féng yì yán shēng zhě, jiā yú hàn nán. cháng yóu xiàn shān, dé yī wù, qí zhuàng ruò dàn wán, sè hēi ér dà, yǒu guāng, shì zhī jié chè, ruò qīng bīng yān. shēng chí yǐ shì yú rén, huò yuē:" zhū yě." shēng yīn yǐ" dàn zhū" míng zhī, cháng zhì yú xiāng zhōng. qí hòu shēng yóu cháng ān, nǎi yú chūn míng mén féng yī hú rén, kòu yān ér yán:" yī tuó zhōng yǒu qí bǎo, yuàn yǒu de yī jiàn." shēng jí yǐ" dàn zhū" shì zhī. hú rén pěng zhī ér xǐ yuē:" cǐ tiān xià zhī qí huò yě, yuàn yǐ sān shí wàn wèi jià." yuē:" cǐ bǎo ān suǒ yòng ér jūn hòu qí jià rú shì zāi!" hú rén yuē:" wǒ, xī guó rén. cǐ nǎi wú guó zhī zhì bǎo, guó rén wèi zhī' qīng shuǐ zhū', ruò zhì yú zhuó shuǐ, líng rán dòng chè yǐ. zì wáng cǐ bǎo qiě sān suì, wú guó zhī jǐng quán jǐn zhuó, guó rén jù bìng. gù cǐ yuè hǎi yú shān, lái zhōng xià yǐ qiú zhī. jīn guǒ dé yú zi yǐ." hú rén jí mìng zhù zhuó shuǐ yú fǒu, yǐ zhū tóu zhī, é ér qí shuǐ dàn rán qīng yíng, xiān háo kě biàn. shēng yú shì yǐ zhū yǔ hú, huò qí jià ér qù.
冯翊严生者,家于汉南。尝游岘山,得一物,其状若弹丸,色黑而大,有光,视之洁彻,若轻冰焉。生持以示于人,或曰:“珠也。”生因以“弹珠”名之,常置于箱中。其后生游长安,乃于春明门逢一胡人,叩焉而言:“衣橐中有奇宝,愿有得一见。”生即以“弹珠”示之。胡人捧之而喜曰:“此天下之奇货也,愿以三十万为价。”曰:“此宝安所用而君厚其价如是哉!”胡人曰:“我,西国人。此乃吾国之至宝,国人谓之‘清水珠’,若置于浊水,泠然洞彻矣。自亡此宝且三岁,吾国之井泉尽浊,国人俱病。故此越海逾山,来中夏以求之。今果得于子矣。”胡人即命注浊水于缶,以珠投之,俄而其水澹然清莹,纤毫可辩。生于是以珠与胡,获其价而去。