hè zhī zhāng xiāo yǐng shì lǐ xiān rén hé fěng huáng zūn shī péi lǎo lǐ yú xià hóu yǐn zhě quán tóng xiū
賀知章 蕭穎士 李仙人 何諷 黃尊師 裴老 李虞 夏侯隱者 權同休
hè zhī zhāng
賀知章
hè zhī zhāng, xī jīng xuān píng fāng yǒu zhái. duì mén yǒu xiǎo bǎn mén, cháng jiàn yī lǎo rén chéng lǘ chū rù qí jiān. jī wǔ liù nián, shì lǎo rén yán sè yī fú rú gù, yì bù jiàn jiā shǔ. xún wèn lǐ xiàng, jiē yún shì xī shì mài qián guàn wáng lǎo, gèng wú tā yè. chá qí fēi fán yě, cháng yīn xiá rì zào zhī. lǎo rén yíng jiē shén gōng jǐn, wéi yǒu tóng zǐ wèi suǒ shǐ ěr. hè zé wèn qí yè. lǎo rén suí yì huí dá. yīn yǔ wǎng lái, jiàn jiā lǐ jìng, yán lùn jiàn mì, suì yún shàn huáng bái zhī shù. hè sù xìn zhòng, yuàn jiē shì zhī. hòu yǔ fū rén chí yī míng zhū, zì yún zài xiāng rì dé cǐ zhū, bǎo xī duō shí, tè shàng lǎo rén, qiú shuō dào fǎ. lǎo rén jí yǐ míng zhū fù tóng zǐ, lìng shì bǐng lái. tóng zǐ yǐ zhū yì dé sān shí yú hú bǐng, suì yán hè. hè sī niàn bǎo zhū tè míng chāo běn tè zuò chí yǐ qīng yòng, yì shén bù kuài. lǎo rén yuē: fū dào zhě kě yǐ xīn dé, qǐ zài lì zhēng qiān xī wèi zhǐ, shù wú yóu chéng. dāng xū shēn shān qióng gǔ, qín qiú zhì zhī, fēi shì cháo suǒ shòu yě. hè yì pō wù, xiè zhī ér qù. shù rì shī lǎo rén suǒ zài. hè yīn qiú zhì shì, rù dào hái xiāng. chū yuán huà jì
賀知章,西京宣平坊有宅。對門有小板門,常見一老人乘驢出入其間。積五六年,視老人顏色衣服如故,亦不見家屬。詢問里巷,皆雲是西市賣錢貫王老,更無他業。察其非凡也,常因暇日造之。老人迎接甚恭謹,唯有童子為所使耳。賀則問其業。老人隨意回答。因與往來,漸加禮敬,言論漸密,遂雲善黃白之術。賀素信重,願接事之。後與夫人持一明珠,自雲在鄉日得此珠,保惜多時,特上老人,求說道法。老人即以明珠付童子,令市餅來。童子以珠易得三十餘胡餅,遂延賀。賀私念寶珠特(明抄本「特」作「持」)以輕用,意甚不快。老人曰:「夫道者可以心得,豈在力爭;慳惜未止,術無由成。當須深山窮谷,勤求致之,非市朝所授也。」賀意頗悟,謝之而去。數日失老人所在。賀因求致仕,入道還鄉。(出《原化記》)
xiāo yǐng shì
蕭穎士
gōng cáo xiāo yǐng shì. cháng mì yóu. yú chén liú nì lǚ. fāng shí zhī cì, hū jiàn lǎo wēng, xū bìn hào rán, méi mù yóu yì. zhì mén, mù xiāo jiǔ zhī, wēi yǒu tàn xī, yòu shì xiāng shí. xiāo yí qí yì, suì qǐ yī wèn. lǎo rén yuē: guān láng jūn zhuàng mào, yǒu shì yī rén, bù jué chuàng rán ěr. xiāo wèn shì hé rén. lǎo rén yuē: láng jūn yī sì qí pó yáng wáng. wáng jí xiāo bā dài zǔ. suì jīng wèn yuē: wáng jí mǒu bā dài zǔ, yīn hé shí zhī? lǎo rén qì yuē: mǒu xìng zuǒ, xī wèi dōu pó yáng shū zuǒ, piān méng chǒng yù. zāo lǐ míng zhī nán, suì ěr táo wáng, gǒu miǎn huàn ěr. yīn rù shān xiū dào, suì de dù shì. shì jīng láng jūn, nǎi bù zhī shì wáng sūn yě. suì xiāng yǔ qì. xiāo jìng yì zhī, wèn qí nián, nǎi sān bǎi èr shí qī nián yǐ. liáng jiǔ nǎi bié. jīn zài qián shān, shí chū rén jiān. hòu bù zhī suǒ zhī. chū yuán huà jì
功曹蕭穎士。常密游。於陳留逆旅。方食之次,忽見老翁,須鬢皓然,眉目尤異。至門,目蕭久之,微有嘆息,又似相識。蕭疑其意,遂起揖問。老人曰:「觀郎君狀貌,有似一人,不覺愴然耳。」蕭問似何人。老人曰:「郎君一似齊鄱陽王。」王即蕭八代祖。遂驚問曰:「王即某八代祖,因何識之?」老人泣曰:「某姓左,昔為都〔鄱〕陽書佐,偏蒙寵遇。遭李明之難,遂爾逃亡,苟免患耳。因入山修道,遂得度世。適驚郎君,乃不知是王孫也。」遂相與泣。蕭敬異之,問其年,乃三百二十七年矣。良久乃別。今在灊山,時出人間。後不知所之。(出《原化記》)
lǐ xiān rén
李仙人
luò yáng gāo wǔ niáng zhě, měi yú sè, zài jià lǐ xiān rén. lǐ xiān rén jí tiān shàng zhé xiān yě, zì yǔ gāo shì jié hǎo, héng jū luò yáng, yǐ huáng bái zì yè. gāo shì néng chuán qí fǎ. kāi yuán mò, gāo lǐ zhī mù, yǐ wǔ liù zài. hòu yī xī wǔ gǔ hòu, wén kōng zhōng hū lǐ yī shēng. pī yī chū mén, yǔ bì, hái wèi gāo shì yuē: wǒ tiān xiān yě. qǐng yǐ wēi zuì, qiǎn zài rén jiān ěr. jīn zé jǐn, tiān shàng suǒ yóu lái huàn. jì bù dé zhù, duō nián qiǎn quǎn, néng bù chuàng rán. wǒ qù zhī hòu, jūn yí yǐ huáng bái zì gěi, shèn wù chuán rén, bù dé wèi rén guǎng yǒu diǎn liàn, fēi tè sǔn rǔ, yì kǒng shàng bù lì qián rén. yán qì fēi qù. gāo shì chū yī qí yán. hòu mài yín jū duō, wèi fāng sī suǒ gào. shí hé nán shǎo yǐn lǐ qí zhī qí shì, shì ér bù wèn, mì shǐ rén zhào zhī, qián hòu wèi shāo shí yú chuáng yín qì. lǐ yǐ zhuǎn wén cháo yào. bù yī nián, lǐ jí gāo jiē zú. shí rén yǐ wèi tiān fá yān. chū guǎng yì jì
洛陽高五娘者,美於色,再嫁李仙人。李仙人即天上謫仙也,自與高氏結好,恆居洛陽,以黃白自業。高氏能傳其法。開元末,高李之睦,已五六載。後一夕五鼓後,聞空中呼李一聲。披衣出門,語畢,還謂高氏曰:「我天仙也。頃以微罪,譴在人間耳。今責盡,天上所由來喚。既不得住,多年繾綣,能不愴然。我去之後,君宜以黃白自給,慎勿傳人,不得為人廣有點煉,非特損汝,亦恐尚不利前人。」言訖飛去。高氏初依其言。後賣銀居多,為坊司所告。時河南少尹李齊知其事,釋而不問,密使人召之,前後為燒十餘床銀器。李以轉聞朝要。不一年,李及高皆卒。時人以為天罰焉。(出《廣異記》)
hé fěng
何諷
táng jiàn zhōng mò, shū shēng hé fěng, cháng mǎi dé huáng zhǐ gǔ shū yī juàn, dú zhī. juǎn zhōng de fà juǎn, guī sì cùn, rú huán wú duān. fěng yīn jué zhī, duàn chù liǎng tóu dī shuǐ shēng yú, shāo zhī zuò fā qì. fěng cháng yán yú dào zhě, dào zhě yuē: xū! jūn gù sú gǔ, yù cǐ bù néng yǔ huà, mìng yě. jù xiān jīng yuē: dù yú sān shí shén xiān zì, zé huà wèi cǐ wù, míng yuē mài wàng yè yǐ zēng yìng dāng tiān zhōng xīng, xīng shǐ lì jiàng. kě qiú hái dān, qǔ cǐ shuǐ hé ér fú zhī, jí shí huàn gǔ shàng shēng. yīn qǔ gǔ shū yuè zhī, shù chù dù lòu, xún yì dú zhī, jiē shén xiān zì. fěng fāng tàn fú. chū yuán huà jì
唐建中末,書生何諷,嘗買得黃紙古書一卷,讀之。卷中得髮捲,規四寸,如環無端。諷因絕之,斷處兩頭滴水升余,燒之作發氣。諷嘗言於道者,道者曰:「吁!君固俗骨,遇此不能羽化,命也。據仙經曰:「蠹魚三食神仙字,則化為此物,名曰脈望;夜以矰映當天中星,星使立降。可求還丹,取此水和而服之,即時換骨上升。」因取古書閱之,數處蠹漏,尋義讀之,皆神仙字。諷方嘆伏。(出《原化記》)
huáng zūn shī
黃尊師
huáng zūn shī jū máo shān, dào shù jīng miào. yǒu fàn xīn zhě, yú yán dòng jiān dé gǔ shū shí shù zhǐ, zì wèi xiān shū, yīn yì huáng jūn, kěn qǐng shī shì. huáng jūn nà qí shū, bù yǔ, rì qiǎn zhuó chái wǔ shí shù, shāo chí bìng shù bù zú, ā mà jí chuí jī zhī, yì wú yuàn sè. yī rì, kě liǎng dào shì yú shān shí shàng qí, kàn zhī bù jué rì mù, suì kōng fǎn. huáng shēng dà nù mà chì, zhàng èr shí, wèn qí gù. nǎi jù yán zhī. yuē: shēn shān wú rén, hé chù dé yǒu qí dào shì? guǒ shì mán yǔ. suì kòu tóu yuē: shí, míng rì biàn zhuō lái. jí qù, yòu jiàn qí cì, nǎi yáng qián kàn, yīn ér qín zhuō. èr dào shì bìng jú, téng yú shì zhōng shàng gāo shù. wéi dé qí zǐ shù méi. dào shì xiào wèi yuē: chuán yǔ xiān shī, cóng yǔ shòu què fǎ cè. yīn yǐ qí zǐ guī, xī yán qí shì. huáng gōng dà xiào, nǎi qiǎn mù yù, jǐn chuán fǎ cè. shòu qì cí qù, bù zhī qí zhōng. chū yì shǐ
黃尊師居茅山,道術精妙。有販薪者,於岩洞間得古書十數紙,自謂仙書,因詣黃君,懇請師事。黃君納其書,不語,日遣斫柴五十束,稍遲並數不足,呵罵及棰擊之,亦無怨色。一日,可兩道士於山石上棋,看之不覺日暮,遂空返。黃生大怒罵叱,杖二十,問其故。乃具言之。曰:「深山無人,何處得有棋道士?果是謾語。」遂叩頭曰:「實,明日便捉來。」及去,又見棋次,乃佯前看,因而擒捉。二道士並局,騰於室中上高樹。唯得棋子數枚。道士笑謂曰:「傳語仙師,從與受卻法策。」因以棋子歸,悉言其事。黃公大笑,乃遣沐浴,盡傳法策。受訖辭去,不知其終。(出《逸史》)
péi lǎo
裴老
táng dà lì zhōng, yǒu wáng yuán wài hǎo dào shù, suī jū cháo liè, bù yī shān kè, rì yǔ zhōu xuán. yī dàn dào lǚ shù rén zài tīng shì, wáng jūn fāng shén tán xié fǔ zhǎng, huì chú hùn péi lǎo, xié huì jù zhì wáng jūn gěi shǐ. yīn wén zhū kè yán, qiè xiào zhī. wáng jūn pú shǐ jiē guài. shǎo xiàng, péi lǎo shòu yōng shì bì, wáng jūn jiāng dēng hùn, yù yú hù nèi. zhěng yī, shì yǒu suǒ bái. yīn wèn hé shì. jiàn qián yuē: yuán wài dà hǎo dào. wáng jīng yuē mǒu shí liú xīn yú cǐ. yuē: zhī yuán wài kù hǎo, rán wú suǒ yù. shì tīng zhōng liǎng kè, dà shì fán liú, dàn kuáng yuán wài xī jiǔ shí ěr. wáng jūn sǒng yì liáng jiǔ. qí qī hū mà yuē: shēn wèi cháo guān, nǎi yǔ cǐ huì hàn jié jiāo, qiǎn rén zhú zhī. wáng jūn yuē: tiān zhēn dào liú, bù zé suǒ chù. péi lǎo qǐng qù. wáng jūn kěn yāo cóng róng. jiǔ fāng xǔ nuò. yuē: míng rì lái dé fǒu? yuē: bù dé, wài hòu rì lái. zhì qī, wáng jūn jié jìng bié shì yǐ hòu. qī hū yuē: ān yǒu yǔ chú cè rén qīn xiá rú cǐ! wáng jūn yuē: shàng jù bù kěn gù wǒ. shǎo qǐng zhì, bù páo yè zhàng, pō yǒu yǐn yì zhī fēng. wáng jūn zuò yǔ, chá jiǔ gèng jìn. péi lǎo qīng yán jiān fā, shū wú hé huì zhī zī zhuàng. yuē: yuán wài fēi zhēn hǎo dào, nǎi shì ài yào ěr. yì yǒu shǎo fēn. mǒu jì lái, mò yào lú huǒ zhī yàn fǒu? wáng jūn kòu tóu yuē: xiǎo shēng kù shì, bù gǎn biàn yǒu qí qǐng. péi zhǐ tiě hé kě èr jīn yú, yuē: yuán wài shèng qǔ huǒ zhì, yǐ hé fēn liǎng piàn, zhì yú qí zhōng, fù yǐ huǒ fù zhī. xū yú sè chì, péi lǎo yú bù páo jiǎo jiě yī xiǎo náng, qǔ yào liǎng wán, rú má sù, chú shǎo tàn, niǎn sàn hé shàng, què duī huǒ shāo zhī. shí qǐng, péi lǎo yuē: chéng yǐ. lìng wáng jūn pú shǐ zhī zhuàng zhě, yǐ huǒ zhù chí chū, zhì yú dì. qūn xún, nǎi shàng shàng jīn hé yǐ, sè rú jī guān. wáng jūn jiàng jiē zài bài, kòu tóu chén xiè. péi lǎo yuē: cǐ jīn yī liǎng, dí cháng zhě sān liǎng, rán yuán wài bù yòng liú, zhuǎn jiāng bù shī yě. bié qù yuē: cóng cǐ yì wú fù lái yǐ. wáng jūn bài qǐ yuē: mò xué sú shì, yuàn lì dān kěn, xū zhì xiān bó shān jū zhōng, jù qǐ jū lǐ. péi lǎo yuē: hé yòng cǐ. nǎi yuē gèng sān rì, yú lán líng fāng xī dà cài yuán xiāng mì. wáng jūn yì fù jí qī wǎng, zhì zé guǒ jiàn xiǎo mén, kòu zhī, huáng tóu nú chū wèn yuē: mò shì wáng yuán wài fǒu? suì jiāng yī hú chuáng lái, lìng yú zhōng mén wài zuò. shǎo qǐng yǐn rù, yǒu xiǎo táng shén qīng jìng, péi lǎo dào fú jiàng jiē. shì nǚ tóng shí rén, jiē yǒu zī sè. yán shàng láo wèn, fēng yí zhì zhuàng, bìng yǔ qián shí bù tóng, ruò sì shí yú rén yǐ. chá jiǔ guǒ shí shén zhēn yì, wū shì yán jié, fú yòng jīng huá. zhì wǎn wáng jūn qù, péi lǎo sòng chū mén. xún rì fù lái, qí zhái yǐ wèi tā rén suǒ lìn, péi lǎo bù zhī suǒ qù yě. chū yì shǐ
唐大曆中,有王員外好道術,雖居朝列,布衣山客,日與周旋。一旦道侶數人在廳事,王君方甚談諧拊掌,會除溷裴老,攜穢具至王君給使。因聞諸客言,竊笑之。王君僕使皆怪。少項,裴老受傭事畢,王君將登溷,遇於戶內。整衣,似有所白。因問何事。漸前曰:「員外大好道。」王驚曰「某實留心於此。」曰:「知員外酷好,然無所遇。適廳中兩客,大是凡流,但誑員外希酒食耳。」王君竦異良久。其妻呼罵曰:「身為朝官,乃與此穢漢結交,遣人逐之。」王君曰:「天真道流,不擇所處。」裴老請去。王君懇邀從容。久方許諾。曰:「明日來得否?」曰:「不得,外後日來。」至期,王君潔淨別室以候。妻呼曰:「安有與除廁人親狎如此!」王君曰:「尚懼不肯顧我。」少頃至,布袍曳杖,頗有隱逸之風。王君坐語,茶酒更進。裴老清言間發,殊無荷穢之姿狀。曰:「員外非真好道,乃是愛藥耳。亦有少分。某既來,莫要爐火之驗否?」王君叩頭曰:「小生酷嗜,不敢便有祈請。」裴指鐵盒可二斤余,曰:「員外剩取火至,以盒分兩片,置於其中,復以火覆之。」須臾色赤,裴老於布袍角解一小囊,取藥兩丸,如麻粟,除少炭,捻散盒上,卻堆火燒之。食頃,裴老曰:「成矣。」令王君僕使之壯者,以火箸持出,擲於地。逡巡,乃上上金盒矣,色如雞冠。王君降階再拜,叩頭陳謝。裴老曰:「此金一兩,敵常者三兩,然員外不用留,轉將布施也。」別去曰:「從此亦無復來矣。」王君拜乞曰:「末學俗士,願瀝丹懇,須至仙伯山居中,具起居禮。」裴老曰:「何用此。」乃約更三日,於蘭陵坊西大菜園相覓。王君亦復及期往,至則果見小門,扣之,黃頭奴出問曰:「莫是王員外否?」遂將一胡床來,令於中門外坐。少頃引入,有小堂甚清淨,裴老道服降階。侍女童十人,皆有姿色。延上勞問,風儀質狀,並與前時不同,若四十餘人矣。茶酒果實甚珍異,屋室嚴潔,服用精華。至晚王君去,裴老送出門。旬日復來,其宅已為他人所賃,裴老不知所去也。(出《逸史》)
lǐ yú
李虞
xìn zhōu lǐ yuán wài yú, cháng yǔ xiù cái yáng léng yóu huá shān, qióng sōu yán gǔ. shí lǐ gōng wèi shì, jí yáng jūn jù yǒu qī dùn zhī zhì, měi yù yōu shǎng, jí yín yǒng yí shí. é zhì yī xiǎo dòng, chán gāo shù chǐ, bù sān sì bù, shén gāo, lù jí píng yì. èr rén yù qióng qí jī, yuē xíng sì wǔ lǐ, nǐ huí yòu bù kě, qiě xiāng miǎn ér jìn. gèng èr sān lǐ, shāo míng. shǎo qǐng zhì dòng kǒu. shí yǐ shēn yǒu zhī jì, chuān yán cǎo shù, bù shì rén jiān, yì yǒu gēng zhě. gēng zhě dǔ èr rén pō yǒu jīng yì, yuē: láng jūn hé dé dào cǐ? nǎi jù yán zhī. gèng èr lǐ yú, yǒu fó táng, shù rén fāng yǐn chá cì. lǐ gōng děng yīn wǎng qiú sù. nèi yī rén yuē: xū bào dòng zhǔ. qūn xún jiàn yǒu zǐ yī, chéng xiǎo mǎ, cóng zhě sì wǔ, ā lù ér zhì, bài qǐ shén yǎ, yuē: dé dào cǐ hé yě? yī gè bèi shù yuē: cǐ chù piān lòu, qǐng zhì mǒu jū chù. suì tóng bù ér wǎng, dào yī fǔ shǔ, duō zhú táng, wū zuò shén jié, rén lì shù shí. yīn zì yán yuē: mǒu xìng dù, míng zǐ huá, féng luàn bì shì, yù xiān lǚ, jū cǐ yǐ shù bǎi nián yǐ. yīn zhǐ sù, yǐn zhuàn jiē shén jīng fēng, nèi yǒu tuó qiān, qí zhuàng rú niú. zhòu yè lùn yǔ, yīn wèn cháo tíng zhī shì. liú lián lèi rì, gè yí yín qì shù shì, qiǎn shǐ zhě dǎo zhī ér fǎn. yuē: cǐ kě yǐn yì, pō néng zhù fǒu. èr zi sè nán. zi huá xiào, zhí shǒu ér bié, qiě qǐng wú lòu yú rén. hòu yáng jūn fù wǎng xún qí dòng xué, bù kě jiàn yǐ. yáng jūn gǎi míng jiǎn, guān zhì yù shǐ, zhé pān yú ér zú. lǐ gōng zhōng yì liú dàng, zhēn xiān líng jìng, fēi suǒ shí hǎo, bù kě yī míng ér wǎng zhī yě. hòu jūn zǐ jiè zhī zāi. chū yì shǐ
信州李員外虞,嘗與秀才楊棱游華山,窮搜岩谷。時李公未仕,及楊君俱有棲遁之志,每遇幽賞,即吟詠移時。俄至一小洞,巉高數尺,不三四步,甚高,路極平易。二人慾窮其跡,約行四五里,擬回又不可,且相勉而進。更二三里,稍明。少頃至洞口。時已申酉之際,川岩草樹,不似人間,亦有耕者。耕者睹二人頗有驚異,曰:「郎君何得到此?」乃具言之。更二里余,有佛堂,數人方飲茶次。李公等因往求宿。內一人曰:』須報洞主。」逡巡見有紫衣,乘小馬,從者四五,呵路而至,拜起甚雅,曰:「得到此何也?」一個備述曰:「此處偏陋,請至某居處。」遂同步而往,到一府署,多竹堂,屋坐甚潔,人吏數十。因自言曰:「某姓杜,名子華,逢亂避世,遇仙侶,居此已數百年矣。」因止宿,飲饌皆甚精豐,內有駞芊,其狀如牛。晝夜論語,因問朝廷之事。留連累日,各遺銀器數事,遣使者導之而返。曰:「此可隱逸,頗能住否。」二子色難。子華笑,執手而別,且請無漏於人。後楊君復往尋其洞穴,不可見矣。楊君改名儉,官至御史,謫番禺而卒。李公終亦流蕩,真仙靈境,非所實好,不可依名而往之也。後君子誡之哉。(出《逸史》)
xià hóu yǐn zhě
夏侯隱者
xià hóu yǐn zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. dà zhōng mò, yóu máo shān tiān tāi jiān, cháng xié bù náng zhú zhàng ér yǐ. yǐn shí tóng cháng rén, ér dú jū yī shì, bù zá yú zhòng. huò lù sù tán zhōng, cǎo jiān shù xià, rén kuī chān zhī, dàn jiàn yún qì wěng yù, bù jiàn qí shēn. měi yóu sān shí wǔ shí lǐ, dēng shān dù shuǐ, ér bì mù shàn shuì, tóng háng zhě wén qí bí hān zhī shēng, ér bù bù chà diē, zú wú jué ài, zhì suǒ zhǐ jí jué, shí hào zuò shuì xiān. hòu bù zhī suǒ zhōng. chū shén xiān shí yí chuán
夏侯隱者,不知何許人也。大中末,游茅山天台間,常攜布囊竹杖而已。飲食同常人,而獨居一室,不雜於眾。或露宿壇中,草間樹下,人窺覘之,但見雲氣蓊欝,不見其身。每游三十五十里,登山渡水,而閉目善睡,同行者聞其鼻鼾之聲,而步不差跌,足無蹶礙,至所止即覺,時號作睡仙。後不知所終。(出《神仙拾遺傳》)
quán tóng xiū
權同休
xiù cái quán tóng xiū, yuán hé zhōng luò dì, lǚ yóu sū hú jiān. yù jí pín jiǒng. zǒu shǐ zhě běn cūn shù rén, gù yǐ yī nián yǐ. jí zhōng sī gān dòu tāng, lìng qí shì gān cǎo. gù zhě jiǔ ér bù qù, dàn jù tāng huǒ lái. xiù cái qiě yì qí dài yú zhī chéng, fù jiàn zhé shù zhī yíng wò, réng zài sān cuō zhī, wēi jìn huǒ shàng, hū chéng gān cǎo. xiù cái xīn dà yì zhī, qiě yì bì dào zhě. liáng jiǔ, qǔ cū shā shù huài, ruá lǚ yǐ chéng dòu yǐ. jí tāng chéng, yǔ cháng wú yì. jí yì jiàn chà. xiù cái wèi yuē: yǔ pín pò ruò cǐ, wú yǐ cùn jìn, yīn chǐ gòu yī shòu zhī, kě yǐ cǐ bàn shǎo jiǔ ròu. jiāng huì cūn lǎo, gài shǎo dào lù zī yě. gù zhě wēi xiào yuē: cǐ gù bù zú bàn, mǒu dāng yíng zhī. nǎi zhuó yī kū sāng shù, chéng shù kuāng zhā, jù yú pán shàng, xùn zhī, suì chéng niú ròu. fù jí shù píng shuǐ, qīng zhī, nǎi zhǐ jiǔ yě. cūn lǎo jiē zuì bǎo. huò shù jiān wǔ shí. xiù cái cán xiè gù zhě yuē: mǒu běn jiāo zhì, bù shí dào zhě, jīn fǎn qǐng wèi pū. gù zhě yuē: yǔ gù yì rén, yǒu shǎo shī, zhé yú xià jiàn, hé yì yú xiù cái, ruò xiàn bù zú, fù xū lì yú tā rén, qǐng xiù cái wù biàn cháng, shù zú mǒu shì yě. xiù cái suī nuò zhī, měi hū zhǐ, sè shàng miàn qī qī bù ān. gù zhě nǎi cí yuē: xiù cái ruò cǐ, guǒ fáng mǒu shì yě. yīn tán xiù cái xiū duǎn qióng dá zhī shù, qiě yán wàn wù jiē kě huà zhě, wéi yū ní zhōng zhū qī zhù jí fā, yào lì bù néng huà. yīn bù zhī suǒ zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
秀才權同休,元和中落第,旅遊蘇湖間。遇疾貧窘。走使者本村墅人,顧已一年矣。疾中思甘豆湯,令其市甘草。顧者久而不去,但具湯火來。秀才且意其怠於祗承,復見折樹枝盈握,仍再三搓之,微近火上,忽成甘草。秀才心大異之,且意必道者。良久,取粗沙數壞,挼捋已成豆矣。及湯成,與常無異。疾亦漸差。秀才謂曰:「予貧迫若此,無以寸進,因褫垢衣授之,可以此辦少酒肉。將會村老,丐少道路資也。」顧者微笑曰:「此固不足辦,某當營之。」乃斫一枯桑樹,成數筐扎,聚於盤上,噀之,遂成牛肉。復汲數瓶水,傾之,乃旨酒也。村老皆醉飽。獲束縑五十。秀才慚謝顧者曰:「某本驕稚,不識道者,今返請為仆。」顧者曰:「予固異人,有少失,謫於下賤,合役於秀才,若限不足,復須力於他人,請秀才勿變常,庶卒某事也。」秀才雖諾之,每呼指,色上面戚戚不安。顧者乃辭曰:「秀才若此,果妨某事也。」因談秀才修短窮達之數,且言萬物皆可化者,唯淤泥中朱漆箸及發,藥力不能化。因不知所之。(出《酉陽雜俎》)