wáng cì zhòng mò zǐ liú zhèng sūn bó tiān mén zi yù zǐ máo méng shěn xī chén ān shì
王次仲 墨子 劉政 孫博 天門子 玉子 茅濛 沈羲 陳安世
wáng cì zhòng
王次仲
wáng cì zhòng zhě, gǔ zhī shén xiān yě. dāng zhōu mò zhàn guó zhī shí, hé zòng lián héng zhī jì, jū dà xià xiǎo xià shān. yǐ wèi shì zhī zhuàn wén, gōng duō ér yòng guǎ, nán yǐ sù jiù. sì hǎi duō shì, bǐ zhā suǒ xiān. nǎi biàn zhuàn zhòu zhī tǐ wèi lì shū. shǐ huáng jì dìng tiān xià, yǐ qí gōng lì yú rén, zhēng zhī rù qín, bù zhì. fù mìng shǐ zhào zhī, chì shǐ zhě yuē: wú xuē píng liù hé, yī tǒng tiān xià, shú gǎn bù bīn zhě! cì zhòng yī shū shēng ér nì tiān zǐ zhī mìng, ruò bù qǐ, dāng shā zhī, chí qí shǒu lái, yǐ zhèng fēng sú, wú sì qí hàn màn yě. zhào shǐ zhì shān zhì mìng, cì zhòng huà wèi dà niǎo, zhèn yì ér fēi. shǐ zhě jīng bài yuē: wú yǐ fù mìng, yì kǒng jiàn shā, wéi shén rén mǐn zhī. niǎo pái huái kōng zhōng, gù duò sān hé, shǐ zhě dé zhī yǐ jìn. shǐ huáng sù hǎo shén xiān zhī dào, wén qí biàn huà, pō yǒu huǐ hèn. jīn wèi zhī luò hé shān, zài yōu zhōu jiè, xiāng lǐ cí zhī bù jué. chū xiān chuán shí yí
王次仲者,古之神仙也。當周末戰國之時,合縱連衡之際,居大夏小夏山。以為世之篆文,功多而用寡,難以速就。四海多事,筆扎所先。乃變篆籀之體為隸書。始皇既定天下,以其功利於人,征之入秦,不至。復命使召之,敕使者曰:「吾削平六合,一統天下,孰敢不賓者!次仲一書生而逆天子之命,若不起,當殺之,持其首來,以正風俗,無肆其悍慢也。」詔使至山致命,次仲化為大鳥,振翼而飛。使者驚拜曰:「無以復命,亦恐見殺,惟神人憫之。」鳥徘徊空中,故墮三翮,使者得之以進。始皇素好神仙之道,聞其變化,頗有悔恨。今謂之落翮山,在幽州界,鄉里祠之不絕。(出《仙傳拾遺》)
mò zǐ
墨子
mò zǐ zhě, míng dí, sòng rén yě, shì sòng wèi dài fū. wài zhì jīng diǎn, nèi xiū dào shù, zhe shū shí piān, hào wèi mò zǐ.
墨子者,名翟,宋人也,仕宋為大夫。外治經典,內修道術,著書十篇,號為墨子。
shì duō xué zhě, yǔ rú jiā fēn tú, wù shàng jiǎn yuē, pō huǐ kǒng zǐ.
世多學者,與儒家分途,務尚儉約,頗毀孔子。
yǒu gōng shū bān zhě, wèi chǔ zào yún tī zhī xiè yǐ gōng sòng. mò zǐ wén zhī, wǎng yì chǔ. jiǎo huài, liè cháng guǒ zú, qī rì qī yè dào. jiàn gōng shū bān ér shuō zhī yuē: zi wèi yún tī yǐ gōng sòng, sòng hé zuì zhī yǒu? yú yú dì ér bù zú yú mín, shā suǒ bù zú ér zhēng suǒ yǒu yú, bù kě wèi zhì sòng wú zuì ér gōng zhī, bù kě wèi rén zhī ér bù zhēng, bù kě wèi zhōng zhēng ér bù dé, bù kě wèi qiáng. gōng shū bān yuē: wú bù kě yǐ yǐ, yán yú wáng yǐ.
有公輸般者,為楚造雲梯之械以攻宋。墨子聞之,往詣楚。腳壞,裂裳裹足,七日七夜到。見公輸般而說之曰:「子為雲梯以攻宋,宋何罪之有?余於地而不足於民,殺所不足而爭所有餘,不可謂智;宋無罪而攻之,不可謂仁;知而不爭,不可謂忠;爭而不得,不可謂強。」公輸般曰:「吾不可以已,言於王矣。」
mò zǐ jiàn wáng yuē: yú jīn yǒu rén, shě qí wén xuān, lín yǒu yī bì yú ér yù qiè zhī shě qí jǐn xiù, lín yǒu duǎn hè ér yù qiè zhī shě qí liáng ròu, lín yǒu zāo kāng ér yù qiè zhī, cǐ wèi hé ruò rén yě?
墨子見王曰:「於今有人,舍其文軒,鄰有一敝輿而欲竊之;舍其錦繡,鄰有短褐而欲竊之;舍其梁肉,鄰有糟糠而欲竊之,此為何若人也?」
wáng yuē: ruò rán yě, bì yǒu kuáng jí.
王曰:「若然也,必有狂疾。」
dí yuē: chǔ yǒu yún mèng zhī mí lù, jiāng hàn zhī yú guī, wèi tiān xià fù, sòng wú zhì tù fù yú, yóu liáng ròu yǔ zāo kāng yě. chǔ yǒu qǐ zǐ yù zhāng, sòng wú shù zhàng zhī mù, cǐ yóu jǐn xiù zhī yǔ duǎn hè yě. chén wén dài wáng gèng yì gōng sòng, yǒu yǔ cǐ tóng.
翟曰:「楚有雲夢之麋鹿,江漢之魚龜,為天下富,宋無雉兔鮒魚,猶梁肉與糟糠也。楚有杞梓豫章,宋無數丈之木,此猶錦繡之與短褐也。臣聞大王更議攻宋,有與此同。」
wáng yuē: shàn zāi, rán gōng shū pán yǐ wèi yún tī, wèi bì qǔ sòng. yú shì jiàn gōng shū bān.
王曰:「善哉,然公輸盤已為雲梯,謂必取宋。」於是見公輸般。
mò zǐ jiě dài wèi chéng, yǐ fú wèi xiè, gōng shū bān nǎi shè gōng chéng zhī jī. jiǔ biàn ér mò zǐ jiǔ jù zhī, gōng shū zhī gōng chéng xiè jǐn, ér mò zǐ zhī shǒu yǒu yú yě. gōng shū bān yuē: wú zhī suǒ yǐ gōng zi yǐ, wú bù yán. mò zǐ yuē: wú zhī zi suǒ yǐ gōng wǒ, wǒ yì bù yán.
墨子解帶為城,以幞為械,公輸般乃設攻城之機。九變而墨子九拒之,公輸之攻城械盡,而墨子之守有餘也。公輸般曰:「吾知所以攻子矣,吾不言。」墨子曰:「吾知子所以攻我,我亦不言。」
wáng wèn qí gù.
王問其故。
mò zǐ yuē: gōng shū zhī yì, bù guò shā chén, wèi sòng mò néng shǒu ěr. rán chén zhī dì zǐ qín huá lí děng sān bǎi rén, zǎo yǐ cāo chén shǒu yù zhī qì, zài sòng chéng shàng ér dài chǔ kòu yǐ, suī shā chén, bù néng jué yě. chǔ nǎi zhǐ, bù fù gōng sòng.
墨子曰:「公輸之意,不過殺臣,謂宋莫能守耳。然臣之弟子禽滑厘等三百人,早已操臣守御之器,在宋城上而待楚寇矣,雖殺臣,不能絕也。」楚乃止,不復攻宋。
mò zǐ nián bā shí yǒu èr, nǎi tàn yuē: shì shì yǐ kě zhī, róng wèi fēi cháng bǎo, jiāng wěi liú sú, yǐ cóng chì sōng zǐ yóu ěr. nǎi rù zhōu dí shān, jīng sī dào fǎ, xiǎng xiàng shén xiān. yú shì shù wén zuǒ yòu shān jiān, yǒu sòng shū shēng zhě, mò zǐ wò hòu, yòu yǒu rén lái, yǐ yī fù zú. mò zǐ nǎi cì zhī, hū jiàn yī rén, nǎi qǐ wèn zhī yuē: jūn qǐ fēi shān yuè zhī líng qì hū, jiāng dù shì zhī shén xiān hū? yuàn qiě shǎo liú, huì yǐ dào yào.
墨子年八十有二,乃嘆曰:「世事已可知,榮位非常保,將委流俗,以從赤松子游耳。」乃入周狄山,精思道法,想像神仙。於是數聞左右山間,有誦書聲者,墨子臥後,又有人來,以衣覆足。墨子乃伺之,忽見一人,乃起問之曰:「君豈非山嶽之靈氣乎,將度世之神仙乎?願且少留,誨以道要。」
shén rén yuē: zhī zi yǒu zhì hǎo dào, gù lái xiāng hòu. zi yù hé qiú?
神人曰:「知子有志好道,故來相候。子欲何求?」
mò zǐ yuē: yuàn dé zhǎng shēng, yǔ tiān dì xiāng bì ěr.
墨子曰:「願得長生,與天地相畢耳。」
yú shì shén rén shòu yǐ sù shū, zhū yīng wán fāng, dào líng jiào jiè, wǔ xíng biàn huà, fán èr shí wǔ piān, gào mò zǐ yuē: zi yǒu xiān gǔ, yòu cōng míng, dé cǐ biàn chéng, bù fù xū shī. mò zǐ bài shòu hé zuò, suì dé qí yàn, nǎi zhuàn jí qí yào, yǐ wèi wǔ xíng jì. nǎi de dì xiān, yǐn jū yǐ bì zhàn guó.
於是神人授以素書,朱英丸方,道靈教戒,五行變化,凡二十五篇,告墨子曰:「子有仙骨,又聰明,得此便成,不復須師。」墨子拜受合作,遂得其驗,乃撰集其要,以為《五行記》。乃得地仙,隱居以避戰國。
zhì hàn wǔ dì shí, qiǎn shǐ zhě yáng wéi, shù bó jiā bì, yǐ pìn mò zǐ, mò zǐ bù chū. shì qí yán sè, cháng rú wǔ shí xǔ rén. zhōu yóu wǔ yuè, bù zhǐ yī chù. chū shén xiān chuán
至漢武帝時,遣使者楊違,束帛加璧,以聘墨子,墨子不出。視其顏色,常如五十許人。週遊五嶽,不止一處。(出《神仙傳》)
liú zhèng
劉政
liú zhèng zhě, pèi rén yě. gāo cái bó wù, xué wú bù lǎn. yǐ wèi shì zhī róng guì, nǎi xū yú ěr, bù rú xué dào, kě dé zhǎng shēng. nǎi jué jìn qū zhī lù, qiú yǎng shēng zhī shù. qín xún yì wén, bù yuǎn qiān lǐ. gǒu yǒu shèng jǐ, suī nú kè bì shī shì zhī. fù zhì mò zǐ wǔ xíng jì, jiān fú zhū yīng wán, nián bǎi bā shí yú suì, sè rú tóng zǐ. néng biàn huà yǐn xíng, yǐ yī rén fēn zuò bǎi rén, bǎi rén zuò qiān rén, qiān rén zuò wàn rén. yòu néng yǐn sān jūn zhī zhòng, shǐ chéng yī cóng lín mù, yì néng shǐ chéng niǎo shòu shì qǔ tā rén qì wù, yì zhì qí chù, rén bù zhī jué. yòu néng zhǒng wǔ guǒ, lì shǐ huá shí kě shí. zuò zhì xíng chú, fàn shàn jù shù bǎi rén. yòu néng chuī qì wèi fēng, fēi shā yáng shí. yǐ shǒu zhǐ wū yǔ shān líng hú qì, biàn yù tuí huài fù zhǐ zhī, jí hái rú gù. yòu néng huà shēng měi nǚ zhī xíng, jí zuò shuǐ huǒ. yòu néng yī rì zhī zhōng, xíng shù qiān lǐ. néng xū shuǐ xìng yún, fèn shǒu qǐ wù, jù tǔ chéng shān, cì dì chéng yuān. néng hū lǎo hū shǎo, zhà dà zhà xiǎo, rù shuǐ bù zhān, bù xíng shuǐ shàng, zhào jiāng hǎi zhōng yú biē jiāo lóng yuán tuó, jí jiē dēng àn. yòu kǒu tǔ wǔ sè zhī qì, fāng guǎng shí lǐ, zhí shàng lián tiān, yòu néng yuè shàng. xià qù dì shù bǎi zhàng. hòu qù bù zhī suǒ zài. chū shén xiān chuán
劉政者,沛人也。高才博物,學無不覽。以為世之榮貴,乃須臾耳,不如學道,可得長生。乃絕進趨之路,求養生之術。勤尋異聞,不遠千里。苟有勝己,雖奴客必師事之。復治墨子五行記,兼服朱英丸,年百八十餘歲,色如童子。能變化隱形,以一人分作百人,百人作千人,千人作萬人。又能隱三軍之眾,使成一叢林木,亦能使成鳥獸;試取他人器物,易置其處,人不知覺。又能種五果,立使華實可食。坐致行廚,飯膳俱數百人。又能吹氣為風,飛砂揚石。以手指屋宇山陵壺器,便欲頹壞;復指之,即還如故。又能化生美女之形,及作水火。又能一日之中,行數千里。能噓水興雲,奮手起霧,聚土成山,刺地成淵。能忽老忽少,乍大乍小,入水不沾,步行水上,召江海中魚鱉蛟龍黿鼉,即皆登岸。又口吐五色之氣,方廣十里,直上連天,又能躍上。下去地數百丈。後去不知所在。(出《神仙傳》)
sūn bó
孫博
sūn bó zhě, hé dōng rén yě. yǒu qīng cái, néng shǔ wén, zhe shū bǎi yú piān, sòng jīng shù shí wàn yán. wǎn nǎi hǎo dào, zhì mò zǐ zhī shù. néng lìng cǎo mù jīn shí jiē wèi huǒ, guāng zhào shù lǐ yì néng shǐ shēn chéng huǒ, kǒu zhōng tǔ huǒ, zhǐ dà shù shēng cǎo zé jiāo kū, gèng zhǐ hái rú gù. yòu yǒu rén wáng nú, cáng nì jūn zhōng zhě, bǔ zhī bù dé. bó yǔ nú zhǔ yuē: wú wèi qīng shāo qí yíng shě, nú bì zǒu chū, qīng dàn dì cì zhuō zhī. yú shì bó yǐ yī chì wán zǐ, zhì jūn mén, xū yú huǒ qǐ zhú tiān, nú guǒ zǒu chū, nǎi dé zhī. bó nǎi fù yǐ yī qīng wán zǐ zhì zhī, huǒ jí miè, wū shè bǎi wù, rú gù bù sǔn. bó měi zuò huǒ yǒu suǒ shāo, tā rén yǐ shuǐ guàn zhī, zhōng bù kě miè, xū yú zì zhǐ zhī, fāng zhǐ. xíng shuǐ huǒ zhōng bù zhān zhuó, yì néng shǐ qiān bǎi rén cóng jǐ dǎo zhī, jù bù zhān zhuó, yòu yǔ rén wǎng shuǐ shàng, bù xí ér zuò, yǐn shí zuò lè, shǐ zhòng rén wǔ yú shuǐ shàng. yòu shān jiān shí bì, dì shàng pán shí, bó rù qí zhōng, jiàn jiàn bèi jí liǎng ěr, liáng jiǔ dōu méi. yòu néng tūn dāo jiàn shù qiān méi, jí bì zhōng chū rù, rú kǒng xué yě. néng yǐn jìng wèi dāo, qū dāo wèi jìng, kě jī shí bù gǎi, xū bó zhǐ zhī, nǎi fù rú gù. hòu rù lín lǜ shān, fú shén dān ér xiān qù. chū shén xiān chuán
孫博者,河東人也。有清才,能屬文,著書百餘篇,誦經數十萬言。晚乃好道,治墨子之術。能令草木金石皆為火,光照數里;亦能使身成火,口中吐火,指大樹生草則焦枯,更指還如故。又有人亡奴,藏匿軍中者,捕之不得。博語奴主曰:「吾為卿燒其營舍,奴必走出,卿但諦伺捉之。」於是博以一赤丸子,擲軍門,須臾火起燭天,奴果走出,乃得之。博乃復以一青丸子擲之,火即滅,屋舍百物,如故不損。博每作火有所燒,他人以水灌之,終不可滅,須臾自止之,方止。行水火中不沾灼,亦能使千百人從己蹈之,俱不沾灼,又與人往水上,布席而坐,飲食作樂,使眾人舞於水上。又山間石壁,地上盤石,博入其中,漸見背及兩耳,良久都沒。又能吞刀劍數千枚,及壁中出入,如孔穴也。能引鏡為刀,屈刀為鏡,可積時不改,須博指之,乃復如故。後入林慮山,服神丹而仙去。(出《神仙傳》)
tiān mén zi
天門子
tiān mén zi zhě, xìng wáng míng gāng, yóu míng bǔ yǎng zhī dào. gù qí jīng yuē: yáng shēng lì yú yín, chún mù zhī jīng yīn shēng lì yú shēn, chún jīn zhī jīng. tiān yǐ mù tóu jīn, wú wǎng bù shāng, gù yīn néng pí yáng yě. yīn rén suǒ yǐ zhe zhī fěn zhě, fǎ jīn zhī bái yě. shì yǐ zhēn rén dào shì, mò bù liú xīn zhù yì, jīng qí wēi miào, shěn qí shèng shuāi. wǒ xíng qīng lóng, bǐ xíng bái hǔ, qǔ bǐ zhū què, jiān wǒ xuán wǔ, bù sǐ zhī dào yě. yòu yīn rén zhī qíng yě, měi jí yú qiú yáng, rán ér wài zì shōu shōu yuán zuò qiāng, jù míng chāo běn gǎi yì, bù kěn qǐng yáng zhě, míng jīn bù wèi mù qū yě. yáng xìng qì gāng zào, zhì jié shū lüè. zhì yú yóu yàn, yán hé qì róu, cí yǔ bēi xià, míng mù zhī wèi yú jīn yě. tiān mén zi jì xíng cǐ dào, nián èr bǎi bā shí suì, yóu yǒu tóng zǐ zhī sè. nǎi fú zhū lǐ dé xiān, rù xuán zhōu shān qù yě. chū shén xiān chuán
天門子者,姓王名綱,尤明補養之道。故其經曰:「陽生立於寅,純木之精;陰生立於申,純金之精。天以木投金,無往不傷,故陰能疲陽也。陰人所以著脂粉者,法金之白也。是以真人道士,莫不留心注意,精其微妙,審其盛衰。我行青龍,彼行白虎,取彼朱雀,煎我玄武,不死之道也。又陰人之情也,每急於求陽,然而外自收(收原作戕,據明抄本改)抑,不肯請陽者,明金不為木屈也。陽性氣剛躁,志節疏略。至於游宴,言和氣柔,詞語卑下,明木之畏於金也。」天門子既行此道,年二百八十歲,猶有童子之色。乃服珠醴得仙,入玄洲山去也。(出《神仙傳》)
yù zǐ
玉子
yù zǐ zhě, xìng wéi míng chāo běn wéi zuò zhāng míng zhèn, nán jùn rén yě. shǎo hǎo xué zhòng jīng, zhōu yōu wáng zhēng zhī bù chū. nǎi tàn yuē: rén shēng shì jiān, rì shī yī rì, qù shēng zhuǎn yuǎn, qù sǐ zhuǎn jìn. ér dàn tān fù guì, bù zhī yǎng xìng mìng, mìng jǐn qì jué zé sǐ, wèi wèi wáng hóu, jīn yù rú shān, hé yì yú huī tǔ hū? dú yǒu shén xiān dù shì, kě yǐ wú qióng ěr. nǎi shī zhǎng sāng zi, jù shòu zhòng shù. nǎi bié zào yī jiā zhī fǎ, zhe dào shū bǎi yú piān. qí shù yǐ wù kuí wèi zhǔ, ér jīng yú wǔ xíng zhī yì, yǎn qí wēi miào, yǐ yǎng xìng zhì bìng, xiāo zāi sàn huò. néng qǐ piāo fēng, fà wū zhé mù, zuò léi yǔ yún wù. néng yǐ mù wǎ shí wèi liù chù lóng hǔ lì chéng, néng fēn xíng wèi bǎi qiān rén. néng shè jiāng hǎi. hán shuǐ pēn zhī, jiē chéng zhū yù, yì bù biàn. huò shí bì qì bù xī, jǔ zhī bù qǐ, tuī zhī bù dòng, qū zhī bù qū, shēn zhī bù zhí, huò bǎi rì shù shí rì nǎi qǐ. měi yǔ zǐ dì xíng, gè wán ní wèi mǎ yǔ zhī, jiē lìng bì mù, xū yú chéng dà mǎ, chéng zhī rì xíng qiān lǐ. yòu néng tǔ qì wǔ sè, qǐ shù zhàng, jiàn fēi niǎo guò, zhǐ zhī jí duò. lín yuān tóu fú, zhào yú biē zhī shǔ, xī lái shàng àn. néng lìng dì zǐ jǔ yǎn jiàn qiān lǐ wài wù, yì bù néng jiǔ yě. qí wù kuí shí, yǐ qì shèng shuǐ zhe liǎng zhǒu zhī jiān, xū zhī, shuǐ shàng lì yǒu chì guāng, huī huī qǐ yī zhàng. yǐ cǐ shuǐ zhì bìng, bìng zài nèi yǐn zhī, zài wài zhě xǐ zhī, jiē lì yù. hòu rù kōng tóng shān hé dān, bái rì shēng tiān ér qù. chū shén xiān chuán
玉子者,姓韋(明抄本韋作章)名震,南郡人也。少好學眾經,周幽王征之不出。乃嘆曰:「人生世間,日失一日,去生轉遠,去死轉近。而但貪富貴,不知養性命,命盡氣絕則死,位為王侯,金玉如山,何益於灰土乎?獨有神仙度世,可以無窮耳。乃師長桑子,具受眾術。乃別造一家之法,著道書百餘篇。其術以務魁為主,而精於五行之意,演其微妙,以養性治病,消災散禍。能起飄風,髮屋折木,作雷雨雲霧。能以木瓦石為六畜龍虎立成,能分形為百千人。能涉江海。含水噴之,皆成珠玉,亦不變。或時閉氣不息,舉之不起,推之不動,屈之不曲,伸之不直,或百日數十日乃起。每與子弟行,各丸泥為馬與之,皆令閉目,須臾成大馬,乘之日行千里。又能吐氣五色,起數丈,見飛鳥過,指之即墮。臨淵投符,召魚鱉之屬,悉來上岸。能令弟子舉眼見千里外物,亦不能久也。其務魁時,以器盛水着兩肘之間,噓之,水上立有赤光,輝輝起一丈。以此水治病,病在內飲之,在外者洗之,皆立愈。後入崆峒山合丹,白日升天而去。(出《神仙傳》)
máo méng
茅濛
máo méng, zì chū chéng, xián yáng nán guān rén yě, jí dōng qīng sī mìng jūn yíng zhī gāo zǔ yě. méng xìng cí mǐn, hǎo xíng yīn dé, lián jìng bó xué. nì dǔ zhōu shì jiāng shuāi, bù qiú jìn yú zhū hóu. cháng tàn rén shēng ruò diàn liú, chū chù yí jí qí shí. yú shì shī běi guō guǐ gǔ xiān shēng, shòu zhǎng shēng zhī shù, shén dān zhī fāng. hòu rù huá shān, jìng zhāi jué chén, xiū dào hé yào, chéng lóng jià yún, bái rì shēng tiān. xiān shì qí yì gē yáo yuē: shén xiān dé zhě máo chū chéng, jià lóng shàng shēng rù tài qīng. shí xià xuán zhōu xì chì chéng, jì shì ér wǎng zài wǒ yíng. dì ruò xué zhī là jiā píng. qín shǐ huáng wén zhī, yīn gǎi là wèi jiā píng. chū dòng xiān chuán
茅濛,字初成,咸陽南關人也,即東卿司命君盈之高祖也。濛性慈憫,好行陰德,廉靜博學。逆覩周室將衰,不求進於諸侯。常嘆人生若電流,出處宜及其時。於是師北郭鬼谷先生,受長生之術,神丹之方。後入華山,靜齋絕塵,修道合藥,乘龍駕雲,白日升天。先是其邑歌謠曰:「神仙得者茅初成,駕龍上升入太清。時下玄洲戲赤城,繼世而往在我盈。帝若學之臘嘉平。」秦始皇聞之,因改臘為「嘉平」。(出《洞仙傳》)
shěn xī
沈羲
shěn xī zhě, wú jùn rén, xué dào yú shǔ zhōng. dàn néng xiāo zāi zhì bìng, jiù jì bǎi xìng, bù zhī fú shí yào wù. gōng dé gǎn tiān, tiān shén shí zhī. xī yǔ qī jiǎ gòng zài, yì zi fù zhuō kǒng níng jiā hái, féng bái lù chē yī chéng, qīng lóng chē yī chéng, bái hǔ chē yī chéng, cóng zhě jiē shù shí qí, jiē zhū yī, zhàng máo dài jiàn, huī hè mǎn dào. wèn xī yuē: jūn shì shěn xī fǒu? xī è rán, bù zhī hé děng, dá yuē: shì yě. hé wèi wèn zhī? qí rén yuē: xī yǒu gōng yú mín, xīn bù wàng dào, zì shào xiǎo yǐ lái, lǚ xíng wú guò. shòu mìng bù zhǎng, nián shòu jiāng jǐn. huáng lǎo jīn qiǎn xiān guān lái xià yíng zhī. shì láng báo yán zhī, chéng bái lù chē shì yě dù shì jūn sī mǎ shēng, qīng lóng chē shì yě yíng shǐ zhě xú fú, bái hǔ chē shì yě. xū yú, yǒu sān xiān rén, yǔ yī chí jié, yǐ bái yù jiǎn qīng yù jiè dān yù zì, shòu xī, xī bù néng shí. suì zài xī shēng tiān. shēng tiān zhī shí, dào jiān chú yún rén jiē gòng jiàn, bù zhī hé děng. sī xū dà wù, wù jiě, shī qí suǒ zài, dàn jiàn xī suǒ chéng chē niú, zài tián shí miáo. huò yǒu shí shì xī chē niú, yǐ yǔ xī jiā. dì zǐ kǒng shì xié guǐ, jiāng xī cáng shān gǔ jiān, nǎi fēn bù yú bǎi lǐ zhī nèi, qiú zhī bù dé. sì bǎi yú nián, hū hái xiāng lǐ, tuī qiú dé shù shì sūn, míng huái xǐ. huái xǐ gào yuē: wén xiān rén shuō, jiā yǒu xiān rén xiān qù, jiǔ bù guī yě. liú shù shí rì, shuō chū shàng tiān shí, yún bù dé jiàn dì, dàn jiàn lǎo jūn dōng xiàng ér zuò. zuǒ yòu chì xī bù dé xiè, dàn mò zuò ér yǐ. gōng diàn yù yù rú yún qì, wǔ sè xuán huáng, bù kě míng zhuàng. shì zhě shù bǎi rén, duō nǚ shǎo nán. tíng zhōng yǒu zhū yù zhī shù, zhòng zhī cóng shēng, lóng hǔ chéng qún, yóu xì qí jiān, wén láng láng rú tóng tiě zhī shēng, bù zhī hé děng. sì bì yì yì, yǒu fú shū zhe zhī. lǎo jūn shēn xíng lüè zhǎng yī zhàng, pī fà wén yī, shēn tǐ yǒu guāng yào. xū yú, shù yù nǚ chí jīn àn yù bēi, lái cì xī yuē: cǐ shì shén dān, yǐn zhě bù sǐ. fū qī gè yī bēi, shòu wàn suì. nǎi gào yán: yǐn fú bì, bài ér wù xiè. fú yào hòu, cì zǎo èr méi, dà rú jī zi, pú wǔ cùn, yí xī yuē: zàn hái rén jiān, zhì bǎi xìng jí bìng. rú yù shàng lái, shū cǐ fú, xuán zhī gān shāo, wú dāng yíng rǔ. nǎi yǐ yī fú jí xiān fāng yī shǒu cì xī. xī yǎn hū rú mèi, yǐ zài dì shàng. duō de qí fú yàn yě. chū shén xiān chuán
沈羲者,吳郡人,學道於蜀中。但能消災治病,救濟百姓,不知服食藥物。功德感天,天神識之。羲與妻賈共載,詣子婦卓孔寧家還,逢白鹿車一乘,青龍車一乘,白虎車一乘,從者皆數十騎,皆朱衣,仗矛帶劍,輝赫滿道。問羲曰:「君是沈羲否?」羲愕然,不知何等,答曰:「是也。何為問之?」騎人曰:「羲有功於民,心不忘道,自少小以來,履行無過。壽命不長,年壽將盡。黃老今遣仙官來下迎之。侍郎薄延之,乘白鹿車是也;度世君司馬生,青龍車是也;迎使者徐福,白虎車是也。」須臾,有三仙人,羽衣持節,以白玉簡、青玉介丹玉字,授羲,羲不能識。遂載羲升天。升天之時,道間鋤耘人皆共見,不知何等。斯須大霧,霧解,失其所在,但見羲所乘車牛,在田食苗。或有識是羲車牛,以語羲家。弟子恐是邪鬼,將羲藏山谷間,乃分布於百里之內,求之不得。四百餘年,忽還鄉里,推求得數世孫,名懷喜。懷喜告曰:「聞先人說,家有先人仙去,久不歸也。」留數十日,說初上天時,雲不得見帝,但見老君東向而坐。左右敕羲不得謝,但默坐而已。宮殿鬱郁如雲氣,五色玄黃,不可名狀。侍者數百人,多女少男。庭中有珠玉之樹,眾芝叢生,龍虎成群,遊戲其間,聞琅琅如銅鐵之聲,不知何等。四壁熠熠,有符書着之。老君身形略長一丈,披髮文衣,身體有光耀。須臾,數玉女持金按玉杯,來賜羲曰:「此是神丹,飲者不死。夫妻各一杯,壽萬歲。」乃告言:飲服畢,拜而勿謝。服藥後,賜棗二枚,大如雞子,脯五寸,遺羲曰:「暫還人間,治百姓疾病。如欲上來,書此符,懸之杆稍,吾當迎汝。」乃以一符及仙方一首賜羲。羲奄忽如寐,已在地上。多得其符驗也。(出《神仙傳》)
chén ān shì
陳安世
chén ān shì, jīng zhào rén yě, wèi quán shū běn jiā yōng lìn. bǐng xìng cí rén, xíng jiàn qín shòu, cháng xià dào bì zhī, bù yù jīng zhī, bù jiàn shēng chóng, wèi cháng shā wù. nián shí sān sì, shū běn hǎo dào sī shén, yǒu èr xiān rén, tuō wèi shū shēng, cóng shū běn yóu, yǐ guān shì zhī. ér shū běn bù jué qí xiān rén yě, jiǔ ér yì zhuǎn dài. shū běn zài nèi, fāng zuò měi shí, ér èr xiān fù lái yì mén, wèn ān shì yuē: shū běn zài fǒu? dá yuē: zài ěr. rù bái shū běn, shū běn jí yù chū, qí fù yǐn hái ér zhǐ yuē: è shū shēng bèi, fù yù lái bǎo fù ěr. yú shì shū běn shǐ ān shì chū dá: yán bù zài. èr rén yuē: qián zhě yún zài, xuán yán bù zài, hé yě? dá yuē: dà jiā jūn jiào wǒ yún ěr. èr rén shàn qí chéng shí, nǎi wèi shū běn qín kǔ yǒu nián, jīn shì zhí wǒ èr rén, ér nǎi xiè dài, shì qí bù yù, ér chéng ér bài. nǎi wèn ān shì yuē: rǔ hǎo yóu xì yé? dá yuē: bù hǎo yě. yòu yuē: rǔ hǎo dào hū? dá yuē: hǎo, ér wú yóu zhī zhī. èr rén yuē: rǔ shěn hǎo dào, míng rì zǎo huì dào běi dà shù xià. ān shì chéng yán, zǎo wǎng qī chù, dào rì xī, bù jiàn yī rén, nǎi qǐ yù qù, yuē: shū shēng dìng qī wǒ ěr. èr rén yǐ zài qí cè, hū yuē: ān shì rǔ lái hé wǎn yě? dá yuē: zǎo lái, dàn bù jiàn jūn ěr. èr rén yuē: wú duān zuò zài rǔ biān ěr. pín sān qī zhī, ér ān shì zhé zǎo zhì. zhī kě jiào, nǎi yǐ yào èr wán yǔ ān shì, jiè zhī yuē: rǔ guī, wù fù yǐn shí, bié zhǐ yú yī chù. ān shì chéng jiè, èr rén cháng lái wǎng qí chù. shū běn guài zhī yuē: ān shì chù kōng shì, hé dé yǒu rén yǔ? wǎng zhé bù jiàn. shū běn yuē: xiàng wén duō rén yǔ shēng, jīn bù jiàn yī rén, hé yě? dá yuē: wǒ dú yǔ ěr. shū běn jiàn ān shì bù fù shí, dàn yǐn shuǐ, zhǐ xī bié wèi, yí fēi cháng rén, zì zhī shī xián, nǎi tàn yuē: fū dào zūn dé guì, bù zài nián chǐ. fù mǔ shēng wǒ, rán fēi shī zé mò néng shǐ wǒ zhǎng shēng. xiān wén dào zhě, jí wèi shī yǐ. nǎi zhí dì zǐ zhī lǐ, zhāo xī bài shì zhī, wèi zhī sǎ sǎo. ān shì dào chéng. bái rì shēng tiān. lín qù, suì yǐ yào dào shù shòu shū běn, shū běn hòu yì xiān qù yǐ. chū shén xiān chuán
陳安世,京兆人也,為權叔本家傭賃。稟性慈仁,行見禽獸,常下道避之,不欲驚之,不踐生蟲,未嘗殺物。年十三四,叔本好道思神,有二仙人,托為書生,從叔本游,以觀試之。而叔本不覺其仙人也,久而意轉怠。叔本在內,方作美食,而二仙復來詣門,問安世曰:「叔本在否?」答曰:「在耳。」入白叔本,叔本即欲出,其婦引還而止曰:「餓書生輩,復欲來飽腹耳。」於是叔本使安世出答:「言不在。」二人曰:「前者雲在,旋言不在,何也?」答曰:「大家君教我雲耳。」二人善其誠實,乃謂「叔本勤苦有年,今適值我二人,而乃懈怠,是其不遇,兒成而敗。」乃問安世曰:「汝好遊戲耶?」答曰:「不好也。」又曰:「汝好道乎?」答曰:「好,而無由知之。」二人曰:「汝審好道,明日早會道北大樹下。」安世承言,早往期處,到日西,不見一人,乃起欲去,曰:「書生定欺我耳。」二人已在其側,呼曰:「安世汝來何晚也?」答曰:「早來,但不見君耳。」二人曰:「吾端坐在汝邊耳。」頻三期之,而安世輒早至。知可教,乃以藥二丸與安世,誡之曰:「汝歸,勿復飲食,別止於一處。」安世承誡,二人常來往其處。叔本怪之曰:「安世處空室,何得有人語?」往輒不見。叔本曰:「向聞多人語聲,今不見一人,何也?」答曰:「我獨語耳。」叔本見安世不復食,但飲水,止息別位,疑非常人,自知失賢,乃嘆曰:「夫道尊德貴,不在年齒。父母生我,然非師則莫能使我長生。先聞道者,即為師矣。」乃執弟子之禮,朝夕拜事之,為之灑掃。安世道成。白日升天。臨去,遂以要道術授叔本,叔本後亦仙去矣。(出《神仙傳》)