nán píng shí, wú chū bēn yún yòu zhě. bēn yún dé qí qíng, wèi dé qí lǐ. shí rú diān chá yī duǒ, fēng yǔ luò zhī, bàn rù ní tǔ, huā bàn léng léng, sān sì céng zhé. rén zǒu qí zhōng, rú dié rù huā xīn, wú xū bù zhuì yě. huáng yù yōng xiān shēng dú shū qí zhōng, sì fāng dì zǐ qiān yú rén, mén rú shì. yú yòu cóng dà fù fǎng xiān shēng. xiān shēng miàn lí hēi, duō zī xū, máo jiá, hé mù hǎi kǒu, méi léng bí liáng, zhāng kǒu duō xiào. jiāo jì chóu zuò, bā miàn yīng zhī. ěr líng kè yán, mù dǔ lái dú, shǒu shū huí zhá, kǒu zhǔ xī nú, zá tà yú qián, wèi cháng shǎo cuò. kè zhì, wú guì jiàn, biàn ròu biàn fàn shí zhī, yè jí yǔ tóng tà. yú yī shū jì wǎng, pō huì è, xiān shēng qǐn shí zhī bù yì yě, yú shēn fú zhī.
南屏石,无出奔云右者。奔云得其情,未得其理。石如滇茶一朵,风雨落之,半入泥土,花瓣棱棱,三四层折。人走其中,如蝶入花心,无须不缀也。黄寓庸先生读书其中,四方弟子千余人,门如市。余幼从大父访先生。先生面黧黑,多髭须,毛颊,河目海口,眉棱鼻梁,张口多笑。交际酬酢,八面应之。耳聆客言,目睹来牍,手书回札,口嘱傒奴,杂沓于前,未尝少错。客至,无贵贱,便肉、便饭食之,夜即与同榻。余一书记往,颇秽恶,先生寝食之不异也,余深服之。
bǐng yín zhì wǔ lín, tíng xiè qīng pǐ, táng zhōng zhūn xiān shēng yí tuì, bù shèng rén qín zhī gǎn. yú jiàn bēn yún yǒu rùn, sè zé bù jiǎn, wèi kè yuē:" yuàn jiǎ cǐ yī shì, yǐ shí lěi mén, zuò wò qí xià, kě shí nián bù chū yě." kè yuē:" yǒu dào." yú yuē:" bù yī hè bèi, shēn wài cháng wù zé píng sù yǔ cán shū shù běn ér yǐ. wáng yǎn zhōu bù yuē:' dào yì yǒu dào yě' zāi?"
丙寅至武林,亭榭倾圮,堂中窀先生遗蜕,不胜人琴之感。余见奔云黝润,色泽不减,谓客曰:“愿假此一室,以石磥门,坐卧其下,可十年不出也。”客曰:“有盗。”余曰:“布衣褐被,身外长物则瓶粟与残书数本而已。王弇州不曰:‘盗亦有道也’哉?”