shuǐ zú wèi rén
(水族為人)
zǐ lù zhǎng shuǐ xiàn gū sū nán zǐ yǒng kāng rén wáng sù fèi zhǎng fáng zhāng fú dīng chū
子路 長水縣 姑蘇男子 永康人 王素 費長房 張福 丁初
xiè fēi gù bǎo zōng wǔ chāng mín guǎ fù yán yǐn ér guǎng líng wáng nǚ yáng chǒu nú xiè zōng
謝非 顧保宗 武昌民 寡婦嚴 尹兒 廣陵王女 楊丑奴 謝宗
zǐ lù
子路
kǒng zǐ è yú chén, xián gē yú guǎn zhōng. yè yǒu yī rén, zhǎng jiǔ chǐ yú, zào yī gāo guān, zhà shēng dòng zuǒ yòu. zǐ lù yǐn chū, yǔ zhàn yú tíng, pū zhī zhī yuán zuò yī. jù míng chāo běn gǎi. yú dì. dì yuán zuò chí, jù míng chāo běn gǎi. nǎi shì dà tí yú yě, zhǎng jiǔ chǐ yú. kǒng zǐ tàn yuē: cǐ wù yě, hé wèi lái zāi? wú wén wù lǎo zé qún jīng yī zhī, yīn shuāi ér zhì, cǐ qí lái yě, qǐ yǐ wú yù è jué liáng, cóng zhě bìng hū? fū liù chù zhī wù, jí guī shé yú biē cǎo mù zhī shǔ, shén jiē néng wèi yāo guài, gù wèi zhī wǔ yǒu. wǔ xíng zhī fāng, jiē yǒu qí wù, yǒu zhě lǎo yě, gù wù lǎo zé wèi guài yǐ. shā zhī zé yǐ, fū hé huàn yān? chū sōu shén jì
孔子厄於陳,絃歌於館中。夜有一人,長九尺余,皂衣高冠,咤聲動左右。子路引出,與戰於庭,仆之(之原作一。據明抄本改。)於地。(「地」原作「池」,據明抄本改。)乃是大鯷魚也,長九尺余。孔子嘆曰:「此物也,何為來哉?吾聞物老則群精依之,因衰而至,此其來也,豈以吾遇厄絕糧,從者病乎?夫六畜之物,及龜蛇魚鱉草木之屬,神皆能為妖怪,故謂之五酉。五行之方,皆有其物,酉者老也,故物老則為怪矣。殺之則已,夫何患焉?」(出《搜神記》)
zhǎng shuǐ xiàn
長水縣
qín shí, zhǎng shuǐ xiàn yǒu tóng yáo yuē: chéng mén dāng yǒu xuè, zé xiàn méi wèi hú. yǒu lǎo yù wén zhī, yōu jù, dàn dàn wǎng kuī yān. mén wèi yù fù zhī, yù yán qí gù. yù qù hòu, mén wèi shā quǎn, yǐ xuè tú mén. yù yòu wǎng, jiàn xuè zǒu qù, bù gǎn gù. hū yǒu dà shuǐ, zhǎng yù méi xiàn. zhǔ bù hé gān rù bái lìng, lìng jiàn gàn yuē: hé hū zuò yú? gàn yuē: míng fǔ yì zuò yú yǐ! suì lún xiàn wèi gǔ. chū shén guǐ chuán
秦時,長水縣有童謠曰:「城門當有血,則陷沒為湖。」有老嫗聞之,憂懼,旦旦往窺焉。門衛欲縛之,嫗言其故。嫗去後,門衛殺犬,以血塗門。嫗又往,見血走去,不敢顧。忽有大水,長欲沒縣。主簿何干入白令,令見干曰:「何忽作魚?」干曰:「明府亦作魚矣!」遂淪陷為谷。(出《神鬼傳》)
gū sū nán zǐ
姑蘇男子
hòu hàn shí, gū sū yǒu nán zǐ, yī bái yī, guān zé, róng mào shén wěi, shēn zhǎng qī chǐ, méi mù shū lǎng. cóng zhě liù qī rén, biàn lì rén jiā, jiān tōng fù nǚ, zhòu yè bù wèi yú rén. rén yù yǎn bǔ, jí yǒu fēng yǔ, suī shǒu jùn yǒu bīng, yì bù gǎn zhì. gǒu fàn zhī zhě, wú bù bèi hài. yuè yú, shù rén zhào gǎo zài zhào, wén wú huàn, fàn zhōu jù lái. gǎo shì xià zhōu bù zhì gū sū běi dī shàng, yáo wàng cǐ yāo, jiàn lù rén zuǒ yòu bēn bì wú suǒ, gǎo yuē: cǐ wú rén suǒ huàn zhě yě. shí huì jī shǒu sòng tái shǐ, yù, yì bì zhī yú guǎn, gǎo yīn yè yān. shǒu sù zhī gǎo yǒu shù, shén xǐ. gǎo wèi jùn shǒu yuē: jūn bù yù jiàn hū? yīn qǐng shuǐ shāo xiāng, zhǎng xiào shù shēng, tiān fēng chuā zhì, wén kōng zhōng shù shí rén xiǎng yīng, gǎo zhì shǒu zhōng fú, fú qù rú fēng. qǐng kè, jiàn cǐ yāo rú yǒu rén chí zhì zhě, shén huáng jù, gǎo wèi yuē: hé gǎn huàn huò bù wèi? nǎi àn jiàn yuē: zhū zhī. biàn yǒu xuán fēng yōng chū. gǎo wèi shǒu yuē: kě shì zhī yǐ, shǐ wèi chū mén, yǐ bào qù cǐ bǎi bù, yǒu dà bái jiāo, zhǎng sān zhàng, duàn shǒu yú lù páng, yú liù qī zhě, jiē shēn shǒu yì chù, yì yuán tuó zhī lèi yě. zuǒ yòu guān zhě wàn yú rén, xián chēng zì cǐ wú huàn yǐ. chū sān wú jì
後漢時,姑蘇有男子,衣白衣,冠幘,容貌甚偉,身長七尺,眉目疏朗。從者六七人,遍歷人家,奸通婦女,晝夜不畏於人。人慾掩捕,即有風雨,雖守郡有兵,亦不敢制。苟犯之者,無不被害。月余,術人趙杲在趙,聞吳患,泛舟遽來。杲適下舟步至姑蘇北堤上,遙望此妖,見路人左右奔避無所,杲曰:「此吳人所患者也。」時會稽守送台使,遇,亦避之於館,杲因謁焉。守素知杲有術,甚喜。杲謂郡守曰:「君不欲見乎?」因請水燒香,長嘯數聲,天風歘至,聞空中數十人響應,杲擲手中符,符去如風。頃刻,見此妖如有人持至者,甚惶懼,杲謂曰:「何敢幻惑不畏?」乃按劍曰:「誅之。」便有旋風擁出。杲謂守曰:「可視之矣,使未出門,已報去此百步,有大白蛟,長三丈,斷首於路旁,餘六七者,皆身首異處,亦黿鼉之類也。左右觀者萬餘人,咸稱自此無患矣。(出《三吳記》)
yǒng kāng rén
永康人
wú sūn quán shí, yǒng kāng yǒu rén rù shān yù yī dà guī, jí zhú zhī. guī biàn yán yuē: yóu bù liáng shí, wèi jūn suǒ de. rén shén guài zhī, zài chū, yù shàng wú wáng. yè pō yuè lǐ, lǎn chuán yú dà sāng shù. xiāo zhōng, shù hū guī yuē: láo hū yuán xù, xī shì ěr yé? guī yuē: wǒ bèi jū zhí, fāng jiàn pēng qú. suī jǐn nán shān zhī qiáo, bù néng kuì wǒ. shù yuē: zhū gé yuán xùn bó shí, bì zhì xiāng kǔ. lìng qiú rú wǒ zhī tú, jì cóng ān chū? guī yuē: zǐ míng wú duō cí, huò jiāng jí ěr. shù jì ér zhǐ. jì zhì, quán mìng zhǔ zhī, fén chái bǎi chē, yǔ yóu rú gù. zhū gé kè yuē: rán yǐ lǎo sāng fāng shú. xiàn zhī rén réng shuō guī shù gòng yán, quán dēng shǐ fá qǔ, zhǔ guī lì làn. jīn pēng guī yóu duō yòng sāng xīn, yě rén gù hū guī wèi yuán xù yě. chū yì yuàn
吳孫權時,永康有人入山遇一大龜,即逐之。龜便言曰:「游不良時,為君所得。」人甚怪之,載出,欲上吳王。夜泊越里,纜舡於大桑樹。宵中,樹呼龜曰:「勞乎元緒,奚事爾耶?」龜曰:「我被拘縶,方見烹臞。雖盡南山之樵,不能潰我。」樹曰:「諸葛元遜博識,必致相苦。令求如我之徒,計從安出?」龜曰:「子明無多辭,禍將及爾。」樹寂而止。既至,權命煮之,焚柴百車,語猶如故。諸葛恪曰:「然以老桑方熟。」獻之人仍說龜樹共言,權登使伐取,煮龜立爛。今烹龜猶多用桑薪,野人故呼龜為元緒也。(出《異苑》)
wáng sù
王素
wú shǎo dì wǔ fèng yuán nián sì yuè, huì jī yú yáo xiàn bǎi xìng wáng sù, yǒu shì nǚ, nián shí sì, měi mào, lín lǐ shào nián qiú qǔ zhě pō zhòng, fù mǔ xī ér bù jià. cháng yī rì, yǒu shào nián, zī mào yù jié, nián èr shí yú, zì chēng jiāng láng, yuàn hūn cǐ nǚ. fù mǔ ài qí róng zhì, suì xǔ zhī. wèn qí jiā zú, yún: jū huì jī. hòu shù rì, lǐng sān sì fù rén, huò lǎo huò shǎo zhě, jí èr shào nián, jù zhì jiā. jiā zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. yīn chí zī cái yǐ wèi pìn, suì chéng hūn gòu. yǐ ér jīng nián, qí nǚ yǒu yùn, zhì shí èr yuè, shēng xià yī wù rú juàn náng, dà rú shēng, zài dì bù dòng. mǔ shén guài yì, yǐ dāo gē zhī, xī bái yú zi. sù yīn wèn jiāng láng: suǒ shēng jiē yú zi, bù zhī hé gù? sù yì wèi wù, jiāng láng yuē: wǒ suǒ bù xìng, gù chǎn cǐ yì wù. qí mǔ xīn dú yí jiāng láng fēi rén, yīn yǐ gào sù. sù mì lìng jiā rén, hòu jiāng láng jiě yī jiù qǐn, shōu qí suǒ zhe yī shì zhī, jiē yǒu lín jiǎ zhī zhuàng. sù jiàn zhī dà hài, mìng yǐ jù shí zhèn zhī, jí xiǎo, wén jiāng láng qiú yī fú bù dé, yì cháng gòu mà. xún wén yǒu wù yǎn bó, shēng zhèn yú wài, jiā rén jí kāi hù shì zhī, jiàn chuáng xià yǒu bái yú, zhǎng liù qī chǐ, wèi sǐ, zài dì bō lá. sù kǎn duàn zhī, tóu jiāng zhōng, nǚ hòu bié jià. chū sān wú jì
吳少帝五鳳元年四月,會稽餘姚縣百姓王素,有室女,年十四,美貌,鄰里少年求娶者頗眾,父母惜而不嫁。嘗一日,有少年,姿貌玉潔,年二十餘,自稱江郎,願婚此女。父母愛其容質,遂許之。問其家族,云:「居會稽。」後數日,領三四婦人,或老或少者,及二少年,俱至家。(「家」字原闕,據明抄本補。)因持資財以為聘,遂成婚媾。已而經年,其女有孕,至十二月,生下一物如絹囊,大如升,在地不動。母甚怪異,以刀割之,悉白魚子。素因問江郎:「所生皆魚子,不知何故?」素亦未悟,江郎曰:「我所不幸,故產此異物。」其母心獨疑江郎非人,因以告素。素密令家人,候江郎解衣就寢,收其所著衣視之,皆有鱗甲之狀。素見之大駭,命以巨石鎮之,及曉,聞江郎求衣服不得,異常詬罵。尋聞有物偃踣,聲震於外,家人急開戶視之,見床下有白魚,長六七尺,未死,在地撥剌。素砍斷之,投江中,女後別嫁。(出《三吳記》)
fèi zhǎng fáng
費長房
rǔ nán yǒu yāo, cháng zuò tài shǒu fú, yì fǔ mén chuí gǔ, jùn huàn zhī. jí fèi zhǎng fáng lái, zhī shì mèi, nǎi ā zhī. jí jiě yì guān kòu tóu, qǐ zì gǎi, biàn wèi lǎo biē, dà rú chē lún. zhǎng fáng lìng fù jiù tài shǒu fú, zuò yī zhá, chì gé bēi jūn, kòu tóu liú tì, chí zhá qù. shì zhī, yǐ zhá lì bēi biān, yǐ jǐng rào zhī ér sǐ. chū liè yì chuán
汝南有妖,常作太守服,詣府門椎鼓,郡患之。及費長房來,知是魅,乃呵之。即解衣冠叩頭,乞自改,變為老鱉,大如車輪。長房令復就太守服,作一札,敕葛陂君,叩頭流涕,持札去。視之,以札立陂邊,以頸繞之而死。(出《列異傳》)
zhāng fú
張福
pó yáng rén zhāng fú, chuán xíng hái, yě shuǐ biān hū jiàn yī nǚ zǐ, shén yǒu róng sè, zì chéng xiǎo zhōu. fú yuē: rǔ hé xìng? zuò cǐ qīng xíng, wú lì yǔ shǐ, kě rù jiàn jiù bì yǔ. yīn gòng xiāng diào, suì rù jiù fú qǐn. yǐ suǒ chéng xiǎo zhōu, xì fú chuán biān. sān gēng xǔ, yǔ qíng míng yuè, fú shì fù rén, nǎi yī dà tuó, yù zhí zhī, jù zǒu rù shuǐ. xiàng xiǎo zhōu, nǎi shì yī chá duàn, zhǎng zhàng yú. chū sōu shén jì
鄱陽人張福,舡行還,野水邊忽見一女子,甚有容色,自乘小舟。福曰:「汝何姓?作此輕行,無笠雨駛,可入見就避雨。」因共相調,遂入就福寢。以所乘小舟,系福舡邊。三更許,雨晴明月,福視婦人,乃一大鼉,欲執之,遽走入水。向小舟,乃是一槎段,長丈余。(出《搜神記》)
dīng chū
丁初
wú jùn wú xī yǒu shàng hú dà bēi, bēi lì dīng chū, tiān měi dà yǔ, zhé xún dī fáng. chūn shèng yǔ, chū chū xíng táng, rì mù jiān, gù hòu yǒu xiǎo fù rén, shàng xià qīng yī, dài qīng sǎn. zhuī hòu hū: chū yuàn dài wǒ! chū shí chàng rán, yì yù liú cì zhī, fù yí běn bù jiàn cǐ, jīn hū yǒu fù rén mào yīn yǔ xíng, kǒng bì guǐ wù. chū biàn jí xíng, gù jiàn fù rén, zhuī zhī yì sù. chū yīn jí zǒu, qù zhī zhuǎn yuǎn. gù shì fù rén, nǎi zì tóu bēi zhōng, sì rán zuò shēng, yī gài fēi sàn. shì shì dà cāng tǎ, yī sǎn jiē hé yè yě. cǐ tǎ huà wèi rén xíng, shù mèi nián shào zhě yě. chū sōu shén jì
吳郡無錫有上湖大陂,陂吏丁初,天每大雨,輒循堤防。春盛雨,初出行塘,日暮間,顧後有小婦人,上下青衣,戴青傘。追後呼:「初掾待我!」初時悵然,意欲留伺之,復疑本不見此,今忽有婦人冒陰雨行,恐必鬼物。初便疾行,顧見婦人,追之亦速。初因急走,去之轉遠。顧視婦人,乃自投陂中,汜然作聲,衣蓋飛散。視是大蒼獺,衣傘皆荷葉也。此獺化為人形,數媚年少者也。(出《搜神記》)
xiè fēi
謝非
dào shì dān yáng xiè fēi wǎng shí chéng yě mǎi fǔ hái, rì mù, bù jí jiā. shān zhōng yǒu miào, shě yú xī shuǐ shàng, rù zhōng sù, dà shēng yǔ yuē: wú shì tiān dì shǐ zhě, tíng cǐ sù. yóu wèi rén jié duó qí jīn, yì kǔ sāo sāo bù ān. yè èr gēng zhōng, yǒu lái zhì miào mén zhě, hū yuē: hé tóng. tóng yīng nuò. miào zhōng yǒu rén qì shì shuí? tóng yún: yǒu rén yán shì tiān dì shǐ zhě, shǎo qǐng biàn hái. xū yú, yòu yǒu lái zhě, hū tóng, wèn zhī rú qián, tóng dá rú gù, fù tàn xī ér qù. fēi jīng rǎo bù dé mián, suì qǐ. hū tóng wèn zhī: xiān lái zhě shì shuí? tóng dá yán: shì shuǐ biān xué zhōng bái tuó. rǔ shì hé děng wù? shì miào běi yán qiàn zhōng guī yě. fēi jiē yīn shí zhī. tiān míng biàn gào jū rén, yán: cǐ miào zhōng wú shén, dàn shì guī tuó zhī bèi, tú fèi jiǔ ròu sì zhī. jí jù chā lái, gòng wǎng fá zhī. zhū rén yì pō yí zhī, yú shì bìng huì fá jué, jiē shā zhī, suì huài miào jué sì. zì hòu ān jìng. chū sōu shén jì
道士丹陽謝非往石城冶買釜還,日暮,不及家。山中有廟,舍於溪水上,入中宿,大聲語曰:「吾是天帝使者,停此宿。」猶畏人劫奪其金,意苦搔搔不安。夜二更中,有來至廟門者,呼曰:「何銅。」銅應諾。「廟中有人氣是誰?」銅云:「有人言是天帝使者,少頃便還。」須臾,又有來者,呼銅,問之如前,銅答如故,復嘆息而去。非驚擾不得眠,遂起。呼銅問之:「先來者是誰?」銅答言:「是水邊穴中白鼉。」「汝是何等物?」「是廟北岩嵌中龜也。」非皆陰識之。天明便告居人,言:「此廟中無神,但是龜鼉之輩,徒費酒肉祀之。急具鍤來,共往伐之。」諸人亦頗疑之,於是並會伐掘,皆殺之,遂壞廟絕祀。自後安靜。(出《搜神記》)
gù bǎo zōng
顧保宗
gù bǎo zōng zì shì sì, jiāng xià rén yě, měi diào yú jiāng zhōng. cháng xià yè yú cǎo táng lín yuè wèi wò, hū yǒu yī rén xū fà hào rán, zì chēng wèi wēng, yǒu rú yú fù, zhí zhì táng xià, nǎi yī bǎo zōng, biàn jī jù ér zuò, wéi kū ér yǐ. bǎo zōng yuē: wēng hé zhì? bù yǔ, liáng jiǔ wèi bǎo zōng yuē: lù xíng shén kùn, yán bù dé sù. bǎo zōng yuē: wēng shì hé zhì? jīn hé wǎng? dá yuē: lái zì jiāng zhōu, fù guī jiāng xià. yán qì yòu kū. bǎo zōng yuē: wēng fēi yì rén hū? dá yuē: wǒ shí fēi rén, yǐ jūn xián tuì, gù lái xiāng huà. bǎo zōng yuē: yě rén yú diào, yòng shì láo shēng, hé xián tuì zhī yǒu? dá yuē: shì fāng bīng luàn, xián tuì hé cí? bǎo zōng yuē: jīn shì qīng píng, luàn dāng hé yǒu? dá yuē: jūn bù jiàn huán xuán zhī zhì yě? bǎo zōng yīn wèn: ruò shì yǒu bīng, kě yán suì yuè fǒu? wēng yuē: jīn bú shì lóng ān wǔ nián yé? bǎo zōng yuē: shì. yòu qū zhǐ fù kū, wèi zōng yuē: hòu nián yì hào. fù yī suì, huán xuán dào guó, dào guó wèi jǐ, wèi mǎo jīn suǒ bài. bǎo zōng yuē: mǎo jīn wèi shuí? dá yuē: jūn dāng hòu shí ěr. yán bà, fù wèi bǎo zōng yuē: bù jí èr shí rěn, dāng jiàn dà mìng biàn gé. bǎo zōng yuē: wēng yuǎn zhì, hé suǒ shí? dá yuē: qǐng jūn cháng shí. bǎo zōng yīn mìng shí sì shí sì yuán zuò bǐ jì, jù míng chāo běn gǎi. zhī. wēng shí qì, wèi bǎo zōng yuē: jīn xī fèng shǐ, xū xiàng qián jiāng, lái rì píng dàn, xìng yuàn guān zhī. yòu yuē: bǎi lǐ zhī zhōng, dú wǒ piān yì, gù yàn zāi xiáng, wǒ děng shì yě. zōng yuē: wèi shěn cǐ yán, hé yǐ yàn zhī? dá yuē: bīng jiǎ zhī zhào yě. yán qì nǎi chū. bǎo zōng sòng zhī yú hù wài, nǎi jué qù. jí xiǎo, zōng suì lín jiāng guān zhī, wén shuǐ fēng jiàn jí, yú jiē chū làng, jí mù bù zhī qí shù. guān zhě xiāng chuán, shǒu wěi bǎi yú lǐ, qí zhōng yǒu dà bái yú, zhǎng bǎi yú zhàng, xiāng shǒu sì wàng, yí shí nǎi méi. shì suì lóng ān wǔ nián liù yuè shí liù yuē yě. bǎo zōng dà yì zhī. hòu èr suì, gǎi lóng ān qī nián wèi yuán xìng, yuán xìng èr nián, shí yī yuè rén wǔ, huán xuán guǒ cuàn wèi. sān nián èr yuè, jiàn wǔ jiāng jūn liú yù qǐ yì bīng miè huán xuán, fù jìn ān dì wèi. hòu shí qī nián, liú yù shòu jìn chán. yī rú yú zhī suǒ yán. chū jiǔ jiāng jì
顧保宗字世嗣,江夏人也,每釣魚江中。嘗夏夜於草堂臨月未臥,忽有一人鬚髮皓然,自稱為翁,有如漁父,直至堂下,乃揖保宗,便箕踞而坐,唯哭而已。保宗曰:「翁何至?」不語,良久謂保宗曰:「陸行甚困,言不得速。」保宗曰:「翁適何至?今何往?」答曰:「來自江州,復歸江夏。」言訖又哭。保宗曰:「翁非異人乎?」答曰:「我實非人,以君閒退,故來相話。」保宗曰:「野人漁釣,用釋勞生,何閒退之有?」答曰:「世方兵亂,閒退何詞?」保宗曰:「今世清平,亂當何有?」答曰:「君不見桓玄之志也?」保宗因問:「若是有兵,可言歲月否?」翁曰:「今不是隆安五年耶?」保宗曰:「是。」又屈指復哭,謂宗曰:「後年易號。復一歲,桓玄盜國,盜國未幾,為卯金所敗。」保宗曰:「卯金為誰?」答曰:「君當後識耳。」言罷,復謂保宗曰:「不及二十稔,當見大命變革。」保宗曰:「翁遠至,何所食?」答曰:「請君常食。」保宗因命食飼(「食飼」原作「筆記」,據明抄本改。)之。翁食訖,謂保宗曰:「今夕奉使,須向前江,來日平旦,幸願觀之。」又曰:「百里之中,獨我偏異,故驗災祥,我等是也。」宗曰:「未審此言,何以驗之?」答曰:「兵甲之兆也。」言訖乃出。保宗送之於戶外,乃訣去。及曉,宗遂臨江觀之,聞水風漸急,魚皆出浪,極目不知其數。觀者相傳,首尾百餘里,其中有大白魚,長百餘丈,驤首四望,移時乃沒。是歲隆安五年六月十六曰也。保宗大異之。後二歲,改隆安七年為元興,元興二年,十一月壬午,桓玄果篡位。三年二月,建武將軍劉裕起義兵滅桓玄,復晉安帝位。後十七年,劉裕受晉禪。一如魚之所言。(出《九江記》)
wǔ chāng mín
武昌民
sòng gāo dì yǒng chū zhōng, zhāng chūn wèi wǔ chāng tài shǒu, shí yǒu rén jià nǚ, wèi jí shēng chē, nǚ hū rán shī guài, chū wài ōu jī rén, réng yún: jǐ bù lè jià. wū yún: shì xié mèi. jiāng nǚ zhì jiāng jì, suì jī gǔ, yǐ shù zhòu liáo. yì rì, yǒu yī qīng shé lái dào zuò suǒ, jí yǐ dà dīng dīng tóu. zhì rì zhōng, fù jiàn dà guī cóng jiāng lái, fú yú wū qián, wū yǐ zhū shū guī bèi zuò fú, qiǎn rù jiāng. zhì mù, yǒu dà bái tuó cóng jiāng chū, zhà chén zhà fú, guī suí hòu cuī bī. tuó zì fēn sǐ, mào lái, xiān rù màn màn yuán zuò mào, jù míng chāo běn gǎi. yǔ nǚ cí jué, tòng kū yún: shī qí tóng hào. yú shì jiàn chà. huò wèn mèi zhě guī yú yī wù, jīn ān dé yǒu sān? wū yún: shé shì chuán tōng, guī shì méi rén, tuó shì qí duì. suǒ huò sān wù, xī shā zhī. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
宋高帝永初中,張春為武昌太守,時有人嫁女,未及升車,女忽然失怪,出外毆擊人,仍云:「己不樂嫁。」巫云:「是邪魅。」將女至江際,遂擊鼓,以術咒療。翌日,有一青蛇來到坐所,即以大釘釘頭。至日中,復見大龜從江來,伏於巫前,巫以朱書龜背作符,遣入江。至暮,有大白鼉從江出,乍沉乍浮,龜隨後催逼。鼉自分死,冒來,先入幔(「幔」原作「帽」,據明抄本改。)與女辭訣,慟哭云:「失其同好。」於是漸差。或問魅者歸於一物,今安得有三?巫云:「蛇是傳通,龜是媒人,鼉是其對。」所獲三物,悉殺之。(出《廣古今五行記》)
guǎ fù yán
寡婦嚴
jiàn kāng dà xià yíng guǎ fù yán, sòng yuán jiā chū, yǒu rén chēng huá dū yǔ yán jié hǎo. jiē zú yè jiàn yī zhàng fū xíng zào hù jūn fǔ, fǔ zài jiàn yáng mén nèi. jiē zú ā wèn, dá yún: wǒ huá dū hái fǔ. jìng yán xī qiáng yù rù, jiē zú yǐ qí fàn yè, yāo jī zhī, nǎi biàn wèi tuó, chá qí suǒ chū rù chù, shén yíng huá, tōng fǔ zhōng chí. chí xiān yǒu tuó kū, suì jiǔ yīn néng wèi mèi, shā zhī suì jué. chū yì yuàn
建康大夏營寡婦嚴,宋元嘉初,有人稱華督與嚴結好。街卒夜見一丈夫行造護軍府,府在建陽門內。街卒呵問,答云:「我華督還府。」徑沿西牆欲入,街卒以其犯夜,邀擊之,乃變為鼉,察其所出入處,甚瑩滑,通府中池。池先有鼉窟,歲久因能為魅,殺之遂絕。(出《異苑》)
yǐn ér
尹兒
ān chéng mín yǐn ér, sòng yuán jiā zhōng, fù zàn chū, lìng shǒu shě. hū jiàn yī rén, nián kě èr shí, qí mǎ zhāng dòu sǎn, cóng zhě sì rén, yī bìng huáng sè, cóng dōng fāng lái, yú mén hū yǐn ér, qiú zàn jì xī. yīn rù shě zhōng tíng xià, zuò hú chuáng, yī rén zhuō sǎn fù zhī. yǐn ér kàn qí yī xī wú fèng, wǔ sè lán bān, shì lín jiǎ ér fēi máo yě. yǒu qǐng, yǔ jiāng zhì, cǐ rén shàng mǎ qù, gù yǔ yǐn ér yuē: míng dāng gèng lái. nǎi xī xíng, niè xū ér shēng. xū yú, yún qì sì hé, bái zhòu wèi zhī huì míng. míng rì, dà shuǐ bào zhì, chuān gǔ fèi yǒng, qiū hè miǎo màn. jiāng yān yǐn shě, hū jiàn dà yú, zhǎng sān zhàng yú, pán qū dāng shuǐ chōng, yǐn zú nǎi miǎn piào dàng zhī huàn. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
安城民尹兒,宋元嘉中,父暫出,令守舍。忽見一人,年可二十,騎馬張斗傘,從者四人,衣並黃色,從東方來,於門呼尹兒,求暫寄息。因入舍中庭下,坐胡床,一人捉傘覆之。尹兒看其衣悉無縫,五色斕斑,似鱗甲而非毛也。有頃,雨將至,此人上馬去,顧語尹兒曰:「明當更來。」乃西行,躡虛而升。須臾,雲氣四合,白晝為之晦螟。明日,大水暴至,川谷沸涌,丘壑淼漫。將淹尹舍,忽見大魚,長三丈余,盤屈當水沖,尹族乃免漂蕩之患。(出《廣古今五行記》)
guǎng líng wáng nǚ
廣陵王女
shā mén zhú sēng yáo de shén zhòu, yóu néng zhì xié. guǎng líng wáng jiā nǚ bìng xié, yáo zhì zhī. rù mén, míng mù mà yún: lǎo mèi bù niàn shǒu dào ér gān fàn rén! nǚ nǎi dà kū yún: rén shā wǒ fū! mèi zài qí cè yuē: wú mìng jǐn yú jīn! yīn xū xī, yòu yuē: cǐ shén bù kě yǔ shì. nǎi chéng lǎo tuó, zǒu chū tíng zhōng, yáo lìng pū shā zhī yě. chū zhì guài
沙門竺僧瑤得神咒,尤能治邪。廣陵王家女病邪,瑤治之。入門,瞑目罵云:「老魅不念守道而干犯人!」女乃大哭云:「人殺我夫!」魅在其側曰:「吾命盡於今!」因虛欷,又曰:「此神不可與事。」乃成老鼉,走出庭中,瑤令仆殺之也。(出《志怪》)
yáng chǒu nú
楊丑奴
hé nán yáng chǒu nú cháng yì zhāng ān hú bá pú, jiāng míng, jiàn yī nǚ zǐ, yī shang bù shèn xiān jié, ér róng mào měi, chéng chuán zài cài, qián jiù chǒu nú. jiā hú cè, bī mù bù dé fǎn, pián pián zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. tíng zhōu jì zhù. jiè shí qì yǐ shí, pán zhōng yǒu gān yú shēng cài. shí bì, yīn xì xiào, chǒu nú gē cháo zhī, nǚ dá yuē: jiā zài xī hú cè, rì mù yáng guāng tuí. tuō yīn yù liáng zhǔ, bù jué kuān zhōng huái. é miè huǒ gòng qǐn, jué yǒu sāo qì, yòu shǒu zhǐ shén duǎn, nǎi yí shì mèi. cǐ wù zhī rén yì, jù chū hù, biàn wèi tǎ, jìng zǒu rù shuǐ. chū zhēn yì zhì
河南楊丑奴常詣章安湖拔蒲,將暝,見一女子,衣裳不甚鮮潔,而容貌美,乘船載菜,前就丑奴。家湖側,逼暮不得返,便(「便」字原空缺,據明抄本補。)停舟寄住。借食器以食,盤中有乾魚生菜。食畢,因戲笑,丑奴歌嘲之,女答曰:「家在西湖側,日暮陽光頹。托蔭遇良主,不覺寬中懷。」俄滅火共寢,覺有臊氣,又手指甚短,乃疑是魅。此物知人意,遽出戶,變為獺,徑走入水。(出《甄異志》)
xiè zōng
謝宗
huì jī wáng guó lì xiè zōng fù jiǎ, jīng wú gāo qiáo, tóng chuán rén zhì shì, zōng dú zài chuán. yǒu yī nǚ zǐ, zī xìng wǎn wǎn, lái yì chuán, yīn xiāng wèi xì. nǚ jí liú sù huān yàn, nǎi qiú jì zài, zōng xǔ zhī. zì ěr chuán rén xī xī wén yán xiào. hòu yú nián, wǎng lái mí shù. tóng fáng mì cì, bù jiàn yǒu rén, zhī shì yāo mèi, suì gòng yǎn bèi. liáng jiǔ, dé yī wù, dà rú zhěn. xū yú, yòu huò èr wù, bìng xiǎo rú quán, shì zhī, nǎi shì sān guī. zōng bēi sī, shù rì fāng wù, xiàng shuō rú shì yún: cǐ nǚ zǐ yī suì shēng èr nán, dà zhě míng dào mǐn, xiǎo zhě míng dào xìng. zōng yòu yún: cǐ nǚ zǐ jí èr ér, chū bèi suǒ zhī shí dà bù, xíng bìng suō xiǎo, wèi zōng yuē: kě qǔ wǒ zhěn tóu zhī. shí zú shū dào míng wèi láng zhōng lìng, lóng sān guī shì zhī. chū zhì guài
會稽王國吏謝宗赴假,經吳皋橋,同船人至市,宗獨在船。有一女子,姿性婉娩,來詣船,因相為戲。女即留宿歡宴,乃求寄載,宗許之。自爾船人夕夕聞言笑。後逾年,往來彌數。同房密伺,不見有人,知是妖魅,遂共掩被。良久,得一物,大如枕。須臾,又獲二物,並小如拳,視之,乃是三龜。宗悲思,數日方悟,向說如是云:「此女子一歲生二男,大者名道愍,小者名道興。」宗又云:「此女子及二兒,初被索之時大怖,形並縮小,謂宗曰:『可取我枕投之。』」時族叔道明為郎中令,籠三龜示之。(出《志怪》)