dì yáo zhōu wǔ wáng yuè wáng lín táo zhǎng rén hàn gāo zǔ lù jiǎ hàn yuán hòu hòu hàn zhāng dì wú dà dì wèi míng dì jìn sī mǎ shì bái yàn jìn wǔ dì jìn huì dì jìn yuán dì shǔ lǐ xióng sòng gāo zǔ sòng xiào wǔ dì sòng míng dì qí tài zǔ běi qí shén wǔ hòu zhōu tài zǔ chén gāo zǔ suí wén dì suí yáng dì táng gāo zǔ táng tài zōng táng qí wáng yuán jí táng zhōng zōng táng xiāng wáng lù zhōu bié jià jīn wō niú
帝堯 周武王 越王 臨洮長人 漢高祖 陸賈 漢元後 後漢章帝 吳大帝 魏明帝 晉司馬氏 白燕 晉武帝 晉惠帝 晉元帝 蜀李雄 宋高祖 宋孝武帝 宋明帝 齊太祖 北齊神武 後周太祖 陳高祖 隋文帝 隋煬帝 唐高祖 唐太宗 唐齊王元吉 唐中宗 唐相王 潞州別駕 金蝸牛
dì yáo
帝堯
qín shǐ huáng shí, wǎn qú guó zhī mín, chéng luó zhōu ér zhì, yún: chén guó qù xuān yuán zhī qiū shí wàn lǐ, chén guó xiān shèng, jiàn jì zhōu yǒu hēi fēng, yīng chū shèng rén, guǒ qìng dōu shēng yáo. chū wáng zǐ nián shí yí jì
秦始皇時,宛渠國之民,乘螺舟而至,云:「臣國去軒轅之丘十萬里,臣國先聖,見冀州有黑風,應出聖人,果慶都生堯。」(出王子年《拾遺記》)
zhōu wǔ wáng
周武王
zhòu zhī hūn luàn, yù shā zhū hóu, shǐ fēi lián è lái zhū lù xián liáng, qǔ qí bǎo qì, mái yú qióng tái zhī xià. shǐ fēi lián děng yú suǒ jìn zhī guó, hóu fú zhī nèi, shǐ fēng suì xiāng xù. zhòu dēng tái yǐ wàng huǒ zhī suǒ zài, nǎi yǔ shī wǎng fá qí guó, shā qí jūn, qiú qí mín, shōu qí nǚ lè, sì qí yín nüè. shén rén fèn yuàn, shí yǒu zhū niǎo xián huǒ, rú xīng zhī zhào yào, yǐ luàn fēng suì zhī guāng, zhòu mù dé jiāng miè, shuǐ zuò fāng shèng. wén jiē dà zhuàn, jì yīn zhī shì lì yǐ jǐn, ér jī zhī shèng dé fāng lóng, shì yǐ sān fēn tiān xià, ér èr fēn guī zhōu. nǎi yuán yuán zhī lèi, jiē yīn wáng zhī wǎn, hèn zhōu lái zhī chí. chū shí yí lù
紂之昏亂,欲殺諸侯,使飛廉、惡來誅戮賢良,取其寶器,埋於瓊台之下。使飛廉等於所近之國,侯服之內,使烽燧相續。紂登台以望火之所在,乃與師往伐其國,殺其君,囚其民,收其女樂,肆其淫虐。神人憤怨,時有朱鳥銜火,如星之照耀,以亂烽燧之光,紂木德將滅,水祚方盛。」文皆大篆,記殷之世歷已盡,而姬之聖德方隆,是以三分天下,而二分歸周。乃元元之類,嗟殷亡之晚,恨周來之遲。(出《拾遺錄》)
yuè wáng
越王
yuè wáng rù wú guó, yǒu dān niǎo jiā wáng fēi, gù jù jiàn zhī bà yě. qǐ wàng niǎo tái, yán dān niǎo zhī ruì yě. chū wáng zǐ nián shí yí jì
越王入吳國,有丹鳥夾王飛,故句踐之霸也。起望鳥台,言丹鳥之瑞也。(出王子年《拾遺記》)
lín táo zhǎng rén
臨洮長人
qín shǐ huáng shí, zhǎng rén shí èr jiàn yú lín táo, jiē yí fú. yú shì zhù tóng wèi shí èr méi, yǐ xiě zhī. gài hàn shí èr dì zhī ruì yě. chū xiǎo shuō
秦始皇時,長人十二見於臨洮,皆夷服。於是鑄銅為十二枚,以寫之。蓋漢十二帝之瑞也。(出《小說》)
hàn gāo zǔ
漢高祖
xíng yáng nán yuán shàng yǒu è jǐng, fù lǎo yún: hàn gāo zǔ céng bì xiàng yǔ yú cǐ jǐng, wèi shuāng jiū suǒ jiù. gù sú yǔ yún: hàn zǔ bì shí nán, yǐn shēn è jǐng jiān, shuāng jiū jí qí shàng, shuí zhī xià yǒu rén. hàn cháo měi zhēng dàn, zhé fàng shuāng jiū, qǐ yú cǐ. chū xiǎo shuō
滎陽南原上有厄井,父老云:「漢高祖曾避項羽於此井,為雙鳩所救。」故俗語云:漢祖避時難,隱身厄井間,雙鳩集其上,誰知下有人。漢朝每正旦,輒放雙鳩,起於此。(出《小說》)
lù jiǎ
陸賈
fán jiāng jūn kuài wèn yú lù jiǎ yuē: zì gǔ rén jūn, jiē yún shòu mìng yú tiān, yún yǒu ruì yīng, qǐ yǒu shì hū? lù jiǎ yīng zhī yuē: yǒu. fū mù rún dé jiǔ shí, dēng huǒ huā dé qián cái, wǔ què zào ér xíng rén zhì, zhī zhū jí ér bǎi shì xǐ, xiǎo jì yǒu zhēng, dà yì yí rán. gù yuē: mù rún zé zhòu zhī, dēng huǒ huā zé bài zhī, wǔ què zào zé wèi zhī, zhī zhū jí zé fàng zhī. kuàng tiān xià zhī dà bǎo, rén jūn zhòng wèi, fēi tiān mìng hé yǐ dé zhī zāi! ruì bǎo xìn yě, tiān yǐ bǎo wèi xìn, yīng rén zhī dé, gù yuē ruì yīng. tiān mìng wú xìn, bù kě yǐ lì qǔ yě. chū xiǎo shuō
樊將軍噲問於陸賈曰:「自古人君,皆雲受命於天,雲有瑞應,豈有是乎?」陸賈應之曰:「有。夫目瞤得酒食,燈火花得錢財,午鵲噪而行人至,蜘蛛集而百事喜,小既有徵,大亦宜然。故曰:「目瞤則咒之,燈火花則拜之,午鵲噪則餵之,蜘蛛集則放之。況天下之大寶,人君重位,非天命何以得之哉!瑞寶信也,天以寶為信,應人之德,故曰瑞應。天命無信,不可以力取也。」(出《小說》)
hàn yuán hòu
漢元後
yuán hòu zài jiā, cháng yǒu bái yàn xián shí, dà rú zhǐ, duò hòu jī kuāng zhōng. hòu qǔ zhī, shí zì pōu qí èr. qí zhōng yǒu wén yuē: mǔ tiān hòu dì. nǎi hé zhī, suì fù hái hé, nǎi bǎo lù yān. nǎi wèi huáng hòu, cháng zhì zhī xǐ sì zhōng, wèi wèi tiān xǐ yě. chū xī jīng zá jì
元後在家,嘗有白燕銜石,大如指,墮後績筐中。後取之,石自剖其二。其中有文曰:「母天后地。」乃合之,遂復還合,乃寶錄焉。乃為皇后,常置之璽笥中,謂為天璽也。(出《西京雜記》)
hòu hàn zhāng dì
後漢章帝
hòu hàn zhāng dì yǒng níng wǔ nián, tiáo zhī guó xiàn yì niǎo, míng zhī què. qí gāo qī chǐ, jiě rén yán yǔ, guó tài píng zé qún xiáng míng yān. chū wáng zǐ nián shí yí jì
後漢章帝永寧五年,條支國獻異鳥,名鳷鵲。其高七尺,解人言語,國太平則群翔鳴焉。(出《王子年拾遺記》)
wú dà dì
吳大帝
wú sūn quán liè yú wǔ chāng fán shān xià, jiàn yī lǎo mǔ, wèn quán hé huò, yuē: zhǐ huò yī bào. yuē: hé bù shù qí wěi? hū rán bù jiàn. quán chēng zūn hào, lì miào yú shān xià. chū wǔ chāng jì
吳孫權獵於武昌樊山下,見一老母,問權何獲,曰:「只獲一豹。」曰:「何不豎其尾?」忽然不見。權稱尊號,立廟於山下。(出《武昌記》)
wèi míng dì
魏明帝
wèi míng dì shí, tài shān xià chū lián lǐ wén shí. gāo shí èr zhàng, zhuàng rú bǎi shù, qí wén sè biāo fā, rú rén diāo lòu, zì shàng jí xià jiē hé ér zhōng kāi, guǎng wǔ chǐ. fù lǎo yún: dāng qín mò, èr shí xiāng qù bǎi yú bù, wú méi wú yǒu qī jìng. jí míng dì zhī shǐ, shāo jué xiāng jìn, rú shuāng què xíng. tǔ wáng yīn lèi, wèi wèi tǔ dé, sī wèi líng zhēng. yòu pèi guó yǒu wù jǐ zhī dì, tǔ dé zhī jiā xiáng yě. nǎi xiū wù jǐ tán, huáng xīng bǐng yè, yòu qǐ bì áng tái jì zhī, yán wèi zhī fēn yě. suì shí jiē xiū sì yān. chū wáng zǐ nián shí yí jì
魏明帝時,泰山下出連理文石。高十二丈,狀如柏樹,其文色彪發,如人雕鏤,自上及下皆合而中開,廣五尺。父老云:當秦末,二石相去百餘步,蕪沒無有蹊徑。及明帝之始,稍覺相近,如雙闕形。土王陰類,魏為土德,斯為靈征。又沛國有戊己之地,土德之嘉祥也。乃修戊己壇,黃星炳夜,又起畢昂台祭之,言魏之分野。歲時皆修祀焉。(出《王子年拾遺記》)
jìn sī mǎ shì
晉司馬氏
shuǐ xīng zhī jīng, zhuì yú zhāng yē jùn liǔ gǔ zhōng, huà wèi hēi shí, guǎng yī zhàng yú, gāo sān chǐ. hòu hàn zhī mò, jiàn yǒu wén cǎi, wèi shén fēn míng. wèi qīng lóng nián, hū rú léi zhèn, wén shēng bǎi yú lǐ. qí shí zì lì, bái sè, yǒu niú mǎ xiān rén jí huán yù jué wén zì zhī xiàng. hòu sī mǎ shì shòu mìng, yǐ fú jīn dé yān. chū lù yì jì
水星之精,墜於張掖郡柳谷中,化為黑石,廣一丈余,高三尺。後漢之末,漸有文彩,未甚分明。魏青龍年,忽如雷震,聞聲百餘里。其石自立,白色,有牛馬仙人及鐶玉玦文字之像。後司馬氏受命,以符金德焉。(出《錄異記》)
bái yàn
白燕
wèi chán jìn zhī suì, běi què xià yǒu yī bái yàn, yǐ wèi shén wù, yǐ jīn lóng shèng, zhì yú gōng zhōng, xún rì bù zhī suǒ zài, lùn zhě yǐ jìn jīn dé zhī ruì. xī shī kuàng shí, yǒu bái yàn lái cháo, yǐ wèi ruì yīng, shī kuàng shì jìn. gǔ jīn zhī yì xiāng fú yǐ. chū wáng zǐ nián shí yí jì
魏禪晉之歲,北闕下有一白燕,以為神物,以金籠盛,置於宮中,旬日不知所在,論者以晉金德之瑞。昔師曠時,有白燕來巢,以為瑞應,師曠事晉。古今之議相符矣。(出《王子年拾遺記》)
jìn wǔ dì
晉武帝
jìn wǔ dì wèi fǔ jūn shí, fǔ nèi hòu táng, hū shēng cǎo sān zhū, jīng huáng yè lǜ, ruò zǒng jīn chōu cuì, huā tiáo rǎn ruò shì jīn dēng. yǒu qiāng rén yáo fù, zì shì fēn, zài jiù zhōng yǎng mǎ, jiě yīn yáng zhī shù, yún: cǐ cǎo yīng jīn dé zhī ruì. dì yǐ cǎo cì zhāng huá, huá zuò jīn dēng fù yún: wán jiǔ jīng yú hàn tíng, měi sān zhū yú zī guǎn, guì biǎo xiáng hū jīn dé, bǐ míng lèi ér xiāng luàn. chū wáng zǐ nián shí yí jì
晉武帝為撫軍時,府內後堂,忽生草三株,莖黃葉綠,若總金抽翠,花條冉弱似金簦。有羌人姚覆,字世分,在廄中養馬,解陰陽之術,云:「此草應金德之瑞。」帝以草賜張華,華作金簦賦云:「玩九莖於漢庭,美三珠於茲館,貴表祥乎金德,比名類而相亂。」(出《王子年拾遺記》)
jìn huì dì
晉惠帝
gāo táng lóng cháng kè yè gōng zhù yún: hòu ruò gān nián, dāng yǒu tiān zǐ jū cǐ. jí jìn huì dì xìng yè, nián lì dāng yǐ. chū yì yuàn
高堂隆嘗刻鄴宮柱云:「後若干年,當有天子居此。」及晉惠帝幸鄴,年曆當矣。(出《異苑》)
jìn yuán dì
晉元帝
jìn zhōng zōng wèi chéng xiàng shí, yǒu jī chú zhě ér què fēi jí qí bèi, qū ér fù lái, rú cǐ zài sān. zhàn zhě yún: jī zhě yǒu, yǒu zhě jīn, fū què biàn ér lái fù zhī, jí wáng jiàn zuò zhī xiàng yě. yòu yún: yuán dì shí, sān què gòng dēng yī xióng jī bèi, sān rù ān dōng tīng. zhàn zhě yǐ wèi dāng jìn sān jué wèi tiān zǐ. chū dòng lín jì
晉中宗為丞相時,有雞雛者而雀飛集其背,驅而復來,如此再三。占者云:「雞者酉,酉者金,夫雀變而來赴之,即王踐祚之象也。」又云:「元帝時,三雀共登一雄雞背,三入安東廳。」占者以為當進三爵為天子。(出《洞林記》)
shǔ lǐ xióng
蜀李雄
shǔ zhǎng lǎo yán: dàng qú gù sài guó, jīn yǒu sài chéng lú chéng. qín shǐ huáng shí, yǒu rén zhǎng èr shí wǔ zhàng, jiàn dàng qú. qín shǐ hú wú jìng yuē: shì hòu wǔ bǎi nián wài, bì yǒu yì rén wèi dà rén zhě. jí lǐ xióng zhī wáng, qí zǔ chū zì dàng qú, yǒu shí zhě jiē yǐ wèi yīng yān. chū huá yáng guó zhì
蜀長老言:「宕渠故賽國,今有賽城、盧城。」秦始皇時,有人長二十五丈,見宕渠。秦史胡毋敬曰:「是後五百年外,必有異人為大人者。」及李雄之王,其祖出自宕渠,有識者皆以為應焉。(出《華陽國志》)
sòng gāo zǔ
宋高祖
jìn ān dì shí, jì zhōu sāng mén shì fǎ zhēn gào qí dì zǐ pǔ yán yuē: sōng shān shén gào wǒ, jiāng dōng yǒu liú jiāng jūn, hàn jiā miáo yì, dāng shòu tiān mìng, wú yǐ bì sān shí èr méi, bìng zhèn jīn yī bǐng yǔ zhī, liú shì bo dài zhī shù yě. yán gào tóng xué fǎ yì. yǐ ān dì yì xī shí sān nián, yú sōng miào shí tán xià, dé bǎo bì sān shí èr méi. sān shí èr zhě shì, sòng yǒu tiān xià, xiāng chéng bā dì, xiǎng zuò liù shí nián. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
晉安帝時,冀州桑門釋法珍告其弟子普嚴曰:「嵩山神告我,江東有劉將軍,漢家苗裔,當受天命,吾以璧三十二枚,並鎮金一餅與之,劉氏卜代之數也。」嚴告同學法義。以安帝義熙十三年,於嵩廟石壇下,得寶璧三十二枚。三十二者世,宋有天下,相承八帝,享祚六十年。(出《廣古今五行記》)
sòng xiào wǔ dì
宋孝武帝
sòng yuán jiā qī nián wǔ yuè, wǔ líng hóng shuǐ, shàn dé shān bēng. liǎng shí gāo zhàng yú, rú rén, diāo kè jīng qí, xíng bèi gǔ zhì shì. zhàn zhě yún: wǔ líng chū tiān zǐ. qí shí bā yuè, xiào wǔ shǐ dàn hòu gōng. shí wǔ nián, fēng wǔ líng wáng, sān shí nián jí dì wèi. chū qià wén jì
宋元嘉七年五月,武陵洪水,善德山崩。兩石高丈余,如人,雕刻精奇,形備古制式。占者云:「武陵出天子。」其時八月,孝武始誕後宮。十五年,封武陵王,三十年即帝位。(出《洽聞記》)
sòng míng dì
宋明帝
nán cháo sòng míng dì zì xù yún: yǔ chū fēng xiāng dōng wáng, jū shì zhōng wèi wèi fǔ. xiào wǔ huáng dì wèi yǔ yǔ yuán zuò zi, jù míng chāo běn gǎi. zhì xiāo huì kāi zhái dǐ, jīng yíng fāng shǐ, záo chí, huò chì yù yī méi, sè rú liàn zhū, bàn yuán bàn fāng, zhòng wǔ jīn, guāng rùn rú yíng. shì zǔ bēng, shǎo dì jì wèi, yǔ zì gū shú rù cháo, jū xī dǐ. shǎo dì kuáng bào, è wén zhí yán, zuì wèi fēi fǎ. yǔ zhòu jiàn zhī, dà nù, nǎi shǐ zhàng shì fáng shǒu. zuǒ yòu wén wǔ, xī jīng bù bēn zǒu, xī dǐ suì kōng. yú shì bǎi xìng xī rù dǐ, shì yì qǔ wù, xiān háo bì jǐn. zhì yè, shǎo dì zuì xǐng, yì pō jiě shì. míng rì, zuǒ yòu wén wǔ fāng hái, yǔ yú shì bù xǐ jū yú xī dǐ. lì yáng tài shǒu jiàn píng wáng jǐng sù, sī qǐ zhái yú jiàn yáng mén wài, shǐ chéng, yǔ bié mì yī zhái huàn zhī, shǎo dì xǔ yān. yǔ zì xī dǐ yí xīn zhái, xīn zhái zài qīng xī xī, jiù dǐ jīn xiāng gōng sì. hé luò chèn rì: líng yào yù jiàn dōng nán yú. yǔ èr dǐ jiē chù gōng chéng zhī dōng nán, qiě zài xùn xùn yuán zuò wú, jù míng chāo běn gǎi. dì, gài tiān yīng yě. chū sòng míng dì zì xù
南朝宋明帝自序云:「予初封湘東王,居侍中衛尉府。孝武皇帝為予(「予」原作「子」,據明抄本改。)置蕭惠開宅邸,經營方始,鑿池,獲赤玉一枚,色如練朱,半圓半方,重五斤,光潤如瑩。世祖崩,少帝繼位,予自姑熟入朝,居西邸。少帝狂暴,惡聞直言,醉為非法。予驟諫之,大怒,乃使仗士防守。左右文武,悉驚怖奔走,西邸遂空。於是百姓悉入邸,適意取物,纖毫畢盡。至夜,少帝醉醒,意頗解釋。明日,左右文武方還,予於是不喜居於西邸。歷陽太守建平王景素,私起宅於建陽門外,始成,予別覓一宅換之,少帝許焉。予自西邸移新宅,新宅在清溪西,舊邸今湘宮寺。河洛讖日:『靈曜豫見東南隅。』予二邸皆處宮城之東南,且在巽(「巽」原作「吳」,據明抄本改。)地,蓋天應也。」(出《宋明帝自序》)
qí tài zǔ
齊太祖
qí tài zǔ zài huái yīn, lǐ chéng qiàn, jué dé gǔ xī jiǔ méi, xià yǒu zhuàn shū, xún bó yù zhū rén jiē bù néng shí. shí jì sēng zhēn dú yán yuē: hé xū biàn cǐ jiǔ yuǎn zhī wù. xī ér yǒu jiǔ, jiǔ xī zhī zhēng yě. dì xǐ ér shǎng zhī. chū tán sǒu
齊太祖在淮陰,理城塹,掘得古錫九枚,下有篆書,荀伯玉諸人皆不能識。時紀僧貞獨言曰:「何須辨此久遠之物。錫而有九,九錫之徵也。」帝喜而賞之。(出《談藪》)
běi qí shén wǔ
北齊神武
běi qí shén wǔ, shǎo céng yǔ liú guì jiǎ zhì wèi bēn zǒu zhī yǒu. guì céng dé yī bái yīng, liè yú wò yě, jiàn yī chì tù, měi bó zhé yì, suì zhì jiǒng zé. yǒu yī máo wū, tù jiāng bēn rù, quǎn shì zhī, yīng tù jù sǐ. shén wǔ nù, yǐ míng dí shè quǎn, quǎn bì. wū zhōng yǒu èr dà rén chū, chí shén wǔ yī shén jí, qí mǔ mù máng. yè zhàng ā èr zi: hé gù chù dà jiā? yīn chū wèng zhōng jiǔ, pēng yáng yǐ fàn kè. zì yún yǒu zhī, biàn mén zhū rén, yán bìng dāng guì, zhì shén wǔ, yuē: jiē yóu cǐ rén. yǐn jìng ér chū. hái gèng fǎng wèn zhī, zé běn wú rén jū, nǎi zhī xiàng zhě fēi rén jìng yě. yóu shì zhū rén yì jiā jìng yì. chū sān guó diǎn lüè
北齊神武,少曾與劉貴、賈智為奔走之友。貴曾得一白鷹,獵於沃野,見一赤兔,每搏輒逸,遂至迥澤。有一茅屋,兔將奔入,犬噬之,鷹兔俱死。神武怒,以鳴鏑射犬,犬斃。屋中有二大人出,持神武衣甚急,其母目盲。曳杖呵二子:「何故觸大家?」因出瓮中酒,烹羊以飯客。自雲有知,遍捫諸人,言並「當貴」,至神武,曰:「皆由此人。」飲竟而出。還更訪問之,則本無人居,乃知向者非人境也。由是諸人益加敬異。(出《三國典略》)
hòu zhōu tài zǔ
後周太祖
hòu zhōu tài zǔ shí, yǒu lǐ shùn xìng zhě, shì chuán hàn zhú zhǎng ān chéng zhī rì, yǐ wèi běi miàn jūn wáng míng chāo běn wáng zuò zhǔ. huò yǐn huò jiàn, yú shèng mò cè. wèi zì yǒng xī zhī hòu, quán xióng fēn jù. qí shén wǔ xìng jūn shù shí wàn, cì shā yuàn, tài zǔ dì xiá bīng shǎo, jù bù dāng dí, jì jǐn lì qióng. xū yú xìng lái, tài zǔ qǐng qí cè móu. gèng wú yú yǔ, zhí yún: huáng gǒu zhú hēi gǒu, jí zǒu chū jīn dǒu. yī guò chū jīn dǒu, huáng gǒu jiā wěi zǒu. yǔ qì biàn qù. yú shí dōng jūn qí zhì fú sè shàng huáng, xī bīng yòng hēi, tài zǔ wù qí yán, suì lì zhàn, dà pò wǔ yú shā yuàn. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
後周太祖時,有李順興者,世傳漢築長安城之日,已為北面軍王(明抄本「王」作「主」。)或隱或見,愚聖莫測。魏自永熙之後,權雄分據。齊神武興軍數十萬,次沙苑,太祖地狹兵少,懼不當敵,計盡力窮。須臾興來,太祖請其策謀。更無餘語,直云:「黃狗逐黑狗,急走出筋斗。一過出筋斗,黃狗夾尾走。」語訖便去。於時東軍旗幟服色尚黃,西兵用黑,太祖悟其言,遂力戰,大破武於沙苑。(出《廣古今五行記》)
chén gāo zǔ
陳高祖
chén gāo zǔ wǔ dì shòu chán zhī rì, qí yè, yǒu huì jī rén shǐ pǔ, mèng zhū yī rén, dài wǔ guān, zì tiān ér xià, shǒu chí jīn bǎn, shàng yǒu wén zì. pǔ shì zhī, qí wén yuē: chén shì wǔ zhǔ, sān shí sì nián. suì líng kōng ér shàng. chū tán sǒu
陳高祖武帝受禪之日,其夜,有會稽人史溥,夢朱衣人,戴武冠,自天而下,手持金板,上有文字。溥視之,其文曰:「陳氏五主,三十四年。」遂凌空而上。(出《談藪》)
suí wén dì
隋文帝
zhǎng ān cháo táng, jí jiù yáng xìng cūn, cūn mén dà shù jīn jiàn zài. chū zhōu dài yǒu yì sēng, hào wèi chéng gōng, yán cí huǎng hū, hòu duō yǒu yàn. shí cūn rén yú cǐ shù xià jí yán yì, chéng gōng hū lái zhú zhī yuē: cǐ tiān zǐ zuò chù, rǔ děng hé gù jū cǐ? jí suí wén dì jí wèi, biàn yǒu qiān dōu yì. chū xī jīng jì
長安朝堂,即舊楊興村,村門大樹今見在。初周代有異僧,號為棖公,言詞恍惚,後多有驗。時村人於此樹下集言議,棖公忽來逐之曰:「此天子坐處,汝等何故居此?」及隋文帝即位,便有遷都意。(出《西京記》)
suí yáng dì
隋煬帝
suí mò wàng qì zhě yún: gān mén yǒu tiān zǐ qì, lián tài yuán shén shèng. gù yáng dì zhì lí gōng, shù yóu fén yáng yǐ yàn zhī. hòu táng gāo zǔ qǐ yì bīng fén yáng, suì yǒu tiān xià. chū gǎn dìng lù
隋末望氣者云:「乾門有天子氣,連太原甚盛。」故煬帝置離宮,數游汾陽以厭之。後唐高祖起義兵汾陽,遂有天下。(出《感定錄》)
táng gāo zǔ
唐高祖
táng gāo zǔ wǔ dé sān nián, lǎo jūn jiàn yú yáng jiǎo shān. qín wáng lìng jí shàn xíng rù zòu, shàn xíng gào lǎo jūn yún: rù jīng shén nán, wú wù wèi yàn. lǎo jūn yuē: rǔ dào jīng rì, yǒu xiàn shí shì guī zhě, kě wèi yàn. jì zhì cháo mén, guǒ yǒu shào zhōu xiàn shí shì guī, xià yǒu liù zì, yuē: tiān xià ān, qiān wàn rì. chū lù yì jì
唐高祖武德三年,老君見於羊角山。秦王令吉善行入奏,善行告老君云:「入京甚難,無物為驗。」老君曰:「汝到京日,有獻石似龜者,可為驗。」既至朝門,果有邵州獻石似龜,下有六字,曰:「天下安,千萬日。」(出《錄異記》)
táng tài zōng
唐太宗
tài zōng dàn zhī sān rì yě, yǒu shū shēng jiē gāo zǔ yuē: gōng shì guì rén, yǒu guì zi. yīn mù tài zōng yuē: lóng fèng zhī zī, tiān rì zhī biǎo yě, gōng guì yīn cǐ ér, èr shí bì néng ān mín yǐ. chū gǎn dìng lù
太宗誕之三日也,有書生皆高祖曰:「公是貴人,有貴子。」因目太宗曰:「龍鳳之姿,天日之表也,公貴因此兒,二十必能安民矣。」(出《感定錄》)
táng qí wáng yuán jí
唐齊王元吉
táng qí wáng yuán jí yú jìn yáng gōng huò qīng shí, ruò guī xíng, wén yǒu dān shū sì zì, yuē: lǐ yuān wàn jí. yuán jí qiǎn shǐ xiàn zhī, wén zì yìng chè, wǎn ruò guī xíng, jiàn zhě xián yì yān. gāo zǔ yuē: bù zú xìn yě. nǎi lìng shuǐ zì mó yǐ yàn zhī, shù rì jìn ér jīng sù mó zhī, qí zì yù míng. yú shì nèi wài bì hè. gāo zǔ yuē: shàng tiān míng mìng, kuàng yǐ wàn jí, gū lòu guǎ báo, níng kān yù cǐ. yí yǐ shǎo láo sì shí guī ér lèi sòng zhī. chū guǎng dé shén yì jì
唐齊王元吉於晉陽宮獲青石,若龜形,文有丹書四字,曰:「李淵萬吉。」元吉遣使獻之,文字暎澈,宛若龜形,見者咸異焉。高祖曰:「不足信也。」乃令水漬磨以驗之,數日浸而經宿磨之,其字愈明。於是內外畢賀。高祖曰:「上天明命,貺以萬吉,孤陋寡薄,寧堪預此。宜以少牢祀石龜而酹送之。」(出《廣德神異記》)
táng zhōng zōng
唐中宗
táng zhōng zōng wèi tiān hòu suǒ fèi yú fáng líng, yǎng tiān ér tàn, xīn zhù zhī. yīn pāo yī shí yú kōng zhōng yuē: wǒ hòu dì, cǐ shí bù là. qí shí suì wèi shù zhī fù guà, zhì jīn yóu cún. yòu yǒu rén dù shuǐ, shí dé gǔ jìng, jìn zhī. dì zhào miàn, qí jìng zhōng yǐng rén yǔ yuē: jí zuò tiān zǐ. wèi jiā xún, fù jū dì wèi. chū dú yì zhì
唐中宗為天后所廢於房陵,仰天而嘆,心祝之。因拋一石於空中曰:「我後帝,此石不落。「其石遂為樹枝冨掛,至今猶存。又有人渡水,拾得古鏡,進之。帝照面,其鏡中影人語曰:「即作天子。」未浹旬,復居帝位。(《出獨異志》)
táng xiāng wáng
唐相王
táng ān zhōu dū du dù péng jǔ, fù zǐ jiē zhī míng. zhōng zōng zài wèi, wéi hòu fāng shèng, ér péng jǔ bào zú. zài míng sī, jū xùn wèi bì, zhì wáng diàn qián, hū wén guān yuē: wáng jīn dāng lì xiāng wáng wèi huáng dì. wáng qǐ zhì jiē xià, jiàn rén shēn jiē zhǎng èr zhàng, gòng fú niǎn zhě bǎi rén. xiāng wáng bèi yǎn miǎn, zài niǎn zhōng, guǐ wáng jiàn zhī yíng bài, xiāng wáng xià niǎn dá bài, rú shì lǐ chéng ér chū. péng jǔ jì sū yán zhī, shí xiāng wáng zuò xiāng yǐ. hòu suì yú, shū huáng hòu jiāng wēi lǐ shì, xiāng wáng zǐ lín zī wáng, xìng bīng miè zhī, ér zūn xiāng wáng wèi huáng dì. nǎi zhào péng jǔ, qiān qí guān. chū jì wén
唐安州都督杜鵬舉,父子皆知名。中宗在位,韋後方盛,而鵬舉暴卒。在冥司,鞫訊未畢,至王殿前,忽聞官曰:「王今當立相王為皇帝。」王起至階下,見人身皆長二丈,共扶輦者百人。相王被兗冕,在輦中,鬼王見之迎拜,相王下輦答拜,如是禮成而出。鵬舉既蘇言之,時相王作相矣。後歲余,書皇后將危李氏,相王子臨淄王,興兵滅之,而尊相王為皇帝。乃召鵬舉,遷其官。(出《記聞》)
lù zhōu bié jià
潞州別駕
táng xuán zōng wèi lù zhōu bié jià, jiāng rù cháo, yǒu jūn zhōu hán níng lǐ, zì wèi zhī wǔ zhào, yīn yǐ shí zhù shì zhī. jì ér bù guà, yī zhù wú gù zì qǐ, fán sān yǎn sān qǐ, guān zhě yǐ wèi dà jí. jì ér zhū wéi shì, dìng tiān wèi, wèi yuán zuò bǎo, jù míng chāo běn gǎi. yīn cǐ xíng yě. níng lǐ qǐ guān zhì wǔ pǐn. chū guó shǐ zuǎn yì
唐玄宗為潞州別駕,將入朝,有軍州韓凝禮,自謂知五兆,因以食箸試之。既而布卦,一箸無故自起,凡三偃三起,觀者以為大吉。既而誅韋氏,定天位,(「位」原作「保」,據明抄本改。)因此行也。凝禮起官至五品。(出《國史纂異》)
jīn wō niú
金蝸牛
táng xuán zōng zài fān dǐ, yǒu wō niú chéng tiān zǐ zì, zài qǐn shì zhī bì. shàng xīn jù zhī, yǐ ní tú qù. shù rì fù rú jiù, rú shì zhě sān. jí jí wèi, zhù jīn yín wō niú shù bǎi méi, yú gōng dé qián gōng yǎng zhī. yòu yǒu zuó yù wèi zhī, hòu rén shí yǒu de zhī zhě. chū lù yì jì
唐玄宗在藩邸,有蝸牛成天子字,在寢室之壁。上心懼之,以泥塗去。數日復如舊,如是者三。及即位,鑄金銀蝸牛數百枚,於功德前供養之。又有琢玉為之,後人時有得之者。(出《錄異記》)