strong xiǎo yé bài zǒu xī huā yuán nèi gōng zǐ zhù quán tài hú shí qián strong
小爺敗走西花園內 公子助拳太湖石前
shī yuē:
詩曰:
chéng tóu dié gǔ shēng, chéng xià mù jiāng qīng.
城頭疊鼓聲,城下暮江 清。
yù xiàng yú yáng càn, shí wú mí zhèng píng.
欲向漁陽摻,時無禰正平。
qiě shuō zhǎn guó dòng qù dào gū niáng xiāng guī xiù hù, yǐ bǐ gùn wèi míng, bǎ xiǎo jiě kuāng jiāng chū lái, xiān bǐ shì le jǐ xià, bài zǒu xī huā yuán nèi, jìn yuè yàng mén, zhí bèn tài hú shān shí. gū niáng zài hòu miàn zhuī gǎn. guó dòng chōng zhe tài hú shí rǎng hē shuō: dāi! jiù bīng hé zài? jiù bīng hé zài! gū niáng yī tīng, bù gǎn qián qù, xīn zhōng àn dào: zhè hái zi bú shì wài biān gōu le rén lái? tǎng ruò wài biān gōu jìn rén lái, zì jǐ pāo tóu lù liǎn, méi chuān zhe zhǎng dà yī fú, jiù shì zhè yàng dǎ bàn, màn shuō jiàn nán zǐ, lián fù nǚ men dōu bù jiàn. tǎng ruò jiào shū shū zhī dào, shù shuō zì jǐ jǐ jù, nà shí zěn le. guó dòng běn shì yī gè hún hái zi, tā zhēn xǔ wài tóu gōu jìn rén lái, bù rú zǎo zǎo huí bì wèi shì. guó dòng lián jiào jiù bīng, huí tóu yòu jiào: jiě jie, nǐ pà le wǒ le? shì hǎo de huí lái, wǒ zhè yǒu jiù bīng, nǐ gǎn lái me? cóng cǐ nǐ jiù yǒng bù yòng hé wǒ kuā zuǐ le. gū niáng tīng tā zhè yī tào huà, bù jué de qì wǎng shàng yī zhuàng, yòu jiàn guó dòng chōng zhe tài hú shí jiào le bàn tiān, bìng méi rén dá yīng, zì jǐ cǔn duó: bié jiào zhè gè shǎ xiǎo zi kuāng wǒ, yī jù huà jiù bǎ wǒ xià pǎo le. guó dòng shì gè shǎ rén, tā zài wài miàn yī cháo xiào, wǒ qǐ bù bèi wài rén chǐ xiào? zhè shì gū niáng dōu shì jiāo ào de xìng qíng, hé kuàng zhè gū niáng shì yī shēn de gōng fū, nà xìng qíng wèi miǎn de gèng xiǎn zhe jiāo ào le. zì jǐ yī fǎn shēn, yòu zhuī xià guó dòng lái le, shuō: nǐ zhè hái zi, zhè gè dǎ jīn tiān shì méi āi gòu nǎ! nǐ jiào shén me jiù bīng? nǐ ruò bù jiào jiù bīng, wǒ dào ráo le nǐ. jīn tiān chōng zhe nǐ zhè gè jiù bīng, lián nǐ dài nǐ zhè gè jiù bīng gěi wǒ guì xià, wǒ dōu bù ráo. suí shuō suí zhuī. guó dòng jiù pǎo, chōng zhe tài hú shān shí yòu rǎng: jiù bīng hé zài? jiù bīng kuài xiē chū lái! bù rán wǒ yào bù hǎo. āi yō! jiù bīng pǎo le, nǐ kě hài kǔ le wǒ le. gū niáng tīng zhe hǎn jiù bīng hǎn de jǐn, yòu shōu zhù bù le. gū niáng kàn tài hú shān shí hòu bìng wú yī rén, yòu zhuī. zhuī dào shēn lín qiè jìn, guó dòng zhēn jí le, shuō: jiù bīng zài bù chū lái, wǒ kě yào hú mà nǐ le. gū niáng shuō: jīn tiān nǐ dào bú yào jǐn, wǒ dào kàn kàn nǐ zhè jiù bīng shì dǐng zhǎng sān tóu, jiān shēng liù bì? guó dòng yòu shuō: nǐ bù chū lái, lián wǒ jiě jie dōu yào mà nǐ la.
且說展國棟去到姑娘香閨秀戶,以比棍為名,把小姐誆將出來,先比試了幾下,敗走西花園內,進月樣門,直奔太湖山石。姑娘在後面追趕。國棟衝着太湖石嚷喝說:「呔!救兵何在?救兵何在!」姑娘一聽,不敢前去,心中暗道:「這孩子不是外邊勾了人來?倘若外邊勾進人來,自己拋頭露臉,沒穿着長大衣服,就是這樣打扮,漫說見男子,連婦女們都不見。倘若叫叔叔知道,數說自己幾句,那時怎了。國棟本是一個渾孩子,他真許外頭勾進人來,不如早早迴避為是。」國棟連叫救兵,回頭又叫:「姐姐,你怕了我了?是好的回來,我這有救兵,你敢來麼?從此你就永不用和我誇嘴了。」姑娘聽他這一套話,不覺的氣往上一壯,又見國棟衝着太湖石叫了半天,並沒人答應,自己忖度:「別叫這個傻小子誆我,一句話就把我嚇跑了。國棟是個傻人,他在外面一嘲笑,我豈不被外人恥笑?」這是姑娘都是驕傲的性情,何況這姑娘是一身的工夫,那性情未免的更顯著驕傲了。自己一反身,又追下國棟來了,說:「你這孩子,這個打今天是沒挨夠哪!你叫什麼救兵?你若不叫救兵,我倒饒了你。今天衝着你這個救兵,連你帶你這個救兵給我跪下,我都不饒。」隨說隨追。國棟就跑,衝着太湖山石又嚷:「救兵何在?救兵快些出來!不然我要不好。哎喲!救兵跑了,你可害苦了我了。」姑娘聽着喊救兵喊的緊,又收住步了。姑娘看太湖山石後並無一人,又追。追到身臨切近,國棟真急了,說:「救兵再不出來,我可要糊罵你了。」姑娘說:「今天你倒不要緊,我倒看看你這救兵是頂長三頭,肩生六臂?」國棟又說:「你不出來,連我姐姐都要罵你啦。」
lú zhēn shí rěn bú zhù le, běn shì zhuāng kē shuì, yī tīng yào mà kě jiù rěn bú zhù le zài tīng gū niáng shuō huà yòu tài dà le diǎn, lián jiù bīng dài guó dòng gěi tā guì zhe tā dōu bù ráo. běn lái wú xīn yǔ zhè gū niáng jiāo shǒu, bèi zhè liǎng jù huà yī jǐ duì, bǎ lú gōng zǐ de huǒ jǐ duì de jiù fā zào qǐ lái le. dān shǒu tí nà gēn qí méi gùn, wǎng shàng yī tái shēn qū, wǎng duì miàn yī kàn, yuán lái shì yī gè shí qī bā suì de gū niáng, zhuī gǎn guó dòng. duǎn dǎ ban, tóu shàng wū yún yǒu yī kuài é huáng juàn pà zhào zhù, bìng méi dài dìng huā duǒ, yě méi yǒu chāi huán zhuó chuàn chuān yī jiàn méi guī zǐ de xiǎo ǎo, cōng xīn lǜ de hàn jīn xì yāo, shuāng táo hóng de zhōng yī sān cùn zhǎi xiǎo de jīn lián, yī diǎn hóng xīng xiāng sì fěn miàn táo sāi, shí fēn de jùn lì shǒu zhōng tí yī gēn qí méi mù gùn. lú gōng zǐ gù yì duàn hē yī shēng, shuō: dāi! shén me rén dà dǎn, gǎn qī fù wǒ de bài dì! lái, lái, lái, yǔ gōng zǐ yé jiào liàng sān hé. gū niáng měng rán jiān jiàn tài hú shān shí hòu xiǎn lù yī rén, xiǎo jiě lì zhù jiǎo bù, dàn jiàn zhè wèi xiàng gōng tóu dài yín hóng sè wǔ shēng jīn, yín hóng sè jiàn xiù, xiāng sè de sī dài, xuē zi chèn shān jù bèi tài hú shí dǎng zhù. wǎng liǎn miàn shàng kàn, fěn róng róng yī zhāng liǎn, liǎng dào xì méi, yī shuāng zhǎng mù, zào bái fēn míng, bí rú xuán dǎn, kǒu sài tú zhū, yá pái suì yù, dà ěr chuí lún, xì yāo zhǎi bì, shuāng jiān bào lǒng. gū niáng yī qiáo, xiū le gè miàn hóng guò ěr, lā gùn huí tóu jiù zǒu. guó dòng zài páng biān shuō: jiù bīng, dǎ! dǎ! dǎ! bié shàng tā pǎo le, zhuī dǎ. jiě jie, nǐ kě zāi le gēn tóu le. jiù huì qī fù wǒ, jīn tiān kě ràng rén jiā zhuī pǎo le, míng rì zài bié tóng wǒ shuō zuǐ le.
盧珍實忍不住了,本是裝瞌睡,一聽要罵可就忍不住了;再聽姑娘說話又太大了點,連救兵帶國棟給他跪着他都不饒。本來無心與這姑娘交 手,被這兩句話一擠兌,把盧公子的火擠兌的就發燥起來了。單手提那根齊眉棍,往上一抬身軀,往對面一看,原來是一個十七八歲的姑娘,追趕國棟。短打扮,頭上烏雲有一塊鵝黃絹帕罩住,並沒戴定花朵,也沒有釵環鐲釧;穿一件玫瑰紫的小襖,蔥心綠的汗巾系腰,雙桃紅的中衣;三寸窄小的金蓮,一點紅猩相似;粉面桃腮,十分的俊麗;手中提一根齊眉木棍。盧公子故意斷喝一聲,說:「呔!什麼人大膽,敢欺負我的拜弟!來,來,來,與公子爺較量三合。」姑娘猛然間見太湖山石後顯露一人,小姐立住腳步,但見這位相公頭戴銀紅色武生巾,銀紅色箭袖,香色的絲帶,靴子、襯衫俱被太湖石擋住。往臉面上看,粉融融一張臉,兩道細眉,一雙長目,皂白分明,鼻如懸膽,口賽塗朱,牙排碎玉,大耳垂輪,細腰窄臂,雙肩抱攏。姑娘一瞧,羞了個面紅過耳,拉棍回頭就走。國棟在旁邊說:「救兵,打!打!打!別上他跑了,追打。姐姐,你可栽了跟頭了。就會欺負我,今天可讓人家追跑了,明日再別同我說嘴了。」
gū niáng chū huā yuán, huí zì jǐ xiāng guī xiù hù. guó dòng réng shì hòu miàn zhuī lái, shuō: nǐ gǎn shàng hòu huā yuán lǐ qù ma? gū niáng huí tóu jiào: xiōng dì, dào wǒ wū lǐ lái, wǒ yǔ nǐ jiǎng huà. guó dòng bù gǎn jìn qù, jiù zài yuàn lǐ zhàn zhe, ná gēn gùn zi shuō: wǒ jiù zài zhè lǐ děng zhe nǐ. nǐ jǐ shí yě gěi wǒ guì xià, wǒ cái ráo nǐ. zǎo yǒu yā tóu jiē le gùn jìn qù, wèn: xiǎo jiě, zěn me jīn tiān dà yé dé shèng le? gū niáng shuō: nǐ shǎo shuō huà, qǐng dà yé jìn wū lǐ lái. nǐ gào tā, zhǐ guǎn jìn lái, bú shì kuāng zhe dǎ tā, yǒu huà tóng tā shuō. guó dòng fāng gǎn jìn lái, shuō: jiě jie, nǐ bú shì kuāng dào wū lǐ dǎ wǒ qù? gū niáng shuō: nǐ zhǐ guǎn jìn lái, wǒ yǒu huà tóng nǐ shuō. guó dòng dào le lǐ miàn, shuō: jiě jie, shén me shì? gū niáng shuō: xiōng dì, nà biān zuò xià. guó dòng shuō: shén me shì? jiě jie nǐ shuō bà. gū niáng shuō: nǐ wǒ jiě dì, yǒu shén me chóu hèn? guó dòng shuō: zán men méi yǒu shén me chóu hèn. gū niáng shuō: jì méi yǒu shén me chóu hèn, nǐ wèi shén jiào le wài rén dǎ jiě jie lái? guó dòng shuō: jiù wèi nǐ lǚ cì sān fān dǎ dé wǒ shí zài nán shòu, wǒ lǎo bù néng yíng nǐ, gù cǐ wǒ cái zhǎo le yī gè zhù quán de. tā yě bú shì wài rén, tā shì wǒ méng xiōng. gū niáng shuō: nǐ wǒ jiě dì, shì qīn jiě men, nǐ dǎ le wǒ yě bú yào jǐn, wǒ dǎ nǐ yě bú yào jǐn. shuí dào nǐ jìng bǎ jiě jie hèn shàng le. hǎo xiōng dì, nǐ zhēn bù cuò, wǒ zhēn téng zhe le nǐ le. wǒ jiù shì gào sù diē diē qù, wǒ wèn wèn diē diē, nǐ shì nà lǐ yuē lái de rén, wǒ jiù shì jiào diē diē dǎ nǐ, wǒ yě dǎ bù liǎo nǐ. shuō bà jiù kū, bǎ guó dòng xià le gè dǎn liè hún fēi, jiù yǔ gū niáng guì xià shuō: hǎo jiě jie, qiān wàn kě bié ràng diē diē zhī dào, wǒ zài yě bù gǎn le. tā yě míng zhī yào ràng tā tiān lún zhī dào, bì bǎ tā dǎ gè sǐ qù huó lái, gù cǐ kǔ kǔ yāng qiú jiě jie. qí shí gū niáng shì pà tā gào sù, gù cǐ ná lì hài huà bǎ tā wēi xià zhù, jiù shěng de diē diē zhī dào le. tǎng ruò yuán wài zhī dào, shù shuō zì jǐ yī dùn, shì sǐ shì huó, shū shū bǐ bù dé shěn mǔ, shěn mǔ shù shuō yī dùn bú yào jǐn. xiǎng zhe bǎ shǎ xiǎo zǐ ān zhì zhù le jiù dé le, bù xiǎng wài tóu hái yǒu rén xiè lòu.
姑娘出花園,回自己香閨繡戶。國棟仍是後面追來,說:「你敢上後花園裡去嗎?」姑娘回頭叫:「兄弟,到我屋裡來,我與你講話。」國棟不敢進去,就在院裡站着,拿根棍子說:「我就在這裡等着你。你幾時也給我跪下,我才饒你。」早有丫頭接了棍進去,問:「小姐,怎麼今天大爺得勝了?」姑娘說:「你少說話,請大爺進屋裡來。你告他,只管進來,不是誆着打他,有話同他說。」國棟方敢進來,說:「姐姐,你不是誆到屋裡打我去?」姑娘說:「你只管進來,我有話同你說。」國棟到了裡面,說:「姐姐,什麼事?」姑娘說:「兄弟,那邊坐下。」國棟說:「什麼事?姐姐你說罷。」姑娘說:「你我姐弟,有什麼仇恨?」國棟說:「咱們沒有什麼仇恨。」姑娘說:「既沒有什麼仇恨,你為甚叫了外人打姐姐來?」國棟說:「就為你屢次三番打得我實在難受,我老不能贏你,故此我才找了一個助拳的。他也不是外人,他是我盟兄。」姑娘說:「你我姐弟,是親姐們,你打了我也不要緊,我打你也不要緊。誰道你竟把姐姐恨上了。好兄弟,你真不錯,我真疼着了你了。我就是告訴爹爹去,我問問爹爹,你是那裡約來的人,我就是教爹爹打你,我也打不了你。」說罷就哭,把國棟嚇了個膽裂魂飛,就與姑娘跪下說:「好姐姐,千萬可別讓爹爹知道,我再也不敢了。」他也明知要讓他天倫知道,必把他打個死去活來,故此苦苦央求姐姐。其實姑娘是怕他告訴,故此拿利害話把他威嚇住,就省的爹爹知道了。倘若員外知道,數說自己一頓,是死是活,叔叔比不得嬸母,嬸母數說一頓不要緊。想着把傻小子安置住了就得了,不想外頭還有人泄漏。
nà lú zhēn suī rán jiàn zhe gū niáng, jiàn gū niáng liǎn yī fā chì, huí tóu jiù pǎo, guó dòng jiù zhuī. lú zhēn nà lǐ kěn zhuī? jiàn tā men jiě dì pǎo le, bǎ gùn zi yī rēng, bēn dōng yuàn lái le. huí dào wū zhōng, kàn hán tiān jǐn bìng shì yǐ rán hǎo dào bā jiǔ chéng. zhòng láo le hǎo jǐ cì, dōu yóu shí shàng zhòng láo, zhè yě zhī dào hē diǎn zhōu le, kàn kàn quán yù, zhèng duì zhe dà guān rén yǔ èr yuán wài zài lǐ tóu jiǎng huà. shǎo kè dà guān rén chū lái, jìn le shū fáng, lú zhēn zhàn qǐ shēn lái shuō: dà shū nà lǐ qù lái? dà guān rén shuō: shàng lǐ biān tóng nǐ zhǎn èr shū tán le huì zi huà, kàn le huì zi xián shū, yào hé wǒ xià qí, nà lǐ wǒ yǒu xián xīn yǔ tā duì yì? bù rán nǐ shàng lǐ biān qù, yǔ nǐ zhǎn èr shū zhe liǎng pán qí dào yě bà le. lú zhēn shuō: shū fù jì wú xián xīn zhuó qí, nán dào shuō zhí nán jiù yǒu nà yàng xián xīn? zhí nán hèn bù dé zhè shí jiù dào xiāng yáng, jiàn zhe wǒ tiān lún cái hǎo. dīng dà yé zhè yě jiù bù biàn qù le. dīng dà yé yòu guò lái kàn le kàn tiān jǐn, jiù jiàn lú zhēn zài nà lǐ zuò zhe, hū rán chī de yī shēng xiào le. dà guān rén wèn lú zhēn shuō: nǐ fāng cái xiào shén me lái zhe? lú zhēn huí dá: zhí nán bìng méi xiào. dīng dà yé shuō: mò fēi nǐ yǒu shén me xīn shì ma? zěn me lián xiào nǐ dōu bù zhī dào nǎ! lú zhēn shuō: zhí nán qíng shí de méi xiào, bì shì shū fù tīng cuò le. dà guān rén suí jí yě jiù shuō: dà gài shì wǒ tīng cuò le. màn màn de chá yán guān sè, jìng kàn zhe lú zhēn réng shì rú yǒu suǒ sī de yàng zi, dài le bàn tiān yòu chī de shēng yī xiào. dà guān rén shuō: zhè nǐ kě jiù bù bì yǐn mán le, yǒu shén me xīn shì kuài jiǎng shàng. lú zhēn qíng zhī yǐn mán bú zhù le, jiù jiāng bài bà zi, jiàn zhe rén jiā gū niáng, yī zì bù céng yǐn mán, jiù xì shù le yī biàn. dīng dà yé yī tīng yī xiào, wèn: nǐ kàn jiàn zhè gè gū niáng pǐn mào rú hé? jiù bǎ lú zhēn xiū de shì shuāng jiá dài chì, yī yǔ bù fā, jiù shì dī zhe tóu hài xiū. jiū jìng zǒng shì gǔ shí nián jiān de rén, zhè yào dào liǎo rú jīn wǒ guó dà qīng, bù yòng shū bó fù wèn, zì jǐ jiù yào jiǎng lùn jiǎng lùn, zài shuō shì shén me yàng de yīng xióng.
那盧珍雖然見着姑娘,見姑娘臉一發赤,回頭就跑,國棟就追。盧珍那裡肯追?見他們姐弟跑了,把棍子一扔,奔東院來了。回到屋中,看韓天錦病勢已然好到八九成。重勞了好幾次,都由食上重勞,這也知道喝點粥了,看看全愈,正對着大官人與二員外在裡頭講話。少刻大官人出來,進了書房,盧珍站起身來說:「大叔那裡去來?」大官人說:「上裡邊同你展二叔談了會子話,看了會子閒書,要和我下棋,那裡我有閒心與他對弈?不然你上裡邊去,與你展二叔着兩盤棋倒也罷了。」盧珍說:「叔父既無閒心着棋,難道說侄男就有那樣閒心?侄男恨不得這時就到襄陽,見着我天倫才好。」丁大爺這也就不便去了。丁大爺又過來看了看天錦,就見盧珍在那裡坐着,忽然「嗤」的一聲笑了。大官人問盧珍說:「你方才笑什麼來着?」盧珍回答:「侄男並沒笑。」丁大爺說:「莫非你有什麼心事嗎?怎麼連笑你都不知道哪!」盧珍說:「侄男情實的沒笑,必是叔父聽錯了。」大官人隨即也就說:「大概是我聽錯了。」慢慢的察言觀色,淨看着盧珍仍是如有所思的樣子,待了半天又「嗤」的聲一笑。大官人說:「這你可就不必隱瞞了,有什麼心事快講上。」盧珍情知隱瞞不住了,就將拜把子,見着人家姑娘,一字不曾隱瞞,就細述了一遍。丁大爺一聽一笑,問:「你看見這個姑娘品貌如何?」就把盧珍羞的是雙頰帶赤,一語不發,就是低着頭害羞。究竟總是古時年間的人,這要到了如今——我國大清,不用叔伯父問,自己就要講論講論,再說是什麼樣的英雄。
dà guān rén hū rán xīn xiǎng: dǐng hǎo de yī mén qīn shì, wǒ hé bù yǔ tā men liǎng xià lǐ zuò gè méi rén? xiǎng bà, fù yòu dào lǐ biān miàn jiàn zhǎn èr yuán wài, réng shì luò zuò xiàn chá. dà guān rén shuō: wǒ zì cóng dào le jiā zhōng, zhè xiē rì le wèi zēng jiàn zhe gū niáng, dǎo shì bǎ shēng nǚ qǐng guò lái jiàn jiàn. èr yuán wài diǎn tóu, lì kè bǎ gū niáng qǐng dào. qǐ lián ér rù, yī kàn gū niáng, zěn jiàn dé? yǒu zàn wèi zhèng:
大官人忽然心想:「頂好的一門親事,我何不與他們兩下里作個媒人?」想罷,復又到裡邊面見展二員外,仍是落坐獻茶。大官人說:「我自從到了家中,這些日了未曾見着姑娘,倒是把甥女請過來見見。」二員外點頭,立刻把姑娘請到。啟簾而入,一看姑娘,怎見得?有贊為證:
dīng dà yé, guān duì miàn, dàn zhǐ jiàn, yī qǐ lián, jìn lái le yī wèi gū niáng, mào sì tiān xiān. yàn lì wú shuāng duō jùn qiào, guī gé de nǚ zǐ wěn zhòng duān rán, tòu chū le, zhèng sè yán. lǜ bìn chuí, zhū cuì xiān, má gū jì, wū yún wǎn, bié zhe gè, bì yù zān. chèn zhe nà, zhū ér yòu yuán yuán, cuì ér yòu xiān xiān, huā duǒ ér chàn chàn. chuān yī jiàn, duì lǐng shān, chèn shān shàng, xiù mǔ dān. bǎi zhě qún, zhē gài yán, zhǔn dìng nà, qún ér zhī xià shì diū xiù de xiǎo xiǎo jīn lián. lí huā mào, fú róng miàn, táo ruǐ de sāi, shì bǎ xiào hán. tǔ xíng zhèng, rú xuán dǎn, pèi zhe nà, ěr shàng huán. yīng táo kǒu, zhēn shì yī diǎn, bù diǎn yān zhī, hóng lǐ tòu xiān. liǎng dào méi, shì chūn shān, zào bái fēn, xīng móu xiǎn.
丁大爺,觀對面,但只見,一啟簾,進來了一位姑娘,貌似天仙。艷麗無雙多俊俏,閨閣的女子穩重端然,透出了,正色顏。綠鬢垂,珠翠鮮,麻姑髻,烏雲挽,別着個,碧玉簪。趁着那,珠兒又圓圓,翠兒又鮮鮮,花朵兒顫顫。穿一件,對領衫,襯衫上,繡牡丹。百褶裙,遮蓋嚴,準定那,裙兒之下是丟秀的小小金蓮。梨花貌,芙蓉面,桃蕊的腮,似把笑含。土形正,如懸膽,配着那,耳上環。櫻桃口,真是一點,不點胭脂,紅里透鮮。兩道眉,似春山,皂白分,星眸顯。
jiàn le nà dīng dà yé, dào le yī gè wàn fú, yù qián bù qián. dīng dà yé kàn jiàn le shēng nǚ xiǎo xiá, fāng yǔ zhǎn èr yuán wài shuō dào: gū niáng jǐ zài bù jiàn, zhǎng chéng rén le. èr yuán wài dào: gū niáng, nǐ yě bù rèn de nǐ dà jiù le bà? gū niáng huí dá bù rèn shí le, shēn shēn dào le yī gè wàn fú, guī hòu qù le. dà guān rén fù yòu wèn: gū niáng kě céng xǔ pèi rén jiā? zhǎn èr yuán wài shuō: wǒ gē ge de yí yán, liù jiàn shì quán fāng cái xǔ pèi, chà yī jiàn shì bù gěi, gù cǐ dān wù. dīng dà yé wèn: nà liù jiàn shì? huí dá: yī yào shì dài zān yīng zhī hòu, èr yào rén kǒu dān jìng, sān yào wén cái, sì yào wǔ jì, wǔ yào pǐn mào duān fāng, liù yào běn rén yǒu guān. dīng dà yé shuō: wǒ zuò gè méi rén jiù shì. lú zhēn kě chēng shì dài zān yīng, jiā lǐ jiù shì sān kǒu rén, wén cái wǔ jì nǐ shì wèn guò de, pǐn mào nǐ shì qiáo jiàn le. zhè yí dào xiāng yáng, gēn zhe dà rén ná wáng yé huí lái, hé chóu wú yǒu guān zuò? zhǎn èr lǎo yé yī tīng, xǐ zhī bù jǐn, shuō: dà dì, wǒ jiàn miàn jiù yǒu yì, kě bù zhī dìng guò yīn qīn méi yǒu? jīn tiān dà dì yī tí, yān yǒu bù yuàn yì zhī lǐ. jiù cǐ dìng tuǒ. dīng dà yé shēn biān dài dìng yī kuài yù pèi, zuò wèi dìng lǐ. èr yuán wài shōu jiāng qǐ qù. dīng dà yé duì lú zhēn shuō míng, jiù bǎ lú zhēn dài jiāng jìn lái, yǔ èr yuán wài háng le lǐ, jiù yǐ yuè fù hū zhī. quán jiā rén jiē zhī cǐ shì, dōu yǔ yuán wài yé dào xǐ.
見了那丁大爺,道了一個萬福,欲前不前。丁大爺看見了甥女小霞,方與展二員外說道:「姑娘幾載不見,長成人 了。」二員外道:「姑娘,你也不認的你大舅了罷?」姑娘回答不認識了,深深道了一個萬福,歸後去了。大官人復又問:「姑娘可曾許配人家?」展二員外說:「我哥哥的遺言,六件事全方才許配,差一件事不給,故此耽誤。」丁大爺問:「那六件事?」回答:「一要世代簪纓之後,二要人口單淨,三要文才,四要武技,五要品貌端方,六要本人有官。」丁大爺說:「我作個媒人就是。盧珍可稱世代簪纓,家裡就是三口人,文才武技你是問過的,品貌你是瞧見了。這一到襄陽,跟着大人拿王爺 回來,何愁無有官作?」展二老爺一聽,喜之不盡,說:「大弟,我見面就有意,可不知定過姻親沒有?今天大弟一提,焉有不願意之理。」就此定妥。丁大爺身邊帶定一塊玉佩,作為定禮。二員外收將起去。丁大爺對盧珍說明,就把盧珍帶將進來,與二員外行了禮,就以岳父呼之。全家人皆知此事,都與員外爺道喜。
wàn shì jiē shì gè dìng shù, fēi rén lì suǒ wèi. cǐ shì ruò fēi tiān jǐn rǎn bìng, duàn duàn yě chéng bù liǎo cǐ shì. qīn shì dìng tuǒ, hán tiān jǐn de bìng tǐ quán yù, gào cí qǐ shēn, zhí bèn xiāng yáng qù le. quán zhēn guǎn chuǎng huò, jù zài xià huí fēn jiě.
萬事皆是個定數,非人力所為。此事若非天錦染病,斷斷也成不了此事。親事定妥,韓天錦的病體全愈,告辭起身,直奔襄陽去了。全珍館闖禍,俱在下回分解。