huā huì guài xià guāng huà sì kè sēng zhì xu dèng guī liú zào tián bù liáng shēng sū chāng yuǎn
花卉怪下光化寺客 僧智聓 鄧珪 劉皂 田布 梁生 蘇昌遠
yào guài shàng dǎng rén tián dēng niáng zhào shēng
藥怪上黨人 田登娘 趙生
jūn guài guō yuán zhèn xuān píng fāng guān rén yù zhāng rén
菌怪郭元振 宣平坊官人 豫章人
huā huì guài xià
花卉怪下
guāng huà sì kè
光化寺客
yǎn zhōu cú lái shān sì yuē guāng huà, kè yǒu xí rú yè zhě, jiān zhì qī yān. xià rì liáng tiān, yīn yuè bì huà yú láng xù. hū féng bái yī měi nǚ, nián shí wǔ liù, zī mào jué yì. kè xún qí lái, xiào ér yīng yuē: jiā zài shān qián. kè xīn zhī shān qián wú shì zi, yì wèi yí yāo. dàn xīn yǐ shū yóu, tān qí guān shì. qiě tiāo qiě yuè, yīn yòu zhì yú shì. jiāo huān jié yì, qíng kuǎn shén mì. bái yī yuē: xìng bù yǐ cūn yě jiàn bǐ, shì dāng yǒng fèng ēn gù. rán jīn wǎn xū qù, fù lái zé kě yǐ bù bié yǐ. kè yīn liú lián, bǎi duān biàn jǐn, ér zhōng bù kě. sù bǎo bái yù zhǐ huán, yīn yǐ yí zhī yuē: xìng shì cǐ, kě yǐ sù hái. yīn sòng xíng. bái yī yuē: kǒng jiā rén jiē yíng, yuàn qiě huí qù. kè jí shàng sì mén lóu, yǐn shēn mù sòng. bái yī xíng jì bǎi bù xǔ, yǎn rán bù jiàn. kè nǎi shí qí miè chù, jìng xún jiū. sì qián shū píng shù lǐ, xiān mù xì cǎo, háo fà wú yǐn, lǚ lì xiáng shú, céng wú zōng jī. mù jiāng huí, cǎo zhōng jiàn bǎi hé miáo yī zhī, bái huā jué wěi. kè yīn zhǔ zhī. gēn běn rú gǒng, guī yì bù lèi cháng zhě. jí guī, nǎi qǐ qí zhòng fù, bǎi dié jì jǐn, bái yù zhǐ huán, wǎn zài qí nèi. nǎi jīng tàn huǐ hèn, huǎng hū chéng bìng, yī xún ér bì. chū jí yì jì
兗州徂徠山寺曰光化,客有習儒業者,堅志棲焉。夏日涼天,因閱壁畫於廊序。忽逢白衣美女,年十五六,姿貌絕異。客詢其來,笑而應曰:「家在山前。」客心知山前無是子,亦未疑妖。但心以殊尤,貪其觀視。且挑且悅,因誘致於室。交歡結義,情款甚密。白衣曰:「幸不以村野見鄙,誓當永奉恩顧。然今晚須去,復來則可以不別矣。」客因留連,百端遍盡,而終不可。素寶白玉指環,因以遺之曰:「幸視此,可以速還。」因送行。白衣曰:「恐家人接迎,願且回去。」客即上寺門樓,隱身目送。白衣行計百步許,奄然不見。客乃識其滅處,徑尋究。寺前舒平數里,纖木細草,毫髮無隱,履歷詳熟,曾無蹤跡。暮將回,草中見百合苗一枝,白花絕偉。客因斸之。根本如拱,瑰異不類常者。及歸,乃啟其重付,百疊既盡,白玉指環,宛在其內。乃驚嘆悔恨,恍惚成病,一旬而斃。(出《集異記》)
sēng zhì xu
僧智聓
shàng yuán zhōng, shǔ jùn yǒu sēng zhì xu zài bǎo xiāng sì chí jīng. yè jiǔ, hū yǒu fēi chóng wǔ liù dà rú yíng, jīn sè, dié fēi fù dēng yàn, huò dūn yú dēng huā shàng gǔ chì. yǔ huǒ yī sè, jiǔ nǎi miè yú yàn zhōng. rú cǐ shù xī. tóng zǐ jī duò qí yī, nǎi dǒng lù huā míng chāo běn dǒng zuò xūn huā zuò xiāng yě. yì wú xíng zhuàng. zì shì bù fù jiàn. chū yǒu yáng zá zǔ
上元中,蜀郡有僧智聓在寶相寺持經。夜久,忽有飛蟲五六大如蠅,金色,迭飛赴燈焰,或蹲於燈花上鼓翅。與火一色,久乃滅於焰中。如此數夕。童子擊墮其一,乃董陸花(明抄本「董」作「薰」、「花」作「香」)也。亦無形狀。自是不復見。(出《酉陽雜俎》)
dèng guī
鄧珪
jìn yáng xī yǒu tóng zǐ sì zài jiāo mù zhī wài. zhēn yuán zhōng, yǒu dèng guī zhě yù jū yú sì. shì suì qiū, yǔ péng yǒu shù bèi huì sù. jì hé fēi hòu, hū jiàn yī shǒu zì yǒu jiān rù. qí shǒu sè huáng ér shòu shén. zhòng shì zhī, jù lì rán. dú guī wú suǒ jù. fǎn kāi qí yǒu. wén yǒu yín xiào zhī shēng, guī bù zhī guài. xùn zhī yuē: rǔ wèi shuí? duì yuē: wú yǐn jū shān gǔ yǒu nián yǐ. jīn xī zòng fēng yuè zhī yóu, wén xiān shēng zài cǐ, gù lái fèng yè. chéng bù dāng liè xiān shēng zhī xí, yuàn dé zuò yǒu xià, tīng xiān shēng yǔ kè tán zú yǐ. guī xǔ zhī. jì zuò, yǔ zhū kè tán xiào jí huān. jiǔ zhī gào qù. jiāng xíng, wèi guī yuē: míng xī dāng zài lái. yuàn xiān shēng wèi jiàn bìn. jì qù, guī yǔ zhū kè yì yuē. cǐ bì guǐ yě. bù qióng qí jī, qiě jiāng wèi huàn yǐ. yú shì jī sī wèi mín shù bǎi xún, hòu qí zài lái. bì fù bì fù yuán zuò sī, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi zhī. míng xī guǒ lái, yòu yǐ shǒu chū yú yǒu jiān. guī jí yǐ mín xì qí bì, láo bù kě jiě. wén yǒu wài wèn: hé zuì ér jiàn fù? qí yì ān zài? dé wú huǐ xié? suì yǐn mín ér qù. zhì míng rì, guī yǔ zhū kè jù qióng qí jī. zhì sì běi bǎi yú bù, yǒu pú táo yī zhū, shén fān mào, ér mín xì qí zhī. yǒu yè lèi rén shǒu, guǒ yǒu jiān suǒ jiàn zhě. suì mìng jué qí gēn ér fén zhī. chū xuān shì zhì
晉陽西有童子寺在郊牧之外。貞元中,有鄧珪者寓居於寺。是歲秋,與朋友數輩會宿。既闔扉後,忽見一手自牖間入。其手色黃而瘦甚。眾視之,俱慄然。獨珪無所懼。反開其牖。聞有吟嘯之聲,珪不之怪。訊之曰:「汝為誰?」對曰:「吾隱居山谷有年矣。今夕縱風月之游,聞先生在此,故來奉謁。誠不當列先生之席,願得坐牖下,聽先生與客談足矣。珪許之。既坐,與諸客談笑極歡。久之告去。將行,謂珪曰:「明夕當再來。願先生未見擯。」既去,珪與諸客議曰。此必鬼也。不窮其跡,且將為患矣。」於是緝絲為緡數百尋,候其再來。必縛(「必縛」原作「絲」,據明抄本、陳校本改)之。明夕果來,又以手出於牖間。珪即以緡系其臂,牢不可解。聞牖外問:「何罪而見縛?其議安在?得無悔邪?」遂引緡而去。至明日,珪與諸客俱窮其跡。至寺北百餘步,有蒲桃一株,甚蕃茂,而緡系其枝。有葉類人手,果牖間所見者。遂命掘其根而焚之。(出《宣室志》)
liú zào
劉皂
líng shí xiàn nán cháng yè zhōng yāo guài, yóu shì lǐ zhōng rén wú gǎn yè jīng qí dì zhě. yuán hé yuán hé yuán zuò dà chū, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi nián, dǒng shū jīng wèi xī hé shǒu. shí yǒu péng chéng liú zào, jiǎ xiào yì wèi. zào qǐng cháng yǐ shū wǔ dǒng shū, nù shén, suì qì zhí. rù fén shuǐ guān, yè zhì líng shí nán, féng yī rén lì yú lù páng. qí zhuàng jué yì, zào mǎ jīng ér zhuì. jiǔ zhī nǎi qǐ. qí lù páng lì zhě, jí jiě zào yī páo ér zì yī zhī. zào yǐ wèi jié, bù gǎn jù. jì ér xī zǒu jìn shí yú lǐ, zhì nì lǚ, yīn yán qí shì. nì lǚ rén yuē: yì nán yè zhōng yǒu yāo guài, gù fēi zéi ěr. míng rì, yǒu zì xiàn nán lái zhě, wèi zào yuē: xiàn nán yě zhōng yǒu péng màn, zhuàng lèi rén, pī yī qīng páo, bù yì yì hū? zào wǎng shì zhī, guǒ jǐ zhī páo yě. lǐ zhōng rén shǐ wù, wèi yāo zhě nǎi péng màn ěr. yóu shì jǐn fén, qí yāo suì jué. chū xuān shì zhì
靈石縣南嘗夜中妖怪,由是里中人無敢夜經其地者。元和(「元和」原作「大初」,據明抄本、陳校本改)年,董叔經為西河守。時有彭城劉皂,假孝義尉。皂頃嘗以書忤董叔,怒甚,遂棄職。入汾水關,夜至靈石南,逢一人立於路旁。其狀絕異,皂馬驚而墜。久之乃起。其路旁立者,即解皂衣袍而自衣之。皂以為劫,不敢拒。既而西走近十餘里,至逆旅,因言其事。逆旅人曰:「邑南夜中有妖怪,固非賊爾。」明日,有自縣南來者,謂皂曰:「縣南野中有蓬蔓,狀類人,披一青袍,不亦異乎?」皂往視之,果己之袍也。里中人始悟,為妖者乃蓬蔓耳。由是盡焚,其妖遂絕。(出《宣室志》)
tián bù
田布
táng tián bù, tián yuè zhī zǐ yě. yuán hé zhōng, cháng guò cài bǐ, lù cè yǒu cǎo rú hāo. jīng dà rú zhǐ, qí duān jù yè, ruò jiāo liáo cháo zài wěi. zhé shì zhī, yè zhōng yǒu xiǎo shǔ shù shí, cái ruò zào jiá zi, mù yóu wèi kāi, jiū jiū yǒu shēng. chū yǒu yáng zá zǔ
唐田布,田悅之子也。元和中,嘗過蔡比,路側有草如蒿。莖大如指,其端聚葉,若鷦鷯巢在葦。折視之,葉中有小鼠數十,才若皂莢子,目猶未開,啾啾有聲。(出《酉陽雜俎》)
liáng shēng
梁生
táng xìng píng zhī xī, yǒu liáng shēng bié shù, qí hòu yuán yǒu lí shù shí yú zhū. tài hé sì nián dōng shí yī yuè, chū xuě jì, qí lí hū yǒu huā fā, fāng ér qiě mào. liáng shēng shén qí zhī, yǐ wèi jí zhào. yǒu wéi shì wèi liáng shēng yuē: fū mù yǐ chūn ér róng, dōng ér cuì, gù qí cháng yǐ. yān kě wèi zhī jí zhào hū? shēng wén zhī bù yuè. hòu yuè yú, liáng shēng fù zú. chū xuān shì zhì
唐興平之西,有梁生別墅,其後園有梨樹十餘株。太和四年冬十一月,初雪霽,其梨忽有花發,芳而且茂。梁生甚奇之,以為吉兆。有韋氏謂梁生曰:「夫木以春而榮,冬而瘁,固其常矣。焉可謂之吉兆乎?」生聞之不悅。後月余,梁生父卒。(出《宣室志》)
sū chāng yuǎn
蘇昌遠
zhōng hé zhōng, yǒu shì rén sū chāng yuǎn jū sū zhōu shǔ yì. yǒu xiǎo zhuāng qù guān dào shí lǐ. wú zhōng shuǐ xiāng lǜ duō hé jì. hū yī rì, jiàn yī nǚ láng, sù yī hóng liǎn, róng zhì yàn lì. yuè qí sè, huǎng ruò shén xiān zhōng rén. zì shì yǔ zhī xiāng xiá, yǐ zhuāng wèi yōu huì zhī suǒ. sū shēng huò zhī jì shén, cháng yǐ yù huán zèng zhī, jié xì yīn qín. huò yī rì, jiàn kǎn qián bái lián huā kāi fū shū yì, fǔ ér wán zhī. jiàn huā fáng zhōng yǒu wù. xì shì, nǎi suǒ zèng yù huán yě. yīn zhé zhī, qí yāo suì jué. chū běi mèng suǒ yán
中和中,有士人蘇昌遠居蘇州屬邑。有小莊去官道十里。吳中水鄉率多荷芰。忽一日,見一女郎,素衣紅臉,容質艷麗。閱其色,恍若神仙中人。自是與之相狎,以莊為幽會之所。蘇生惑之既甚,嘗以玉環贈之,結系殷勤。或一日,見檻前白蓮花開敷殊異,俯而玩之。見花房中有物。細視,乃所贈玉環也。因折之,其妖遂絕。(出《北夢瑣言》)
yào guài
藥怪
shàng dǎng rén
上黨人
suí wén dì shí, shàng dǎng yǒu rén zhái hòu měi yè yǒu rén hū shēng. qiú zhī bù jiàn. qù zhái yī lǐ, dàn jiàn yī rén cān zhī. jué zhī, rù dì wǔ chǐ, rú rén tǐ zhuàng. jué qù zhī hòu, hū shēng suì jué. shí jìn wáng guǎng yīn yǒu duó zōng zhī jì, chǎn shì quán yào, shàng jūn yě, dǎng yǔ yě, yán péng dǎng bǐ ér zèn. tài zǐ jìng jiàn fèi. suí shì yīn cǐ ér luàn. yuán quē chū chù. chén xiào běn zuò chū xuān shì zhì. jīn jiàn suí shū wǔ xíng zhì
隋文帝時,上黨有人宅後每夜有人呼聲。求之不見。去宅一里,但見一人參枝。掘之,入地五尺,如人體狀。掘去之後,呼聲遂絕。時晉王廣陰有奪宗之計,諂事權要,上君也,黨與也,言朋黨比而譖。太子竟見廢。隋室因此而亂。(原缺出處。陳校本作出《宣室志》。今見《隋書·五行志》)
tián dēng niáng
田登娘
shǎn zhōu xī běi bái jìng lǐng shàng luó cūn, cūn zhī tián shì cháng chuān jǐng, dé yī gēn dà rú bì. jié zhōng cū pí ruò fú líng, xiāng qì shì shù. qí jiā fèng shì, yǒu xiàng shè shù shí, suì zhì yú xiàng qián. tián shì nǚ míng dēng niáng, shí liù qī, yǒu róng zhì. qí fù cháng lìng gōng xiāng huǒ yān. jīng suì yú, nǚ cháng rì jiàn yī shào nián chū rù fó táng zhōng, bái yī niè jī. nǚ suì sī zhī. jīng shén jǔ zhǐ, yǒu yì yú cháng yǐ. qí wù gēn měi suì zhì chūn méng yá. qí nǚ yǒu rèn, nǎi jù bái yú mǔ. mǔ yí qí guài. cháng yǒu nà sēng guò mén, qí jiā yīn liú zhī gōng yǎng. sēng jiāng rù fú yǔ, zhé wèi wù jù zhī. yī rì, nǚ suí mǔ tā chū, sēng rù fó táng. mén cái qǐ, yǒu yī gē fú sēng fēi qù. qí xī, nǚ bù fù jiàn qí guài, shì qí gēn, yì chéng xiǔ dù. nǚ shēn cái qī yuè, chǎn wù sān jié, qí xíng rú xiàng qián gēn yě. tián shì bìng huǒ fén zhī, qí guài yì jué. jiù shuō gǒu qǐ fú líng rén cān shù xíng yǒu yì, fú zhī huò shàng shòu. huò bù hūn xuè, bù sè yù, yù zhī bì néng jiàng zhēn wèi dì xiān yǐ. tián shì fēi jì, gù jiàn guài ér qù zhī. yí hū! chū yǒu yáng zá zǔ
陝州西北白徑嶺上邏村,村之田氏嘗穿井,得一根大如臂。節中粗皮若茯苓,香氣似術。其家奉釋,有像設數十,遂置於像前。田氏女名登娘,十六七,有容質。其父常令供香火焉。經歲余,女嘗日見一少年出入佛堂中,白衣躡屐。女遂私之。精神舉止,有異於常矣。其物根每歲至春萌芽。其女有妊,乃具白於母。母疑其怪。嘗有衲僧過門,其家因留之供養。僧將入佛宇,輒為物拒之。一日,女隨母他出,僧入佛堂。門才啟,有一鴿拂僧飛去。其夕,女不復見其怪,視其根,亦成朽蠹。女娠才七月,產物三節,其形如象前根也。田氏並火焚之,其怪亦絕。舊說枸杞茯苓人參術形有異,服之獲上壽。或不葷血,不色慾,遇之必能降真為地仙矣。田氏非冀,故見怪而去之。宜乎!(出《酉陽雜俎》)
zhào shēng
趙生
tiān bǎo zhōng, yǒu zhào shēng zhě, qí xiān yǐ wén xué xiǎn. shēng xiōng dì shù rén, jù yǐ jìn shì míng jīng rù shì. dú shēng xìng lǔ dùn, suī dú shū, rán bù néng fēn jù xiáng yì. yóu shì nián zhuàng shàng bù dé wèi jùn gòng. cháng yǔ xiōng dì yǒu shēng huì yàn, yíng zuò zhū lǜ xiāng jiē, dú shēng bái yī, shén wèi bù lè. jí jiǔ hān, huò jìn zhī, shēng yì cán qiě nù. hòu yī rì, qì qí jiā dùn qù, yǐn jìn yáng shān, qì máo wèi shě. shēng yǒu shū bǎi yú biān, jí ér zhì shān zhōng, zhòu xí yè xī, suī hán rè qiè jī jī yuán zuò jī. jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi, shí sù xí zhù, bù dàn láo kǔ. ér shēng méng měng, lì yù qín ér gōng yù shǎo. shēng yù huì nù. zhōng bù yì qí zhì. hòu xún yú, yǒu wēng yī hè lái zào zhī, yīn wèi shēng yuē: wú zi jū shēn shān zhōng, dú gǔ rén shū, qǐ yǒu zhì yú lù shì hū? suī rán, xué yù jiǔ ér zú bù néng fēn jù xiáng yì, hé bì zhì zhī shén xié! shēng xiè yuē: pū bù mǐn, zì dù lǎo qiě wú yòng, gù rù shēn shān, dú shū zì yuè. suī bù néng dá qí jīng wēi, rán bì yù sǐ yú zhì yè, bù rǔ xiān rén. yòu hé jí yú lù shì yě? wēng yuē: wú zi zhī zhì shén jiān. lǎo fū suī wú shù néng yǒu bǔ yú láng jūn, dàn xìng yī yè wǒ ěr. yīn zhēng qí suǒ zhǐ. wēng yuē: wú duàn shì zi, jiā yú shān xī dà mù zhī xià. yán qì, hū wáng suǒ jiàn. shēng guài zhī, yǐ wèi yāo. suì jìng wǎng shān xī xún qí jī, guǒ yǒu duàn shù fān mào. shēng yuē: qǐ fēi duàn shì zi hū? yīn chí chā fā qí xià, dé rén cān zhǎng chǐ yú, shén xiào suǒ yù wēng zhī mào. shēng yuē: wú wén rén cān néng wèi guài zhě, kě yù jí. suì yuè ér shí zhī. zì shì xǐng rán míng wù, mù suǒ lǎn shū, jǐn néng qióng ào. hòu suì yú, yǐ míng jīng jí dì. lì guān shù rèn ér zú. chū xuān shì zhì
天寶中,有趙生者,其先以文學顯。生兄弟數人,俱以進士明經入仕。獨生性魯鈍,雖讀書,然不能分句詳義。由是年壯尚不得為郡貢。常與兄弟友生會宴,盈座朱綠相接,獨生白衣,甚為不樂。及酒酣,或靳之,生益慚且怒。後一日,棄其家遁去,隱晉陽山,葺茅為舍。生有書百餘編,笈而至山中,晝習夜息,雖寒熱切肌(「肌」原作「飢」。據明抄本、陳校本改),食粟襲紵,不憚勞苦。而生蒙懵,力愈勤而功愈少。生愈恚怒。終不易其志。後旬余,有翁衣褐來造之,因謂生曰:「吾子居深山中,讀古人書,豈有志於祿仕乎?雖然,學愈久而卒不能分句詳議,何蔽滯之甚邪!」生謝曰:「仆不敏,自度老且無用,故入深山,讀書自悅。雖不能達其精微,然必欲死於志業,不辱先人。又何及於祿仕也?」翁曰:「吾子之志甚堅。老夫雖無術能有補於郎君,但幸一謁我耳。」因徵其所止。翁曰:「吾段氏子,家於山西大木之下。」言訖,忽亡所見。生怪之,以為妖。遂徑往山西尋其跡,果有段樹蕃茂。生曰:「豈非段氏子乎?」因持鍤發其下,得人參長尺余,甚肖所遇翁之貌。生曰:「吾聞人參能為怪者,可愈疾。」遂瀹而食之。自是醒然明悟,目所覽書,盡能窮奧。後歲余,以明經及第。歷官數任而卒。(出《宣室志》)
jūn guài
菌怪
guō yuán zhèn
郭元振
guō yuán zhèn cháng shān jū. zhōng yè, yǒu rén miàn rú pán, shùn mù chū yú dēng xià. yuán zhèn le wú jù sè. xú rǎn hàn tí qí jiá yuē: jiǔ shù rén piān lǎo, zhǎng zhēng mǎ bù féi. yuán zhèn zhī jǐng jù yě. tí bì yín zhī, qí wù suì miè. jiǔ zhī, yuán zhèn suí qiáo xián bù, jiàn jù mù shàng yǒu bái ěr, dà rú shù dòu, suǒ tí jù zài yān. chū yǒu yáng zá zǔ
郭元振嘗山居。中夜,有人面如盤,瞬目出於燈下。元振了無懼色。徐染翰題其頰曰:「久戍人偏老,長征馬不肥。」元振之警句也。題畢吟之,其物遂滅。久之,元振隨樵閒步,見巨木上有白耳,大如數斗,所題句在焉。(出《酉陽雜俎》)
xuān píng fāng guān rén
宣平坊官人
jīng xuān píng fāng, yǒu guān rén yè guī. rù qū, yǒu mài yóu zhě zhāng mào tuó tǒng, bù bì dào. dǎo zhě bó zhī, tóu suí ér luò, suì jù rù yī dà zhái mén. guān rén yì zhī, suí rù zhì yī dà huái shù xià, suì miè. yīn gào qí jiā. qí jiā jí jué zhī. shēn shù chǐ, bìng shù kū gēn, xià yǒu dà há má rú dié. xié èr bǐ tà. shù liū jīn mǎn qí zhōng yě. jí yǒu jù bái jūn rú diàn mén fú ōu dīng. qí gài yǐ luò. há má nǎi lǘ yě, bǐ tà nǎi yóu tǒng yě, jūn zé qí rén yǐ. lǐ rén yǒu mǎi qí yóu zhě yuè yú, guài qí yóu hǎo ér jiàn. jí guài fā, shí zhě xī bìng ǒu. chū yǒu yáng zá zǔ
京宣平坊,有官人夜歸。入曲,有賣油者張帽馱桶,不避道。導者搏之,頭隨而落,遂遽入一大宅門。官人異之,隨入至一大槐樹下,遂滅。因告其家。其家即掘之。深數尺,並樹枯根,下有大蛤蟆如疊。挾二筆錔。樹溜津滿其中也。及有巨白菌如殿門浮漚釘。其蓋已落。蛤蟆乃驢也,筆錔乃油桶也,菌則其人矣。里人有買其油者月余,怪其油好而賤。及怪發,食者悉病嘔。(出《酉陽雜俎》)
yù zhāng rén
豫章人
yù zhāng rén hǎo shí xùn. yǒu huáng gū xùn zhě yóu wèi měi wèi. yǒu mín jiā zhì shě, pēng cǐ xùn yǐ shí gōng rén. gōng rén yǒu dēng wū shī wǎ zhě, xià shì wú rén, wéi fǔ zhǔ wù, yǐ pén fù zhī. é yǒu xiǎo ér luǒ shēn rào fǔ ér zǒu, shū hū méi yú fǔ zhōng. qǐng zhī, zhǔ rén shè shè yuán zuò shuō, jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi xùn, gōng dú bù shí, yì bù yán. jì mù, shí xùn zhě jiē zú. chū jī shén lù
豫章人好食蕈。有黃姑蕈者尤為美味。有民家治舍,烹此蕈以食工人。工人有登屋施瓦者,下視無人,唯釜煮物,以盆覆之。俄有小兒裸身繞釜而走,倏忽沒於釜中。頃之,主人設(「設」原作「說」,據明抄本、陳校本改)蕈,工獨不食,亦不言。既暮,食蕈者皆卒。(出《稽神錄》)