strong hán xìn bèi chǔ zǒu xián yáng strong
韓信背楚走咸陽
yīng bù shā le yì dì, wén àn shàng bǎi xìng fā hǎn, yù lǒng zhōu shàng àn, yīn fēng sè bù shùn, bù dé bàng àn, nà bǎi xìng yí hòng dōu zǒu le. qí zhōng sān gè lǎo rén, wèi shǒu yī lǎo rén, nián bā shí suì, rén chēng wèi dǒng gōng, wèi rén duō dú shū, zhī dào lǐ, yī xiāng zuì zūn tā, nǎi zuò chàng yuē: dài yīng bù de rén mǎ huí qù le, wǒ děng wù yào dǎ lāo yì dì shī shǒu, dài zhì chēn zhōu, yǐ lǐ zàng mái, què jiū jù jǐ gè zhuàng shì, cóng hé nán luò yáng yíng jiē hàn wáng, zuò gè méng zhǔ, yǔ yì dì bào chóu. zhòng rén yīng shēng yuē: wǒ děng yuàn cóng zūn mìng. dǒng gōng lǜ lǐng zhòng rén jí bēn xià liú, gù mì shí shù gè huì shuǐ de chuán jiā, xià jiāng gēn xún, zhì shì wǎn, yuè míng zhī xià, hū jiàn shuǐ miàn shàng, yǐn yǐn ruò yǒu suǒ jiàn, zhòng chuán jiā fú shuǐ jìn qián bào zhù, què shì gè rén, zhòng chuán jiā lāo shàng àn lái, zhǎng qǐ huǒ bǎ kàn shí, yán sè rú shēng, bìng bù gǎi biàn. zhòng rén yuán bù shí yì dì, yòu jiàn chì shēn wú yī sī yī fú, zhǐ èr zú zhōng zhǐ shàng tào èr yù huán, nǎi lóng xíng yě. dǒng lǎo yuē: cǐ bì yì dì yě ruò cháng rén, qǐ yǒu cǐ yù wù yé? zhòng rén yǐ jìng bó zhē tǐ, káng zhì qián cūn, gè fén xiāng xíng lǐ. zhì cì rì, quán chù guān mù bìn le, jìng tóu chēn zhōu lái, yǒu běn zhōu guān lì lǐ lǎo rén děng. tái zhì yuán xiū gōng diàn zhōng jiān tíng fàng, zhòng rén jì yì, kǒng rì jiǔ bà wáng zhī dào, jué xún shì móu hài, bù ruò jí jí zàng mái, shù wèi quán měi. zhōu guān děng zé rì jiāng yì dì zàng yú chēn zhōu. zhì jīn rén dì fén zhǒng shàng zài, sì shí xiǎng jì bù jué.
英布殺了義帝,聞岸上百姓發喊,欲攏舟上岸,因風色不順,不得傍岸,那百姓一哄都走了。其中三個老人,為首一老人,年八十歲,人稱為董公,為人多讀書,知道理,一鄉最尊他,乃作倡曰:「待英布的人馬回去了,我等務要打撈義帝屍首,帶至郴州,以禮葬埋,卻糾聚幾個壯士,從河南洛陽迎接漢王,做個盟主,與義帝報仇。」眾人應聲曰:「我等願從尊命。」董公率領眾人急奔下流,雇覓十數個會水的船家,下江跟尋,至是晚,月明之下,忽見水面上,隱隱若有所見,眾船家伏水近前抱住,卻是個人,眾船家撈上岸來,掌起火把看時,顏色如生,並不改變。眾人原不識義帝,又見赤身無一絲衣服,止二足中趾上套二玉環,乃龍形也。董老曰:「此必義帝也;若常人,豈有此玉物耶?」眾人以淨帛遮體,扛至前村,各焚香行禮。至次日,權處棺木殯了,徑投郴州來,有本州官吏里老人等。抬至原修宮殿中間停放,眾人計議,恐日久霸王知道,決尋事謀害,不若急急葬埋,庶為全美。州官等擇日將義帝葬於郴州。至今人帝墳冢尚在,四時享祭不絕。
yīng bù děng shì le yì dì, lái dào péng chéng huì fàn zēng děng zhòng rén, jiāng qián shì mì shuō yǔ fàn zēng, zēng ào wǔ bù yǐ, yǔ zhòng jiāng yuē: yì dì nǎi wú yǔ wǔ xìn jūn suǒ lì, yǐ fú rén wàng, qǐ xiǎng jīn rì shì yú jiāng zhōng, shén fēi rén chén zhī lǐ, ruò zài qiān dōu péng chéng, jué bù zú yǐ tú tiān xià yǐ! wǒ děng dāng jí huí quàn zhǐ, bù kě qiān dōu, shù liú bāng bù gǎn dōng xiàng, ruò lí xián yáng, bù bǎi rì nèi, liú bāng jué chū bāo zhōng, wú bèi bù néng ān yī rì yǐ! jì bù yuē: qián hán shēng yì céng yǒu cǐ yán, bèi bà wáng pēng zhī. zēng yuē: wǒ děng zhòng rén gè kǔ jiàn, jué bù kě qiān dōu.
英布等弒了義帝,來到彭城會范增等眾人,將前事密說與范增,增懊侮不已,與眾將曰:「義帝乃吾與武信君所立,以服人望,豈想今日弒於江中,甚非人臣之禮,若再遷都彭城,決不足以圖天下矣!我等當急回勸止,不可遷都,庶劉邦不敢東向,若離咸陽,不百日內,劉邦決出褒中,吾輩不能安一日矣!」季布曰:「前韓生亦曾有此言,被霸王烹之。」增曰:「我等眾人各苦諫,決不可遷都。」
fàn zēng liú jì bù xiū lǐ péng chéng, què tóng zhòng rén fù xián yáng lái quàn zhǐ bà wáng, zhǐ jiàn xián yáng shí fēn láng bèi, gè wén wǔ guān yuán, tōng yù bèi xíng zhuāng, yào sān èr rì qǐ xíng. fàn zēng tóng yīng bù děng jìn jiàn, bèi jiāng yì dì yù hài yī yī zòu zhī bà wáng, bà wáng dà xǐ yuē: chú wǒ xīn fù zhī huàn. fàn zēng yuē: xīn fù zhī huàn, bù zài yì dì, shí zài liú bāng yě, bì xià kǔ jīn qiān dōu, bù jiǔ liú bāng jué chū bāo zhōng yǐ! bà wáng yuē: zhàn dào shāo jué, wú liào liú bāng chā chì yì bù néng fēi chū yě. zēng yuē: bì xià qiān dōu, sān qín xiè dài, qí rén jué yǒu dà zhì, bì xù yǎng háo jié, yǔ bì xià zhēng héng, chū cǐ zhàn dào, fǎn zhǎng zhī yì ěr! wàng bì xià bù kě qiān dōu. bà wáng yuē: zhèn hào lìng yǐ chū, wén wǔ xíng zhuāng yǐ bèi, qǐ yǒu zhōng zhǐ zhī lǐ, yà fù bù bì guò lǜ, liào liú bāng wú néng wèi yě. yīng bù yuē: shì guì xiān tú, jī nán yáo dù, chén kǒng bì xià yī lí xián yáng, rén xīn dài huǎn, cǐ dì jué nán shǒu yě, jìn rì gè lù zhū hòu, jiàn yǒu pàn fū zhě, bì xià bù kě bù lǜ yě. bà wáng nù yuē: zhèn zì huì jī qǐ yì yǐ lái, suǒ xiàng wú dí, fán pàn qù zhě, jiē bù cái zhī rén, hé zú wèi yòng? qiān dōu zhī shì, zhèn yì yǐ jué, zài bù bì duō yán! rú yǒu kàng jù zhě, yǐ hán shēng wèi jiàn. fàn zēng děng zhǎng xū kǒu qì, gè xià diàn lái, zhǐ de gè bèi xíng zhuāng qǐ xíng.
范增留季布修理彭城,卻同眾人赴咸陽來勸止霸王,只見咸陽十分狼狽,各文武官員,通預備行裝,要三二日啟行。范增同英布等進見,備將義帝遇害一一奏知霸王,霸王大喜曰:「除我心腹之患。」范增曰:「心腹之患,不在義帝,實在劉邦也,陛下苦今遷都,不久劉邦決出褒中矣!」霸王曰:「棧道燒絕,吾料劉邦插翅亦不能飛出也。」增曰:「陛下遷都,三秦懈怠,其人決有大志,必蓄養豪傑,與陛下爭衡,出此棧道,反掌之易耳!望陛下不可遷都。」霸王曰:「朕號令已出,文武行裝已備,豈有中止之理,亞父不必過慮,料劉邦無能為也。」英布曰:「事貴先圖,機難遙度,臣恐陛下一離咸陽,人心怠緩,此地決難守也,近日各路諸候,漸有叛夫者,陛下不可不慮也。」霸王怒曰:」朕自會稽起義以來,所向無敵,凡叛去者,皆不才之人,何足為用?遷都之事,朕意已決,再不必多言!如有抗拒者,以韓生為鑑。」范增等長吁口氣,各下殿來,只得各備行裝起行。
què shuō hán xìn zì jiàn zhāng liáng hòu, cǐ xīn juàn juàn bù néng wàng, xiān jiāng jiā tóng dǎ fā huí huái yīn qù, shì yè guò dū wèi chén píng jiā bài fǎng. sù rì xìn zhī chén píng yǒu yì jiàng hàn, yīn lái yǐ yán tiāo zhī yuē: bà wáng qiān dōu, hàn wáng jué chū bāo zhōng, xián yáng fēi guó jiā suǒ yǒu yě. chén píng yuē: bà wáng jìn rì shā yì dì, qiān péng chéng, pēng hán shēng, zì yǐ wèi shì, jué bù zú yǐ jiǔ ān. hàn wáng zhǎng zhě, tā rì zhōng chéng dà shì. xián gōng zài cǐ lù lù, bù ruò bèi ér qù zhī, dé yǐ zhǎn dà cái yě. xìn yuē: wǒ yì yǒu cǐ xīn jiǔ yǐ, kǒng yán lù guān jīn nán guò. píng yuē: cǐ yì bù nán, wǒ yá mén yǒu yìn xìn wén shū, yǔ xián gōng yī zhǐ suí shēn, suǒ guò guān kǒu, yǒu cǐ wén shū, jìng zì zhǎng xíng, zhǐ shuō rù bāo zhōng tàn tīng xiāo xī. xìn bài xiè yuē: ruò dé cǐ wén shū, chéng qiān jīn zhī cì yě: tā rì ruò dé cùn jìn, jué bù gǎn wàng shèng dé. píng yuē: xián gōng bǎo zhòng, ruò tā rì chéng shì zhī hòu, bù jiǔ yì yù tóu hàn, réng wàng xián gōng tí bá. xìn bài cí chén píng, dé le pī wén, yù bèi xíng lǐ, shuān shù tíng dāng, fēn fù mén lì: wǒ chéng wài fǎng yǒu, míng rì fāng dé guī lái, rǔ kě yòng xīn kān shǒu. pǐ mǎ jìng chū xián yáng lái. xíng zhì guān kǒu zhī shí, zì fàn zēng huí guān zhōng, jiàn hàn wáng yǐ rù bāo zhōng, xīn zhōng yōu huáng, jí chāi rén fēn fù, gè guān jīn ài kǒu bǎ shǒu dé shí fēn yán mì, hán xìn lái dào ān píng guān kǒu, zhǐ jiàn bǎ guān jūn shì lán zhù, biàn wèn: jiāng jūn wǎng hé chù qù? hán xìn suí jiāng pī wén yǔ zhòng rén yàn kàn, réng dào guān shàng jiàn shǒu guān zǒng guǎn, gè shī lǐ bì, wèn hán xìn: zú xià hé chù qù? xìn yuē: bà wáng chà wǎng sān qín, huì tóng zhěng chì bīng mǎ, guān fáng hàn bīng, zhe xīng yè chuán bào. jí cí zhòng rén chū guān, jí cè mǎ xī xíng bù tí.
卻說韓信自見張良後,此心倦倦不能忘,先將家僮打發回淮陰去,是夜過都尉陳平家拜訪。素日信知陳平有意降漢,因來以言挑之曰:「霸王遷都,漢王決出褒中,咸陽非國家所有也。」陳平曰:「霸王近日殺義帝,遷彭城,烹韓生,自以為是,決不足以久安。漢王長者,他日終成大事。賢公在此碌碌,不若背而去之,得以展大才也。」信曰:「我亦有此心久矣,恐沿路關津難過。」平曰:「此亦不難,我衙門有印信文書,與賢公一紙隨身,所過關口,有此文書,徑自長行,只說入褒中探聽消息。」信拜謝曰:「若得此文書,誠千金之賜也:他日若得寸進,決不敢忘盛德。」平曰:「賢公保重,若他日成事之後,不久亦欲投漢,仍望賢公提拔。」信拜辭陳平,得了批文,預備行李,拴束停當,分付門吏:「我城外訪友,明日方得歸來,汝可用心看守。」匹馬徑出咸陽來。行至關口之時,自范增回關中,見漢王已入褒中,心中憂惶,即差人分付,各關津隘口把守得十分嚴密,韓信來到安平關口,只見把關軍士攔住,便問:「將軍往何處去?」韓信隨將批文與眾人驗看,仍到關上見守關總管,各施禮畢,問韓信:「足下何處去?」信曰:「霸王差往三秦,會同整飭兵馬,關防漢兵,着星夜傳報。」即辭眾人出關,急策馬西行不題。
què shuō bǎ mén èr lì, lián děng le liǎng rì, bù jiàn hán xìn huí lái, jí bào zhī yà fù, bèi shuō: hán xìn yī yuè qián yǒu yī rén, yè wǎn lái xiāng huì, shuō le yī yè huà, jiù zài xìn jiā sù xiē, qí hòu jiāng jiā tóng xíng lǐ dǎ fā huí jí, jīn què pǐ mǎ jiǎ shuō fǎng yǒu, cì rì jiù huí, xià yì jīn yǐ yòu guò le liǎng rì, qián hòu gòng sì rì, bù jiàn guī lái. cǐ bì shì táo zǒu, bù gǎn bù bào. fàn zēng wén le zhè huà, biàn diē jiǎo dào: cǐ rén wǒ zhōng rì xuán niàn zài xīn, qián céng dīng zhǔ yǔ xiàng wáng shuō: ruò yòng cǐ rén, xū dāng zhòng yòng ruò bù jiǎ cǐ rén, xū shā le fāng chú hòu huàn, bù yì jīn rì què zǒu le, jué tóu bāo zhōng qù, wú xīn shàng yòu shēng yī dà bìng yǐ! ruò bù pò lái, shǐ wǒ xiǎo yè bù dé ān rán. suí rù nèi zòu zhī bà wáng: wáng nù yuē: cǐ rú fū ān gǎn bèi wǒ guī hàn! zēng yuē: hán xìn jí yǒu shí jiàn, chén lǚ cì jiàn jǔ, bì xià zhǐ shì bù yòng, jīn bèi tā zǒu le, jué guī bāo zhōng qù, tā rì wèi bì xià yī dà huàn yě! wáng yuē: bǐ wú wén píng, guān shàng bì rán lán zǔ, rú hé dé tuō? jí chà zhōng lí mèi: lǐng èr bǎi qīng qí, kuài yǔ wǒ zhuō lái, suì shī wàn duàn, yǐ jǐng qí zhòng! zhōng lí mèi yī mìng zhuī gǎn, lái dào ān píng guān, zé guài guān shàng guān bīng: rú hé qīng fàng hán xìn guò qù, yǒu shī guān fáng? bǎ guān zǒng guǎn xiǎng dào: hán xìn yǒu suí shēn yìn xìn pī wén, wèi yuē huì sān qín jǐn jí gōng shì, mǒu děng ān gǎn zǔ dāng? jīn yǐ guò guān sān rì yǐ! jiāng rù hàn jìng, míng gōng kǒng bù néng zhuī jí, bù ruò fēi bào sān qín, qiǎn bīng zhuī gǎn, kuàng jiàn dào shāo jué, jué nán jīng guò, shù kě gǎn shàng. zhōng lí mèi yuē: ěr zhòng rén suǒ jiàn yì tōng. dāng shí zuò fēi xí, jí chuán bào sān qín, zhe bīng zhuī gǎn. zhōng lí mèi huí xián yáng, jiāng qián shì zòu zhī bà wáng. wáng yuē: jí táo qù yǐ yuǎn, liào hán xìn nuò fū, chéng hé dà shì? yì bù zú guà niàn! dāng chuán lìng zhe wén wǔ dà xiǎo guān yuán, suí chē jià fù péng chéng jiàn dū, què liú lǚ chén jī gōng shǒu xián yáng.
卻說把門二吏,連等了兩日,不見韓信回來,急報知亞父,備說:「韓信一月前有一人,夜晚來相會,說了一夜話,就在信家宿歇,其後將家僮行李打發回籍,今卻匹馬假說訪友,次日就回,下意今已又過了兩日,前後共四日,不見歸來。此必是逃走,不敢不報。」范增聞了這話,便跌腳道:「此人我終日懸念在心,前曾叮囑與項王說:若用此人,須當重用;若不甲此人,須殺了方除後患,不意今日卻走了,決投褒中去,吾心上又生一大病矣!若不迫來,使我曉夜不得安然。」隨入內奏知霸王:王怒曰:「此儒夫安敢背我歸漢!」增曰:「韓信極有識見,臣屢次薦舉,陛下只是不用,今被他走了,決歸褒中去,他日為陛下一大患也!」王曰:「彼無文憑,關上必然攔阻,如何得脫?」急差鍾離昧:「領二百輕騎,快與我捉來,碎屍萬段,以警其眾!」鍾離昧依命追趕,來到安平關,責怪關上官兵:「如何輕放韓信過去,有失關防?」把關總管享道:「韓信有隨身印信批文,為約會三秦緊急公事,某等安敢阻當?今已過關三日矣!將入漢境,明公恐不能追及,不若飛報三秦,遣兵追趕,況餞道燒絕,決難經過,庶可趕上。」鍾離昧曰:「爾眾人所見亦通。」當時作飛檄,即傳報三秦,着兵追趕。鍾離昧回咸陽,將前事奏知霸王。王曰:「即逃去已遠,料韓信懦夫,成何大事?亦不足掛念!」當傳令着文武大小官員,隨車駕赴彭城建都,卻留呂臣、機公守咸陽。
qiě shuō hán xìn lí ān píng guān, yí lù zhí dǐ sàn guān, zhào qián yàn pī guò guān, lái dào sān chà lù kǒu, zì sī cǐ chù zhèng shì jǐn yào qù chù, jiāng zhāng liáng dì lǐ tú qǔ chū, guān kàn rù bāo zhōng qù lù. kàn bì, fāng yù cè mǎ, zhǐ jiàn cóng dōng yī qí mǎ fēi zǒu qián lái, shǒu zhí dà pái, fēn fù lù kǒu bīng: ěr děng rú yù pǐ mǎ guò lái, dāng zhuī kàn pī wén zhōng xìng míng, rú bú shì hán xìn, fāng xǔ fàng guò qù. zhòng jūn shì biàn dào: fāng cái guò qù yī rén, pǐ mǎ dú xíng, bù céng zhuī wèn lái lì, hé bù gǎn shàng wèn tā yī shēng? nà zhí pái jūn guān jí gǎn shàng hán xìn, biàn wèn: jiāng jūn shén xìng míng? yǒu hé gōng gàn? xìn yuē: wǒ xìng lǐ, qián wǎng bāo zhōng tàn qīn. nà rén yuē: yǒu pī wén fǒu? xìn yuē: yǒu pī wén zài cǐ. nà rén wù yào qǔ kàn, hán xìn qǔ gōng wén dǎ kāi, zhèng yù dì yǔ guān kàn, què yú bèi shàng jiāng zhǔ jiàn bá chū, wàng qí rén yī jiàn shā sǐ. nà guān zhōng zǒu chū wǔ gè rén lái, jiù xiàng hán xìn bēn lái, hán xìn pǐ mǎ jìn qián, jǔ zhǔ jiàn jiāng wǔ gè jūn shì jǐn xíng shā sǐ, cè mǎ jí xiàng xī xíng. wèi zhī hé rì dé dào bāo zhōng? qiě kàn xià huí fēn jiě.
且說韓信離安平關,一路直抵散關,照前驗批過關,來到三岔路口,自思此處正是緊要去處,將張良地理圖取出,觀看入褒中去路。看畢,方欲策馬,只見從東一騎馬飛走前來,手執大牌,分付路口兵:「爾等如遇匹馬過來,當追看批文中姓名,如不是韓信,方許放過去。」眾軍士便道:「方才過去一人,匹馬獨行,不曾追問來歷,何不趕上問他一聲?」那執牌軍官急趕上韓信,便問:「將軍甚姓名?有何公幹?」信曰:「我姓李,前往褒中探親。」那人曰:「有批文否?」信曰:「有批文在此。」那人務要取看,韓信取公文打開,正欲遞與觀看,卻於背上將主劍拔出,望其人一劍殺死。那關中走出五個人來,就向韓信奔來,韓信匹馬近前,舉主劍將五個軍士盡行殺死,策馬急向西行。未知何日得到褒中?且看下回分解。