táng xuán zōng chì jīn xiàng tiān bǎo fú shǔ dāng guī wàn lǐ qiáo táng sù zōng táng wǔ zōng táng xuān zōng yíng guāng wáng táng yì zōng táng xī zōng lǐ tái hòu táng tài zǔ hòu táng míng zōng lù wáng jìn gāo zǔ wěi shǔ zhǔ jiù
唐玄宗 叱金像 天宝符 蜀当归 万里桥 唐肃宗 唐武宗 唐宣宗 迎光王 唐懿宗 唐僖宗 李邰 后唐太祖 后唐明宗 潞王 晋高祖 伪蜀主舅
táng xuán zōng
唐玄宗
táng xuán zōng zhī zài dōng gōng, wèi tài píng gōng zhǔ suǒ jì, zhāo xī cì chá, xiān wēi bì wén yú shàng. ér gōng wéi zuǒ yòu, yì qián chí liǎng duān, yǐ fù tài píng zhī shì. shí yuán xiàn huáng hòu fāng rèn, xuán zōng jù tài píng, yù lìng fú yào chú zhī, ér wú kě yǐ yǔ zhě. zhāng shuō yǐ shì dú dé jìn jiàn tài zǐ gōng, xuán zōng cóng róng móu jí shuō, shuō yì mì zàn qí shì. tā rì, shuō yòu rù shì, yīn huái qù tāi yào sān zhǔ jì yǐ xiàn. xuán zōng dé yào xǐ, jǐn qù zuǒ yòu, dú gòu huǒ yú diàn zhōng, zhǔ wèi shú, dài ér jiǎ qǐn. xī xiàng zhī jì, yǒu shén rén zhǎng zhàng yú, mǎ jù shì, shēn bèi jīn jiǎ, cāo gē, rào yào dǐng sān zā, zhǔ jǐn fù wú yú yān. xuán zōng qǐ shì yì zhī, fù zēng gòu huǒ, yòu tóu yī jì, zhǔ yú dǐng, yīn jiù tà, shùn xī yǐ cì zhī. ér shén jiàn, fù zhǔ zhī chū. fán sān zhǔ, jiē fù zhī, nǎi zhǐ. zé míng rì shuō yòu zhì, gào zhī. shuō jiàng jiē sù bài, hè yuē:" tiān suǒ mìng yě, bù kě qù zhī." jué hòu yuán xiàn huáng hòu sī shí suān, xuán zōng yì yǐ gào shuō, shuō měi yīn jìn jiǎng, zhé xiù mù guā yǐ xiàn. gù kāi yuán zhōng, shuō ēn zé mò yǔ wèi cǐ. sù zōng zhī yú shuō zi jūn jì, ruò qīn qī kūn dì yún. chū liǔ shì shǐ
唐玄宗之在东宫,为太平公主所忌,朝夕伺察,纤微必闻于上。而宫闱左右,亦潜持两端,以附太平之势。时元献皇后方姙,玄宗惧太平,欲令服药除之,而无可以语者。张说以侍读得进见太子宫,玄宗从容谋及说,说亦密赞其事。他日,说又入侍,因怀去胎药三煮剂以献。玄宗得药喜,尽去左右,独构火于殿中,煮未熟,怠而假寝。肸蚃之际,有神人长丈余,马具饰,身被金甲,操戈,绕药鼎三匝,煮尽覆无余焉。玄宗起视异之,复增构火,又投一剂,煮于鼎,因就榻,瞬息以伺之。而神见,复煮知初。凡三煮,皆覆之,乃止。则明日说又至,告之。说降阶肃拜,贺曰:“天所命也,不可去之。”厥后元献皇后思食酸,玄宗亦以告说,说每因进讲,辄袖木瓜以献。故开元中,说恩泽莫与为此。肃宗之于说子均、垍,若亲戚昆弟云。(出《柳氏史》)
chì jīn xiàng
叱金像
chū táng yǒu shén xiàng, yòng jīn ér zhì, chuán yún: zhōu suí jiān yǒu shù shì róng fàn ér chéng zhī. tiān hòu cháo, yīn mìng zhì yú gōng zhōng, jiōng qí diàn yǔ shén yán. xuán zōng cháng xìng qí diàn, qǐ ér guān yān. shí sù zōng zài zhōng gōng, dài zōng shàng zhì, jù shì shàng. shàng wèn nèi chén lì shì yuē:" cǐ shén xiàng hé suǒ yì, yì yǒu shuō hū?" lì shì yuē:" cǐ qián dài suǒ zhì, kě yǐ zhàn wáng zhě zài wèi zhī jǐ hé nián ěr. qí fǎ dāng lì shēng ér chì zhī, gǒu nián shén yǒng, zé qí xiàng yáo zhèn yì jiǔ. bù rán, yī hàn ér zhǐ." shàng jí yán chì zhī, qí xiàng ruò yǒu jù, yáo zhèn yí shí, pū yú dì. shàng xǐ xiào yuē:" chéng rú shuō, wǒ wèi tiān zǐ jǐ hé shí?" lì shì yīn zài bài hè. shàng jí mìng tài zǐ chì zhī, qí xiàng wēi zhèn. yòu mìng huáng sūn chì zhī, yì dòng yáo jiǔ zhī. shàng yuē:" wú sūn shì wǒ." qí hòu xuán dì zài wèi wǔ shí zài, sù zōng zài wèi fán liù nián, dài zōng zài wèi shí jiǔ nián, jǐn qì qí zhàn yě. chū xuān shì zhì
初唐有神像,用金而制,传云:周隋间有术士熔范而成之。天后朝,因命置于宫中,扃其殿宇甚严。玄宗尝幸其殿,启而观焉。时肃宗在中宫,代宗尚稚,俱侍上。上问内臣力士曰:“此神像何所异,亦有说乎?”力士曰:“此前代所制,可以占王者在位之几何年耳。其法当厉声而叱之,苟年甚永,则其像摇震亦久。不然,一撼而止。”上即严叱之,其像若有惧,摇震移时,仆于地。上喜笑曰:“诚如说,我为天子几何时?”力士因再拜贺。上即命太子叱之,其像微震。又命皇孙叱之,亦动摇久之。上曰:“吾孙似我。”其后玄帝在位五十载,肃宗在位凡六年,代宗在位十九年,尽契其占也。(出《宣室志》)
tiān bǎo fú
天宝符
táng kāi yuán mò, yú hóng nóng gǔ hán gǔ guān dé bǎo fú, bái shí chì wén, zhèng chéng lái zì. shí zhě jiě zhī yún:" lái zhě sì shí bā, suǒ yǐ shì shèng rén yù lì zhī shù yě." jí dì xìng shǔ zhī lái suì, zhèng sì shí bā nián. dé bǎo zhī shí, tiān xià gē zhī yuē:" dé bǎo yé, hóng nóng yé hóng nóng yé, dé bǎo yé." dé bǎo zhī nián, suì gǎi yuán wèi tiān bǎo. chū kāi tiān chuán xìn jì
唐开元末,于弘农古函谷关得宝符,白石赤文,正成来字。识者解之云:“来者四十八,所以示圣人御历之数也。”及帝幸蜀之来岁,正四十八年。得宝之时,天下歌之曰:“得宝耶,弘农耶;弘农耶,得宝耶。”得宝之年,遂改元为天宝。(出《开天传信记》)
shǔ dāng guī
蜀当归
sēng yī xíng jiāng zú, yí wù yī fēng, lìng dì zǐ jìn yú dì. dì fā shì zhī, nǎi shǔ dāng guī yě. dì chū bù yù, jí xìng shǔ huí, nǎi zhī wēi zhǐ, shēn tàn yì zhī. chū kāi tiān chuán xìn jì
僧一行将卒,遗物一封,令弟子进于帝。帝发视之,乃蜀当归也。帝初不喻,及幸蜀回,乃知微旨,深叹异之。(出《开天传信记》)
wàn lǐ qiáo
万里桥
xuán zōng xìng dōng dōu, ǒu rán qiū jì, yǔ yī xíng shī gòng dēng tiān gōng sì gé. lín tiào jiǔ zhī, shàng xiá gù qī rán, fā tàn shù sì, wèi yī xíng yuē:" wú jiǎ zǐ dé zhōng wú huàn hū?" yī xíng jìn yuē:" bì xià xíng xìng wàn lǐ, shèng zuò wú jiāng." xī shòu chū zhì chéng dū, qián wàng dà qiáo, shàng jǔ biān wèn zuǒ yòu:" shì qiáo hé míng?" jié dù cuī yuán yuè mǎ qián jìn yuē:" wàn lǐ qiáo." shàng yīn zhuī tàn yuē:" yī xíng zhī yán, jīn guǒ fú zhī, wú wú yōu yǐ." chū sōng chuāng lù
玄宗幸东都,偶然秋霁,与一行师共登天宫寺阁。临眺久之,上遐顾凄然,发叹数四,谓一行曰:“吾甲子得终无患乎?”一行进曰:“陛下行幸万里,圣祚无疆。”西狩初至成都,前望大桥,上举鞭问左右:“是桥何名?”节度崔圆跃马前进曰:“万里桥。”上因追叹曰:“一行之言,今果符之,吾无忧矣。”(出《松窗录》)
táng sù zōng
唐肃宗
sù zōng zài dōng dōu, wèi lǐ lín fǔ suǒ gòu, shì jǐ wēi zhě shù yǐ, wú hé, bìn fà bān bái. cháng zǎo cháo, shàng jiàn zhī qiǎo rán yuē:" rǔ jí guī yuàn, wú dāng xìng rǔ." jí shàng zhì, gù jiàn gōng zhōng tíng yǔ bù sǎ sào, yuè qì píng wéi, chén āi jī qí jiān, zuǒ yòu shǐ lìng, wú yǒu nǚ jì. shàng wèi dòng róng, gù wèi lì shì yuē:" tài zǐ jū rú cǐ, jiāng jūn hé shǐ wǒ wén hū? shàng zài jìn zhōng, cháng hū lì shì wèi jiāng jūn. yuán zhù" cháng hū" zuò" bù zhī"," wèi" shàng yǒu" hū" zì, jù míng chāo běn gǎi. lì shì zòu yuē:" chén cháng yù shàng yán, tài zǐ bù xǔ. yún:' wú yǐ dòng shàng niàn.'" shàng jí zhào lì shì, xià jīng zhào yǐn, jí xuǎn rén jiā zǐ nǚ qí cháng jié bái zhě wǔ rén, jiāng yǐ cì tài zǐ. lì shì qū qù, fù huán zòu yuē:" chén tā rì cháng xuān zhǐ jīng zhào, yuè zhì zǐ nǚ. rén jiān xiāo xiāo, ér cháo tíng hǎo yán shì zhě, dé yǐ wéi kǒu shí. chén yǐ wéi yè tíng lìng, gù yì guān yǐ shì mò rù qí jiā zhě, yí kě bèi xuǎn." shàng dà yuè, shǐ lì shì zhào yè tíng lìng, àn jí yuè shì, dé sān rén, nǎi yǐ cì tài zǐ, ér zhāng jìng wú huáng hòu zài xuǎn zhòng. qǐng zhī, hòu shì qǐn, yàn bù wù, yín hū ruò yǒu tòng, qì bù shǔ zhě. sù zōng hū zhī bù jiě, qiè zì jì yuē:" shàng cì wǒ, zú wú zhuàng bù wù, shàng ān zhī fēi wú hù shì bù jǐn yé?" jù bǐng zhú shì zhī, liáng jiǔ nǎi wù. sù zōng wèn zhī, hòu shǒu yǎn qí zuǒ xié yuē:" qiè xiàng mèng zhōng, yǒu shén rén zhǎng zhàng yú, jiè jīn jiǎ ér cāo jiàn, gù wèi qiè yuē:' dì mìng wú yǔ rǔ wèi zi.' zì zuǒ xié jiàn jué ér rù, tòng dài bù kě rěn," rěn" yuán zuò" tòng", jù míng chāo běn gǎi. jí jīn shàng wèi zhī yǐ yě." sù zōng jiǎn zhī yú zhú xià, zé ruò yǒu yán ér chì zhě cún yān, jù yǐ zhuàng wén, suì shēng dài zōng, dài zōng zhī zài shēng sān rì yě, shàng xìng dōng gōng, cì zhī jīn pén, mìng yǐ yù. wú huáng hòu nián ruò, huáng sūn lóng tǐ wèi shū, fù yù huáng huò, nǎi yǐ gōng zhōng zhū wáng zǐ, tóng rì dàn ér tǐ mào fēng shuò zhě yǐ jìn. shàng shì zhī bù lè, yuē:" cǐ ér fēi wú ér yě." fù yù kòu tóu jù fú. shàng nì yuē:" fēi ěr suǒ zhī, qǔ wú ér lái!" yú shì yǐ tài zǐ jìn jiàn. shàng dà xǐ, zhì zhū zhǎng nèi, xiàng rì shì zhī, xiào yuē:" cǐ ér fú lù yuǎn guò shèn fù." shàng hái gōng, jǐn liú nèi lè, wèi lì shì yuē:" bǐ yī diàn yǒu sān tiān zǐ, lè hū zāi! kě yǔ tài zǐ yǐn hū." chū liǔ shì shǐ
肃宗在东都,为李林甫所构,势几危者数矣,无何,鬓发斑白。常早朝,上见之愀然曰:“汝疾归院,吾当幸汝。”及上至,顾见宫中庭宇不洒埽,乐器屏帏,尘埃积其间,左右使令,无有女妓。上为动容,顾谓力士曰:“太子居如此,将军盍使我闻乎?(上在禁中,尝呼力士为将军。原注“尝呼”作“不知”,“为”上有“呼”字,据明抄本改。)力士奏曰:“臣尝欲上言,太子不许。云:‘无以动上念。’”上即诏力士,下京兆尹,亟选人家子女颀长洁白者五人,将以赐太子。力士趋去,复还奏曰:“臣他日尝宣旨京兆,阅致子女。人间嚣嚣,而朝廷好言事者,得以为口实。臣以为掖庭令,故衣冠以事没入其家者,宜可备选。”上大悦,使力士诏掖庭令,按籍阅视,得三人,乃以赐太子,而章敬吴皇后在选中。顷之,后侍寝,厌不寤,吟呼若有痛,气不属者。肃宗呼之不解,窃自计曰:“上赐我,卒无状不寤,上安知非吾护视不谨耶?”遽秉烛视之,良久乃寤。肃宗问之,后手掩其左胁曰:“妾向梦中,有神人长丈余,介金甲而操剑,顾谓妾曰:‘帝命吾与汝为子。’自左胁剑决而入,痛殆不可忍,(“忍”原作“痛”,据明抄本改。)及今尚未之已也。”肃宗检之于烛下,则若有綖而赤者存焉,遽以状闻,遂生代宗,代宗之载生三日也,上幸东宫,赐之金盆,命以浴。吴皇后年弱,皇孙龙体未舒,负妪惶惑,乃以宫中诸王子,同日诞而体貌丰硕者以进。上视之不乐,曰:“此儿非吾儿也。”负妪叩头具服。上睨曰:“非尔所知,取吾儿来!”于是以太子进见。上大喜,置诸掌内,向日视之,笑曰:“此儿福禄远过甚父。”上还宫,尽留内乐,谓力士曰:“比一殿有三天子,乐乎哉!可与太子饮乎。”(出《柳氏史》)
táng wǔ zōng
唐武宗
táng huì chāng mò nián, wǔ zōng hū gǎi yù míng wéi huǒ xià huǒ. jí xuān zōng yǐ guāng wáng lóng fēi, yú gǔ wén, guāng zì shí cóng guāng yān. yī, xiān zhào zhī míng ruò shì yé. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐会昌末年,武宗忽改御名为火下火。及宣宗以光王龙飞,于古文,光字实从烡焉。噫,先兆之明若是耶。(出《真陵十七史》)
táng xuān zōng
唐宣宗
táng xuān zōng zài fān shí, cháng cóng jià huí, ér wù zhuì mǎ, rén bù zhī jué. bǐ èr gēng, fāng néng xìng. shí tiān dà xuě, sì gù qiāo wú rén shēng. shàng hán shén, huì xún jǐng zhě zhì, dà jīng. shàng yuē:" wǒ guāng wáng yě, bù wù zhì cǐ, fāng kùn qiě kě, ruò wéi wǒ qiú shuǐ." jǐng zhě jí yú páng jìn dé shuǐ yǐ jìn, suì wěi ér qù. shàng liáng jiǔ qǐ, jǔ ōu jiāng yǐn, gù ōu zhōng shuǐ, jǐn wèi fāng láo yǐ. shàng xǐ, dú zì fù, jǔ yī ōu, yǐ ér tǐ wēi nuǎn yǒu lì, bù guī fān dǐ, hòu suì jí dì wèi. chū zhēn líng shí qī shǐ
唐宣宗在藩时,常从驾回,而误坠马,人不之觉。比二更,方能兴。时天大雪,四顾悄无人声。上寒甚,会巡警者至,大惊。上曰:“我光王也,不悟至此,方困且渴,若为我求水。”警者即于旁近得水以进,遂委而去。上良久起,举瓯将饮,顾瓯中水,尽为芳醪矣。上喜,独自负,举一瓯,已而体微暖有力,步归藩邸,后遂即帝位。(出《真陵十七史》)
yíng guāng wáng
迎光王
tài zǐ bīn kè lú zhēn, yǒu yóu zǐ, céng wèi shā mén. huì chāng zhōng, shā tài guī sú, yīn bǔ wèi guāng wáng fǔ cān jūn. yī rì, mèng qián shī zhì qí jiā ér wèn xùn yān, lú zé gào bēi" bēi" yuán zuò" bì", jù míng chāo běn gǎi. guān xiè xiè rán, fēi qí yuàn yě, cháng sī luò fà, zài pī zī hè. shī yuē:" rǔ chéng yǒu shì zhì, xiàng jiào xīng fù, fēi wǎn yě." yǔ wèi jìng, é sì miàn jiàn rì yuè jīng pèi, qiān shèng wàn qí, xuān yán yíng guāng wáng jí huáng dì wèi. wèi jǐ, wǔ dì bēng, guāng wáng guǒ jí huáng dì wèi. zhì shì jìng fú qí shì yān. chū xuān shì zhì
太子宾客卢真,有犹子,曾为沙门。会昌中,沙汰归俗,荫补为光王府参军。一日,梦前师至其家而问讯焉,卢则告卑(“卑”原作“毕”,据明抄本改。)官屑屑然,非其愿也,常思落发,再披缁褐。师曰:“汝诚有是志,像教兴复,非晚也。”语未竟,俄四面见日月旌旆,千乘万骑,喧言迎光王即皇帝位。未几,武帝崩,光王果即皇帝位。至是竟符其事焉。(出《宣室志》)
táng yì zōng
唐懿宗
táng yì zōng qì dù shěn hòu, xíng mào guī wěi. zài fān dǐ shí, jí zhěn fāng shén, ér guō shū fēi jiàn huáng lóng chū yú wò nèi. shàng jí shāo tuì, fēi jù yǐ zhuàng gào, shàng yuē:" wú xiè shì yán, guì bù xiāng wàng." gèng cháng dà xuě yíng chǐ, ér shàng qǐn shì zhé wú fēn cùn, zhū wáng jiàn zhě wú bù yì zhī. dà zhōng mò, jīng chéng xiǎo ér, dié bù zhàn shuǐ. xiàng rì zhāng zhī, wèi liè yūn. jí shàng zì yùn wáng jí wèi, liè yūn zhī yán yīng yǐ. xuān zōng zhì tài biān chuí qū, zhuàn qí cí yún:" hǎi yuè yàn xián tōng", shàng chuí gǒng ér hào xián tōng. shàng rén xiào zhī dào, chū yú tiān xìng. zhèng tài hòu yàn dài, ér shū sù bēi huǐ, tóng shì rén zhī lǐ. gōng qīng fèng wèi zhě, wú bù dòng róng. chū dù yáng zá biān
唐懿宗器度沈厚,形貌瑰伟。在藩邸时,疾疹方甚,而郭淑妃见黄龙出于卧内。上疾稍退,妃具以状告,上曰:“无泄是言,贵不相忘。”更尝大雪盈尺,而上寝室辄无分寸,诸王见者无不异之。大中末,京城小儿,叠布蘸水。向日张之,谓捩晕。及上自郓王即位,捩晕之言应矣。宣宗制《泰边陲曲》,撰其词云:“海岳晏咸通”,上垂拱而号咸通。上仁孝之道,出于天性。郑太后厌代,而蔬素悲毁,同士人之礼。公卿奉慰者,无不动容。(出《杜阳杂编》)
táng xī zōng
唐僖宗
táng chéng xiàng lǒng xī gōng lǐ wèi jiàn dà pèi yú guǎng líng rì, shí xián tōng shí èr nián yě. sì zhōu zhuàng yán: yǒu nǚ sēng èr rén, zhì pǔ guāng sì, jiāng qí lǐ zhě, suī xū gù shì, rú bìng fēng kuáng, yún:" hòu èr nián, guó yǒu biàn luàn, cǐ sì dà shèng hé shàng, dāng lǚ bǎo wèi." xún láng xuān jiào, jù rén shén zhòng, bù jī qí lái. shì tú dà kǒng, qiě yù jū mí zhī jì, zé qí dēng jùn tǎ, tóu shēn ér xià. qí yī bù jiù, qí yī zhuì shāng, kuáng tòng hūn mí, jié wèn bù huò. chéng xiàng lì mìng fén qí zhuàng, réng dié zhōu zhàng shā zhī. zhì shí sì nián, guǒ yì huáng yàn jià. bā yuè, xī zōng jí wèi, nǎi shì pǔ wáng. chū táng shǐ
唐丞相陇西公李蔚建大旆于广陵日,时咸通十二年也。泗州状言:有女僧二人,至普光寺,将祈礼者,睢盱顾视,如病风狂,云:“后二年,国有变乱,此寺大圣和尚,当履宝位。”循廊喧叫,聚人甚众,不迹其来。释徒大恐,且欲拘縻之际,则齐登峻塔,投身而下。其一不救,其一坠伤,狂痛昏迷,诘问不获。丞相立命焚其状,仍牒州杖杀之。至十四年,果懿皇晏驾。八月,僖宗即位,乃是普王。(出《唐史》)
lǐ tái
李邰
táng lǐ tái wèi hè zhōu cì shǐ, yǔ jì rén yè mào lián jiāng xíng. yīn zhuàn tóu zǐ xuǎn, wèi zhī yè zi. xián tōng yǐ lái, tiān xià shàng zhī, shū bù zhī yīng běn cháo nián zuò. zhèng tǐ shū yè zì, niàn shì mù zǐ, zì wǔ dé zhì tiān yòu, qià èr shí shì. chū gǎn dìng lù
唐李邰为贺州刺史,与妓人叶茂莲江行。因撰《骰子选》,谓之叶子。咸通以来,天下尚之,殊不知应本朝年祚。正体书叶字,廿世木子,自武德至天祐,恰二十世。(出《感定录》)
hòu táng tài zǔ
后唐太祖
hòu táng tài zǔ, zài rèn shí sān yuè ér shēng. zài dàn zhī xī, mǔ hòu shén wēi, lìng zú rén shì yào yú yàn mén. yù shén rén, jiào yǐ lǜ bù rén, bèi jiè chí máo, jī zhēng gǔ, yuè mǎ dà zào, huán suǒ jū sān zhōu ér zhǐ, guǒ rú suǒ jiào ér shēng. shì shí hóng guāng zhú shì, bái qì chōng tíng, jǐng shuǐ bào yì, jí néng yán, xǐ dào jūn lǚ. nián shí èr sān, shàn qí shè. céng yú xīn chéng běi, jiǔ lèi yú pí shā mén tiān wáng sù xiàng, qǐng yǔ jiāo tán. tiān wáng bèi jiǎ chí máo, yǐn yǐn chū yú bì jiān, suǒ jū zhàng nèi, shí yǒu huǒ jù, huò yǒu lóng xíng, rén jiē yì zhī. cháng suí huǒ zhēng páng xūn, lín zhèn chū mò rú shén, hào wèi lóng hǔ zǐ. chū běi mèng suǒ yán
后唐太祖,在姙十三月而生。载诞之夕,母后甚危,令族人市药于雁门。遇神人,教以率部人,被介持旄,击钲鼓,跃马大噪,环所居三周而止,果如所教而生。是时虹光烛室,白气充庭,井水暴溢,及能言,喜道军旅。年十二三,善骑射。曾于新城北,酒酹于毗沙门天王塑像,请与交谈。天王被甲持矛,隐隐出于壁间,所居帐内,时有火聚,或有龙形,人皆异之。尝随火征庞勋,临阵出没如神,号为龙虎子。(出《北梦琐言》)
hòu táng míng zōng
后唐明宗
hòu táng míng zōng huáng dì wēi shí, suí fān jiāng lǐ cún xìn xún biān, sù yú yàn mén nì lǚ. nì lǚ ǎo fāng rèn, dì zhì, bù shí jù shí. fù zhōng ér yǔ wèi mǔ yuē:" tiān zǐ zhì, sù yí jù shí." shēng wén yú wài. ǎo yì zhī, jù qǐ qīn fèng páo cuàn, jìng shì yóu jǐn. dì yǐ ǎo qián jù hòu gōng, jí zhī, yuē:" gōng guì bù kě yán yě." wèn qí gù, jù dào shēn zi fù yǔ shì. dì yuē:" lǎo yù xùn yán, shèn wú rǔ ěr." hòu guǒ rú yán. chū běi mèng suǒ yán
后唐明宗皇帝微时,随蕃将李存信巡边,宿于雁门逆旅。逆旅媪方姙,帝至,不时具食。腹中儿语谓母曰:“天子至,速宜具食。”声闻于外。媪异之,遽起亲奉庖爨,敬事尤谨。帝以媪前倨后恭,诘之,曰:“公贵不可言也。”问其故,具道娠子腹语事。帝曰:“老妪逊言,慎吾辱耳。”后果如言。(出《北梦琐言》)
lù wáng
潞王
qīng tài zhī zài qí yáng yě, yǒu mǎ bù pàn guān hé mǒu, nián yú bā shí, hū bào zú. yún yǒu shǐ zhě jū lù, yǐn chū, míng jiān jiàn yīn jūn yuē:" rǔ wú tā guò, jīn fàng rǔ hái. yǔ wú yán yú lù wáng yuē:' lái nián sān yuè, dāng dì tiān xià.' kě sù fǎn, dá wú zhī zhǐ." yán qì yǐn chū, shǐ zhě sòng guī. jí sū, suì yǐ qí shì mì bái wáng zhī zuǒ yòu, xián yǐ yāo wàng ér mò zhī xìn, yóu shì bù dé wén yú wáng. yuè yú, yòu bào zú rù míng, fù jiàn yīn jūn. yīn jūn nù ér zé zhī yuē:" hé gù shòu wú jiào ér jìng bù néng dá yé?" xú yuē:" fàng rǔ qù, kě sù dǎo wú yán, réng qǐng wáng huà wú xíng jí dì cáng pú sà xiàng." hé huáng kǒng ér tuì. jiàn qí tíng yuàn láng wǔ zhī xià, bù shū zá luàn, lì xū jiāo héng. hé wèn zhī, shǐ zhě yuē:" cǐ shì cháo dài jiāng biàn, shēng jiàng qù liú, jiāng lái zhī guān jué yě." jí zài huó, tuō yǐ cí sòng jiàn wáng. jí jiàn zhī, qiě yuē:" mǒu yǒu mì shì shàng bái." wáng yīn píng zuǒ yòu wèn zhī, bèi shù suǒ jiàn, wáng wèi zhī xìn. hé yuē:" mǒu nián yú bā shí, sǐ zài dàn xī, qǐ gǎn xū wàng yě." wáng mò qiǎn zhī. lái chūn, guǒ xià zhào gōng qí yáng, wéi hé sǒu dú xǐ, zhī qí bì yàn. zhì qī, hé sǒu zhī yán, háo fà wú chà yǐ. qīng tài jí wèi, zhuó hé sǒu wèi tiān xīng xiàn lìng. gù zhī míng shù qián dìng, rén lì qí néng è zhī hū. chū wáng shì jiàn wén lù
清泰之在岐阳也,有马步判官何某,年逾八十,忽暴卒。云有使者拘录,引出,冥间见阴君曰:“汝无他过,今放汝还。与吾言于潞王曰:‘来年三月,当帝天下。’可速返,达吾之旨。”言讫引出,使者送归。及苏,遂以其事密白王之左右,咸以妖妄而莫之信,由是不得闻于王。月余,又暴卒入冥,复见阴君。阴君怒而责之曰:“何故受吾教而竟不能达耶?”徐曰:“放汝去,可速导吾言,仍请王画吾形及地藏菩萨像。”何惶恐而退。见其庭院廊庑之下,簿书杂乱,吏胥交横。何问之,使者曰:“此是朝代将变,升降去留,将来之官爵也。”及再活,托以词讼见王。及见之,且曰:“某有密事上白。”王因屏左右问之,备述所见,王未之信。何曰:“某年逾八十,死在旦夕,岂敢虚妄也。”王默遣之。来春,果下诏攻岐阳,唯何叟独喜,知其必验。至期,何叟之言,毫发无差矣。清泰即位,擢何叟为天兴县令。固知冥数前定,人力其能遏之乎。(出《王氏见闻录》)
jìn gāo zǔ
晋高祖
qīng tài zhōng, jìn gāo zǔ qián lóng yú bìng bù yě. cháng yī rì cóng róng wèi bīn zuǒ yún:" jìn yīn zhòu qǐn, hū mèng ruò qǐng nián zài luò jīng shí, yǔ tiān zǐ lián biāo yú lù. guò jiù dì, tiān zǐ qǐng mǒu rù qí dì. qí xùn ràng zhě shù sì, bù dé yǐ, jí cù pèi ér rù. zhì tīng shì xià mǎ, shēng zì zuò jiē, xī xiàng ér zuò. tiān zǐ yǐ chí chē qù yǐ." qí mèng rú cǐ, qún liáo mò gǎn yǒu suǒ dá. shì nián dōng, guǒ yǒu dǐng gé zhī shì. chū yù táng xián huà
清泰中,晋高祖潜龙于并部也。常一日从容谓宾佐云:“近因昼寝,忽梦若顷年在洛京时,与天子连镳于路。过旧第,天子请某入其第。其逊让者数四,不得已,即促辔而入。至厅事下马,升自阼阶,西向而坐。天子已驰车去矣。”其梦如此,群僚莫敢有所答。是年冬,果有鼎革之事。(出《玉堂闲话》)
wěi shǔ zhǔ jiù
伪蜀主舅
wěi shǔ zhǔ zhī jiù, lěi shì fù shèng, yú xīng yì mén zào zhái. zhái nèi yǒu èr shí yú yuàn, jiē diāo qiáng jùn yǔ, gāo tái shēn chí, qí huā yì huì, cóng guì xiǎo shān, shān chuān zhēn wù, wú suǒ bù yǒu. qín zhōu dǒng chéng cūn yuàn, yǒu hóng mǔ dān yī zhū, suǒ zhí nián dài shēn yuǎn, shǐ rén qǔ zhī, jué tǔ fāng zhàng, shèng yǐ mù guì, zì qín zhōu zhì chéng dū, sān qiān yú lǐ, lì jiǔ zhé qī pán wàng yún jiǔ jǐng dà xiǎo màn tiān, ài xiá xuán xiǎn zhī lù, fāng zhì yān. nǎi zhí yú xīn dì, yīn qǐng shǎo zhǔ lín xìng. shǎo zhǔ tàn qí jī gòu huá lì, móu yú gōng shì, suì xì mìng bǐ, yú zhù shàng dà shū yī" mèng" zì, shí sú wèi mèng wèi bù kān gù yě. míng nián shǔ pò, mèng shì rù chéng dū, jù qí dì. hū dǔ yíng jiān yǒu jiàng shā lóng, pò ér shì zhī, nǎi yī" mèng" zì. mèng yuē:" jí xiáng yě, wú wú yì cǐ jū." mèng zhī yǒu shǔ, gài xiān zhào yě. chū wáng shì jiàn wén lù
伪蜀主之舅,累世富盛,于兴义门造宅。宅内有二十余院,皆雕墙峻宇,高台深池,奇花异卉,丛桂小山,山川珍物,无所不有。秦州董城村院,有红牡丹一株,所植年代深远,使人取之,掘土方丈,盛以木柜,自秦州至成都,三千余里,历九折、七盘、望云、九井、大小漫天,隘狭悬险之路,方致焉。乃植于新第,因请少主临幸。少主叹其基构华丽,侔于宫室,遂戏命笔,于柱上大书一“孟”字,时俗谓孟为不堪故也。明年蜀破,孟氏入成都,据其第。忽睹楹间有绛纱笼,迫而视之,乃一“孟”字。孟曰:“吉祥也,吾无易此居。”孟之有蜀,盖先兆也。(出《王氏见闻录》)