strong hàn dì fēng zhào wáng rú yì strong
漢帝封趙王如意
dì yīn qī jī tì qì, suì fǔ yù zhī yuē: wǒ qián rì zhēng chén xī, zhù bīng hán dān, wǒ jiàn cǐ dì fēng sú chún hòu, rén mín shù fù, qián yǒu yàn tái zhī zǔ, hòu yǒu zhāng hé zhī xiǎn, dì fāng qiān lǐ, rén duō háo jié, ruò cǐ dì jiàn dū, yì bù zài zhǎng ān zhī xià: wǒ míng rì chū cháo, jiù fēng rú yì wèi zhào wáng, jiàn dū hán dān, shǐ bǐ zhōng shēn kuài lè, qiě yòu lí guān zhōng shén yuǎn, nǎi zhòng ěr yuǎn hài zhī dào yě. jī yuē: fēng rú yì lì zhào wáng, shēn gǎn bì xià hóng ēn, dàn rú yì yòu xiǎo, xū dé yī rén fǔ zhī, shù kě yǐ bǎo shǒu jiāng tǔ. dì yuē: dài míng rì yú qún chén zhī zhōng, jiǎn xuǎn yī qí móu zhī shì yǐ fǔ zhī, liào wàn ān wú shì. jī bài xiè, zhì jiǔ yǔ dì huān yǐn.
帝因戚姬涕泣,遂撫諭之曰:「我前日征陳豨,駐兵邯鄲,我見此地風俗淳厚,人民庶富,前有燕台之阻,後有漳河之險,地方千里,人多豪傑,若此地建都,亦不在長安之下:我明日出朝,就封如意為趙王,建都邯鄲,使彼終身快樂,且又離關中甚遠,乃重耳遠害之道也。」姬曰:「封如意力趙王,深感陛下洪恩,但如意幼小,須得一人輔之,庶可以保守疆土。」帝曰:「待明日於群臣之中,揀選一奇謀之士以輔之,料萬安無事。」姬拜謝,置酒與帝歡飲。
cì rì, dì shēng diàn, yǔ wén wǔ qún chén huì yì: tài zǐ jì bù kě yì, dàn rú yì nián jiàn zhǎng chéng, bù kě jiǔ liú gōng zhōng, zhèn yù fēng rú yì wèi zhào wáng, jiàn dū hán dān, qīng děng yǐ wèi hé rú? qún chén yuē: ruò fēng rú yì wèi zhào wáng, shén hé gōng lùn. dì yuē: fēng rú yì wèi zhào wáng, xū dé yī lǎo chéng dà chén fǔ zhī, shù dé zhāo xī jiào dǎo, qīng děng yǐ wèi hé rén zú dāng cǐ rèn? xiāo hé yuē: wéi yù shǐ dài fū zhōu chāng, qí rén gōng zhèng míng shuǎng, zú kě fǔ zhī. dì yuē: zhèng hé wú yì. yú shì zhào zhōu chāng, yù tóng rú yì fù zhào jiàn dū, chāng yuē: bì xià jì mìng chén fǔ zuǒ, gǎn bù cóng mìng? dàn xū yī chén sān shì, réng wàng bì xià xiě shǒu chì yǐ jiè zhī, shù bǎo wú shì. dì yuē: nà sān shì? chāng yuē: dì yī bù kě fù rù cháo, kǒng dì fāng wú rén bǎo shǒu, yòu fáng rén móu hài, dì èr tuì shǒu běn guó, qiān yǐ zì yù, tīng chén jiàn quàn. dì sān bù kě shí cháng yǔ qī niáng niáng tōng wèn yīn xìn, kǒng bèi rén shí pò, zé mǔ zǐ bù néng zì bǎo, ruò yī cǐ sān shì, chén fāng kě fǔ zhī. dì yuē: cǐ sān shì yì shén yì. suí xiě shǒu chì fù zhào wáng shōu zhào. suì mìng chē jià sòng rú yì chū chéng. rú yì lín xíng lái bié qī jī, jī yuē: wú yǔ ěr jīn rì bié lí, yòu bù zhī hé rì xiāng jiàn? mǔ zǐ bào tóu fàng shēng dà kū, zuǒ yòu wú bù zhuì lèi, shì rì rú yì chū chéng, dì sòng zhì jiāo wài, sǎ lèi ér bié, zhōu chāng yì tóng zhào wáng fù hán dān bù tí.
次日,帝升殿,與文武群臣會議:「太子既不可易,但如意年漸長成,不可久留宮中,朕欲封如意為趙王,建都邯鄲,卿等以為何如?」群臣曰:「若封如意為趙王,甚合公論。」帝曰:「封如意為趙王,須得一老成大臣輔之,庶得朝夕教導,卿等以為何人足當此任?」蕭何曰:「唯御史大夫周昌,其人公正明爽,足可輔之。」帝曰:」正合吾意。」於是召周昌,欲同如意赴趙建都,昌曰:「陛下既命臣輔佐,敢不從命?但須依臣三事,仍望陛下寫手敕以戒之,庶保無事。」帝曰:「那三事?」昌曰:「第一不可復入朝,恐地方無人保守,又防人謀害,第二退守本國,謙以自御,聽臣諫勸。第三不可時常與戚娘娘通問音信,恐被人識破,則母子不能自保,若依此三事,臣方可輔之。」帝曰:「此三事亦甚易。」隨寫手敕付趙王收照。遂命車駕送如意出城。如意臨行來別戚姬,姬曰:「吾與爾今日別離,又不知『何日相見?」母子抱頭放聲大哭,左右無不墜淚,是日如意出城,帝送至郊外,灑淚而別,周昌亦同趙王赴邯鄲不題。
què shuō dì zhèng yù jìn chéng, zhǐ jiàn yī rén shǒu zhí cí zhuàng, xiàng dì jià qián shēng yán: xiāo chéng xiàng jiāng shàng lín zhōng kòng dì zhào mín gēng zhǒng, yǐ gōng jiā zhī wù ér yào mǎi rén xīn, shí huái bù zhōng, qǐ bì xià chá zhī. dì wén zòu dà nù yuē: xiāo hé shòu jiǎ rén cái wù, què jiāng wú shàng lín kòng dì, yǔ mín diàn zhǒng, shén fēi chén dào. jí lìng tíng wèi xiè xì zhī. xiāo hé bèi xì yì bù fēn biàn, suì xià yù. shù rì, yǒu wáng wèi wèi kòu què shàng yán yuē: xiāo chéng xiàng yǒu hé zuì, bì xià nǎi xiè xì xià yù yé? dì yuē: shòu jiǎ rén cái wù, yǐ wú yuàn dì qiú zū yú mín. wú gù xì zhī. wáng wèi wèi yuē: yǒu biàn yú mín ér qǐng zhī, zhēn zǎi xiàng shì yě, qiě bì xià cǐ shù zài lái, chén xī yīng bù fǎn, yǐ guān zhōng tuō chéng xiàng zhèn shǒu, dāng shì zhī shí, ruò guān zhōng yǐ xī shǎo wèi tuī dòng, zé guó jiā fēi bì xià yǒu yě. chéng xiàng bù yú cǐ shí wèi lì, jīn què nǎi lì jiǎ rén zhī jīn hū? bì xià jì xiǎo guò ér wàng dà dé, chén gù bù bì sǐ ér kòu què shàng yán zhī, xìng bì xià chá yān! dì chén sī bàn shǎng huí dá yuē: cǐ guǎ rén zhī guò yě. shì rì, shǐ nèi shì chí jié shè chéng xiàng xiāo hé chū yù. hé rù nèi xiàng dì xiè ēn, dì yuē: chéng xiàng wèi mín qǐng yuàn. zhēn zǎi xiàng zhī shì yě. wú bù zhī ér jiā zuì, wú bù guò wèi jié zhòu zhǔ chéng xiàng xià yù, yì bù fēn biàn, zé wèi xián zǎi xiàng yě: guǎ rén zhī xì gōng, zhèng yù bǎi xìng wén wú zhī guò yě! hé yuē: bì xià shèng míng, chén zuì dāng xì yù, yòu hé fēn biàn zhī yǒu? dì tàn yuē: xián zāi, hé zhī wèi xiāng yě. suì jiāng wàng gào zhě shā zhī.
卻說帝正欲進城,只見一人手執詞狀,向帝駕前聲言:「蕭丞相將上林中空地召民耕種,以公家之物而要買人心,實懷不忠,乞陛下察之。」帝聞奏大怒曰:「蕭何受賈人財物,卻將吾上林空地,與民佃種,甚非臣道。」急令廷尉械繫之。蕭何被系亦不分辯,遂下獄。數日,有王衛尉叩闕上言曰:」蕭丞相有何罪,陛下乃械繫下獄耶?」帝曰:「受賈人財物,以吾苑地求租於民。吾故系之。」王衛尉曰:「有便於民而請之,真宰相事也,且陛下此數載來,陳豨、英布反,以關中托丞相鎮守,當是之時,若關中以西少為推動,則國家非陛下有也。丞相不於此時為利,今卻乃利賈人之金乎?陛下忌小過而忘大德,臣故不避死而叩闕上言之,幸陛下察焉!」帝沉思半晌回答曰:「此寡人之過也。」是日,使內侍持節赦丞相蕭何出獄。何入內向帝謝恩,帝曰:「丞相為民請苑。真宰相之事也。吾不知而加罪,吾不過為桀紂主;丞相下獄,亦不分辯,則為賢宰相也:寡人之系公,正欲百姓聞吾之過也!」何曰:「陛下聖明,臣罪當系獄,又何分辯之有?」帝嘆曰:「賢哉,何之為相也。」遂將妄告者殺之。
zhāng liáng wén hé xià yù, suì tàn yuē: hán péng yīng bù bèi zhū, xiāo hé xià yù, wú suī dǎo yǐn pì gǔ, shàng chù guān zhōng, kuàng yì tài zǐ zhī jì, nǎi wǒ suǒ wèi, tǎng dì zhī zhī, wú zuì yì nán miǎn yǐ! suì xún fǎng sì hào, jì yì yù wǎng zhōng nán qiú xiān, yǐ bì qí nán, gè rén yuē huì xiāng tóng. cì rì, zhāng liáng tóng sì hào jiàn dì yuē: fāng jīn tiān xià yī tǒng, sì hǎi yàn rán, tài zǐ rén xiào sù wén, lǐ xián xià shì, zú kě yǐ jì wàn nián zhī tǒng, chén sì hào nián gè bā shí, bù néng qǐ jū chén liáng shuāi bìng rì qīn, yì bù kān rèn yòng. yù cí bì xià, chén děng qián wǎng zhōng nán shān fǎng dào, yī qiè gōng míng fù guì, mò mò rán wú guān yú xīn, yuǎn guān yún shuǐ, le shēn dá mìng, dé yán shù nián, jiē bì xià zhī suǒ cì yě. dì yuē: zhèn dé xiān shēng yǐ lái, lǚ jiàn qí gōng, wèi yǒu chóu bào, qián fēng wèi liú hóu, xiān shēng yòu wèi lǐng shòu, jīn nǎi cí guǎ rén ér qù, bù shí jì cǐ kě fù dé jiàn hū? liáng yuē: bù gǎn qǐng ěr, gù suǒ yuàn yě. dì yòu wèi sì hào yuē: qīng děng fǔ jiào tài zǐ, zhèng wàng jiǔ xiāng diào hù. jīn xiāng cóng wèi jiǔ, yòu yù yuǎn dùn shān lín, fù mái míng tāo jī, shì hé xīn zāi? sì hào yuē: jūn zǐ mǎn cháo, shàn rén dāng dào, chén děng cuī xiǔ zhī rén, yì hé yì yú guó jiā? wéi wàng bì xià, fàng guī tián lǐ, dé xiū xī yú nián, chén děng méi chǐ gǎn ēn dāng hé rú yé! dì jiàn zhòng rén cí yì kěn qiè, qù niàn yǐ jué, suì zèng jīn bó zhī wù, qīn bù xíng chū diàn mén zhī wài, yǐ mù yáo sòng, zhǐ jiàn sì hào zhāng liáng piāo rán ér qù, dì tàn xī bù yǐ. què shuō hàn dì yīn jiàn zhāng liáng guī shān, yī rì zhuī sī kāi guó gōng chén: qí jiān yǒu yǔ zhèn qǐ shǒu bù yī zhě yǒu bèi chǔ guī zhèn, jiàn lì dà gōng zhě yǒu xù hòu suí zhèn zhēng jìn, lǚ yǒu qí móu miào suàn, zú chéng wěi jī zhě suī céng fàn zuì, huò zāo zhū lù, rán xìng liú miè chǔ zhī gōng, shí bù kě hùn, zhèn yù jiàn lì yī gé, jiāng gōng chén míng xìng róng mào, tú huà yú shàng, yǐ shì hòu shì zǐ sūn, shǐ bù wàng qí chū, yì jiàn wǒ dà hàn rén cái zhī shèng yě. jí mìng gōng jiàng jiàn lì gōng chén gé, tú huà róng mào, gé chéng, suì yǐn tài zǐ guān kàn, yī yī zhǐ shuō gōng chén chū chù lái lì. kàn dào jì xìn, tài zǐ biàn shuō: bì xià ruò wú cǐ rén, ān dé yǒu jīn rì? yòu kàn xià hóu yīng, tài zǐ biàn shuō: chén ruò wú cǐ rén, yì qǐ dé jīn rì wèi bì xià zǐ yé? dì yuē: wú ér kě wèi bù wàng qí běn yǐ! shì rì, jí zhào jì xìn zǐ jì tōng, xià hóu yīng, zhòng jiā shǎng jī. èr rén lǐng shòu, xiè ēn chū nèi. rén rén zàn tàn, jǐn shuō tài zǐ rén dé. dì wén zhī shén xǐ.
張良聞何下獄,遂嘆曰:「韓、彭、英布被誅,蕭何下獄,吾雖導引辟穀,尚處關中,況易太子之計,乃我所為,倘帝知之,吾罪亦難免矣!」遂尋訪四皓,計議欲往終南求仙,以避其難,各人約會相同。次日,張良同四皓見帝曰:「方今天下一統,四海宴然,太子仁孝素聞,禮賢下士,足可以繼萬年之統,臣四皓年各八十,不能起居;臣良衰病日侵,亦不堪任用。欲辭陛下,臣等前往終南山訪道,一切功名富貴,漠漠然無關於心,遠觀雲水,了身達命,得延數年,皆陛下之所賜也。」帝曰:「朕得先生以來,屢建奇功,未有酬報,前封為留侯,先生又未領受,今乃辭寡人而去,不識繼此可復得見乎?」良曰:「不敢請耳,固所願也。」帝又謂四皓曰:」卿等輔教太子,正望久相調護。今相從未久,又欲遠遁山林,復埋名韜跡,是何心哉?」四皓曰:「君子滿朝,善人當道,臣等衰朽之人,亦何益於國家?惟望陛下,放歸田裡,得休息餘年,臣等沒齒感恩當何如耶!」帝見眾人辭意懇切,去念已決,遂贈金帛之物,親步行出殿門之外,以目遙送,只見四皓、張良飄然而去,帝嘆息不已。卻說漢帝因見張良歸山,一日追思開國功臣:「其間有與朕起首布衣者;有背楚歸朕,建立大功者;有續後隨朕征進,屢有奇謀妙算,足成偉績者;雖曾犯罪,或遭誅戮,然興劉滅楚之功,實不可混,朕欲建立一閣,將功臣名姓容貌,圖畫於上,以示後世子孫,使不忘其初,亦見我大漢人才之盛也。」即命工匠建立功臣閣,圖畫容貌,閣成,遂引太子觀看,一一指說功臣出處來歷。看到紀信,太子便說:「陛下若無此人,安得有今日?」又看夏侯嬰,太子便說:「臣若無此人,亦豈得今日為陛下子耶?」帝曰:「吾兒可謂不忘其本矣!」是日,即召紀信子紀通,夏侯嬰,重加賞齎。二人領受,謝恩出內。人人讚嘆,盡說太子仁德。帝聞之甚喜。
hū yǒu yī rén dà jiào yuē: bì xià yǔ diàn xià niàn jì xìn xià hóu yīng zhī gōng, dú bù niàn chén fù yǒu mò dà zhī gōng, ér bù fù niàn, shì bì xià dú wàng zhī yǐ. hàn dì kàn qí rén, wèi zhī shì shuí? qiě kàn xià huí fēn jiě.
忽有一人大叫曰:「陛下與殿下念紀信、夏侯嬰之功,獨不念臣父有莫大之功,而不復念,是陛下獨忘之矣。」漢帝看其人,未知是誰?且看下回分解。