē xǐ zhì wěi zhǒng. nǎi yú chéng zhōng, yǐ liàng chē zài kōng guān huì. rì mù, biàn sù mù zhōng, qǔ zhū wù zhì hún chē jí sòng zàng chē zhōng, fāng yǎn ér guī. qí wèi zàng zhī qián, qìng wáng mèng fēi bèi fā luǒ xíng, bēi qì ér lái yuē: dào fā wú zhǒng, yòu jiā jié rǔ, gū hún yōu wǎng, rú hé kě yán. rán wú bì cì qí bài yú chūn míng mén yě. yīn bèi shuō qí zhuàng ér qù. wáng sù zhì xiào, hū jīng qǐ tì qì. míng dàn rù zòu, dì nǎi zhào jīng zhào yǐn wàn nián lìng, yǐ wù sè bèi guǎng yì jì bèi zuò bǔ dào shén jí. jí dào zài wù guī yě, yù rù chūn míng mén, mén lì hē zhǐ zhī, nǎi sōu chē zhōng, jiē zhū bǎo wù, jǐn shōu qún dào. kǎo lüè jí fú, dài bǔ shù shí rén, jiē guì qī zǐ dì wú xíng jiǎn zhě. wáng nǎi qǐng qí kuí shuài wǔ rén, dé qīn bào chóu, dì xǔ zhī. jiē tàn qǔ wǔ zàng, pēng ér jì zhī, qí yú jǐn bǎng shā yú jīng zhào mén wài. gǎi zàng guì fēi, wáng xīn sàng sān nián. chū guǎng yì jì
開元初,華妃有寵,生慶王琮,薨葬長安。至二十八年,有盜欲發妃冢,遂於塋外百餘步,偽築大墳,若將葬者。乃於其內潛通地道,直達冢中。剖棺,妃面如生,四肢皆可屈伸,盜等恣行凌辱。仍截腕取金釧,兼去其舌。恐通夢也,側立其屍,而於陰中置燭。悉取藏內珍寶,不可勝數,皆徙置偽冢。乃於城中,以輛車載空棺會。日暮,便宿墓中,取諸物置魂車及送葬車中,方掩而歸。其未葬之前,慶王夢妃被發裸形,悲泣而來曰:盜發吾冢,又加截辱,孤魂幽枉,如何可言。然吾必伺其敗於春明門也。因備說其狀而去。王素至孝,忽驚起涕泣。明旦入奏,帝乃召京兆尹萬年令,以物色備(廣異記備作補)盜甚急。及盜載物歸也,欲入春明門,門吏訶止之,乃搜車中,皆諸寶物,盡收群盜。拷掠即服,逮捕數十人,皆貴戚子弟無行檢者。王乃請其魁帥五人,得親報仇,帝許之。皆探取五臟,烹而祭之,其餘盡榜殺於京兆門外。改葬貴妃,王心喪三年。(出《廣異記》)
guō zhī yùn
郭知運
kāi yuán zhōng, liáng zhōu jié dù guō zhī yùn chū xún, qù zhōu bǎi lǐ, yú yì zhōng bào zú. qí hún suì chū, lìng yì zhǎng suǒ fáng wù kāi, yīn ér què huí fǔ, tú cóng bù zhī yě. zhì shě sì shí yú rì, chù zhì gōng sī shì bì, suì shǐ rén wǎng yì, yíng jǐ sàng. jì zhì, zì kàn qí liàn. liàn qì, yīn yǔ jiā rén cí jué, tóu shēn rù guān, suì bù fù jiàn. chū guǎng yì jì
開元中,涼州節度郭知運出巡,去州百里,於驛中暴卒。其魂遂出,令驛長鎖房勿開,因而卻回府,徒從不知也。至舍四十餘日,處置公私事畢,遂使人往驛,迎己喪。既至,自看其殮。殮訖,因與家人辭訣,投身入棺,遂不復見。(出《廣異記》)
wáng guāng běn
王光本
wáng guāng běn, kāi yuán shí wèi luò zhōu bié jià. chūn yuè, cì shǐ shǐ guāng běn háng xiàn. qù shù rì, qí qī lǐ shì bào zú. jí hái, zhuī yǐ bù qīn yī yào, yì shì wǎng sǐ. jū héng tòng kū, āi gǎn páng lín, hòu shí yú rì, shǔ zhū zi jǐn kū. guāng běn yīn fù tòng kū bǎi yú shēng, hū jiàn lǐ shì zì wéi ér chū, jìng zhuāng xuàn fú, yǒu yú píng sù. guāng běn chuò kū, wèn qí sǐ shì, lǐ shì yún: qiè shàng wèi dé qù, yóu zài cǐ táng. wén jūn āi kū tòng zhī shén, mǒu zài quán tú, bèi yì qī gǎn. yǔ yún:' shēng rén guò bēi, shǐ yōu rǎng bù ān.' xìn sī yán yě. zì zī yǐ wǎng, bù yù zhǔ jūn rú shì, yǐ lèi yōu míng ěr. yīn fù zhǔ jiā rén, dù nǚ wèi ní, fàng bì wèi píng rén, shì shì yǒu lǐ. liú yī shí xǔ, wèi guāng běn yuē: rén guǐ dào shū, bù yí jiǔ zhù, cǐ yì shēn hèn. yán qì, rù táng zhōng suì miè. nán nǚ jí tā rén, dàn wén lǐ shì yán, wéi guāng běn jiàn ěr. chū guǎng yì jì
王光本,開元時為洛州別駕。春月,刺史使光本行縣。去數日,其妻李氏暴卒。及還,追以不親醫藥,意是枉死。居恆慟哭,哀感旁鄰,後十餘日,屬諸子盡哭。光本因復慟哭百餘聲,忽見李氏自幃而出,靚妝炫服,有逾平素。光本輟哭,問其死事,李氏云:妾尚未得去,猶在此堂。聞君哀哭慟之甚,某在泉途,倍益淒感。語云:'生人過悲,使幽壤不安。'信斯言也。自茲以往,不欲主君如是,以累幽冥耳。因付囑家人,度女為尼,放婢為平人,事事有理。留一食許,謂光本曰:人鬼道殊,不宜久住,此益深恨。言訖,入堂中遂滅。男女及他人,但聞李氏言,唯光本見耳。(出《廣異記》)
yōu zhōu yá jiāng
幽州衙將
kāi yuán zhōng, yǒu yōu zhōu yá jiāng xìng zhāng zhě, qī kǒng shì, shēng wǔ zǐ ér zú. hòu qǔ qī lǐ shì, hàn dù hěn lì, nüè yù wǔ zǐ, qiě biān chuí zhī. wǔ zǐ bù kān qí kǔ, kū yú qí mǔ mù qián, mǔ hū yú zhǒng zhōng chū, fǔ qí zi, bēi tòng jiǔ zhī. yīn yǐ bái bù jīn tí shī zèng zhāng yuē: bù fèn chéng gù rén, yǎn tì měi yíng jīn. sǐ shēng jīn yǒu gé, xiāng jiàn yǒng wú yīn. xiá lǐ cán rǔ fěn, liú jiāng yǔ hòu rén. huáng quán wú yòng chù, hèn zuò zhǒng zhōng chén. yǒu yì huái nán nǚ, wú qíng yì rèn jūn. yù zhī cháng duàn chù, míng yuè zhào gū fén. wǔ zǐ dé shī, yǐ chéng qí fù. qí fù tòng kū, sù yú lián shuài, shuài shàng wén, chì lǐ shì jué yī bǎi, liú lǐng nán, zhāng tíng suǒ zhí. chū běn shì shī
開元中,有幽州衙將姓張者,妻孔氏,生五子而卒。後娶妻李氏,悍妒狠戾,虐遇五子,且鞭捶之。五子不堪其苦,哭於其母墓前,母忽於冢中出,撫其子,悲慟久之。因以白布巾題詩贈張曰:不忿成故人,掩涕每盈巾。死生今有隔,相見永無因。匣里殘汝粉,留將與後人。黃泉無用處,恨作冢中塵。有意懷男女,無情亦任君。欲知腸斷處,明月照孤墳。五子得詩,以呈其父。其父慟哭,訴於連帥,帥上聞,勅李氏決一百,流嶺南,張停所職。(出《本事詩》)
wéi shì nǚ
韋氏女
luò yáng wéi shì, yǒu nǚ shū sè. shǎo gū, yǔ xiōng jū. lín yǒu cuī shì zi, kuī jiàn yuè zhī. hòu lù qí bì, suì lìng tōng yì, bìng yǒu zèng yí. nǚ yì sù zhī cuī yǒu fēng diào, nǎi xǔ zhī, qī yú zhú jiān hóng tíng zhī zhōng. hū yǒu yè lǚ shēng, yí cuī jiāng zhì, suì qián fù zhī. nǎi jiàn yī rén, shēn zhǎng qī chǐ, zhāng kǒu duō chún, mù rú diàn guāng, zhí lái qín nǚ. nǚ bēn zǒu jīng jiào, jiā rén chí huǒ shì zhī, dàn jiàn bái gǔ wěi jī, xuè liú mǎn dì. xiōng nǎi jié bì dé shí. shā qí bì ér jiǎn qí zhú yě. chū jīng tīng lù
洛陽韋氏,有女殊色。少孤,與兄居。鄰有崔氏子,窺見悅之。厚賂其婢,遂令通意,並有贈遺。女亦素知崔有風調,乃許之,期於竹間紅亭之中。忽有曳履聲,疑崔將至,遂前赴之。乃見一人,身長七尺,張口哆唇,目如電光,直來擒女。女奔走驚叫,家人持火視之,但見白骨委積,血流滿地。兄乃詰婢得實。殺其婢而剪其竹也。(出《驚聽錄》)
cuī shàng
崔尚
kāi yuán shí, yǒu cuī shàng zhě, zhe wú guǐ lùn, cí shén yǒu lǐ. jì chéng, jiāng jìn zhī. hū yǒu dào shì yì mén, qiú jiàn qí lùn. dú jìng, wèi shàng yuē: cí lǐ shén gōng, rán tiān dì zhī jiān, ruò yún wú guǐ, cǐ miù yǐ. shàng wèi: hé yǐ yán zhī? dào shì yuē: wǒ zé guǐ yě, qǐ kě wèi wú? jūn ruò jìn běn, dāng wèi zhū guǐ shén suǒ shā. bù rú fén zhī. yīn ér bù jiàn, jìng shī qí běn. chū xuán guài lù
開元時,有崔尚者,著《無鬼論》,詞甚有理。既成,將進之。忽有道士詣門,求見其論。讀竟,謂尚曰:詞理甚工,然天地之間,若雲無鬼,此謬矣。尚謂:何以言之?道士曰:我則鬼也,豈可謂無?君若進本,當為諸鬼神所殺。不如焚之。因而不見,竟失其本。(出《玄怪錄》)
hé méi rén
河湄人
kāi yuán liù nián, yǒu rén pō zhōu yú hé méi zhě, jiàn àn biān kū gǔ, yīn tóu shí ér yǔ zhī. é wén kōng zhōng kuì xiè zhī shēng, jí shī yuē: wǒ běn hán dān shì, zhī yì sǐ hé méi. bù dé jiā rén kū, láo jūn xíng lù bēi. chū líng guài lù
開元六年,有人泊舟於河湄者,見岸邊枯骨,因投食而與之。俄聞空中愧謝之聲,及詩曰:我本邯鄲士,祗役死河湄。不得家人哭,勞君行路悲。(出《靈怪錄》)
zhōng guān
中官
yǒu zhōng guān xíng, sù yú guān pō guǎn, tuō jiàng shang, fù jǐn yī, dēng xià qǐn. hū jiàn yī tóng zǐ, pěng yī zūn jiǔ, chōng fēi ér rù. xù yǒu sān rén zhì yān, jiē gǔ yì guān, xiāng wèi yún: cuī cháng shì lái hé chí? é fù yǒu yī rén xù zhì, qī qī rán yǒu lí bié zhī yì, gài cuī cháng shì yě. jí zhì jǔ jiǔ, fù shī liáo jù, mò jí cuī cháng shì zhī cí yě. zhōng guān jiāng qǐ, sì rén xiāng gù, āi xiào ér qù, rú fēng yǔ zhī shēng. jí shì qí hù, jiōng bì rú jiù, dàn jiàn jiǔ zūn jí shī zài. zhōng guān yì zhī, dàn guǎn lì yún: lǐ rén yǒu huì zhě, shī qí jiǔ zūn. zhōng guān chū shì zhī, nǎi lǐ rén suǒ shī zhě. liáo jù gē yuē: chuáng tóu jǐn qīn bān fù bān, jià shàng zhū yī yīn fù yīn. kōng tíng lǎng yuè xián fù xián, yè zhǎng lù yuǎn shān fù shān. chū líng guài jí
有中官行,宿於官坡館,脫絳裳,覆錦衣,燈下寢。忽見一童子,捧一樽酒,沖扉而入。續有三人至焉,皆古衣冠,相謂云:崔常侍來何遲?俄復有一人續至,淒悽然有離別之意,蓋崔常侍也。及至舉酒,賦詩聊句,末即崔常侍之詞也。中官將起,四人相顧,哀嘯而去,如風雨之聲。及視其戶,扃閉如舊,但見酒樽及詩在。中官異之,旦館吏云:里人有會者,失其酒樽。中官出示之,乃里人所失者。聊句歌曰:床頭錦衾斑復斑,架上朱衣殷復殷。空庭朗月閒復閒,夜長路遠山復山。(出《靈怪集》)
wáng jiàn
王鑑
yǎn zhōu wáng jiàn, xìng gāng zhì, wú suǒ dàn wèi, cháng líng wǔ guǐ shén. kāi yuán zhōng, chéng zuì wǎng zhuāng, qù guō sān shí lǐ. jiàn bù shè cǐ lù, yǐ wǔ liù nián yǐ. xíng shí lǐ yǐ lái, huì rì mù. zhǎng lín xià jiàn yī fù rén, wèn jiàn suǒ wǎng. qǐng jì yī fú, ér hū bù jiàn. nǎi kāi fú shì zhī, jiē zhǐ qián kū gǔ zhī lèi. jiàn xiào yuē: yú guǐ nòng ěr gōng. cè mǎ qián qù, hū yù shí yú rén jù xiàng huǒ. shí tiān hán, rì yǐ hūn, jiàn xià mǎ yì zhī. huà shì suǒ jiàn, jiē wú yīng zhě. jiàn shì zhī, xiàng huǒ zhī rén bàn wú tóu, yǒu tóu zhě jiē yǒu miàn yī. jiàn jīng jù, shàng mǎ chí qù. yè ài, fāng zhì zhuāng, zhuāng mén yǐ bì. pín dǎ wú rén chū, suì dà jiào mà. é yǒu yī nú kāi mén, jiàn wèn yuē: nú bì bèi jīn bìng zài hé chù? lìng qǔ dēng ér huǒ sè qīng àn, jiàn nù, yù tà nú, nú yún: shí rì lái, yī zhuāng qī rén jí bìng, xiāng cì sǐ jǐn. jiàn wèn: rǔ qiě rú hé? dá yuē: yì yǐ sǐ yǐ. xiàng zhě wén láng jūn hū jiào, qǐ shī lái ěr. yīn hū diān pū, jì wú qì yǐ. jiàn dà jù, zǒu tóu bié cūn ér sù. zhōu suì, fā jí ér zú. chū líng yì jí, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū líng guài jí
兗州王鑑,性剛鷙,無所憚畏,常陵侮鬼神。開元中,乘醉往莊,去郭三十里。鑑不涉此路,已五六年矣。行十里已來,會日暮。長林下見一婦人,問鑑所往。請寄一袱,而忽不見。乃開袱視之,皆紙錢枯骨之類。鑑笑曰:愚鬼弄爾公。策馬前去,忽遇十餘人聚向火。時天寒,日已昏,鑑下馬詣之。話適所見,皆無應者。鑑視之,向火之人半無頭,有頭者皆有面衣。鑑驚懼,上馬馳去。夜艾,方至莊,莊門已閉。頻打無人出,遂大叫罵。俄有一奴開門,鑑問曰:奴婢輩今並在何處?令取燈而火色青暗,鑑怒,欲撻奴,奴云:十日來,一莊七人疾病,相次死盡。鑑問:汝且如何?答曰:亦已死矣。向者聞郎君呼叫,起屍來耳。因忽顛仆,既無氣矣。鑑大懼,走投別村而宿。周歲,發疾而卒。(出《靈異集》,明鈔本、陳校本俱作出《靈怪集》)
lǐ lìng wèn
李令問
lǐ lìng wèn, kāi yuán zhōng wèi mì shū jiān, zuǒ qiān jí zhōu zhǎng shǐ. lìng wèn hǎo fú wán yǐn zhuàn, yǐ shē wén yú tiān xià. qí zhì lǘ yīng é zhī shǔ, cǎn dú qǔ wèi. tiān xià yán fú zhuàn zhě, mò bù zǔ shù lǐ jiān, yǐ wèi měi tán. lìng wèn zhì jí zhōu, rǎn jí, jiǔ zhī jiàn dǔ. cì shǐ yǐ qí míng shì, jiān shì tóng zōng, héng lìng yè kāi chéng mén, zòng lìng wèn jiā rén chū rù. cì shǐ zhī zǐ, cháng yè yǔ nú sī chū yóu. zhì chéng mén, yáo jiàn jiǎ zhàng shù bǎi rén, suí yī huǒ chē, dāng jiē ér xíng. jīng yuē: bù wén yǒu bīng, hé dé cǐ bèi? yì yù chí gào fù, qiě fù cì qí suǒ zhī. xún ér yǐ zhì chéng háo, huǒ chē cóng shuǐ shàng guò, céng bù zì miè, fāng zhī shì guǐ. zǒu tóu qí mén, mén yǐ bì. bù dé guī, suì bēn lìng wèn mén zhōng chù zhī. jì rù, huǒ chē yì zhì lìng wèn zhōng mén wài. qí zi suī kǒng jù, réng qiè kuī zhī. hū wén táng zhōng shí yú rén sòng jīng, jiǎ zhàng děng chí huí liáng jiǔ. yǒu yī zhū yī guǐ, jìng sān tī guān, shēng rú léi zhèn, jīng shēng wèi jué. huǒ chē yí shàng táng jiē, yáo jiàn táng zhōng dēng huǒ qīng jìng, shàng yǒu shí yú rén shì jí. zhū yī guǐ yòu jué chuāng líng, qí shēng rú qián, lìng wèn zuǒ yòu zhě jiē zǒu sàn. guǐ zì mén chí lìng wèn chū, suì zhì yú huǒ chē zhōng, qún guǐ yōng zhī ér qù. qí zi hái shě, shù qí shì. cì shǐ míng rì lìng rén wèn jí. lìng wèn jiā zhōng yú kǒu, wú gǎn qǐ zhě. shǐ zhě jiào hū fāng chū, yún: zuó yè bèi jīng, zhì jīn zhàn jù wèi yǐ. lìng wèn shī wèi guǐ suǒ zhì, zài táng xī běi chén zhòng chuáng zhī xià. jiā rén nǎi jí ér kū yān. chū líng guài lù, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū líng guài jí
李令問,開元中為秘書監,左遷集州長史。令問好服玩飲饌,以奢聞於天下。其炙驢罌鵝之屬,慘毒取味。天下言服饌者,莫不祖述李監,以為美談。令問至集州,染疾,久之漸篤。刺史以其名士,兼是同宗,恆令夜開城門,縱令問家人出入。刺史之子,嘗夜與奴私出遊。至城門,遙見甲仗數百人,隨一火車,當街而行。驚曰:不聞有兵,何得此輩?意欲馳告父,且復伺其所之。尋而已至城壕,火車從水上過,曾不漬滅,方知是鬼。走投其門,門已閉。不得歸,遂奔令問門中處之。既入,火車亦至令問中門外。其子雖恐懼,仍竊窺之。忽聞堂中十餘人誦經,甲仗等遲回良久。有一朱衣鬼,徑三踢關,聲如雷震,經聲未絕。火車移上堂階,遙見堂中燈火清靜,尚有十餘人侍疾。朱衣鬼又抉窗欞,其聲如前,令問左右者皆走散。鬼自門持令問出,遂擲於火車中,群鬼擁之而去。其子還舍,述其事。刺史明日令人問疾。令問家中余口,無敢起者。使者叫呼方出,云:昨夜被驚,至今戰懼未已。令問屍為鬼所擲,在堂西北陳重床之下。家人乃集而哭焉。(出《靈怪錄》,明鈔本、陳校本俱作出《靈怪集》)
sēng tāo guāng
僧韜光
qīng lóng sì sēng hé zhòng tāo guāng, xiāng yǔ yǒu shàn. tāo guāng fù píng rén, jiāng guī, wèi hé zhòng yuē: wú sān shù yuè bù lí jiā, shī ruò xíng, bì fǎng wǒ. hé zhòng xǔ zhī, yú liǎng yuè yú. yú liǎng yuè yú sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. hé zhòng wǎng zhōng dōu, dào chū fù píng, yīn xún tāo guāng. hé zhòng rì mù zhì, lí jū shàng yuǎn, lí jū shàng yuǎn sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. ér tāo guāng lái yíng zhī yuē: láo shī xiāng xún, gù lái yíng hòu. yǔ xíng lǐ yú, jiāng dào jiā. wèi hé zhòng yuē: běi qù jí shì wú jiā, shī dàn rù xū wǒ, wǒ yǒu shǎo wù, yào zhì cūn dōng, shǎo xuǎn dāng hái. yán yǐ dōng qù. hé zhòng guài zhī, qiè yán yuē: bǐ lái yíng hòu, hé yù zhī yě? yù dào jiā shè wú, hé wú qíng yě? zhì qí jiā kòu mén, tāo guāng fù kū ér chū yuē: tāo guāng shī bù xìng, wáng lái shí rì, bìn zài cūn dōng běi. cháng yán shī yù lái, hèn bù fèng jiàn. hé zhòng diào yàn bì, fù yǐn rù, yú tāo guāng cháng suǒ jū fáng shè zhī. hé zhòng wèi tāo guāng fù yuē: wú shì zhì cūn, ér tāo guāng shī zì yíng wú lái, xiāng yǔ tán huà lǐ yú. yù dào, zhǐ shì wú jiā ér dōng qù. yún yào zhì cūn dōng, shǎo xián dāng fǎn. wú dōu bù zhī shì guǐ, shì jiàn fù, fāng zhī zhī. tāo guāng fù mǔ jīng wèi hé zhòng yuē: bǐ jì xǔ lái, lái dāng zhí zhī. wú yù jiàn yě. yú shì yè jiǔ, tāo guāng fù lái, rù fáng wèi hé zhòng yuē: pín jū kè lái, wú yǐ gōng gěi. hé zhòng qǐng tóng zuò, yīn zhí zhī jiào hū. qí fù yǔ jiā rén bìng zhì, bǐng zhú zhào zhī, xíng yán jiē tāo guāng yě. nà zhī wèng zhōng, yǐ pén fù zhī. wèng zhōng hū āi sù yuē: wú fēi tāo guāng shī, nǎi shǒu mù rén yě. zhī shī yǔ tāo guāng shī shàn, gù jiǎ wèi zhī. rú bù xiāng fán, kě shù zào cì, fàng wú hái yě. qí jiā bù kāi zhī, wèng zhōng wèng zhōng èr zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. mì qí qǐng zhuǎn kǔ. rì chū hòu què fù, rú jīng yáng fēi qù, ér hé zhòng yì hái. hòu bù fù jiàn hái hòu bù fù jiàn wǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yān. chū jì wén
青龍寺僧和眾、韜光,相與友善。韜光富平人,將歸,謂和眾曰:吾三數月不離家,師若行,必訪我。和眾許之,逾兩月余。(逾兩月餘四字原空缺,據許本、黃本補。)和眾往中都,道出富平,因尋韜光。和眾日暮至,離居尚遠,(離居尚遠四字原空缺,據許本、黃本補。)而韜光來迎之曰:勞師相尋,故來迎候。與行里余,將到家。謂和眾曰:北去即是吾家,師但入須我,我有少務,要至村東,少選當還。言已東去。和眾怪之,竊言曰:彼來迎候,何預知也?欲到家舍吾,何無情也?至其家扣門,韜光父哭而出曰:韜光師不幸,亡來十日,殯在村東北。常言師欲來,恨不奉見。和眾弔唁畢,父引入,於韜光常所居房舍之。和眾謂韜光父曰:吾適至村,而韜光師自迎吾來,相與談話里余。欲到,指示吾家而東去。雲要至村東,少閒當返。吾都不知是鬼,適見父,方知之。韜光父母驚謂和眾曰:彼既許來,來當執之。吾欲見也。於是夜久,韜光復來,入房謂和眾曰:貧居客來,無以供給。和眾請同坐,因執之叫呼。其父與家人並至,秉燭照之,形言皆韜光也。納之瓮中,以盆覆之。瓮中忽哀訴曰:吾非韜光師,乃守墓人也。知師與韜光師善,故假為之。如不相煩,可恕造次,放吾還也。其家不開之,瓮中(瓮中二字原空缺,據許本、黃本補。)密祈請轉苦。日出後卻覆,如驚颺飛去,而和眾亦還。後不復見(還後不復見五字原空缺,據許本、黃本補。)焉。(出《紀聞》)
sēng yí guāng
僧儀光
qīng lóng sì chán shī yí guāng, xíng yè zhì gāo. kāi yuán shí wǔ nián, yǒu zhāo shì qī sàng, qǐng zhī zhì jiā xiū fú. shī wǎng qí jiā shù rì, jū yú wǔ qián, dà shēn gōng yǎng. sú měi rén sǐ yè wū, jí yán qí shā chū rì, bì yǒu fáng hài, sǐ jiā duō chū bì zhī. qí yè, cháo shì jiā jiē chū běi mén qián qù, bù gào shī. shī dàn yú táng míng dēng sòng jīng, hū jiàn èr rén shì zhī. yè jiāng bàn, hū wén táng zhōng rén qǐ qǔ yī kāi mén shēng, yǒu yī fù rén chū táng, biàn wǎng chú zhōng yíng shí, jí shuǐ chuī huǒ. shī yǐ wèi jiā rén, bù zhī guài yě. jí jiāng shǔ, fù rén jìn shí, pěng pán lái qián, dú dài miàn yī, tú xiǎn. zài bài yán yuē: láo shī jiàng lín, jīn jiā rén zǒng chū, kǒng zhāi zhōu shī shí, dì zǐ gù qǐ, wèi shī zào zhī. shī zhī shì wáng rén, nǎi shòu qí xiàn. fāng zhù, zhù wèi bì, wén kāi táng běi hù shēng. fù rén huáng jù yuē: ér zi lái yǐ. yīn bēn fù táng nèi, zé wén kū. kū bì, jiā rén yè shī, wèn ān fǒu. jiàn pán zhōng zhōu, wèn shī yuē: dì zǐ děng yè lái shí bì yāng huò, bù lìng shī zhī, jiā zhōng wú rén, cǐ zhōu shuí suǒ zào? shī xiào bù dá, táng nèi qīng yī jīng yuē: wáng zhě yè lái shī hū héng wò, shǒu yǒu miàn wū, zú yòu rǎn ní. hé wèi yě? shī nǎi zhǐ suǒ zào zhōu yǐ shì zhī, qí jiā jīng yì yān. chū jì wén
青龍寺禪師儀光,行業至高。開元十五年,有朝士妻喪,請之至家修福。師往其家數日,居於廡前,大申供養。俗每人死謁巫,即言其殺出日,必有妨害,死家多出避之。其夜,朝士家皆出北門潛去,不告師。師但於堂明燈誦經,忽見二人侍之。夜將半,忽聞堂中人起取衣開門聲,有一婦人出堂,便往廚中營食,汲水吹火。師以為家人,不之怪也。及將曙,婦人進食,捧盤來前,獨帶面衣,徒跣。再拜言曰:勞師降臨,今家人總出,恐齋粥失時,弟子故起,為師造之。師知是亡人,乃受其獻。方祝,祝未畢,聞開堂北戶聲。婦人惶遽曰:兒子來矣。因奔赴堂內,則聞哭。哭畢,家人謁師,問安否。見盤中粥,問師曰:弟子等夜來實避殃禍,不令師知,家中無人,此粥誰所造?師笑不答,堂內青衣驚曰:亡者夜來屍忽橫臥,手有面汙,足又染泥。何謂也?師乃指所造粥以示之,其家驚異焉。(出《紀聞》)
ní yuán zhì
尼員智
guǎng jìng sì ní yuán zhì, cháng yǔ tóng lǚ yú zhōng nán shān zhōng jié xià. xià yè yuè míng xià, yǒu kū ér lái zhě, qí shēng xióng dà, shén bēi. jì zhì, nǎi yī rén, zhǎng bā chǐ yú, lì yú lú qián. shēng bù chuò, suì zhì yè bàn, shēng shén wū yàn, tì lèi héng liú. ní děng zhí xīn zhèng niàn bù jù, ér kū zhě jìng bù yán ér qù. chū jì wén
廣敬寺尼員智,嘗與同侶於終南山中結夏。夏夜月明下,有哭而來者,其聲雄大,甚悲。既至,乃一人,長八尺余,立於廬前。聲不輟,遂至夜半,聲甚嗚咽,涕淚橫流。尼等執心正念不懼,而哭者竟不言而去。(出《紀聞》)
yáng yuán yīng
楊元英
yáng yuán yīng, zé tiān shí wèi tài cháng qīng, kāi yuán zhōng, wáng yǐ èr shí zài. qí zi yīn zhì yě chéng fāng xuē jiā, shí qí fù kuàng zhōng jiàn. xīn yì zhī, wèn xuē shī: hé dé cǐ jiàn? yún: yǒu guì rén xíng zhuàng yī fú, jiāng lìng xiū lǐ, qī míng rì wǔ shí lái qǔ. zi yì shì fù shòu, fù yí fù zhǒng wèi rén suǒ kāi. zhì rì, yǔ dì tóng wǎng xuē shī jiā shì zhōng, cì zhī. zhì shí qǔ jiàn, nǎi qí fù yě, qí bái mǎ, yī fú rú shēng shí, cóng zhě wǔ liù rén. xiōng dì chū bài dào zuǒ, bēi tì jiǔ zhī. yuán yīng qǔ jiàn xià mǎ, yǐn zhū zi yú pì chù, fēn chù jiā shì. mò wèn: rǔ mǔ zài jiā fǒu? yún: hé zàng yǐ shí wǔ nián. yuán yīng yán: wǒ chū bù zhī. zài sān tàn xī, wèi zǐ yuē: wǒ yǒu gōng shì, bù huò jiǔ zhù. míng rì, rǔ děng kě zài zhì cǐ, dāng qǔ shǎo zī, zhù rǔ xīn kǔ. zi rú qī zhì, yuán yīng yì zhì, dé sān bǎi qiān, jiè zhī yún: shù rì xū yòng jǐn. yán qì jué qù, zi děng suí xíng tì qì. yuán yīng yòu wèi zǐ yuē: rǔ děng bù liǎo cǐ shì, rén guǐ lù shū, níng yǒu bǎi nián fù zǐ yé? yán qì jué qù. zi suí chěng chū shàng dōng mén, yáo wàng rù máng shān zhōng, shù shí bù hū yǐn bù jiàn. shù rì, shì jù dōu jǐn. sān rì hòu, shì rén jiē dé zhǐ qián. chū guǎng yì jì
楊元英,則天時為太常卿,開元中,亡已二十載。其子因至冶成坊削家,識其父壙中劍。心異之,問削師:何得此劍?云:有貴人形狀衣服,將令修理,期明日五時來取。子意是父授,復疑父冢為人所開。至日,與弟同往削師家室中,伺之。至時取劍,乃其父也,騎白馬,衣服如生時,從者五六人。兄弟出拜道左,悲涕久之。元英取劍下馬,引諸子於僻處,分處家事。末問:汝母在家否?云:合葬已十五年。元英言:我初不知。再三嘆息,謂子曰:我有公事,不獲久住。明日,汝等可再至此,當取少資,助汝辛苦。子如期至,元英亦至,得三百千,誡之云:數日須用盡。言訖訣去,子等隨行涕泣。元英又謂子曰:汝等不了此事,人鬼路殊,寧有百年父子耶?言訖訣去。子隨騁出上東門,遙望入邙山中,數十步忽隱不見。數日,市具都盡。三日後,市人皆得紙錢。(出《廣異記》)