shuǐ zú wèi rén
(水族為人)
zhāng fāng zhōng dào jìn ān mín liú wàn nián wēi shēng liàng lú táng péng chéng nán zǐ zhū fǎ gōng
張方 鍾道 晉安民 劉萬年 微生亮 蘆塘 彭城男子 朱法公
wáng huàn cài xìng lǐ zēng xiāo téng liǔ zhèn suí wén dì dà xìng cūn wàn qǐng bēi zhǎng xū guó
王奐 蔡興 李增 蕭騰 柳鎮 隋文帝 大興村 萬頃陂 長須國
zhāng fāng
張方
guǎng líng xià shì miào, sòng yuán jiā shí bā nián, zhāng fāng nǚ dào xiāng sòng qí fū xù běi xíng, rì mù, sù cí mén xià. yè yǒu yī wù, jiǎ zuò qí xù lái yún: lí qíng nán qiǎn, bù néng biàn qù. dào xiāng é hūn huò shī cháng. shí yǒu wáng zuǎn zhě néng zhì xié, yí dào xiāng bèi mèi, qǐng zhì zhī. shǐ xià zhēn, yǒu yī tǎ cóng nǚ bèi nèi zǒu rù qián gǎng, dào xiāng jí biàn yù. chū yì yuàn
廣陵下市廟,宋元嘉十八年,張方女道香送其夫婿北行,日暮,宿祠門下。夜有一物,假作其婿來云:「離情難遣,不能便去。」道香俄昏惑失常。時有王纂者能治邪,疑道香被魅,請治之。始下針,有一獺從女被內走入前港,道香疾便愈。(出《異苑》)
zhōng dào
鍾道
sòng yǒng xìng xiàn lì zhōng dào dé zhòng bìng chū chà, qíng yù bèi cháng. xiān lè bái hè xū zhōng nǚ zǐ, zhì shì yóu cún xiǎng yān. hū jiàn cǐ nǚ zǐ zhèn yī ér lái, jí yǔ yàn hǎo. shì hòu shù zhì, dào yuē: wú shén yù jī shé xiāng. nǚ yuē: hé nán? nǎi jū xiāng mǎn shǒu, yǐ shòu dào. dào yāo nǚ tóng hán jǔ zhī, nǚ yuē: wǒ qì sù fāng, bù jiǎ cǐ. nǚ zǐ chū hù, gǒu hū jiàn, suí zǎ shā zhī, nǎi shì lǎo tǎ. kǒu xiāng jí tǎ fèn, dùn jué chòu huì. chū yōu míng lù
宋永興縣吏鍾道得重病初差,情慾倍常。先樂白鶴墟中女子,至是猶存想焉。忽見此女子振衣而來,即與燕好。是後數至,道曰:「吾甚欲雞舌香。」女曰:「何難?」乃掬香滿手,以授道。道邀女同含咀之,女曰:「我氣素芳,不假此。」女子出戶,狗忽見,隨咋殺之,乃是老獺。口香即獺糞,頓覺臭穢。(出《幽明錄》)
jìn ān mín
晉安民
jìn ān jùn mín duàn xī qǔ yú, hū yǒu yī rén zhe bái qià, huáng liàn dān yī, lái yì zhī, jí tóng yǐn zhuàn. zhuàn bì, yǔ zhī yuē: míng rì qǔ yú, dāng yǒu dà yú shén yì, zuì zài qián, shèn wù shā. míng rì, guǒ yǒu dà yú, zhǎng qī bā zhàng, jìng lái chōng wǎng, qí rén jí lài shā zhī. pò fù, jiàn suǒ shí fàn xī yǒu. qí rén jiā sǐ wáng lüè jǐn. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
晉安郡民斷溪取魚,忽有一人著白帢,黃練單衣,來詣之,即同飲饌。饌畢,語之曰:「明日取魚,當有大魚甚異,最在前,慎勿殺。」明日,果有大魚,長七八丈,徑來沖網,其人即賴殺之。破腹,見所食飯悉有。其人家死亡略盡。(出《廣古今五行記》)
liú wàn nián
劉萬年
sòng hòu fèi dì yuán huī sān nián, jīng kǒu shù jiāng liú wàn nián yè xún yú běi gù shān xī, jiàn èr nán zǐ, róng zhǐ duān lì, jié bái rú yù, yáo hū wàn nián wèi yuē: jūn yǔ jīn dì xìng zú jìn yuǎn? wàn nián yuē: wàng yì xìng tóng. yī rén yuē: rǔ suī zú yì, kǒng huò lái jí. wàn nián yuē: wú yǒu hé guò? dá yuē: qù wèi, huò jí bù jí. wàn nián jiàn èr rén suǒ yán, yì yì zhī. wàn nián wèi èr rén: shēn xiè yù wén, hé yòng jiàn chóu. wàn nián yù qǐng guī zhèn, èr rén yuē: wú fēi shì rén, bù shí shì wù. wàn nián yǔ yǔ zhī cì, huà wèi yú, fēi rù jiāng qù. wàn nián yì rì tuō jí, suì bà qí wèi, hòu guǒ rú yú suǒ yán. chū jiāng biǎo yì tóng lù
宋後廢帝元徽三年,京口戍將劉萬年夜巡於北固山西,見二男子,容止端麗,潔白如玉,遙呼萬年謂曰:「君與今帝姓族近遠?」萬年曰:「望異姓同。」一人曰:「汝雖族異,恐禍來及。」萬年曰:「吾有何過?」答曰:「去位,禍即不及。」萬年見二人所言,益異之。萬年謂二人:「深謝預聞,何用見酬。」萬年欲請歸鎮,二人曰:「吾非世人,不食世物。」萬年與語之次,化為魚,飛入江去。萬年翌日託疾,遂罷其位,後果如魚所言。(出《江表異同錄》)
wēi shēng liàng
微生亮
míng yuè xiá zhōng yǒu èr xī dōng xī liú, sòng shùn dì shēng píng èr nián, xī rén wēi shēng liàng diào dé yī bái yú zhǎng sān chǐ, tóu zhì chuán zhōng, yǐ cǎo fù zhī. jí guī qǔ pēng, jiàn yī měi nǚ zài cǎo xià, jié bái duān lì, nián kě shí liù qī. zì yán: gāo táng zhī nǚ, ǒu huà yú yóu, wèi jūn suǒ de. liàng jiān yuē: jì wèi rén, néng wèi qī fǒu? nǚ yuē: míng qì shǐ rán, hé wèi bù dé. qí hòu sān nián wèi liàng qī, hū yuē: shù yǐ zú yǐ, qǐng guī gāo táng. liàng yuē: hé shí fù lái? dá yuē: qíng bù kě wàng zhě, yǒu sī fù zhì. qí hòu yī suì sān sì wǎng lái, bù zhī suǒ zhōng. chū sān xiá jì
明月峽中有二溪東西流,宋順帝昇平二年,溪人微生亮釣得一白魚長三尺,投置舡中,以草覆之。及歸取烹,見一美女在草下,潔白端麗,年可十六七。自言:「高唐之女,偶化魚游,為君所得。」亮間曰:「既為人,能為妻否?」女曰:「冥契使然,何為不得。」其後三年為亮妻,忽曰:「數已足矣,請歸高唐。」亮曰:「何時復來?」答曰:「情不可忘者,有思復至。」其後一歲三四往來,不知所終。(出《三峽記》)
lú táng
蘆塘
lěi yáng xiàn dōng běi yǒu lú táng bā jiǔ qǐng, qí shēn bù kě cè. zhōng yǒu dà yú, dāng zhì wǔ rì, yī fèn yuè chū shuǐ, dà kě sān wéi, qí zhuàng yì cháng. měi chū shuǐ, zé xiǎo yú bēn bèng, suí shuǐ shàng àn, bù kě shèng jì. yòu yún, cǐ táng yǒu jiāo yú, wǔ rì yī huā, huò wèi měi fù rén, huò wèi měi nán zǐ, zhì yú biàn luàn yóu duō. jùn rén xiāng jiè, gù bù gǎn yǒu hài xīn. hòu wèi léi diàn suǒ jī, cǐ táng suì gàn. chū lù yì jì
耒陽縣東北有蘆塘八九頃,其深不可測。中有大魚,當至五日,一奮躍出水,大可三圍,其狀異常。每出水,則小魚奔迸,隨水上岸,不可勝計。又雲,此塘有鮫魚,五日一化,或為美婦人,或為美男子,至於變亂尤多。郡人相戒,故不敢有害心。後為雷電所擊,此塘遂干。(出《錄異記》)
péng chéng nán zǐ
彭城男子
péng chéng yǒu nán zǐ qǔ fù bù yuè zhī, zài wài sù yuè yú rì. fù yuē: hé gù bù fù rù? nán yuē: rǔ yè zhé chū, wǒ gù bù rù. fù yuē: wǒ chū bù chū. xù jīng. fù yún: jūn zì yǒu yì zhì, dāng wèi tā suǒ huò ěr. hòu yǒu zhì zhě, jūn biàn bào liú zhī, suǒ huǒ zhào shì zhī, wèi hé wù? hòu suǒ yuàn hái zhì, gù zuò qí fù, qián què wèi rù, yǒu yī rén cóng hòu tuī lìng qián, jí shàng chuáng, xù zhuō zhī yuē: yè yè chū hé wèi? fù yuē: jūn yǔ dōng shě nǚ wǎng lái, ér jīng yù tuō guǐ mèi, yǐ qián yuē míng chāo běn yuē zuò nà xiāng yǎn ěr. xù fàng zhī, yǔ gòng wò, yè bàn xīn wù. nǎi jì yuē: mèi mí rén, fēi shì wǒ fù yě. nǎi xiàng qián lǎn zhuō, dà hū qiú huǒ, shāo shāo suō xiǎo, fā ér shì zhī, dé yī lǐ yú zhǎng èr chǐ. chū liè yì chuán
彭城有男子娶婦不悅之,在外宿月余日。婦曰:「何故不復入?」男曰:「汝夜輒出,我故不入。」婦曰:「我初不出。」婿驚。婦云:「君自有異志,當為他所惑耳。後有至者,君便抱留之,索火照視之,為何物?」後所願還至,故作其婦,前卻未入,有一人從後推令前,即上床,婿捉之曰:「夜夜出何為?」婦曰:「君與東舍女往來,而驚欲托鬼魅,以前約(明抄本「約」作「納」)相掩耳。」婿放之,與共臥,夜半心悟。乃計曰:「魅迷人,非是我婦也。」乃向前攬捉,大呼求火,稍稍縮小,發而視之,得一鯉魚長二尺。(出《列異傳》)
zhū fǎ gōng
朱法公
shān yīn zhū fǎ gōng zhě, cháng chū xíng, qì yú tái chéng dōng jú shù xià. hū yǒu nǚ zǐ, nián kě shí liù qī, xíng shén duān lì, báo wǎn, qiǎn bì yǔ fǎ gōng xiāng wén. fāng xī, yù yì sù, zhì rén dìng hòu, nǎi lái, zì chēng xìng tán, zhù zài chéng cè. yīn gòng mián qǐn, zhì xiǎo ér yún: míng rì fù lái. rú cǐ shù yè. měi xiǎo qù, bì zhé lái yíng. fù yǒu nán zǐ, kě liù qī suì, duān lì kě ài, nǚ yún shì qí dì. hòu xiǎo qù, nǚ yī qún kāi, jiàn guī wěi jí guī jiǎo, fǎ gōng fāng wù shì mèi, yù zhí zhī. xiàng xī fù lái, jí rán huǒ zhào mì, xún shī suǒ zài. chū xù yì jì
山陰朱法公者,嘗出行,憩於台城東桔樹下。忽有女子,年可十六七,形甚端麗,薄晚,遣婢與法公相聞。方夕,欲詣宿,至人定後,乃來,自稱姓檀,住在城側。因共眠寢,至曉而云:「明日復來。」如此數夜。每曉去,婢輒來迎。復有男子,可六七歲,端麗可愛,女雲是其弟。後曉去,女衣裙開,見龜尾及龜腳,法公方悟是魅,欲執之。向夕復來,即然火照覓,尋失所在。(出《續異記》)
wáng huàn
王奐
qí wáng huàn zì jiàn yè jiāng zhī zhǔ gōng, zhì jiāng zhōu, pō zhōu yú àn. yè shēn, fēng shēng yuè yíng. hū wén qián zhōu shàng yǒu shí yú rén xuān zào, jiē nǚ zǐ zhī yīn. huàn yì zhī, wèi zhū rén yuē: jiāng zhǔ zhōng qǐ yǒu shì rén yě. nǎi dú zhào xiǎo zhōu, qǔ jiā lú zhī yīn, xún zhōu běi àn, ér yú cóng wěi zhōng jiàn shí yú nǚ zǐ, huò yī lǜ, huò yī qīng bì, bàn zuò bàn lì. zuò zhě yī nǚ zǐ qì ér yán yuē: wǒ shǐ yǔ zǐ mèi tóng jū yīn zhái, zhǎng zài jiāng hàn, bù yì zhū niáng, xū wèi shàng xiá xiǎo ér suǒ qǔ, nǎi zhì fēn lí. lì zhě yī nǚ zǐ tàn yuē: cháo shuǐ yǒu huí, ér wǒ cǐ qù, yīng wú fǎn rì. yán wèi jìng, běi fēng wēi qǐ. lì zhě yuē: cháo zhì yǐ, kě yǐ hái jiā. huàn jí cóng lú wěi zhōng chū bǔ, xī huà wèi guī, rù shuǐ ér qù. chū jiǔ jiāng jì
齊王奐自建業將之渚宮,至江州,泊舟於岸。夜深,風生月瑩。忽聞前洲上有十餘人喧噪,皆女子之音。奐異之,謂諸人曰:「江渚中豈有是人也。」乃獨棹小舟,取葭蘆之陰,循洲北岸,而於藂葦中見十餘女子,或衣綠,或衣青碧,半坐半立。坐者一女子泣而言曰:「我始與姊妹同居陰宅,長在江漢,不意諸娘,虛為上峽小兒所娶,乃至分離。」立者一女子嘆曰:「潮水有回,而我此去,應無返日。」言未竟,北風微起。立者曰:「潮至矣,可以還家。」奐急從蘆葦中出捕,悉化為龜,入水而去。(出《九江記》)
cài xìng
蔡興
jìn líng mín cài xìng hū dé kuáng jí, gē yín bù héng, cháng kōng zhōng yǔ shù rén yán xiào. huò yún: dāng zài qǔ shuí nǚ! fù yī rén yún: jiā yǐ duō. hòu yè, hū wén shí yú rén jiāng wù rù lǐ rén liú yú zhī jiā. yú zhī bá dāo chū hòu hù, jiàn yī rén hēi sè, dà mà yuē: wǒ hú zhǎng, lái yì rǔ, ér yù shā wǒ! jí huàn qún bàn: hé bù zhù yú yé? yú zhī jí fèn dāo luàn kǎn, dé yī dà tuó jí lí. chū yōu míng lù
晉陵民蔡興忽得狂疾,歌吟不恆,常空中與數人言笑。或云:「當再取誰女!」復一人云:「家已多。」後夜,忽聞十餘人將物入里人劉余之家。余之拔刀出後戶,見一人黑色,大罵曰:「我湖長,來詣汝,而欲殺我!」即喚群伴:「何不助余耶?」余之即奮刀亂砍,得一大鼉及狸。(出《幽明錄》)
lǐ zēng
李增
yǒng yáng rén lǐ zēng xíng jīng dà xī, jiàn èr jiāo fú yú shuǐ shàng, fā shǐ shè zhī, yī jiāo zhōng yān. zēng guī, yīn fù chū shì, yǒu nǚ zǐ, sù fú xián lèi, zhuō suǒ shè jiàn. zēng guài ér wèn yān, nǚ dá zhī: hé yòng wèn yān? wèi bào ruò shì! biàn yǐ xiāng hái, shòu shǐ ér miè, zēng è ér zhòu zǒu, wèi dá jiā, bào sǐ yú lù. chū yì yuàn
永陽人李增行經大溪,見二蛟浮於水上,發矢射之,一蛟中焉。增歸,因復出市,有女子,素服銜淚,捉所射箭。增怪而問焉,女答之:「何用問焉?為暴若是!」便以相還,授矢而滅,增惡而驟走,未達家,暴死於路。(出《異苑》)
xiāo téng
蕭騰
xiāng yáng jīn chéng nán mén wài dào dōng, yǒu cān zuǒ xiè, jiù chuán shén xiōng, zhù zhě bù sǐ bì bìng. liáng zhāo míng tài zǐ lín zhōu, gěi fǔ liáo lǚ xiū qiàn. xiū qiàn cháng zài tīng shì běi tóu mián, guǐ qiān xiū qiàn, xiū qiàn zhuì dì. jiǔ zhī wù. é ér xiū qiàn yǒu zuì cì sǐ. hòu jīn xiào téng chū shàng, zhì yáng kǒu àn, hū yǒu yī zhàng fū zhe bái shā gāo shì mào, wū bù kù, pī páo zào téng. yí qí fú yì, jù zhī. xíng shù lǐ fù zhì, qiú jì zài, téng zhuǎn yí yān, rú cǐ shù huí, ér téng yǒu jì qiè shù rén, jǔ zhǐ suǒ wèi, shāo yì cháng rì, gē xiào bēi tí, wú fù héng jié. jí téng zhì xiāng yáng, cǐ rén yì jīng rì yī lái, hòu lèi chén bù qù. hǎo pī páo fù kù, kuà gǒu ér xíng, huò biàn yì é qǐng, yǒng shī gē yáo, yán xiào zì ruò, zì chēng shì zhōu yú, héng zhǐ téng shě. téng bèi wèi ráng qiǎn zhī shù, yǒu shí zàn qù, xún fù lái. téng yòu lǐng mén shēng èr shí rén, bá dāo kǎn zhī, huò tiào shàng shì liáng, zǒu rù lín zhōng, lái wǎng xùn sù, jìng bù kě dé. nǎi rù qiè píng fēng lǐ, zuò gē yuē: féng huān yáng kǒu àn, jié ài táo lín jīn. hú táo zhì qù ròu, yà rǔ bù shí rén. qǐng zhī, yǒu dào shì zhào tán yì wèi téng shè tán, zhì jiào xíng jìn. zì dào shì rù mén, zhū qiè bìng bēi jiào, ruò jiāng yuǎn bié. é ér yī guī jìng chǐ yú, zì dào tán ér sǐ, zhū qiè yì chà, téng qiè shēng mào xī bù duō. zī yì cān jūn wéi yán biàn shàn xì xuè, yīn yàn ér qǐ yún: cháng wén shì jiān rén dào xiá rú guǐ, jīn jiàn guǐ dìng shì chī guǐ, ruò xiá, bù yīng mèi xiāo téng jì. jì yuán zuò gù, jù míng chāo běn gǎi. yǐ cǐ ér dù, zú yàn guǐ chī. chū nán yōng zhōu jì
襄陽金城南門外道東,有參佐廨,舊傳甚凶,住者不死必病。梁昭明太子臨州,給府寮呂休茜。休茜常在廳事北頭眠,鬼牽休茜,休茜墜地。久之悟。俄而休茜有罪賜死。後今肖騰初上,至羊口岸,忽有一丈夫著白紗高室帽,烏布褲,披袍造騰。疑其服異,拒之。行數里復至,求寄載,騰轉疑焉,如此數回,而騰有妓妾數人,舉止所為,稍異常日,歌笑悲啼,無復恆節。及騰至襄陽,此人亦經日一來,後累辰不去。好披袍縛褲,跨狗而行,或變易俄頃,詠詩歌謠,言笑自若,自稱是周瑜,恆止騰舍。騰備為禳遣之術,有時暫去,尋復來。騰又領門生二十人,拔刀砍之,或跳上室梁,走入林中,來往迅速,竟不可得。乃入妾屏風裡,作歌曰:「逢歡羊口岸,結愛桃林津。胡桃擲去肉,訝汝不識人。」頃之,有道士趙曇義為騰設壇,置醮行禁。自道士入門,諸妾並悲叫,若將遠別。俄而一龜徑尺余,自到壇而死,諸妾亦差,騰妾聲貌悉不多。諮議參軍韋言辯善戲謔,因宴而啟云:「常聞世間人道『黠如鬼』,今見鬼定是痴鬼,若黠,不應魅蕭騰妓。(「妓」原作「故」,據明抄本改。)以此而度,足驗鬼痴。」(出《南雍州記》)
liǔ zhèn
柳鎮
hé dōng liǔ zhèn zì zi yuán, shǎo lè xián jìng, bù mù róng guì. liáng tiān jiān zhōng, zì sī zhōu yóu shàng yuán, biàn ài qí fēng jǐng, yú zhōng shān zhī xī jiàn yè lǐ, mǎi dì jié máo, kāi quán zhǒng zhí, yǐn cāo rú gēng fù zhě. qí zuǒ yòu jū mín, jiē hū wèi liǔ fù, suǒ jū lín jiāng shuǐ, cháng yè cè lín tiào, hū jiàn qián zhōu shàng yǒu sān sì xiǎo ér, jiē zhǎng yī chǐ xǔ, wǎng lái yóu xì, yáo wén xiāng hū qiú shí shēng. zhèn yì zhī. xū yú, fēng tāo xiōng yǒng, yǒu dà yú jīng yuè, wù zhuì zhōu shàng. qún xiǎo ér zhēng qián shí zhī. yòu wén xiǎo ér chuán hū yún: suī shí bù jǐn, liú yǔ liǔ fù. zhèn yì jīng hài, nǎi chéng xiǎo zhōu, jìng bǔ zhī, wèi jí àn, zhū xiǎo ér xī huà wèi tǎ, rù shuǐ ér qù. zhèn qǔ jù yú yǐ fēn xiāng lǐ, wèi jǐ, běi hái luò yáng, yú suǒ jū shū zhāi zhù, tí shī yī shǒu yún: jiāng shān bù jiǔ jì, yào shì zàn shí xīn. kuàng niàn luò yáng shì, jīn lái guī jiù lín. shì suì tiān jiān qī nián yě. chū qióng guài lù
河東柳鎮字子元,少樂閒靜,不慕榮貴。梁天監中,自司州游上元,便愛其風景,於鐘山之西建業里,買地結茅,開泉種植,隱操如耕父者。其左右居民,皆呼為柳父,所居臨江水,嘗曳策臨眺,忽見前洲上有三四小兒,皆長一尺許,往來遊戲,遙聞相呼求食聲。鎮異之。須臾,風濤洶湧,有大魚驚躍,誤墜洲上。群小兒爭前食之。又聞小兒傳呼云:「雖食不盡,留與柳父。」鎮益驚駭,乃乘小舟,徑捕之,未及岸,諸小兒悉化為獺,入水而去。鎮取巨魚以分鄉里,未幾,北還洛陽,於所居書齋柱,題詩一首云:「江山不久計,要適暫時心。況念洛陽士,今來歸舊林。」是歲天監七年也。(出《窮怪錄》)
suí wén dì
隋文帝
suí wén dì kāi huáng zhōng, yè tíng gōng měi yǒu rén lái tiāo gōng rén, sī gōng yǐ wén, dì yuē: mén wèi shén yán, rén cóng hé ér rù! dāng yāo jīng ěr. yīn jiè gōng rén yuē: ruò lái, dàn kǎn zhī. qí hòu yè lái dēng chuáng, gōng rén chōu dāo kǎn zhī, ruò zhōng kū gǔ, qí wù zǒu luò, gōng rén zhú zhī, yīn rù chí ér méi. míng rì, dì lìng hé chí, dé yī guī chǐ yú, qí shàng yǒu dāo hén, shā zhī suì jué. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
隋文帝開皇中,掖庭宮每有人來挑宮人,司宮以聞,帝曰:「門衛甚嚴,人從何而入!當妖精耳。」因戒宮人曰:「若來,但砍之。」其後夜來登床,宮人抽刀砍之,若中枯骨,其物走落,宮人逐之,因入池而沒。明日,帝令涸池,得一龜尺余,其上有刀痕,殺之遂絕。(出《廣古今五行記》)
dà xìng cūn
大興村
suí kāi huáng mò, dà xìng chéng xī nán cūn mín shè fú huì, yī lǎo wēng hào shǒu bái qún rú, qiú shí ér qù. zhòng mò shí, zhuī ér guān zhī. xíng èr lǐ xǔ, suì bù jiàn. dàn yǒu yī bēi, shuǐ zhōng yǒu bái yú zhǎng zhàng yú, xiǎo ér cóng zhě wú shù, rén zhēng shè zhī, huò gōng zhé xián duàn, hòu jìng zhōng zhī. gē qí fù, dé jīng mǐ fàn. hòu shù rì, cáo liáng bào yì, shè zhě jiā jiē nì sǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
隋開皇末,大興城西南村民設佛會,一老翁皓首白裙襦,求食而去。眾莫識,追而觀之。行二里許,遂不見。但有一陂,水中有白魚長丈余,小而從者無數,人爭射之,或弓折弦斷,後竟中之。割其腹,得秔米飯。後數日,漕梁暴溢,射者家皆溺死。(出《廣古今五行記》)
wàn qǐng bēi
萬頃陂
táng qí zhōu yǒu wàn qǐng bēi, yú biē shuǐ zú, wú suǒ bù yǒu. xián hēng zhōng, hū yī sēng chí bō qǐ shí, cūn rén zhǎng zhě shī yǐ shū gōng, shí qì ér qù. yú shì yú rén wǎng dé yī yú, zhǎng liù qī chǐ, jī lín lòu jiǎ, jǐn zhì bǎo zhāng, tè yì cháng yú. yù jī fù zhōu xiǎng yí, zhì cūn ér sǐ, suì gòng pōu ér fēn zhī. yú fù zhōng de zhǎng zhě suǒ shī shū shí, yǎn rán bìng zài. cūn rén suì yú bēi zhōng shè zhāi guò dù, zì shì bēi zhōng wú shuǐ zú, zhì jīn yóu rán jué. chū cháo yě qiān zài, míng chāo běn zuò chū wǔ xíng jì
唐齊州有萬頃陂,魚鱉水族,無所不有。咸亨中,忽一僧持缽乞食,村人長者施以蔬供,食訖而去。於是漁人網得一魚,長六七尺,緝鱗鏤甲,錦質寶章,特異常魚。欲齎赴州餉遺,至村而死,遂共剖而分之。於腹中得長者所施蔬食,儼然並在。村人遂於陂中設齋過度,自是陂中無水族,至今猶然絕。(出《朝野僉載》,明抄本作出《五行記》)
zhǎng xū guó
長須國
táng dà zú zú yuán zuò dìng, jù míng chāo běn gǎi. chū, yǒu shì rén suí xīn luó shǐ, fēng chuī zhì yī chù, rén jiē zhǎng xū, yǔ yǔ táng yán tōng, hào zhǎng xū guó. rén wù shén shèng, dòng yǔ yì guān, shāo yì zhōng guó, dì yuē fú sāng zhōu. qí shǔ guān pǐn, yǒu zhèng zhǎng jí bō rì méi dǎo luó děng hào. shì rén lì yè shù chù, qí guó jiē jìng zhī. hū yī rì, yǒu chē mǎ shù shí, yán dài wáng zhào kè. xíng liǎng rì, fāng zhì yī dài chéng, jiǎ shì mén yān. shǐ zhě dǎo shì rén rù, fú yè. diàn yǔ gāo chǎng, yí wèi rú wáng zhě. jiàn shì rén bài fú, xiǎo qǐ, nǎi bài shì rén wèi sī fēng zhǎng, jiān fù mǎ. qí zhǔ shén měi, yǒu xū shù shí gēn. shì rén wēi shì xuǎn hè, fù yǒu zhū yù, rán měi guī, jiàn qí qī zé bù yuè. qí wáng duō yuè mǎn yè zé dà huì, hòu yù huì, shì rén jiàn pín jī xī yǒu xū, yīn fù shī yuē: huā wú yè bù yán, nǚ yǒu xū yì chǒu. zhàng rén shì qiǎn zǒng wú, wèi bì bù rú zǒng yǒu. wáng dà xiào yuē: fù mǎ jìng wèi néng wàng qíng yú xiǎo nǚ yí hàn jiān hū? jīng shí yú nián, shì rén yǒu yī ér èr nǚ. hū yī rì, qí jūn chén yōu cù, shì rén guài wèn zhī, wáng qì yuē: wú guó yǒu nán, huò zài dàn xī, fēi fù mǎ bù néng jiù. shì rén jīng yuē: gǒu nán kě mǐ, xìng mìng bù gǎn cí yě. wáng nǎi lìng jù zhōu, lìng liǎng shǐ suí shì rén, wèi yuē: fán fù mǎ yī yè hǎi lóng wáng, dàn yán dōng hǎi dì sān yì dì qī dǎo zhǎng xū guó, yǒu nán qiú jiù. wǒ guó jué wēi, xū zài sān yán zhī. yīn tì qì zhí shǒu ér bié. shì rén dēng zhōu, shùn xī zhì àn. àn shā xī qī bǎo, rén jiē yì guān zhǎng dà, shì rén nǎi qián, qiú yè lóng wáng. lóng gōng zhuàng rú fó sì suǒ tú tiān gōng, guāng míng dié jī, mù bù néng shì. lóng wáng jiàng jiē yíng, shì rén qí jí shēng diàn. fǎng qí lái yì, shì rén qiě shuō: lóng wáng jí mìng sù kān. liáng jiǔ, yī rén zì wài bái: jìng nèi bìng wú cǐ guó. shì rén fù āi qí, jù yán zhǎng xū guó zài dōng hǎi dì sān yì dì qī dǎo, lóng wáng fù chì shǐ zhě xì xún kān, sù bào. jīng shí qǐng, shǐ zhě fǎn yuē: cǐ dǎo xiā hé gōng dài wáng cǐ yuè shí liào, qián rì yǐ zhuī dào. lóng wáng xiào yuē: kè gù wèi xiā suǒ mèi ěr. wú suī wèi wáng, suǒ shí jiē bǐng tiān fú, bù dé wàng shí. jīn wèi kè jiǎn shí. nǎi lìng yǐn kè shì zhī, jiàn tiě huò shù shí rú wū, mǎn zhōng shì xiā, yǒu wǔ liù tóu, sè chì, dà rú bì, jiàn kè tiào yuè, shì qiú jiù zhuàng. yǐn zhě yuē: cǐ xiā wáng yě. shì rén bù jué bēi qì, lóng wáng mìng fàng xiā wáng yī huò, lìng èr shǐ sòng kè guī zhōng guó, yī xī zhì dēng zhōu, gù èr shǐ, nǎi jù lóng yě. chū yǒu yáng zá zǔ
唐大足(「足」原作「定」,據明抄本改。)初,有士人隨新羅使,風吹至一處,人皆長須,語與唐言通,號長須國。人物甚盛,棟宇衣冠,稍異中國,地曰扶桑洲。其署官品,有正、長、戢、波、日、沒、島、邏等號。士人歷謁數處,其國皆敬之。忽一日,有車馬數十,言大王召客。行兩日,方至一大城,甲士門焉。使者導士人入,伏謁。殿宇高敞,儀衛如王者。見士人拜伏,小起,乃拜士人為司風長,兼駙馬。其主甚美,有須數十根。士人威勢烜赫,富有珠玉,然每歸,見其妻則不悅。其王多月滿夜則大會,後遇會,士人見嬪姬悉有須,因賦詩曰:「花無葉不妍,女有須亦丑。丈人試遣總無,未必不如總有。」王大笑曰:「駙馬竟未能忘情於小女頤頷間乎?」經十餘年,士人有一兒二女。忽一日,其君臣憂蹙,士人怪問之,王泣曰:「吾國有難,禍在旦夕,非駙馬不能救。」士人驚曰:「苟難可弭,性命不敢辭也。」王乃令具舟,令兩使隨士人,謂曰:「煩駙馬一謁海龍王,但言東海第三浥第七島長須國,有難求救。我國絕微,須再三言之。」因涕泣執手而別。士人登舟,瞬息至岸。岸沙悉七寶,人皆衣冠長大,士人乃前,求謁龍王。龍宮狀如佛寺所圖天宮,光明迭激,目不能視。龍王降階迎,士人齊級升殿。訪其來意,士人且說:「龍王即命速勘。」良久,一人自外白:「境內並無此國。」士人復哀祈,具言長須國在東海第三浥第七島,龍王復叱使者細尋勘,速報。經食頃,使者返曰:「此島蝦合供大王此月食料,前日已追到。」龍王笑曰:「客固為蝦所魅耳。吾雖為王,所食皆稟天符,不得妄食。今為客減食。」乃令引客視之,見鐵鑊數十如屋,滿中是蝦,有五六頭,色赤,大如臂,見客跳躍,似求救狀。引者曰:「此蝦王也。」士人不覺悲泣,龍王命放蝦王一鑊,令二使送客歸中國,一夕至登州,顧二使,乃巨龍也。(出《酉陽雜俎》)