tài yuán xiào lián lǐ tíng guāng lù kāng chéng xuē yán rèn zì xìn duàn wén chāng liú yì huái sūn xián sēng zhì dēng wáng shì zuǒ yíng wǔ bó sòng kàn chén zhāo
太原孝廉 李廷光 陸康成 薛嚴 任自信 段文昌 劉逸淮 孫咸 僧智燈 王氏 左營伍伯 宋衎 陳昭
tài yuán xiào lián
太原孝廉
táng dà lì zhōng, tài yuán tōu mǎ zéi wū yī xiào lián tóng qíng, kǎo lüè xún rì, kǔ jí qiáng fú. tuī lì yí qí yuān, wèi jù yù. qí rén wéi niàn jīn gāng jīng, qí shēng āi qiē, zhòu yè bù jué. yī rì, yǒu zhú liǎng jié zhuì yù zhōng, zhuǎn zhǐ qí qián, tā qiú zhēng qǔ zhī. yù zú yì cáng rèn, pò shì, nèi yǒu zì liǎng xíng yún: fǎ shàng yīng shě, hé kuàng fēi fǎ. shū jī shén gōng, zéi shǒu bēi huǐ, jù chéng yǐ jiù xián zhī gù wū zhī dì. chū yǒu yáng zá zǔ
唐大曆中,太原偷馬賊誣一孝廉同情,拷掠旬日,苦極強服。推吏疑其冤,未具獄。其人唯念金剛經,其聲哀切,晝夜不絕。一日,有竹兩節墜獄中,轉止其前,他囚爭取之。獄卒意藏刃,破視,內有字兩行云:「法尚應舍,何況非法。」書跡甚工,賊首悲悔,具承以舊嫌之故誣之地。(出《酉陽雜俎》)
lǐ tíng guāng
李廷光
táng lǐ tíng guāng zhě, wèi dé zhōu sī mǎ, jìng fú, bù rú hūn xuè. cháng chí jīn gāng jīng, měi niàn jīng shí, jí yǒu yuán guāng zài qián. yòng xīn kǔ zhì, zé guāng jiàn dà shǎo huái xiè duò, zé guāng jiàn xiǎo àn. yīn cǐ dǐ lì, zhuǎn jiā jīng jìn.
唐李廷光者,為德州司馬,敬佛,不茹葷血。常持金剛經,每念經時,即有圓光在前。用心苦至,則光漸大;少懷懈惰,則光漸小暗。因此砥勵,轉加精進。
lù kāng chéng
陸康成
táng lù kāng chéng cháng rèn jīng zhào fǔ fǎ cáo yuàn, bù bì qiáng yù. gōng tuì, hū jiàn wáng gù lì bào àn shù bǎi zhǐ qǐng yā, wèn yuē: gōng yǐ qù shì, hé dé lái? yuē: cǐ yōu fǔ wén bù. kāng chéng shì zhī, dàn yǒu rén xìng míng, lüè wú tā shì. lì yuē: jiē lái nián bīng rèn sǐ zhě. wèn yuē: dé wú wǒ hū, yǒu zé jiǎn shì. lì yuē: yǒu. yīn dà hài yuē: jūn jì jiù lì, dé wú qíng yé! yuē: gù wǒ lái qǐ míng gōng ěr, wéi jīn gāng jīng kě tuō. jí yǔn zhī, nǎi suì dú jīn gāng jīng, rì shù shí biàn. míng nián, zhū kàn guǒ fǎn, shǔ wèi yù shǐ, kāng chéng chì cǐ yuē: zéi chén gǎn gàn guó shì! cǐ zhèn nù, mìng shù bǎi qí huán ér shè zhī. kāng chéng mò niàn jīn gāng jīng, shǐ wú shāng zhě. cǐ yuē: rú yǐ zhōng xìn wèi jiǎ zhòu, xìn yǐ. nǎi shě qù. kāng chéng suì rù yǐn yú zhōng nán shān, jìng bù fù shì. chū bào yīng jì
唐陸康成嘗任京兆府法曹掾,不避強御。公退,忽見亡故吏抱案數百紙請押,問曰:「公已去世,何得來?」曰:「此幽府文簿。」康成視之,但有人姓名,略無他事。吏曰:「皆來年兵刃死者。」問曰:「得無我乎,有則檢示。」吏曰:「有。」因大駭曰:「君既舊吏,得無情耶!」曰:「故我來啟明公耳,唯金剛經可托。」即允之,乃遂讀金剛經,日數十遍。明年,朱衎果反,署為御史,康成叱泚曰:「賊臣敢幹國士!」泚震怒,命數百騎環而射之。康成默念金剛經,矢無傷者。泚曰:「儒以忠信為甲冑,信矣。」乃捨去。康成遂入隱於終南山,竟不復仕。(出《報應記》)
xuē yán
薛嚴
táng xuē yán, zhōng zhōu sī mǎ, shū shí zhǎng zhāi, rì niàn jīn gāng jīng sān shí biàn. zhì qī shí èr jiāng zhōng, jiàn chuáng gài yīn lè lái yíng. qí qī cuī shì, jí yù shǐ ān yǎn zhī gū yě, shǔ kuàng cì, jiàn yán suí chuáng gài rǎn rǎn shēng tiān ér qù, hū zhī bù gù, yī jiā jiē wén yǒu yì xiāng zhī qì. chū bào yīng jì
唐薛嚴,忠州司馬,蔬食長齋,日念金剛經三十遍。至七十二將終,見幢蓋音樂來迎。其妻崔氏,即御史安儼之姑也,屬纊次,見嚴隨幢蓋冉冉升天而去,呼之不顧,一家皆聞有異香之氣。(出《報應記》)
rèn zì xìn
任自信
rèn zì xìn, jiā zhōu rén, táng zhēn yuán shí wǔ nián, céng wǎng hú nán, cháng chí jīn gāng jīng, jié bái wú diǎn. yú dòng tíng hú zhōng, yǒu yì wù rú yún mào zhōu shàng, é qǐng ér sàn, zhōu zhōng suì shī zì xìn, bù zhī suǒ zài. jiǔ zhī, nǎi líng bō ér chū. yún zhì lóng gōng, yè lóng wáng, sì wǔ rén mìng shēng diàn niàn jīn gāng jīng, yǔ zhū bǎo shù shí shì. èr sēng xiāng sòng chū gōng, yī sēng píng fù shǎo xìn, zhì héng yuè guān yīn tái shào zhēn shī fù zhī, yún shì rǔ hé shàng sòng lái, lìng zhuǎn jīn gāng jīng. zhì nán yuè fǎng sēng, guǒ jiàn, yún hé shàng miè dù yǐ wǔ liù nián yǐ. chū bào yīng jì
任自信,嘉州人,唐貞元十五年,曾往湖南,常持金剛經,潔白無點。於洞庭湖中,有異物如雲冒舟上,俄頃而散,舟中遂失自信,不知所在。久之,乃凌波而出。雲至龍宮,謁龍王,四五人命升殿念金剛經,與珠寶數十事。二僧相送出宮,一僧憑附少信,至衡岳觀音台紹真師付之,雲是汝和尚送來,令轉金剛經。至南嶽訪僧,果見,雲和尚滅度已五六年矣。(出《報應記》)
duàn wén chāng
段文昌
táng zhēn yuán shí qī nián, duàn wén chāng zì qí rù shǔ, yīng nán kāng wáng wéi gāo pì mìng. jì wéi zhī mù nián, wèi zéi pì, pì yuán zuò bì, jù yǒu yáng zá zǔ xù qī gǎi, chán gòu, suì shè wèi líng chí xiàn. wéi xún zú, zéi pì zhī liú hòu, wén chāng jiù yǔ pì bù hé, wén zhī lián yè lí xiàn. zhì chéng dōng mén, pì xún yǒu tiē, bù lìng zhū xiàn guān lí xiàn, qí xī yīn fēng, jí fǎn, chū guō èr lǐ, jiàn huǒ liǎng jù jiā dào, bǎi bù wèi dǎo. chū yì xiàn lì yíng hòu, guài qí bù qián, gāo xià yuǎn jìn bù chà, yù jí xiàn guō fāng miè. jí wèn xiàn lì, shàng wèi zhī fǔ tiē yě. shí wén chāng niàn jīn gāng jīng yǐ wǔ liù nián, shù wú xū rì, xìn hū zhì chéng bì gǎn, yǒu gǎn bì yīng. xiàng zhī dào zuǒ yòu, nǎi jīng suǒ zhe jī yě. hòu pì nì jié jiàn lù, zhào yǐ yuán zī wèi jié dù shǐ. wén chāng cóng dì shǎo cóng jūn, zhī zuǒ yíng shì, jù jí huò, yǔ jiān jūn dìng jì, yǐ là wán bó shū tōng móu yú yuán. shì xuán fā, xī wèi yú ròu, zéi wèi wén chāng zhī qí móu yú yī shí. wén chāng niàn jīng yè jiǔ, bù jué kùn mèi, mén hù xī bì. hū wén kāi hù ér rù yán bù wèi zhě zài sān, ruò wù tóu àn, bào rán yǒu shēng. jīng qǐ zhī jì, yīn yóu zài ěr, gù shì zuǒ yòu, lì pū jiē shuì. bǐ zhú huà sì suǒ, chū wú suǒ jiàn, xiàng zhī mén jiōng, yǐ kāi pì yǐ. wén chāng shòu chí cǐ jīng shí yú wàn biàn, zhēng yīng kǒng zhe. chū yǒu yáng zá zǔ
唐貞元十七年,段文昌自蘄入蜀,應南康王韋皋辟命。洎韋之暮年,為賊辟,(「辟」原作「嬖」,據《酉陽雜俎》續七改,)讒構,遂攝尉靈池縣。韋尋卒,賊辟知留後,文昌舊與辟不合,聞之連夜離縣。至城東門,辟尋有帖,不令諸縣官離縣,其夕陰風,及返,出郭二里,見火兩炬夾道,百步為導。初意縣吏迎候,怪其不前,高下遠近不差,欲及縣郭方滅。及問縣吏,尚未知府帖也。時文昌念金剛經已五六年,數無虛日,信乎志誠必感,有感必應。向之道左右,乃經所著跡也。後辟逆節漸露,詔以袁滋為節度使。文昌從弟少從軍,知左營事,懼及禍,與監軍定計,以蠟丸帛書通謀於袁。事旋發,悉為魚肉,賊謂文昌知其謀於一時。文昌念經夜久,不覺困寐,門戶悉閉。忽聞開戶而入言「不畏」者再三,若物投案,暴然有聲。驚起之際,音尤在耳,顧視左右,吏仆皆睡。俾燭樺四索,初無所見,向之門扃,已開闢矣。文昌受持此經十餘萬遍,征應孔著。(出《酉陽雜俎》)
liú yì huái
劉逸淮
táng liú yì huái zài biàn shí, hán hóng wèi yòu xiāng yú hóu, wáng mǒu wèi zuǒ xiāng yú hóu. yǔ hóng xiāng shàn. huò wèi èr rén qǔ jūn qíng, jiāng bù lì yú liú. liú dà nù, zhào jù jié zhī. hóng jí liú zhī shēng, yīn kòng dì kòu shǒu dà yán, liú yì shāo jiě. wáng mǒu nián lǎo gǔ zhàn, bù néng zì biàn, liú chì lìng lā zuò, zhàng sān shí. shí xīn zào chì bàng, tóu jìng shù cùn, gù yǐ jīn qī, lì zhī bù pū, shù wǔ liù dāng sǐ yǐ. hán yì qí bì sǐ, jí hūn, zào qí jiā, guài wú kū shēng. yòu wèi qí bù gǎn kū, fǎng bīng mén zú, jí yún: dà shǐ wú yàng. hóng sù yǔ shú, suì zhì wò nèi, wèn zhī, yún: wǒ dú jīn gāng jīng sì shí nián yǐ, jīn fāng dé lì. jì chū bèi zuò shí, jiàn jù shǒu rú jī. xī rán zhē bèi. yīn tǎn shì hán, dōu wú tà hén. hán jiù bù hǎo shì shì, yóu cǐ shǐ yǔ sēng wǎng lái, rì zì xiě shí zhǐ. jí guì, jì shù bǎi zhóu yǐ. hòu zài zhōng shū, shèng shǔ, yǒu jiàn guān yīn shì jiàn yè, hán fāng qià hàn xiě jīng, jiàn guān guài wèn zhī, hán nǎi jù dào wáng mǒu shì. chū yīn huà lù
唐劉逸淮在汴時,韓弘為右廂虞侯,王某為左廂虞侯。與弘相善。或謂二人取軍情,將不利於劉。劉大怒,召俱詰之。弘即劉之甥,因控地叩首大言,劉意稍解。王某年老股戰,不能自辯,劉叱令拉坐,仗三十。時新造赤棒,頭徑數寸,固以筋漆,立之不仆,數五六當死矣。韓意其必死,及昏,造其家,怪無哭聲。又謂其不敢哭,訪兵門卒,即云:「大使無恙。」弘素與熟,遂至臥內,問之,云:「我讀金剛經四十年矣,今方得力。記初被坐時,見巨手如箕。翕然遮背。」因袒示韓,都無撻痕。韓舊不好釋氏,由此始與僧往來,日自寫十紙。及貴,計數百軸矣。後在中書,盛暑,有諫官因事見謁,韓方洽汗寫經,諫官怪問之,韓乃具道王某事。(出《因話錄》)
sūn xián
孫咸
táng liáng chóng yì zài xiāng zhōu, wèi wèi yuán zuò mò, jù míng chāo běn xǔ běn gǎi. zǔ bīng shí, yǒu xiǎo jiāng sūn xián bào zú, xìn sù què sū. yán zhì yī chù rú wáng zhě suǒ jū, yí wèi shén yán, yǒu lì yǐn yī sēng duì shì, sēng fǎ hào huái xiù, wáng yǐ jīng nián. zài shēng jí fàn jiè, jí rù míng, wú shàn kě lù, nǎi dài yún: wǒ cháng zhǔ sūn xián xiě fǎ huá jīng. chì xián bèi zhuī duì. chū xián bù xǐng, sēng gù zhí zhī, jīng shí bù jué. hū jiàn shā mén yuē: dì cáng yǔ yún, ruò dì zǐ zhāo chéng, yì zì huò yòu. xián nǎi yī yán, yīn dé wú shì. yòu shuō duì kān shí, jiàn yī róng wáng, wèi zhě shù bǎi, zì wài lái. míng wáng jiàng jiē, qí jí shēng diàn. zuò wèi jiǔ, nǎi dà fēng juǎn qù. yòu jiàn yī rén, bèi kǎo fù zuì fú, cǐ rén cháng chí jīn gāng jīng, yòu hǎo shí ròu, zuǒ biān yǒu jīng shù qiān zhóu, yòu biān jī ròu chéng shān, yǐ ròu duō, jiāng rù zhòng lùn. é jīng duī zhōng yǒu huǒ yī xīng, fēi xiàng ròu shān, qǐng kè xiāo jǐn, cǐ rén suì lǚ kōng ér qù. xián wèn dì cáng: xiàng lái wài guó wáng fēng chuī hé chù? dì cáng wáng yún: bǐ wáng dāng rù wú jiān, xiàng lái fēng jí yè fēng yě. yīn yǐn xián kàn dì yù. jí mén, yān yàn shān hè, shēng ruò fēng léi, jù bù gǎn shì. lín shì huò tāng, tiào mò dī luò zuǒ gǔ, tòng rù xīn suǐ. dì cáng lìng yī lì sòng guī, bù xǔ lòu xiè míng shì. jí huí rú mèng, qī ér huán qì, yǐ yī rì yǐ. suì pò jiā xiě jīng, yīn qǐng chū jiā, mèng zhōng suǒ dī chù chéng chuāng, zhōng shēn bù chà. chū yǒu yáng zá zǔ
唐梁崇義在襄州,未(「未」原作「末」,據明抄本、許本改。)阻兵時,有小將孫咸暴卒,信宿卻蘇。言至一處如王者所居,儀衛甚嚴,有吏引一僧對事,僧法號懷秀,亡已經年。在生極犯戒,及入冥,無善可錄,乃紿云:「我常囑孫咸寫法華經。」敕咸被追對。初咸不省,僧固執之,經時不決。忽見沙門曰:「地藏語云,若弟子招承,亦自獲祐。咸乃依言,因得無事。又說對勘時,見一戎王,衛者數百,自外來。冥王降階,齊級升殿。坐未久,乃大風捲去。又見一人,被考覆罪福,此人常持金剛經,又好食肉,左邊有經數千軸,右邊積肉成山,以肉多,將入重論。俄經堆中有火一星,飛向肉山,頃刻銷盡,此人遂履空而去。咸問地藏:「向來外國王風吹何處?」地藏王云:「彼王當入無間,向來風即業風也。」因引咸看地獄。及門,煙焰煽赫,聲若風雷,懼不敢視。臨視鑊湯,跳沫滴落左股,痛入心髓。地藏令一吏送歸,不許漏泄冥事。及回如夢,妻兒環泣,已一日矣。遂破家寫經,因請出家,夢中所滴處成瘡,終身不差。(出《酉陽雜俎》)
sēng zhì dēng
僧智燈
táng zhēn yuán zhōng, jīng zhōu tiān chóng sì sēng zhì dēng, cháng chí jīn gāng jīng. yù jí sǐ, dì zǐ qǐ shǒu yóu rè, bù jí rù mù. jīng qī rì què huó, yún: chū jiàn míng zhōng ruò wáng zhě, yǐ niàn jīng gù, hé zhǎng jiàng jiē. yīn wèn xùn yuē: gèng róng shàng rén shí nián zài shì, miǎn chū shēng sǐ. yòu wèn rén jiān zhòng sēng zhōng hòu shí yì yǐ rén jí yào shí, cǐ dà wéi běn jiào. dēng bào yún: lǜ zhōng yǒu kāi zhē tiáo rú hé? yún: cǐ hòu rén jiā zhī, fēi fú yì yě. jīn jīng zhōu sēng zhòng zhōng hòu yuán wú hòu zì, jù míng chāo běn bǔ. wú yǒu yǐn yào zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
唐貞元中,荊州天崇寺僧智燈,常持金剛經。遇疾死,弟子啟手猶熱,不即入木。經七日卻活,云:初見冥中若王者,以念經故,合掌降階。因問訊曰:「更容上人十年在世,勉出生死。」又問人間眾僧中後食薏苡仁及藥食,此大違本教。燈報云:「律中有開遮條如何?」云:「此後人加之,非佛意也。」今荊州僧眾中後(原無「後」字,據明抄本補。)無有飲藥者。(出《酉陽雜俎》)
wáng shì
王氏
gōng ān chán líng cūn bǎi xìng wáng cóng guì mèi wèi jià, cháng chí jīn gāng jīng. táng zhēn yuán zhōng, hū bào bìng zú. mái yǐ sān rì, qí jiā fù mù, wén zhǒng zhōng shēn yín, suì fā shì zhī, guǒ yǒu qì. yú guī, shù rì néng yán, yún: chū zhì míng jiān, míng lì yǐ chí jīng gōng dé fàng hái. wáng cóng guì néng zhì mù, cháng yú gōng ān líng huà sì qǐ zào, qí sì sēng shǔ zhōng cháng jiàn cóng guì shuō yún. chū yǒu yáng zá zǔ
公安潺陵村百姓王從貴妹未嫁,常持金剛經。唐貞元中,忽暴病卒。埋已三日,其家覆墓,聞冢中呻吟,遂發視之,果有氣。舁歸,數日能言,云:「初至冥間,冥吏以持經功德放還。」王從貴能治木,嘗於公安靈化寺起造,其寺僧曙中嘗見從貴說雲。(出《酉陽雜俎》)
zuǒ yíng wǔ bó
左營伍伯
táng nán kāng wáng wéi gāo zhèn shǔ shí, yǒu zuǒ yíng wǔ bó, yú xī shān xíng yíng, yǔ tóng huǒ zú xué niàn jīn gāng jīng. xìng wán, chū yī rì cái dé tí mù. qí yè bǎo wài shí xīn, wèi fān qí fù qù. xíng bǎi yú lǐ nǎi zhǐ. tiān wèi míng, suì bó zhī yú dì, yǐ fā xì jué, fù yǐ chí jì. qǐn qǐn yuán zuò wù, jù míng chāo běn gǎi. qí shàng. cǐ rén wéi niàn jīng tí, hū jiàn jīn yī dìng, fàng guāng zhǐ yú qián. shì jǔ shǒu dòng shēn, suǒ fù xī tuō, suì qián qǐ, zhú jīn dìng zǒu. jì xíng wèi dé shí yú lǐ, chí míng, bù jué yǐ zhì jiā, jiā zài fǔ dōng shì. qī ér chū yí qí guǐ. jù chén lái yóu. dào jiā wǔ liù rì, xíng yíng jiāng fāng shēn qí táo. chū wéi bù xìn, yǐ táo rì yǔ zhì jiā rì bù chà, shǐ miǎn zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
唐南康王韋皋鎮蜀時,有左營伍伯,於西山行營,與同火卒學念金剛經。性頑,初一日才得題目。其夜堡外拾薪,為蕃騎縛去。行百餘里乃止。天未明,遂踣之於地,以發系橛,覆以馳罽。寢(「寢」原作「寤」,據明抄本改。)其上。此人唯念經題,忽見金一鋌,放光止於前。試舉首動身,所縛悉脫,遂潛起,逐金鋌走。計行未得十餘里,遲明,不覺已至家,家在府東市。妻兒初疑其鬼。具陳來由。到家五六日,行營將方申其逃。初韋不信,以逃日與至家日不差,始免之。(出《酉陽雜俎》)
sòng kàn
宋衎
sòng kàn, jiāng huái rén, yīng míng jīng jǔ. yuán hé chū, zhì hé yīn xiàn, yīn jí bìng fèi yè, wèi yán tiě yuàn shū shǒu, yuè qián liǎng qiān, qǔ qī ān jū, bù yì tā yè. nián yú, yǒu wèi mǐ gāng guò sān mén zhě, yīn bù shí zì, qǐng kàn tóng qù, tōng guǎn bù shū, yuè gěi qián bā qiān wén. kàn wèi qī yuē: jīn shù yuè bù dé bā qiān, gǒu yī yuè ér zhì, jí wèi lì yě. qī yáng shì shén xián, quàn bù lìng wǎng, yuē: sān mén zhōu lù, pō wèi xiǎn è, shēn huò jīng wēi, lì yì hé jiù? kàn bù nà, suì qù. zhì qí suǒ, guǒ yù bào fēng suǒ jī, bǐ qún chuán jǐn méi. wéi kàn rù shuǐ, rēng dé sù gǎo yī shù, jiàn piào jìn àn, fú gǎo yǐ chū, nǎi huó, yú shù shí rén jiē bù jiù. yīn bào gǎo yǐ xiè yuē: wú zhī wēi mìng, ěr suǒ cì yě, shì cún méi bù xiāng shě. suì bào gǎo jí xíng shù lǐ, yǒu gū lǎo yù chá zhī suǒ, máo shè liǎng jiān, suì yì sù yān, jù yǐ shì bái. lǎo mǐn zhī, nǎi wèi shè zhōu. jí míng dàn, yú wū nán pù yī, jiě qí gǎo yǐ shài, yú gǎo zhōng de yī zhú tǒng. kāi zhī, nǎi jīn gāng jīng yě. xún yǐ xùn lǎo, qiě bù zhī qí xiáng, lǎo yuē: shì rǔ qī zì rǔ lái hòu, péng tóu lǐ niàn, xiě jīng chéng qiè, gù néng jiù rǔ. kàn gǎn qì qǐng guī, lǎo zhǐ dōng nán yī jìng yuē: dàn xún cǐ qù, xiào èr bǎi lǐ, kě yǐ hòu rì dào jiā yě. yǔ mǐ èr shēng, bài xiè suì fā, guǒ èr rì dá hé yīn, jiàn qī kuì xiè. yáng yuàn jīng wèn yuē: hé yǐ zhī zhī? jǐn shù gēn běn. yáng shì guài zhī, kàn nǎi chū jīng, yáng yuàn tì qì, bài lǐ dǐng dài. kàn yuē: yòng hé yǐ wèi jì? yuē: xiě shí, zhí bǐ zhě wù luó hàn zì, kōng wéi shàng wú sì, suì yì hù guó sì chán hé shàng chù qǐng tiān. hé shàng nián lǎo yǎn hūn, bǐ diǎn guò nóng, zì jiē hūn hēi. dàn shí rì lái, bù zhī qí suǒ zài. yàn zhī, guǒ rú qí shuō. kàn gèng wū yàn bài qí qī, měi rì fén xiāng lǐ jīng yú jìng shì, nǎi wèi yáng yuàn yuē: hé bīn zhī lǎo, bù kě wàng yě. qiǎn shǐ fēng chá jí juàn yǔ zhī. shǐ zhì, qí jū jí rén jiē bù jiàn. jié yú mù shù, yuē: bǐ shuǐ zhǎng wú yá jì, hé yǒu rén yù chá? fù yún: lù yì bìng wú, nǎi shén huà yě. shù suì, xiāng guó zhèng gōng yīn wèi dōng dōu liú shǒu, nǎi zhào kàn jí yáng yuàn wǎng, wèn qí běn mò. bìng lìng jiāng jīng lái, yǔ qí nán wǔ zhí, shí yuè gěi wǔ qiān. yīn qiú qí jīng, zhì jīn wèi zhèng shì suǒ zūn fèng. gù yuè zhōu cì shǐ chéng xiàng hóng nóng gōng yīn dǔ qí shì, suì xù zhī, míng yuē yáng yuàn zhēng yàn. chū bào yīng jì
宋衎,江淮人,應明經舉。元和初,至河陰縣,因疾病廢業,為鹽鐵院書手,月錢兩千,娶妻安居,不議他業。年余,有為米綱過三門者,因不識字,請衎同去,通管簿書,月給錢八千文。衎謂妻曰:「今數月不得八千,苟一月而致,極為利也。」妻楊氏甚賢,勸不令往,曰:「三門舟路,頗為險惡,身或驚危,利亦何救?」衎不納,遂去。至其所,果遇暴風所擊,彼群船盡沒。唯衎入水,扔得粟藁一束,漸漂近岸,浮藁以出,乃活,餘數十人皆不救。因抱藁以謝曰:「吾之微命,爾所賜也,誓存沒不相舍。」遂抱藁疾行數里,有孤姥鬻茶之所,茅舍兩間,遂詣宿焉,具以事白。姥憫之,乃為設粥。及明旦,於屋南曝衣,解其藁以曬,於藁中得一竹筒。開之,乃金剛經也。尋以訊姥,且不知其詳,姥曰:「是汝妻自汝來後,蓬頭禮念,寫經誠切,故能救汝。」衎感泣請歸,姥指東南一徑曰:「但尋此去,校二百里,可以後日到家也。」與米二升,拜謝遂發,果二日達河陰,見妻愧謝。楊媛驚問曰:「何以知之?」盡述根本。楊氏怪之,衎乃出經,楊媛涕泣,拜禮頂戴。衎曰:「用何以為記?」曰:「寫時,執筆者誤羅漢字,空維上無四,遂詣護國寺禪和尚處請添。和尚年老眼昏,筆點過濃,字皆昏黑。但十日來,不知其所在。」驗之,果如其說。衎更嗚咽拜其妻,每日焚香禮經於淨室,乃謂楊媛曰:「河濱之姥,不可忘也。」遣使封茶及絹與之。使至,其居及人皆不見。詰於牧豎,曰:「比水漲無涯際,何有人鬻茶?」復云:「路亦並無,乃神化也。」數歲,相國鄭公絪為東都留守,乃召衎及楊媛往,問其本末。並令將經來,與其男武職,食月給五千。因求其經,至今為鄭氏所尊奉。故岳州刺史丞相弘農公因睹其事,遂敘之,名曰「楊媛徵驗」。(出《報應記》)
chén zhāo
陳昭
táng yuán hé chū, hàn zhōu kǒng mù diǎn chén zhāo, yīn huàn bìng, jiàn yī rén zhe huáng yī zhì chuáng qián yún: zhào pàn guān huàn ěr. zhāo wèn suǒ yīn, yún: zhì zì míng jiān, liú pì yǔ dòu xuán duì shì, yào zhào wèi zhèng. zhāo jí liú zuò, qūn xún yòu yī rén shǒu chí yī wù rú qiú bāo, qián lì guài qí chí, dá yuē: zhǐ yuán cǐ, hòu tú xíng kāi. yīn xiào wèi zhāo yuē: jūn wù jù, qǔ shēng rén qì, xū dé zhū bāo, jūn kě miàn dōng cè wò. zhāo yī qí yán, bù jué yǐ suí èr lì xíng, lù shén píng. kě shí lǐ yú, zhì yī chéng, dà rú fǔ chéng, jiǎ shì shǒu mén. jí rù, jiàn yī rén nù róng kě hài, jí zhào pàn guān yě, yǔ yún: liú pì bài dōng chuān, dòu xuán bǔ niú sì shí qī tóu, sòng zǐ zhōu, chēng zhǔn liú pì pàn shā. pì yòu yún: xiān wú dié. jūn wèi kǒng mù diǎn, hé zhī shì shí. wèi jí duì, gé bì wén dòu xuán hū: chén zhāo hé zài? jí wèn xiōng dì qī zǐ cún wáng. zhāo jí yù cān jiàn, míng lì yún: dòu shǐ jūn xíng róng jí è, bù yù xiāng jiàn. zhāo nǎi jù shuō shā niú shí fèng liú shàng shū wěi qū, fēi dié yě, zhǐ shì má, jiàn zài hàn zhōu lái sī fáng jià shàng. jí lìng lì lǐng zhāo zhì hàn zhōu qǔ zhī, mén guǎn jiōng suǒ, nǎi yú jié qiào zhōng chū rù. wěi qū zhì, pì nǎi wú yán. zhào yǔ zhāo: ěr zì yǒu yī guò zhī fǒu? dòu xuán suǒ shā niú, ěr qǔ yī niú tóu. zhāo wèi jí dá, zhào yuē: cǐ bù tóng rén jiān, bù kě jiǎ yě. xū yú, jiàn yī zú qiè niú tóu ér zhì, zhāo jí kǒng jù qiú jiù. zhào lìng jiǎn gé, hé jué yī bǎi, kǎo wǔ shí rì. yīn wèi zhāo yuē: ěr yǒu hé gōng dé? zhāo jí zì chén: céng shè ruò gān zhāi, huà fó xiàng. zhào yún: cǐ lái shēng fú ěr. zhāo yòu yán: céng yú biǎo xiōng jiā dú jīn gāng jīng. zhào yuē: kě hé zhǎng qǐng. zhāo rú yán. yǒu qīng. jiàn huáng fú xiāng jīng zì tiān ér xià, zhù zhāo qián, zhāo qǔ shì zhī, jí biǎo xiōng suǒ jiè běn yě, biǎo yǒu shāo chù shàng zài. yòu hé zhǎng, qí jīng jí miè. zhào yuē: cǐ zú yǐ miǎn. biàn fàng huí. lìng zhāo wǎng yī sī. yuē shēng lù, àn jiǎn chū xiū duǎn. lì bào yún: zhāo běn míng zhāo, shì jīn páng dāo, zhì mǒu nián gǎi wèi zhāo, gèng dé shí bā nián. zhāo wén chóu chàng. zhào xiào yuē: shí bā nián dà dé zuò lè shì, hé bù yuè hū! nǎi lìng lì sòng zhāo, dào bàn dào, jiàn yī mǎ dāng lù, lì yún: cǐ ěr běn shǔ, kě chéng cǐ. jí qí nǎi huó, sǐ bàn rì yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
唐元和初,漢州孔目典陳昭,因患病,見一人著黃衣至床前云:「趙判官喚爾。」昭問所因,云:「至自冥間,劉辟與竇懸對事,要召為證。」昭即留坐,逡巡又一人手持一物如球胞,前吏怪其遲,答曰:「只緣此,候屠行開。」因笑謂昭曰:「君勿懼,取生人氣,須得豬胞,君可面東側臥。」昭依其言,不覺已隨二吏行,路甚平。可十里余,至一城,大如府城,甲士守門。及入,見一人怒容可駭,即趙判官也,語云:「劉辟敗東川,竇懸捕牛四十七頭,送梓州,稱准劉辟判殺。辟又云:『先無牒』。君為孔目典,合知事實。」未及對,隔壁聞竇懸呼:「陳昭何在?」及問兄弟妻子存亡。昭即欲參見,冥吏云:「竇使君形容極惡,不欲相見。」昭乃具說殺牛實奉劉尚書委曲,非牒也,紙是麻,見在漢州萊私房架上。即令吏領昭至漢州取之,門館扃鎖,乃於節竅中出入。委曲至,辟乃無言。趙語昭:「爾自有一過知否?竇懸所殺牛,爾取一牛頭。」昭未及答,趙曰:「此不同人間,不可假也。」須臾,見一卒挈牛頭而至,昭即恐懼求救。趙令檢格,合決一百,考五十日。因謂昭曰:「爾有何功德?」昭即自陳:「曾設若干齋,畫佛像。」趙云:「此來生福耳。」昭又言:「曾於表兄家讀金剛經。」趙曰:「可合掌請。」昭如言。有傾。見黃袱箱經自天而下,住昭前,昭取視之,即表兄所借本也,褾有燒處尚在。又合掌,其經即滅。趙曰:「此足以免。」便放回。令昭往一司。曰生錄,按檢出修短。吏報云:「昭本名釗,是金旁刀,至某年改為昭,更得十八年。」昭聞惆悵。趙笑曰:「十八年大得作樂事,何不悅乎!」乃令吏送昭,到半道,見一馬當路,吏云:「此爾本屬,可乘此。」即騎乃活,死半日矣。(出《酉陽雜俎》)