cuī shù hé hú chén yí wáng xū zhī hé nán fù rén cén wén běn zhèng xiān zhāng chǔ jīn luó dào cóng líng kōng guān huáng fǔ shì tián rén huì xú zhōu jūn shì táng xuān zōng lǐ yàn zuǒ hú shēng liú xíng zhě wáng fǎ lǎng xī fǎ zūn wáng huī lǐ mèng qí mèng xī
崔恕 何瑚 陳遺 王虛之 河南婦人 岑文本 鄭鮮 張楚金 羅道悰 陵空觀 皇甫氏 田仁會 徐州軍士 唐宣宗 李彥佐 胡生 劉行者 王法朗 郗法遵 王暉 李夢旗 孟熙
cuī shù
崔恕
qiào jùn yǒu gōng cáo jiàn, tiān tǒng zhōng, jì nán lái fǔ jūn, chū chú qiào jùn. gōng cáo qīng hé cuī shù, ruò guàn yǒu lìng dé yú rén. shí chūn xià jī hàn, sòng bié zhě qiān yú rén. zhì cǐ jiàn shàng, zhòng kě shén, lái gōng yǒu sī shuǐ zhī sè. shù dú jiàn yī qīng niǎo, yú jiàn zhōng zhà fēi zhà zhǐ. guài ér jiù yān. niǎo qǐ, jiàn yī shí, fāng wǔ liù cùn. yǐ biān bō zhī, qīng quán yǒng zhù. shèng yǐ yín píng, píng mǎn, shuǐ lì jié. wéi lái gōng yǔ shù gōng yǐn ér yǐ. yì zhě yǐ wèi dé gǎn suǒ zhì yān. shí rén yì zhī, gù yǐ wèi mù. chū yǒu yáng zá zǔ
譙郡有功曹澗,天統中,濟南來府君,出除譙郡。功曹清河崔恕,弱冠有令德於人。時春夏積旱,送別者千餘人。至此澗上,眾渴甚,來公有思水之色。恕獨見一青鳥,於澗中乍飛乍止。怪而就焉。鳥起,見一石,方五六寸。以鞭撥之,清泉涌注。盛以銀瓶,瓶滿,水立竭。惟來公與恕供飲而已。議者以為德感所致焉。時人異之,故以為目。(出《酉陽雜俎》)
hé hú
何瑚
liáng hé hú zì zhòng bǎo, wèi běi zhēng zī yì. bó wèn qiáng xué, yòu yǒu lìng míng. xìng chún shēn, shì qīn gōng jǐn. mǔ bìng qiú yī, bù chéng chē mǎ. hū gǎn shèng sēng, tǐ zhì shū yì, shǒu zhí xiāng lú, lái qiú zhāi shí, ér zhì wú zǎo wǎn. gù yí qí fēi cháng. rú cǐ shí yú rì, mǔ bìng yǒu chōu, sēng biàn cí qù. liú sù shū bō rě jīng yī juàn. yīn zhí shǒu yuē: pín dào shì èr shí qī xián shèng, bù jìn xiāng rén biàn zhèng lùn bā jìn zuò tuì. gǎn tán yuè zhì xīn, gù lái kàn. bìng zhě yǐ chài, pín dào yí hái. yán qì qián xíng, hū bù jiàn, ér lú yān xiāng qì, yī xún fāng xiē. jīng chéng suǒ gǎn, cháo yě tàn jiē. yīn shě bié zhái wèi mù míng chāo běn mù zuò yīn ài sì yě. chū biàn zhèng lùn
梁何瑚字重寶,為北征咨議。博問強學,幼有令名。性淳深,事親恭謹。母病求醫,不乘車馬。忽感聖僧,體質殊異,手執香爐,來求齋食,而至無早晚。故疑其非常。如此十餘日,母病有瘳,僧便辭去。留素書般若經一卷。因執手曰:「貧道是二十七賢聖,不近相人(《辯正論》八「近」作「退」)。感檀越至心,故來看。病者已瘥,貧道宜還。」言訖前行,忽不見,而爐煙香氣,一旬方歇。精誠所感,朝野嘆嗟。因舍別宅為目(明抄本「目」作「因」)愛寺也。(出《辯正論》)
chén yí
陳遺
wú rén chén yí shǎo wèi jùn lì. mǔ hǎo shí jiāo fàn. yí zài yì, héng dài náng, měi zhǔ shí, lù qí jiāo yǐ xiàn mǔ. sūn ēn zuò luàn, yí suí lì bēn táo. mǔ yì yí, zhòu yè kū qì, suì shī míng. yí tuō nán hái jiā, rù mén jiàn mǔ, zài bài hào qì, mǔ mù hū rán kāi lǎng. chū xiào zǐ chuán
吳人陳遺少為郡吏。母好食焦飯。遺在役,恆帶囊,每煮食,漉其焦以獻母。孫恩作亂,遺隨例奔逃。母憶遺,晝夜哭泣,遂失明。遺脫難還家,入門見母,再拜號泣,母目忽然開朗。(出《孝子傳》)
wáng xū zhī
王虛之
wáng xū zhī, lú líng xī chāng rén. nián shí sān, sàng fù mǔ. èr shí nián yán cù bù rù kǒu. hòu dé zhòng bìng. hū yǒu yī rén lái yì, wèi zhī yuē: jūn bìng xún chài. é ér bù jiàn. yòu suǒ zhù wū shì, yè yǒu yì guāng, tíng zhōng jú shù, lóng dōng sān shí. bìng guǒ xún yù. xián yǐ zhì xiào suǒ gǎn. chū xiào zǐ chuán
王虛之,廬陵西昌人。年十三,喪父母。二十年鹽酢不入口。後得重病。忽有一人來詣,謂之曰:「君病尋瘥。」俄而不見。又所住屋室,夜有異光,庭中橘樹,隆冬三實。病果尋愈。咸以至孝所感。(出《孝子傳》)
hé nán fù rén
河南婦人
suí dà yè zhōng, hé nán fù rén yǎng gū bù xiào. gū liǎng mù máng, fù yǐ qiū yǐn wèi gēng yǐ shí zhī. gū guài qí wèi, qiè cáng qí yī luán, liú shì ér. ér jiàn zhī hào qì, jiāng lù fù sòng xiàn. é ér léi yǔ bào zuò, shī fù suǒ zài. xún jiàn fù zì kōng duò dì, shēn jí fú wán rú gù, ér shǒu biàn wèi bái gǒu, yán yǔ rú héng. zì yún: bù xiào yú gū, wèi tiān shén suǒ fá. fū nǎi chì qù zhī. hòu qǐ shí yú dào, bù zhī suǒ zài. chū míng bào jì
隋大業中,河南婦人養姑不孝。姑兩目盲,婦以蚯蚓為羹以食之。姑怪其味,竊藏其一臠,留示兒。兒見之號泣,將錄婦送縣。俄而雷雨暴作,失婦所在。尋見婦自空墮地,身及服玩如故,而首變為白狗,言語如恆。自云:「不孝於姑,為天神所罰。」夫乃斥去之。後乞食於道,不知所在。(出《冥報記》)
cén wén běn
岑文本
táng zhōng shū lìng cén wén běn, jiāng líng rén. shǎo xìn fó, cháng niàn sòng fǎ huá jīng pǔ mén pǐn. céng chéng chuán yú jù jiāng zhōng, chuán huài, rén jǐn sǐ, wén běn méi yǒu shuǐ zhōng, wén yǒu rén yán: dàn niàn fó, bì bù sǐ yě. rú shì sān yán zhī. jì ér suí bō yǒng chū, yǐ zhe běi àn, suì miǎn sǐ. hòu yú jiāng líng shè zhāi, sēng tú jí qí jiā. yǒu yī kè sēng dú hòu qù, wèi wén běn yuē: tiān xià fāng luàn, jūn xìng bù yù qí zāi, zhōng féng tài píng, zhì fù guì yě. yán qì, qū chū wài bù jiàn. jì ér wén běn jiù zhāi, yú zì shí wǎn zhōng de shè lì èr méi. hòu guǒ rú qí yán. chū fǎ yuàn zhū lín
唐中書令岑文本,江陵人。少信佛,常念誦法華經普門品。曾乘船於巨江中,船壞,人盡死,文本沒有水中,聞有人言:「但念佛,必不死也。」如是三言之。既而隨波湧出,已着北岸,遂免死。後於江陵設齋,僧徒集其家。有一客僧獨後去,謂文本曰:「天下方亂,君幸不預其災,終逢太平,致富貴也。」言訖,趨出外不見。既而文本就齋,於自食碗中得舍利二枚。後果如其言。(出《法苑珠林》)
zhèng xiān
鄭鮮
táng zhèng xiān zì dào zǐ, shàn xiāng fǎ, zì zhī mìng duǎn, niàn wú yǐ kě yán. mèng jiàn shā mén wèn zhī: xū yán mìng yé? kě dà zhāi rì, fàng shēng niàn shàn, chí zhāi fèng jiè, kě yǐ yán líng dé fú. xiān yīn fèng fǎ, suì huò zhǎng nián. chū xuān yàn jì
唐鄭鮮字道子,善相法,自知命短,念無以可延。夢見沙門問之:「須延命耶?可大齋日,放生念善,持齋奉戒,可以延齡得福。」鮮因奉法,遂獲長年。(出《宣驗記》)
zhāng chǔ jīn
張楚金
táng zé tiān cháo, xíng bù shàng shū zhāng chǔ jīn wèi kù lì zhōu xìng gòu xiàn. jiāng xíng, nǎi yǎng tàn yuē: huáng tiān hòu tǔ, qǐ bù chá zhōng xiào hū? nài hé yǐ wú gū huò zuì. yīn qì xià shù xíng, shì rén jiē wèi qù xī. xū yú, yīn yún sì sāi, ruò yǒu suǒ gǎn. xuán jiàng chì shì zuì. xuān shì qì, tiān dì kāi lǎng, qìng yún fēn tǒu. shí yì yán qí zhōng zhèng suǒ zhì yě. chū yù shǐ tái jì
唐則天朝,刑部尚書張楚金為酷吏周興構陷。將刑,乃仰嘆曰:「皇天后土,豈不察忠孝乎?奈何以無辜獲罪。」因泣下數行,市人皆為覷欷。須臾,陰雲四塞,若有所感。旋降敕釋罪。宣示訖,天地開朗,慶雲紛紏。時議言其忠正所致也。(出《御史台記》)
luó dào cóng
羅道悰
táng sī zhú yuán luó dào cóng shàng shū wǔ zhǐ, pèi liú. shí yǒu tóng liú zhě dào bìng zú, qì yuē: suǒ hèn wěi gǔ yì rǎng. tuì cóng yuē: wú ruò shēng hái, dāng qǔ tóng guī. suì yì zhī ér qù. jí hái, wèi dà shuǐ piào dàng, shī qí suǒ zài. dào cóng kū gào zhī, qǐng shì qí líng. é ér shuǐ jì fèi yǒng, yòu zhòu yuē: rú zhēn zài cǐ xià, gèng qǐng yī fèi. yòu rán, suì dé zhī, zhì míng kě yàn, fù zhī hái xiāng. chū guǎng dé shén yì lù
唐司竹園羅道悰上書忤旨,配流。時有同流者道病卒,泣曰:「所恨委骨異壤。」退悰曰:「吾若生還,當取同歸。」遂瘞之而去。及還,為大水漂蕩,失其所在。道悰哭告之,請示其靈。俄而水際沸涌,又咒曰:「如真在此下,更請一沸。」又然,遂得之,志銘可驗,負之還鄉。(出《廣德神異錄》)
líng kōng guān
陵空觀
táng jǐng lóng sì nián, luò zhōu líng kōng guān shī huǒ, wàn wù bìng jǐn. wéi yǒu yī zhēn rén, kuī rán dú cún, nǎi ní sù wèi zhī. nǎi gǎi wèi shèng zhēn guān. chū cháo yě qiān zài
唐景龍四年,洛州陵空觀失火,萬物並盡。惟有一真人,巋然獨存,乃泥塑為之。乃改為聖真觀。(出《朝野僉載》)
huáng fǔ shì
皇甫氏
táng pú shè péi zūn qìng, mǔ huáng fǔ shì, shǎo shí cháng chí jīng. jīng hán zhōng yǒu xiǎo shān hú shù. yì shí, hū yǒu xiǎo lóng gǔ yī jù, lì yú shù cè. shí rén yǐ wèi péi shì xiū xiáng, shàng yuán zhōng, zūn qìng suì jū zǎi fǔ yún ěr. chū guǎng yì jì
唐僕射裴遵慶,母皇甫氏,少時常持經。經函中有小珊瑚樹。異時,忽有小龍骨一具,立於樹側。時人以為裴氏休祥,上元中,遵慶遂居宰輔云爾。(出《廣異記》)
tián rén huì
田仁會
táng tián rén huì wèi yǐng zhōu cì shǐ, zì bào dé yǔ. rén gē yuē: fù mǔ yù wǒ tián shǐ jūn, jīng chéng wèi rén shàng tiān wén. tián zhōng zhì yǔ shān chū yún, dàn yuàn cháng zài bù huàn pín. chū guǎng dé shén yì lù
唐田仁會為郢州刺史,自暴得雨。人歌曰:「父母育我田使君,精誠為人上天聞。田中致雨山出雲,但願常在不患貧。」(出《廣德神異錄》)
xú zhōu jūn shì
徐州軍士
táng wáng zhì xìng zài xú zhōu, fǎ lìng shén yán. yǒu fáng qiū guān jiàn jiāo dài guī, qí mèi xù yú jiā zhōng shè zhuàn yǐ hè, zì yú chú zhōng mó dāo, jiāng jiù zuò míng chāo běn jiù zuò èr zì zuò shēng gē yáng jiǎo. mó qì, chí zhī jí xíng. qī xiōng zì táng zǒu rù chú, cāng zú xiāng zhí, fēng zhèng zhōng qī xiōng xīn, jí sǐ. suǒ yóu qín yǐ gào. zhì xìng xùn wèn, dàn chēng guò wù, běn wú è yì. zhì xìng bù zhī xìn, mìng zhǎn zhī. dāo zhé zì xíng zhě shǒu zhōng yuè chū, jìng méi yú dì. sān huàn jiē rán. zhì xìng yì zhī, nǎi bù shā. chū yīn huà lù
唐王智興在徐州,法令甚嚴。有防秋官健交代歸,其妹婿於家中設饌以賀,自於廚中磨刀,將就坐(明鈔本就坐二字作生)割羊腳。磨訖,持之疾行。妻兄自堂走入廚,倉卒相值,鋒正中妻兄心,即死。所由擒以告。智興訊問,但稱過誤,本無惡意。智興不之信,命斬之。刀輒自刑者手中躍出,徑沒於地。三換皆然。智興異之,乃不殺。(出《因話錄》)
táng xuān zōng
唐宣宗
táng dà zhōng chū, jīng shī cháng yín yǔ shè yuè, jiāng hài zī shèng. fēn mìng dǎo gào, bǎi wú yī yīng. xuān zōng yī rì zài nèi diàn, gù zuǒ yòu yuē: xī tāng yǐ liù shì zì zé, yǐ shēn dài xī shēng. suī shén hàn, zú bù wèi zāi. wǒ jīn wàn xìng zhǔ, yuǎn cán tāng dé. ér zāi ruò shì, zhào rén wèi wǒ hé? nǎi zhí lú, jiàng jiē jiàn ní, fén xiāng yǎng shì, ruò zì zé zhě. jiǔ zhī, yù fú zhān shī, gǎn dòng zuǒ yòu. xuán zhǒng ér jí yǔ zhǐ, yì rì ér níng yīn kāi, bǐ qiū ér dà yǒu nián. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐大中初,京師嘗淫雨涉月,將害粢盛。分命禱告,百無一應。宣宗一日在內殿,顧左右曰:「昔湯以六事自責,以身代犧牲。雖甚旱,卒不為災。我今萬姓主,遠慚湯德。而災若是,兆人謂我何?」乃執爐,降階踐泥,焚香仰視,若自責者。久之,御服沾濕,感動左右。旋踵而急雨止,翌日而凝陰開,比秋而大有年。(出《真陵十七史》)
lǐ yàn zuǒ
李彥佐
lǐ yàn zuǒ zài cāng jǐng. táng tài hé jiǔ nián, yǒu zhào zhào fú yáng bīng běi dù huáng hé. shí dōng shí èr yuè. zhì jì nán, jùn shǐ jī bīng jìn zhōu, bīng chù zhōu, zhōu fù zhào shī. yàn zuǒ jīng jù, bù qǐn shí liù rì, bìn fà bái, zhì mào qīn fū xuē, cóng shì yì miù qí yí xíng yě. nǎi lìng jīn lì, bù dé zhào jǐn sǐ. lì jù, qiě qǐng yī zhù dǎo yú hé, lì píng gōng chéng míng, yǐ sǐ suǒ zhī. yàn zuǒ nǎi lìng jù jué jiǔ, jí zhù chuán yǔ jié hé. qí zhǐ, míng tiān zǐ zài shàng, chuān dú shān yuè, zhù shǐ xián zhì. yǔ jìng zhī wàng, sì wèi cháng guì, ér ér yuán zuò liǎng, jù míng chāo běn gǎi hé bó jì lín jiè zhī zhǎng, dāng wèi tiān zǐ zhào, hé fǎn nì zhī hū? huò bù huò, yǔ jiāng zhāi gào yú tiān, tiān jiāng zhé ěr. lì lèi bīng cí yǐ, hū yǒu shēng rú zhèn, hé bīng zhōng duàn, kě sān shí zhàng. lì zhī yàn zuǒ jīng chéng yǐ dá, nǎi chén gōu suǒ ér chū. fēng jiǎo rú jiù, wéi zhuàn yìn wēi shī ěr. yàn zuǒ suǒ zhì, lìng yán wù jiǎn, tuī chéng yú wù, zhe shēng yú guān. rú hé shuǐ sè hún shǐ liú, dà mù yǔ xiān jiè, qǐng kè qiān lǐ yǐ, ān yǒu zhōu fù liù rì, yī lèi ér jiān bīng xiàn, yī gōu ér chén zhào huò, dé fēi chéng zhī zhì hū? chū què shǐ
李彥佐在滄景。唐太和九年,有詔詔浮陽兵北渡黃河。時冬十二月。至濟南,郡使擊冰進舟,冰觸舟,舟覆詔失。彥佐驚懼,不寢食六日,鬢髮白,至貌侵膚削,從事亦謬其儀形也。乃令津吏,不得詔盡死。吏懼,且請一祝禱於河,吏憑公誠明,以死索之。彥佐乃令具爵酒,及祝傳語詰河。其旨,明天子在上,川瀆山嶽,祝史咸秩。予境之望,祀未嘗匱,而(「而」原作「兩」,據明鈔本改)河伯洎鱗介之長,當衛天子詔,何反溺之乎?或不獲,予將齋告於天,天將謫爾。吏酹冰辭已,忽有聲如震,河冰中斷,可三十丈。吏知彥佐精誠已達,乃沉鈎索而出。封角如舊,惟篆印微濕耳。彥佐所至,令嚴務簡,推誠於物,著聲於官。如河水色渾駛流,大木與纖芥,頃刻千里矣,安有舟覆六日,一酹而堅冰陷,一鈎而沉詔獲,得非誠之至乎?(出《闕史》)
hú shēng
胡生
liè zǐ zhōng yú zhèng, jīn mù zài xiào sǒu. wèi xián zhě zhī jī, ér huò jìn qí qiáo cǎi yān. lǐ yǒu hú shēng zhě, jiā pín, shǎo wèi xǐ jìng dù dīng zhī yè. yù gān guǒ míng chá měi yùn, zhé jì yú yù kòu zhī lǒng, shì qiú cōng huì ér sī xué dào. lì rěn, hū mèng yī rén, dāo huà qí fù kāi, yǐ yī juàn zhī shū, zhì yú xīn fǔ. jí jué, ér yín yǒng zhī yì, jiē qǐ měi zhī cí, suǒ de bù yóu yú shī yǒu yě. jì chéng juǎn zhóu, shàng bù qì yú wěi jiàn zhī yè, zhēn yǐn zhě zhī fēng. yuǎn jìn hào wèi hú dīng jiǎo. tài shǒu míng liú, jiē yǎng zhǔ zhī, ér mén duō zhǎng zhě. huò yǒu yí lù, bì jiàn jù yě. huò chí míng jiǔ ér lái, zé xīn rán jiē fèng. qí wén lüè shuō shù piān, xǐ pǔ tián hán shào fǔ jiàn fǎng yún: hū wén méi fú lái xiāng fǎng, xiào zhe hé yī chū cǎo táng. ér tóng bù guàn jiàn chē mǎ, zhēng rù lú huā shēn chù cáng. yòu guān zhèng zhōu cuī láng zhōng zhū jì xiù yàng yún: rì mù táng qián huā ruǐ jiāo, zhēng niān xiǎo bǐ shàng chuáng miáo. xiù chéng ān xiàng chūn yuán lǐ, yǐn de huáng yīng xià liǔ tiáo. jiāng jì xiǎo ér chuí diào yún: péng tóu zhì zǐ xué chuí lún, cè zuò cāng tái cǎo yìng shēn. lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu, kǒng wèi yú jīng bù yīng rén. chū yún xī yǒu yì
列子終於鄭,今墓在效藪。謂賢者之跡,而或禁其樵採焉。里有胡生者,家貧,少為洗鏡鍍釘之業。遇甘果名茶美醞,輒祭於禦寇之壟,似求聰慧而思學道。歷稔,忽夢一人,刀劃其腹開,以一卷之書,置於心腑。及覺,而吟詠之意,皆綺美之詞,所得不由於師友也。既成捲軸,尚不棄於猥賤之業,真隱者之風。遠近號為胡釘鉸。太守名流,皆仰矚之,而門多長者。或有遺賂,必見拒也。或持茗酒而來,則忻然接奉。其文略說數篇,喜圃田韓少府見訪云:「忽聞梅福來相訪,笑著荷衣出草堂。兒童不慣見車馬,爭入蘆花深處藏。」又觀鄭州崔郎中諸妓繡樣云:「日暮堂前花蕊嬌,爭拈小筆上床描。繡成安向春園裡,引得黃鶯下柳條。」江際小兒垂釣云:「蓬頭稚子學垂綸,側坐蒼苔草映身。路人借問遙招手,恐畏魚驚不應人。』(出《雲溪友議》)
liú xíng zhě
劉行者
táng lú líng huán huì zhōng, yǒu yī liú xíng zhě. yǐ dīng jiǎo wèi yè. xìng zhì xiào. mǔ qīn huàn yǎn èr shí yú nián, xíng zhě kěn kǔ jiù liáo. yī rì, hū yǒu nà sēng, xié jìng shuǐ tóng píng zi, mì xíng zhě mó xǐ, chū bǎi jīn wèi chóu, xíng zhě bù shòu. gào yún: jiā yǒu mǔ qīn huàn yǎn duō nián, hé shàng mò néng yǒu yào liáo fǒu? sēng yún: dài mó xǐ píng zi le, yǔ yī. mó xǐ bì, biàn chū mén, ér xíng zhě suí wèn zhī, sēng yún: dàn guī qù, yǐ yǔ yī le. yán qì, shī sēng suǒ zài. xíng zhě bēn hái jiā, jiàn mǔ qīn hū zì chuáng zhuì dì, shuāng mù huō kāi. hé jiā jīng xǐ, fāng zhī xiàng zhě sēng shì luó hàn. suì huà qí xíng yǐng gōng yǎng. zhì jīn cún yān. chū bào yīng lù
唐廬陵闤闠中,有一劉行者。以釘鉸為業。性至孝。母親患眼二十餘年,行者懇苦救療。一日,忽有衲僧,攜淨水銅瓶子,覓行者磨洗,出百金為酬,行者不受。告云:「家有母親患眼多年,和尚莫能有藥療否?」僧云:「待磨洗瓶子了,與醫。」磨洗畢,便出門,而行者隨問之,僧云:「但歸去,已與醫了。」言訖,失僧所在。行者奔還家,見母親忽自床墜地,雙目豁開。闔家驚喜,方知向者僧是羅漢。遂畫其形影供養。至今存焉。(出《報應錄》)
wáng fǎ lǎng
王法朗
táng kuí zhōu dào shì wáng fǎ lǎng, shé dà ér zhǎng, hū wén zì bù shèn diǎn qiè, cháng yǐ wèi hèn. yīn fā yuàn dú dào dé jīng. mèng lǎo jūn yǔ jiǎn qí shé. jué ér yán cí qīng lì, jīng sòng wǔ qiān yán, pō yǒu zhēng yàn. chū lù yì jì
唐夔州道士王法朗,舌大而長,呼文字不甚典切,常以為恨。因發願讀道德經。夢老君與剪其舌。覺而言詞輕利,精誦五千言,頗有徵驗。(出《錄異記》)
xī fǎ zūn
郗法遵
táng dào shì xī fǎ zūn jū lú shān jiǎn jì guān, dào héng jīng què. dú lì jiǎn xiào, yǐ lì shù nián, quán wú tú dì. hū mèng xuán zhōng fǎ shī wèi zhī yuē: rǔ wú rén lì, shén jiàn qín láo. jīn yǒu èr tóng zǐ, suǒ hèn nián xiǎo ěr. jì jué, huà yú zhòng. chū shān guò mín wáng jiā, yǒu hái zi, nián cái yī zuì. jiàn fǎ zūn, bào qí zú bù kěn shě. zūn qù, zhòu yè tí hào bù xī. zūn fù zhì zé xīn rán. hòu shù nián, fù mǔ jí shě wèi tóng zǐ. yòu yī xiǎo ér xìng liú, yǎn yǒu wǔ sè guāng, fù mǔ yí qí guài yì, yīn jiǔ yǎn wū, qí guāng suì jué. yǐ sì wǔ suì, yì shě zài guān zhōng, xiāng cì rù dào. guǒ fú xuán zhōng mèng shòu zhī yǔ yǐ. chū lù yì jì
唐道士郗法遵居廬山簡寂觀,道行精確。獨力檢校,已歷數年,全無徒弟。忽夢玄中法師謂之曰:「汝無人力,甚見勤勞。今有二童子,所恨年小耳。」既覺,話於眾。出山過民王家,有孩子,年才一晬。見法遵,抱其足不肯舍。遵去,晝夜啼號不息。遵復至則欣然。後數年,父母即舍為童子。又一小兒姓劉,眼有五色光,父母疑其怪異,因灸眼屋,其光遂絕。已四五歲,亦舍在觀中,相次入道。果符玄中夢授之語矣。(出《錄異記》)
wáng huī
王暉
xī shǔ jiāng wáng huī cháng rèn jí zhōu cì shǐ. jí zhōu chéng zhōng wú shuǐ quán, mín jiē jí yú yě wài. zhí qí bīng jí gōng zhōu chéng, qiě jué qí shuǐ lù, chéng nèi jiāo kě. xún rì zhī jiān, pō yǒu sǐ zhě. wáng gōng nǎi zhōng yè yǒu suǒ qí qǐng, āi gào shén zhī. jí mèi, mèng yī lǎo fù gào yuē: zhōu yù zhī xià, dāng yǒu měi quán. yán qì ér qù, wáng yì jīng wù. chí míng, qiě mìng běn chā, yú suǒ zhǐ zhī chù jué shù zhàng, nǎi yǒu quán liú. jū rén yǐn zhī, méng huó shén zhòng. qí bīng bǐ zhī chéng zhōng wú shuǐ, yì jiāng zuò qí qí bì. wáng gōng mìng jí quán shuǐ shù shí yīng, yú chéng shàng yáng ér shì zhī, qí kòu nǎi qù. shì rì shén quán yì jié. qǐ wáng gōng jīng chéng zhī suǒ gǎn yé? lēi bài jǐng zhī shì, gù bù xū ěr. wáng hòu zhì shì, jiā yú yōng zhōu, cháng yán zhī, gù jì ěr. chū yù táng xián huà
西蜀將王暉嘗任集州刺史。集州城中無水泉,民皆汲於野外。值岐兵急攻州城,且絕其水路,城內焦渴。旬日之間,頗有死者。王公乃中夜有所祈請,哀告神祗。及寐,夢一老父告曰:「州獄之下,當有美泉。」言訖而去,王亦驚寤。遲明,且命畚鍤,於所指之處掘數丈,乃有泉流。居人飲之,蒙活甚眾。岐兵比知城中無水,意將坐俟其斃。王公命汲泉水數十罌,於城上揚而示之,其寇乃去。是日神泉亦竭。豈王公精誠之所感耶?勒拜井之事,固不虛耳。王后致仕,家於雍州,嘗言之,故記耳。(出《玉堂閒話》)
lǐ mèng qí
李夢旗
wěi shǔ bá shān jūn zú lǐ mèng qí jīng dí qín guī qí yáng, lǎo mǔ bēi qì, yīn gǔ shuāng mù. mèng qí zài qí yáng, qián qí qiē zhì, yuàn jiàn cí mǔ, sān zài fāng hái. mèng qí cì gǔ xuè diǎn mǔ yǎn, jí shí rú gù. nǎi zhī xiào dào gǎn tōng, qí zhāo rán ěr. chū jǐng jiè lù
偽蜀拔山軍卒李夢旗經敵擒歸岐陽,老母悲泣,因瞽雙目。夢旗在岐陽,虔祈切至,願見慈母,三載方還。夢旗刺股血點母眼,即時如故。乃知孝道感通,其昭然耳。(出《儆誡錄》)
mèng xī
孟熙
shǔ mèng xī, fàn guǒ shí yǎng fù mǔ, chéng yán shùn zhǐ, wēn qīng dìng shěng, chū gào fǎn miàn, bù dàn kǔ xīn. fù cháng yún: wǒ suī pín, yǎng dé yī céng cān. jí fù wáng, jué jiāng āi hào, jǐ zhì miè xìng. bù shān yú dì, qǐn chù qí shàng. sān nián bù shí yán lào. yuǎn jìn tàn fú. yīn jiàn shǔ jué dì, dé huáng jīn shù qiān liǎng, zì cǐ jù fù yān. chū jǐng jiè lù
蜀孟熙,販果實養父母,承顏順旨,溫清定省,出告反面,不憚苦辛。父常云:「我雖貧,養得一曾參。」及父亡,絕漿哀號,幾至滅性。布苫於地,寢處其上。三年不食鹽酪。遠近嘆服。因見鼠掘地,得黃金數千兩,自此巨富焉。(出《儆誡錄》)