lǐ wéi yàn sūn míng sān dāo shī sòng cān jūn liú hóng jiàn zhāng jiā yóu wèi xún dù sī nè lóng xìng sì zhǔ chén zhé fēng zhōu fēng zi zhāng yì cuī níng
李惟燕 孫明 三刀師 宋參軍 劉鴻漸 張嘉猷 魏恂 杜思訥 龍興寺主 陳哲 豐州烽子 張鎰 崔寧
lǐ wéi yàn
李惟燕
jiàn dé xiàn lìng lǐ wéi yàn, shǎo chí jīn gāng jīng. táng tiān bǎo mò, wéi yàn wèi yú yáo jùn cān jūn. zhì mǎn běi guī, guò wǔ zhàng diàn, shǔ shàng yú jiāng dài táng pò, shuǐ jié. shí zhōng yè huì míng, sì huí wú rén, cǐ lù jiù duō jié dào. wéi yàn zhōu zhōng yǒu wú líng shù bǎi pǐ, jù wèi zéi suǒ qǔ, yīn chí yī jiàn, zhì chuán qián sòng jīng. sān gēng hòu, jiàn dī shàng liǎng jù huǒ, zì yuǎn ér zhì. wéi yàn yí shì cūn rén wèi jǐ, huǒ qù chuán bǎi bù, biàn què fù huí, xīn pō yì zhī. yù yì lì shēng sòng jīng, yì qiè zì sī yún: huǒ zhī suǒ wèi, dé fēi jīn gāng jīng lì hū! shí táng shuǐ jié ér táng wài shuǐ mǎn, wéi yàn biàn xīn niàn: táng pò dāng dé shuǐ zhù. bàn xī zhī hòu, hū wén chuán tóu yǒu liú shuǐ shēng, jīng yún: táng kuò shù zhàng, hé yóu de pò? jiǔ zhī, shāo jué chuán fú, jí míng, hé shuǐ yǐ mǎn. duì chuán suǒ yī kǒng, dà shù chǐ, nǎi zhī sòng jīn gāng jīng zhī zhù yún. wéi yàn dì wéi yù jiàn rèn qián zhōu bié jià, jiàn qí xiōng sòng jīng yǒu gōng, yīn xiào zhī. hòu fàn zhōu chū xiá, shuǐ jí lǔ zhé, chuán jiāng yù bài, nǎi lì niàn jīng. hū jiàn yī lǔ suí liú ér xià, suì huò jì. qí zú rén yì cháng sòng jīn gāng jīng. yù ān lù shān zhī luàn, fú yú huāng cǎo, zéi jiāng zhì, sī dé yī xié yǐ zǒu, é yǒu wù luò qí bèi, jīng shì. nǎi xīn xié yě. chū guǎng yì jì
建德縣令李惟燕,少持金剛經。唐天寶末,惟燕為餘姚郡參軍。秩滿北歸,過五丈店,屬上虞江埭塘破,水竭。時中夜晦暝,四回無人,此路舊多劫盜。惟燕舟中有吳綾數百匹,懼為賊所取,因持一劍,至船前誦經。三更後,見堤上兩炬火,自遠而至。惟燕疑是村人衛己,火去船百步,便卻復回,心頗異之。愈益厲聲誦經,亦竊自思云:火之所為,得非金剛經力乎!時塘水竭而塘外水滿,惟燕便心念:塘破當得水助。半夕之後,忽聞船頭有流水聲,驚云:「塘闊數丈,何由得破?」久之,稍覺船浮,及明,河水已滿。對船所一孔,大數尺,乃知誦金剛經之助雲。惟燕弟惟玉見任虔州別駕,見其兄誦經有功,因效之。後泛舟出峽,水急櫓折,船將欲敗,乃力念經。忽見一櫓隨流而下,遂獲濟。其族人亦常誦金剛經。遇安祿山之亂,伏於荒草,賊將至,思得一鞋以走,俄有物落其背,驚視。乃新鞋也。(出《廣異記》)
sūn míng
孫明
táng sūn míng zhě, zhèng zhōu yáng wǔ rén yě, shì pín jiàn, wèi lú shì zhuāng kè, shàn chí jīn gāng jīng, rì sòng èr shí biàn, jīng èr shí nián. zì chū chí jīng, biàn jué hūn xuè. hòu zhèng niàn sòng cì, hū jiàn èr lì lái zhuī, míng yì jiāng shì xiàn lì, biàn xiàn qù. xíng kě wǔ liù lǐ, zhì yī fǔ mén, mén rén yún: wáng yǐ chū xún. lì yīn bì míng yú kōng shì zhōng, qí shì cóng guǎng wǔ liù shí jiān, gài ruò yīn yún. jīng qī rì, wáng fāng zhì, lì yǐn míng rù fǔ. wáng wèn: rǔ yǒu hé fú? dá yún: chí jīn gāng jīng yǐ èr shí nián. wáng yán cǐ dà fú yě, gù wèi zuǒ yòu yuē: zuó dé zhǐ huán jiā dié, lùn gōng yě. lìng lì sòng hái shě. qí jiā bìn míng yǐ bì, shén suī fù tǐ, jiā rén bù zhī zhī yě. huì liè zhě cóng bìn gōng guò, wén hào hū zhī shēng. tóu qí jiā rén, yīn ěr dé huó yǐ. tiān bǎo mò, míng huó yǐ liù qī nián, shén wú yàng yě. chū guǎng yì jì
唐孫明者,鄭州陽武人也,世貧賤,為盧氏莊客,善持金剛經,日誦二十遍,經二十年。自初持經,便絕葷血。後正念誦次,忽見二吏來追,明意將是縣吏,便縣去。行可五六里,至一府門,門人云:「王已出巡。」吏因閉明於空室中,其室從廣五六十間,蓋若陰雲。經七日,王方至,吏引明入府。王問:「汝有何福?答云:「持金剛經已二十年。」王言此大福也,顧謂左右曰:「昨得只洹家牒,論功也。」令吏送還舍。其家殯明已畢,神雖復體,家人不之知也。會獵者從殯宮過,聞號呼之聲。投其家人,因爾得活矣。天寶末,明活已六七年,甚無恙也。(出《廣異記》)
sān dāo shī
三刀師
táng sān dāo shī zhě, sú xìng zhāng, míng bó yīng, qián yuán zhōng, wèi shòu zhōu jiàn ér. xìng zhì xiào, yǐ qí fù zài yǐng zhōu, nǎi dào guān mǎ wǎng yǐ yíng shěng. zhì huái yīn, wèi shǒu è zhě suǒ de, cì shǐ cuī zhāo lìng chū chéng yāo zhǎn. shí tú guì hào néng xíng dāo, zài zhǎn, chū bù shāng sǔn nǎi huàn lì dāo, qìng lì kǎn, bù sǔn rú gù. guì zhě jīng yuē: wǒ yòng dāo kǎn, zhì qí shēn zé shǒu nuò, bù zhī hé yě? jù bái zhī, zhāo wèn suǒ yǐ, dá yuē: xī nián shí wǔ, céng jué hūn xuè, sòng jīn gāng jīng shí yú nián. zì hú luàn yǐ lái, shēn zài jūn zhōng, bù fù niàn sòng. zuó yīn bèi bù cè zuì, wéi zhì xīn niàn jīng ěr. zhāo tàn xī shě zhī, suì xuē fà chū jiā, zhe dà tiě líng qǐ shí, xiū qiān rén zhāi gōng, yī rì biàn biàn. shí rén hū wèi sān dāo shī, wèi shì qǐ jìng pú sà. chū guǎng yì jì
唐三刀師者,俗姓張,名伯英,乾元中,為壽州健兒。性至孝,以其父在潁州,乃盜官馬往以迎省。至淮陰,為守遏者所得,刺史崔昭令出城腰斬。時屠劊號「能行刀」,再斬,初不傷損;乃換利刀,罄力砍,不損如故。劊者驚曰:「我用刀砍,至其身則手懦,不知何也?」遽白之,昭問所以,答曰:「昔年十五,曾絕葷血,誦金剛經十餘年。自胡亂以來,身在軍中,不復念誦。昨因被不測罪,唯志心念經爾。」昭嘆息舍之,遂削髮出家,着大鐵鈴乞食,修千人齋供,一日便辨。時人呼為三刀師,謂是起敬菩薩。(出《廣異記》)
sòng cān jūn
宋參軍
táng fāng zhōu sòng cān jūn shǎo chí jīn gāng jīng, jí zhī guān, quán yú sī shì zhái zhù. jiù zhī zhái xiōng, měi xī héng sòng jīng. hū jiàn fù rén lì yú hù wài, liáng jiǔ, sòng wèn: rǔ fēi guǐ yé? yuē: rán. yòu wèn: yōu míng lǐ shū, dāng bù yí jiàn, dé fēi yǒu wǎng qū zhī shì hū? fù rén biàn bēi qì yuē: rán. yán shēn shì qián sī shì zhī fù, sī shì fèng shǐ, qí dì jiàn bī, jù ér bù cóng, yīn cǐ bèi shā, yǐ zhān guǒ shī, tóu yú táng xī běi jiǎo hùn cè zhōng, bù shèng huì jī. rén lái duō yù chén sù, sú rén qiè nuò, jiàn xíng bì jù, suǒ yǐ yōu fèn bù dá. xiōng è zhòu wén, zhí shì yǐ chí niàn wèi gōng, dāng yì dà bì hán shí, juàn yán wǎng huì, qǐ bù mǐn zhī. sòng yún: jǐ chū guān wèi bēi, bù néng dú jiù, yì rì, bì wèi shàng bái fǔ jūn. qí guǐ nǎi qù. jí míng jù bái, jué dì jí hùn, bù huò qí shī. sòng sòng jīng, fù rén yòu zhì, wèn hé yǐ bù huò, dá yún: xī běi zhǐ xiào yī chǐ, míng dāng qiú zhī, yǐ zhōng huì yě. yī yán jí huò zhī, zhān nèi dàn yú gǔ zài, zài wèi xǐ zhuó, yí yú bié suǒ. qí xī yòu lái bài xiè, huān xǐ yì yuē: chuí bì guò shēn, nán yǐ shàng dá, suī zài míng mèi, yì yǒu suǒ tōng. jūn yǒu èr zi, dà zhě nán yǎng, xiǎo zhě bì néng yǒu hòu, qiě yǒu róng wèi. jiān yán sòng hòu shù gǎi míng chāo běn gǎi zuò zhèng. guān lù, yòu yún: dà kuì shǐ jūn, bù zhī hé yǐ bào dá., sòng jiàn fǔ jūn, jù xù suǒ jì. fǔ jūn lìng wèn, jǐ gèng hé guān. zhì xī, fù rén yòu zhì, yīn chuán shǐ jūn yì, yún: yī yuè gǎi guān, rán bù chēng yì, dāng qiān guì zhōu bié jià. sòng jù bái, qí shì jiē yǒu yàn. chū, sòng wèn shēn jì wèi rén suǒ shā, hé yǐ bù bào. yún: qián rén jīn shàng wèi guān, mìng wèi hé sǐ, suǒ yǐ wèi fù yún yě. chū guǎng yì jì
唐坊州宋參軍少持金剛經,及之官,權於司士宅住。舊知宅凶,每夕恆誦經。忽見婦人立於戶外,良久,宋問:「汝非鬼耶?」曰:「然。」又問:「幽明理殊,當不宜見,得非有枉屈之事乎?」婦人便悲泣曰:「然。」言身是前司士之婦,司士奉使,其弟見逼,拒而不從,因此被殺,以氈裹屍,投於堂西北角溷廁中,不勝穢積。人來多欲陳訴,俗人怯懦,見形必懼,所以幽憤不達。兇惡驟聞,執事以持念為功,當亦大庇含識,眷言枉穢,豈不憫之。」宋云:「己初官位卑,不能獨救,翌日,必為上白府君。」其鬼乃去。及明具白,掘地及溷,不獲其屍。宋誦經,婦人又至,問何以不獲,答云:「西北只校一尺,明當求之,以終惠也。」依言及獲之,氈內但余骨在,再為洗濯,移於別所。其夕又來拜謝,歡喜詣曰:「垂庇過深,難以上答,雖在冥昧,亦有所通。君有二子,大者難養,小者必能有後,且有榮位。」兼言宋後數改(明抄本改作「政」。)官祿,又云:「大愧使君,不知何以報答。,」宋見府君,具敘所記。府君令問,己更何官。至夕,婦人又至,因傳使君意,云:「一月改官,然不稱意,當遷桂州別駕。」宋具白,其事皆有驗。初,宋問身既為人所殺,何以不報。云:「前人今尚為官,命未合死,所以未復雲也。」(出《廣異記》)
liú hóng jiàn
劉鴻漸
liú hóng jiàn zhě, yù shǐ dài fū zhǎn zhī zú zi. táng qián yuán chū, yù luàn nán xǐ, yǒu sēng lìng sòng jīn gāng jīng, hóng jiàn rì sòng jīng. zhì shàng yuán nián, kè yú shòu chūn. yī rì chū mén, hū jiàn èr lì yún: fèng tài wèi dié lìng zhuī. hóng jiàn yún: chū bù shí tài wèi, hé yǐ jiàn mìng? yì yù kàng jù. èr lì hū ěr zhí qián tuō yè, hóng jiàn qǐng zhe shān, lì bù kěn fàng, qiān xíng wèi jiǔ, shū guò huái, zhì yī cūn. xū yú, chí dà má shān jí yāo dài lìng hóng jiàn zhe, xiào yún: zhēn cù dà shān yě. yīn ér xiàng běi xíng, lù jiàn gěng sè. qián zhì dài chéng, rù chéng yǒu fǔ shě, shén yán lì. hū jiàn xiàng quàn dú jīng zhī sēng cóng shǔ zhōng chū, sēng hòu tóng zǐ shí hóng jiàn, jīng zhì qí suǒ, wèn shí liù láng hé yǐ zhì cǐ, yīn zǒu bái hé shàng yún: liú shí liù láng shì wèi lì zhuī, yǐ sòng jīng gōng dé, qǐ bù wǎng bǐ jiù zhī. hóng jiàn xún zhì sēng suǒ, qián lǐ qiú jiù, sēng yuē: dì zǐ xíng wú kǔ. xū yú, lì yǐn hóng jiàn rù yì tīng shì. àn hòu yǒu wǔ sè fú tú, gāo sān sì chǐ, huí xuán zhuǎn dòng. wèi jí kǎo wèn, sēng yǐ rù mén, fú tú biàn chéng měi zhàng fū, nián sān shí xǔ, yún shì zhōng chéng, jiàng jiē jiē sēng. wèn hé shàng hé yǐ fù lái, sēng yún: liú hóng jiàn shì jǐ dì zǐ, chí jīn gāng jīng, gōng lì shèn zhì, qí suàn yòu wèi jǐn, yí jiàn shì yě. wáng yuē: ruò chí jīn gāng jīng, dāng yuàn wén ěr. yīn lìng guì sòng, hóng jiàn sòng liǎng zhǐ qì, hū rán yí wàng. tīng xī yǒu rén, shǒu chí jīn gōu lóng tóu fān, fān shàng bì zì, shū jīn gāng jīng, bù yú hóng jiàn qián, lìng fēn míng sòng jīng bì, dōu bù jiàn rén, dàn yú táng yǔ qù jì. yīn ěr chū mén, wéi jiàn zhuī lì, hū yǒu wù zhuàng rú liǎng rì, lái jī hóng jiàn. hóng jiàn huáng jù bēn zǒu, hū jiàn dào bàng yǒu shuǐ, hóng jiàn yù zhǐ ér yǐn zhī. zhuī lì yún: cǐ shì rén gāo, chéng jiǔ shàng qīng ěr, qí xià xī shì yú pí làn ròu, yǐn zhī bù dé hái yǐ. xū yú zhì shě, jiàn hái xíng wò zài chuáng shàng, xīn pō chóu chàng. guǐ zì hòu tuī zhī, míng rán rú rù fáng hù, suì huó. guǐ dé qián nǎi qù yě. chū guǎng yì jì
劉鴻漸者,御史大夫展之族子。唐乾元初,遇亂南徙,有僧令誦金剛經,鴻漸日誦經。至上元年,客於壽春。一日出門,忽見二吏云:「奉太尉牒令追。」鴻漸云:「初不識太尉,何以見命?」意欲抗拒。二吏忽爾直前拖曳,鴻漸請著衫,吏不肯放,牽行未久,倏過淮,至一村。須臾,持大麻衫及腰帶令鴻漸著,笑云:「真醋大衫也」。因而向北行,路漸梗澀。前至大城,入城有府舍,甚嚴麗。忽見向勸讀經之僧從署中出,僧後童子識鴻漸,經至其所,問十六郎何以至此,因走白和尚云:「劉十六郎適為吏追,以誦經功德,豈不往彼救之。」鴻漸尋至僧所,虔禮求救,僧曰:「弟子行無苦。」須臾,吏引鴻漸入詣廳事。案後有五色浮圖,高三四尺,迴旋轉動。未及考問,僧已入門,浮圖變成美丈夫,年三十許,雲是中丞,降階接僧。問和尚何以復來,僧云:「劉鴻漸是己弟子,持金剛經,功力甚至,其算又未盡,宜見釋也。王曰:「若持金剛經,當願聞耳。」因令跪誦,鴻漸誦兩紙訖,忽然遺忘。廳西有人,手持金鈎龍頭幡,幡上碧字,書金剛經,布於鴻漸前,令分明誦經畢,都不見人,但余堂宇闃寂。因爾出門,唯見追吏,忽有物狀如兩日,來擊鴻漸。鴻漸惶懼奔走,忽見道傍有水,鴻漸欲止而飲之。追吏云:「此是人膏,澄久上清耳,其下悉是余皮爛肉,飲之不得還矣。」須臾至舍,見骸形臥在床上,心頗惆悵。鬼自後推之,冥然如入房戶,遂活。鬼得錢乃去也。(出《廣異記》)
zhāng jiā yóu
張嘉猷
guǎng líng zhāng jiā yóu zhě, táng bǎo yīng chū wèi míng zhōu sī mǎ, yù jí zú, zài sàng hái jiā, zàng yú guǎng líng nán guō mén wài. yǒng tài chū, qí gù rén yǒu láo shì zhě, xíng zhì guō nán, zuò fú tú xià, hū jiàn yóu chéng bái mǎ zì nán lái. jiàn láo xià mǎ, xiāng wèi rú píng shēng, rán bù tuō xí mào, dī tóu ér yǔ. láo wèn míng zhōng yǒu hé zuì fú, yóu yún: zuì fú zhāo rán, mò bù suí suǒ wèi ér dé. dàn wǒ sù chí jīn gāng jīng, jīn dé wú lèi, yì dāng bié yǒu suǒ shì, zài xún yuè jiān ěr. qīng hái, wèi bái jiā xiōng, lìng wèi zhuǎn jīn gāng jīng yī qiān biàn, hé gù jiāng wǒ xiāng lú shèng zhū è wù? qīng jiā yì yǒu liǎng juǎn jīng, xìng wèi zhuǎn sòng, zēng jǐ zhī fú. yán qì, suì jué ér qù. láo hūn mèi, jiǔ zhī fāng wù yún. chū guǎng yì jì
廣陵張嘉猷者,唐寶應初為明州司馬,遇疾卒,載喪還家,葬於廣陵南郭門外。永泰初,其故人有勞氏者,行至郭南,坐浮圖下,忽見猷乘白馬自南來。見勞下馬,相尉如平生,然不脫席帽,低頭而語。勞問冥中有何罪福,猷云:「罪福昭然,莫不隨所為而得。但我素持金剛經,今得無累,亦當別有所適,在旬月間耳。卿還,為白家兄,令為轉金剛經一千遍,何故將我香爐盛諸惡物?卿家亦有兩卷經,幸為轉誦,增己之福。」言訖,遂訣而去。勞昏昧,久之方寤雲。(出《廣異記》)
wèi xún
魏恂
táng wèi xún, zuǒ shù zǐ shàng dé zhī zǐ, chí jīn gāng jīng. shén gōng chū, wèi jiān mén wèi dà jiāng jūn. shí jīng yǒu cài cè zhě, bào wáng, shù rì fāng sū. zì yún: chū zhì míng sī, guài yǐ zhuī rén bù dé, jiāng tà qí shǐ zhě. shǐ zhě yún: jiāng jūn wèi xún chí jīn gāng jīng, shàn shén yōng hù, zhuī zhī bù dé. jí bié qiǎn shǐ fù zhuī, xū yú hái bào bìng tóng. míng guān yuē: qiě bà zhuī. xún wén, yóu jiā jīng jìn. chū guǎng yì jì
唐魏恂,左庶子尚德之子,持金剛經。神功初,為監門衛大將軍。時京有蔡策者,暴亡,數日方蘇。自云:「初至冥司,怪以追人不得,將撻其使者。使者云:『將軍魏恂持金剛經,善神擁護,追之不得。』即別遣使復追,須臾還報並同。冥官曰:『且罷追。』」恂聞,尤加精進。(出《廣異記》)
dù sī nè
杜思訥
táng lù zhōu tóng dī xiàn rén dù sī nè, yǐ chí jīn gāng jīng lì, jí bìng dé yù. měi zhì chí jīng zhī rì, bì dí shén guāng. chū guǎng yì jì
唐潞州銅鍉縣人杜思訥,以持金剛經力,疾病得愈。每至持經之日,必覿神光。(出《廣異記》)
lóng xìng sì zhǔ
龍興寺主
táng yuán zhōu lóng xìng sì, yīn dà zhāi huì, sì zhǔ huì sēng. xià là jì gāo, shì wèi sù dé, zuò lì bīn tóu xià. yǒu xiǎo sēng zhě, zì wài hòu zhì, yǐ wú zuò suǒ. wéi sì zhǔ xià kuàng yī wèi, xiǎo sēng yù zuò, sì zhǔ zhé chì zhī, rú shì shù cì. xiǎo sēng kǒng zhāi shī shí, jìng lái jiù zuò. sì zhǔ nù shén, yǐ zhù ér zuò, yǐ zhǎng guāi zhī. fāng yù jǔ shǒu, dà xiù wèi zhù suǒ yā, bù dé xià, hé zhǎng jīng hài. xiǎo sēng cán jǔ, bù zhāi ér hái fáng. zhòng yì kǒng shì xiǎo sēng dào dé suǒ zhì, sì zhǔ suì yǔ sì zhòng tóng wǎng lǐ jìng. xiǎo sēng huáng jù, zì yán chū wú dào héng, bù gǎn làn shòu dà dé lǐ shù, qūn xún zǒu qù. yīn wèn píng shēng zuò hé xíng yè, yún: èr shí nián wéi chí jīn gāng jīng. zhòng jiē zàn tàn, wèi shì jīn gāng hù chí zhī lì, biàn yú zhù suǒ fén xiāng dǐng lǐ, zhòu yún: ruò shì jīn gāng shén lì, dāng hái cǐ yī. yú shì suí shǒu ér chū yě. chū guǎng yì jì
唐原州龍興寺,因大齋會,寺主會僧。夏臘既高,是為宿德,坐麗賓頭下。有小僧者,自外後至,以無坐所。唯寺主下曠一位,小僧欲坐,寺主輒叱之,如是數次。小僧恐齋失時,竟來就坐。寺主怒甚,倚柱而坐,以掌摑之。方欲舉手,大袖為柱所壓,不得下,合掌驚駭。小僧慚沮,不齋而還房。眾議恐是小僧道德所致,寺主遂與寺眾同往禮敬。小僧惶懼,自言初無道行,不敢濫受大德禮數,逡巡走去。因問平生作何行業,云:「二十年唯持金剛經。」眾皆讚嘆,謂是金剛護持之力,便於柱所焚香頂禮,咒云:「若是金剛神力,當還此衣。」於是隨手而出也。(出《廣異記》)
chén zhé
陳哲
táng lín ān chén zhé zhě, jiā zhù yú háng, jīng yī liàn xíng, chí jīn gāng jīng. guǎng dé chū, wǔ kāng cǎo zéi zhū tán kòu yú háng, zhé fù yú cái, jiāng bān yí chǎn bì zhī. xún ér zéi zhì, zhé wèi shì guān jūn, wèn zéi jīn jìn yuǎn. qún zéi dà nù yuē: hé wù lǎo gǒu, gǎn rǔ wǒ! zhēng yǐ jiàn cì zhī. měi xià yī jiàn, zé yǒu wǔ sè yuán guāng jīng wǔ liù chǐ yǐ bì zhé shēn, cì bù néng zhōng. zéi jīng tàn, wèi shì shèng rén, mò bù cán huǐ, shě zhī ér qù. chū guǎng yì jì
唐臨安陳哲者,家住餘杭,精一練行,持金剛經。廣德初,武康草賊朱潭寇餘杭,哲富於財,將搬移產避之。尋而賊至,哲謂是官軍,問賊今近遠。群賊大怒曰:「何物老狗,敢辱我!」爭以劍刺之。每下一劍,則有五色圓光經五六尺以蔽哲身,刺不能中。賊驚嘆,謂是聖人,莫不慚悔,舍之而去。(出《廣異記》)
fēng zhōu fēng zi
豐州烽子
táng yǒng tài chū, fēng zhōu fēng zi mù chū, wèi dǎng xiàng fù rù xī fān yǎng mǎ. fān wáng lìng xué jiān gǔ, guàn yǐ pí suǒ, yǐ mǎ shù wàn tí pèi zhī. jīng bàn suì, mǎ xī yī bèi, fān wáng shǎng yǐ yáng gé shù bǎi. yīn zhuǎn jìn yá zhàng, zàn pǔ zi ài qí liǎo shì, suì lìng zhí dào zuǒ yòu, yǒu shèng ròu yú lào yǔ zhī. yòu jū bàn nián, yīn yǔ lào ròu, bēi qì bù shí. zàn pǔ wèn zhī, yún yǒu lǎo mǔ, pín yè mèng jiàn. zàn pǔ pō rén, wén zhī chàng rán, yè zhào zhàng zhōng yǔ yún: fān fǎ yán, wú fàng hái lì. wǒ yǔ ěr mǎ yǒu lì zhě liǎng pǐ, yú mǒu dào zòng ěr guī, wú yán wǒ yě. fēng zi dé mǎ jí chěng, jù fá sǐ, suì zhòu qián yè zǒu. shù rì hòu, wèi cì shāng zú, dào qì zhōng, hū fēng chuī wù xī sū guò qí qián, yīn lǎn zhī guǒ zú. yǒu qǐng, bù fù tòng, shì qǐ, bù zǒu rú gù, jīng sù fāng jí fēng zhōu jiè. guī jiā, qí mǔ shàng cún, bēi xǐ yuē: zì shī ěr, wǒ wéi niàn gāng jīng, qǐn shí bù fèi, yǐ qí jiàn ěr, jīn guǒ qí shì. yīn qǔ jīng, fèng duàn, wáng shù fú, bù zhī qí yóu. zi yīn dào qì zhōng shāng zú shì, mǔ lìng jiě zú shì zhī, guǒ chuāng nǎi shù fú jīng yě, qí chuāng yì yù. chū yǒu yáng zá zǔ
唐永泰初,豐州烽子暮出,為党項縛入西蕃養馬。蕃王令穴肩骨,貫以皮索,以馬數萬蹄配之。經半歲,馬息一倍,蕃王賞以羊革數百。因轉近牙帳,贊普子愛其了事,遂令執纛左右,有剩肉余酪與之。又居半年,因與酪肉,悲泣不食。贊普問之,雲有老母,頻夜夢見。贊普頗仁,聞之悵然,夜召帳中語云:「蕃法嚴,無放還例。我與爾馬有力者兩匹,於某道縱爾歸,無言我也。」烽子得馬極騁,俱乏死,遂晝潛夜走。數日後,為刺傷足,倒磧中,忽風吹物窸窣過其前,因攬之裹足。有頃,不復痛,試起,步走如故,經宿方及豐州界。歸家,其母尚存,悲喜曰:「自失爾,我唯念剛經,寢食不廢,以祈見爾,今果其誓。」因取經,縫斷,亡數幅,不知其由。子因道磧中傷足事,母令解足視之,裹瘡乃數幅經也,其瘡亦愈。(出《酉陽雜俎》)
zhāng yì
張鎰
táng chéng xiàng zhāng yì, fù qí qiū, kù xìn shì shì. měi dàn gēng xīn yī, zhí jīng yú xiàng qián, niàn jīn gāng jīng shí wǔ biàn, jī shù shí nián bù xiè. yǒng tài chū, wèi shuò fāng jié dù shǐ. yá nèi yǒu xiǎo jiāng fù zuì, jù shì lù, nǎi shàn dòng jūn rén shù bǎi, dìng móu fǎn pàn. qí qiū yīn yá tuì, yú xiǎo guǎng xián xíng, hū yǒu bīng shù shí, lù rèn zǒu rù. qí qiū zuǒ yòu wéi nú pú, jù bēn zhái mén, guò xiǎo tīng shù bù, huí gù, yòu wú rén, yí shì guǐ wù. jiāng jí zhái, qí qī nǚ nú bì fù jiào hū chū mén, yún: yǒu liǎng jiǎ shì, shēn chū tīng wū shàng. shí yá duì jūn jiàn wén biàn, chí bīng luàn rù, zhì xiǎo tīng qián, jiàn shí yú rén, gē rán tíng zhōng, chuí shǒu zhāng kǒu, tóu bīng yú dì, zhòng suì qín fù. wǔ liù rén yīn bù néng yán, yú zhě jù shǒu yún: yù shàng tīng, hū jiàn èr jiǎ shì zhǎng shù zhàng, chēn mù chì zhī, chū rú zhōng è. qí qiū wén zhī, yīn duàn jiǔ ròu. chū yǒu yáng zá zǔ
唐丞相張鎰,父齊丘,酷信釋氏。每旦更新衣,執經於像前,念金剛經十五遍,積數十年不懈。永泰初,為朔方節度使。衙內有小將負罪,懼事露,乃扇動軍人數百,定謀反叛。齊丘因衙退,於小廣閒行,忽有兵數十,露刃走入。齊丘左右唯奴僕,遽奔宅門,過小廳數步,回顧,又無人,疑是鬼物。將及宅,其妻女奴婢復叫呼出門,云:「有兩甲士,身出廳屋上。」時衙隊軍健聞變,持兵亂入,至小廳前,見十餘人,仡然庭中,垂手張口,投兵於地,眾遂擒縛。五六人喑不能言,余者具首云:「欲上廳,忽見二甲士長數丈,瞋目叱之,初如中惡。」齊丘聞之,因斷酒肉。(出《酉陽雜俎》)
cuī níng
崔寧
táng cuī níng, dà lì chū zhèn xī shǔ. shí huì yáng lín fǎn, jiàn ér zhāng guó yīng yǔ zhàn, shè zhòng fù, zú méi bù chū. yī yuē: yī xī bì sǐ. jiā rén jiāng bèi zàng jù, yǔ tóng wǔ qì bié. guó yīng cháng chí jīn gāng jīng. zhì yè. mèng hú sēng yǔ yī wán yào. zhì dàn, xiè jiàn zú chū. chuāng biàn hé chài. chū bào yīng jì
唐崔寧,大曆初鎮西蜀。時會楊林反,健兒張國英與戰,射中腹,鏃沒不出。醫曰:「一夕必死。」家人將備葬具,與同伍泣別。國英常持金剛經。至夜。夢胡僧與一丸藥。至旦,瀉箭鏃出。瘡便合瘥。(出《報應記》)