lǐ wéi yàn sūn míng sān dāo shī sòng cān jūn liú hóng jiàn zhāng jiā yóu wèi xún dù sī nè lóng xīng sì zhǔ chén zhé fēng zhōu fēng zi zhāng yì cuī níng
李惟燕 孙明 三刀师 宋参军 刘鸿渐 张嘉猷 魏恂 杜思讷 龙兴寺主 陈哲 丰州烽子 张镒 崔宁
lǐ wéi yàn
李惟燕
jiàn dé xiàn lìng lǐ wéi yàn, shǎo chí jīn gāng jīng. táng tiān bǎo mò, wéi yàn wèi yú yáo jùn cān jūn. zhì mǎn běi guī, guò wǔ zhàng diàn, shǔ shàng yú jiāng dài táng pò, shuǐ jié. shí zhōng yè huì míng, sì huí wú rén, cǐ lù jiù duō jié dào. wéi yàn zhōu zhōng yǒu wú líng shù bǎi pǐ, jù wèi zéi suǒ qǔ, yīn chí yī jiàn, zhì chuán qián sòng jīng. sān gēng hòu, jiàn dī shàng liǎng jù huǒ, zì yuǎn ér zhì. wéi yàn yí shì cūn rén wèi jǐ, huǒ qù chuán bǎi bù, biàn què fù huí, xīn pō yì zhī. yù yì lì shēng sòng jīng, yì qiè zì sī yún: huǒ zhī suǒ wéi, dé fēi jīn gāng jīng lì hū! shí táng shuǐ jié ér táng wài shuǐ mǎn, wéi yàn biàn xīn niàn: táng pò dāng de shuǐ zhù. bàn xī zhī hòu, hū wén chuán tóu yǒu liú shuǐ shēng, jīng yún:" táng kuò shù zhàng, hé yóu de pò?" jiǔ zhī, shāo jué chuán fú, jí míng, hé shuǐ yǐ mǎn. duì chuán suǒ yī kǒng, dà shù chǐ, nǎi zhī sòng jīn gāng jīng zhī zhù yún. wéi yàn dì wéi yù jiàn rèn qián zhōu bié jià, jiàn qí xiōng sòng jīng yǒu gōng, yīn xiào zhī. hòu fàn zhōu chū xiá, shuǐ jí lǔ zhé, chuán jiāng yù bài, nǎi lì niàn jīng. hū jiàn yī lǔ suí liú ér xià, suì huò jì. qí zú rén yì cháng sòng jīn gāng jīng. yù ān lù shān zhī luàn, fú yú huāng cǎo, zéi jiāng zhì, sī dé yī xié yǐ zǒu, é yǒu wù luò qí bèi, jīng shì. nǎi xīn xié yě. chū guǎng yì jì
建德县令李惟燕,少持金刚经。唐天宝末,惟燕为余姚郡参军。秩满北归,过五丈店,属上虞江埭塘破,水竭。时中夜晦暝,四回无人,此路旧多劫盗。惟燕舟中有吴绫数百匹,惧为贼所取,因持一剑,至船前诵经。三更后,见堤上两炬火,自远而至。惟燕疑是村人卫己,火去船百步,便却复回,心颇异之。愈益厉声诵经,亦窃自思云:火之所为,得非金刚经力乎!时塘水竭而塘外水满,惟燕便心念:塘破当得水助。半夕之后,忽闻船头有流水声,惊云:“塘阔数丈,何由得破?”久之,稍觉船浮,及明,河水已满。对船所一孔,大数尺,乃知诵金刚经之助云。惟燕弟惟玉见任虔州别驾,见其兄诵经有功,因效之。后泛舟出峡,水急橹折,船将欲败,乃力念经。忽见一橹随流而下,遂获济。其族人亦常诵金刚经。遇安禄山之乱,伏于荒草,贼将至,思得一鞋以走,俄有物落其背,惊视。乃新鞋也。(出《广异记》)
sūn míng
孙明
táng sūn míng zhě, zhèng zhōu yáng wǔ rén yě, shì pín jiàn, wèi lú shì zhuāng kè, shàn chí jīn gāng jīng, rì sòng èr shí biàn, jīng èr shí nián. zì chū chí jīng, biàn jué hūn xuè. hòu zhèng niàn sòng cì, hū jiàn èr lì lái zhuī, míng yì jiāng shì xiàn lì, biàn xiàn qù. xíng kě wǔ liù lǐ, zhì yī fǔ mén, mén rén yún:" wáng yǐ chū xún." lì yīn bì míng yú kōng shì zhōng, qí shì cóng guǎng wǔ liù shí jiān, gài ruò yīn yún. jīng qī rì, wáng fāng zhì, lì yǐn míng rù fǔ. wáng wèn:" rǔ yǒu hé fú? dá yún:" chí jīn gāng jīng yǐ èr shí nián." wáng yán cǐ dà fú yě, gù wèi zuǒ yòu yuē:" zuó dé zhǐ huán jiā dié, lùn gōng yě." lìng lì sòng hái shě. qí jiā bìn míng yǐ bì, shén suī fù tǐ, jiā rén bù zhī zhī yě. huì liè zhě cóng bìn gōng guò, wén hào hū zhī shēng. tóu qí jiā rén, yīn ěr dé huó yǐ. tiān bǎo mò, míng huó yǐ liù qī nián, shén wú yàng yě. chū guǎng yì jì
唐孙明者,郑州阳武人也,世贫贱,为卢氏庄客,善持金刚经,日诵二十遍,经二十年。自初持经,便绝荤血。后正念诵次,忽见二吏来追,明意将是县吏,便县去。行可五六里,至一府门,门人云:“王已出巡。”吏因闭明于空室中,其室从广五六十间,盖若阴云。经七日,王方至,吏引明入府。王问:“汝有何福?答云:“持金刚经已二十年。”王言此大福也,顾谓左右曰:“昨得只洹家牒,论功也。”令吏送还舍。其家殡明已毕,神虽复体,家人不之知也。会猎者从殡宫过,闻号呼之声。投其家人,因尔得活矣。天宝末,明活已六七年,甚无恙也。(出《广异记》)
sān dāo shī
三刀师
táng sān dāo shī zhě, sú xìng zhāng, míng bó yīng, qián yuán zhōng, wèi shòu zhōu jiàn ér. xìng zhì xiào, yǐ qí fù zài yǐng zhōu, nǎi dào guān mǎ wǎng yǐ yíng shěng. zhì huái yīn, wèi shǒu è zhě suǒ de, cì shǐ cuī zhāo lìng chū chéng yāo zhǎn. shí tú guì hào" néng xíng dāo", zài zhǎn, chū bù shāng sǔn nǎi huàn lì dāo, qìng lì kǎn, bù sǔn rú gù. guì zhě jīng yuē:" wǒ yòng dāo kǎn, zhì qí shēn zé shǒu nuò, bù zhī hé yě?" jù bái zhī, zhāo wèn suǒ yǐ, dá yuē:" xī nián shí wǔ, céng jué hūn xuè, sòng jīn gāng jīng shí yú nián. zì hú luàn yǐ lái, shēn zài jūn zhōng, bù fù niàn sòng. zuó yīn bèi bù cè zuì, wéi zhì xīn niàn jīng ěr." zhāo tàn xī shě zhī, suì xuē fà chū jiā, zhe dà tiě líng qǐ shí, xiū qiān rén zhāi gòng, yī rì biàn biàn. shí rén hū wèi sān dāo shī, wèi shì qǐ jìng pú sà. chū guǎng yì jì
唐三刀师者,俗姓张,名伯英,乾元中,为寿州健儿。性至孝,以其父在颍州,乃盗官马往以迎省。至淮阴,为守遏者所得,刺史崔昭令出城腰斩。时屠刽号“能行刀”,再斩,初不伤损;乃换利刀,罄力砍,不损如故。刽者惊曰:“我用刀砍,至其身则手懦,不知何也?”遽白之,昭问所以,答曰:“昔年十五,曾绝荤血,诵金刚经十余年。自胡乱以来,身在军中,不复念诵。昨因被不测罪,唯志心念经尔。”昭叹息舍之,遂削发出家,着大铁铃乞食,修千人斋供,一日便辨。时人呼为三刀师,谓是起敬菩萨。(出《广异记》)
sòng cān jūn
宋参军
táng fāng zhōu sòng cān jūn shǎo chí jīn gāng jīng, jí zhī guān, quán yú sī shì zhái zhù. jiù zhī zhái xiōng, měi xī héng sòng jīng. hū jiàn fù rén lì yú hù wài, liáng jiǔ, sòng wèn:" rǔ fēi guǐ yé?" yuē:" rán." yòu wèn:" yōu míng lǐ shū, dāng bù yí jiàn, dé fēi yǒu wǎng qū zhī shì hū?" fù rén biàn bēi qì yuē:" rán." yán shēn shì qián sī shì zhī fù, sī shì fèng shǐ, qí dì jiàn bī, jù ér bù cóng, yīn cǐ bèi shā, yǐ zhān guǒ shī, tóu yú táng xī běi jiǎo hùn cè zhōng, bù shèng huì jī. rén lái duō yù chén sù, sú rén qiè nuò, jiàn xíng bì jù, suǒ yǐ yōu fèn bù dá. xiōng è zhòu wén, zhí shì yǐ chí niàn wèi gōng, dāng yì dà bì hán shí, juàn yán wǎng huì, qǐ bù mǐn zhī." sòng yún:" jǐ chū guān wèi bēi, bù néng dú jiù, yì rì, bì wèi shàng bái fǔ jūn." qí guǐ nǎi qù. jí míng jù bái, jué dì jí hùn, bù huò qí shī. sòng sòng jīng, fù rén yòu zhì, wèn hé yǐ bù huò, dá yún:" xī běi zhǐ xiào yī chǐ, míng dāng qiú zhī, yǐ zhōng huì yě." yī yán jí huò zhī, zhān nèi dàn yú gǔ zài, zài wèi xǐ zhuó, yí yú bié suǒ. qí xī yòu lái bài xiè, huān xǐ yì yuē:" chuí bì guò shēn, nán yǐ shàng dá, suī zài míng mèi, yì yǒu suǒ tōng. jūn yǒu èr zi, dà zhě nán yǎng, xiǎo zhě bì néng yǒu hòu, qiě yǒu róng wèi." jiān yán sòng hòu shù gǎi míng chāo běn gǎi zuò" zhèng". guān lù, yòu yún:" dà kuì shǐ jūn, bù zhī hé yǐ bào dá.," sòng jiàn fǔ jūn, jù xù suǒ jì. fǔ jūn lìng wèn, jǐ gèng hé guān. zhì xī, fù rén yòu zhì, yīn chuán shǐ jūn yì, yún:" yī yuè gǎi guān, rán bù chēng yì, dāng qiān guì zhōu bié jià." sòng jù bái, qí shì jiē yǒu yàn. chū, sòng wèn shēn jì wéi rén suǒ shā, hé yǐ bù bào. yún:" qián rén jīn shàng wèi guān, mìng wèi hé sǐ, suǒ yǐ wèi fù yún yě." chū guǎng yì jì
唐坊州宋参军少持金刚经,及之官,权于司士宅住。旧知宅凶,每夕恒诵经。忽见妇人立于户外,良久,宋问:“汝非鬼耶?”曰:“然。”又问:“幽明理殊,当不宜见,得非有枉屈之事乎?”妇人便悲泣曰:“然。”言身是前司士之妇,司士奉使,其弟见逼,拒而不从,因此被杀,以毡裹尸,投于堂西北角溷厕中,不胜秽积。人来多欲陈诉,俗人怯懦,见形必惧,所以幽愤不达。凶恶骤闻,执事以持念为功,当亦大庇含识,眷言枉秽,岂不悯之。”宋云:“己初官位卑,不能独救,翌日,必为上白府君。”其鬼乃去。及明具白,掘地及溷,不获其尸。宋诵经,妇人又至,问何以不获,答云:“西北只校一尺,明当求之,以终惠也。”依言及获之,毡内但余骨在,再为洗濯,移于别所。其夕又来拜谢,欢喜诣曰:“垂庇过深,难以上答,虽在冥昧,亦有所通。君有二子,大者难养,小者必能有后,且有荣位。”兼言宋后数改(明抄本改作“政”。)官禄,又云:“大愧使君,不知何以报答。,”宋见府君,具叙所记。府君令问,己更何官。至夕,妇人又至,因传使君意,云:“一月改官,然不称意,当迁桂州别驾。”宋具白,其事皆有验。初,宋问身既为人所杀,何以不报。云:“前人今尚为官,命未合死,所以未复云也。”(出《广异记》)
liú hóng jiàn
刘鸿渐
liú hóng jiàn zhě, yù shǐ dài fū zhǎn zhī zú zi. táng qián yuán chū, yù luàn nán xǐ, yǒu sēng lìng sòng jīn gāng jīng, hóng jiàn rì sòng jīng. zhì shàng yuán nián, kè yú shòu chūn. yī rì chū mén, hū jiàn èr lì yún:" fèng tài wèi dié lìng zhuī." hóng jiàn yún:" chū bù shí tài wèi, hé yǐ jiàn mìng?" yì yù kàng jù. èr lì hū ěr zhí qián tuō yè, hóng jiàn qǐng zhe shān, lì bù kěn fàng, qiān xíng wèi jiǔ, shū guò huái, zhì yī cūn. xū yú, chí dà má shān jí yāo dài lìng hóng jiàn zhe, xiào yún:" zhēn cù dà shān yě". yīn ér xiàng běi xíng, lù jiàn gěng sè. qián zhì dài chéng, rù chéng yǒu fǔ shě, shén yán lì. hū jiàn xiàng quàn dú jīng zhī sēng cóng shǔ zhōng chū, sēng hòu tóng zǐ shí hóng jiàn, jīng zhì qí suǒ, wèn shí liù láng hé yǐ zhì cǐ, yīn zǒu bái hé shàng yún:" liú shí liù láng shì wèi lì zhuī, yǐ sòng jīng gōng dé, qǐ bù wǎng bǐ jiù zhī." hóng jiàn xún zhì sēng suǒ, qián lǐ qiú jiù, sēng yuē:" dì zǐ xíng wú kǔ." xū yú, lì yǐn hóng jiàn rù yì tīng shì. àn hòu yǒu wǔ sè fú tú, gāo sān sì chǐ, huí xuán zhuàn dòng. wèi jí kǎo wèn, sēng yǐ rù mén, fú tú biàn chéng měi zhàng fū, nián sān shí xǔ, yún shì zhōng chéng, jiàng jiē jiē sēng. wèn hé shàng hé yǐ fù lái, sēng yún:" liú hóng jiàn shì jǐ dì zǐ, chí jīn gāng jīng, gōng lì shèn zhì, qí suàn yòu wèi jǐn, yí jiàn shì yě. wáng yuē:" ruò chí jīn gāng jīng, dāng yuàn wén ěr." yīn lìng guì sòng, hóng jiàn sòng liǎng zhǐ qì, hū rán yí wàng. tīng xī yǒu rén, shǒu chí jīn gōu lóng tóu fān, fān shàng bì zì, shū jīn gāng jīng, bù yú hóng jiàn qián, lìng fēn míng sòng jīng bì, dōu bú jiàn rén, dàn yú táng yǔ qù jì. yīn ěr chū mén, wéi jiàn zhuī lì, hū yǒu wù zhuàng rú liǎng rì, lái jī hóng jiàn. hóng jiàn huáng jù bēn zǒu, hū jiàn dào bàng yǒu shuǐ, hóng jiàn yù zhǐ ér yǐn zhī. zhuī lì yún:" cǐ shì rén gāo, chéng jiǔ shàng qīng ěr, qí xià xī shì yú pí làn ròu, yǐn zhī bù dé hái yǐ." xū yú zhì shě, jiàn hái xíng wò zài chuáng shàng, xīn pō chóu chàng. guǐ zì hòu tuī zhī, míng rán rú rù fáng hù, suì huó. guǐ dé qián nǎi qù yě. chū guǎng yì jì
刘鸿渐者,御史大夫展之族子。唐乾元初,遇乱南徙,有僧令诵金刚经,鸿渐日诵经。至上元年,客于寿春。一日出门,忽见二吏云:“奉太尉牒令追。”鸿渐云:“初不识太尉,何以见命?”意欲抗拒。二吏忽尔直前拖曳,鸿渐请著衫,吏不肯放,牵行未久,倏过淮,至一村。须臾,持大麻衫及腰带令鸿渐著,笑云:“真醋大衫也”。因而向北行,路渐梗涩。前至大城,入城有府舍,甚严丽。忽见向劝读经之僧从署中出,僧后童子识鸿渐,经至其所,问十六郎何以至此,因走白和尚云:“刘十六郎适为吏追,以诵经功德,岂不往彼救之。”鸿渐寻至僧所,虔礼求救,僧曰:“弟子行无苦。”须臾,吏引鸿渐入诣厅事。案后有五色浮图,高三四尺,回旋转动。未及考问,僧已入门,浮图变成美丈夫,年三十许,云是中丞,降阶接僧。问和尚何以复来,僧云:“刘鸿渐是己弟子,持金刚经,功力甚至,其算又未尽,宜见释也。王曰:“若持金刚经,当愿闻耳。”因令跪诵,鸿渐诵两纸讫,忽然遗忘。厅西有人,手持金钩龙头幡,幡上碧字,书金刚经,布于鸿渐前,令分明诵经毕,都不见人,但余堂宇阒寂。因尔出门,唯见追吏,忽有物状如两日,来击鸿渐。鸿渐惶惧奔走,忽见道傍有水,鸿渐欲止而饮之。追吏云:“此是人膏,澄久上清耳,其下悉是余皮烂肉,饮之不得还矣。”须臾至舍,见骸形卧在床上,心颇惆怅。鬼自后推之,冥然如入房户,遂活。鬼得钱乃去也。(出《广异记》)
zhāng jiā yóu
张嘉猷
guǎng líng zhāng jiā yóu zhě, táng bǎo yìng chū wèi míng zhōu sī mǎ, yù jí zú, zài sàng huán jiā, zàng yú guǎng líng nán guō mén wài. yǒng tài chū, qí gù rén yǒu láo shì zhě, xíng zhì guō nán, zuò fú tú xià, hū jiàn yóu chéng bái mǎ zì nán lái. jiàn láo xià mǎ, xiāng wèi rú píng shēng, rán bù tuō xí mào, dī tóu ér yǔ. láo wèn míng zhōng yǒu hé zuì fú, yóu yún:" zuì fú zhāo rán, mò bù suí suǒ wéi ér dé. dàn wǒ sù chí jīn gāng jīng, jīn dé wú lèi, yì dāng bié yǒu suǒ shì, zài xún yuè jiān ěr. qīng hái, wèi bái jiā xiōng, lìng wèi zhuǎn jīn gāng jīng yī qiān biàn, hé gù jiāng wǒ xiāng lú shèng zhū è wù? qīng jiā yì yǒu liǎng juǎn jīng, xìng wèi zhuǎn sòng, zēng jǐ zhī fú." yán qì, suì jué ér qù. láo hūn mèi, jiǔ zhī fāng wù yún. chū guǎng yì jì
广陵张嘉猷者,唐宝应初为明州司马,遇疾卒,载丧还家,葬于广陵南郭门外。永泰初,其故人有劳氏者,行至郭南,坐浮图下,忽见猷乘白马自南来。见劳下马,相尉如平生,然不脱席帽,低头而语。劳问冥中有何罪福,猷云:“罪福昭然,莫不随所为而得。但我素持金刚经,今得无累,亦当别有所适,在旬月间耳。卿还,为白家兄,令为转金刚经一千遍,何故将我香炉盛诸恶物?卿家亦有两卷经,幸为转诵,增己之福。”言讫,遂诀而去。劳昏昧,久之方寤云。(出《广异记》)
wèi xún
魏恂
táng wèi xún, zuǒ shù zǐ shàng dé zhī zǐ, chí jīn gāng jīng. shén gōng chū, wèi jiān mén wèi dà jiàng jūn. shí jīng yǒu cài cè zhě, bào wáng, shù rì fāng sū. zì yún:" chū zhì míng sī, guài yǐ zhuī rén bù dé, jiāng tà qí shǐ zhě. shǐ zhě yún:' jiāng jūn wèi xún chí jīn gāng jīng, shàn shén yōng hù, zhuī zhī bù dé.' jí bié qiǎn shǐ fù zhuī, xū yú hái bào bìng tóng. míng guān yuē:' qiě bà zhuī.'" xún wén, yóu jiā jīng jìn. chū guǎng yì jì
唐魏恂,左庶子尚德之子,持金刚经。神功初,为监门卫大将军。时京有蔡策者,暴亡,数日方苏。自云:“初至冥司,怪以追人不得,将挞其使者。使者云:‘将军魏恂持金刚经,善神拥护,追之不得。’即别遣使复追,须臾还报并同。冥官曰:‘且罢追。’”恂闻,尤加精进。(出《广异记》)
dù sī nè
杜思讷
táng lù zhōu tóng dī xiàn rén dù sī nè, yǐ chí jīn gāng jīng lì, jí bìng dé yù. měi zhì chí jīng zhī rì, bì dí shén guāng. chū guǎng yì jì
唐潞州铜鍉县人杜思讷,以持金刚经力,疾病得愈。每至持经之日,必觌神光。(出《广异记》)
lóng xīng sì zhǔ
龙兴寺主
táng yuán zhōu lóng xīng sì, yīn dà zhāi huì, sì zhǔ huì sēng. xià là jì gāo, shì wèi sù dé, zuò lì bīn tóu xià. yǒu xiǎo sēng zhě, zì wài hòu zhì, yǐ wú zuò suǒ. wéi sì zhǔ xià kuàng yī wèi, xiǎo sēng yù zuò, sì zhǔ zhé chì zhī, rú shì shù cì. xiǎo sēng kǒng zhāi shī shí, jìng lái jiù zuò. sì zhǔ nù shén, yǐ zhù ér zuò, yǐ zhǎng guāi zhī. fāng yù jǔ shǒu, dà xiù wèi zhù suǒ yā, bù dé xià, hé zhǎng jīng hài. xiǎo sēng cán jǔ, bù zhāi ér hái fáng. zhòng yì kǒng shì xiǎo sēng dào dé suǒ zhì, sì zhǔ suì yǔ sì zhòng tóng wǎng lǐ jìng. xiǎo sēng huáng jù, zì yán chū wú dào héng, bù gǎn làn shòu dà dé lǐ shù, qūn xún zǒu qù. yīn wèn píng shēng zuò hé háng yè, yún:" èr shí nián wéi chí jīn gāng jīng." zhòng jiē zàn tàn, wèi shì jīn gāng hù chí zhī lì, biàn yú zhù suǒ fén xiāng dǐng lǐ, zhòu yún:" ruò shì jīn gāng shén lì, dāng hái cǐ yī." yú shì suí shǒu ér chū yě. chū guǎng yì jì
唐原州龙兴寺,因大斋会,寺主会僧。夏腊既高,是为宿德,坐丽宾头下。有小僧者,自外后至,以无坐所。唯寺主下旷一位,小僧欲坐,寺主辄叱之,如是数次。小僧恐斋失时,竟来就坐。寺主怒甚,倚柱而坐,以掌掴之。方欲举手,大袖为柱所压,不得下,合掌惊骇。小僧惭沮,不斋而还房。众议恐是小僧道德所致,寺主遂与寺众同往礼敬。小僧惶惧,自言初无道行,不敢滥受大德礼数,逡巡走去。因问平生作何行业,云:“二十年唯持金刚经。”众皆赞叹,谓是金刚护持之力,便于柱所焚香顶礼,咒云:“若是金刚神力,当还此衣。”于是随手而出也。(出《广异记》)
chén zhé
陈哲
táng lín ān chén zhé zhě, jiā zhù yú háng, jīng yī liàn xíng, chí jīn gāng jīng. guǎng dé chū, wǔ kāng cǎo zéi zhū tán kòu yú háng, zhé fù yú cái, jiāng bān yí chǎn bì zhī. xún ér zéi zhì, zhé wèi shì guān jūn, wèn zéi jīn jìn yuǎn. qún zéi dà nù yuē:" hé wù lǎo gǒu, gǎn rǔ wǒ!" zhēng yǐ jiàn cì zhī. měi xià yī jiàn, zé yǒu wǔ sè yuán guāng jīng wǔ liù chǐ yǐ bì zhé shēn, cì bù néng zhōng. zéi jīng tàn, wèi shì shèng rén, mò bù cán huǐ, shě zhī ér qù. chū guǎng yì jì
唐临安陈哲者,家住余杭,精一练行,持金刚经。广德初,武康草贼朱潭寇余杭,哲富于财,将搬移产避之。寻而贼至,哲谓是官军,问贼今近远。群贼大怒曰:“何物老狗,敢辱我!”争以剑刺之。每下一剑,则有五色圆光经五六尺以蔽哲身,刺不能中。贼惊叹,谓是圣人,莫不惭悔,舍之而去。(出《广异记》)
fēng zhōu fēng zi
丰州烽子
táng yǒng tài chū, fēng zhōu fēng zi mù chū, wèi dǎng xiàng fù rù xī fān yǎng mǎ. fān wáng lìng xué jiān gǔ, guàn yǐ pí suǒ, yǐ mǎ shù wàn tí pèi zhī. jīng bàn suì, mǎ xī yī bèi, fān wáng shǎng yǐ yáng gé shù bǎi. yīn zhuǎn jìn yá zhàng, zàn pǔ zi ài qí liǎo shì, suì lìng zhí dào zuǒ yòu, yǒu shèng ròu yú lào yǔ zhī. yòu jū bàn nián, yīn yǔ lào ròu, bēi qì bù shí. zàn pǔ wèn zhī, yún yǒu lǎo mǔ, pín yè mèng jiàn. zàn pǔ pō rén, wén zhī chàng rán, yè zhào zhàng zhōng yǔ yún:" fān fǎ yán, wú fàng hái lì. wǒ yǔ ěr mǎ yǒu lì zhě liǎng pǐ, yú mǒu dào zòng ěr guī, wú yán wǒ yě." fēng zi dé mǎ jí chěng, jù fá sǐ, suì zhòu qián yè zǒu. shù rì hòu, wèi cì shāng zú, dào qì zhōng, hū fēng chuī wù xī sū guò qí qián, yīn lǎn zhī guǒ zú. yǒu qǐng, bù fù tòng, shì qǐ, bù zǒu rú gù, jīng sù fāng jí fēng zhōu jiè. guī jiā, qí mǔ shàng cún, bēi xǐ yuē:" zì shī ěr, wǒ wéi niàn gāng jīng, qǐn shí bù fèi, yǐ qí jiàn ěr, jīn guǒ qí shì." yīn qǔ jīng, fèng duàn, wáng shù fú, bù zhī qí yóu. zi yīn dào qì zhòng shāng zú shì, mǔ lìng jiě zú shì zhī, guǒ chuāng nǎi shù fú jīng yě, qí chuāng yì yù. chū yǒu yáng zá zǔ
唐永泰初,丰州烽子暮出,为党项缚入西蕃养马。蕃王令穴肩骨,贯以皮索,以马数万蹄配之。经半岁,马息一倍,蕃王赏以羊革数百。因转近牙帐,赞普子爱其了事,遂令执纛左右,有剩肉余酪与之。又居半年,因与酪肉,悲泣不食。赞普问之,云有老母,频夜梦见。赞普颇仁,闻之怅然,夜召帐中语云:“蕃法严,无放还例。我与尔马有力者两匹,于某道纵尔归,无言我也。”烽子得马极骋,俱乏死,遂昼潜夜走。数日后,为刺伤足,倒碛中,忽风吹物窸窣过其前,因揽之裹足。有顷,不复痛,试起,步走如故,经宿方及丰州界。归家,其母尚存,悲喜曰:“自失尔,我唯念刚经,寝食不废,以祈见尔,今果其誓。”因取经,缝断,亡数幅,不知其由。子因道碛中伤足事,母令解足视之,裹疮乃数幅经也,其疮亦愈。(出《酉阳杂俎》)
zhāng yì
张镒
táng chéng xiàng zhāng yì, fù qí qiū, kù xìn shì shì. měi dàn gēng xīn yī, zhí jīng yú xiàng qián, niàn jīn gāng jīng shí wǔ biàn, jī shù shí nián bù xiè. yǒng tài chū, wèi shuò fāng jié dù shǐ. yá nèi yǒu xiǎo jiàng fù zuì, jù shì lù, nǎi shān dòng jūn rén shù bǎi, dìng móu fǎn pàn. qí qiū yīn yá tuì, yú xiǎo guǎng xián xíng, hū yǒu bīng shù shí, lù rèn zǒu rù. qí qiū zuǒ yòu wéi nú pú, jù bēn zhái mén, guò xiǎo tīng shù bù, huí gù, yòu wú rén, yí shì guǐ wù. jiāng jí zhái, qí qī nǚ nú bì fù jiào hū chū mén, yún:" yǒu liǎng jiǎ shì, shēn chū tīng wū shàng." shí yá duì jūn jiàn wén biàn, chí bīng luàn rù, zhì xiǎo tīng qián, jiàn shí yú rén, gē rán tíng zhōng, chuí shǒu zhāng kǒu, tóu bīng yú dì, zhòng suì qín fù. wǔ liù rén yīn bù néng yán, yú zhě jù shǒu yún:" yù shàng tīng, hū jiàn èr jiǎ shì zhǎng shù zhàng, chēn mù chì zhī, chū rú zhōng è." qí qiū wén zhī, yīn duàn jiǔ ròu. chū yǒu yáng zá zǔ
唐丞相张镒,父齐丘,酷信释氏。每旦更新衣,执经于像前,念金刚经十五遍,积数十年不懈。永泰初,为朔方节度使。衙内有小将负罪,惧事露,乃扇动军人数百,定谋反叛。齐丘因衙退,于小广闲行,忽有兵数十,露刃走入。齐丘左右唯奴仆,遽奔宅门,过小厅数步,回顾,又无人,疑是鬼物。将及宅,其妻女奴婢复叫呼出门,云:“有两甲士,身出厅屋上。”时衙队军健闻变,持兵乱入,至小厅前,见十余人,仡然庭中,垂手张口,投兵于地,众遂擒缚。五六人喑不能言,余者具首云:“欲上厅,忽见二甲士长数丈,瞋目叱之,初如中恶。”齐丘闻之,因断酒肉。(出《酉阳杂俎》)
cuī níng
崔宁
táng cuī níng, dà lì chū zhèn xī shǔ. shí huì yáng lín fǎn, jiàn ér zhāng guó yīng yǔ zhàn, shè zhòng fù, zú méi bù chū. yī yuē:" yī xī bì sǐ." jiā rén jiāng bèi zàng jù, yǔ tóng wǔ qì bié. guó yīng cháng chí jīn gāng jīng. zhì yè. mèng hú sēng yǔ yī wán yào. zhì dàn, xiè jiàn zú chū. chuāng biàn hé chài. chū bào yìng jì
唐崔宁,大历初镇西蜀。时会杨林反,健儿张国英与战,射中腹,镞没不出。医曰:“一夕必死。”家人将备葬具,与同伍泣别。国英常持金刚经。至夜。梦胡僧与一丸药。至旦,泻箭镞出。疮便合瘥。(出《报应记》)