strong xiàng yǔ tīng jiàn fú zhāng hán strong
项羽听谏伏章邯
què shuō zhāng hán yào zhǎn shǐ mìng, zhòng jiāng yuē:" bù kě! ruò zhǎn shǐ mìng, shí wèi jiǎo kàng, bù ruò qiě jiāng zhào cháng jū liú zài cǐ, què bèi xì zòu wén, kàn èr shì xǐ nù hé rú." hán suì àn jiàn bù zhǎn, què jū liú zhào cháng zài yíng. wèi jí jù zòu, yǒu chén xī děng zhòng jiāng quàn hán yuē:" zhào gāo yǐ jū gōng děng lǎo xiǎo, gǔ huò zhī yán, yǐ rù jūn xīn, zòng yǒu dà gōng, shuí zé zhī zhī? yí zú zhī huò, kǒng zhōng nán miǎn. bù ruò zhǎn shǐ, yǐ jué qí tǎn." hán shàng yóu yù bù néng jué.
却说章邯要斩使命,众将曰:“不可!若斩使命,实为矫抗,不若且将赵常拘留在此,却备细奏闻,看二世喜怒何如。”邯遂按剑不斩,却拘留赵常在营。未及具奏,有陈稀等众将劝邯曰:“赵高已拘公等老小,蛊惑之言,已入君心,纵有大功,谁则知之?夷族之祸,恐终难免。不若斩使,以决其忐。”邯尚犹豫不能决。
hòu shù rì, chén yú chāi rén zì zhào lái xià shū, hán chāi shū, yuē:
后数日,陈馀差人自赵来下书,邯拆书,曰:
bái qǐ wèi qín jiāng, liǎng bìng yān yǐng, běi kàng mǎ fú, gōng chéng lüè dì, bù kě shèng jì, ér zú cì sǐ, méng tián wèi qín jiāng, běi zhú róng rén, kāi yú zhōng dì shù qiān lǐ, jìng zhǎn yáng zhōu. hé zhě? gōng duō qín bù néng fēng, yīn yǐ fǎ zhū zhī. jīn jiāng jūn wèi qín jiāng sān shì yǐ, suǒ wáng shī yǐ shí wàn shù, ér zhū hóu bìng qǐ, zhào gāo sù yú rì jiǔ, jīn shì jí, yì kǒng èr shì zhū zhī, gù yù yǐ fǎ zhū jiāng jūn yǐ sè zé, shǐ rén gēng dài yǐ tuō qí huò. jūn jū wài, duō nián xì, yǒu gōng yì zhū, wú gōng yì zhū. qiě tiān xià zhī wáng qín, wú yú zhì jiē zhī zhī jīn jiāng jūn nèi bù néng chú nìng yǐ qīng jūn cè, wài bù néng yuē zhū hóu ér zhì qiáng lín, gū lì ér yù cháng cún, qǐ bù wēi zāi? jiāng jūn hé bù hái bīng, yǔ zhū hóu wèi cóng, nán miàn chēng gū, shú yǔ shēn fú fǔ chéng, zhì qī zǐ wèi lù hū? chén yú bǎi bài jǐn shū.
白起为秦将,两并鄢郢,北抗马服,攻城略地,不可胜计,而卒赐死,蒙恬为秦将,北逐戎人,开榆中地数千里,竟斩阳周。何者?功多秦不能封,因以法诛之。今将军为秦将三世矣,所亡失已十万数,而诸侯并起,赵高素谀日久,今事急,亦恐二世诛之,故欲以法诛将军以塞责,使人更代以脱其祸。君居外,多年隙,有功亦诛,无功亦诛。且天下之亡秦,无愚智皆知之;今将军内不能除佞以清君侧,外不能约诸侯而制强邻,孤立而欲长存,岂不危哉?将军何不还兵,与诸侯为从,南面称孤,孰与身伏斧铖,质妻子为戮乎?陈馀百拜谨书。
hán kàn bà shū, yǔ zhòng jiāng shuō:" yú zhī yán, yì zì yǒu lǐ. dàn bù zhī tóu hé chǔ qù wèi shàng?" chén xī yuē:" bié guó xīn lì, zhì duō hú yí, wèi kě guī fù, wéi chǔ jiāng jūn, gōng liè zhèn dāng shí, qì jié gài tiān xià, yòu jiān bīng qiáng jiàng měng, wēi shì dà zhèn, suī dà guó zhū hóu, yì zhǒu xī ér jiàn, wú zhī tā rì miè qín zhě, bì chǔ yě. gōng dāng dì chǔ, bù shī fēng wáng zhī guì." hán yuē:" wú xī shā xiàng liáng, yǔ chǔ yǒu shì chóu, chǔ jiāng jūn qǐ néng róng wǒ?" xī yuē:" wǒ yǔ jiāng jūn jiàn chǔ, chén shuō biàn lì, liào chǔ dìng cóng qí yì." hán yuē:" zi wǎng shuō zhī, wú zhuān hòu lái mìng."
邯看罢书,与众将说:“馀之言,亦自有理。但不知投何处去为上?”陈稀曰:“别国新立,志多狐疑,未可归附,惟楚将军,功烈震当时,气节盖天下,又兼兵强将猛,威势大振,虽大国诸侯,亦肘膝而见,吾知他日灭秦者,必楚也。公当谛楚,不失封王之贵。”邯曰:“吾昔杀项梁,与楚有世仇,楚将军岂能容我?”稀曰:“我与将军见楚,陈说便利,料楚定从其议。”邯曰:“子往说之,吾专候来命。”
chén xī suì pǐ mǎ dào chǔ yíng. chuán bào yǒu qín shǐ jiàn yuán shuài, yǔ yuē:" zhe jìn lái!" xī rù yíng, jiàn yǔ xíng lǐ bì, yǔ yuē:" kùn jiǔ bù xíng nà mìng, yù shǐ rǔ wèi shuō kè yé?" xī yuē:" liǎng jūn xiāng chí, shì lì jù kùn, fèi yòng bù zī, bǎi xìng pí bì, fēi wéi bù lì yú qín, yì qiě bù lì yú chǔ." yǔ yuē:" ěr yù hé wéi?" xī yuē:" zhāng jiāng jūn láo kǔ sān nián, shēn jīng bǎi zhàn, chí bīng rì jiǔ, gōng nán bào qín, nài hé zhào gāo rì xiāng líng tì, jīn zhě kàng mìng jū shǐ, qíng yuàn guī fù jiāng jūn, gòng chéng wáng yè. jīn qí shì zú, rú chì zǐ zhī wàng fù mǔ yě. bù shí zūn yì yǐ wéi rú hé?" yǔ dà nù, pāi àn dà hū yuē:" hán shā wú jì fù, qiān zǎi zhī hèn, bǎi shì zhī chóu, zhèng yù kǎn shǒu yǐ wéi nì qì, fāng kě xiè wú zhī hèn, qǐ róng qí guī fù yú wú zuǒ yòu yé?" chén xī lěng xiào bù zhǐ. yǔ yì nù yuē:" rǔ lěng xiào, yù shì wú bǎo jiàn yé?" xī yuē:" wú xiào jiāng jūn suǒ wéi zhě xiǎo, suǒ shī zhě dà yě. qiě dà zhàng fū wèi guó wàng jiā, yòng xián lüè chóu. bǐ hán zhī xíng bīng, nǎi gè wèi qí zhǔ ěr, cǐ rén chén zhī zhōng, ér zhì zhě suǒ bì qǔ yě. jiāng jūn hé jū zhì yú xīn, ér shì rén yǐ bù guǎng yé?" fàn zēng yuē:" qiě lìng chén xī zàn zài zhàng wài guǎn dài, mǒu yǒu yī yán yǐ gào jiāng jūn." yǔ hū xī yuē:" rǔ quán qiě zàn chū zhàng wài jiǔ fàn, róng wú sī zhī." xī suì chū zhàng, yǔ lìng rén guǎn dài bù tí. zēng nǎi jìn yán yuē:" gōng wēi shì shén dà, ér chí bīng rì jiǔ, bù dé rù guān zhě, yǐ qí yǒu zhāng hán wèi zhī fān lí yě. jīn hán wèi èr shì zhào gāo yí jì, yù qiǎn shǐ cì sǐ, bī pò shén jí, yǐ zhì hán jìn wú suǒ wǎng, tuì wú suǒ guī, liǎng nán zhī jì, bù dé yǐ ér yǎng fù yú jiāng jūn. chéng shǐ jiāng jūn bù niàn jiù chóu, fǔ zhī yǐ ēn, jié zhī yǐ yì, lián shǔ qí xīn, ér fǔ nà zhī, bǐ bì gǎn ēn tú bào, suī dǎo tāng fù huǒ, ér zú wèi jiāng jūn yòng yě. qiě qín zhī suǒ shì zhě, hán yě gǒu hán qù, zé fān lí sā, ér guó wú suǒ yǐ zhòng yǐ. gài guó wú zhǔ jiàng, shì wèi wú guó. jiāng jūn chéng qí xū, ér gǔ bīng yǐ jìn, pò qín rú jiàn líng zhī yì ěr. jīn gǒu shě cǐ, jù ér bù nà, shǐ hán jù bīng yǐ tóu tā guó, jié lián wèi yuán, yǐ tú dà shì, shì qín wèi wáng, ér yòu zēng yī qín yǐ. gǔ rén yún' sān jūn yì dé, yī jiāng nán qiú. tiān yǔ bù qǔ, fǎn shòu qí jiù.' jiāng jūn yí shě sī chóu, sù cì gāng duàn, wàng xiǎo chóu ér chéng dà móu, tiān xià zhī háo jié yě." yǔ wén zēng yán, suì wù yuē:" jūn shī zhī yán, chéng què lùn yě." jí zhào chén xī shàng zhàng yuē:" wú shú sī zi zhī yán, shǐ hèn zhāng hán yǒu shā jì fù chóu, běn bù róng jiàng, dàn yǐ guó jiā yòng rén, bù huái jiù hèn jì fù zhī chóu, yī rén zhī sī yě, guó jiā yòng rén, tiān xià zhī gōng yě, qǐ kě qū qū yǐ bào chóu wèi niàn, ér wàng yòng rén zhī dà gōng hū? rú hán guǒ yǒu shí xīn xiàng wǒ, gū miǎn jiù fèn, zhǔn bǐ lái jiàng. jiù chuán wú yán, kě sù zhǎn qín shǐ, tǒng lǐng běn bù rén mǎ, fù zhāng nán lái jiàn. rú néng jiàn lì gōng xūn, tā rì miè qín zhī hòu, fù guì dāng yǔ gòng zhī."
陈稀遂匹马到楚营。传报有秦使见元帅,羽曰:“着进来!”稀入营,见羽行礼毕,羽曰:“困久不行纳命,欲使汝为说客耶?”稀曰:“两军相持,势力俱困,费用不赀,百姓疲敝,非惟不利于秦,抑且不利于楚。”羽曰:“尔欲何为?”稀曰:“章将军劳苦三年,身经百战,持兵日久,功难报秦,奈何赵高日相陵替④,今者抗命拘使,情愿归附将军,共成王业。今其士卒,如赤子之望父母也。不识尊意以为如何?”羽大怒,拍案大呼曰:“邯杀吾季父,千载之恨,百世之仇,正欲砍首以为溺器,方可泄吾之恨,岂容其归附于吾左右耶?”陈稀冷笑不止。羽益怒曰:“汝冷笑,欲试吾宝剑耶?”稀曰:“吾笑将军所为者小,所失者大也。且大丈夫为国忘家,用贤略仇。彼邯之行兵,乃各为其主耳,此人臣之忠,而智者所必取也。将军何拘滞于心,而示人以不广耶?”范增曰:“且令陈稀暂在帐外管待,某有一言以告将军。”羽呼稀曰:“汝权且暂出帐外酒饭,容吾思之。”稀遂出帐,羽令人管待不题。增乃进言曰:“公威势甚大,而持兵日久,不得入关者,以其有章邯为之藩篱也。今邯为二世赵高疑忌,欲遣使赐死,逼迫甚急,以致邯进无所往,退无所归,两难之际,不得已而仰附于将军。诚使将军不念旧仇,抚之以恩,结之以义,连属其心,而俯纳之,彼必感恩图报,虽蹈汤赴火,而卒为将军用也。且秦之所恃者,邯也;苟邯去,则藩篱撒,而国无所倚重矣。盖国无主将,是谓无国。将军乘其虚,而鼓兵以进,破秦如建瓴之易耳。今苟舍此,拒而不纳,使邯据兵以投他国,结连为援,以图大事,是秦未亡,而又增一秦矣。古人云‘三军易得,一将难求。天与不取,反受其咎。’将军宜舍私仇,速赐刚断,忘小仇而成大谋,天下之豪杰也。”羽闻增言,遂悟曰:“军师之言,诚确论也。”即召陈稀上帐曰:“吾熟思子之言,始恨章邯有杀季父仇,本不容降,但以国家用人,不怀旧恨;季父之仇,一人之私也,国家用人,天下之公也,岂可区区以报仇为念,而忘用人之大公乎?如邯果有实心向我,姑免旧忿,准彼来降。就传吾言,可速斩秦使,统领本部人马,赴漳南来见。如能建立功勋,他日灭秦之后,富贵当与共之。”
chén xī lǐng mìng bài cí, huí fù zhāng hán. hán yuē:" jù zi zhī yán, jí dāng zhǎn shǐ tóu xiáng, dàn kǒng fàn zēng duō móu, huò yòu wǒ guī chǔ, yīn ér zhì hài, fǎn zhōng qí jì yǐ. zi kě zài wǎng, yǐ tàn xū shí." chén xī réng yòu fù chǔ zhài jiàn yǔ yuē:" zhāng hán jí yù lái jiàng, dàn kǒng jiāng jūn yóu niàn jiù chóu, fǎn zì tóu xiàn jǐng yǐ." yǔ yuē:" dà zhàng fū yī yán, zhòng rú tài shān. yù shā zhāng hán, qǐ wú bié jì? gǒu yòu ér shā zhī, shǐ rén yǒu yù lái jiàng zhě, jiē yǐ zhāng hán wèi jiè kǒu yǐ, bù yì zì sāi xián lù yé?" yǔ suì shé jiàn wéi shì, fù yǔ xī. xī suì yǐ zhé jiàn lái jiàn zhāng hán, bèi shuì xiàng jiāng jūn rú cǐ yì qì. hán dà xǐ, jiù shēng zhàng qǔ chū zhào cháng lái, dāng jí zhǎn shǒu shì zhòng. fēn huì zhū jiàng, tóng lǐng shí wàn bīng, yī shēng pào xiǎng, nà hǎn yáo qí, jìng fù zhāng nán lái. sān shí lǐ ān yíng, zhāng hán lǐng zhòng duō qín jiāng, fù chǔ zhài lái, gǒng shǒu yuán mén wài, tīng hòu cān jiàn.
陈稀领命拜辞,回复章邯。邯曰:“据子之言,即当斩使投降,但恐范增多谋,或诱我归楚,因而致害,反中其计矣。子可再往,以探虚实。”陈稀仍又赴楚寨见羽曰:“章邯即欲来降,但恐将军犹念旧仇,反自投陷阱矣。”羽曰:“大丈夫一言,重如泰山。欲杀章邯,岂无别计?苟诱而杀之,使人有欲来降者,皆以章邯为藉口矣,不亦自塞贤路耶?”羽遂折箭为誓,付与稀。稀遂以折箭来见章邯,备说项将军如此义气。邯大喜,就升帐取出赵常来,当即斩首示众。纷会诸将,同领十万兵,一声炮响,呐喊摇旗,径赴漳南来。三十里安营,章邯领众多秦将,赴楚寨来,拱手辕门外,听候参见。
fàn zēng què lìng chǔ bīng tí liè jīng qí, yán zhěng duì wǔ, liǎng biān zhàn lì xǔ duō jiàng guān, jù shì xiān míng yì jiǎ, shí fēn wēi yí. yǔ jū zhōng zuò dìng, xiān fā léi sān dōng, kāi le yuán mén, fēn fù zhe xīn jiàng zhāng hán děng rén rù jiàn. hán jìn jiàn xíng lǐ bì, liú tì gào yǔ yuē:" hán yīn zhào gāo chán yán èr shì, bù fā jiù bīng, fǎn xià zhào cì sǐ, jū jìn lǎo xiǎo, bī pò bù guò, wú chǔ róng shēn, yǎng guī jiāng jūn, rú yīng ér zhī wàng fù mǔ. dàn yīn xī rì dìng táo xíng bīng zhī jì, fèn bù gù sī, yǒu shāng zūn gōng, zuì dāng wàn sǐ. jīn méng yǒu kuān, ēn tóng tiān dì, gǎn bù jié lì bào xiào, yǐ tú jiàn lì wēi gōng, shàng bào jiāng jūn bù shā zhī ēn, xià xuě nìng chén chán lù zhī hèn. xìng wéi shōu lù, yǐ rèn qū shǐ." yǔ yīn ān fǔ zhī yuē:" ěr děng jì guī mìng yú wǒ, wǒ jīn bì dāng zhòng yòng, zhèng yí zhōng xīn bào guó, wù xìng yì niàn. miè qín zhī hòu, fù guì gòng zhī." hán děng zhòng jiāng, kòu tóu xiè ēn, jiù zhe běn bù rén mǎ, cì hou zhēng jìn.
范增却令楚兵提列旌旗,严整队伍,两边站立许多将官,俱是鲜明衣甲,十分威仪。羽居中坐定,先发擂三冬,开了辕门,分付着新降章邯等人入见。邯进见行礼毕,流涕告羽曰:“邯因赵高谗言二世,不发救兵,反下诏赐死,拘禁老小,逼迫不过,无处容身,仰归将军,如婴儿之望父母。但因昔日定陶行兵之际,奋不顾私,有伤尊公,罪当万死。今蒙有宽,恩同天地,敢不竭力报效,以图建立微功,上报将军不杀之恩,下雪佞臣谗戮之恨。幸惟收录,以任驱使。”羽因安抚之曰:“尔等既归命于我,我今必当重用,正宜忠心报国,勿兴异念。灭秦之后,富贵共之。”邯等众将,叩头谢恩,就着本部人马,伺候征进。
yǒu hán gǔ guān shǒu guān jiàng xiào děng, zhī zhāng hán jiàng chǔ, fēi mǎ bào rù xián yáng, shuō zhāng hán shā shǐ mìng, dài lǐng shí wàn jūn jiàng chǔ, jiàn jīn xiàng yǔ tǒng bīng huì hé zhū hóu, gōng hán gǔ guān, shí wàn jǐn jí. zhào gāo jiàn shā le tā zhí ér, zhǐ de zòu zhī èr shì, shuō zhāng hán sù yǒu fǎn xīn, jīn guǒ rán pàn qín jiàng chǔ. èr shì dà nù, suì jiāng gè jiā lǎo xiǎo, yí yú xián yáng shì.
有函谷关守关将校等,知章邯降楚,飞马报入咸阳,说章邯杀使命,带领十万军降楚,见今项羽统兵会合诸侯,攻函谷关,十万紧急。赵高见杀了他侄儿,只得奏知二世,说章邯素有反心,今果然叛秦降楚。二世大怒,遂将各家老小,夷于咸阳市。
què yǒu rén chuán bào yǔ zhāng hán děng, shuō jiāng sān jiā lǎo xiǎo, jǐn yí yú xián yáng shì. hán děng wén zhī, gè fàng shēng dà kū. jiù lái bǐng gào xiàng yǔ, chéng qín wú rén shǒu guān, kě tǒng bīng shā guò zhāng hé, jìng qū xīn ān miǎn chí, qín kě pò yǐ. yǔ qǐng zēng jì yì, zēng yuē:" bīng jiǔ zài wài, láo fèi shén duō, huái wáng yí dōu péng chéng, wèi lì dìng yè, qiě qín guó bīng qiáng mín fù, wèi kě qīng dí. bù ruò qiě huí jiàn huái wáng, xiān lì dìng gēn běn, xiū yǎng bīng mǎ, duō jī liáng cǎo, rán hòu mìng jiāng liǎng lù zhēng jìn, shǐ qín shǒu wěi bù néng xiāng gù, fāng wèi shàng cè. kǔ jīn tú gōng qí wài, ér péng chéng fū shǒu, láo kǔ wú gōng, fǎn sǔn wēi míng, fēi yòng bīng zhī shàn zhě yě." yǔ suì yī zēng yán, chuán lìng dà jūn qǐ xíng, jìng huí péng chéng lái. bù zhī jiàn huái wáng zěn de fá qín? qiě kàn xià huí fēn jiě.
却有人传报与章邯等,说将三家老小,尽夷于咸阳市。邯等闻知,各放声大哭。就来禀告项羽,乘秦无人守关,可统兵杀过漳河,径趋新安、渑池,秦可破矣。羽请增计议,增曰:“兵久在外,劳费甚多,怀王移都彭城,未立定业,且秦国兵强民富,未可轻敌。不若且回见怀王,先立定根本,休养兵马,多积粮草,然后命将两路征进,使秦首尾不能相顾,方为上策。苦今徒攻其外,而彭城夫守,劳苦无功,反损威名,非用兵之善者也。”羽遂依增言,传令大军起行,径回彭城来。不知见怀王怎的伐秦?且看下回分解。