féng jiè hè lán jìn míng cuī chāng zhǎng sūn jiǎ wáng lǎo liú zhòng ài wáng àn
冯玠 贺兰进明 崔昌 长孙甲 王老 刘众爱 王黯
yuán jiā zuò lǐ lín fǔ sūn zèng shēng wáng xuán lǐ nún lǐ kuí sòng pǔ sēng yàn tōng
袁嘉祚 李林甫 孙甑生 王璿 李黁 李揆 宋溥 僧晏通
féng jiè
冯玠
táng féng jiè zhě, huàn hú mèi jí. qí fù hòu dé shù shì, liáo jiè jí, mèi hū tí qì wèi jiè yuē:" běn tú gòng zhōng, jīn wèi shù zhě suǒ pò, bù fù dé zài." liú lèi jīng rì, fāng zèng jiè yī yī xí yún:" shàn bǎo ài zhī, liáo wèi jiǔ niàn ěr." jiè chū dé, jù jiā rén jiàn, xī juǎn shū zhōng. jí yù, rù jīng yìng jǔ, wèi dé kāi shì. jí dì hòu, fāng hái kāi zhī, nǎi shì zhǐ yān. chū guǎng yì jì
唐冯玠者,患狐魅疾。其父后得术士,疗玠疾,魅忽啼泣谓玠曰:“本图共终,今为术者所迫,不复得在。”流泪经日,方赠玠衣一袭云:“善保爱之,聊为久念耳。”玠初得,惧家人见,悉卷书中。疾愈,入京应举,未得开视。及第后,方还开之,乃是纸焉。(出《广异记》)
hè lán jìn míng
贺兰进明
táng hè lán jìn míng wèi hú suǒ hūn, měi dào shí jié, hú xīn fù héng zhì jīng zhái, tōng" tōng" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. míng qǐ jū, jiān chí hè yí jí wèn xùn." xùn" yuán zuò" xìn", jù míng chāo běn gǎi. jiā rén huò yǒu jiàn zhě, zhuàng mào shén měi. zhì wǔ yuè wǔ rì, zì jìn míng yǐ xià, zhì qí pū lì, jiē yǒu xù mìng. jiā rén yǐ wéi bù xiáng, duō fén qí wù. hú bēi qì yún:" cǐ bìng zhēn wù, nài hé fén zhī?" qí hòu suǒ de, suì yǐ chōng yòng. hòu jiā rén yǒu jiù qiú qī" qī" yuán zuò" xī", jù míng chāo běn gǎi. bèi jīn huā jìng zhě, rù rén jiā tōu jìng guà xiàng, yuán qiáng xíng, wéi zhǔ rén jiā jī shā, zì ěr guài jué yān. chū guǎng yì jì
唐贺兰进明为狐所婚,每到时节,狐新妇恒至京宅,通(“通”字原缺,据明抄本补。)名起居,兼持贺遗及问讯。(“讯”原作“信”,据明抄本改。)家人或有见者,状貌甚美。至五月五日,自进明已下,至其仆隶,皆有续命。家人以为不祥,多焚其物。狐悲泣云:“此并真物,奈何焚之?”其后所得,遂以充用。后家人有就求漆(“漆”原作“膝”,据明抄本改。)背金花镜者,入人家偷镜挂项,缘墙行,为主人家击杀,自尔怪绝焉。(出《广异记》)
cuī chāng
崔昌
táng cuī chāng zài dōng jīng zhuāng dú shū, yǒu xiǎo ér yán sè shū yì, lái zhǐ tíng zhōng. jiǔ zhī, jiàn shēng jiē, zuò chāng chuáng tóu. chāng bù zhī gù, nǎi yǐ shǒu juàn chāng shū, chāng xú wèn:" rǔ hé rén sī? lái hé suǒ yù?" xiǎo ér yún:" běn hǎo dú shū, mù jūn xué wèn ěr." chāng bù zhī què. cháng wèn wén yì, shén yǒu lǐ. jīng shù yuè, rì mù, hū fú yī lǎo rén chéng zuì zhì chāng suǒ. xiǎo ér zàn chū, lǎo rén zuì, tǔ rén zhī zhǎo fā děng, chāng shén è zhī. chāng sù yǒu suǒ chí lì jiàn, yīn zhǎn duàn tóu, chéng yī lǎo hú. qǐng zhī, xiǎo ér zhì, dà nù yún:" jūn hé gù wú zhuàng, shā wǒ jiā zhǎng? wǒ qǐ bù néng shā jūn? dàn yǐ jiù ēn gù ěr." dà mà chū mén, zì ěr nǎi jué. chū guǎng yì jì
唐崔昌在东京庄读书,有小儿颜色殊异,来止庭中。久之,渐升阶,坐昌床头。昌不之顾,乃以手卷昌书,昌徐问:“汝何人斯?来何所欲?”小儿云:“本好读书,慕君学问尔。”昌不之却。常问文义,甚有理。经数月,日暮,忽扶一老人乘醉至昌所。小儿暂出,老人醉,吐人之爪发等,昌甚恶之。昌素有所持利剑,因斩断头,成一老狐。顷之,小儿至,大怒云:“君何故无状,杀我家长?我岂不能杀君?但以旧恩故尔。”大骂出门,自尔乃绝。(出《广异记》)
zhǎng sūn jiǎ
长孙甲
táng fāng zhōu zhōng bù xiàn lìng zhǎng sūn jiǎ zhě, qí jiā dǔ xìn fó dào. yì rì zhāi cì, jǔ jiā jiàn wén shū pú sà, chéng wǔ sè yún cóng rì biān xià. xū yú, zhì zhāi suǒ yán jì, níng rán bù dòng. hé jiā lǐ jìng kěn zhì, jiǔ zhī nǎi xià. qí jiā qián hòu gōng yǎng shù shí rì, wéi qí zi xīn yí zhī, rù jīng qiú dào shì wèi shè jìn, suì jī shā hú. lìng jiā fèng mǎ yī pǐ, qián wǔ shí qiān. hòu shù shí rì, fù yǒu pú sà chéng yún lái dào, jiā rén jìng lǐ rú gù, qí zi fù yán dào shì, jìn zhòu rú qián. jǐn shí yú rì, pú sà wèn dào shì:" fǎ shù rú hé?" dá yuē:" yǐ jǐn." pú sà yún:" dāng jué yī dùn." yīn wèn dào shì:" rǔ dú dào jīng, zhī yǒu hú gāng zǐ fǒu?" dá yún:" zhī zhī." pú sà yún:" hú gāng zǐ zhě, jí wǒ shì yě. wǒ dé xiān lái, yǐ sān wàn suì. rǔ wèi dào shì, dāng xiū qīng jìng, hé shì shā shēng? qiě wǒ zǐ sūn, wèi rǔ suǒ shā, níng yí huó rǔ yé?" yīn zhàng dào shì yī bǎi bì, wèi lìng yuē:" zǐ sūn wú zhuàng, zhì xiāng láo rǎo, cán kuì hé yán. dāng lìng jūn yǒng wú zāi héng, yǐ cǐ xiāng bào." gù wèi dào shì:" kě jí hái tā mǎ jí qián yě." yán qì fēi qù. chū guǎng yì jì
唐坊州中部县令长孙甲者,其家笃信佛道。异日斋次,举家见文殊菩萨,乘五色云从日边下。须臾,至斋所檐际,凝然不动。合家礼敬恳至,久之乃下。其家前后供养数十日,唯其子心疑之,入京求道士为设禁,遂击杀狐。令家奉马一匹,钱五十千。后数十日,复有菩萨乘云来到,家人敬礼如故,其子复延道士,禁咒如前。尽十余日,菩萨问道士:“法术如何?”答曰:“已尽。”菩萨云:“当决一顿。”因问道士:“汝读道经,知有狐刚子否?”答云:“知之。”菩萨云:“狐刚子者,即我是也。我得仙来,已三万岁。汝为道士,当修清净,何事杀生?且我子孙,为汝所杀,宁宜活汝耶?”因杖道士一百毕,谓令曰:“子孙无状,至相劳扰,惭愧何言。当令君永无灾横,以此相报。”顾谓道士:“可即还他马及钱也。”言讫飞去。(出《广异记》)
wáng lǎo
王老
táng suī yáng jùn sòng wáng zhǒng páng yǒu lǎo hú, měi zhì yá rì, yì zhōng zhī gǒu, xī wǎng cháo zhī, hú zuò zhǒng shàng, gǒu liè qí xià. dōng dōu wáng lǎo yǒu shuāng quǎn néng zǎ mèi, qián hòu shā mèi shén duō, sòng rén xiāng shuài yǐ cái gù quǎn zǎ hú. wáng lǎo qiān quǎn wǎng, quǎn nǎi jìng yì zhū quǎn zhī xià, fú ér bù dòng, dà shī sòng rén zhī wàng. jīn shì rén yǒu bù liǎo qí shì zhě, xiāng xì yún:" qǔ suī yáng yě hú quǎn." chū guǎng yì jì
唐睢阳郡宋王冢旁有老狐,每至衙日,邑中之狗,悉往朝之,狐坐冢上,狗列其下。东都王老有双犬能咋魅,前后杀魅甚多,宋人相率以财雇犬咋狐。王老牵犬往,犬乃迳诣诸犬之下,伏而不动,大失宋人之望。今世人有不了其事者,相戏云:“取睢阳野狐犬。”(出《广异记》)
liú zhòng ài
刘众爱
táng liú quán bái shuō yún, qí rǔ mǔ zǐ zhòng ài, shǎo shí, hǎo yè zhōng jiàng wǎng duàn dào, qǔ yě zhū jí hú lí děng. quán bái zhuāng zài qí xià, hòu yī xī, zhòng yú zhuāng xī shù lǐ xià wǎng, jǐ fú wǎng zhōng, yǐ cì qí zhì. àn zhōng wén wù xíng shēng, chān jiàn yī wù, fú dì kuī wǎng, yīn ér qǐ lì, biàn chéng fēi qún fù rén. xíng ér wéi wǎng, zhì ài qián chē cè, hū zhuō yī shǔ shí. ài lián ā zhī, fù rén máng jù rù wǎng, nǎi bàng zhī zhì bì, ér rén xíng bù gǎi. ài fǎn yí jù, kǒng huò shì rén, yīn hé wǎng méi ōu má chí zhōng. yè hái yǔ fù mǔ yì, jí míng, jǔ jiā yù qián táo qù. ài qiè yún:" níng yǒu fù rén shí shēng shǔ, cǐ bì hú ěr." fù wǎng má chí shì zhī, jiàn fù rén yǐ huó, yīn yǐ dà fǔ zì yāo hòu zhuó zhī, biàn chéng lǎo hú. ài dà xǐ, jiāng hái cūn zhōng. yǒu lǎo sēng jiàn hú wèi sǐ, quàn lìng yǎng zhī, yún:" hú kǒu zhōng mèi zhū, ruò néng dé zhī, dāng wèi tiān xià suǒ ài." yǐ shéng fù hú sì zú, yòu yǐ dà lǒng zhào qí shàng. yǎng shù rì, hú néng shí. sēng yòng xiǎo píng kǒu zhǎi zhě, mái dì zhōng, lìng kǒu yǔ dì qí, yǐ liǎng zì zhū ròu, zhì yú píng zhōng. hú ài zhì ér bù néng dé, dàn yǐ kǒu shǔ píng. hòu zhì lěng, fù xià ròu luán. hú xián mò jiǔ zhī, zhì yǔ píng mǎn, hú nǎi tǔ zhū ér sǐ. zhū zhuàng rú qí zǐ, tōng yuán ér jié. ài mǔ" mǔ" yuán zuò" měi", jù míng chāo běn gǎi. dài zhī, dà wéi qí fū suǒ guì. chū guǎng yì jì
唐刘全白说云,其乳母子众爱,少时,好夜中将网断道,取野猪及狐狸等。全白庄在岐下,后一夕,众于庄西数里下网,己伏网中,以伺其至。暗中闻物行声,觇见一物,伏地窥网,因而起立,变成绯裙妇人。行而违网,至爱前车侧,忽捉一鼠食。爱连呵之,妇人忙遽入网,乃棒之致毙,而人形不改。爱反疑惧,恐或是人,因和网没沤麻池中。夜还与父母议,及明,举家欲潜逃去。爱窃云:“宁有妇人食生鼠,此必狐耳。”复往麻池视之,见妇人已活,因以大斧自腰后斫之,便成老狐。爱大喜,将还村中。有老僧见狐未死,劝令养之,云:“狐口中媚珠,若能得之,当为天下所爱。”以绳缚狐四足,又以大笼罩其上。养数日,狐能食。僧用小瓶口窄者,埋地中,令口与地齐,以两胾猪肉,炙于瓶中。狐爱炙而不能得,但以口属瓶。候炙冷,复下肉脔。狐涎沫久之,炙与瓶满,狐乃吐珠而死。珠状如棋子,通圆而洁。爱母(“母”原作“每”,据明抄本改。)带之,大为其夫所贵。(出《广异记》)
wáng àn
王黯
wáng àn zhě, jié hūn cuī shì. táng tiān bǎo zhōng, qī fù shì tóng wèi féi zhōu cì shǐ. àn suí zhì jiāng xià, wèi hú suǒ mèi, bù yù dù jiāng, fā kuáng dà jiào, héng yù fù shuǐ. qī shǔ huáng jù, fù àn zhe chuáng lì shàng. zhōu xíng bàn jiāng, hū ěr xīn xiào, zhì àn dà xǐ yuē:" běn wèi zhū nǚ láng bèi bù suí guò jiāng, jīn zài zhōu chéng shàng, fù hé lǜ yě." shì tóng lì guān, biàn qiú shù shì. zuǒ yòu yán zhōu rén néng shè hú zhě, shì tóng yán zhì. rù lìng táng zhōng xī shī chuáng xí, zhì àn yú wū xī běi zōu. jiā rén shù shí chí gēng dié shǒu, jǐ yú táng wài, bié shī yī chuáng, chí gōng shǐ yǐ hòu hú. zhì sān xī, hū yún:" zhū rén dé bǎo shuì yǐ fǒu? shì yǐ zhōng hú, míng dāng qǔ zhī." zhòng yǐ wéi kuáng ér wèi zhī xìn. jí míng, jiàn chuāng zhōng yǒu xuè, zhòng suí xuè qù, rù dà kēng zhōng, cǎo xià jiàn yī pìn hú, dài jiàn chuí sǐ. àn qī shāo hú wèi huī, fú zhī zhì jǐn, zì ěr dé píng fù. hòu wèi yuán wǔ xiàn chéng, zài tīng shì, hū jiàn lǎo hú nú bì, yì àn zài bài, yún shì dà jiā a míng chāo běn" ā" zuò" shē". nǎi, wǎng zhě niáng zǐ wǎng wèi cuī jiā shā hài, wēng pó zhuī niàn, wèi cháng lí kǒu. jīn yù jiāng xiǎo nǚ gèng yǔ wáng láng xù qīn. gù lìng shēn yì, jiān qǔ jí rì chéng nà. àn shén jù. xǔ" xǔ" yuán zuò" cí", jù míng chāo běn gǎi. yǐ hòu lì, wàn jì míng chāo běn wàn" jì" zuò" qiú qí". liào lǐ, jù chū luó jǐn shí yú pǐ, yú tōng qú fén zhī. lǎo nú nǎi wèi qí fù yún:" tiān xià měi zhàng fū yì fù hé shù, ān yòng wáng jiā lǎo wēng wèi nǚ xù?" yán qì bú jiàn. chū guǎng yì jì
王黯者,结婚崔氏。唐天宝中,妻父士同为淝州刺史。黯随至江夏,为狐所媚,不欲渡江,发狂大叫,恒欲赴水。妻属惶惧,缚黯著床枥上。舟行半江,忽尔欣笑,至岸大喜曰:“本谓诸女郎辈不随过江,今在州城上,复何虑也。”士同莅官,便求术士。左右言州人能射狐者,士同延至。入令堂中悉施床席,置黯于屋西北陬。家人数十持更迭守,己于堂外,别施一床,持弓矢以候狐。至三夕,忽云:“诸人得饱睡已否?适已中狐,明当取之。”众以为狂而未之信。及明,见窗中有血,众随血去,入大坑中,草下见一牝狐,带箭垂死。黯妻烧狐为灰,服之至尽,自尔得平复。后为原武县丞,在厅事,忽见老狐奴婢,诣黯再拜,云是大家阿(明抄本“阿”作“奢”。)奶,往者娘子枉为崔家杀害,翁婆追念,未尝离口。今欲将小女更与王郎续亲。故令申意,兼取吉日成纳。黯甚惧。许(“许”原作“辞”,据明抄本改。)以厚利,万计(明抄本万“计”作“求其”。)料理,遽出罗锦十余匹,于通衢焚之。老奴乃谓其妇云:“天下美丈夫亦复何数,安用王家老翁为女婿?”言讫不见。(出《广异记》)
yuán jiā zuò
袁嘉祚
táng níng wáng fù yuán jiā zuò, nián wǔ shí, yìng zhì shòu yuán xiàn xiàn chéng. quē" quē" yuán zuò" mén", jù míng chāo běn gǎi. sù xiōng, wèi zhě jǐn sǐ. jiā zuò dào guān, ér chéng zhái shù rèn wú rén jū, wū yǔ cuī cán, jīng jí chōng sè. jiā zuò jiǎn qí jīng jí, lǐ qí qiáng yuán, zuò tīng shì zhōng. yì lǎo lì rén jiē jù, quàn chū bù kě. jì ér mèi yè zhōng wèi guài, jiā zuò bù dòng, cì qí suǒ rù. míng rì jué zhī, dé hú, hú lǎo yǐ, jiān zǐ sūn shù shí tóu. jiā zuò jǐn pēng zhī, cì zhì lǎo hú, hú nǎi yán yuē:" wú shén néng tōng tiān, yù zhī xiū jiù. yuàn zhì wǒ, wǒ néng yì yú rén. jīn cǐ zhái yǐ ān, shě wǒ hé hài?" jiā zuò qián yǔ zhī yán, bèi gào qí guān zhì. yòu yuē:" yuàn wèi ěr mù, zhǎng zài zuǒ yòu." nǎi miǎn hú. hòu zuò rú hú yán, zhì mǎn guǒ qiān. shù nián zhì yù shǐ. hú nǎi qù. chū jì wén
唐宁王傅袁嘉祚,年五十,应制授垣县县丞。阙(“阙”原作“门”,据明抄本改。)素凶,为者尽死。嘉祚到官,而丞宅数任无人居,屋宇摧残,荆棘充塞。嘉祚剪其荆棘,理其墙垣,坐厅事中。邑老吏人皆惧,劝出不可。既而魅夜中为怪,嘉祚不动,伺其所入。明日掘之,得狐,狐老矣,兼子孙数十头。嘉祚尽烹之,次至老狐,狐乃言曰:“吾神能通天,预知休咎。愿置我,我能益于人。今此宅已安,舍我何害?”嘉祚前与之言,备告其官秩。又曰:“愿为耳目,长在左右。”乃免狐。后祚如狐言,秩满果迁。数年至御史。狐乃去。(出《纪闻》)
lǐ lín fǔ
李林甫
táng lǐ lín fǔ fāng jū xiàng wèi, cháng tuì cháo, zuò yú táng zhī qián xuān. jiàn yī xuán hú, qí zhì shén dà, ruò niú mǎ, ér máo sè àn hēi yǒu guāng, zì táng zhōng chū, chí zhì tíng, gù wàng zuǒ yòu. lín fǔ mìng hú shǐ, jiāng shè zhī, wèi jí, yǐ wáng jiàn yǐ. zì shì fán shù rì, měi zhòu zuò, zhé yǒu yī xuán hú chū yān. qí suì lín fǔ jí mò. chū xuān shì zhì
唐李林甫方居相位,尝退朝,坐于堂之前轩。见一玄狐,其质甚大,若牛马,而毛色黯黑有光,自堂中出,驰至庭,顾望左右。林甫命弧矢,将射之,未及,已亡见矣。自是凡数日,每昼坐,辄有一玄狐出焉。其岁林甫籍没。(出《宣室志》)
sūn zèng shēng
孙甑生
táng dào shì sūn zèng shēng běn yǐ yǎng yīng wèi yè, hòu yīn fàng yīng, rù yī kū, jiàn hú shù shí méi dú shū. yǒu yī lǎo hú dāng zhōng zuò, dié yǐ chuán shòu. zèng shēng zhí rù, duó de qí shū ér hái. míng rì, yǒu shí yú rén chí jīn bó yì mén qiú shú, zèng shēng bù yǔ, rén yún:" jūn dé cǐ, yì bù néng jiě yòng zhī, ruò xiě yī běn jiàn hái, dāng yǐ kǒu jué xiāng shòu." zèng shēng jìng chuán qí fǎ, wèi shì shù shì. hú chū yǔ zèng shēng yuē, bù dé shì rén, ruò wéi zhě, bì dāng fēi mìng. tiān bǎo mò, xuán zōng gù jiù qiú zhī, zèng shēng bù yǔ, jìng ér fú fǎ. chū guǎng yì jì
唐道士孙甑生本以养鹰为业,后因放鹰,入一窟,见狐数十枚读书。有一老狐当中坐,迭以传授。甑生直入,夺得其书而还。明日,有十余人持金帛诣门求赎,甑生不与,人云:“君得此,亦不能解用之,若写一本见还,当以口诀相授。”甑生竟传其法,为世术士。狐初与甑生约,不得示人,若违者,必当非命。天宝末,玄宗固就求之,甑生不与,竟而伏法。(出《广异记》)
wáng xuán
王璿
táng sòng zhōu cì shǐ wáng xuán, shǎo shí yí mào shén měi, wèi pìn hú suǒ mèi. jiā rén huò yǒu jiàn zhě, fēng zī duān lì. suī tóng yòu yù zhī zhě, bì liǎn róng zhì jìng. zì chēng xīn fù, zhī duì jiē yǒu lǐ. yóu shì rén lè jiàn zhī. měi zhì duān wǔ jí jiā jié, xī yǒu zèng yí xiāng sòng, yún:" xīn fù shàng mǒu láng mǒu niáng xù mìng." zhòng rén xiào zhī, rán suǒ de shén zhòng. hòu xuán zhí gāo, hú nǎi bù zhì. gài mǒu lù zhòng, bù néng wéi guài. chū guǎng yì jì
唐宋州刺史王璿,少时仪貌甚美,为牝狐所媚。家人或有见者,丰姿端丽。虽童幼遇之者,必敛容致敬。自称新妇,祗对皆有理。由是人乐见之。每至端午及佳节,悉有赠仪相送,云:“新妇上某郎某娘续命。”众人笑之,然所得甚众。后璿职高,狐乃不至。盖某禄重,不能为怪。(出《广异记》)
lǐ nún
李黁
dōng píng wèi lǐ nún chū dé guān, zì dōng jīng zhī rèn. yè tóu gù chéng, diàn zhōng yǒu gù rén mài hú bǐng wèi yè. qí qī xìng zhèng yǒu měi sè, lǐ mù ér yuè zhī, yīn sù qí shě. liú lián shù rì, nǎi yǐ shí wǔ qiān zhuǎn suǒ hú fù. jì dào dōng píng, chǒng yù shèn zhì. xìng wǎn yuē, duō mèi xiá fēng liú nǚ gōng zhī shì, wǎng bù xīn le yú yīn shēng tè jiū qí miào. zài dōng píng sān suì, yǒu zi yī rén. qí hòu lǐ chōng zū gāng rù jīng, yǔ zhèng tóng hái. zhì gù chéng, dà huì xiāng lǐ yǐn yàn, lèi shí yú rì. lǐ cuī fā shù sì, zhèng gù chēng jí bù qǐ, lǐ yì lián ér cóng zhī. yòu shí yú rì, bù huò yǐ, shì lǐ xū qù. xíng zhì guō mén, hū yán fù tòng, xià mǎ biàn zǒu, shì jí rú fēng. lǐ yǔ qí pū shù rén jí chěng, zhuī bù néng jí, biàn rù gù chéng, zhuǎn rù yì shuǐ cūn, zú lì shǎo xī. lǐ bù néng shě," zhuǎn rù yì shuǐ cūn zú lì shǎo xī lǐ bù néng shě" shí sān zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. fù zhú zhī. chuí jí, yīn rù xiǎo xué, jí shēng hū zhī, jì wú suǒ yīng, liàn jié qī chuàng, yán fā lèi xià. huì rì mù, cūn rén wéi cǎo sāi xué kǒu, hái diàn zhǐ sù. jí míng, yòu wǎng hū zhī, wú suǒ jiàn, nǎi yǐ huǒ xūn. jiǔ zhī, cūn rén wéi jué shēn shù zhàng, jiàn pìn hú sǐ xué zhōng, yī fú tuō xiè rú tuì," fú tuō xiè rú tuì" wǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jiǎo shàng zhe jǐn wà. lǐ tàn xī liáng jiǔ, fāng mái zhī. guī diàn, qǔ liè quǎn shì qí zi, zi lüè bù" quǎn shì qí zi zi lüè bù" qī zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jīng pà. biàn jiāng rù dōu, jì qīn rén jiā yǎng zhī. shū nà bì, fù huán dōng jīng, hūn yú xiāo shì. xiāo shì" dōng jīng hūn yú xiào shì xiào shì" bā zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. cháng hū lǐ wèi yě hú xù, lǐ chū wú yǐ dá. yī rì wǎn, lǐ yǔ xiāo xié shǒu" yī rì wǎn lǐ yǔ xiào xié shǒu" bā zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yǔ guī běn fáng xiá xì, fù yán qí shì. hū wén táng qián yǒu rén shēng, lǐ wèn:" ā shuí yè lái?" dá yuē:" shēng lǐ wèn ā shuí yè lái dá yuē" jiǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jūn qǐ bù shí zhèng sì niáng yé?" lǐ sù suǒ zhōng niàn, wén qí" wén qí" èr zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yán, jù xīn rán yuè qǐ." xīn rán yuè qǐ" sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. wèn:" wèn" shàng yuán yǒu" rán jiù zhuàng" sān zì, jù xǔ běn huáng běn shān." guǐ hū? rén hū?" dá yún:" shēn jí guǐ yě." yù" yù" zì yuán kòng quē. jù xǔ běn huáng běn bǔ. jìn zhī ér bù néng, sì niáng" bù néng sì niáng" sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yīn wèi lǐ:" rén shén dào shū, xián fū rén hé zhì shù xiāng màn mà? qiě suǒ shēng zhī zǐ, yuǎn jì rén jiā, qí rén jiē yán hú shēng, bù gěi yī shí, qǐ bù niàn hū? yí zǎo wèi fǔ yù," wèi fǔ yù" sān zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jiǔ quán wú hèn yě. ruò fú rén yún yún xiāng wǔ, yòu xiǎo ér bù shōu, bì jiāng wèi jūn zhī huàn." yán bì bú jiàn. xiāo suì bù fù gǎn shuō qí shì. táng tiān bǎo mò, zi nián shí yú, shén wú yàng. chū guǎng yì jì
东平尉李黁初得官,自东京之任。夜投故城,店中有故人卖胡饼为业。其妻姓郑有美色,李目而悦之,因宿其舍。留连数日,乃以十五千转索胡妇。既到东平,宠遇甚至。性婉约,多媚黠风流;女工之事,罔不心了;于音声特究其妙。在东平三岁,有子一人。其后李充租纲入京,与郑同还。至故城,大会乡里饮宴,累十余日。李催发数四,郑固称疾不起,李亦怜而从之。又十余日,不获已,事理须去。行至郭门,忽言腹痛,下马便走,势疾如风。李与其仆数人极骋,追不能及,便入故城,转入易水村,足力少息。李不能舍,(“转入易水村足力少息李不能舍”十三字原空缺,据许本、黄本补。)复逐之。垂及,因入小穴,极声呼之,寂无所应,恋结凄怆,言发泪下。会日暮,村人为草塞穴口,还店止宿。及明,又往呼之,无所见,乃以火熏。久之,村人为掘深数丈,见牝狐死穴中,衣服脱卸如蜕,(“服脱卸如蜕”五字原空缺,据许本、黄本补。)脚上著锦袜。李叹息良久,方埋之。归店,取猎犬噬其子,子略不(“犬噬其子子略不”七字原空缺,据许本、黄本补。)惊怕。便将入都,寄亲人家养之。输纳毕,复还东京,婚于萧氏。萧氏(“东京婚于肖氏肖氏”八字原空缺,据许本、黄本补。)常呼李为野狐婿,李初无以答。一日晚,李与萧携手(“一日晚李与肖携手”八字原空缺,据许本、黄本补。)与归本房狎戏,复言其事。忽闻堂前有人声,李问:“阿谁夜来?”答曰:“(声李问阿谁夜来答曰”九字原空缺,据许本、黄本补。)君岂不识郑四娘耶?”李素所钟念,闻其(“闻其”二字原空缺,据许本、黄本补。)言,遽欣然跃起。(“欣然跃起”四字原空缺,据许本、黄本补。)问:(“问”上原有“然旧状”三字,据许本、黄本删。)“鬼乎?人乎?”答云:“身即鬼也。”欲(“欲”字原空缺。据许本、黄本补。)近之而不能,四娘(“不能四娘”四字原空缺,据许本、黄本补。)因谓李:“人神道殊,贤夫人何至数相谩骂?且所生之子,远寄人家,其人皆言狐生,不给衣食,岂不念乎?宜早为抚育,(“为抚育”三字原空缺,据许本、黄本补。)九泉无恨也。若夫人云云相侮,又小儿不收,必将为君之患。”言毕不见。萧遂不复敢说其事。唐天宝末,子年十余,甚无恙。(出《广异记》)
lǐ kuí
李揆
táng chéng xiàng lǐ kuí, qián yuán chū, wèi zhōng shū shè rén. cháng yī rì tuì cháo guī, jiàn yī bái hú zài tíng zhōng dǎo liàn shí shàng, mìng shì tóng zhú zhī, yǐ wáng jiàn yǐ. shí yǒu kè yú kuí mén zhě, yīn huà qí shì, kè yuē:" cǐ xiáng fú yě, mǒu gǎn hè." zhì míng rì, guǒ xuǎn lǐ bù shì láng. chū xuān shì zhì
唐丞相李揆,乾元初,为中书舍人。尝一日退朝归,见一白狐在庭中捣练石上,命侍童逐之,已亡见矣。时有客于揆门者,因话其事,客曰:“此祥符也,某敢贺。”至明日,果选礼部侍郎。(出《宣室志》)
sòng pǔ
宋溥
sòng pǔ zhě, táng dà lì zhōng, wèi cháng chéng wèi. zì yán yòu shí, yǔ qí dǎng míng xī yě hú, shù yè bù huò. hòu yīn yuè xī, fù wèi qí shì. jiàn yī guǐ dài lì qí hú, chàng dú pán zi, zhì xī suǒ. hú yù rù xī, guǐ nǎi yǐ shǒu dā hú jiá, yīn ér fù huí. rú shì shù sì. qí hòu xī, pǔ fù xià xī cì zhī, guǐ yòu chéng hú, liǎng xiǎo guǐ yǐn qián, wǎng lái bào suǒ. pǔ děng wú suǒ huò ér zhǐ. yǒu tán zhòng zhě yì yún, yòu shí xià bào, hū jiàn yī lǎo rén fú zhàng zhì jǐ suǒ zhǐ shù xià, yǎng wèn shù shàng shì hé rén wù. zhòng shí shàng xiǎo, shén huáng jù, qí xiōng yīn nù mà yún:" lǎo yě hú, hé gǎn rú cǐ?" xià shù zhú zhī, hú suì biàn zǒu. chū guǎng yì jì
宋溥者,唐大历中,为长城尉。自言幼时,与其党暝扱野狐,数夜不获。后因月夕,复为其事。见一鬼戴笠骑狐,唱《独盘子》,至扱所。狐欲入扱,鬼乃以手搭狐颊,因而复回。如是数四。其后夕,溥复下扱伺之,鬼又乘狐,两小鬼引前,往来报所。溥等无所获而止。有谈众者亦云,幼时下报,忽见一老人扶杖至己所止树下,仰问树上是何人物。众时尚小,甚惶惧,其兄因怒骂云:“老野狐,何敢如此?”下树逐之,狐遂变走。(出《广异记》)
sēng yàn tōng
僧晏通
jìn zhōu cháng níng xiàn yǒu shā mén yàn tōng xiū tóu tuó fǎ, jiāng yè, zé bì jiù cóng lín luàn zhǒng yù sù yān. suī fēng yǔ lù xuě, qí cāo bù yì suī chī mèi wǎng liǎng, qí xīn bù yáo. yuè yè, qī yú dào biān jī hái zhī zuǒ, hū yǒu yāo hú liàng qiàng ér zhì. chū bù yú yàn tōng zài shù yǐng yě, nǎi qǔ dú lóu ān yú qí shǒu, suì yáo dòng zhī, tǎng zhèn luò zhě, jí bù zài gù, yīn bié xuǎn yān. bù sì wǔ, suì dé qí yī, jí rán ér zhuì. nǎi qiān xié mù yè cǎo huā, zhàng bì xíng tǐ, suí qí gù pàn, jí chéng yī fú. xū yú, huà zuò fù rén, chuò yuē ér qù. nǎi yú dào yòu, yǐ cì xíng rén. é yǒu cù mǎ nán lái zhě, yāo hú yáo wén, zé tòng kū yú lù. guò zhě zhù qí wèn zhī, suì duì yuē:" wǒ gē rén yě, suí fū rù zòu. jīn xiǎo fū wèi dào shā, lüè qù qí cái. líng pīng gū yuǎn, sī yuàn běi guī, wú yóu zhì. tuō néng shōu cǎi, dāng shì wēi qū, yǐ zhí bì yì." guò zhě yì dìng jūn rén yě, jí xià mǎ shú shì, yuè qí dōu yě, cí yì dīng níng, biàn yǐ hòu chéng qiè xíng yān. yàn tōng jù chū wèi yuē:" cǐ yāo hú yě, jūn hé róng yì?" yīn jǔ xī zhàng kòu hú nǎo, dú lóu yìng shǒu jí zhuì, suì fù xíng ér cuàn yān. chū jí yì jì. míng chāo běn zuò chū zuǎn yì jì
晋州长宁县有沙门晏通修头陀法,将夜,则必就丛林乱冢寓宿焉。虽风雨露雪,其操不易;虽魑魅魍魉,其心不摇。月夜,栖于道边积骸之左,忽有妖狐踉跄而至。初不虞晏通在树影也,乃取髑髅安于其首,遂摇动之,倘振落者,即不再顾,因别选焉。不四五,遂得其一,岌然而缀。乃褰撷木叶草花,障蔽形体,随其顾盼,即成衣服。须臾,化作妇人,绰约而去。乃于道右,以伺行人。俄有促马南来者,妖狐遥闻,则恸哭于路。过者驻骑问之,遂对曰:“我歌人也,随夫入奏。今晓夫为盗杀,掠去其财。伶俜孤远,思愿北归,无由致。脱能收采,当誓微躯,以执婢役。”过者易定军人也,即下马熟视,悦其都冶,词意叮咛,便以后乘挈行焉。晏通遽出谓曰:“此妖狐也,君何容易?”因举锡杖叩狐脑,髑髅应手即坠,遂复形而窜焉。(出《集异记》。明抄本作出《纂异记》)