zhāng kuān hàn wǔ dì lǐ quán huái nán zǐ yáng xióng liú xiàng yuán ān fán yīng wǔ shí jīng lǜ lǚ chén yè chén shí sān zhōu rén wèi rèn chéng wáng lǚ qián guǎn níng hé jiān nán zǐ yí yáng nǚ zǐ zhāng yīng nán jùn yuàn pú bǎn jīng shè wú xìng jīng táng nán xú shì rén xú zǔ liú jīng hé jìng shū xiāo zi mào xiāo ruì míng jiě shū qiān zōng yuán qīng kuāng xīn céng kāng zǔ
張寬 漢武帝 醴泉 淮南子 揚雄 劉向 袁安 樊英 五石精 律呂 陳業 陳實 三州人 魏任城王 呂虔 管寧 河間男子 宜陽女子 張應 南郡掾 蒲坂精舍 吳興經堂 南徐士人 徐祖 劉京 何敬叔 蕭子懋 蕭睿明 解叔謙 宗元卿 匡昕 曾康祖
zhāng kuān
張寬
zhāng kuān zì shū wén, hàn shí wèi shì zhōng, cóng sì yú gān quán. zhì wèi qiáo, yǒu nǚ zǐ yù yú wèi shuǐ, rǔ zhǎng qī chǐ. shàng guài qí yì, qiǎn wèn zhī, nǚ yuē: dì hòu dì qī chē, zhī wǒ suǒ lái. shí kuān zài dì qī chē, duì yuē: tiān xīng zhǔ jì sì zhě, zhāi jiè bù yán, jí nǚ rén xīng jiàn. chū hàn wǔ gù shì
張寬字叔文,漢時為侍中,從祀於甘泉。至渭橋,有女子浴於渭水,乳長七尺。上怪其異,遣問之,女曰:「帝後第七車,知我所來。」時寬在第七車,對曰:「天星主祭祀者,齋戒不嚴,即女人星見。」(出《漢武故事》)
hàn wǔ dì
漢武帝
hàn wǔ dì cháng wēi xíng zào zhǔ rén jiā, jiā yǒu bì guó sè, dì yuè zhī, réng liú sù. yè yǔ zhǔ bì wò. yǒu yī shū shēng, yì jì sù. shàn tiān wén, hū jiàn kè xīng jiāng yǎn dì zuò, shén bī, shū shēng dà jīng jù, lián hū duō duō, bù jué shēng gāo. réng yòu jiàn yī nán zǐ, cāo dāo jiāng rù hù. wén shū shēng shēng jí, wèi wèi jǐ gù, suì suō zǒu, kè xīng yīng shí ér tuì. rú cǐ zhě shù guò. dì wén qí shēng, yì ér wèn zhī. shū shēng jù shuō suǒ jiàn. dì nǎi wù yuē, bì cǐ rén xù yě, jiāng yù sì xiōng è yú zhèn. réng zhào jí qī mén yǔ lín, yǔ zhǔ rén yuē: zhèn tiān zǐ yě. yú shì qín nú, wèn ér kuǎn fú, nǎi zhū zhī. dì tàn yuē: sī gài tiān qǐ shū shēng zhī xīn, yǐ fú yòu zhèn gōng. nǎi hòu cì shū shēng yān. yuán què chū chù, chén xiào běn zuò chū yōu míng lù
漢武帝嘗微行造主人家,家有婢國色,帝悅之,仍留宿。夜與主婢臥。有一書生,亦寄宿。善天文,忽見客星將掩帝座,甚逼,書生大驚懼,連呼咄咄,不覺聲高。仍又見一男子,操刀將入戶。聞書生聲急,謂為己故,遂縮走,客星應時而退。如此者數過。帝聞其聲,異而問之。書生具說所見。帝乃悟曰,必此人婿也,將欲肆兇惡於朕。仍召集期門羽林,語主人曰:「朕天子也。」於是擒奴,問而款服,乃誅之。帝嘆曰:「斯蓋天啟書生之心,以扶祐朕躬。」乃厚賜書生焉。(原闕出處,陳校本作出《幽明錄》)
lǐ quán
醴泉
tài xíng zhī dōng yǒu lǐ quán, qí xíng rú jǐng, běn tǐ shì shí yě. yù qǔ yǐn zhě, jiē xǐ xīn guì ér yì zhī, zé quán shuǐ rú liú, duō shǎo zú yòng. ruò huò wū màn, zé quán suō yān. gài shén míng zhī cháng zhì zhě yě. chū fǎ yuàn zhū lín
太行之東有醴泉,其形如井,本體是石也。欲取飲者,皆洗心跪而挹之,則泉水如流,多少足用。若或污慢,則泉縮焉。蓋神明之常志者也。(出《法苑珠林》)
huái nán zǐ
淮南子
huái nán zǐ yuē: dōng fēng zhì ér jiǔ fàn yì. xǔ shèn yún: dōng fēng zhèn fāng yě. jiǔ fàn qīng jiǔ yě. mù wèi suān, xiāng gǎn gù yě. gāo yòu yún: jiǔ fàn wèi mǐ miàn qū zhī fàn zhě, fēng zhì ér fèi dòng. lǐ chún fēng yòu àn: jīn jiǔ chū shú, wèng shàng chéng qīng shí, héng suí rì zhuǎn. zài dàn zé qīng zhě zài dōng pàn, wǔ shí zài nán, rì luò zài xī, yè bàn zài zi. héng qīng zhě suí rì suǒ zài. yòu chūn xià jiān, yú dì yīn xià tíng chūn jiǔ zhě, wèng shàng yǐ fàn, jiē zhú fēng ér yí. suī jū shēn mì, fēi fēng suǒ zhì, ér gǎn zhào dòng yě. chū gǎn yīng jīng
淮南子曰:「東風至而酒泛溢。」許慎云:「東風震方也。酒泛清酒也。木味酸,相感故也。」高誘云:「酒泛為米麵曲之泛者,風至而沸動。」李淳風又按:今酒初熟,瓮上澄清時,恆隨日轉。在旦則清者在東畔,午時在南,日落在西,夜半在子。恆清者隨日所在。又春夏間,於地蔭下停春酒者,瓮上蟻泛,皆逐風而移。雖居深密,非風所至,而感召動也。(出《感應經》)
yáng xióng
揚雄
yáng xióng dú shū, yǒu rén yǔ yún: wú wèi zì kǔ, xuán gù nán chuán. hū rán bù jiàn. xióng zhe xuán, mèng tǔ bái fèng huáng jí shàng, qǐng zhī ér miè. chū xī jīng zá jì yáng xióng dú shū, tīng dào yǒu gè rén zài páng biān shuō: méi yǒu yì yì de zì zhǎo kǔ chī, shēn ào de dào lǐ nán yǐ lǐng huì. rán hòu jiù méi yǒu shēng xī le. yáng xióng zhuàn xiě zhù zuò, pā zài zhuō zi shàng shuì zháo le, mèng jiàn zì jǐ de zuǐ lǐ tǔ chū yī zhī bái fèng huáng dào shū shàng, qǐng kè zhī jiān jiù bù jiàn le. liú xiàng hàn liú xiàng, yú chéng āi zhī jì, xiào shū yú tiān lù gé, zhuān jīng tán sī. yè yǒu lǎo rén, zhe huáng yī, lí zhàng kòu gé ér jìn. jiàn xiàng àn zhōng dú zuò sòng shū, lǎo rén nǎi chuī zhàng duān, làn rán huǒ míng, yīn yǐ zhào xiàng. shuō kāi pì yǐ qián shì, nǎi shòu hóng fàn wǔ xíng zhī wén. xiàng liè yī jí shēn, yǐ jì qí yán. zhì shǔ ér qù, qǐng wèn xìng míng, yún: wǒ shì tài yǐ zhī jīng, wén jīn mǎo zhī xìng, yǒu bó xué zhě, xià ér guān zhī yān. nǎi chū huái zhōng zhú bǎng, yǒu guān tiān wén dì tú zhī shì. zi xīn, cóng xiàng shòu cǐ shù. chū wáng zǐ nián shí yí jì
揚雄讀書,有人語云:「無為自苦,玄故難傳。」忽然不見。雄著玄,夢吐白鳳皇集上,頃之而滅。(出《西京雜記》)揚雄讀書,聽到有個人在旁邊說:「沒有意義的自找苦吃,深奧的道理難以領會。」然後就沒有聲息了。揚雄撰寫著作,趴在桌子上睡着了,夢見自己的嘴裡吐出一隻白鳳凰到書上,頃刻之間就不見了。劉向漢劉向,於成哀之際,校書於天祿閣,專精覃思。夜有老人,着黃衣,藜杖扣閣而進。見向暗中獨坐誦書,老人乃吹杖端,爛然火明,因以照向。說開闢已前事,乃授洪範五行之文。向裂衣及紳,以記其言。至曙而去,請問姓名,云:「我是太乙之精,聞金卯之姓,有博學者,下而觀之焉。」乃出懷中竹榜,有關天文地圖之事。子歆,從向授此術。(出王子年《拾遺記》)
liú xiàng
劉 向
hàn liú xiàng, yú chéng āi zhī jì, xiào shū yú tiān lù gé, zhuān jīng tán sī. yè yǒu lǎo rén, zhe huáng yī, lí zhàng kòu gé ér jìn. jiàn xiàng àn zhōng dú zuò sòng shū, lǎo rén nǎi chuī zhàng duān, làn rán huǒ míng, yīn yǐ zhào xiàng. shuō kāi pì yǐ qián shì, nǎi shòu hóng fàn wǔ xíng zhī wén. xiàng liè yī jí shēn, yǐ jì qí yán. zhì shǔ ér qù, qǐng wèn xìng míng, yún: wǒ shì tài yǐ zhī jīng, wén jīn mǎo zhī xìng, yǒu bó xué zhě, xià ér guān zhī yān. nǎi chū huái zhōng zhú bǎng, yǒu guān tiān wén dì tú zhī shì. zi xīn, cóng xiàng shòu cǐ shù. chū wáng zǐ nián shí yí jì
漢劉向,於成哀之際,校書於天祿閣,專精覃思。夜有老人,着黃衣,藜杖扣閣而進。見向暗中獨坐誦書,老人乃吹杖端,爛然火明,因以照向。說開闢已前事,乃授洪範五行之文。向裂衣及紳,以記其言。至曙而去,請問姓名,云:「我是太乙之精,聞金卯之姓,有博學者,下而觀之焉。」乃出懷中竹榜,有關天文地圖之事。子歆,從向授此術。(出王子年《拾遺記》)
yuán ān
袁安
yuán ān wèi yīn píng zhǎng, yǒu huì huà. xiàn xiān yǒu báo yuān, dōng xià wèi cháng xiāo shì. suì zhōng zhé chū, fēi bù shí shù lǐ, dà wèi mín hài. ān nǎi tuī chéng jié zhāi, yǐn qiān biǎn jǐ. zhì chéng gǎn shén, báo suì wèi zhī chén lún, fú ér bù qǐ, nǎi wú kǔ yǔ qī fēng yān. chū xiǎo shuō
袁安為陰平長,有惠化。縣先有雹淵,冬夏未嘗消釋。歲中輒出,飛布十數里,大為民害。安乃推誠潔齋,引愆貶己。至誠感神,雹遂為之沉淪,伏而不起,乃無苦雨淒風焉。(出《小說》)
fán yīng
樊英
hàn fán yīng shàn tú wěi, dòng dá yōu wēi. yǒng tài tài zì yí wù, jù hàn shū yī yī èr shàng fán yīng chuán. yīng zhí hàn ān dì shùn dì shí, rán liǎng dài jūn wú yòng tài zì zhě, yí yǐ níng zì wèi jìn zhōng, jiàn tiān zǐ, yīn xī xiàng nán tuò. zhào wèn qí gù, duì yuē: chéng dū jīn rì huǒ. hòu shǔ jùn shàng yán huǒ zāi, rú yīng suǒ dào. yún, shí yǒu yǔ cóng dōng běi lái, gù huǒ bù wèi dà hài. yīng cháng hū bèi fā bá dāo, zhuó jī shě zhōng. qī guài wèn qí gù, yīng yuē: xī shēng yù zéi. xī shēng zhě míng xún, shì yīng dì zǐ, shí yuǎn xíng. hòu hái shuō, yú dào zhōng féng zéi, lài yī bèi fā lǎo rén lái xiāng jiù, gù dé miǎn. yǒng jiàn shí, diàn shàng zhōng zì míng, dì yōu zhī, gōng qīng mò néng jiě. nǎi wèn yīng. yīng yuē: shǔ mín shān bēng, mǔ bēng zi gù míng, fēi shèng cháo zāi yě. xún shàng shǔ shān bēng shì. chū yīng liè chuán
漢樊英善圖緯,洞達幽微。永泰(「泰」字疑誤,據《漢書》一一二上〈樊英傳〉。英值漢安帝順帝時,然兩代均無用泰字者,疑以、寧」字為近)中,見天子,因西向南唾。詔問其故,對曰:「成都今日火。」後蜀郡上言火災,如英所道。雲,時有雨從東北來,故火不為大害。英嘗忽被發拔刀,斫擊舍中。妻怪問其故,英曰:「郗生遇賊。」郗生者名巡,是英弟子,時遠行。後還說,於道中逢賊,賴一被發老人來相救,故得免。永建時,殿上鍾自鳴,帝憂之,公卿莫能解。乃問英。英曰:「蜀岷山崩,母崩子故鳴,非聖朝災也。」尋上蜀山崩事。(出《英列傳》)
wǔ shí jīng
五石精
lùn héng yuē: yáng suì qǔ huǒ, fāng zhū qǔ shuǐ, èr wù jiē dāng yǐ xíng shì dé. yáng suì ruò yǎn yuè, fāng zhū ruò wū bēi. ruò èr qì rú bǎn zhuàng, ān néng dé shuǐ huǒ yě. zhù yáng suì, yòng wǔ yuè bǐng wǔ rì wǔ shí, liàn wǔ sè shí wèi zhī, xíng rú yuán jìng, xiàng rì jí dé huǒ. fāng zhū, yǐ shí yī yuè rén zǐ yè bàn shí, liàn wǔ sè shí wèi zhī, zhuàng rú wū bēi, xiàng yuè jí dé jīn shuǐ. jīn qǔ dà bàng há xiàng yuè, yì yǒu jīn rùn. huái nán zǐ yún: yáng suì jiàn rì, shāo ér wèi huǒ. fāng zhū jiàn yuè, jīn ér wèi shuǐ. zhù yún, jiē wǔ shí zhī jīng. yáng suì yuán yǐ yǎng rì, dé huǒ fāng zhū wū ér xiàng yuè, dé shuǐ. yòu yún, yáng suì zhī qǔ huǒ yú rì, fāng zhū zhī qǔ lù yú yuè, tiān dì zhī jiān, xuán wēi hū huǎng, qiǎo lì suǒ bù néng tuī qí shù. rán yǐ zhǎng wò zhī zhōng, yǐn lèi yú tài jí zhī shàng, ér shuǐ huǒ kě lì zhì zhě, yīn yáng xiāng gǎn dòng rán zhī yě. chū gǎn yīng jīng
《論衡》曰:陽燧取火,方諸取水,二物皆當以形勢得。陽燧若偃月,方諸若圬杯。若二器如板狀,安能得水火也。鑄陽燧,用五月丙午日午時,煉五色石為之,形如圓鏡,向日即得火。方諸,以十一月壬子夜半時,煉五色石為之,狀如圬杯,向月即得津水。今取大蚌蛤向月,亦有津潤。《淮南子》云:陽燧見日,燒而為火。方諸見月,津而為水。注云,皆五石之精。陽燧圓以仰日,得火;方諸圬而向月,得水。又雲,陽燧之取火於日,方諸之取露於月,天地之間,玄微忽恍,巧曆所不能推其數。然以掌握之中,引類於太極之上,而水火可立致者,陰陽相感動然之也。(出《感應經》)
lǜ lǚ
律呂
wù lǐ lùn yún: shí èr lǜ lǚ hòu qì, xiān yú píng dì wèi shì sān chóng, zhòng yǒu sān chóng bì, yáng zi suǒ wèi jiǔ bì zhī jīn yě. wài shì nán hù, yǐ bù wèi màn cì shì běi hù nèi shì nán hù, bìng yǐ bù wèi màn. jiē shàng yuán xià fāng, bì mì wú fēng. rén jū qí zhōng, sān rì guān zhī, shí èr lǜ gè yǐ mù wèi àn, měi lǜ gè nèi bì wài gāo, yǐ lǜ jiā qí shàng, yī wèi ān zhì zhī. yǐ hé nèi jiā fú huī shí qí duān, ruò qì zhì, chuī huī qù guǎn shǒu, xiǎo dòng wèi hé, dà dòng wèi chén qiáng. lǐ chún fēng yún: zì gǔ yán lè shēng lǜ lǚ zhě, jiē běn yú shí èr guǎn, yǐ qì yīng huī fēi wèi yàn. hòu wèi mò, sūn sēng huà zào liù jiǎ yī zhōu lì, qí xù yún, yǐ guǎn lǜ hòu mǒu yuè mǒu shí lǜ qì yīng tuī xiào. qián hòu wǔ liù shì, jiē bù yǔ suàn lì jiā shù shù xiāng fú. cǐ wài zhū shū, wú yán hòu qì dé yīng yàn zhě. yǐ lǐ tuī xún, kǒng wú shí lù. hòu wèi xìn dōu fāng, zì yún, zào fēng shàn hòu èr shí sì qì, měi yī qì zhì, qí shàn zhé jǔ. sī yòu yàn yǐ. chū gǎn yīng jīng
《物理論》云:十二律呂候氣,先於平地為室三重,重有三重壁,揚子所謂九閉之巾也。外室南戶,以布為幔;次室北戶;內室南戶,並以布為幔。皆上圓下方,閉密無風。人居其中,三日觀之,十二律各以木為按,每律各內庳外高,以律加其上,依位安置之。以河內葭莩灰實其端,若氣至,吹灰去管首,小動為和,大動為臣強。李淳風云:自古言樂聲律呂者,皆本於十二管,以氣應灰飛為驗。後魏末,孫僧化造六甲一周曆,其序雲,以管律候某月某時律氣應推校。前後五六事,皆不與算曆家術數相符。此外諸書,無言候氣得應驗者。以理推尋,恐無實錄。後魏信都芳,自雲,造風扇候二十四氣,每一氣至,其扇輒舉。斯又驗矣。(出《感應經》)
chén yè
陳業
chén yè zì wén lǐ. yè xiōng dù hǎi qīng mìng. shí tóng yī zhǐ zhě wǔ liù shí rén, gǔ ròu xiāo làn, ér bù kě biàn bié. yè yǎng huáng tiān shì hòu tǔ yuē: wén qīn qī zhě, bì yǒu yì yān. yīn gē bì liú xiě, yǐ sǎ gǔ shàng, yīng shí shà xuè, yú jiē liú qù. chū huì jī xiān xián chuán
陳業字文理。業兄渡海傾命。時同依止者五六十人,骨肉消爛,而不可辨別。業仰皇天誓后土曰:「聞親戚者,必有異焉。」因割臂流血,以灑骨上,應時歃血,余皆流去。(出「會稽先賢傳」)
chén shí
陳 實
yǐng chuān chén shí yǒu zi yuán fāng, cì yuē zhòng fāng, bìng yǐ míng dé chēng. xiōng dì xiào yǎng, guī mén yōng mù, hǎi nèi mù qí fēng. sì fǔ bìng mìng, wú suǒ qū jiù. xiōng dì cháng guò tóng jùn xún shuǎng, yè huì yǐn yàn, tài shǐ zòu: dé xīng jù. chū rǔ nán xiān xián chuán
穎川陳實有子元方,次曰仲方,並以名德稱。兄弟孝養,閨門雍睦,海內慕其風。四府並命,無所屈就。兄弟嘗過同郡荀爽,夜會飲宴,太史奏:德星聚。(出《汝南先賢傳》)
zhōu rén
州人
jìn sān zhōu rén, jì wèi fù zǐ. fù lìng èr rén zuò shě yú dà zé zhōng, yù chéng, fù yuē: bù rú hé biān. nǎi xǐ yān. yòu jǐ chéng, fù yuē: bù rú hé zhōng. èr rén nǎi fù tǔ tián hé, sān xún bù lì. yǒu shū shēng guò, wèi fù liǎng tǔ tún tóu hé zhōng. fù nǎi zhǐ èr rén yuē: hé cháng jiàn jiāng hé tián yé? wú guān rǔ xíng ěr. míng huí zhì hé biān, hé zhōng tǔ wèi gāo zhàng yú, mào guǎng shí yú lǐ, yīn jū qí shàng. chū xiào zǐ chuán
晉三州人,紀為父子。父令二人作舍於大澤中,欲成,父曰:「不如河邊。」乃徙焉。又幾成,父曰:「不如河中。」二人乃負土填河,三旬不立。有書生過,為縛兩土豚投河中。父乃止二人曰:「何嘗見江河填耶?吾觀汝行耳。」明回至河邊,河中土為高丈余,袤廣十餘里,因居其上。(出《孝子傳》)
wèi rèn chéng wáng
魏任城王
wèi rèn chéng wáng zhāng hōng, rú hàn dōng píng wáng lǐ zàng. jí sàng chū, wén kōng zhōng shù bǎi rén qì shēng. sòng zhě yán, xī luàn jūn shā shāng zhě jiē wú guān guǒ, wáng zhī rén huì, shōu qí xiǔ gǔ. sǐ zhě huān yú dì xià, jīng líng yǐ zhī huái gǎn yān. chū wáng zǐ nián shí yí jì
魏任城王章薨,如漢東平王禮葬。及喪出,聞空中數百人泣聲。送者言,昔亂軍殺傷者皆無棺槨,王之仁惠,收其朽骨。死者歡於地下,精靈以之懷感焉。(出王子年《拾遺記》)
lǚ qián
呂虔
wèi zhǎng shā jùn jiǔ yǔ. tài shǒu lǚ qián lìng hù cáo yuàn zhāi jiè, zài shè sān rì sān yè, qí qíng. mèng jiàn bái tóu wēng yuē: rǔ lái chí, míng rì dāng jì. guǒ rán. chū zhǎng shā chuán
魏長沙郡久雨。太守呂虔令戶曹掾齋戒,在社三日三夜,祈晴。夢見白頭翁曰:「汝來遲,明日當霽。」果然。(出《長沙傳》)
guǎn níng
管寧
guǎn níng sǐ liáo dōng sān shí qī nián, guī jiù ér zǔ hǎi fēng. tóng háng shù shí chuán jù méi, wéi níng chuán wàng jiàn huǒ guāng, tóu zhī dé dǎo yǔ. jí shàng àn, wú huǒ yì wú rén. xuán yàn xiān shēng yǐ wèi jī shàn zhī gǎn. chū dú yì zhì
管寧死遼東三十七年,歸柩而阻海風。同行數十船俱沒,惟寧船望見火光,投之得島嶼。及上岸,無火亦無人。玄晏先生以為積善之感。(出《獨異志》)
hé jiān nán zǐ
河間男子
jìn wǔ dì shì, hé jiān jùn yǒu nán nǚ xiāng yuè, xǔ xiāng pèi shì. jì ér nán cóng jūn jī nián, fù mǔ yǐ nǚ bié shì rén. wú jǐ ér yōu sǐ. nán hái bēi tòng, nǎi zhì zhǒng suǒ, shǐ yù kū zhī, bù shèng qí qíng. suì fā zhǒng kāi guān, jí shí sū huó, yīn fù hái jiā, jiāng yǎng shù rì píng fù. qí fū nǎi wǎng qiú zhī. qí rén bù hái, yuē: qīng fù yǐ sǐ. tiān xià qǐ wén sǐ rén kě fù huó yé? cǐ tiān cì wǒ, fēi qīng fù yě. yú shì xiāng sòng, jùn xiàn bù néng jué yàn yú tíng wèi, tíng wèi zòu yǐ jīng chéng zhī zhì, gǎn yú tiān dì, gù sǐ ér gēng shēng, zài cháng lǐ zhī wài, fēi lǐ zhī suǒ chù, xíng zhī suǒ cái. duàn yǐ hái kāi zhǒng zhě. chū fǎ yuàn zhū lín
晉武帝世,河間郡有男女相悅,許相配適。既而男從軍積年,父母以女別適人。無幾而憂死。男還悲痛,乃至冢所,始欲哭之,不勝其情。遂發冢開棺,即時蘇活,因負還家,將養數日平復。其夫乃往求之。其人不還,曰:「卿婦已死。天下豈聞死人可復活耶?此天賜我,非卿婦也。」於是相訟,郡縣不能決;讞於廷尉,廷尉奏以精誠之至,感於天地,故死而更生,在常理之外,非理之所處,刑之所裁。斷以還開冢者。(出《法苑珠林》)
yí yáng nǚ zǐ
宜陽女子
jìn yǒng jiā zhī luàn, jùn xiàn wú dìng zhǔ, qiáng ruò xiāng bào. yí yáng xiàn yǒu nǚ zǐ, xìng péng míng é. fù mǔ kūn dì shí yú kǒu, wèi zhǎng shā zéi suǒ shā. shí é fù qì chū jí yú xī jiān, zéi zhì zǒu hái, zhèng jiàn qiáng bì yǐ pò, bù shèng qí āi, yǔ zéi xiāng gé. zéi fù é, qū chū xī biān, jiāng shā zhī. xī jì yǒu dà shān, shí bì gāo shù shí zhàng. yǎng hū yuē: huáng tiān níng yǒu shén fǒu? wǒ wèi hé zuì, ér dāng rú cǐ. yīn bēn zǒu xiàng shān, shān lì kāi guǎng shù zhàng, píng lù rú dǐ, qún zéi yì zhú é rù shān, shān suì bēng hé, mǐn rán rú chū. zéi jiē yā sǐ, é suì yǐn bù fù chū. é suǒ shě jí qì, huà wèi shí, xíng sì jī. tǔ rén yīn hào yuē shí jī shān nǚ é tán. chū yōu míng lù
晉永嘉之亂,郡縣無定主,強弱相暴。宜陽縣有女子,姓彭名娥。父母昆弟十餘口,為長沙賊所殺。時娥負器出汲於溪間,賊至走還,正見牆壁已破,不勝其哀,與賊相格。賊縛娥,驅出溪邊,將殺之。溪際有大山,石壁高數十丈。仰呼曰:「皇天寧有神否?我為何罪,而當如此。」因奔走向山,山立開廣數丈,平路如砥,群賊亦逐娥入山,山遂崩合,泯然如初。賊皆壓死,娥遂隱不復出。娥所舍汲器,化為石,形似雞。土人因號曰石雞山女娥潭。(出《幽冥錄》)
zhāng yīng
張應
jìn lì yáng jùn zhāng yīng, xiān fèng mó, qǔ fó jiā nǚ wèi fù. xián hé bā nián, yí jū wú hú. qī bìng, yīn wèi mó shì, jiā cái lüè jǐn, ér bìng bù chài. qī yuē: wǒ běn fó jiā nǚ, wèi wǒ zuò fó shì. yīng jí wǎng jīng shè zhōng, jiàn zhú tán jìng. jìng yuē: pǔ jì zhòng shēng, dàn jūn dāng yī xīn shòu chí ěr. tán jìng qī míng, dāng xiàng qí jiā. yīng xī mèng yī rén, zhǎng wǔ liù chǐ, qū bù rù mén yuē: cǐ jiā jì jì, nǎi ěr bù jìng. jiàn jìng suí cǐ rén hòu, bái yuē: cǐ jiā shǐ yù fā yì, wèi kě zé zhī. yīng mián jué, biàn bǎ huǒ zuò gāo zuò jí guǐ zǐ mǔ zuò. jìng shí shí wǎng, gāo zuò zhī shǔ, jù zú yǐ chéng, yīng jù xiàng shuō mèng, suì fū qī shòu wǔ jiè, bìng yì dé chài. chū biàn zhèng lùn
晉歷陽郡張應,先奉魔,娶佛家女為婦。咸和八年,移居蕪湖。妻病,因為魔事,家財略盡,而病不瘥。妻曰:「我本佛家女,為我作佛事。」應即往精舍中,見竺曇鏡。鏡曰:「普濟眾生,但君當一心受持耳。」曇鏡期明,當向其家。應夕夢一人,長五六尺,趨步入門曰:「此家寂寂,乃爾不淨。」見鏡隨此人後,白曰:「此家始欲發意,未可責之。」應眠覺,便把火作高座及鬼子母座。鏡食時往,高座之屬,具足已成,應具向說夢,遂夫妻受五戒,病亦得瘥。(出《辯正論》)
nán jùn yuàn
南郡掾
jìn nán jùn yì cáo yuàn xìng ōu, dé bìng jīng nián, gǔ xiāo ròu jǐn, wū yī bèi zhì, wú fù fāng jì. qí zǐ yè rú dé shuì mián, mèng jiàn shù shā mén lái shì qí fù. míng dàn, biàn wǎng yì fú tú. jiàn zhū shā mén. wèn fú wèi hé shén? shā mén wèi shuō shì zhuàng. biàn jiāng zhū dào rén rén yuán zuò hé, jù míng chāo běn gǎi guī, qǐng dú jīng. zài sù, bìng rén zì jué bìng rú qīng. zhòu dé xiǎo mián, rú jǔ tóu, jiàn mén zhōng yǒu shù shí xiǎo ér, jiē wǔ cǎi yī, shǒu zhōng yǒu chí fān zhàng zhě, chí dāo máo zhě, yú mén zǒu rù. yǒu liǎng xiǎo ér zài qián, jìng zhì lián qián. hū biàn hái zǒu, yǔ hòu zhòng xiǎo rén yún: zhù jū zhōng zǒng shì dào rén. suì bù fù lái qián. zì cǐ hòu bìng jiàn jiàn dé chà. chū líng guǐ zhì
晉南郡議曹掾姓歐,得病經年,骨消肉盡,巫醫備至,無複方計。其子夜如得睡眠,夢見數沙門來視其父。明旦,便往詣佛圖。見諸沙門。問佛為何神?沙門為說事狀。便將諸道人(「人」原作「何」,據明鈔本改)歸,請讀經。再宿,病人自覺病如輕。晝得小眠,如舉頭,見門中有數十小兒,皆五彩衣,手中有持幡杖者,持刀矛者,於門走入。有兩小兒在前,徑至簾前。忽便還走,語後眾小人云:「住居中總是道人。」遂不復來前。自此後病漸漸得差。(出《靈鬼志》)
pú bǎn jīng shè
蒲坂精舍
sòng yuán jiā bā nián, hé dōng pú bǎn chéng dà shī huǒ, bù kě jiù. wéi jīng shè dà xiǎo yǎn rán, jí bái yī jiā jīng xiàng, jiē bù sǔn zhuì. bǎi xìng jīng yì, bèi gòng fā xīn. chū biàn zhèng lùn
宋元嘉八年,河東蒲坂城大失火,不可救。惟精舍大小儼然,及白衣家經像,皆不損墜。百姓驚異,倍共發心。(出《辯正論》)
wú xìng jīng táng
吳興經堂
sòng yuán jiā zhōng, wú xìng jùn nèi cháng shī huǒ, shāo shù bǎi jiā dàng jǐn. wéi yǒu jīng táng cǎo shè, yǎn rán bù shāo. shí yǐ wèi shén. chū xuān yàn jì
宋元嘉中,吳興郡內嘗失火,燒數百家盪盡。惟有經堂草舍,儼然不燒。時以為神。(出《宣驗記》)
nán xú shì rén
南徐士人
sòng shǎo dì shí, nán xú yǒu yī shì zǐ, cóng huá shān wǎng yún yáng. jiàn kè shè zhōng yǒu yī nǚ zǐ, nián kě shí bā jiǔ. yuè zhī wú yīn, suì chéng xīn jí. mǔ wèn qí gù, jù yǐ qǐ mǔ. mǔ wǎng zhì huá shān yún yáng, xún jiàn nǚ zǐ, jù shuō zhī. nǚ wén gǎn zhī, yīn tuō bì xī, lìng mǔ mì cáng yú xí xià, wò zhī dāng yù. shù rì guǒ chài. hū jǔ xí, jiàn bì xī, chí ér qì zhī, qì yù jué, wèi mǔ yuē: zàng shí cóng huá shān guò. mǔ cóng qí yì. bǐ zhì nǚ mén, niú dǎ bù xíng, qiě dài xū yú. nǚ zhuāng diǎn mù yù jìng ér chū, gē yuē: huá shān jī, jūn jì wèi nóng sǐ, dú huó wèi shuí shī. jūn ruò jiàn lián shí, guān mù wèi nóng kāi. yán qì, guān mù kāi, nǚ suì tòu guān zhōng. yīn hé zàng, hū yuē shén shì zhǒng. chū xì méng
宋少帝時,南徐有一士子,從華山往雲陽。見客舍中有一女子,年可十八九。悅之無因,遂成心疾。母問其故,具以啟母。母往至華山雲陽,尋見女子,具說之。女聞感之,因脫蔽膝,令母密藏於席下,臥之當愈。數日果瘥。忽舉席,見蔽膝,持而泣之,氣欲絕,謂母曰:「葬時從華山過。」母從其意。比至女門,牛打不行,且待須臾。女妝點沐浴竟而出,歌曰:「華山畿,君既為儂死,獨活為誰施。君若見憐時,棺木為儂開。」言訖,棺木開,女遂透棺中。因合葬,呼曰神士冢。(出《系蒙》)
xú zǔ
徐祖
jiā xìng xú zǔ, yòu gū, shū kuí yǎng zhī rú suǒ shēng. kuí bìng, zǔ yíng shì shén qín. shì yè, mèng yī shén rén gào yún: rǔ shū yīng hé sǐ yě. zǔ kòu tóu qí qǐng āi mǐn, èr shén rén yún: niàn rǔ rú cǐ, wèi rǔ huó. zǔ jué, shū nǎi chài. chū sōu shén jì
嘉興徐祖,幼孤,叔隗養之如所生。隗病,祖營侍甚勤。是夜,夢一神人告云:「汝叔應合死也。」祖扣頭祈請哀愍,二神人云:「念汝如此,為汝活。」祖覺,叔乃瘥。(出《搜神記》)
liú jīng
劉京
lín jiāng jùn mín liú jīng, xiào xíng xiāng lǐ tuī jìng. shí jiāng shuǐ bào yì, jū zhě jiē piào nì. jīng fù qí mǔ hào qì. hū yǒu dà guī zhì qí qián, jǔ jiā qī kǒu, jù shàng guī bèi. rán xíng shí xǔ lǐ, jí yī gāo àn, guī suì shī zhī. chū jiǔ jiāng jì
臨江郡民劉京,孝行鄉里推敬。時江水暴溢,居者皆漂溺。京負其母號泣。忽有大龜至其前,舉家七口,俱上龜背。然行十許里,及一高岸,龜遂失之。(出《九江記》)
hé jìng shū
何敬叔
hé jìng shū shǎo fèng fó fǎ. zuò yī tán xiàng, wèi yǒu mù. xiān mèng yī shā mén, nà yī zhàng xī lái yún: xiàn hòu hé jiā tóng shén xī, kǔ qiú zhē kě dé. rú mèng qiú zhī, guǒ huò. mèng juàn
何敬叔少奉佛法。作一檀像,未有木。先夢一沙門,衲衣杖錫來云:「縣後何家桐甚惜,苦求遮可得。如夢求之,果獲。(《夢雋》)
xiāo zi mào
蕭子懋
qí jìn ān wáng xiāo zi mào, zì yún chāng, wǔ dì zhī zǐ yě. shǐ nián qī suì, ruǎn shū yuàn cháng bìng wēi dǔ, qǐng sēng háng dào. yǒu xiàn lián huá gòng fó zhě, zhòng sēng yǐ tóng yīng shèng shuǐ jìn zhī, rú cǐ sān rì ér huā bù wēi. zi mào liú tì lǐ fú. shì yuē: ruò shǐ ā yí yīn cǐ shèng yuán, suì huò míng yòu, yuàn huá jìng zhāi rú gù. qī rì zhāi huá, sè gèng xiān hóng. kàn shì yīng zhōng, shāo yǒu gēn xū. shū yuàn bìng xún chài, dāng shì chēng qí xiào gǎn. chū fǎ yuàn zhū lín
齊晉安王蕭子懋,字雲昌,武帝之子也。始年七歲,阮淑媛嘗病危篤,請僧行道。有獻蓮華供佛者,眾僧以銅罌盛水浸之,如此三日而花不萎。子懋流涕禮佛。誓曰:「若使阿姨因此勝緣,遂獲冥祐,願華竟齋如故。」七日齋華,色更鮮紅。看視罌中,稍有根須。淑媛病尋瘥,當世稱其孝感。(出《法苑珠林》)
xiāo ruì míng
蕭睿明
qí sōng zī lìng lán líng xiāo ruì míng, mǔ huàn jī nián, ruì míng zhòu yè qí dǎo. shí hán dòng, ruì míng xià lèi, níng jié rú zhù. é shàng kòu xuè, chéng shuǐ bù liū. hū yǒu yī rén, yǐ shí hán shòu zhī yuē: cǐ néng zhì tài fū rén bìng. ruì míng guì ér shòu zhī, hū rán bù jiàn. yǐ hán fèng mǔ, zhōng wéi sān cùn juàn, dān shū wèi rì yuè zì. mǔ bìng jí yù. chū tán sǒu
齊松滋令蘭陵蕭睿明,母患積年,睿明晝夜祈禱。時寒凍,睿明下淚,凝結如箸。額上扣血,成水不溜。忽有一人,以石函授之曰:「此能治太夫人病。」睿明跪而受之,忽然不見。以函奉母,中惟三寸絹,丹書為日月字。母病即愈。(出《談藪》)
jiě shū qiān
解叔謙
qí yàn mén jiě shū qiān, zhēng wèi cháo qǐng, bù fù. mǔ jí, shū qiān yè yú tíng zhōng, jī sǎng qí fú. wén kōng zhōng yún: dé dīng gōng téng wèi jiǔ biàn chà. fǎng yī jí běn cǎo, wú shí zhě. nǎi qí qū qiú fǎng, zhì yí dū jìng, yáo jiàn shān zhōng lǎo wēng fá mù, wèn qí suǒ yòng, dá yuē: cǐ dīng gōng téng, zhì fēng yóu yàn. shū qiān zài bài liú tì, jù kuǎn xíng qiú zhī yì. cǐ wēng chuàng rán, yǐ téng yǔ zhī, bìng shì qí zì jiǔ zhī fǎ. shū qiān shòu lǐng, cǐ rén bù fù zhī chù. yī fǎ wèi jiǔ, mǔ jí biàn yù. chū tán sǒu
齊雁門解叔謙,征為朝請,不赴。母疾,叔謙夜於庭中,稽顙祈福。聞空中云:「得丁公藤為酒便差。」訪醫及本草,無識者。乃崎嶇求訪,至宜都境,遙見山中老翁伐木,問其所用,答曰:「此丁公藤,治風尤驗。」叔謙再拜流涕,具款行求之意。此翁愴然,以藤與之,並示其漬酒之法。叔謙受領,此人不復知處。依法為酒,母疾便愈。(出《談藪》)
zōng yuán qīng
宗元卿
qí nán yáng zōng yuán qīng yǒu zhì xíng, zǎo gū, wèi mǔ suǒ yǎng. mǔ bìng, yuán qīng zài yuǎn, zhé xīn tòng: dà bìng zé dà tòng, xiǎo bìng zé xiǎo tòng. yǐ cǐ wèi cháng zé. xiāng lǐ zōng jìng, lǜ hào zōng zēng zǐ. chū tán sǒu
齊南陽宗元卿有至行,早孤,為母所養。母病,元卿在遠,輒心痛:「大病則大痛,小病則小痛。以此為常則。鄉里宗敬,率號宗曾子。(出《談藪》)
kuāng xīn
匡昕
qí lú líng kuāng xīn yǐn jīn huá shān, fú shí bù yǔ cháng rén jiāo. mǔ wáng yǐ jīng shù rì, xīn bēn hái hào jiào, mǔ biàn sū. xiào gǎn zhì yě. chū tán sǒu
齊廬陵匡昕隱金華山,服食不與常人交。母亡已經數日,昕奔還號叫,母便蘇。孝感致也。(出《談藪》)
céng kāng zǔ
曾康祖
qí fú fēng céng kāng zǔ, mǔ huàn rǔ yōng, zhū yī bù néng liáo. kāng zǔ nǎi guì, yǐ liǎng shǒu pěng rǔ, dà bēi qì. mǔ yōng jí chài. chū tán sǒu
齊扶風曾康祖,母患乳癰,諸醫不能療。康祖乃跪,以兩手捧乳,大悲泣。母癰即瘥。(出《談藪》)