hè zhī zhāng xiāo yǐng shì lǐ xiān rén hé fěng huáng zūn shī péi lǎo lǐ yú xià hóu yǐn zhě quán tóng xiū
贺知章 萧颖士 李仙人 何讽 黄尊师 裴老 李虞 夏侯隐者 权同休
hè zhī zhāng
贺知章
hè zhī zhāng, xī jīng xuān píng fāng yǒu zhái. duì mén yǒu xiǎo bǎn mén, cháng jiàn yī lǎo rén chéng lǘ chū rù qí jiān. jī wǔ liù nián, shì lǎo rén yán sè yī fú rú gù, yì bú jiàn jiā shǔ. xún wèn lǐ xiàng, jiē yún shì xī shì mài qián guàn wáng lǎo, gèng wú tā yè. chá qí fēi fán yě, cháng yīn xiá rì zào zhī. lǎo rén yíng jiē shén gōng jǐn, wéi yǒu tóng zǐ wèi suǒ shǐ ěr. hè zé wèn qí yè. lǎo rén suí yì huí dá. yīn yǔ wǎng lái, jiàn jiā lǐ jìng, yán lùn jiàn mì, suì yún shàn huáng bái zhī shù. hè sù xìn zhòng, yuàn jiē shì zhī. hòu yǔ fū rén chí yī míng zhū, zì yún zài xiāng rì dé cǐ zhū, bǎo xī duō shí, tè shàng lǎo rén, qiú shuō dào fǎ. lǎo rén jí yǐ míng zhū fù tóng zǐ, lìng shì bǐng lái. tóng zǐ yǐ zhū yì dé sān shí yú hú bǐng, suì yán hè. hè sī niàn bǎo zhū tè míng chāo běn" tè" zuò" chí" yǐ qīng yòng, yì shén bù kuài. lǎo rén yuē:" fū dào zhě kě yǐ xīn dé, qǐ zài lì zhēng qiān xī wèi zhǐ, shù wú yóu chéng. dāng xū shēn shān qióng gǔ, qín qiú zhì zhī, fēi shì cháo suǒ shòu yě." hè yì pō wù, xiè zhī ér qù. shù rì shī lǎo rén suǒ zài. hè yīn qiú zhì shì, rù dào huán xiāng. chū yuán huà jì
贺知章,西京宣平坊有宅。对门有小板门,常见一老人乘驴出入其间。积五六年,视老人颜色衣服如故,亦不见家属。询问里巷,皆云是西市卖钱贯王老,更无他业。察其非凡也,常因暇日造之。老人迎接甚恭谨,唯有童子为所使耳。贺则问其业。老人随意回答。因与往来,渐加礼敬,言论渐密,遂云善黄白之术。贺素信重,愿接事之。后与夫人持一明珠,自云在乡日得此珠,保惜多时,特上老人,求说道法。老人即以明珠付童子,令市饼来。童子以珠易得三十余胡饼,遂延贺。贺私念宝珠特(明抄本“特”作“持”)以轻用,意甚不快。老人曰:“夫道者可以心得,岂在力争;悭惜未止,术无由成。当须深山穷谷,勤求致之,非市朝所授也。”贺意颇悟,谢之而去。数日失老人所在。贺因求致仕,入道还乡。(出《原化记》)
xiāo yǐng shì
萧颖士
gōng cáo xiāo yǐng shì. cháng mì yóu. yú chén liú nì lǚ. fāng shí zhī cì, hū jiàn lǎo wēng, xū bìn hào rán, méi mù yóu yì. zhì mén, mù xiāo jiǔ zhī, wēi yǒu tàn xī, yòu shì xiāng shí. xiāo yí qí yì, suì qǐ yī wèn. lǎo rén yuē:" guān láng jūn zhuàng mào, yǒu shì yī rén, bù jué chuàng rán ěr." xiāo wèn shì hé rén. lǎo rén yuē:" láng jūn yī sì qí pó yáng wáng." wáng jí xiāo bā dài zǔ. suì jīng wèn yuē:" wáng jí mǒu bā dài zǔ, yīn hé shí zhī?" lǎo rén qì yuē:" mǒu xìng zuǒ, xī wèi dōu pó yáng shū zuǒ, piān méng chǒng yù. zāo lǐ míng zhī nán, suì ěr táo wáng, gǒu miǎn huàn ěr. yīn rù shān xiū dào, suì de dù shì. shì jīng láng jūn, nǎi bù zhī shì wáng sūn yě." suì xiāng yǔ qì. xiāo jìng yì zhī, wèn qí nián, nǎi sān bǎi èr shí qī nián yǐ. liáng jiǔ nǎi bié. jīn zài qián shān, shí chū rén jiān. hòu bù zhī suǒ zhī. chū yuán huà jì
功曹萧颖士。常密游。于陈留逆旅。方食之次,忽见老翁,须鬓皓然,眉目尤异。至门,目萧久之,微有叹息,又似相识。萧疑其意,遂起揖问。老人曰:“观郎君状貌,有似一人,不觉怆然耳。”萧问似何人。老人曰:“郎君一似齐鄱阳王。”王即萧八代祖。遂惊问曰:“王即某八代祖,因何识之?”老人泣曰:“某姓左,昔为都〔鄱〕阳书佐,偏蒙宠遇。遭李明之难,遂尔逃亡,苟免患耳。因入山修道,遂得度世。适惊郎君,乃不知是王孙也。”遂相与泣。萧敬异之,问其年,乃三百二十七年矣。良久乃别。今在灊山,时出人间。后不知所之。(出《原化记》)
lǐ xiān rén
李仙人
luò yáng gāo wǔ niáng zhě, měi yú sè, zài jià lǐ xiān rén. lǐ xiān rén jí tiān shàng zhé xiān yě, zì yǔ gāo shì jié hǎo, héng jū luò yáng, yǐ huáng bái zì yè. gāo shì néng chuán qí fǎ. kāi yuán mò, gāo lǐ zhī mù, yǐ wǔ liù zài. hòu yī xī wǔ gǔ hòu, wén kōng zhōng hū lǐ yī shēng. pī yī chū mén, yǔ bì, hái wèi gāo shì yuē:" wǒ tiān xiān yě. qǐng yǐ wēi zuì, qiǎn zài rén jiān ěr. jīn zé jǐn, tiān shàng suǒ yóu lái huàn. jì bù dé zhù, duō nián qiǎn quǎn, néng bù chuàng rán. wǒ qù zhī hòu, jūn yí yǐ huáng bái zì jǐ, shèn wù chuán rén, bù dé wéi rén guǎng yǒu diǎn liàn, fēi tè sǔn rǔ, yì kǒng shàng bù lì qián rén." yán qì fēi qù. gāo shì chū yī qí yán. hòu mài yín jū duō, wèi fāng sī suǒ gào. shí hé nán shǎo yǐn lǐ qí zhī qí shì, shì ér bù wèn, mì shǐ rén zhào zhī, qián hòu wèi shāo shí yú chuáng yín qì. lǐ yǐ zhuǎn wén cháo yào. bù yī nián, lǐ jí gāo jiē zú. shí rén yǐ wéi tiān fá yān. chū guǎng yì jì
洛阳高五娘者,美于色,再嫁李仙人。李仙人即天上谪仙也,自与高氏结好,恒居洛阳,以黄白自业。高氏能传其法。开元末,高李之睦,已五六载。后一夕五鼓后,闻空中呼李一声。披衣出门,语毕,还谓高氏曰:“我天仙也。顷以微罪,谴在人间耳。今责尽,天上所由来唤。既不得住,多年缱绻,能不怆然。我去之后,君宜以黄白自给,慎勿传人,不得为人广有点炼,非特损汝,亦恐尚不利前人。”言讫飞去。高氏初依其言。后卖银居多,为坊司所告。时河南少尹李齐知其事,释而不问,密使人召之,前后为烧十余床银器。李以转闻朝要。不一年,李及高皆卒。时人以为天罚焉。(出《广异记》)
hé fěng
何讽
táng jiàn zhōng mò, shū shēng hé fěng, cháng mǎi dé huáng zhǐ gǔ shū yī juàn, dú zhī. juǎn zhōng de fā juàn, guī sì cùn, rú huán wú duān. fěng yīn jué zhī, duàn chù liǎng tóu dī shuǐ shēng yú, shāo zhī zuò fā qì. fěng cháng yán yú dào zhě, dào zhě yuē:" xū! jūn gù sú gǔ, yù cǐ bù néng yǔ huà, mìng yě. jù xiān jīng yuē:" dù yú sān shí shén xiān zì, zé huà wéi cǐ wù, míng yuē mài wàng yè yǐ zēng yìng dàng tiān zhōng xīng, xīng shǐ lì jiàng. kě qiú huán dān, qǔ cǐ shuǐ hé ér fú zhī, jí shí huàn gǔ shàng shēng." yīn qǔ gǔ shū yuè zhī, shù chù dù lòu, xún yì dú zhī, jiē shén xiān zì. fěng fāng tàn fú. chū yuán huà jì
唐建中末,书生何讽,尝买得黄纸古书一卷,读之。卷中得发卷,规四寸,如环无端。讽因绝之,断处两头滴水升余,烧之作发气。讽尝言于道者,道者曰:“吁!君固俗骨,遇此不能羽化,命也。据仙经曰:“蠹鱼三食神仙字,则化为此物,名曰脉望;夜以矰映当天中星,星使立降。可求还丹,取此水和而服之,即时换骨上升。”因取古书阅之,数处蠹漏,寻义读之,皆神仙字。讽方叹伏。(出《原化记》)
huáng zūn shī
黄尊师
huáng zūn shī jū máo shān, dào shù jīng miào. yǒu fàn xīn zhě, yú yán dòng jiān dé gǔ shū shí shù zhǐ, zì wèi xiān shū, yīn yì huáng jūn, kěn qǐng shī shì. huáng jūn nà qí shū, bù yǔ, rì qiǎn zhuó chái wǔ shí shù, shāo chí bìng shù bù zú, ā mà jí chuí jī zhī, yì wú yuàn sè. yī rì, kě liǎng dào shì yú shān shí shàng qí, kàn zhī bù jué rì mù, suì kōng fǎn. huáng shēng dà nù mà chì, zhàng èr shí, wèn qí gù. nǎi jù yán zhī. yuē:" shēn shān wú rén, hé chǔ dé yǒu qí dào shì? guǒ shì mán yǔ." suì kòu tóu yuē:" shí, míng rì biàn zhuō lái." jí qù, yòu jiàn qí cì, nǎi yáng qián kàn, yīn ér qín zhuō. èr dào shì bìng jú, téng yú shì zhōng shàng gāo shù. wéi dé qí zǐ shù méi. dào shì xiào wèi yuē:" chuán yǔ xiān shī, cóng yǔ shòu què fǎ cè." yīn yǐ qí zǐ guī, xī yán qí shì. huáng gōng dà xiào, nǎi qiǎn mù yù, jǐn chuán fǎ cè. shòu qì cí qù, bù zhī qí zhōng. chū yì shǐ
黄尊师居茅山,道术精妙。有贩薪者,于岩洞间得古书十数纸,自谓仙书,因诣黄君,恳请师事。黄君纳其书,不语,日遣斫柴五十束,稍迟并数不足,呵骂及棰击之,亦无怨色。一日,可两道士于山石上棋,看之不觉日暮,遂空返。黄生大怒骂叱,杖二十,问其故。乃具言之。曰:“深山无人,何处得有棋道士?果是谩语。”遂叩头曰:“实,明日便捉来。”及去,又见棋次,乃佯前看,因而擒捉。二道士并局,腾于室中上高树。唯得棋子数枚。道士笑谓曰:“传语仙师,从与受却法策。”因以棋子归,悉言其事。黄公大笑,乃遣沐浴,尽传法策。受讫辞去,不知其终。(出《逸史》)
péi lǎo
裴老
táng dà lì zhōng, yǒu wáng yuán wài hǎo dào shù, suī jū cháo liè, bù yī shān kè, rì yǔ zhōu xuán. yī dàn dào lǚ shù rén zài tīng shì, wáng jūn fāng shén tán xié fǔ zhǎng, huì chú hùn péi lǎo, xié huì jù zhì wáng jūn gěi shǐ. yīn wén zhū kè yán, qiè xiào zhī. wáng jūn pū shǐ jiē guài. shǎo xiàng, péi lǎo shòu yōng shì bì, wáng jūn jiāng dēng hùn, yù yú hù nèi. zhěng yī, shì yǒu suǒ bái. yīn wèn hé shì. jiàn qián yuē:" yuán wài dà hǎo dào." wáng jīng yuē" mǒu shí liú xīn yú cǐ." yuē:" zhī yuán wài kù hǎo, rán wú suǒ yù. shì tīng zhōng liǎng kè, dà shì fán liú, dàn kuáng yuán wài xī jiǔ shí ěr." wáng jūn sǒng yì liáng jiǔ. qí qī hū mà yuē:" shēn wéi cháo guān, nǎi yǔ cǐ huì hàn jié jiāo, qiǎn rén zhú zhī." wáng jūn yuē:" tiān zhēn dào liú, bù zé suǒ chǔ." péi lǎo qǐng qù. wáng jūn kěn yāo cóng róng. jiǔ fāng xǔ nuò. yuē:" míng rì lái de fǒu?" yuē:" bù dé, wài hòu rì lái." zhì qī, wáng jūn jié jìng bié shì yǐ hòu. qī hū yuē:" ān yǒu yǔ chú cè rén qīn xiá rú cǐ!" wáng jūn yuē:" shàng jù bù kěn gù wǒ." shǎo qǐng zhì, bù páo yè zhàng, pō yǒu yǐn yì zhī fēng. wáng jūn zuò yǔ, chá jiǔ gèng jìn. péi lǎo qīng yán jiān fā, shū wú hé huì zhī zī zhuàng. yuē:" yuán wài fēi zhēn hǎo dào, nǎi shì ài yào ěr. yì yǒu shǎo fēn. mǒu jì lái, mò yào lú huǒ zhī yàn fǒu?" wáng jūn kòu tóu yuē:" xiǎo shēng kù shì, bù gǎn biàn yǒu qí qǐng." péi zhǐ tiě hé kě èr jīn yú, yuē:" yuán wài shèng qǔ huǒ zhì, yǐ hé fēn liǎng piàn, zhì yú qí zhōng, fù yǐ huǒ fù zhī." xū yú sè chì, péi lǎo yú bù páo jiǎo jiě yī xiǎo náng, qǔ yào liǎng wán, rú má sù, chú shǎo tàn, niǎn sàn hé shàng, què duī huǒ shāo zhī. shí qǐng, péi lǎo yuē:" chéng yǐ." lìng wáng jūn pū shǐ zhī zhuàng zhě, yǐ huǒ zhù chí chū, zhì yú dì. qūn xún, nǎi shàng shàng jīn hé yǐ, sè rú jī guān. wáng jūn jiàng jiē zài bài, kòu tóu chén xiè. péi lǎo yuē:" cǐ jīn yī liǎng, dí cháng zhě sān liǎng, rán yuán wài bù yòng liú, zhuǎn jiāng bù shī yě." bié qù yuē:" cóng cǐ yì wú fù lái yǐ." wáng jūn bài qǐ yuē:" mò xué sú shì, yuàn lì dān kěn, xū zhì xiān bó shān jū zhōng, jù qǐ jū lǐ." péi lǎo yuē:" hé yòng cǐ." nǎi yuē gèng sān rì, yú lán líng fāng xī dà cài yuán xiāng mì. wáng jūn yì fù jí qī wǎng, zhì zé guǒ jiàn xiǎo mén, kòu zhī, huáng tóu nú chū wèn yuē:" mò shì wáng yuán wài fǒu?" suì jiāng yī hú chuáng lái, lìng yú zhōng mén wài zuò. shǎo qǐng yǐn rù, yǒu xiǎo táng shén qīng jìng, péi lǎo dào fú jiàng jiē. shì nǚ tóng shí rén, jiē yǒu zī sè. yán shàng láo wèn, fēng yí zhì zhuàng, bìng yǔ qián shí bù tóng, ruò sì shí yú rén yǐ. chá jiǔ guǒ shí shén zhēn yì, wū shì yán jié, fú yòng jīng huá. zhì wǎn wáng jūn qù, péi lǎo sòng chū mén. xún rì fù lái, qí zhái yǐ wèi tā rén suǒ lìn, péi lǎo bù zhī suǒ qù yě. chū yì shǐ
唐大历中,有王员外好道术,虽居朝列,布衣山客,日与周旋。一旦道侣数人在厅事,王君方甚谈谐拊掌,会除溷裴老,携秽具至王君给使。因闻诸客言,窃笑之。王君仆使皆怪。少项,裴老受佣事毕,王君将登溷,遇于户内。整衣,似有所白。因问何事。渐前曰:“员外大好道。”王惊曰“某实留心于此。”曰:“知员外酷好,然无所遇。适厅中两客,大是凡流,但诳员外希酒食耳。”王君竦异良久。其妻呼骂曰:“身为朝官,乃与此秽汉结交,遣人逐之。”王君曰:“天真道流,不择所处。”裴老请去。王君恳邀从容。久方许诺。曰:“明日来得否?”曰:“不得,外后日来。”至期,王君洁净别室以候。妻呼曰:“安有与除厕人亲狎如此!”王君曰:“尚惧不肯顾我。”少顷至,布袍曳杖,颇有隐逸之风。王君坐语,茶酒更进。裴老清言间发,殊无荷秽之姿状。曰:“员外非真好道,乃是爱药耳。亦有少分。某既来,莫要炉火之验否?”王君叩头曰:“小生酷嗜,不敢便有祈请。”裴指铁盒可二斤余,曰:“员外剩取火至,以盒分两片,置于其中,复以火覆之。”须臾色赤,裴老于布袍角解一小囊,取药两丸,如麻粟,除少炭,捻散盒上,却堆火烧之。食顷,裴老曰:“成矣。”令王君仆使之壮者,以火箸持出,掷于地。逡巡,乃上上金盒矣,色如鸡冠。王君降阶再拜,叩头陈谢。裴老曰:“此金一两,敌常者三两,然员外不用留,转将布施也。”别去曰:“从此亦无复来矣。”王君拜乞曰:“末学俗士,愿沥丹恳,须至仙伯山居中,具起居礼。”裴老曰:“何用此。”乃约更三日,于兰陵坊西大菜园相觅。王君亦复及期往,至则果见小门,扣之,黄头奴出问曰:“莫是王员外否?”遂将一胡床来,令于中门外坐。少顷引入,有小堂甚清净,裴老道服降阶。侍女童十人,皆有姿色。延上劳问,风仪质状,并与前时不同,若四十余人矣。茶酒果实甚珍异,屋室严洁,服用精华。至晚王君去,裴老送出门。旬日复来,其宅已为他人所赁,裴老不知所去也。(出《逸史》)
lǐ yú
李虞
xìn zhōu lǐ yuán wài yú, cháng yǔ xiù cái yáng léng yóu huà shān, qióng sōu yán gǔ. shí lǐ gōng wèi shì, jí yáng jūn jù yǒu qī dùn zhī zhì, měi yù yōu shǎng, jí yín yǒng yí shí. é zhì yī xiǎo dòng, chán gāo shù chǐ, bù sān sì bù, shén gāo, lù jí píng yì. èr rén yù qióng qí jī, yuē xíng sì wǔ lǐ, nǐ huí yòu bù kě, qiě xiāng miǎn ér jìn. gèng èr sān lǐ, shāo míng. shǎo qǐng zhì dòng kǒu. shí yǐ shēn yǒu zhī jì, chuān yán cǎo shù, bù shì rén jiān, yì yǒu gēng zhě. gēng zhě dǔ èr rén pō yǒu jīng yì, yuē:" láng jūn hé dé dào cǐ?" nǎi jù yán zhī. gèng èr lǐ yú, yǒu fó táng, shù rén fāng yǐn chá cì. lǐ gōng děng yīn wǎng qiú sù. nèi yī rén yuē:' xū bào dòng zhǔ." qūn xún jiàn yǒu zǐ yī, chéng xiǎo mǎ, cóng zhě sì wǔ, ā lù ér zhì, bài qǐ shén yǎ, yuē:" dé dào cǐ hé yě?" yí gè bèi shù yuē:" cǐ chù piān lòu, qǐng zhì mǒu jū chǔ." suì tóng bù ér wǎng, dào yī fǔ shǔ, duō zhú táng, wū zuò shén jié, rén lì shù shí. yīn zì yán yuē:" mǒu xìng dù, míng zǐ huá, féng luàn bì shì, yù xiān lǚ, jū cǐ yǐ shù bǎi nián yǐ." yīn zhǐ sù, yǐn zhuàn jiē shén jīng fēng, nèi yǒu tuó qiān, qí zhuàng rú niú. zhòu yè lún yǔ, yīn wèn cháo tíng zhī shì. liú lián lěi rì, gè yí yín qì shù shì, qiǎn shǐ zhě dǎo zhī ér fǎn. yuē:" cǐ kě yǐn yì, pō néng zhù fǒu." èr zi sè nán. zi huá xiào, zhí shǒu ér bié, qiě qǐng wú lòu yú rén. hòu yáng jūn fù wǎng xún qí dòng xué, bù kě jiàn yǐ. yáng jūn gǎi míng jiǎn, guān zhì yù shǐ, zhé pān yú ér zú. lǐ gōng zhōng yì liú dàng, zhēn xiān líng jìng, fēi suǒ shí hǎo, bù kě yī míng ér wǎng zhī yě. hòu jūn zǐ jiè zhī zāi. chū yì shǐ
信州李员外虞,尝与秀才杨棱游华山,穷搜岩谷。时李公未仕,及杨君俱有栖遁之志,每遇幽赏,即吟咏移时。俄至一小洞,巉高数尺,不三四步,甚高,路极平易。二人欲穷其迹,约行四五里,拟回又不可,且相勉而进。更二三里,稍明。少顷至洞口。时已申酉之际,川岩草树,不似人间,亦有耕者。耕者睹二人颇有惊异,曰:“郎君何得到此?”乃具言之。更二里余,有佛堂,数人方饮茶次。李公等因往求宿。内一人曰:’须报洞主。”逡巡见有紫衣,乘小马,从者四五,呵路而至,拜起甚雅,曰:“得到此何也?”一个备述曰:“此处偏陋,请至某居处。”遂同步而往,到一府署,多竹堂,屋坐甚洁,人吏数十。因自言曰:“某姓杜,名子华,逢乱避世,遇仙侣,居此已数百年矣。”因止宿,饮馔皆甚精丰,内有駞芊,其状如牛。昼夜论语,因问朝廷之事。留连累日,各遗银器数事,遣使者导之而返。曰:“此可隐逸,颇能住否。”二子色难。子华笑,执手而别,且请无漏于人。后杨君复往寻其洞穴,不可见矣。杨君改名俭,官至御史,谪番禺而卒。李公终亦流荡,真仙灵境,非所实好,不可依名而往之也。后君子诫之哉。(出《逸史》)
xià hóu yǐn zhě
夏侯隐者
xià hóu yǐn zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. dà zhōng mò, yóu máo shān tiān tāi jiān, cháng xié bù náng zhú zhàng ér yǐ. yǐn shí tóng cháng rén, ér dú jū yī shì, bù zá yú zhòng. huò lù sù tán zhōng, cǎo jiān shù xià, rén kuī chān zhī, dàn jiàn yún qì wěng yù, bú jiàn qí shēn. měi yóu sān shí wǔ shí lǐ, dēng shān dù shuǐ, ér bì mù shàn shuì, tóng háng zhě wén qí bí hān zhī shēng, ér bù bù chà diē, zú wú jué ài, zhì suǒ zhǐ jí jué, shí hào zuò shuì xiān. hòu bù zhī suǒ zhōng. chū shén xiān shí yí chuán
夏侯隐者,不知何许人也。大中末,游茅山天台间,常携布囊竹杖而已。饮食同常人,而独居一室,不杂于众。或露宿坛中,草间树下,人窥觇之,但见云气蓊欝,不见其身。每游三十五十里,登山渡水,而闭目善睡,同行者闻其鼻鼾之声,而步不差跌,足无蹶碍,至所止即觉,时号作睡仙。后不知所终。(出《神仙拾遗传》)
quán tóng xiū
权同休
xiù cái quán tóng xiū, yuán hé zhōng luò dì, lǚ yóu sū hú jiān. yù jí pín jiǒng. zǒu shǐ zhě běn cūn shù rén, gù yǐ yī nián yǐ. jí zhōng sī gān dòu tāng, lìng qí shì gān cǎo. gù zhě jiǔ ér bù qù, dàn jù tāng huǒ lái. xiù cái qiě yì qí dài yú zhī chéng, fù jiàn zhé shù zhī yíng wò, réng zài sān cuō zhī, wēi jìn huǒ shàng, hū chéng gān cǎo. xiù cái xīn dà yì zhī, qiě yì bì dào zhě. liáng jiǔ, qǔ cū shā shù huài, ruá lǚ yǐ chéng dòu yǐ. jí tāng chéng, yǔ cháng wú yì. jí yì jiàn chà. xiù cái wèi yuē:" yǔ pín pò ruò cǐ, wú yǐ cùn jìn, yīn chǐ gòu yī shòu zhī, kě yǐ cǐ bàn shǎo jiǔ ròu. jiāng huì cūn lǎo, gài shǎo dào lù zī yě." gù zhě wēi xiào yuē:" cǐ gù bù zú bàn, mǒu dāng yíng zhī." nǎi zhuó yī kū sāng shù, chéng shù kuāng zhā, jù yú pán shàng, xùn zhī, suì chéng niú ròu. fù jí shù píng shuǐ, qīng zhī, nǎi zhǐ jiǔ yě. cūn lǎo jiē zuì bǎo. huò shù jiān wǔ shí. xiù cái cán xiè gù zhě yuē:" mǒu běn jiāo zhì, bù shí dào zhě, jīn fǎn qǐng wèi pū." gù zhě yuē:" yǔ gù yì rén, yǒu shǎo shī, zhé yú xià jiàn, hé yì yú xiù cái, ruò xiàn bù zú, fù xū lì yú tā rén, qǐng xiù cái wù biàn cháng, shù zú mǒu shì yě." xiù cái suī nuò zhī, měi hū zhǐ, sè shàng miàn qī qī bù ān. gù zhě nǎi cí yuē:" xiù cái ruò cǐ, guǒ fáng mǒu shì yě." yīn tán xiù cái xiū duǎn qióng dá zhī shù, qiě yán wàn wù jiē kě huà zhě, wéi yū ní zhōng zhū qī zhù jí fā, yào lì bù néng huà. yīn bù zhī suǒ zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
秀才权同休,元和中落第,旅游苏湖间。遇疾贫窘。走使者本村墅人,顾已一年矣。疾中思甘豆汤,令其市甘草。顾者久而不去,但具汤火来。秀才且意其怠于祗承,复见折树枝盈握,仍再三搓之,微近火上,忽成甘草。秀才心大异之,且意必道者。良久,取粗沙数坏,挼捋已成豆矣。及汤成,与常无异。疾亦渐差。秀才谓曰:“予贫迫若此,无以寸进,因褫垢衣授之,可以此办少酒肉。将会村老,丐少道路资也。”顾者微笑曰:“此固不足办,某当营之。”乃斫一枯桑树,成数筐扎,聚于盘上,噀之,遂成牛肉。复汲数瓶水,倾之,乃旨酒也。村老皆醉饱。获束缣五十。秀才惭谢顾者曰:“某本骄稚,不识道者,今返请为仆。”顾者曰:“予固异人,有少失,谪于下贱,合役于秀才,若限不足,复须力于他人,请秀才勿变常,庶卒某事也。”秀才虽诺之,每呼指,色上面戚戚不安。顾者乃辞曰:“秀才若此,果妨某事也。”因谈秀才修短穷达之数,且言万物皆可化者,唯淤泥中朱漆箸及发,药力不能化。因不知所之。(出《酉陽杂俎》)