huā huì guài xià guāng huà sì kè sēng zhì xu dèng guī liú zào tián bù liáng shēng sū chāng yuǎn
花卉怪下光化寺客 僧智聓 邓珪 刘皂 田布 梁生 苏昌远
yào guài shàng dǎng rén tián dēng niáng zhào shēng
药怪上党人 田登娘 赵生
jūn guài guō yuán zhèn xuān píng fāng guān rén yù zhāng rén
菌怪郭元振 宣平坊官人 豫章人
huā huì guài xià
花卉怪下
guāng huà sì kè
光化寺客
yǎn zhōu cú lái shān sì yuē guāng huà, kè yǒu xí rú yè zhě, jiān zhì qī yān. xià rì liáng tiān, yīn yuè bì huà yú láng xù. hū féng bái yī měi nǚ, nián shí wǔ liù, zī mào jué yì. kè xún qí lái, xiào ér yīng yuē:" jiā zài shān qián." kè xīn zhī shān qián wú shì zi, yì wèi yí yāo. dàn xīn yǐ shū yóu, tān qí guān shì. qiě tiāo qiě yuè, yīn yòu zhì yú shì. jiāo huān jié yì, qíng kuǎn shén mì. bái yī yuē:" xìng bù yǐ cūn yě jiàn bǐ, shì dāng yǒng fèng ēn gù. rán jīn wǎn xū qù, fù lái zé kě yǐ bù bié yǐ." kè yīn liú lián, bǎi duān biàn jǐn, ér zhōng bù kě. sù bǎo bái yù zhǐ huán, yīn yǐ yí zhī yuē:" xìng shì cǐ, kě yǐ sù hái." yīn sòng xíng. bái yī yuē:" kǒng jiā rén jiē yíng, yuàn qiě huí qù." kè jí shàng sì mén lóu, yǐn shēn mù sòng. bái yī xíng jì bǎi bù xǔ, yǎn rán bú jiàn. kè nǎi shí qí miè chù, jìng xún jiū. sì qián shū píng shù lǐ, xiān mù xì cǎo, háo fà wú yǐn, lǚ lì xiáng shú, céng wú zōng jī. mù jiāng huí, cǎo zhōng jiàn bǎi hé miáo yī zhī, bái huā jué wěi. kè yīn zhǔ zhī. gēn běn rú gǒng, guī yì bù lèi cháng zhě. jí guī, nǎi qǐ qí zhòng fù, bǎi dié jì jǐn, bái yù zhǐ huán, wǎn zài qí nèi. nǎi jīng tàn huǐ hèn, huǎng hū chéng bìng, yī xún ér bì. chū jí yì jì
兖州徂徕山寺曰光化,客有习儒业者,坚志栖焉。夏日凉天,因阅壁画于廊序。忽逢白衣美女,年十五六,姿貌绝异。客询其来,笑而应曰:“家在山前。”客心知山前无是子,亦未疑妖。但心以殊尤,贪其观视。且挑且悦,因诱致于室。交欢结义,情款甚密。白衣曰:“幸不以村野见鄙,誓当永奉恩顾。然今晚须去,复来则可以不别矣。”客因留连,百端遍尽,而终不可。素宝白玉指环,因以遗之曰:“幸视此,可以速还。”因送行。白衣曰:“恐家人接迎,愿且回去。”客即上寺门楼,隐身目送。白衣行计百步许,奄然不见。客乃识其灭处,径寻究。寺前舒平数里,纤木细草,毫发无隐,履历详熟,曾无踪迹。暮将回,草中见百合苗一枝,白花绝伟。客因斸之。根本如拱,瑰异不类常者。及归,乃启其重付,百叠既尽,白玉指环,宛在其内。乃惊叹悔恨,恍惚成病,一旬而毙。(出《集异记》)
sēng zhì xu
僧智聓
shàng yuán zhōng, shǔ jùn yǒu sēng zhì xu zài bǎo xiāng sì chí jīng. yè jiǔ, hū yǒu fēi chóng wǔ liù dà rú yíng, jīn sè, dié fēi fù dēng yàn, huò dūn yú dēng huā shàng gǔ chì. yǔ huǒ yī sè, jiǔ nǎi miè yú yàn zhōng. rú cǐ shù xī. tóng zǐ jī duò qí yī, nǎi dǒng lù huā míng chāo běn" dǒng" zuò" xūn"" huā" zuò" xiāng" yě. yì wú xíng zhuàng. zì shì bù fù jiàn. chū yǒu yáng zá zǔ
上元中,蜀郡有僧智聓在宝相寺持经。夜久,忽有飞虫五六大如蝇,金色,迭飞赴灯焰,或蹲于灯花上鼓翅。与火一色,久乃灭于焰中。如此数夕。童子击堕其一,乃董陆花(明抄本“董”作“薰”、“花”作“香”)也。亦无形状。自是不复见。(出《酉阳杂俎》)
dèng guī
邓珪
jìn yáng xī yǒu tóng zǐ sì zài jiāo mù zhī wài. zhēn yuán zhōng, yǒu dèng guī zhě yù jū yú sì. shì suì qiū, yǔ péng yǒu shù bèi huì sù. jì hé fēi hòu, hū jiàn yī shǒu zì yǒu jiān rù. qí shǒu sè huáng ér shòu shén. zhòng shì zhī, jù lì rán. dú guī wú suǒ jù. fǎn kāi qí yǒu. wén yǒu yín xiào zhī shēng, guī bù zhī guài. xùn zhī yuē:" rǔ wèi shuí?" duì yuē:" wú yǐn jū shān gǔ yǒu nián yǐ. jīn xī zòng fēng yuè zhī yóu, wén xiān shēng zài cǐ, gù lái fèng yè. chéng bù dàng liè xiān shēng zhī xí, yuàn dé zuò yǒu xià, tīng xiān shēng yǔ kè tán zú yǐ. guī xǔ zhī. jì zuò, yǔ zhū kè tán xiào jí huān. jiǔ zhī gào qù. jiāng xíng, wèi guī yuē:" míng xī dāng zài lái. yuàn xiān shēng wèi jiàn bìn." jì qù, guī yǔ zhū kè yì yuē. cǐ bì guǐ yě. bù qióng qí jī, qiě jiāng wéi huàn yǐ." yú shì jī sī wèi mín shù bǎi xún, hòu qí zài lái. bì fù" bì fù" yuán zuò" sī", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi zhī. míng xī guǒ lái, yòu yǐ shǒu chū yú yǒu jiān. guī jí yǐ mín xì qí bì, láo bù kě jiě. wén yǒu wài wèn:" hé zuì ér jiàn fù? qí yì ān zài? dé wú huǐ xié?" suì yǐn mín ér qù. zhì míng rì, guī yǔ zhū kè jù qióng qí jī. zhì sì běi bǎi yú bù, yǒu pú táo yī zhū, shén fān mào, ér mín xì qí zhī. yǒu yè lèi rén shǒu, guǒ yǒu jiān suǒ jiàn zhě. suì mìng jué qí gēn ér fén zhī. chū xuān shì zhì
晋阳西有童子寺在郊牧之外。贞元中,有邓珪者寓居于寺。是岁秋,与朋友数辈会宿。既阖扉后,忽见一手自牖间入。其手色黄而瘦甚。众视之,俱慄然。独珪无所惧。反开其牖。闻有吟啸之声,珪不之怪。讯之曰:“汝为谁?”对曰:“吾隐居山谷有年矣。今夕纵风月之游,闻先生在此,故来奉谒。诚不当列先生之席,愿得坐牖下,听先生与客谈足矣。珪许之。既坐,与诸客谈笑极欢。久之告去。将行,谓珪曰:“明夕当再来。愿先生未见摈。”既去,珪与诸客议曰。此必鬼也。不穷其迹,且将为患矣。”于是缉丝为缗数百寻,候其再来。必缚(“必缚”原作“丝”,据明抄本、陈校本改)之。明夕果来,又以手出于牖间。珪即以缗系其臂,牢不可解。闻牖外问:“何罪而见缚?其议安在?得无悔邪?”遂引缗而去。至明日,珪与诸客俱穷其迹。至寺北百余步,有蒲桃一株,甚蕃茂,而缗系其枝。有叶类人手,果牖间所见者。遂命掘其根而焚之。(出《宣室志》)
liú zào
刘皂
líng shí xiàn nán cháng yè zhōng yāo guài, yóu shì lǐ zhōng rén wú gǎn yè jīng qí dì zhě. yuán hé" yuán hé" yuán zuò" dà chū", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi nián, dǒng shū jīng wèi xī hé shǒu. shí yǒu péng chéng liú zào, jiǎ xiào yì wèi. zào qǐng cháng yǐ shū wǔ dǒng shū, nù shén, suì qì zhí. rù fén shuǐ guān, yè zhì líng shí nán, féng yī rén lì yú lù páng. qí zhuàng jué yì, zào mǎ jīng ér zhuì. jiǔ zhī nǎi qǐ. qí lù páng lì zhě, jí jiě zào yī páo ér zì yī zhī. zào yǐ wéi jié, bù gǎn jù. jì ér xī zǒu jìn shí yú lǐ, zhì nì lǚ, yīn yán qí shì. nì lǚ rén yuē:" yì nán yè zhōng yǒu yāo guài, gù fēi zéi ěr." míng rì, yǒu zì xiàn nán lái zhě, wèi zào yuē:" xiàn nán yě zhōng yǒu péng màn, zhuàng lèi rén, pī yī qīng páo, bù yì yì hū?" zào wǎng shì zhī, guǒ jǐ zhī páo yě. lǐ zhōng rén shǐ wù, wèi yāo zhě nǎi péng màn ěr. yóu shì jǐn fén, qí yāo suì jué. chū xuān shì zhì
灵石县南尝夜中妖怪,由是里中人无敢夜经其地者。元和(“元和”原作“大初”,据明抄本、陈校本改)年,董叔经为西河守。时有彭城刘皂,假孝义尉。皂顷尝以书忤董叔,怒甚,遂弃职。入汾水关,夜至灵石南,逢一人立于路旁。其状绝异,皂马惊而坠。久之乃起。其路旁立者,即解皂衣袍而自衣之。皂以为劫,不敢拒。既而西走近十余里,至逆旅,因言其事。逆旅人曰:“邑南夜中有妖怪,固非贼尔。”明日,有自县南来者,谓皂曰:“县南野中有蓬蔓,状类人,披一青袍,不亦异乎?”皂往视之,果己之袍也。里中人始悟,为妖者乃蓬蔓耳。由是尽焚,其妖遂绝。(出《宣室志》)
tián bù
田布
táng tián bù, tián yuè zhī zǐ yě. yuán hé zhōng, cháng guò cài bǐ, lù cè yǒu cǎo rú hāo. jīng dà rú zhǐ, qí duān jù yè, ruò jiāo liáo cháo zài wěi. zhé shì zhī, yè zhōng yǒu xiǎo shǔ shù shí, cái ruò zào jiá zi, mù yóu wèi kāi, jiū jiū yǒu shēng. chū yǒu yáng zá zǔ
唐田布,田悦之子也。元和中,尝过蔡比,路侧有草如蒿。茎大如指,其端聚叶,若鹪鹩巢在苇。折视之,叶中有小鼠数十,才若皂荚子,目犹未开,啾啾有声。(出《酉阳杂俎》)
liáng shēng
梁生
táng xīng píng zhī xī, yǒu liáng shēng bié shù, qí hòu yuán yǒu lí shù shí yú zhū. tài hé sì nián dōng shí yī yuè, chū xuě jì, qí lí hū yǒu huā fā, fāng ér qiě mào. liáng shēng shén qí zhī, yǐ wéi jí zhào. yǒu wéi shì wèi liáng shēng yuē:" fū mù yǐ chūn ér róng, dōng ér cuì, gù qí cháng yǐ. yān kě wèi zhī jí zhào hū?" shēng wén zhī bù yuè. hòu yuè yú, liáng shēng fù zú. chū xuān shì zhì
唐兴平之西,有梁生别墅,其后园有梨树十余株。太和四年冬十一月,初雪霁,其梨忽有花发,芳而且茂。梁生甚奇之,以为吉兆。有韦氏谓梁生曰:“夫木以春而荣,冬而瘁,固其常矣。焉可谓之吉兆乎?”生闻之不悦。后月余,梁生父卒。(出《宣室志》)
sū chāng yuǎn
苏昌远
zhōng hé zhōng, yǒu shì rén sū chāng yuǎn jū sū zhōu shǔ yì. yǒu xiǎo zhuāng qù guān dào shí lǐ. wú zhōng shuǐ xiāng lǜ duō hé jì. hū yī rì, jiàn yī nǚ láng, sù yī hóng liǎn, róng zhì yàn lì. yuè qí sè, huǎng ruò shén xiān zhōng rén. zì shì yǔ zhī xiāng xiá, yǐ zhuāng wèi yōu huì zhī suǒ. sū shēng huò zhī jì shén, cháng yǐ yù huán zèng zhī, jié xì yīn qín. huò yī rì, jiàn kǎn qián bái lián huā kāi fū shū yì, fǔ ér wán zhī. jiàn huā fáng zhōng yǒu wù. xì shì, nǎi suǒ zèng yù huán yě. yīn zhé zhī, qí yāo suì jué. chū běi mèng suǒ yán
中和中,有士人苏昌远居苏州属邑。有小庄去官道十里。吴中水乡率多荷芰。忽一日,见一女郎,素衣红脸,容质艳丽。阅其色,恍若神仙中人。自是与之相狎,以庄为幽会之所。苏生惑之既甚,尝以玉环赠之,结系殷勤。或一日,见槛前白莲花开敷殊异,俯而玩之。见花房中有物。细视,乃所赠玉环也。因折之,其妖遂绝。(出《北梦琐言》)
yào guài
药怪
shàng dǎng rén
上党人
suí wén dì shí, shàng dǎng yǒu rén zhái hòu měi yè yǒu rén hū shēng. qiú zhī bú jiàn. qù zhái yī lǐ, dàn jiàn yī rén shēn zhī. jué zhī, rù dì wǔ chǐ, rú rén tǐ zhuàng. jué qù zhī hòu, hū shēng suì jué. shí jìn wáng guǎng yīn yǒu duó zōng zhī jì, chǎn shì quán yào, shàng jūn yě, dǎng yǔ yě, yán péng dǎng bǐ ér zèn. tài zǐ jìng jiàn fèi. suí shì yīn cǐ ér luàn. yuán quē chū chù. chén xiào běn zuò chū xuān shì zhì. jīn jiàn suí shū wǔ xíng zhì
隋文帝时,上党有人宅后每夜有人呼声。求之不见。去宅一里,但见一人参枝。掘之,入地五尺,如人体状。掘去之后,呼声遂绝。时晋王广阴有夺宗之计,谄事权要,上君也,党与也,言朋党比而谮。太子竟见废。隋室因此而乱。(原缺出处。陈校本作出《宣室志》。今见《隋书·五行志》)
tián dēng niáng
田登娘
shǎn zhōu xī běi bái jìng lǐng shàng luó cūn, cūn zhī tián shì cháng chuān jǐng, dé yī gēn dà rú bì. jié zhōng cū pí ruò fú líng, xiāng qì shì shù. qí jiā fèng shì, yǒu xiàng shè shù shí, suì zhì yú xiàng qián. tián shì nǚ míng dēng niáng, shí liù qī, yǒu róng zhì. qí fù cháng lìng gōng xiāng huǒ yān. jīng suì yú, nǚ cháng rì jiàn yī shào nián chū rù fó táng zhōng, bái yī niè jī. nǚ suì sī zhī. jīng shén jǔ zhǐ, yǒu yì yú cháng yǐ. qí wù gēn měi suì zhì chūn méng yá. qí nǚ yǒu rèn, nǎi jù bái yú mǔ. mǔ yí qí guài. cháng yǒu nà sēng guò mén, qí jiā yīn liú zhī gōng yǎng. sēng jiāng rù fú yǔ, zhé wèi wù jù zhī. yī rì, nǚ suí mǔ tā chū, sēng rù fó táng. mén cái qǐ, yǒu yī gē fú sēng fēi qù. qí xī, nǚ bù fù jiàn qí guài, shì qí gēn, yì chéng xiǔ dù. nǚ shēn cái qī yuè, chǎn wù sān jié, qí xíng rú xiàng qián gēn yě. tián shì bìng huǒ fén zhī, qí guài yì jué. jiù shuō gǒu qǐ fú líng rén shēn shù xíng yǒu yì, fú zhī huò shàng shòu. huò bù hūn xuè, bù sè yù, yù zhī bì néng jiàng zhēn wèi dì xiān yǐ. tián shì fēi jì, gù jiàn guài ér qù zhī. yí hū! chū yǒu yáng zá zǔ
陕州西北白径岭上逻村,村之田氏尝穿井,得一根大如臂。节中粗皮若茯苓,香气似术。其家奉释,有像设数十,遂置于像前。田氏女名登娘,十六七,有容质。其父常令供香火焉。经岁余,女尝日见一少年出入佛堂中,白衣蹑屐。女遂私之。精神举止,有异于常矣。其物根每岁至春萌芽。其女有妊,乃具白于母。母疑其怪。尝有衲僧过门,其家因留之供养。僧将入佛宇,辄为物拒之。一日,女随母他出,僧入佛堂。门才启,有一鸽拂僧飞去。其夕,女不复见其怪,视其根,亦成朽蠹。女娠才七月,产物三节,其形如象前根也。田氏并火焚之,其怪亦绝。旧说枸杞茯苓人参术形有异,服之获上寿。或不荤血,不色欲,遇之必能降真为地仙矣。田氏非冀,故见怪而去之。宜乎!(出《酉阳杂俎》)
zhào shēng
赵生
tiān bǎo zhōng, yǒu zhào shēng zhě, qí xiān yǐ wén xué xiǎn. shēng xiōng dì shù rén, jù yǐ jìn shì míng jīng rù shì. dú shēng xìng lǔ dùn, suī dú shū, rán bù néng fēn jù xiáng yì. yóu shì nián zhuàng shàng bù dé wèi jùn gòng. cháng yǔ xiōng dì yǒu shēng huì yàn, yíng zuò zhū lǜ xiāng jiē, dú shēng bái yī, shèn wéi bù lè. jí jiǔ hān, huò jìn zhī, shēng yì cán qiě nù. hòu yī rì, qì qí jiā dùn qù, yǐn jìn yáng shān, qì máo wèi shě. shēng yǒu shū bǎi yú biān, jí ér zhì shān zhōng, zhòu xí yè xī, suī hán rè qiè jī" jī" yuán zuò" jī". jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi, shí sù xí zhù, bù dàn láo kǔ. ér shēng méng měng, lì yù qín ér gōng yù shǎo. shēng yù huì nù. zhōng bù yì qí zhì. hòu xún yú, yǒu wēng yī hè lái zào zhī, yīn wèi shēng yuē:" wú zi jū shēn shān zhōng, dú gǔ rén shū, qǐ yǒu zhì yú lù shì hū? suī rán, xué yù jiǔ ér zú bù néng fēn jù xiáng yì, hé bì zhì zhī shén xié!" shēng xiè yuē:" pū bù mǐn, zì dù lǎo qiě wú yòng, gù rù shēn shān, dú shū zì yuè. suī bù néng dá qí jīng wēi, rán bì yù sǐ yú zhì yè, bù rǔ xiān rén. yòu hé jí yú lù shì yě?" wēng yuē:" wú zi zhī zhì shén jiān. lǎo fū suī wú shù néng yǒu bǔ yú láng jūn, dàn xìng yī yè wǒ ěr." yīn zhēng qí suǒ zhǐ. wēng yuē:" wú duàn shì zi, jiā yú shān xī dà mù zhī xià." yán qì, hū wáng suǒ jiàn. shēng guài zhī, yǐ wéi yāo. suì jìng wǎng shān xī xún qí jī, guǒ yǒu duàn shù fān mào. shēng yuē:" qǐ fēi duàn shì zi hū?" yīn chí chā fā qí xià, dé rén shēn zhǎng chǐ yú, shén xiào suǒ yù wēng zhī mào. shēng yuē:" wú wén rén shēn néng wéi guài zhě, kě yù jí." suì yuè ér shí zhī. zì shì xǐng rán míng wù, mù suǒ lǎn shū, jǐn néng qióng ào. hòu suì yú, yǐ míng jīng jí dì. lì guān shù rèn ér zú. chū xuān shì zhì
天宝中,有赵生者,其先以文学显。生兄弟数人,俱以进士明经入仕。独生性鲁钝,虽读书,然不能分句详义。由是年壮尚不得为郡贡。常与兄弟友生会宴,盈座朱绿相接,独生白衣,甚为不乐。及酒酣,或靳之,生益惭且怒。后一日,弃其家遁去,隐晋阳山,葺茅为舍。生有书百余编,笈而至山中,昼习夜息,虽寒热切肌(“肌”原作“饥”。据明抄本、陈校本改),食粟袭紵,不惮劳苦。而生蒙懵,力愈勤而功愈少。生愈恚怒。终不易其志。后旬余,有翁衣褐来造之,因谓生曰:“吾子居深山中,读古人书,岂有志于禄仕乎?虽然,学愈久而卒不能分句详议,何蔽滞之甚邪!”生谢曰:“仆不敏,自度老且无用,故入深山,读书自悦。虽不能达其精微,然必欲死于志业,不辱先人。又何及于禄仕也?”翁曰:“吾子之志甚坚。老夫虽无术能有补于郎君,但幸一谒我耳。”因徵其所止。翁曰:“吾段氏子,家于山西大木之下。”言讫,忽亡所见。生怪之,以为妖。遂径往山西寻其迹,果有段树蕃茂。生曰:“岂非段氏子乎?”因持锸发其下,得人参长尺余,甚肖所遇翁之貌。生曰:“吾闻人参能为怪者,可愈疾。”遂瀹而食之。自是醒然明悟,目所览书,尽能穷奥。后岁余,以明经及第。历官数任而卒。(出《宣室志》)
jūn guài
菌怪
guō yuán zhèn
郭元振
guō yuán zhèn cháng shān jū. zhōng yè, yǒu rén miàn rú pán, shùn mù chū yú dēng xià. yuán zhèn liǎo wū jǔ sè. xú rǎn hàn tí qí jiá yuē:" jiǔ shù rén piān lǎo, cháng zhēng mǎ bù féi." yuán zhèn zhī jǐng jù yě. tí bì yín zhī, qí wù suì miè. jiǔ zhī, yuán zhèn suí qiáo xián bù, jiàn jù mù shàng yǒu bái ěr, dà rú shù dòu, suǒ tí jù zài yān. chū yǒu yáng zá zǔ
郭元振尝山居。中夜,有人面如盘,瞬目出于灯下。元振了无惧色。徐染翰题其颊曰:“久戍人偏老,长征马不肥。”元振之警句也。题毕吟之,其物遂灭。久之,元振随樵闲步,见巨木上有白耳,大如数斗,所题句在焉。(出《酉阳杂俎》)
xuān píng fāng guān rén
宣平坊官人
jīng xuān píng fāng, yǒu guān rén yè guī. rù qū, yǒu mài yóu zhě zhāng mào tuó tǒng, bù bì dào. dǎo zhě bó zhī, tóu suí ér luò, suì jù rù yī dà zhái mén. guān rén yì zhī, suí rù zhì yī dà huái shù xià, suì miè. yīn gào qí jiā. qí jiā jí jué zhī. shēn shù chǐ, bìng shù kū gēn, xià yǒu dà há má rú dié. xié èr bǐ tà. shù liū jīn mǎn qí zhōng yě. jí yǒu jù bái jūn rú diàn mén fú ōu dīng. qí gài yǐ luò. há má nǎi lǘ yě, bǐ tà nǎi yóu tǒng yě, jūn zé qí rén yǐ. lǐ rén yǒu mǎi qí yóu zhě yuè yú, guài qí yóu hǎo ér jiàn. jí guài fā, shí zhě xī bìng ǒu. chū yǒu yáng zá zǔ
京宣平坊,有官人夜归。入曲,有卖油者张帽驮桶,不避道。导者搏之,头随而落,遂遽入一大宅门。官人异之,随入至一大槐树下,遂灭。因告其家。其家即掘之。深数尺,并树枯根,下有大蛤蟆如叠。挟二笔錔。树溜津满其中也。及有巨白菌如殿门浮沤钉。其盖已落。蛤蟆乃驴也,笔錔乃油桶也,菌则其人矣。里人有买其油者月余,怪其油好而贱。及怪发,食者悉病呕。(出《酉阳杂俎》)
yù zhāng rén
豫章人
yù zhāng rén hǎo shí xùn. yǒu huáng gū xùn zhě yóu wéi měi wèi. yǒu mín jiā zhì shě, pēng cǐ xùn yǐ shí gōng rén. gōng rén yǒu dēng wū shī wǎ zhě, xià shì wú rén, wéi fǔ zhǔ wù, yǐ pén fù zhī. é yǒu xiǎo ér luǒ shēn rào fǔ ér zǒu, shū hū méi yú fǔ zhōng. qǐng zhī, zhǔ rén shè" shè" yuán zuò" shuō", jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi xùn, gōng dú bù shí, yì bù yán. jì mù, shí xùn zhě jiē zú. chū jī shén lù
豫章人好食蕈。有黄姑蕈者尤为美味。有民家治舍,烹此蕈以食工人。工人有登屋施瓦者,下视无人,唯釜煮物,以盆覆之。俄有小儿裸身绕釜而走,倏忽没于釜中。顷之,主人设(“设”原作“说”,据明抄本、陈校本改)蕈,工独不食,亦不言。既暮,食蕈者皆卒。(出《稽神录》)