zhāng jùn xún yáng liè rén liǔ bìng sēng hǔ wáng yáo liú mù yí hǔ cuī tāo wáng xíng yán
張俊 潯陽獵人 柳並 僧虎 王瑤 劉牧 姨虎 崔韜 王行言
zhāng jùn
張俊
xuān zhōu lì shuǐ xiàn wèi yuán dàn jiā zài huái zhōu, xiān jiāng yī zhuāng kè zhāng jùn zhī chéng zhì guān, guān mǎn què guī, jùn yì cóng zhī. jùn yǒu qī, yī zi sān suì, yì yǔ tóng háng, zhì sòng biàn xíng jiāng yè, jùn bào ér cóng dàn, qí qī chéng lǘ zài hòu shí bù. hū wén jiào shēng, jùn bēn shì zhī, qī yǐ bèi hǔ suǒ qǔ. jùn bái yuán : qī jīn wèi hǔ suǒ shā shāng, shì yù bào chóu. jīn yǐ hái zi fèng shàng, mǒu tǎng shēng guī, dāng chóu bǔ yǎng zhī ēn. bù ěr, biàn wèi pū jiàn zhōng shēn. yuán gù zhǐ zhī, bù kě. fù xié liǎng shǐ, xié gōng yāo fǔ, xià dào chéng hēi ér xíng. qù sān shí yú lǐ, jiē shēn lín zhòng zǔ. jì ér jiàn zhì yī chù, yī jìn shān gǔ, yǒu dà shù bǎi yú zhū, yí jìn hǔ xué, jùn shàng shù cì zhī. shí jiàn míng, jiàn shān xià shù shí bù nèi, rú yǒu wù dūn fú qǐ dòng zhī zhuàng. gèng hòu zhī, yù míng, nǎi shì hǔ yě. qí qī yǐ sǐ, wèi hǔ suǒ jìn, shī zì qǐ, bài hǔ qì, zì jiě qí yī, luǒ ér fù jiāng. hǔ yòu yú kū zhōng yǐn sì zǐ, jiē dà rú lí, diào wěi huān yuè. hǔ yǐ shé shì sǐ rén, hǔ zǐ jìng lái zhēng shí. jùn zài shù shàng jiàn zhī, suì fā yī jiàn, zhèng zhōng hǔ é, qí hǔ téng yuè. yòu fā yī jiàn, zhōng qí xié. jiàn jiē fù dú, hǔ suì jīng yuè, kuáng luàn hǒu nù, qǐng kè ér sǐ. jùn fù xià shù, yǐ fǔ jié hǔ tóu, bìng shā sì zǐ, yì qǔ qí shǒu, gé màn guàn zhī. yì fù qī shī, zǒu bù ér guī. rì xiǎo zhuī jí, dàn gǎn jī zhī zhì. chū yuán huà jì
宣州溧水縣尉元澹家在懷州,先將一莊客張俊祗承至官,官滿卻歸,俊亦從之。俊有妻,一子三歲,亦與同行,至宋汴行將夜,俊抱兒從澹,其妻乘驢在後十步。忽聞叫聲,俊奔視之,妻已被虎所取。俊白元 :「妻今為虎所殺傷,誓欲報仇。今以孩子奉上,某儻生歸,當酬哺養之恩。不爾,便為仆賤終身。元固止之,不可。復挾兩矢,攜弓腰斧,下道乘黑而行。去三十餘里,皆深林重阻。既而漸至一處,依近山谷,有大樹百餘株,疑近虎穴,俊上樹伺之。時漸明,見山下數十步內,如有物蹲伏起動之狀。更候之,欲明,乃是虎也。其妻已死,為虎所禁,屍自起,拜虎訖,自解其衣,裸而復僵。虎又於窟中引四子,皆大如狸,掉尾歡躍。虎以舌舐死人,虎子競來爭食。俊在樹上見之,遂發一箭,正中虎額,其虎騰躍。又發一箭,中其脅。箭皆傅毒,虎遂驚躍,狂亂吼怒,頃刻而死。俊復下樹,以斧截虎頭,並殺四子,亦取其首,葛蔓貫之。亦負妻屍, 走步而歸。 日曉追及, 澹感激之至。(出《原化記》)
xún yáng liè rén
潯陽獵人
xún yáng yǒu yī liè rén, cháng qǔ hǔ wèi yè, yú jìng shī nǔ gōng yān. měi rì shì zhī, jiàn hǔ jī ér jiàn yǐ fā, wèi zēng dé hǔ. jiù shuō yún : rén wèi hǔ suǒ shí, jí zuò chāng guǐ zhī shì, jí yú qí cè, shù xià mì cì. èr gēng hòu, jiàn yī xiǎo guǐ qīng yī, kūn fà qí méi, bié ér lái gōng suǒ, bō jiàn fā ér qù. hòu shí qǐng, yǒu yī hǔ lái lǚ gōng ér guò, jì zhī zhī, gèng xié yī zhī jiàn ér qù, fù rú qián zhuàng. cǐ rén sù xià shù, zài jià jiàn, ér dēng shù chān zhī. shǎo qǐng hǔ zhì, lǚ gōng jiàn fā, qí hǔ guàn xié ér sǐ. qí chāng guǐ liáng jiǔ què huí, jiàn hǔ sǐ, suì gǔ wǔ ér qù yě. chū yuán huà jì
潯陽有一獵人,常取虎為業,於徑施弩弓焉。每日視之,見虎跡而箭已發,未曾得虎。舊說雲 :「人為虎所食,即作倀鬼之事,即於其側,樹下密伺。二更後,見一小鬼青衣,髡髮齊眉,蹩□而來弓所,撥箭發而去。後食頃,有一虎來履弓而過,既知之,更攜一隻箭而去,復如前狀。此人速下樹,再架箭,而登樹覘之。少頃虎至,履弓箭發,其虎貫脅而死。其倀鬼良久卻回,見虎死,遂鼓舞而去也。(出《原化記》)
liǔ bìng
柳並
hé dōng liǔ bìng wèi jiān chá yù shǐ, rù lǐng tuī fù, jiāng yī shū lì suí xíng, cháng suǒ wěi rèn. zhì lǐng xià sù gū guǎn zhōng, cóng lì jiē zài tīng nèi xí dì ér qǐn. shí bàn yè, yuè chū shàng, zhòng jiē wò, bìng dú jué. hū jiàn yī xiǎo guǐ zhǎng chǐ yú, zhuàng ruò mí hóu, shǒu chí yī zhǐ fān zǐ bù shàng jiē, yǐ fān chā shū lì tóu biān ér qù. bìng nǎi qián qǐ, bá qù zhī, fù wò cì yān. shǎo qǐng, yī hǔ rù lái biàn xiù zhū rén ér qù. xū yú, xiǎo guǐ yòu lái, bié yǐ fān zǐ chā zhī, fù yòu bá qù zhī. shǎo qǐng, hǔ yòu lái biàn xiù ér qù, rú cǐ zhě sān dù, ér tiān xiàng míng. nǎi zhì dàn, zhào lì yán qí shì : dàn rì rǔ dāng nán miǎn, zì xū wèi jì, bù kě suí wǒ . bìng yǒu jiàn, qǔ yǔ zhī, nǎi lìng táo nán. cǐ lì sù qiáng yǒng, xié jiàn rù shān, xún zhú hǔ xué. xíng èr shí lǐ zhì yī máo ān, rù qí zhōng, bù jiàn yǒu rén, wéi jiàn xí shàng àn yàn zhū bǐ, yǒu yī juàn wén shū jiē shì rén míng, huò yǒu gōu zhě, yǒu wèi gōu zhě, jǐ míng zài yān. wū shàng jiàn yī lǐng hǔ pí, lì huái qí shū, bìng qǔ pí, zhàng jiàn ér qù. xíng wèi shù lǐ, jiàn yī hú sēng cóng hòu lái chèn, hū zhī yuē: qiě zhù, jūn bù rú gào mǒu wèi jì, jí kě miǎn yǐ . lì jí zhǐ, yǔ zhī yán. jiàn qí rén zhuàng yì, bù gǎn shā zhī. sēng yuē : wú fēi qiáng hài jūn zhě, shì tiān pèi hé shí zhī. qǐ bù jiàn shì lái wén bù? zuó rì yǐ qiān shù qī, jīn qiáng tuō, zhōng kǒng wú yì. bù rú yǐ xiǎo shù yàn zhī . lì wèn qí shù. sēng lìng dēng yī shù yǐ dài zì fù, yòng jiàn zì cì shǎo xuè tú yī dān yī tóu zhī, wǒ yǐ yī wèi ráng zhī ěr. lì rú yán dēng shù, tóu pí yǔ sēng yī zhī, biàn zuò hǔ zhuàng, xiāo hǒu nù mù, guāng rú diàn chè. lì jù, jiāng yù duò zhě shù guò, jí qǔ dān yī, cì xuè tú zhī, tóu yú dì. hǔ dé yī tiào yuè, bāi che ér tūn zhī. liáng jiǔ, fù wèi rén xíng. yuē : zi miǎn yǐ . nǎi qiǎn qù, jìng wú huàn yān. chū yuán huà jì
河東柳並為監察御史,入嶺推覆,將一書吏隨行,常所委任。至嶺下宿孤館中,從吏皆在廳內席地而寢。時半夜,月初上,眾皆臥,並獨覺。忽見一小鬼長尺余,狀若獼猴,手持一紙幡子步上階,以幡插書吏頭邊而去。並乃潛起,拔去之,復臥伺焉。少頃,一虎入來遍嗅諸人而去。須臾,小鬼又來,別以幡子插之,復又拔去之。少頃,虎又來遍嗅而去,如此者三度,而天向明。乃至旦,召吏言其事 :「旦日汝當難免,自須為計,不可隨我 。」並有劍,取與之,乃令逃難。此吏素強勇,攜劍入山,尋逐虎穴。行二十里至一茅庵,入其中,不見有人,惟見席上案硯硃筆,有一卷文書皆是人名,或有勾者,有未勾者,己名在焉。屋上見一領虎皮,吏懷其書,並取皮,杖劍而去。行未數里,見一胡僧從後來趁,呼之曰:「且住,君不如告某為計,即可免矣 。」吏即止,與之言。見其人狀異,不敢殺之。僧曰 :「吾非強害君者,是天配合食之。豈不見適來文簿?昨日已愆數期,今強脫,終恐無益。不如以小術厭之 。」吏問其術。僧令登一樹以帶自縛,用劍自刺少血塗一單衣投之,我以衣為禳之耳。吏如言登樹,投皮與僧衣之,便作虎狀,哮吼怒目,光如電掣。吏懼,將欲墮者數過,即取單衣,刺血塗之,投於地。虎得衣跳躍,掰扯而吞之。良久,復為人形。曰 :「子免矣 。」乃遣去, 竟無患焉。(出《原化記》)
sēng hǔ
僧虎
yuán zhōu shān zhōng yǒu yī cūn yuàn sēng wàng qí fǎ míng. ǒu dé yī hǔ pí, xì bèi yú shēn, yáo wěi diào tóu, pō kè xiào zhī. huò yú dào páng xì, xiāng rén jiē jù ér fǎn zǒu, zhì yǒu yí qí suǒ xié zhī wù zhě. sēng dé zhī xǐ, qián yú yào chōng, cì wǎng lái yǒu fù fàn zhě, chuā zì cǎo zhōng yuè chū, áng rán hǔ yě, jiē qì suǒ jī ér bēn. měi méng pí ér chū, cháng yǒu suǒ huò. zì yǐ dé jì, shí shí wèi zhī. hū yī rì bèi zhī, jué qí yī zhuó yú tǐ, jí fú cǎo zhōng liáng jiǔ, shì zàn tuō zhī, wàn fāng jiē bù néng tuō, zì shì qí shǒu zú hǔ yě, zhǎo yá hǔ yě, nǎi jìn shuǐ zhào zhī, tóu ěr méi mù. kǒu bí wěi máo, jiē hǔ yǐ, fēi rén yě. xīn yòu lè yú cǎo jiān, suì bǔ hú tù yǐ shí zhī, ná jué yǐn dàn, jiē hǔ yě. shì hòu cháng yǔ tóng lèi yóu chù. fù wèi guǐ shén suǒ yì shǐ, yè zé wǎng lái yú shān zhōng, hán shǔ yǔ xuě bù dé xiū xī, shén yàn kǔ zhī. xíng hái suī hǔ, ér xīn lì lì rán rén yě, dàn bù néng yán ěr. zhōu suì yú, yī dàn něi shén, qiú wú suǒ de, nǎi qián fú dào bàng. hū yī rén guò yú qián, suì yuè ér shì zhī. jì sǐ, jiāng fēn liè ér shí. xì shì zhī, yī nà sēng yě, xīn zì wéi yuē : wǒ běn rén yě, xìng ér wèi sēng, bù néng shǒu jìn jiè, qiú chū lún huí, zì wèi bù shàn, huó biàn wèi hǔ, yè lì zhī dà, wú yǒu shì zhě. jīn yòu shā sēng yǐ chōng cháng, dì yù ān róng wǒ zāi? wǒ níng něi sǐ, fú zhòng qí zuì yě . yīn yǎng tiān dà hào, shēng wèi jué, hū rán pí luò rú tuō yī zhuàng, zì shì qí shēn, yī luǒ sēng yě. bēn jiù yuàn, yuàn yǐ huāng fèi. nǎi yòng cǎo zhē shēn, tóu yú sú jiā, dé pò yī shù jiàn, zǒu yú lín jìng fó sì, yīn yóu fāng, zhǐ lín chuān chóng shòu yuàn zhòng táng zhōng. shì shí yuán chāo shàng rén jū kàn jīng táng, qí sēng shì lì bù xiè. shàng rén niàn qí gōng qín, nǎi wèn : ěr hé chù rén, chū jiā jǐ xià là, xiū xí hé děng fǎ, ér qín qín ruò cǐ? duì yuē : mǒu xīn yǒu huǐ xíng, yuàn yīn shàng rén jué zhī, dàn bù yù tā sēng wén ěr . nǎi píng shì zhě wèn zhī. qí sēng yán wèi hǔ zhī shì, kòu tóu zuò lǐ, qiú chèn zuì yè. shàng rén wèi yuē : shēng sǐ zuì fú, jiē yóu niàn zuò. shā nà zhī jiān, jí fēn tiān táng dì yù, qǐ zài qián shēng hòu shì yé? ěr è niàn wèi hǔ, shàn niàn wèi rén, qǐ fēi zhèng zāi? gǒu yǒu zhì hū tuō lí zhě, qù wú shàng pú tí, hái yuán fǎn běn. niàn bù zhe, zé rén bù wèi hǔ, hǔ bù wèi rén yǐ. fāng jīn mǐn zhōng, dà shàn zhī shí bǐ jiān, ěr qí wǎng zāi! sēng nǎi fèng jiào. shàng rén xún huà yú zhì zuò zhǎng lǎo, zhǎng lǎo wǎng jiàn zhī, yǐ shàng rén xiàng zhě shì wèn, jiē wú yì tóng. shuāng mù yóu chì, dān rán kě wèi yě. hòu rù lǐng, bù zhī suǒ shì. chū gāo sēng chuán
袁州山中有一村院僧忘其法名。偶得一虎皮,戲被於身,搖尾掉頭,頗克肖之。或於道旁戲,鄉人皆懼而返走,至有遺其所攜之物者。僧得之喜,潛於要衝,伺往來有負販者,歘自草中躍出,昂然虎也, 皆棄所齎而奔。每蒙皮而出,常有所獲。自以得計,時時為之。忽一日被之,覺其衣着於體,及伏草中良久,試暫脫之,萬方皆不能脫,自視其手足虎也,爪牙虎也,乃近水照之,頭耳眉目。口鼻尾毛,皆虎矣,非人也。心又樂於草間,遂捕狐兔以食之,拿攫飲啖,皆虎也。是後常與同類游處。復為鬼神所役使,夜則往來於山中,寒暑雨雪不得休息,甚厭苦之。形骸雖虎,而心歷歷然人也,但不能言耳。周歲余,一旦餒甚,求無所得,乃潛伏道傍。忽一人過於前,遂躍而噬之。既死,將分裂而食。細視之,一衲僧也,心自惟曰 :「我本人也,幸而為僧,不能守禁戒,求出輪迴,自為不善,活變為虎,業力之大,無有是者。今又殺僧以充腸,地獄安容我哉?我寧餒死,弗重其罪也 。」因仰天大號,聲未絕,忽然皮落如脫衣狀,自視其身,一裸僧也。奔舊院,院已荒廢。乃用草遮身,投於俗家,得破衣數件,走於鄰境佛寺,因遊方,止臨川崇壽院眾堂中。是時圓超上人居看經堂,其僧侍立不懈。上人念其恭勤,乃問 :「爾何處人,出家幾夏臘,修習何等法,而勤勤若此?「對曰 :「某心有悔行, 願因上人決之,但不欲他僧聞耳 。」乃屏侍者問之。其僧言為虎之事,叩頭作禮,求讖罪業。上人謂曰 :「生死罪福,皆由念作。剎那之間,即分天堂地獄,豈在前生後世耶?爾惡念為虎,善念為人,豈非證哉?苟有志乎脫離者,趣無上菩提,還元反本。念不著,則人不為虎,虎不為人矣。方今閩中,大善知識比肩,爾其往哉!」 僧乃奉教。上人尋話於智作長老,長老往見之,以上人向者事問,皆無異同。雙目猶赤, 耽然可畏也。 後入嶺, 不知所適。(出《高僧傳》)
wáng yáo
王瑤
hàn zhōu xī sì shí wǔ lǐ, yǒu fù sǒu wáng yáo. suǒ jū shuǐ zhú yuán lín, zhàn yī chuān zhī shèng jìng, ér wǎng lái zhī rén duō yū dào yǐ jīng yān. jì zhì, yáo xīn jǐn chéng jiē dài. yǒu mài wǎ jīn shí shēng zhě cháng yán zhù zài xī shān, měi lái bì xiū yú cǐ. jī shí shù nián, lǜ wǔ rì yī zhì. yáo mì yì zhī, wài shì qí suǒ mǎi, yòu fēi shān zhōng suǒ yòng zhě. yī rì, yáo cì qí lái, yīn jié lì fèng zhī, shí yì wú kuì. jìn wǎn jiāng qù, yáo yuē : sī zhì shēng jū, wèi rì jiǔ yǐ. jīn zhě xìng yuàn jiē yān . shí shēng yuē : wú bì tǔ qióng shān, bù zú wèi fǎng . yáo jí suí xíng shí shù lǐ, míng sè jiāng qǐ. shí shēng yuē: ěr kě hái yǐ . yáo yuē : qiè mù gāo zhú, yuàn xiào chéng lì. dàn shēng suǒ yù, jiē kě yǐ fèng, suǒ yǐ qiú zhī qí jū yān . shí shēng gù cí, yáo zhuī cóng bù yǐ. shí shēng hū yǐ zhǔ zhàng huà dì, suì wèi jù hè, ér shēn yì téng wèi bái hǔ, xiāo hǒu gù zhān, yáo jīng hài huáng bù, yīn méng miàn pú fú ér zǒu. míng rì zài wǎng, céng wú rén jī. zì shì shí shēng bù fù jīng guò yǐ. chū jí yì jì
漢州西四十五里,有富叟王瑤。所居水竹園林,占一川之勝境,而往來之人多迂道以經焉。既至,瑤心盡誠接待。有賣瓦金石生者常言住在西山,每來必休於此。積十數年,率五日一至。瑤密異之,外視其所買,又非山中所用者。一日,瑤伺其來,因竭力奉之,石亦無愧。近晚將去,瑤曰 :「思至生居,為日久矣。今者幸願階焉 。」石生曰 :「吾敝土窮山,不足為訪 。」 瑤即隨行十數里, 暝色將起。石生曰:「爾可還矣 。」瑤曰 :「竊慕高躅,願效誠力。但生所欲,皆可以奉,所以求知其居焉 。」石生固辭,瑤追從不已。石生忽以拄杖畫地,遂為巨壑,而身亦騰為白虎,哮吼顧瞻,瑤驚駭惶怖,因蒙面匍匐而走。明日再往,曾無人跡。自是石生不復經過矣。(出《集異記》)
liú mù
劉牧
chéng yīng yuán shì tǒng yún : liú mù zì zi rén, cháng jū nán shā yě zhōng. lè shān niǎo zhī tí, ài fēng sōng zhī yùn, zhí guǒ zhǒng shū, yě rén qī zhī, duō fá shù jiàn yòu . mù yuē: wǒ bù fù rén, rén hé fù wǒ? yǒu yī hǔ jìn qí jū zuò xué, jiàn mù zé yáo wěi, mù yuē : rǔ lái hù wǒ yě? hǔ zhé fǔ shǒu. lì shù nián, yě rén bù gǎn qīn. hòu mù zú, hǔ nǎi qù. chū dú yì zhì
成應元事統雲 :「劉牧字子仁, 常居南沙野中。樂山鳥之啼,愛風松之韻,植果種蔬,野人欺之, 多伐樹踐囿 。」牧曰:「我不負人,人何負我? 「有一虎近其居作穴,見牧則搖尾,牧曰 :「汝來護我也?」虎輒俯首。歷數年, 野人不敢侵。後牧卒,虎乃去。(出《獨異志》)
yí hǔ
姨虎
jiàn zhōu yǒng guī jiā méng jiàn mén yì chāng jiè jiā líng jiāng cè yǒu fù rén, nián wǔ shí yǐ lái, zì chēng shí bā yí, wǎng wǎng lái mín jiā, bù yǐn bù shí. měi jiào yù yú rén yuē : dàn zuò hǎo shì, mò wéi fù shén lǐ. jū jiā hé shùn, xiào xíng wèi shàng. ruò wèi è shì zhě, wǒ cháng lìng māo ér sān wǔ gè xún jiǎn rǔ . yǔ wèi bì suì qù, huò yǎn hū bù jiàn. měi suì, yuē sān wǔ dù yǒu rén yù zhī. mín jiān zhī qí hǔ suǒ huà yě, jiē jìng jù zhī yān. chū lù yì jì
劍州永歸葭萌劍門益昌界嘉陵江側有婦人,年五十已來,自稱十八姨,往往來民家,不飲不食。每教諭於人曰 :「但作好事,莫違負神理。居家和順,孝行為上。若為惡事者,我常令貓兒三五個巡檢汝 。」語未畢遂去,或奄忽不見。每歲,約三五度有人遇之。民間知其虎所化也, 皆敬懼之焉。(出《錄異記》)
cuī tāo
崔韜
cuī tāo, pú zhōu rén yě. lǚ yóu chú zhōu, nán dǐ lì yáng. xiǎo fā chú zhōu, zhì rén yì guǎn, sù guǎn. lì yuē : cǐ guǎn xiōng è, xìng wú sù yě . tāo bù tīng, fù jí shēng tīng. guǎn lì bèi dēng zhú qì, ér tāo zhì èr gēng, zhǎn qīn fāng yù jiù qǐn, hū jiàn guǎn mén yǒu yī dà zú rú shòu, é rán qí mén huō kāi, jiàn yī hǔ zì mén ér rù. tāo jīng zǒu, yú àn chù qián fú shì zhī, jiàn shòu yú zhōng tíng tuō qù shòu pí, jiàn yī nǚ zǐ qí lì yán shì, shēng tīng ér shàng, nǎi jiù tāo qīn. chū wèn zhī yuē : hé gù sù yú qīn ér qǐn? tāo shì jiàn rǔ wèi shòu rù lái, hé yě? nǚ zǐ qǐ wèi tāo yuē : yuàn jūn zǐ wú suǒ guài, qīn fù xiōng yǐ tián liè wèi shì, jiā pín, yù qiú liáng pǐ, wú cóng zì dá, nǎi yè qián jiāng hǔ pí wèi yī. zhī jūn zǐ sù yú shì guǎn, gù yù tuō shēn, yǐ bèi sǎ sǎo. qián hòu bīn lǚ, jiē zì bù ér yǔn. qiè jīn yè xìng féng dá rén, yuàn chá sī zhì . tāo yuē : chéng rú cǐ yì, yuàn fèng huān hǎo . lái rì, tāo qǔ shòu pí yī, qì tīng hòu kū jǐng zhōng, nǎi qiè nǚ zǐ ér qù. hòu tāo míng jīng zhuó dì, rèn xuān chéng. shí tāo qī jí nán jiāng fù rèn, yǔ jù xíng. yuè yú, fù sù rén yì guǎn. tāo xiào yuē : cǐ guǎn nǎi yǔ zi shǐ huì zhī dì yě . tāo wǎng shì jǐng zhōng, shòu pí yī wǎn rán rú gù. tāo yòu xiào wèi qí qī zǐ yuē : wǎng rì qīng suǒ zhe zhī yī yóu zài . qī yuē : kě lìng rén qǔ zhī . jì dé, qī xiào wèi tāo yuē: qiè shì gèng zhe zhī . yī yóu zài qǐng, qī nǎi xià jiē jiāng shòu pí yī zhe zhī cái bì, nǎi huà wèi hǔ, tiào zhí xiāo hǒu, fèn ér shàng tīng, shí zi jí tāo ér qù. chū jí yì jì
崔韜,蒲州人也。旅遊滁州,南抵歷陽。曉發滁州,至仁義館,宿館。吏曰 :「此館兇惡,幸無宿也 。」韜不聽,負笈升廳。館吏備燈燭訖,而韜至二更,展衾方欲就寢,忽見館門有一大足如獸,俄然其門豁開,見一虎自門而入。韜驚走,於暗處潛伏視之,見獸於中庭脫去獸皮,見一女子奇麗嚴飾,升廳而上,乃就韜衾。出問之曰 :「何故宿余衾而寢?韜適見汝為獸入來,何也?」女子起謂韜曰 :「願君子無所怪,親父兄以畋獵為事,家貧,欲求良匹,無從自達,乃夜潛將虎皮為衣。知君子宿於是館,故欲託身,以備灑掃。前後賓旅,皆自怖而殞。妾今夜幸逢達人,願察斯志 。」韜曰 :「誠如此意,願奉歡好 。」來日,韜取獸皮衣,棄廳後枯井中,乃挈女子而去。後韜明經擢第,任宣城。時韜妻及男將赴任,與俱行。月余,復宿仁義館。韜笑曰 :「此館乃與子始會之地也 。」韜往視井中,獸皮衣宛然如故。韜又笑謂其妻子曰 :「往日卿所著之衣猶在 。」妻曰 :「可令人取之 。」 既得, 妻笑謂韜曰:「妾試更著之 。」衣猶在請,妻乃下階將獸皮衣著之才畢,乃化為虎, 跳躑哮吼, 奮而上廳, 食子及韜而去。(出《集異記》)
wáng xíng yán
王行言
qín mín yǒu wáng xíng yán yǐ shāng jiǎ wèi yè, cháng fàn yán yù yú bā qú zhī jìng. lù yóu xìng yuán zhī nán, yuē dà bā lù, yuē xiǎo bā lù, wēi fēng jùn hè, yuán jìng niǎo dào, lù mián yě sù, dù jué rén yān, zhì shòu chéng qún, shí dàn xíng lǚ. xíng yán jié shí yú bèi shǎo zhuàng tóng háng, rén chí yī zhǔ zhàng zhǎng zhàng yú, xiān gāng tiě yǐ rèn zhī, jí qí duǎn qiāng yě. cái dēng xì jìng, wèi měng hǔ zhú zhī. jí lù sù yú dào zuǒ, hǔ hū zì rén zhòng zhōng, jué xíng yán ér qù. tóng háng chí rèn zhàng, zhú ér jiù zhī, hū hǎn lián shān, yú shù shí bù wài duó xià, shēn shàng ná jué zhī zōng yǐ yǒu shāng sǔn. píng dàn qián xíng, hǔ yòu zhú zhì, qí yě sù, zhòng chí qiāng wéi, shǐ xíng yán chù yú dāng xīn. zhì shēn yè, hǔ yòu yuè rù zhòng zhōng, jué xíng yán ér qù. zhòng rén yòu zhú ér duó xià, zé shāng yù duō, xíng lǚ fù wèi ér qián jìn. bái zhòu zhú rén, lüè bù zàn shě, huò tiào yú qián, huò yuè yú hòu. shí zì yú dào zuǒ ér chū, yú chóu rén cóng zhōng zhuō xíng yán ér qù, jìng jiù bù huò, zhōng bù shāng qí tóng lǚ. xū dé cǐ rén chōng qí fù, bù zhī shì hé yuān bào, táo zhī bù huò? chū yù táng xián huà
秦民有王行言以商賈為業,常販鹽鬻於巴渠之境。路由興元之南,曰大巴路,曰小巴路,危峰峻壑,猿徑鳥道,路眠野宿,杜絕人煙,鷙獸成群,食啖行旅。行言結十餘輩少壯同行,人持一拄杖長丈余,銛鋼鐵以刃之,即其短槍也。才登細徑,為猛虎逐之。及露宿於道左,虎忽自人眾中,攫行言而去。同行持刃杖,逐而救之,呼喊連山,於數十步外奪下,身上拿攫之蹤已有傷損。平旦前行,虎又逐至,其野宿,眾持槍圍,使行言處於當心。至深夜,虎又躍入眾中,攫行言而去。眾人又逐而奪下,則傷愈多,行旅復衛而前進。白晝逐人,略不暫舍,或跳於前,或躍於後。時自於道左而出,於稠人叢中捉行言而去,竟救不獲,終不傷其同侶。須得此人充其腹,不知是何冤報,逃之不獲?(出《玉堂閒話》)