cuī shù hé hú chén yí wáng xū zhī hé nán fù rén cén wén běn zhèng xiān zhāng chǔ jīn luó dào cóng líng kōng guān huáng fǔ shì tián rén huì xú zhōu jūn shì táng xuān zōng lǐ yàn zuǒ hú shēng liú xíng zhě wáng fǎ lǎng xī fǎ zūn wáng huī lǐ mèng qí mèng xī
崔恕 何瑚 陈遗 王虚之 河南妇人 岑文本 郑鲜 张楚金 罗道悰 陵空观 皇甫氏 田仁会 徐州军士 唐宣宗 李彦佐 胡生 刘行者 王法朗 郗法遵 王晖 李梦旗 孟熙
cuī shù
崔恕
qiáo jùn yǒu gōng cáo jiàn, tiān tǒng zhōng, jǐ nán lái fǔ jūn, chū chú qiáo jùn. gōng cáo qīng hé cuī shù, ruò guàn yǒu lìng dé yú rén. shí chūn xià jī hàn, sòng bié zhě qiān yú rén. zhì cǐ jiàn shàng, zhòng kě shén, lái gōng yǒu sī shuǐ zhī sè. shù dú jiàn yī qīng niǎo, yú jiàn zhōng zhà fēi zhà zhǐ. guài ér jiù yān. niǎo qǐ, jiàn yī shí, fāng wǔ liù cùn. yǐ biān bō zhī, qīng quán yǒng zhù. shèng yǐ yín píng, píng mǎn, shuǐ lì jié. wéi lái gōng yǔ shù gōng yǐn ér yǐ. yì zhě yǐ wéi dé gǎn suǒ zhì yān. shí rén yì zhī, gù yǐ wéi mù. chū yǒu yáng zá zǔ
谯郡有功曹涧,天统中,济南来府君,出除谯郡。功曹清河崔恕,弱冠有令德于人。时春夏积旱,送别者千余人。至此涧上,众渴甚,来公有思水之色。恕独见一青鸟,于涧中乍飞乍止。怪而就焉。鸟起,见一石,方五六寸。以鞭拨之,清泉涌注。盛以银瓶,瓶满,水立竭。惟来公与恕供饮而已。议者以为德感所致焉。时人异之,故以为目。(出《酉阳杂俎》)
hé hú
何瑚
liáng hé hú zì zhòng bǎo, wèi běi zhēng zī yì. bó wèn qiáng xué, yòu yǒu lìng míng. xìng chún shēn, shì qīn gōng jǐn. mǔ bìng qiú yī, bù chéng chē mǎ. hū gǎn shèng sēng, tǐ zhì shū yì, shǒu zhí xiāng lú, lái qiú zhāi shí, ér zhì wú zǎo wǎn. gù yí qí fēi cháng. rú cǐ shí yú rì, mǔ bìng yǒu chōu, sēng biàn cí qù. liú sù shū bō rě jīng yī juàn. yīn zhí shǒu yuē:" pín dào shì èr shí qī xián shèng, bù jìn xiāng rén biàn zhèng lùn bā" jìn" zuò" tuì". gǎn tán yuè zhì xīn, gù lái kàn. bìng zhě yǐ chài, pín dào yí hái." yán qì qián xíng, hū bú jiàn, ér lú yān xiāng qì, yī xún fāng xiē. jīng chéng suǒ gǎn, cháo yě tàn jiē. yīn shě bié zhái wèi mù míng chāo běn" mù" zuò" yīn" ài sì yě. chū biàn zhèng lùn
梁何瑚字重宝,为北征咨议。博问强学,幼有令名。性淳深,事亲恭谨。母病求医,不乘车马。忽感圣僧,体质殊异,手执香炉,来求斋食,而至无早晚。故疑其非常。如此十余日,母病有瘳,僧便辞去。留素书般若经一卷。因执手曰:“贫道是二十七贤圣,不近相人(《辩正论》八“近”作“退”)。感檀越至心,故来看。病者已瘥,贫道宜还。”言讫前行,忽不见,而炉烟香气,一旬方歇。精诚所感,朝野叹嗟。因舍别宅为目(明抄本“目”作“因”)爱寺也。(出《辩正论》)
chén yí
陈遗
wú rén chén yí shào wèi jùn lì. mǔ hǎo shí jiāo fàn. yí zài yì, héng dài náng, měi zhǔ shí, lù qí jiāo yǐ xiàn mǔ. sūn ēn zuò luàn, yí suí lì bēn táo. mǔ yì yí, zhòu yè kū qì, suì shī míng. yí tuō nán huán jiā, rù mén jiàn mǔ, zài bài hào qì, mǔ mù hū rán kāi lǎng. chū xiào zǐ chuán
吴人陈遗少为郡吏。母好食焦饭。遗在役,恒带囊,每煮食,漉其焦以献母。孙恩作乱,遗随例奔逃。母忆遗,昼夜哭泣,遂失明。遗脱难还家,入门见母,再拜号泣,母目忽然开朗。(出《孝子传》)
wáng xū zhī
王虚之
wáng xū zhī, lú líng xī chāng rén. nián shí sān, sàng fù mǔ. èr shí nián yán cù bù rù kǒu. hòu dé zhòng bìng. hū yǒu yī rén lái yì, wèi zhī yuē:" jūn bìng xún chài." é ér bú jiàn. yòu suǒ zhù wū shì, yè yǒu yì guāng, tíng zhōng jú shù, lóng dōng sān shí. bìng guǒ xún yù. xián yǐ zhì xiào suǒ gǎn. chū xiào zǐ chuán
王虚之,庐陵西昌人。年十三,丧父母。二十年盐酢不入口。后得重病。忽有一人来诣,谓之曰:“君病寻瘥。”俄而不见。又所住屋室,夜有异光,庭中橘树,隆冬三实。病果寻愈。咸以至孝所感。(出《孝子传》)
hé nán fù rén
河南妇人
suí dà yè zhōng, hé nán fù rén yǎng gū bù xiào. gū liǎng mù máng, fù yǐ qiū yǐn wèi gēng yǐ shí zhī. gū guài qí wèi, qiè cáng qí yī luán, liú shì ér. ér jiàn zhī hào qì, jiāng lù fù sòng xiàn. é ér léi yǔ bào zuò, shī fù suǒ zài. xún jiàn fù zì kōng duò dì, shēn jí fú wán rú gù, ér shǒu biàn wéi bái gǒu, yán yǔ rú héng. zì yún:" bù xiào yú gū, wèi tiān shén suǒ fá." fū nǎi chì qù zhī. hòu qǐ shí yú dào, bù zhī suǒ zài. chū míng bào jì
隋大业中,河南妇人养姑不孝。姑两目盲,妇以蚯蚓为羹以食之。姑怪其味,窃藏其一脔,留示儿。儿见之号泣,将录妇送县。俄而雷雨暴作,失妇所在。寻见妇自空堕地,身及服玩如故,而首变为白狗,言语如恒。自云:“不孝于姑,为天神所罚。”夫乃斥去之。后乞食于道,不知所在。(出《冥报记》)
cén wén běn
岑文本
táng zhōng shū lìng cén wén běn, jiāng líng rén. shǎo xìn fó, cháng niàn sòng fǎ huá jīng pǔ mén pǐn. céng chéng chuán yú jù jiāng zhōng, chuán huài, rén jǐn sǐ, wén běn méi yǒu shuǐ zhōng, wén yǒu rén yán:" dàn niàn fó, bì bù sǐ yě." rú shì sān yán zhī. jì ér suí bō yǒng chū, yǐ zhe běi àn, suì miǎn sǐ. hòu yú jiāng líng shè zhāi, sēng tú jí qí jiā. yǒu yī kè sēng dú hòu qù, wèi wén běn yuē:" tiān xià fāng luàn, jūn xìng bù yù qí zāi, zhōng féng tài píng, zhì fù guì yě." yán qì, qū chū wài bú jiàn. jì ér wén běn jiù zhāi, yú zì shí wǎn zhōng de shè lì èr méi. hòu guǒ rú qí yán. chū fǎ yuàn zhū lín
唐中书令岑文本,江陵人。少信佛,常念诵法华经普门品。曾乘船于巨江中,船坏,人尽死,文本没有水中,闻有人言:“但念佛,必不死也。”如是三言之。既而随波涌出,已着北岸,遂免死。后于江陵设斋,僧徒集其家。有一客僧独后去,谓文本曰:“天下方乱,君幸不预其灾,终逢太平,致富贵也。”言讫,趋出外不见。既而文本就斋,于自食碗中得舍利二枚。后果如其言。(出《法苑珠林》)
zhèng xiān
郑鲜
táng zhèng xiān zì dào zǐ, shàn xiāng fǎ, zì zhī mìng duǎn, niàn wú yǐ kě yán. mèng jiàn shā mén wèn zhī:" xū yán mìng yé? kě dà zhāi rì, fàng shēng niàn shàn, chí zhāi fèng jiè, kě yǐ yán líng dé fú." xiān yīn fèng fǎ, suì huò cháng nián. chū xuān yàn jì
唐郑鲜字道子,善相法,自知命短,念无以可延。梦见沙门问之:“须延命耶?可大斋日,放生念善,持斋奉戒,可以延龄得福。”鲜因奉法,遂获长年。(出《宣验记》)
zhāng chǔ jīn
张楚金
táng zé tiān cháo, xíng bù shàng shū zhāng chǔ jīn wèi kù lì zhōu xìng gòu xiàn. jiāng xíng, nǎi yǎng tàn yuē:" huáng tiān hòu tǔ, qǐ bù chá zhōng xiào hū? nài hé yǐ wú gū huò zuì." yīn qì xià shù xíng, shì rén jiē wèi qù xī. xū yú, yīn yún sì sāi, ruò yǒu suǒ gǎn. xuán jiàng chì shì zuì. xuān shì qì, tiān dì kāi lǎng, qìng yún fēn tǒu. shí yì yán qí zhōng zhèng suǒ zhì yě. chū yù shǐ tái jì
唐则天朝,刑部尚书张楚金为酷吏周兴构陷。将刑,乃仰叹曰:“皇天后土,岂不察忠孝乎?奈何以无辜获罪。”因泣下数行,市人皆为觑欷。须臾,阴云四塞,若有所感。旋降敕释罪。宣示讫,天地开朗,庆云纷紏。时议言其忠正所致也。(出《御史台记》)
luó dào cóng
罗道悰
táng sī zhú yuán luó dào cóng shàng shū wǔ zhǐ, pèi liú. shí yǒu tóng liú zhě dào bìng zú, qì yuē:" suǒ hèn wěi gǔ yì rǎng." tuì cóng yuē:" wú ruò shēng huán, dāng qǔ tóng guī." suì yì zhī ér qù. jí hái, wèi dà shuǐ piāo dàng, shī qí suǒ zài. dào cóng kū gào zhī, qǐng shì qí líng. é ér shuǐ jì fèi yǒng, yòu zhòu yuē:" rú zhēn zài cǐ xià, gèng qǐng yī fèi." yòu rán, suì dé zhī, zhì míng kě yàn, fù zhī huán xiāng. chū guǎng dé shén yì lù
唐司竹园罗道悰上书忤旨,配流。时有同流者道病卒,泣曰:“所恨委骨异壤。”退悰曰:“吾若生还,当取同归。”遂瘗之而去。及还,为大水漂荡,失其所在。道悰哭告之,请示其灵。俄而水际沸涌,又咒曰:“如真在此下,更请一沸。”又然,遂得之,志铭可验,负之还乡。(出《广德神异录》)
líng kōng guān
陵空观
táng jǐng lóng sì nián, luò zhōu líng kōng guān shī huǒ, wàn wù bìng jǐn. wéi yǒu yī zhēn rén, kuī rán dú cún, nǎi ní sù wèi zhī. nǎi gǎi wéi shèng zhēn guān. chū cháo yě qiān zài
唐景龙四年,洛州陵空观失火,万物并尽。惟有一真人,岿然独存,乃泥塑为之。乃改为圣真观。(出《朝野佥载》)
huáng fǔ shì
皇甫氏
táng pú yè péi zūn qìng, mǔ huáng fǔ shì, shǎo shí cháng chí jīng. jīng hán zhōng yǒu xiǎo shān hú shù. yì shí, hū yǒu xiǎo lóng gǔ yī jù, lì yú shù cè. shí rén yǐ wéi péi shì xiū xiáng, shàng yuán zhōng, zūn qìng suì jū zǎi fǔ yún ěr. chū guǎng yì jì
唐仆射裴遵庆,母皇甫氏,少时常持经。经函中有小珊瑚树。异时,忽有小龙骨一具,立于树侧。时人以为裴氏休祥,上元中,遵庆遂居宰辅云尔。(出《广异记》)
tián rén huì
田仁会
táng tián rén huì wèi yǐng zhōu cì shǐ, zì bào dé yǔ. rén gē yuē:" fù mǔ yù wǒ tián shǐ jūn, jīng chéng wéi rén shàng tiān wén. tián zhōng zhì yǔ shān chū yún, dàn yuàn cháng zài bù huàn pín." chū guǎng dé shén yì lù
唐田仁会为郢州刺史,自暴得雨。人歌曰:“父母育我田使君,精诚为人上天闻。田中致雨山出云,但愿常在不患贫。”(出《广德神异录》)
xú zhōu jūn shì
徐州军士
táng wáng zhì xìng zài xú zhōu, fǎ lìng shén yán. yǒu fáng qiū guān jiàn jiāo dài guī, qí mèi xù yú jiā zhōng shè zhuàn yǐ hè, zì yú chú zhōng mó dāo, jiāng jiù zuò míng chāo běn jiù zuò èr zì zuò shēng gē yáng jiǎo. mó qì, chí zhī jí xíng. qī xiōng zì táng zǒu rù chú, cāng cù xiāng zhí, fēng zhèng zhōng qī xiōng xīn, jí sǐ. suǒ yóu qín yǐ gào. zhì xìng xùn wèn, dàn chēng guò wù, běn wú è yì. zhì xìng bù zhī xìn, mìng zhǎn zhī. dāo zhé zì xíng zhě shǒu zhōng yuè chū, jìng méi yú dì. sān huàn jiē rán. zhì xìng yì zhī, nǎi bù shā. chū yīn huà lù
唐王智兴在徐州,法令甚严。有防秋官健交代归,其妹婿于家中设馔以贺,自于厨中磨刀,将就坐(明钞本就坐二字作生)割羊脚。磨讫,持之疾行。妻兄自堂走入厨,仓卒相值,锋正中妻兄心,即死。所由擒以告。智兴讯问,但称过误,本无恶意。智兴不之信,命斩之。刀辄自刑者手中跃出,径没于地。三换皆然。智兴异之,乃不杀。(出《因话录》)
táng xuān zōng
唐宣宗
táng dà zhōng chū, jīng shī cháng yín yǔ shè yuè, jiāng hài zī shèng. fēn mìng dǎo gào, bǎi wú yī yīng. xuān zōng yī rì zài nèi diàn, gù zuǒ yòu yuē:" xī tāng yǐ liù shì zì zé, yǐ shēn dài xī shēng. suī shén hàn, zú bù wéi zāi. wǒ jīn wàn xìng zhǔ, yuǎn cán tāng dé. ér zāi ruò shì, zhào rén wèi wǒ hé?" nǎi zhí lú, jiàng jiē jiàn ní, fén xiāng yǎng shì, ruò zì zé zhě. jiǔ zhī, yù fú zhān shī, gǎn dòng zuǒ yòu. xuán zhǒng ér jí yǔ zhǐ, yì rì ér níng yīn kāi, bǐ qiū ér dà yǒu nián. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐大中初,京师尝淫雨涉月,将害粢盛。分命祷告,百无一应。宣宗一日在内殿,顾左右曰:“昔汤以六事自责,以身代牺牲。虽甚旱,卒不为灾。我今万姓主,远惭汤德。而灾若是,兆人谓我何?”乃执炉,降阶践泥,焚香仰视,若自责者。久之,御服沾湿,感动左右。旋踵而急雨止,翌日而凝阴开,比秋而大有年。(出《真陵十七史》)
lǐ yàn zuǒ
李彦佐
lǐ yàn zuǒ zài cāng jǐng. táng tài hé jiǔ nián, yǒu zhào zhào fú yáng bīng běi dù huáng hé. shí dōng shí èr yuè. zhì jǐ nán, jùn shǐ jī bīng jìn zhōu, bīng chù zhōu, zhōu fù zhào shī. yàn zuǒ jīng jù, bù qǐn shí liù rì, bìn fà bái, zhì mào qīn fū xuē, cóng shì yì miù qí yí xíng yě. nǎi lìng jīn lì, bù dé zhào jǐn sǐ. lì jù, qiě qǐng yī zhù dǎo yú hé, lì píng gōng chéng míng, yǐ sǐ suǒ zhī. yàn zuǒ nǎi lìng jù jué jiǔ, jí zhù chuán yǔ jí hé. qí zhǐ, míng tiān zǐ zài shàng, chuān dú shān yuè, zhù shǐ xián zhì. yǔ jìng zhī wàng, sì wèi cháng kuì, ér" ér" yuán zuò" liǎng", jù míng chāo běn gǎi hé bó jì lín jiè zhī zhǎng, dāng wèi tiān zǐ zhào, hé fǎn nì zhī hū? huò bù huò, yǔ jiāng zhāi gào yú tiān, tiān jiàng zhé ěr. lì lèi bīng cí yǐ, hū yǒu shēng rú zhèn, hé bīng zhōng duàn, kě sān shí zhàng. lì zhī yàn zuǒ jīng chéng yǐ dá, nǎi chén gōu suǒ ér chū. fēng jiǎo rú jiù, wéi zhuàn yìn wēi shī ěr. yàn zuǒ suǒ zhì, lìng yán wù jiǎn, tuī chéng yú wù, zhe shēng yú guān. rú hé shuǐ sè hún shǐ liú, dà mù yǔ xiān jiè, qǐng kè qiān lǐ yǐ, ān yǒu zhōu fù liù rì, yī lèi ér jiān bīng xiàn, yī gōu ér chén zhào huò, dé fēi chéng zhī zhì hū? chū quē shǐ
李彦佐在沧景。唐太和九年,有诏诏浮阳兵北渡黄河。时冬十二月。至济南,郡使击冰进舟,冰触舟,舟覆诏失。彦佐惊惧,不寝食六日,鬓发白,至貌侵肤削,从事亦谬其仪形也。乃令津吏,不得诏尽死。吏惧,且请一祝祷于河,吏凭公诚明,以死索之。彦佐乃令具爵酒,及祝传语诘河。其旨,明天子在上,川渎山岳,祝史咸秩。予境之望,祀未尝匮,而(“而”原作“两”,据明钞本改)河伯洎鳞介之长,当卫天子诏,何反溺之乎?或不获,予将斋告于天,天将谪尔。吏酹冰辞已,忽有声如震,河冰中断,可三十丈。吏知彦佐精诚已达,乃沉钩索而出。封角如旧,惟篆印微湿耳。彦佐所至,令严务简,推诚于物,著声于官。如河水色浑驶流,大木与纤芥,顷刻千里矣,安有舟覆六日,一酹而坚冰陷,一钩而沉诏获,得非诚之至乎?(出《阙史》)
hú shēng
胡生
liè zǐ zhōng yú zhèng, jīn mù zài xiào sǒu. wèi xián zhě zhī jī, ér huò jìn qí qiáo cǎi yān. lǐ yǒu hú shēng zhě, jiā pín, shǎo wèi xǐ jìng dù dīng zhī yè. yù gān guǒ míng chá měi yùn, zhé jì yú yù kòu zhī lǒng, shì qiú cōng huì ér sī xué dào. lì rěn, hū mèng yī rén, dāo huà qí fù kāi, yǐ yī juàn zhī shū, zhì yú xīn fǔ. jí jué, ér yín yǒng zhī yì, jiē qǐ měi zhī cí, suǒ de bù yóu yú shī yǒu yě. jì chéng juàn zhóu, shàng bù qì yú wěi jiàn zhī yè, zhēn yǐn zhě zhī fēng. yuǎn jìn hào wèi hú dīng jiǎo. tài shǒu míng liú, jiē yǎng zhǔ zhī, ér mén duō zhǎng zhě. huò yǒu yí lù, bì jiàn jù yě. huò chí míng jiǔ ér lái, zé xīn rán jiē fèng. qí wén lüè shuō shù piān, xǐ pǔ tián hán shào fǔ jiàn fǎng yún:" hū wén méi fú lái xiāng fǎng, xiào zhe hé yī chū cǎo táng. ér tóng bù guàn jiàn chē mǎ, zhēng rù lú huā shēn chù cáng." yòu guān zhèng zhōu cuī láng zhōng zhū jì xiù yàng yún:" rì mù táng qián huā ruǐ jiāo, zhēng niān xiǎo bǐ shàng chuáng miáo. xiù chéng ān xiàng chūn yuán lǐ, yǐn de huáng yīng xià liǔ tiáo." jiāng jì xiǎo ér chuí diào yún:" péng tóu zhì zǐ xué chuí lún, cè zuò cāng tái cǎo yìng shēn. lù rén jiè wèn yáo zhāo shǒu, kǒng wèi yú jīng bù yīng rén.' chū yún xī yǒu yì
列子终于郑,今墓在效薮。谓贤者之迹,而或禁其樵采焉。里有胡生者,家贫,少为洗镜镀钉之业。遇甘果名茶美酝,辄祭于御寇之垄,似求聪慧而思学道。历稔,忽梦一人,刀划其腹开,以一卷之书,置于心腑。及觉,而吟咏之意,皆绮美之词,所得不由于师友也。既成卷轴,尚不弃于猥贱之业,真隐者之风。远近号为胡钉铰。太守名流,皆仰瞩之,而门多长者。或有遗赂,必见拒也。或持茗酒而来,则忻然接奉。其文略说数篇,喜圃田韩少府见访云:“忽闻梅福来相访,笑著荷衣出草堂。儿童不惯见车马,争入芦花深处藏。”又观郑州崔郎中诸妓绣样云:“日暮堂前花蕊娇,争拈小笔上床描。绣成安向春园里,引得黄莺下柳条。”江际小儿垂钓云:“蓬头稚子学垂纶,侧坐苍苔草映身。路人借问遥招手,恐畏鱼惊不应人。’(出《云溪友议》)
liú xíng zhě
刘行者
táng lú líng huán huì zhōng, yǒu yī liú xíng zhě. yǐ dīng jiǎo wèi yè. xìng zhì xiào. mǔ qīn huàn yǎn èr shí yú nián, xíng zhě kěn kǔ jiù liáo. yī rì, hū yǒu nà sēng, xié jìng shuǐ tóng píng zi, mì xíng zhě mó xǐ, chū bǎi jīn wèi chóu, xíng zhě bù shòu. gào yún:" jiā yǒu mǔ qīn huàn yǎn duō nián, hé shàng mò néng yǒu yào liáo fǒu?" sēng yún:" dài mó xǐ píng zi le, yǔ yī." mó xǐ bì, biàn chū mén, ér xíng zhě suí wèn zhī, sēng yún:" dàn guī qù, yǐ yǔ yī le." yán qì, shī sēng suǒ zài. xíng zhě bēn huán jiā, jiàn mǔ qīn hū zì chuáng zhuì dì, shuāng mù huō kāi. hé jiā jīng xǐ, fāng zhī xiàng zhě sēng shì luó hàn. suì huà qí xíng yǐng gōng yǎng. zhì jīn cún yān. chū bào yìng lù
唐庐陵阛阓中,有一刘行者。以钉铰为业。性至孝。母亲患眼二十余年,行者恳苦救疗。一日,忽有衲僧,携净水铜瓶子,觅行者磨洗,出百金为酬,行者不受。告云:“家有母亲患眼多年,和尚莫能有药疗否?”僧云:“待磨洗瓶子了,与医。”磨洗毕,便出门,而行者随问之,僧云:“但归去,已与医了。”言讫,失僧所在。行者奔还家,见母亲忽自床坠地,双目豁开。阖家惊喜,方知向者僧是罗汉。遂画其形影供养。至今存焉。(出《报应录》)
wáng fǎ lǎng
王法朗
táng kuí zhōu dào shì wáng fǎ lǎng, shé dà ér zhǎng, hū wén zì bù shèn diǎn qiè, cháng yǐ wéi hèn. yīn fā yuàn dú dào dé jīng. mèng lǎo jūn yǔ jiǎn qí shé. jué ér yán cí qīng lì, jīng sòng wǔ qiān yán, pō yǒu zhēng yàn. chū lù yì jì
唐夔州道士王法朗,舌大而长,呼文字不甚典切,常以为恨。因发愿读道德经。梦老君与剪其舌。觉而言词轻利,精诵五千言,颇有征验。(出《录异记》)
xī fǎ zūn
郗法遵
táng dào shì xī fǎ zūn jū lú shān jiǎn jì guān, dào héng jīng què. dú lì jiǎn jiào, yǐ lì shǔ nián, quán wú tú dì. hū mèng xuán zhōng fǎ shī wèi zhī yuē:" rǔ wú rén lì, shén jiàn qín láo. jīn yǒu èr tóng zǐ, suǒ hèn nián xiǎo ěr." jì jué, huà yú zhòng. chū shān guò mín wáng jiā, yǒu hái zi, nián cái yī zuì. jiàn fǎ zūn, bào qí zú bù kěn shě. zūn qù, zhòu yè tí hào bù xī. zūn fù zhì zé xīn rán. hòu shù nián, fù mǔ jí shě wèi tóng zǐ. yòu yī xiǎo ér xìng liú, yǎn yǒu wǔ sè guāng, fù mǔ yí qí guài yì, yīn jiǔ yǎn wū, qí guāng suì jué. yǐ sì wǔ suì, yì shě zài guān zhōng, xiāng cì rù dào. guǒ fú xuán zhōng mèng shòu zhī yǔ yǐ. chū lù yì jì
唐道士郗法遵居庐山简寂观,道行精确。独力检校,已历数年,全无徒弟。忽梦玄中法师谓之曰:“汝无人力,甚见勤劳。今有二童子,所恨年小耳。”既觉,话于众。出山过民王家,有孩子,年才一晬。见法遵,抱其足不肯舍。遵去,昼夜啼号不息。遵复至则欣然。后数年,父母即舍为童子。又一小儿姓刘,眼有五色光,父母疑其怪异,因灸眼屋,其光遂绝。已四五岁,亦舍在观中,相次入道。果符玄中梦授之语矣。(出《录异记》)
wáng huī
王晖
xī shǔ jiāng wáng huī cháng rèn jí zhōu cì shǐ. jí zhōu chéng zhōng wú shuǐ quán, mín jiē jí yú yě wài. zhí qí bīng jí gōng zhōu chéng, qiě jué qí shuǐ lù, chéng nèi jiāo kě. xún rì zhī jiān, pō yǒu sǐ zhě. wáng gōng nǎi zhōng yè yǒu suǒ qí qǐng, āi gào shén zhī. jí mèi, mèng yī lǎo fù gào yuē:" zhōu yù zhī xià, dāng yǒu měi quán." yán qì ér qù, wáng yì jīng wù. chí míng, qiě mìng běn chā, yú suǒ zhǐ zhī chù jué shù zhàng, nǎi yǒu quán liú. jū rén yǐn zhī, méng huó shén zhòng. qí bīng bǐ zhī chéng zhōng wú shuǐ, yì jiāng zuò qí qí bì. wáng gōng mìng jí quán shuǐ shù shí yīng, yú chéng shàng yáng ér shì zhī, qí kòu nǎi qù. shì rì shén quán yì jié. qǐ wáng gōng jīng chéng zhī suǒ gǎn yé? lēi bài jǐng zhī shì, gù bù xū ěr. wáng hòu zhì shì, jiā yú yōng zhōu, cháng yán zhī, gù jì ěr. chū yù táng xián huà
西蜀将王晖尝任集州刺史。集州城中无水泉,民皆汲于野外。值岐兵急攻州城,且绝其水路,城内焦渴。旬日之间,颇有死者。王公乃中夜有所祈请,哀告神祗。及寐,梦一老父告曰:“州狱之下,当有美泉。”言讫而去,王亦惊寤。迟明,且命畚锸,于所指之处掘数丈,乃有泉流。居人饮之,蒙活甚众。岐兵比知城中无水,意将坐俟其毙。王公命汲泉水数十罂,于城上扬而示之,其寇乃去。是日神泉亦竭。岂王公精诚之所感耶?勒拜井之事,固不虚耳。王后致仕,家于雍州,尝言之,故记耳。(出《玉堂闲话》)
lǐ mèng qí
李梦旗
wěi shǔ bá shān jūn zú lǐ mèng qí jīng dí qín guī qí yáng, lǎo mǔ bēi qì, yīn gǔ shuāng mù. mèng qí zài qí yáng, qián qí qiē zhì, yuàn jiàn cí mǔ, sān zài fāng hái. mèng qí cì gǔ xuè diǎn mǔ yǎn, jí shí rú gù. nǎi zhī xiào dào gǎn tōng, qí zhāo rán ěr. chū jǐng jiè lù
伪蜀拔山军卒李梦旗经敌擒归岐阳,老母悲泣,因瞽双目。梦旗在岐阳,虔祈切至,愿见慈母,三载方还。梦旗刺股血点母眼,即时如故。乃知孝道感通,其昭然耳。(出《儆诫录》)
mèng xī
孟熙
shǔ mèng xī, fàn guǒ shí yǎng fù mǔ, chéng yán shùn zhǐ, wēn qīng dìng shěng, chū gào fǎn miàn, bù dàn kǔ xīn. fù cháng yún:" wǒ suī pín, yǎng dé yī zēng shēn." jí fù wáng, jué jiāng āi háo, jī zhì miè xìng. bù shān yú dì, qǐn chù qí shàng. sān nián bù shí yán lào. yuǎn jìn tàn fú. yīn jiàn shǔ jué dì, dé huáng jīn shù qiān liǎng, zì cǐ jù fù yān. chū jǐng jiè lù
蜀孟熙,贩果实养父母,承颜顺旨,温清定省,出告反面,不惮苦辛。父常云:“我虽贫,养得一曾参。”及父亡,绝浆哀号,几至灭性。布苫于地,寝处其上。三年不食盐酪。远近叹服。因见鼠掘地,得黄金数千两,自此巨富焉。(出《儆诫录》)