táng xuán zōng chì jīn xiàng tiān bǎo fú shǔ dāng guī wàn lǐ qiáo táng sù zōng táng wǔ zōng táng xuān zōng yíng guāng wáng táng yì zōng táng xī zōng lǐ tái hòu táng tài zǔ hòu táng míng zōng lù wáng jìn gāo zǔ wěi shǔ zhǔ jiù
唐玄宗 叱金像 天寶符 蜀當歸 萬里橋 唐肅宗 唐武宗 唐宣宗 迎光王 唐懿宗 唐僖宗 李邰 後唐太祖 後唐明宗 潞王 晉高祖 偽蜀主舅
táng xuán zōng
唐玄宗
táng xuán zōng zhī zài dōng gōng, wèi tài píng gōng zhǔ suǒ jì, zhāo xī cì chá, xiān wēi bì wén yú shàng. ér gōng wéi zuǒ yòu, yì qián chí liǎng duān, yǐ fù tài píng zhī shì. shí yuán xiàn huáng hòu fāng rèn, xuán zōng jù tài píng, yù lìng fú yào chú zhī, ér wú kě yǐ yǔ zhě. zhāng shuō yǐ shì dú dé jìn jiàn tài zǐ gōng, xuán zōng cóng róng móu jí shuō, shuō yì mì zàn qí shì. tā rì, shuō yòu rù shì, yīn huái qù tāi yào sān zhǔ jì yǐ xiàn. xuán zōng dé yào xǐ, jǐn qù zuǒ yòu, dú gòu huǒ yú diàn zhōng, zhǔ wèi shú, dài ér jiǎ qǐn. xī xiǎng zhī jì, yǒu shén rén zhǎng zhàng yú, mǎ jù shì, shēn bèi jīn jiǎ, cāo gē, rào yào dǐng sān zā, zhǔ jǐn fù wú yú yān. xuán zōng qǐ shì yì zhī, fù zēng gòu huǒ, yòu tóu yī jì, zhǔ yú dǐng, yīn jiù tà, shùn xī yǐ cì zhī. ér shén jiàn, fù zhǔ zhī chū. fán sān zhǔ, jiē fù zhī, nǎi zhǐ. zé míng rì shuō yòu zhì, gào zhī. shuō jiàng jiē sù bài, hè yuē: tiān suǒ mìng yě, bù kě qù zhī. jué hòu yuán xiàn huáng hòu sī shí suān, xuán zōng yì yǐ gào shuō, shuō měi yīn jìn jiǎng, zhé xiù mù guā yǐ xiàn. gù kāi yuán zhōng, shuō ēn zé mò yǔ wèi cǐ. sù zōng zhī yú shuō zi jūn jì, ruò qīn qī kūn dì yún. chū liǔ shì shǐ
唐玄宗之在東宮,為太平公主所忌,朝夕伺察,纖微必聞於上。而宮闈左右,亦潛持兩端,以附太平之勢。時元獻皇后方姙,玄宗懼太平,欲令服藥除之,而無可以語者。張說以侍讀得進見太子宮,玄宗從容謀及說,說亦密贊其事。他日,說又入侍,因懷去胎藥三煮劑以獻。玄宗得藥喜,盡去左右,獨構火於殿中,煮未熟,怠而假寢。肸蠁之際,有神人長丈余,馬具飾,身被金甲,操戈,繞藥鼎三匝,煮盡覆無餘焉。玄宗起視異之,復增構火,又投一劑,煮於鼎,因就榻,瞬息以伺之。而神見,復煮知初。凡三煮,皆覆之,乃止。則明日說又至,告之。說降階肅拜,賀曰:「天所命也,不可去之。」厥後元獻皇后思食酸,玄宗亦以告說,說每因進講,輒袖木瓜以獻。故開元中,說恩澤莫與為此。肅宗之於說子均、垍,若親戚昆弟雲。(出《柳氏史》)
chì jīn xiàng
叱金像
chū táng yǒu shén xiàng, yòng jīn ér zhì, chuán yún: zhōu suí jiān yǒu shù shì róng fàn ér chéng zhī. tiān hòu cháo, yīn mìng zhì yú gōng zhōng, jiōng qí diàn yǔ shén yán. xuán zōng cháng xìng qí diàn, qǐ ér guān yān. shí sù zōng zài zhōng gōng, dài zōng shàng zhì, jù shì shàng. shàng wèn nèi chén lì shì yuē: cǐ shén xiàng hé suǒ yì, yì yǒu shuō hū? lì shì yuē: cǐ qián dài suǒ zhì, kě yǐ zhàn wáng zhě zài wèi zhī jǐ hé nián ěr. qí fǎ dāng lì shēng ér chì zhī, gǒu nián shén yǒng, zé qí xiàng yáo zhèn yì jiǔ. bù rán, yī hàn ér zhǐ. shàng jí yán chì zhī, qí xiàng ruò yǒu jù, yáo zhèn yí shí, pū yú dì. shàng xǐ xiào yuē: chéng rú shuō, wǒ wèi tiān zǐ jǐ hé shí? lì shì yīn zài bài hè. shàng jí mìng tài zǐ chì zhī, qí xiàng wēi zhèn. yòu mìng huáng sūn chì zhī, yì dòng yáo jiǔ zhī. shàng yuē: wú sūn shì wǒ. qí hòu xuán dì zài wèi wǔ shí zài, sù zōng zài wèi fán liù nián, dài zōng zài wèi shí jiǔ nián, jǐn qì qí zhàn yě. chū xuān shì zhì
初唐有神像,用金而制,傳云:周隋間有術士熔范而成之。天后朝,因命置於宮中,扃其殿宇甚嚴。玄宗嘗幸其殿,啟而觀焉。時肅宗在中宮,代宗尚稚,俱侍上。上問內臣力士曰:「此神像何所異,亦有說乎?」力士曰:「此前代所制,可以占王者在位之幾何年耳。其法當厲聲而叱之,苟年甚永,則其像搖震亦久。不然,一撼而止。」上即嚴叱之,其像若有懼,搖震移時,仆於地。上喜笑曰:「誠如說,我為天子幾何時?」力士因再拜賀。上即命太子叱之,其像微震。又命皇孫叱之,亦動搖久之。上曰:「吾孫似我。」其後玄帝在位五十載,肅宗在位凡六年,代宗在位十九年,盡契其占也。(出《宣室志》)
tiān bǎo fú
天寶符
táng kāi yuán mò, yú hóng nóng gǔ hán gǔ guān dé bǎo fú, bái shí chì wén, zhèng chéng lái zì. shí zhě jiě zhī yún: lái zhě sì shí bā, suǒ yǐ shì shèng rén yù lì zhī shù yě. jí dì xìng shǔ zhī lái suì, zhèng sì shí bā nián. dé bǎo zhī shí, tiān xià gē zhī yuē: dé bǎo yé, hóng nóng yé hóng nóng yé, dé bǎo yé. dé bǎo zhī nián, suì gǎi yuán wèi tiān bǎo. chū kāi tiān chuán xìn jì
唐開元末,於弘農古函谷關得寶符,白石赤文,正成來字。識者解之云:「來者四十八,所以示聖人御歷之數也。」及帝幸蜀之來歲,正四十八年。得寶之時,天下歌之曰:「得寶耶,弘農耶;弘農耶,得寶耶。」得寶之年,遂改元為天寶。(出《開天傳信記》)
shǔ dāng guī
蜀當歸
sēng yī xíng jiāng zú, yí wù yī fēng, lìng dì zǐ jìn yú dì. dì fā shì zhī, nǎi shǔ dāng guī yě. dì chū bù yù, jí xìng shǔ huí, nǎi zhī wēi zhǐ, shēn tàn yì zhī. chū kāi tiān chuán xìn jì
僧一行將卒,遺物一封,令弟子進於帝。帝發視之,乃蜀當歸也。帝初不喻,及幸蜀回,乃知微旨,深嘆異之。(出《開天傳信記》)
wàn lǐ qiáo
萬里橋
xuán zōng xìng dōng dōu, ǒu rán qiū jì, yǔ yī xíng shī gòng dēng tiān gōng sì gé. lín tiào jiǔ zhī, shàng xiá gù qī rán, fā tàn shù sì, wèi yī xíng yuē: wú jiǎ zǐ dé zhōng wú huàn hū? yī xíng jìn yuē: bì xià xíng xìng wàn lǐ, shèng zuò wú jiāng. xī shòu chū zhì chéng dū, qián wàng dà qiáo, shàng jǔ biān wèn zuǒ yòu: shì qiáo hé míng? jié dù cuī yuán yuè mǎ qián jìn yuē: wàn lǐ qiáo. shàng yīn zhuī tàn yuē: yī xíng zhī yán, jīn guǒ fú zhī, wú wú yōu yǐ. chū sōng chuāng lù
玄宗幸東都,偶然秋霽,與一行師共登天宮寺閣。臨眺久之,上遐顧悽然,發嘆數四,謂一行曰:「吾甲子得終無患乎?」一行進曰:「陛下行幸萬里,聖祚無疆。」西狩初至成都,前望大橋,上舉鞭問左右:「是橋何名?」節度崔圓躍馬前進曰:「萬里橋。」上因追嘆曰:「一行之言,今果符之,吾無憂矣。」(出《松窗錄》)
táng sù zōng
唐肅宗
sù zōng zài dōng dōu, wèi lǐ lín fǔ suǒ gòu, shì jǐ wēi zhě shù yǐ, wú hé, bìn fà bān bái. cháng zǎo cháo, shàng jiàn zhī qiǎo rán yuē: rǔ jí guī yuàn, wú dāng xìng rǔ. jí shàng zhì, gù jiàn gōng zhōng tíng yǔ bù sǎ sào, lè qì píng wéi, chén āi jī qí jiān, zuǒ yòu shǐ lìng, wú yǒu nǚ jì. shàng wèi dòng róng, gù wèi lì shì yuē: tài zǐ jū rú cǐ, jiāng jūn hé shǐ wǒ wén hū? shàng zài jìn zhōng, cháng hū lì shì wèi jiāng jūn. yuán zhù cháng hū zuò bù zhī, wèi shàng yǒu hū zì, jù míng chāo běn gǎi. lì shì zòu yuē: chén cháng yù shàng yán, tài zǐ bù xǔ. yún: wú yǐ dòng shàng niàn. shàng jí zhào lì shì, xià jīng zhào yǐn, jí xuǎn rén jiā zǐ nǚ qí zhǎng jié bái zhě wǔ rén, jiāng yǐ cì tài zǐ. lì shì qū qù, fù hái zòu yuē: chén tā rì cháng xuān zhǐ jīng zhào, yuè zhì zǐ nǚ. rén jiān xiāo xiāo, ér cháo tíng hǎo yán shì zhě, dé yǐ wèi kǒu shí. chén yǐ wèi yè tíng lìng, gù yì guān yǐ shì méi rù qí jiā zhě, yí kě bèi xuǎn. shàng dà yuè, shǐ lì shì zhào yè tíng lìng, àn jí yuè shì, dé sān rén, nǎi yǐ cì tài zǐ, ér zhāng jìng wú huáng hòu zài xuǎn zhōng. qǐng zhī, hòu shì qǐn, yàn bù wù, yín hū ruò yǒu tòng, qì bù shǔ zhě. sù zōng hū zhī bù jiě, qiè zì jì yuē: shàng cì wǒ, zú wú zhuàng bù wù, shàng ān zhī fēi wú hù shì bù jǐn yé? jù bǐng zhú shì zhī, liáng jiǔ nǎi wù. sù zōng wèn zhī, hòu shǒu yǎn qí zuǒ xié yuē: qiè xiàng mèng zhōng, yǒu shén rén zhǎng zhàng yú, jiè jīn jiǎ ér cāo jiàn, gù wèi qiè yuē: dì mìng wú yǔ rǔ wèi zi. zì zuǒ xié jiàn jué ér rù, tòng dài bù kě rěn, rěn yuán zuò tòng, jù míng chāo běn gǎi. jí jīn shàng wèi zhī yǐ yě. sù zōng jiǎn zhī yú zhú xià, zé ruò yǒu yán ér chì zhě cún yān, jù yǐ zhuàng wén, suì shēng dài zōng, dài zōng zhī zài shēng sān rì yě, shàng xìng dōng gōng, cì zhī jīn pén, mìng yǐ yù. wú huáng hòu nián ruò, huáng sūn lóng tǐ wèi shū, fù yù huáng huò, nǎi yǐ gōng zhōng zhū wáng zǐ, tóng rì dàn ér tǐ mào fēng shuò zhě yǐ jìn. shàng shì zhī bù lè, yuē: cǐ ér fēi wú ér yě. fù yù kòu tóu jù fú. shàng nì yuē: fēi ěr suǒ zhī, qǔ wú ér lái! yú shì yǐ tài zǐ jìn jiàn. shàng dà xǐ, zhì zhū zhǎng nèi, xiàng rì shì zhī, xiào yuē: cǐ ér fú lù yuǎn guò shén fù. shàng hái gōng, jǐn liú nèi lè, wèi lì shì yuē: bǐ yī diàn yǒu sān tiān zǐ, lè hū zāi! kě yǔ tài zǐ yǐn hū. chū liǔ shì shǐ
肅宗在東都,為李林甫所構,勢幾危者數矣,無何,鬢髮斑白。常早朝,上見之愀然曰:「汝疾歸院,吾當幸汝。」及上至,顧見宮中庭宇不灑埽,樂器屏幃,塵埃積其間,左右使令,無有女妓。上為動容,顧謂力士曰:「太子居如此,將軍盍使我聞乎?(上在禁中,嘗呼力士為將軍。原注「嘗呼」作「不知」,「為」上有「呼」字,據明抄本改。)力士奏曰:「臣嘗欲上言,太子不許。云:『無以動上念。』」上即詔力士,下京兆尹,亟選人家子女頎長潔白者五人,將以賜太子。力士趨去,復還奏曰:「臣他日嘗宣旨京兆,閱致子女。人間囂囂,而朝廷好言事者,得以為口實。臣以為掖庭令,故衣冠以事沒入其家者,宜可備選。」上大悅,使力士詔掖庭令,按籍閱視,得三人,乃以賜太子,而章敬吳皇后在選中。頃之,後侍寢,厭不寤,吟呼若有痛,氣不屬者。肅宗呼之不解,竊自計曰:「上賜我,卒無狀不寤,上安知非吾護視不謹耶?」遽秉燭視之,良久乃寤。肅宗問之,後手掩其左脅曰:「妾向夢中,有神人長丈余,介金甲而操劍,顧謂妾曰:『帝命吾與汝為子。』自左脅劍決而入,痛殆不可忍,(「忍」原作「痛」,據明抄本改。)及今尚未之已也。」肅宗檢之於燭下,則若有綖而赤者存焉,遽以狀聞,遂生代宗,代宗之載生三日也,上幸東宮,賜之金盆,命以浴。吳皇后年弱,皇孫龍體未舒,負嫗惶惑,乃以宮中諸王子,同日誕而體貌豐碩者以進。上視之不樂,曰:「此兒非吾兒也。」負嫗叩頭具服。上睨曰:「非爾所知,取吾兒來!」於是以太子進見。上大喜,置諸掌內,向日視之,笑曰:「此兒福祿遠過甚父。」上還宮,盡留內樂,謂力士曰:「比一殿有三天子,樂乎哉!可與太子飲乎。」(出《柳氏史》)
táng wǔ zōng
唐武宗
táng huì chāng mò nián, wǔ zōng hū gǎi yù míng wèi huǒ xià huǒ. jí xuān zōng yǐ guāng wáng lóng fēi, yú gǔ wén, guāng zì shí cóng guāng yān. yī, xiān zhào zhī míng ruò shì yé. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐會昌末年,武宗忽改御名為火下火。及宣宗以光王龍飛,於古文,光字實從烡焉。噫,先兆之明若是耶。(出《真陵十七史》)
táng xuān zōng
唐宣宗
táng xuān zōng zài fān shí, cháng cóng jià huí, ér wù zhuì mǎ, rén bù zhī jué. bǐ èr gēng, fāng néng xìng. shí tiān dà xuě, sì gù qiāo wú rén shēng. shàng hán shén, huì xún jǐng zhě zhì, dà jīng. shàng yuē: wǒ guāng wáng yě, bù wù zhì cǐ, fāng kùn qiě kě, ruò wèi wǒ qiú shuǐ. jǐng zhě jí yú páng jìn dé shuǐ yǐ jìn, suì wěi ér qù. shàng liáng jiǔ qǐ, jǔ ōu jiāng yǐn, gù ōu zhōng shuǐ, jǐn wèi fāng láo yǐ. shàng xǐ, dú zì fù, jǔ yī ōu, yǐ ér tǐ wēi nuǎn yǒu lì, bù guī fān dǐ, hòu suì jí dì wèi. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐宣宗在藩時,常從駕回,而誤墜馬,人不之覺。比二更,方能興。時天大雪,四顧悄無人聲。上寒甚,會巡警者至,大驚。上曰:「我光王也,不悟至此,方困且渴,若為我求水。」警者即於旁近得水以進,遂委而去。上良久起,舉甌將飲,顧甌中水,盡為芳醪矣。上喜,獨自負,舉一甌,已而體微暖有力,步歸藩邸,後遂即帝位。(出《真陵十七史》)
yíng guāng wáng
迎光王
tài zǐ bīn kè lú zhēn, yǒu yóu zi, céng wèi shā mén. huì chāng zhōng, shā tài guī sú, yīn bǔ wèi guāng wáng fǔ cān jūn. yī rì, mèng qián shī zhì qí jiā ér wèn xùn yān, lú zé gào bēi bēi yuán zuò bì, jù míng chāo běn gǎi. guān xiè xiè rán, fēi qí yuàn yě, cháng sī luò fà, zài pī zī hè. shī yuē: rǔ chéng yǒu shì zhì, xiàng jiào xìng fù, fēi wǎn yě. yǔ wèi jìng, é sì miàn jiàn rì yuè jīng pèi, qiān shèng wàn qí, xuān yán yíng guāng wáng jí huáng dì wèi. wèi jǐ, wǔ dì bēng, guāng wáng guǒ jí huáng dì wèi. zhì shì jìng fú qí shì yān. chū xuān shì zhì
太子賓客盧真,有猶子,曾為沙門。會昌中,沙汰歸俗,蔭補為光王府參軍。一日,夢前師至其家而問訊焉,盧則告卑(「卑」原作「畢」,據明抄本改。)官屑屑然,非其願也,常思落髮,再披緇褐。師曰:「汝誠有是志,像教興復,非晚也。」語未竟,俄四面見日月旌旆,千乘萬騎,喧言迎光王即皇帝位。未幾,武帝崩,光王果即皇帝位。至是竟符其事焉。(出《宣室志》)
táng yì zōng
唐懿宗
táng yì zōng qì dù shěn hòu, xíng mào guī wěi. zài fān dǐ shí, jí zhěn fāng shén, ér guō shū fēi jiàn huáng lóng chū yú wò nèi. shàng jí shāo tuì, fēi jù yǐ zhuàng gào, shàng yuē: wú xiè shì yán, guì bù xiāng wàng. gèng cháng dà xuě yíng chǐ, ér shàng qǐn shì zhé wú fēn cùn, zhū wáng jiàn zhě wú bù yì zhī. dà zhōng mò, jīng chéng xiǎo ér, dié bù zhàn shuǐ. xiàng rì zhāng zhī, wèi liè yūn. jí shàng zì yùn wáng jí wèi, liè yūn zhī yán yīng yǐ. xuān zōng zhì tài biān chuí qū, zhuàn qí cí yún: hǎi yuè yàn xián tōng, shàng chuí gǒng ér hào xián tōng. shàng rén xiào zhī dào, chū yú tiān xìng. zhèng tài hòu yàn dài, ér shū sù bēi huǐ, tóng shì rén zhī lǐ. gōng qīng fèng wèi zhě, wú bù dòng róng. chū dù yáng zá biān
唐懿宗器度沈厚,形貌瑰偉。在藩邸時,疾疹方甚,而郭淑妃見黃龍出於臥內。上疾稍退,妃具以狀告,上曰:「無泄是言,貴不相忘。」更嘗大雪盈尺,而上寢室輒無分寸,諸王見者無不異之。大中末,京城小兒,疊布蘸水。向日張之,謂捩暈。及上自鄆王即位,捩暈之言應矣。宣宗制《泰邊陲曲》,撰其詞云:「海岳晏咸通」,上垂拱而號咸通。上仁孝之道,出於天性。鄭太后厭代,而蔬素悲毀,同士人之禮。公卿奉慰者,無不動容。(出《杜陽雜編》)
táng xī zōng
唐僖宗
táng chéng xiàng lǒng xī gōng lǐ wèi jiàn dà pèi yú guǎng líng rì, shí xián tōng shí èr nián yě. sì zhōu zhuàng yán: yǒu nǚ sēng èr rén, zhì pǔ guāng sì, jiāng qí lǐ zhě, suī xū gù shì, rú bìng fēng kuáng, yún: hòu èr nián, guó yǒu biàn luàn, cǐ sì dà shèng hé shàng, dāng lǚ bǎo wèi. xún láng xuān jiào, jù rén shén zhòng, bù jī qí lái. shì tú dà kǒng, qiě yù jū mí zhī jì, zé qí dēng jùn tǎ, tóu shēn ér xià. qí yī bù jiù, qí yī zhuì shāng, kuáng tòng hūn mí, jié wèn bù huò. chéng xiàng lì mìng fén qí zhuàng, réng dié zhōu zhàng shā zhī. zhì shí sì nián, guǒ yì huáng yàn jià. bā yuè, xī zōng jí wèi, nǎi shì pǔ wáng. chū táng shǐ
唐丞相隴西公李蔚建大旆於廣陵日,時咸通十二年也。泗州狀言:有女僧二人,至普光寺,將祈禮者,睢盱顧視,如病風狂,云:「後二年,國有變亂,此寺大聖和尚,當履寶位。」循廊喧叫,聚人甚眾,不跡其來。釋徒大恐,且欲拘縻之際,則齊登峻塔,投身而下。其一不救,其一墜傷,狂痛昏迷,詰問不獲。丞相立命焚其狀,仍牒州杖殺之。至十四年,果懿皇晏駕。八月,僖宗即位,乃是普王。(出《唐史》)
lǐ tái
李邰
táng lǐ tái wèi hè zhōu cì shǐ, yǔ jì rén yè mào lián jiāng xíng. yīn zhuàn tóu zǐ xuǎn, wèi zhī yè zi. xián tōng yǐ lái, tiān xià shàng zhī, shū bù zhī yīng běn cháo nián zuò. zhèng tǐ shū yè zì, niàn shì mù zǐ, zì wǔ dé zhì tiān yòu, qià èr shí shì. chū gǎn dìng lù
唐李邰為賀州刺史,與妓人葉茂蓮江行。因撰《骰子選》,謂之葉子。咸通以來,天下尚之,殊不知應本朝年祚。正體書葉字,廿世木子,自武德至天祐,恰二十世。(出《感定錄》)
hòu táng tài zǔ
後唐太祖
hòu táng tài zǔ, zài rèn shí sān yuè ér shēng. zài dàn zhī xī, mǔ hòu shén wēi, lìng zú rén shì yào yú yàn mén. yù shén rén, jiào yǐ lǜ bù rén, bèi jiè chí máo, jī zhēng gǔ, yuè mǎ dà zào, huán suǒ jū sān zhōu ér zhǐ, guǒ rú suǒ jiào ér shēng. shì shí hóng guāng zhú shì, bái qì chōng tíng, jǐng shuǐ bào yì, jí néng yán, xǐ dào jūn lǚ. nián shí èr sān, shàn qí shè. céng yú xīn chéng běi, jiǔ lèi yú pí shā mén tiān wáng sù xiàng, qǐng yǔ jiāo tán. tiān wáng bèi jiǎ chí máo, yǐn yǐn chū yú bì jiān, suǒ jū zhàng nèi, shí yǒu huǒ jù, huò yǒu lóng xíng, rén jiē yì zhī. cháng suí huǒ zhēng páng xūn, lín zhèn chū méi rú shén, hào wèi lóng hǔ zǐ. chū běi mèng suǒ yán
後唐太祖,在姙十三月而生。載誕之夕,母后甚危,令族人市藥於雁門。遇神人,教以率部人,被介持旄,擊鉦鼓,躍馬大噪,環所居三周而止,果如所教而生。是時虹光燭室,白氣充庭,井水暴溢,及能言,喜道軍旅。年十二三,善騎射。曾於新城北,酒酹於毗沙門天王塑像,請與交談。天王被甲持矛,隱隱出於壁間,所居帳內,時有火聚,或有龍形,人皆異之。嘗隨火征龐勛,臨陣出沒如神,號為龍虎子。(出《北夢瑣言》)
hòu táng míng zōng
後唐明宗
hòu táng míng zōng huáng dì wēi shí, suí fān jiāng lǐ cún xìn xún biān, sù yú yàn mén nì lǚ. nì lǚ ǎo fāng rèn, dì zhì, bù shí jù shí. fù zhōng ér yǔ wèi mǔ yuē: tiān zǐ zhì, sù yí jù shí. shēng wén yú wài. ǎo yì zhī, jù qǐ qīn fèng páo cuàn, jìng shì yóu jǐn. dì yǐ ǎo qián jù hòu gōng, jié zhī, yuē: gōng guì bù kě yán yě. wèn qí gù, jù dào shēn zi fù yǔ shì. dì yuē: lǎo yù xùn yán, shèn wú rǔ ěr. hòu guǒ rú yán. chū běi mèng suǒ yán
後唐明宗皇帝微時,隨蕃將李存信巡邊,宿於雁門逆旅。逆旅媼方姙,帝至,不時具食。腹中兒語謂母曰:「天子至,速宜具食。」聲聞於外。媼異之,遽起親奉庖爨,敬事尤謹。帝以媼前倨後恭,詰之,曰:「公貴不可言也。」問其故,具道娠子腹語事。帝曰:「老嫗遜言,慎吾辱耳。」後果如言。(出《北夢瑣言》)
lù wáng
潞王
qīng tài zhī zài qí yáng yě, yǒu mǎ bù pàn guān hé mǒu, nián yú bā shí, hū bào zú. yún yǒu shǐ zhě jū lù, yǐn chū, míng jiān jiàn yīn jūn yuē: rǔ wú tā guò, jīn fàng rǔ hái. yǔ wú yán yú lù wáng yuē: lái nián sān yuè, dāng dì tiān xià. kě sù fǎn, dá wú zhī zhǐ. yán qì yǐn chū, shǐ zhě sòng guī. jí sū, suì yǐ qí shì mì bái wáng zhī zuǒ yòu, xián yǐ yāo wàng ér mò zhī xìn, yóu shì bù dé wén yú wáng. yuè yú, yòu bào zú rù míng, fù jiàn yīn jūn. yīn jūn nù ér zé zhī yuē: hé gù shòu wú jiào ér jìng bù néng dá yé? xú yuē: fàng rǔ qù, kě sù dǎo wú yán, réng qǐng wáng huà wú xíng jí dì cáng pú sà xiàng. hé huáng kǒng ér tuì. jiàn qí tíng yuàn láng wǔ zhī xià, bù shū zá luàn, lì xū jiāo héng. hé wèn zhī, shǐ zhě yuē: cǐ shì cháo dài jiāng biàn, shēng jiàng qù liú, jiāng lái zhī guān jué yě. jí zài huó, tuō yǐ cí sòng jiàn wáng. jí jiàn zhī, qiě yuē: mǒu yǒu mì shì shàng bái. wáng yīn píng zuǒ yòu wèn zhī, bèi shù suǒ jiàn, wáng wèi zhī xìn. hé yuē: mǒu nián yú bā shí, sǐ zài dàn xī, qǐ gǎn xū wàng yě. wáng mò qiǎn zhī. lái chūn, guǒ xià zhào gōng qí yáng, wéi hé sǒu dú xǐ, zhī qí bì yàn. zhì qī, hé sǒu zhī yán, háo fà wú chà yǐ. qīng tài jí wèi, zhuó hé sǒu wèi tiān xìng xiàn lìng. gù zhī míng shù qián dìng, rén lì qí néng è zhī hū. chū wáng shì jiàn wén lù
清泰之在岐陽也,有馬步判官何某,年逾八十,忽暴卒。雲有使者拘錄,引出,冥間見陰君曰:「汝無他過,今放汝還。與吾言於潞王曰:『來年三月,當帝天下。』可速返,達吾之旨。」言訖引出,使者送歸。及蘇,遂以其事密白王之左右,咸以妖妄而莫之信,由是不得聞於王。月余,又暴卒入冥,復見陰君。陰君怒而責之曰:「何故受吾教而竟不能達耶?」徐曰:「放汝去,可速導吾言,仍請王畫吾形及地藏菩薩像。」何惶恐而退。見其庭院廊廡之下,簿書雜亂,吏胥交橫。何問之,使者曰:「此是朝代將變,升降去留,將來之官爵也。」及再活,托以詞訟見王。及見之,且曰:「某有密事上白。」王因屏左右問之,備述所見,王未之信。何曰:「某年逾八十,死在旦夕,豈敢虛妄也。」王默遣之。來春,果下詔攻岐陽,唯何叟獨喜,知其必驗。至期,何叟之言,毫髮無差矣。清泰即位,擢何叟為天興縣令。固知冥數前定,人力其能遏之乎。(出《王氏見聞錄》)
jìn gāo zǔ
晉高祖
qīng tài zhōng, jìn gāo zǔ qián lóng yú bìng bù yě. cháng yī rì cóng róng wèi bīn zuǒ yún: jìn yīn zhòu qǐn, hū mèng ruò qǐng nián zài luò jīng shí, yǔ tiān zǐ lián biāo yú lù. guò jiù dì, tiān zǐ qǐng mǒu rù qí dì. qí xùn ràng zhě shù sì, bù dé yǐ, jí cù pèi ér rù. zhì tīng shì xià mǎ, shēng zì zuò jiē, xī xiàng ér zuò. tiān zǐ yǐ chí chē qù yǐ. qí mèng rú cǐ, qún liáo mò gǎn yǒu suǒ dá. shì nián dōng, guǒ yǒu dǐng gé zhī shì. chū yù táng xián huà
清泰中,晉高祖潛龍於並部也。常一日從容謂賓佐云:「近因晝寢,忽夢若頃年在洛京時,與天子連鑣於路。過舊第,天子請某入其第。其遜讓者數四,不得已,即促轡而入。至廳事下馬,升自阼階,西向而坐。天子已馳車去矣。」其夢如此,群僚莫敢有所答。是年冬,果有鼎革之事。(出《玉堂閒話》)
wěi shǔ zhǔ jiù
偽蜀主舅
wěi shǔ zhǔ zhī jiù, lěi shì fù shèng, yú xìng yì mén zào zhái. zhái nèi yǒu èr shí yú yuàn, jiē diāo qiáng jùn yǔ, gāo tái shēn chí, qí huā yì huì, cóng guì xiǎo shān, shān chuān zhēn wù, wú suǒ bù yǒu. qín zhōu dǒng chéng cūn yuàn, yǒu hóng mǔ dān yī zhū, suǒ zhí nián dài shēn yuǎn, shǐ rén qǔ zhī, jué tǔ fāng zhàng, shèng yǐ mù guì, zì qín zhōu zhì chéng dū, sān qiān yú lǐ, lì jiǔ zhé qī pán wàng yún jiǔ jǐng dà xiǎo màn tiān, ài xiá xuán xiǎn zhī lù, fāng zhì yān. nǎi zhí yú xīn dì, yīn qǐng shǎo zhǔ lín xìng. shǎo zhǔ tàn qí jī gòu huá lì, móu yú gōng shì, suì xì mìng bǐ, yú zhù shàng dà shū yī mèng zì, shí sú wèi mèng wèi bù kān gù yě. míng nián shǔ pò, mèng shì rù chéng dū, jù qí dì. hū dǔ yíng jiān yǒu jiàng shā lóng, pò ér shì zhī, nǎi yī mèng zì. mèng yuē: jí xiáng yě, wú wú yì cǐ jū. mèng zhī yǒu shǔ, gài xiān zhào yě. chū wáng shì jiàn wén lù
偽蜀主之舅,累世富盛,於興義門造宅。宅內有二十餘院,皆雕牆峻宇,高台深池,奇花異卉,叢桂小山,山川珍物,無所不有。秦州董城村院,有紅牡丹一株,所植年代深遠,使人取之,掘土方丈,盛以木櫃,自秦州至成都,三千餘里,歷九折、七盤、望雲、九井、大小漫天,隘狹懸險之路,方致焉。乃植於新第,因請少主臨幸。少主嘆其基構華麗,侔於宮室,遂戲命筆,於柱上大書一「孟」字,時俗謂孟為不堪故也。明年蜀破,孟氏入成都,據其第。忽睹楹間有絳紗籠,迫而視之,乃一「孟」字。孟曰:「吉祥也,吾無易此居。」孟之有蜀,蓋先兆也。(出《王氏見聞錄》)