strong xiāo hé yì zuì shì fán kuài strong
蕭何議罪釋樊噲
què shuō bǎi guān xíng hè bì, wǔ shì yā fán kuài yú cháo mén wài, tīng zhǐ fā luò. hàn wáng yuē: fán kuài suī zhèn qīn qī zhī chén, zì shì gōng gāo, chōng tū yí zhàng, zǔ jià wàng yán, tōng wú rén chén zhī lǐ, zuó yǐ qín ná, jí dāng chù zhì, yǐ jǐng jiè sān jūn. xiāo hé jìn qián fù wáng ěr yuē: fán kuài fǎ suī dāng zhū, rán kuài yǒu dà gōng bù kě zhū. kuàng xìn chū bài dà jiāng, jí zhū yǒu gōng zhī rén, yú jūn bù lì. dàn kǒng fán kuài xīn shí bù fú, hán xìn jūn fǎ, jué nán xíng yǐ. wáng dāng chuán zhǐ míng zhèng fán kuài zhī zuì, róng chén děng huì yì, zòu qǐng shèng duàn, shù guó fǎ bù fèi, hán xìn zhī wēi lìng kě yǐ guǎn shù zhòng jiāng yě. wáng yuē: shàn. yú shì xià zhào yuē:
卻說百官行賀畢,武士押樊噲於朝門外,聽旨發落。漢王曰:「樊噲雖朕親戚之臣,自恃功高,衝突儀仗,阻駕妄言,通無人臣之禮,昨已擒拿,即當處置,以警戒三軍。」蕭何近前附王耳曰:「樊噲法雖當誅,然噲有大功不可誅。況信初拜大將,即誅有功之人,於軍不利。但恐樊噲心實不服,韓信軍法,決難行矣。王當傳旨明正樊噲之罪,容臣等會議,奏請聖斷,庶國法不廢,韓信之威令可以管束眾將也。」王曰:「善。」於是下詔曰:
zhèn bài hán xìn wèi dà jiāng, jù xiāo hé zhī sān jiàn, huì zhāng liáng zhī jiǎo shū, jī qí bào fù, tīng qí yì lùn, zhī qí wèi yǒu yòng zhī zhēn cái yě mìng qí zhí zhuān kǔn wài, dōng xiàng fá chǔ, yǔn xié yú qíng, shí hé gōng yì. dāng dēng táng xíng lǐ zhī jì, qián dǎo sù qīng, jǐ chuán yán lìng, nǎi yǒu fán kuài dú shì gōng gāo, zì sì kuáng bèi, kàng wèi guó fǎ, lüè wú jì dàn, yī rén zuò chàng, zhòng zhì wǎng dìng, jiǎo huò jūn xīn, yǒu guāi dà tǐ. xià zhào ěr xiāng guó xiāo hé děng, cóng gōng huì yì, dìng dāng gōng nán yǎn zuì, fǎ yí dāng zhū, chéng cǐ yī rén, yǐ zhāng jì lǜ. gù zī zhào mìng ěr děng zhī xī.
朕拜韓信為大將,據蕭何之三薦,會張良之角書,稽其抱負,聽其議論,知其為有用之真才也;命其職專閫外,東向伐楚,允協輿情,實合公議。當登堂行禮之際,前導肅清,己傳嚴令,乃有樊噲獨恃功高,恣肆狂悖,抗為國法,略無忌憚,一人作倡,眾志罔定,矯惑軍心,有乖大體。下詔爾相國蕭何等,從公會議,定當功難掩罪,法宜當誅,懲此一人,以彰紀律。故茲詔命爾等知悉。
xiāo hé děng pěng zhào chū.
蕭何等捧詔出。
zǎo yǒu rén bào zhī fán kuài, fán kuài wén zhī dà jīng, zì zhī chà cuò, biàn qǐng yī bān wǔ chén zhōu bó děng shāng yì: wǒ yī shí jiàn cuò, chù fàn jìn lìng, zhì hàn wáng xià zhào yì zuì, gōng děng wèi wǒ yǔ xiāng guó yī jiǎng, kàn hóng mén zhī gōng. yì dāng ráo miǎn. zhōu bó yuē: zhǔ shàng bài jiāng, shí wèi tiān xià guó jiā, fēi yī rén zhī sī yě. zuó wén hán xìn yì lùn, zhēn dà jiāng zhī cái yě, jiāng jūn gù gǎn kàng jù, shì tài wú zhuàng. jīn zhào xià wèn zuì, chéng xiàng jué yǒu zhǔ yì, wǒ děng yāng miǎn chéng xiàng, xiǎng yì wú shì, gōng yí fàng xīn. kuàng zhǔ shàng niàn jiāng jūn zhī gōng, qǐ yǒu zhū lù zhī lǐ? zhòng rén suí dào xiāng guó fǔ, āi gào xiāo hé, bèi shuō: fán kuài nǎi lì guó gōng chén, hóng mén jiù jià, suī yī shí fàn jìn, yì wú dà è, chéng xiàng ruò bù jiě jiù, kǒng shī rén xīn. hé yuē: zhǔ shàng kùn chù bāo zhōng, zhōng rì sī qiú dà jiāng, jīn dé hán xìn, mǎi wèi guó jiā zhī dà xìng, zhū gōng yì dé dōng guī yǐ. fán kuài wú zhī, nǎi chū cǐ kuáng yán, yǐ zhì zhǔ shàng dòng nù, xiàn zhào shū xià bān, kǒng nán jiù shòu. dàn niàn fán jiāng jūn wǎng rì dà gōng, yòu shì wǒ děng tóng shí fēng pèi qǐ yì zhī chén, wǒ bù chū lì, hé rén jiě jiù? zhe fán jiāng jūn fàng xīn, wǒ zì yǒu gōng yì. zhòng rén bài xiè chū fǔ.
早有人報知樊噲,樊噲聞知大驚,自知差錯,便請一班武臣周勃等商議:「我一時見錯,觸犯禁令,致漢王下詔議罪,公等為我與相國一講,看鴻門之功。亦當饒免。」周勃曰:「主上拜將,實為天下國家,非一人之私也。昨聞韓信議論,真大將之才也,將軍故敢抗拒,似太無狀。今詔下問罪,丞相決有主意,我等央免丞相,想亦無事,公宜放心。況主上念將軍之功,豈有誅戮之理?」眾人隨到相國府,哀告蕭何,備說:「樊噲乃立國功臣,鴻門救駕,雖一時犯禁,亦無大惡,丞相若不解救,恐失人心。」何曰:「主上困處褒中,終日思求大將,今得韓信,買為國家之大幸,諸公亦得東歸矣。樊噲無知,乃出此狂言,以致主上動怒,現詔書下頒,恐難救授。但念樊將軍往日大功,又是我等同時豐沛起義之臣,我不出力,何人解救?着樊將軍放心,我自有公議。」眾人拜謝出府。
xiāo hé yǔ lì shēng cǎo nǐ dá cí shàng zòu yuē:
蕭何與酈生草擬答辭上奏曰:
dà hàn chéng xiàng xiāo hé děng yì dé fán kuài suǒ fàn zuì guò, jūn mìng xià bān, yǐ yǒu míng jìn, róng chē zhòng wù, hé bù kě fàn, fán kuài sì xíng lǔ mǎng, táng tū yí cóng, yán duō luàn jì, jiǎo huò jūn xīn, guó fǎ yōu guī zuì dāng xíng lù. dàn niàn fēng pèi yuán xūn, hóng mén hù cóng, gū nǐ kuān yòu, yǐ zhāo bāo jī. rú zài wéi fàn, yuè nán miǎn. qǐng zì shèng cái dìng duó.
大漢丞相蕭何等議得樊噲所犯罪過,君命下頒,已有明禁,戎車重務,合不可犯,樊噲肆行魯莽,唐突儀從,言多亂紀,矯惑軍心,國法攸歸;罪當刑戮。但念豐沛元勛,鴻門護從,姑擬寬宥,以昭褒績。如再違犯, 鉞難免。請自聖裁定奪。
hàn wáng lǎn suǒ yì, suí chuán zhǐ: fán kuài shì gōng kuáng bèi, shì nán kuān yòu, xià yì yǒu cí, gū cóng suǒ yì, réng lìng dài zuì zhēng jìn, tīng jūn mén jié zhì, zhuǎn xíng yuán shuài fǔ shōu lù. jìn chén chuán zhǐ shì fàng fán kuài, zhuǎn xíng yuán shuài zhàng xià cì hou.
漢王覽所議,隨傳旨:「樊噲恃功狂悖,似難寬宥,下議有辭,姑從所議,仍令帶罪征進,聽軍門節制,轉行元帥府收錄。」近臣傳旨釋放樊噲,轉行元帥帳下伺候。
kuài wén mìng, jí xiè ēn bì, yǐn jiàn hán xìn, xìn yuē: jiàn gōng chén zǐ zhī zhí fēn, shǒu yì chén zǐ zhī dà jié, ěr suī yǒu gōng, qǐ kě zì shì? xìng wáng kuān ēn, shè rǔ zhòng zuì. yuàn zì shì zhī hòu, yí yòng xīn jiā miǎn, zǎo jiàn qí jī, chuí míng jīn shí, yǔ guó xián xiū, qǐ bù měi zāi! rǔ hòu yí jǐn xīn bào guó, mǒu jué bù jì jí yě. kuài wén yán bài xiè, jí jìn nèi xiè ēn. hàn wáng hū kuài jìn qián yù zhī yuē: rǔ zì cóng guǎ rén fēng pèi qǐ yì, lèi jiàn dà gōng, zhèn xīn zhōng bù néng wàng, zhèng dāng qiān gōng jǐn shèn, bǐ zhòng yóu dāng jiā miǎn, yǐ yǒng bǎo jūn chén zhī hǎo. kuàng rǔ shí jiàn bù rú zhāng liáng, zhī rén bù rú xiāo hé, tā jì lǚ cì jǔ jiàn hán xìn, xiǎng xìn bì shì qí cái, nà shí rǔ wú yī yán jiàn zhèng, jí guǎ rén zuó chē jià yǐ chū, qīng nǎi zǔ chē kuáng yán, shén shī rén chén zhī lǐ! ruò fēi xiāo hé gōng yì, huò wǒ yī shí dòng nù, jiāng rǔ zhū lù, wǎng fèi shù nián zhī qín láo, suì yī dàn ér sǐ, qǐ bù dà wèi kě xī? jì huài qīn qī zhī qíng, yòu shāng jūn chén zhī yì, qīng nǎi bàn tú ér fèi, biàn shǐ wǒ zhōng shēn bù ān. qīng hé bù zhī zhī shén yé? hàn wáng yán zhì yú cǐ, bù jué lèi xià. fán kuài yì qì yuē: chén yī shí jiàn cuò, huǐ zhī wú jí. chén cǐ hòu jǐn xīn bào guó, yǐ yǎng dá bì xià zhī yù zhī ēn yě. hàn wáng fǔ xù bù yǐ. kuài cí wáng chū wài, lái jiàn xiāo hé yuē: ruò fēi chéng xiàng jiě jiù zhī gōng, fán kuài rú hé dé miǎn zhū lù zhī xíng! hé yuē: jiāng jūn liè tǔ fēng wáng, zhǐ rì kě wàng, zhèng yí jǐn xīn shǒu zhí, hé bì qū qū jiào lùn bǐ cǐ, shén fēi dà chén zhī tǐ yě! kuài shēn xiè xiāo hé zhī yán.
噲聞命,即謝恩畢,引見韓信,信曰:「建功臣子之職分,守義臣子之大節,爾雖有功,豈可自恃?幸王寬恩,赦汝重罪。願自是之後,宜用心加勉,早建奇績,垂名金石,與國咸休,豈不美哉!汝後宜盡心報國,某決不忌嫉也。」噲聞言拜謝,即進內謝恩。漢王呼噲近前諭之曰:「汝自從寡人豐沛起義,累建大功,朕心終不能忘,正當謙恭謹慎,比眾尤當加勉,以永保君臣之好。況汝識見不如張良,知人不如蕭何,他既屢次舉薦韓信,想信必是奇才,那時汝無一言諫正,及寡人昨車駕已出,卿乃阻車狂言,甚失人臣之禮!若非蕭何公議,或我一時動怒,將汝誅戮,枉費數年之勤勞,遂一旦而死,豈不大為可惜?既壞親戚之情,又傷君臣之義,卿乃半途而廢,便使我終身不安。卿何不知之甚耶?」漢王言至於此,不覺淚下。樊噲亦泣曰:「臣一時見錯,悔之無及。臣此後盡心報國,以仰答陛下知遇之恩也。」漢王撫恤不已。噲辭王出外,來見蕭何曰:「若非丞相解救之功,樊噲如何得免誅戮之刑!」何曰:「將軍列土封王,指日可望,正宜盡心守職,何必區區較論彼此,甚非大臣之體也!」噲深謝蕭何之言。
bù shuō fán kuài zì cǐ tīng hán xìn jié zhì. què shuō xìn shòu pò chǔ dà yuán shuài zhī zhí, wèi jí cāo yǎn sān jūn, xiān yī rì shàng biǎo xiè ēn. hàn wáng kàn bà biǎo wén, dà xǐ, wèi xìn yuē: lǎn qīng suǒ zòu, zú jiàn wèi guó zhōng xīn, dàn bù zhī dōng zhēng zhī jǔ, hé shí xìng shī? xìn yuē: xiàng yǔ qiān dōu péng chéng, jiǔ wèi xī gù, zhū hóu sàn chù gè guó, jù wú yù bèi dāng cǐ zhī shí, zhèng hǎo chū shī. fú yuàn bì xià zǎo cì mìng jià, chén yǎn dìng rén mǎ, jí rì suí jià qǐ xíng. hàn wáng yuē: dōu yī qīng suǒ zòu. fēng fán kuài wèi xiān fēng, cáo cān wèi jūn zhèng, yīn gài wèi jiān jūn, yù bèi dà jià qīn zhēng bù tí.
不說樊噲自此聽韓信節制。卻說信授破楚大元帥之職,未及操演三軍,先一日上表謝恩。漢王看罷表文,大喜,謂信曰:「覽卿所奏,足見為國忠心,但不知東征之舉,何時興師?」信曰:「項羽遷都彭城,久未西顧,諸侯散處各國,俱無預備;當此之時,正好出師。伏願陛下早賜命駕,臣演定人馬,即日隨駕啟行。」漢王曰:「都依卿所奏。」封樊噲為先鋒,曹參為軍正,殷蓋為監軍,預備大駕親征不題。
què shuō hán xìn chū cháo, lái dào jiào jūn chǎng, xiān jiāng rén mǎ dà lüè kàn le yī biàn, jiàn jūn wǔ qiàn yán zhěng, shì zú qiàn qí bèi. jiāng zuǒ suī yǒu bǎi yuán, bù zhī zhèn fǎ, bù ān jìn tuì, yíng pán suī yǒu shù zuò, wèi dé xiàng bèi, wèi jiàn shēng wàng. suí jí qǐng lì shí qí dào yíng suǒ jì yì yuē: cǐ děng rén mǎ, cǐ děng yíng zhèn, bù guò fáng shǒu chéng chí, yòng yú wú shì zhī shí kě yě. ruò lín zhèn shī yòng, jiāng bù zhī bīng, bīng bù zhī jiāng, duì wǔ rú hé pái liè? zhèn shì rú hé diào dù? qí zhèng rú hé xiāng shēng? dòng jìng rú hé qǐ fú? kǒng yù dí shí, jué nán zhī duì. jīn yǔ xiān shēng shāng yì, kě lǐng néng shàn shū zhě sì shí rén, jiāng mǒu píng rì suǒ jí duì wǔ zhī shù, diào dù zhī fǎ, yíng zhèn fāng xiàng, chū rù jì lǜ, tōng zài cǐ shū, lián yè yī tiáo yī duàn, xiě chéng èr shí běn, měi běn yòng yī zhī shū jiāng guān, zhào cǐ shū zhōng suǒ xíng duì wǔ zhèn fǎ, yī jiào yǎn qí bèi, xiàn bàn yuè nèi tōng yào wán zhěng, wǒ què xiān jiāng yī duì rén mǎ, jiào tā rú hé shì rù duì, rú hé shì chū duì, rú hé shì xíng yíng, rú hé shì ān yíng, rú hé shì duì dí, rú hé shì cuī dí, rú hé shì mái fú, rú hé shì gōng jī, suí qí biàn huà, gè yǒu tiáo lǐ. què jiào gè duì yī yī zhào cǐ cāo yǎn, bù xū yī yuè zhī jiān, rén mǎ dà yǔ jīn bù tóng yǐ, nà shí dōng zhēng, fāng kě shī yòng, shù zú yǐ qǔ shèng ěr. lì shēng bài fú yuē: jiāng jūn shén jī miào suàn, rén bù kě jí yě! yú shì lì shēng lǐng yuán běn, xuǎn rén chāo xiě. bù zhī rú hé diào yòng? qiě kàn xià huí fēn jiě.
卻說韓信出朝,來到教軍場,先將人馬大略看了一遍,見軍伍欠嚴整,士卒欠齊備。將佐雖有百員,不知陣法,不諳進退,營盤雖有數座,未得向背,未見生旺。隨即請酈食其到營所計議曰:「此等人馬,此等營陣,不過防守城池,用於無事之時可也。若臨陣施用,將不知兵,兵不知將,隊伍如何排列?陣勢如何調度?奇正如何相生?動靜如何起伏?恐遇敵時,決難支對。今與先生商議,可領能繕書者四十人,將某平日所集隊伍之數,調度之法,營陣方向,出入紀律,通在此書,連夜一條一段,寫成二十本,每本用一知書將官,照此書中所行隊伍陣法,一教演齊備,限半月內通要完整,我卻先將一隊人馬,教他如何是入隊,如何是出隊,如何是行營,如何是安營,如何是對敵,如何是催敵,如何是埋伏,如何是攻擊,隨其變化,各有條理。卻教各隊一一照此操演,不須一月之間,人馬大與今不同矣,那時東征,方可施用,庶足以取勝耳。」酈生拜服曰:「將軍神機妙算,人不可及也!」於是酈生領原本,選人抄寫。不知如何調用?且看下回分解。