zhāng guǒ nǚ huá fēi guō zhī yùn wáng guāng běn yōu zhōu yá jiāng wéi shì nǚ cuī shàng hé méi rén zhōng guān wáng jiàn lǐ lìng wèn sēng tāo guāng sēng yí guāng ní yuán zhì yáng yuán yīng
张果女 华妃 郭知运 王光本 幽州衙将 韦氏女 崔尚 河湄人 中官 王鑑 李令问 僧韬光 僧仪光 尼员智 杨元英
zhāng guǒ nǚ
张果女
kāi yuán zhōng, yì zhōu sī mǎ zhāng guǒ nǚ, nián shí wǔ, bìng sǐ. bù rěn yuǎn qì, quán yì yú dōng yuàn gé xià. hòu zhuǎn zhèng zhōu zhǎng shǐ, yǐ lù yuǎn xū fù sòng sàng, suì liú. é yǒu liú yǐ dài zhī. qí zi cháng zhǐ gé zhōng, rì mù réng xíng mén wài, jiàn yī nǚ zǐ, róng mào fēng lì, zì wài ér lái. liú yí yǒu xiāng bēn zhě, jí qián yì zhī, xīn rán kuǎn jiā. tóng liú gòng sù, qíng tài chán mián, jǔ zhǐ xián wǎn. liú ài xī shèn zhì, hòu mù zhé lái, dá shǔ fāng qù. jīng shù yuè, hū wèi liú yuē: wǒ qián zhāng sī mǎ nǚ, bù xìng yāo méi, jìn bìn cǐ gé. mìng dāng zhòng huó, yǔ jūn hǎo hé. hòu sān rì, jūn kě jiàn fā, xú hòu qì xī, shèn wú héng jiàn jīng shāng yě. zhǐ qí suǒ yì chù ér qù. liú zhì qī shén xǐ, dú yǔ zuǒ yòu yī nú yè fā, shēn sì wǔ chǐ, dé yī qī guān. xú kāi shì zhī, nǚ yán sè xiān fā, zhī tǐ wēn ruǎn, yī fú rǔ shū, wú wū huài zhě. jǔ zhì chuáng shàng, xì xì yǒu bí qì. shǎo qǐng, kǒu zhōng yǒu qì, guàn yǐ báo mí, shǎo shǎo néng yàn, zhì míng fù huó, jiàn néng yán yǔ zuò qǐ. shù rì, shǐ kǒng fù mǔ zhī zhī yě, yīn cí yǐ xí shū, bù biàn chū gé, cháng shǐ jī yǐn shí yì gé zhōng. yǐ yí zi yǒu yì, yīn qí zài wài sòng kè, qiè shì qí fáng, jiàn nǚ cún yān. wèn qí suǒ yóu, xī jù bái, guān mù shàng zài chuáng xià, yǐ yǔ qī xū xī yuē: cǐ jì míng qī zhì gǎn, hé bù zǎo xiāng wén? suì nì yú táng zhōng. ér bú jiàn nǚ, shén jīng. fù nǎi wèi yuē: cǐ jì shēn qì shū huì, qiān zǎi suǒ wú, bái wǒ hé shāng hū? ér guò wèi yǐn bì. yīn qiǎn shǐ yì zhèng zhōu, jù yǐ bào guǒ, yīn qǐng jié hūn. fù mǔ āi gǎn jīng xǐ, zé kè rì fù hūn, suì chéng jiā ǒu, hòu chǎn shù zi. yuán quē chū chù, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū guǎng yì jì
开元中,易州司马张果女,年十五,病死。不忍远弃,权瘗于东院阁下。后转郑州长史,以路远须复送丧,遂留。俄有刘乙代之。其子常止阁中,日暮仍行门外,见一女子,容貌丰丽,自外而来。刘疑有相奔者,即前诣之,欣然款浃。同留共宿,情态缠绵,举止闲婉。刘爱惜甚至,后暮辄来,达曙方去。经数月,忽谓刘曰:我前张司马女,不幸夭没,近殡此阁。命当重活,与君好合。后三日,君可见发,徐候气息,慎无横见惊伤也。指其所瘗处而去。刘至期甚喜,独与左右一奴夜发,深四五尺,得一漆棺。徐开视之,女颜色鲜发,肢体温软,衣服汝梳,无污坏者。举置床上,细细有鼻气。少顷,口中有气,灌以薄糜,少少能咽,至明复活,渐能言语坐起。数日,始恐父母之知也,因辞以习书,不便出阁,常使赍饮食诣阁中。乙疑子有异,因其在外送客,窃视其房,见女存焉。问其所由,悉具白,棺木尚在床下,乙与妻歔欷曰:此既冥期至感,何不早相闻?遂匿于堂中。儿不见女,甚惊。父乃谓曰:此既申契殊会,千载所无,白我何伤乎?而过为隐蔽。因遣使诣郑州,具以报果,因请结婚。父母哀感惊喜,则尅日赴婚,遂成嘉偶,后产数子。(原缺出处,明钞本、陈校本俱作出《广异记》)
huá fēi
华妃
kāi yuán chū, huá fēi yǒu chǒng, shēng qìng wáng cóng, hōng zàng cháng ān. zhì èr shí bā nián, yǒu dào yù fā fēi zhǒng, suì yú yíng wài bǎi yú bù, wěi zhù dà fén, ruò jiāng zàng zhě. nǎi yú qí nèi qián tōng dì dào, zhí dá zhǒng zhōng. pōu guān, fēi miàn rú shēng, sì zhī jiē kě qū shēn, dào děng zì xíng líng rǔ. réng jié wàn qǔ jīn chuàn, jiān qù qí shé. kǒng tōng mèng yě, cè lì qí shī, ér yú yīn zhōng zhì zhú. xī qǔ cáng nèi zhēn bǎo, bù kě shèng shǔ, jiē xǐ zhì wěi zhǒng. nǎi yú chéng zhōng, yǐ liàng chē zài kōng guān huì. rì mù, biàn sù mù zhōng, qǔ zhū wù zhì hún chē jí sòng zàng chē zhōng, fāng yǎn ér guī. qí wèi zàng zhī qián, qìng wáng mèng fēi bèi fā luǒ xíng, bēi qì ér lái yuē: dào fā wú zhǒng, yòu jiā jié rǔ, gū hún yōu wǎng, rú hé kě yán. rán wú bì cì qí bài yú chūn míng mén yě. yīn bèi shuō qí zhuàng ér qù. wáng sù zhì xiào, hū jīng qǐ tì qì. míng dàn rù zòu, dì nǎi zhào jīng zhào yǐn wàn nián lìng, yǐ wù sè bèi guǎng yì jì bèi zuò bǔ dào shén jí. jí dào zài wù guī yě, yù rù chūn míng mén, mén lì hē zhǐ zhī, nǎi sōu chē zhōng, jiē zhū bǎo wù, jǐn shōu qún dào. kǎo lüè jí fú, dài bǔ shù shí rén, jiē guì qī zǐ dì wú xíng jiǎn zhě. wáng nǎi qǐng qí kuí shuài wǔ rén, dé qīn bào chóu, dì xǔ zhī. jiē tàn qǔ wǔ zàng, pēng ér jì zhī, qí yú jǐn bǎng shā yú jīng zhào mén wài. gǎi zàng guì fēi, wáng xīn sàng sān nián. chū guǎng yì jì
开元初,华妃有宠,生庆王琮,薨葬长安。至二十八年,有盗欲发妃冢,遂于茔外百余步,伪筑大坟,若将葬者。乃于其内潜通地道,直达冢中。剖棺,妃面如生,四肢皆可屈伸,盗等恣行凌辱。仍截腕取金钏,兼去其舌。恐通梦也,侧立其尸,而于阴中置烛。悉取藏内珍宝,不可胜数,皆徙置伪冢。乃于城中,以辆车载空棺会。日暮,便宿墓中,取诸物置魂车及送葬车中,方掩而归。其未葬之前,庆王梦妃被发裸形,悲泣而来曰:盗发吾冢,又加截辱,孤魂幽枉,如何可言。然吾必伺其败于春明门也。因备说其状而去。王素至孝,忽惊起涕泣。明旦入奏,帝乃召京兆尹万年令,以物色备(广异记备作补)盗甚急。及盗载物归也,欲入春明门,门吏诃止之,乃搜车中,皆诸宝物,尽收群盗。拷掠即服,逮捕数十人,皆贵戚子弟无行检者。王乃请其魁帅五人,得亲报仇,帝许之。皆探取五脏,烹而祭之,其余尽榜杀于京兆门外。改葬贵妃,王心丧三年。(出《广异记》)
guō zhī yùn
郭知运
kāi yuán zhōng, liáng zhōu jié dù guō zhī yùn chū xún, qù zhōu bǎi lǐ, yú yì zhōng bào zú. qí hún suì chū, lìng yì zhǎng suǒ fáng wù kāi, yīn ér què huí fǔ, tú cóng bù zhī yě. zhì shě sì shí yú rì, chǔ zhì gōng sī shì bì, suì shǐ rén wǎng yì, yíng jǐ sàng. jì zhì, zì kàn qí liàn. liàn qì, yīn yǔ jiā rén cí jué, tóu shēn rù guān, suì bù fù jiàn. chū guǎng yì jì
开元中,凉州节度郭知运出巡,去州百里,于驿中暴卒。其魂遂出,令驿长锁房勿开,因而却回府,徒从不知也。至舍四十余日,处置公私事毕,遂使人往驿,迎己丧。既至,自看其殓。殓讫,因与家人辞诀,投身入棺,遂不复见。(出《广异记》)
wáng guāng běn
王光本
wáng guāng běn, kāi yuán shí wéi luò zhōu bié jià. chūn yuè, cì shǐ shǐ guāng běn háng xiàn. qù shù rì, qí qī lǐ shì bào zú. jí hái, zhuī yǐ bù qīn yī yào, yì shì wǎng sǐ. jū héng tòng kū, āi gǎn páng lín, hòu shí yú rì, shǔ zhū zǐ jǐn kū. guāng běn yīn fù tòng kū bǎi yú shēng, hū jiàn lǐ shì zì wéi ér chū, jìng zhuāng xuàn fú, yǒu yú píng sù. guāng běn chuò kū, wèn qí sǐ shì, lǐ shì yún: qiè shàng wèi dé qù, yóu zài cǐ táng. wén jūn āi kū tòng zhī shén, mǒu zài quán tú, bèi yì qī gǎn. yǔ yún:' shēng rén guò bēi, shǐ yōu rǎng bù ān.' xìn sī yán yě. zì zī yǐ wǎng, bù yù zhǔ jūn rú shì, yǐ lèi yōu míng ěr. yīn fù zhǔ jiā rén, dù nǚ wèi ní, fàng bì wèi píng rén, shì shì yǒu lǐ. liú yī shí xǔ, wèi guāng běn yuē: rén guǐ dào shū, bù yí jiǔ zhù, cǐ yì shēn hèn. yán qì, rù táng zhōng suì miè. nán nǚ jí tā rén, dàn wén lǐ shì yán, wéi guāng běn jiàn ěr. chū guǎng yì jì
王光本,开元时为洛州别驾。春月,刺史使光本行县。去数日,其妻李氏暴卒。及还,追以不亲医药,意是枉死。居恒恸哭,哀感旁邻,后十余日,属诸子尽哭。光本因复恸哭百余声,忽见李氏自帏而出,靓妆炫服,有逾平素。光本辍哭,问其死事,李氏云:妾尚未得去,犹在此堂。闻君哀哭恸之甚,某在泉途,倍益凄感。语云:'生人过悲,使幽壤不安。'信斯言也。自兹以往,不欲主君如是,以累幽冥耳。因付嘱家人,度女为尼,放婢为平人,事事有理。留一食许,谓光本曰:人鬼道殊,不宜久住,此益深恨。言讫,入堂中遂灭。男女及他人,但闻李氏言,唯光本见耳。(出《广异记》)
yōu zhōu yá jiāng
幽州衙将
kāi yuán zhōng, yǒu yōu zhōu yá jiāng xìng zhāng zhě, qī kǒng shì, shēng wǔ zǐ ér zú. hòu qǔ qī lǐ shì, hàn dù hěn lì, nüè yù wǔ zǐ, qiě biān chuí zhī. wǔ zǐ bù kān qí kǔ, kū yú qí mǔ mù qián, mǔ hū yú zhǒng zhōng chū, fǔ qí zi, bēi tòng jiǔ zhī. yīn yǐ bái bù jīn tí shī zèng zhāng yuē: bù fèn chéng gù rén, yǎn tì měi yíng jīn. sǐ shēng jīn yǒu gé, xiāng jiàn yǒng wú yīn. xiá lǐ cán rǔ fěn, liú jiāng yǔ hòu rén. huáng quán wú yòng chǔ, hèn zuò zhǒng zhōng chén. yǒu yì huái nán nǚ, wú qíng yì rèn jūn. yù zhī cháng duàn chù, míng yuè zhào gū fén. wǔ zǐ dé shī, yǐ chéng qí fù. qí fù tòng kū, sù yú lián shuài, shuài shàng wén, chì lǐ shì jué yī bǎi, liú lǐng nán, zhāng tíng suǒ zhí. chū běn shì shī
开元中,有幽州衙将姓张者,妻孔氏,生五子而卒。后娶妻李氏,悍妒狠戾,虐遇五子,且鞭捶之。五子不堪其苦,哭于其母墓前,母忽于冢中出,抚其子,悲恸久之。因以白布巾题诗赠张曰:不忿成故人,掩涕每盈巾。死生今有隔,相见永无因。匣里残汝粉,留将与后人。黄泉无用处,恨作冢中尘。有意怀男女,无情亦任君。欲知肠断处,明月照孤坟。五子得诗,以呈其父。其父恸哭,诉于连帅,帅上闻,勅李氏决一百,流岭南,张停所职。(出《本事诗》)
wéi shì nǚ
韦氏女
luò yáng wéi shì, yǒu nǚ shū sè. shǎo gū, yǔ xiōng jū. lín yǒu cuī shì zi, kuī jiàn yuè zhī. hòu lù qí bì, suì lìng tōng yì, bìng yǒu zèng yí. nǚ yì sù zhī cuī yǒu fēng diào, nǎi xǔ zhī, qī yú zhú jiān hóng tíng zhī zhōng. hū yǒu yè lǚ shēng, yí cuī jiāng zhì, suì qián fù zhī. nǎi jiàn yī rén, shēn cháng qī chǐ, zhāng kǒu duō chún, mù rú diàn guāng, zhí lái qín nǚ. nǚ bēn zǒu jīng jiào, jiā rén chí huǒ shì zhī, dàn jiàn bái gǔ wěi jī, xuè liú mǎn dì. xiōng nǎi jí bì dé shí. shā qí bì ér jiǎn qí zhú yě. chū jīng tīng lù
洛阳韦氏,有女殊色。少孤,与兄居。邻有崔氏子,窥见悦之。厚赂其婢,遂令通意,并有赠遗。女亦素知崔有风调,乃许之,期于竹间红亭之中。忽有曳履声,疑崔将至,遂前赴之。乃见一人,身长七尺,张口哆唇,目如电光,直来擒女。女奔走惊叫,家人持火视之,但见白骨委积,血流满地。兄乃诘婢得实。杀其婢而剪其竹也。(出《惊听录》)
cuī shàng
崔尚
kāi yuán shí, yǒu cuī shàng zhě, zhe wú guǐ lùn, cí shén yǒu lǐ. jì chéng, jiāng jìn zhī. hū yǒu dào shì yì mén, qiú jiàn qí lùn. dú jìng, wèi shàng yuē: cí lǐ shén gōng, rán tiān dì zhī jiān, ruò yún wú guǐ, cǐ miù yǐ. shàng wèi: hé yǐ yán zhī? dào shì yuē: wǒ zé guǐ yě, qǐ kě wèi wú? jūn ruò jìn běn, dāng wèi zhū guǐ shén suǒ shā. bù rú fén zhī. yīn ér bú jiàn, jìng shī qí běn. chū xuán guài lù
开元时,有崔尚者,著《无鬼论》,词甚有理。既成,将进之。忽有道士诣门,求见其论。读竟,谓尚曰:词理甚工,然天地之间,若云无鬼,此谬矣。尚谓:何以言之?道士曰:我则鬼也,岂可谓无?君若进本,当为诸鬼神所杀。不如焚之。因而不见,竟失其本。(出《玄怪录》)
hé méi rén
河湄人
kāi yuán liù nián, yǒu rén pō zhōu yú hé méi zhě, jiàn àn biān kū gǔ, yīn tóu shí ér yǔ zhī. é wén kōng zhōng kuì xiè zhī shēng, jí shī yuē: wǒ běn hán dān shì, zhī yì sǐ hé méi. bù dé jiā rén kū, láo jūn xíng lù bēi. chū líng guài lù
开元六年,有人泊舟于河湄者,见岸边枯骨,因投食而与之。俄闻空中愧谢之声,及诗曰:我本邯郸士,祗役死河湄。不得家人哭,劳君行路悲。(出《灵怪录》)
zhōng guān
中官
yǒu zhōng guān xíng, sù yú guān pō guǎn, tuō jiàng shang, fù jǐn yī, dēng xià qǐn. hū jiàn yī tóng zǐ, pěng yī zūn jiǔ, chōng fēi ér rù. xù yǒu sān rén zhì yān, jiē gǔ yì guān, xiāng wèi yún: cuī cháng shì lái hé chí? é fù yǒu yī rén xù zhì, qī qī rán yǒu lí bié zhī yì, gài cuī cháng shì yě. jí zhì jǔ jiǔ, fù shī liáo jù, mò jí cuī cháng shì zhī cí yě. zhōng guān jiāng qǐ, sì rén xiāng gù, āi xiào ér qù, rú fēng yǔ zhī shēng. jí shì qí hù, jiōng bì rú jiù, dàn jiàn jiǔ zūn jí shī zài. zhōng guān yì zhī, dàn guǎn lì yún: lǐ rén yǒu huì zhě, shī qí jiǔ zūn. zhōng guān chū shì zhī, nǎi lǐ rén suǒ shī zhě. liáo jù gē yuē: chuáng tóu jǐn qīn bān fù bān, jià shàng zhū yī yīn fù yīn. kōng tíng lǎng yuè xián fù xián, yè cháng lù yuǎn shān fù shān. chū líng guài jí
有中官行,宿于官坡馆,脱绛裳,覆锦衣,灯下寝。忽见一童子,捧一樽酒,冲扉而入。续有三人至焉,皆古衣冠,相谓云:崔常侍来何迟?俄复有一人续至,凄凄然有离别之意,盖崔常侍也。及至举酒,赋诗聊句,末即崔常侍之词也。中官将起,四人相顾,哀啸而去,如风雨之声。及视其户,扃闭如旧,但见酒樽及诗在。中官异之,旦馆吏云:里人有会者,失其酒樽。中官出示之,乃里人所失者。聊句歌曰:床头锦衾斑复斑,架上朱衣殷复殷。空庭朗月闲复闲,夜长路远山复山。(出《灵怪集》)
wáng jiàn
王鑑
yǎn zhōu wáng jiàn, xìng gāng zhì, wú suǒ dàn wèi, cháng líng wǔ guǐ shén. kāi yuán zhōng, chéng zuì wǎng zhuāng, qù guō sān shí lǐ. jiàn bù shè cǐ lù, yǐ wǔ liù nián yǐ. xíng shí lǐ yǐ lái, huì rì mù. cháng lín xià jiàn yī fù rén, wèn jiàn suǒ wǎng. qǐng jì yī fú, ér hū bú jiàn. nǎi kāi fú shì zhī, jiē zhǐ qián kū gǔ zhī lèi. jiàn xiào yuē: yú guǐ nòng ěr gōng. cè mǎ qián qù, hū yù shí yú rén jù xiàng huǒ. shí tiān hán, rì yǐ hūn, jiàn xià mǎ yì zhī. huà shì suǒ jiàn, jiē wú yīng zhě. jiàn shì zhī, xiàng huǒ zhī rén bàn wú tóu, yǒu tóu zhě jiē yǒu miàn yī. jiàn jīng jù, shàng mǎ chí qù. yè ài, fāng zhì zhuāng, zhuāng mén yǐ bì. pín dǎ wú rén chū, suì dà jiào mà. é yǒu yī nú kāi mén, jiàn wèn yuē: nú bì bèi jīn bìng zài hé chǔ? lìng qǔ dēng ér huǒ sè qīng àn, jiàn nù, yù tà nú, nú yún: shí rì lái, yī zhuāng qī rén jí bìng, xiāng cì sǐ jǐn. jiàn wèn: rǔ qiě rú hé? dá yuē: yì yǐ sǐ yǐ. xiàng zhě wén láng jūn hū jiào, qǐ shī lái ěr. yīn hū diān pú, jì wú qì yǐ. jiàn dà jù, zǒu tóu bié cūn ér sù. zhōu suì, fā jí ér zú. chū líng yì jí, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū líng guài jí
兖州王鑑,性刚鸷,无所惮畏,常陵侮鬼神。开元中,乘醉往庄,去郭三十里。鑑不涉此路,已五六年矣。行十里已来,会日暮。长林下见一妇人,问鑑所往。请寄一袱,而忽不见。乃开袱视之,皆纸钱枯骨之类。鑑笑曰:愚鬼弄尔公。策马前去,忽遇十余人聚向火。时天寒,日已昏,鑑下马诣之。话适所见,皆无应者。鑑视之,向火之人半无头,有头者皆有面衣。鑑惊惧,上马驰去。夜艾,方至庄,庄门已闭。频打无人出,遂大叫骂。俄有一奴开门,鑑问曰:奴婢辈今并在何处?令取灯而火色青暗,鑑怒,欲挞奴,奴云:十日来,一庄七人疾病,相次死尽。鑑问:汝且如何?答曰:亦已死矣。向者闻郎君呼叫,起尸来耳。因忽颠仆,既无气矣。鑑大惧,走投别村而宿。周岁,发疾而卒。(出《灵异集》,明钞本、陈校本俱作出《灵怪集》)
lǐ lìng wèn
李令问
lǐ lìng wèn, kāi yuán zhōng wèi mì shū jiān, zuǒ qiān jí zhōu zhǎng shǐ. lìng wèn hǎo fú wán yǐn zhuàn, yǐ shē wén yú tiān xià. qí zhì lǘ yīng é zhī shǔ, cǎn dú qǔ wèi. tiān xià yán fú zhuàn zhě, mò bù zǔ shù lǐ jiān, yǐ wéi měi tán. lìng wèn zhì jí zhōu, rǎn jí, jiǔ zhī jiàn dǔ. cì shǐ yǐ qí míng shì, jiān shì tóng zōng, héng lìng yè kāi chéng mén, zòng lìng wèn jiā rén chū rù. cì shǐ zhī zǐ, cháng yè yǔ nú sī chū yóu. zhì chéng mén, yáo jiàn jiǎ zhàng shù bǎi rén, suí yī huǒ chē, dāng jiē ér xíng. jīng yuē: bù wén yǒu bīng, hé dé cǐ bèi? yì yù chí gào fù, qiě fù cì qí suǒ zhī. xún ér yǐ zhì chéng háo, huǒ chē cóng shuǐ shàng guò, céng bù zì miè, fāng zhī shì guǐ. zǒu tóu qí mén, mén yǐ bì. bù dé guī, suì bēn lìng wèn mén zhōng chù zhī. jì rù, huǒ chē yì zhì lìng wèn zhōng mén wài. qí zi suī kǒng jù, réng qiè kuī zhī. hū wén táng zhōng shí yú rén sòng jīng, jiǎ zhàng děng chí huí liáng jiǔ. yǒu yī zhū yī guǐ, jìng sān tī guān, shēng rú léi zhèn, jīng shēng wèi jué. huǒ chē yí shàng táng jiē, yáo jiàn táng zhōng dēng huǒ qīng jìng, shàng yǒu shí yú rén shì jí. zhū yī guǐ yòu jué chuāng líng, qí shēng rú qián, lìng wèn zuǒ yòu zhě jiē zǒu sàn. guǐ zì mén chí lìng wèn chū, suì zhì yú huǒ chē zhōng, qún guǐ yōng zhī ér qù. qí zi hái shě, shù qí shì. cì shǐ míng rì lìng rén wèn jí. lìng wèn jiā zhōng yú kǒu, wú gǎn qǐ zhě. shǐ zhě jiào hū fāng chū, yún: zuó yè bèi jīng, zhì jīn zhàn jù wèi yǐ. lìng wèn shī wèi guǐ suǒ zhì, zài táng xī běi chén zhòng chuáng zhī xià. jiā rén nǎi jí ér kū yān. chū líng guài lù, míng chāo běn chén xiào běn jù zuò chū líng guài jí
李令问,开元中为秘书监,左迁集州长史。令问好服玩饮馔,以奢闻于天下。其炙驴罂鹅之属,惨毒取味。天下言服馔者,莫不祖述李监,以为美谈。令问至集州,染疾,久之渐笃。刺史以其名士,兼是同宗,恒令夜开城门,纵令问家人出入。刺史之子,尝夜与奴私出游。至城门,遥见甲仗数百人,随一火车,当街而行。惊曰:不闻有兵,何得此辈?意欲驰告父,且复伺其所之。寻而已至城壕,火车从水上过,曾不渍灭,方知是鬼。走投其门,门已闭。不得归,遂奔令问门中处之。既入,火车亦至令问中门外。其子虽恐惧,仍窃窥之。忽闻堂中十余人诵经,甲仗等迟回良久。有一朱衣鬼,径三踢关,声如雷震,经声未绝。火车移上堂阶,遥见堂中灯火清静,尚有十余人侍疾。朱衣鬼又抉窗棂,其声如前,令问左右者皆走散。鬼自门持令问出,遂掷于火车中,群鬼拥之而去。其子还舍,述其事。刺史明日令人问疾。令问家中余口,无敢起者。使者叫呼方出,云:昨夜被惊,至今战惧未已。令问尸为鬼所掷,在堂西北陈重床之下。家人乃集而哭焉。(出《灵怪录》,明钞本、陈校本俱作出《灵怪集》)
sēng tāo guāng
僧韬光
qīng lóng sì sēng hé zhòng tāo guāng, xiāng yǔ yǒu shàn. tāo guāng fù píng rén, jiāng guī, wèi hé zhòng yuē: wú sān shù yuè bù lí jiā, shī ruò xíng, bì fǎng wǒ. hé zhòng xǔ zhī, yú liǎng yuè yú. yú liǎng yuè yú sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. hé zhòng wǎng zhōng dōu, dào chū fù píng, yīn xún tāo guāng. hé zhòng rì mù zhì, lí jū shàng yuǎn, lí jū shàng yuǎn sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. ér tāo guāng lái yíng zhī yuē: láo shī xiāng xún, gù lái yíng hòu. yǔ xíng lǐ yú, jiāng dào jiā. wèi hé zhòng yuē: běi qù jí shì wú jiā, shī dàn rù xū wǒ, wǒ yǒu shǎo wù, yào zhì cūn dōng, shǎo xuǎn dāng hái. yán yǐ dōng qù. hé zhòng guài zhī, qiè yán yuē: bǐ lái yíng hòu, hé yù zhī yě? yù dào jiā shè wú, hé wú qíng yě? zhì qí jiā kòu mén, tāo guāng fù kū ér chū yuē: tāo guāng shī bù xìng, wáng lái shí rì, bìn zài cūn dōng běi. cháng yán shī yù lái, hèn bù fèng jiàn. hé zhòng diào yàn bì, fù yǐn rù, yú tāo guāng cháng suǒ jū fáng shè zhī. hé zhòng wèi tāo guāng fù yuē: wú shì zhì cūn, ér tāo guāng shī zì yíng wú lái, xiāng yǔ tán huà lǐ yú. yù dào, zhǐ shì wú jiā ér dōng qù. yún yào zhì cūn dōng, shǎo xián dāng fǎn. wú dōu bù zhī shì guǐ, shì jiàn fù, fāng zhī zhī. tāo guāng fù mǔ jīng wèi hé zhòng yuē: bǐ jì xǔ lái, lái dāng zhí zhī. wú yù jiàn yě. yú shì yè jiǔ, tāo guāng fù lái, rù fáng wèi hé zhòng yuē: pín jū kè lái, wú yǐ gōng jǐ. hé zhòng qǐng tóng zuò, yīn zhí zhī jiào hū. qí fù yǔ jiā rén bìng zhì, bǐng zhú zhào zhī, xíng yán jiē tāo guāng yě. nà zhī wèng zhōng, yǐ pén fù zhī. wèng zhōng hū āi sù yuē: wú fēi tāo guāng shī, nǎi shǒu mù rén yě. zhī shī yǔ tāo guāng shī shàn, gù jiǎ wèi zhī. rú bù xiāng fán, kě shù zào cì, fàng wú hái yě. qí jiā bù kāi zhī, wèng zhōng wèng zhōng èr zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. mì qí qǐng zhuǎn kǔ. rì chū hòu què fù, rú jīng yáng fēi qù, ér hé zhòng yì hái. hòu bù fù jiàn hái hòu bù fù jiàn wǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yān. chū jì wén
青龙寺僧和众、韬光,相与友善。韬光富平人,将归,谓和众曰:吾三数月不离家,师若行,必访我。和众许之,逾两月余。(逾两月余四字原空缺,据许本、黄本补。)和众往中都,道出富平,因寻韬光。和众日暮至,离居尚远,(离居尚远四字原空缺,据许本、黄本补。)而韬光来迎之曰:劳师相寻,故来迎候。与行里余,将到家。谓和众曰:北去即是吾家,师但入须我,我有少务,要至村东,少选当还。言已东去。和众怪之,窃言曰:彼来迎候,何预知也?欲到家舍吾,何无情也?至其家扣门,韬光父哭而出曰:韬光师不幸,亡来十日,殡在村东北。常言师欲来,恨不奉见。和众吊唁毕,父引入,于韬光常所居房舍之。和众谓韬光父曰:吾适至村,而韬光师自迎吾来,相与谈话里余。欲到,指示吾家而东去。云要至村东,少闲当返。吾都不知是鬼,适见父,方知之。韬光父母惊谓和众曰:彼既许来,来当执之。吾欲见也。于是夜久,韬光复来,入房谓和众曰:贫居客来,无以供给。和众请同坐,因执之叫呼。其父与家人并至,秉烛照之,形言皆韬光也。纳之瓮中,以盆覆之。瓮中忽哀诉曰:吾非韬光师,乃守墓人也。知师与韬光师善,故假为之。如不相烦,可恕造次,放吾还也。其家不开之,瓮中(瓮中二字原空缺,据许本、黄本补。)密祈请转苦。日出后却覆,如惊飏飞去,而和众亦还。后不复见(还后不复见五字原空缺,据许本、黄本补。)焉。(出《纪闻》)
sēng yí guāng
僧仪光
qīng lóng sì chán shī yí guāng, háng yè zhì gāo. kāi yuán shí wǔ nián, yǒu zhāo shì qī sàng, qǐng zhī zhì jiā xiū fú. shī wǎng qí jiā shù rì, jū yú wǔ qián, dà shēn gōng yǎng. sú měi rén sǐ yè wū, jí yán qí shā chū rì, bì yǒu fáng hài, sǐ jiā duō chū bì zhī. qí yè, cháo shì jiā jiē chū běi mén qián qù, bù gào shī. shī dàn yú táng míng dēng sòng jīng, hū jiàn èr rén shì zhī. yè jiāng bàn, hū wén táng zhōng rén qǐ qǔ yī kāi mén shēng, yǒu yī fù rén chū táng, biàn wǎng chú zhōng yíng shí, jí shuǐ chuī huǒ. shī yǐ wéi jiā rén, bù zhī guài yě. jí jiāng shǔ, fù rén jìn shí, pěng pán lái qián, dú dài miàn yī, tú xiǎn. zài bài yán yuē: láo shī jiàng lín, jīn jiā rén zǒng chū, kǒng zhāi zhōu shī shí, dì zǐ gù qǐ, wèi shī zào zhī. shī zhī shì wáng rén, nǎi shòu qí xiàn. fāng zhù, zhù wèi bì, wén kāi táng běi hù shēng. fù rén huáng jù yuē: ér zi lái yǐ. yīn bēn fù táng nèi, zé wén kū. kū bì, jiā rén yè shī, wèn ān fǒu. jiàn pán zhōng zhōu, wèn shī yuē: dì zǐ děng yè lái shí bì yāng huò, bù lìng shī zhī, jiā zhōng wú rén, cǐ zhōu shuí suǒ zào? shī xiào bù dá, táng nèi qīng yī jīng yuē: wáng zhě yè lái shī hū héng wò, shǒu yǒu miàn wū, zú yòu rǎn ní. hé wèi yě? shī nǎi zhǐ suǒ zào zhōu yǐ shì zhī, qí jiā jīng yì yān. chū jì wén
青龙寺禅师仪光,行业至高。开元十五年,有朝士妻丧,请之至家修福。师往其家数日,居于庑前,大申供养。俗每人死谒巫,即言其杀出日,必有妨害,死家多出避之。其夜,朝士家皆出北门潜去,不告师。师但于堂明灯诵经,忽见二人侍之。夜将半,忽闻堂中人起取衣开门声,有一妇人出堂,便往厨中营食,汲水吹火。师以为家人,不之怪也。及将曙,妇人进食,捧盘来前,独带面衣,徒跣。再拜言曰:劳师降临,今家人总出,恐斋粥失时,弟子故起,为师造之。师知是亡人,乃受其献。方祝,祝未毕,闻开堂北户声。妇人惶遽曰:儿子来矣。因奔赴堂内,则闻哭。哭毕,家人谒师,问安否。见盘中粥,问师曰:弟子等夜来实避殃祸,不令师知,家中无人,此粥谁所造?师笑不答,堂内青衣惊曰:亡者夜来尸忽横卧,手有面汙,足又染泥。何谓也?师乃指所造粥以示之,其家惊异焉。(出《纪闻》)
ní yuán zhì
尼员智
guǎng jìng sì ní yuán zhì, cháng yǔ tóng lǚ yú zhōng nán shān zhōng jié xià. xià yè yuè míng xià, yǒu kū ér lái zhě, qí shēng xióng dà, shén bēi. jì zhì, nǎi yī rén, zhǎng bā chǐ yú, lì yú lú qián. shēng bù chuò, suì zhì yè bàn, shēng shén wū yè, tì lèi héng liú. ní děng zhí xīn zhèng niàn bù jù, ér kū zhě jìng bù yán ér qù. chū jì wén
广敬寺尼员智,尝与同侣于终南山中结夏。夏夜月明下,有哭而来者,其声雄大,甚悲。既至,乃一人,长八尺余,立于庐前。声不辍,遂至夜半,声甚呜咽,涕泪横流。尼等执心正念不惧,而哭者竟不言而去。(出《纪闻》)
yáng yuán yīng
杨元英
yáng yuán yīng, zé tiān shí wéi tài cháng qīng, kāi yuán zhōng, wáng yǐ èr shí zài. qí zi yīn zhì yě chéng fāng xuē jiā, shí qí fù kuàng zhōng jiàn. xīn yì zhī, wèn xuē shī: hé dé cǐ jiàn? yún: yǒu guì rén xíng zhuàng yī fú, jiàng lìng xiū lǐ, qī míng rì wǔ shí lái qǔ. zi yì shì fù shòu, fù yí fù zhǒng wéi rén suǒ kāi. zhì rì, yǔ dì tóng wǎng xuē shī jiā shì zhōng, cì zhī. zhì shí qǔ jiàn, nǎi qí fù yě, qí bái mǎ, yī fú rú shēng shí, cóng zhě wǔ liù rén. xiōng dì chū bài dào zuǒ, bēi tì jiǔ zhī. yuán yīng qǔ jiàn xià mǎ, yǐn zhū zǐ yú pì chǔ, fēn chǔ jiā shì. mò wèn: rǔ mǔ zài jiā fǒu? yún: hé zàng yǐ shí wǔ nián. yuán yīng yán: wǒ chū bù zhī. zài sān tàn xī, wèi zǐ yuē: wǒ yǒu gōng shì, bù huò jiǔ zhù. míng rì, rǔ děng kě zài zhì cǐ, dāng qǔ shǎo zī, zhù rǔ xīn kǔ. zi rú qī zhì, yuán yīng yì zhì, dé sān bǎi qiān, jiè zhī yún: shù rì xū yòng jìn. yán qì jué qù, zi děng suí háng tì qì. yuán yīng yòu wèi zǐ yuē: rǔ děng bù liǎo cǐ shì, rén guǐ lù shū, níng yǒu bǎi nián fù zǐ yé? yán qì jué qù. zi suí chěng chū shàng dōng mén, yáo wàng rù máng shān zhōng, shù shí bù hū yǐn bú jiàn. shù rì, shì jù dōu jǐn. sān rì hòu, shì rén jiē dé zhǐ qián. chū guǎng yì jì
杨元英,则天时为太常卿,开元中,亡已二十载。其子因至冶成坊削家,识其父圹中剑。心异之,问削师:何得此剑?云:有贵人形状衣服,将令修理,期明日五时来取。子意是父授,复疑父冢为人所开。至日,与弟同往削师家室中,伺之。至时取剑,乃其父也,骑白马,衣服如生时,从者五六人。兄弟出拜道左,悲涕久之。元英取剑下马,引诸子于僻处,分处家事。末问:汝母在家否?云:合葬已十五年。元英言:我初不知。再三叹息,谓子曰:我有公事,不获久住。明日,汝等可再至此,当取少资,助汝辛苦。子如期至,元英亦至,得三百千,诫之云:数日须用尽。言讫诀去,子等随行涕泣。元英又谓子曰:汝等不了此事,人鬼路殊,宁有百年父子耶?言讫诀去。子随骋出上东门,遥望入邙山中,数十步忽隐不见。数日,市具都尽。三日后,市人皆得纸钱。(出《广异记》)