strong mǎ zhōu shī shì quán jū shān wǔ shì cuàn wèi yí táng zuò strong
马周失势权居山 武氏篡位移唐祚
huà shuō mǎ zhōu shuài lǐng bīng wǔ wàn, lái jiù yáng zhōu, lí yáng zhōu shàng yǒu bǎi yú lǐ, mǎ zhōu hū jiàn tā èr fū rén lǐ xiāng jūn shuài lǐng shí yú qí, bǎo zhe chē liàng, fēi bēn ér lái, chī le yī jīng. lái dào miàn qián, kàn chē zi shàng shì tā dài fū rén lín shì bìng wáng qīn cáo biāo èr rén qī xiǎo, máng wèn:" xiǎo zhǔ lǐ dàn ruò hé?" xiāng jūn dào:" bù hǎo le! wǔ sān sī lǐng bīng lái gōng yáng zhōu, chéng nèi bīng wēi jiàng guǎ, bù néng bǎ shǒu, yīng wáng èr diàn xià lǐ sì xiān zhàn sǐ jiāng chǎng, bèi wǔ zéi gōng pò chéng chí. dà diàn xià lǐ měi zǔ sān diàn xià lǐ chéng xiào yǔ xiǎo zhǔ lǐ dàn, táo chū yáng zhōu, bù zhī qù xiàng. yīng wáng jiā xià, jǐn bèi wǔ zéi suǒ hài. xìng kuī wǒ yǔ xiōng dì lǐ qí, bǎo zhe jiā xiǎo, cóng luàn jūn zhōng shā chū lái, zhèng yào wǎng jīn líng qù, bù liào cǐ jiān xiāng yù. kě xī nǐ de jiù bīng lái chí le." mǎ zhōu dùn zú dào:" rú jīn xiǎo zhǔ yǐ táo, shī chū wú míng, dà shì qù yǐ!" lǐ xiāng jūn dào:" xiǎo zhǔ yǔ dà diàn xià sān diàn xià, yí dìng táo wǎng jīn líng, dào yīng wáng yíng zhōng qù le. nǐ wǒ bù ruò qiě huí jīn líng, hé bīng yī chù, zài yì jìn qǔ, hé bì zài cǐ chóu chú?" mǎ zhōu dào:" yán zhī yǒu lǐ." suì lìng sān jūn zhuǎn huí jīn líng.
话说马周率领兵五万,来救扬州,离扬州尚有百余里,马周忽见他二夫人李湘君率领十余骑,保着车辆,飞奔而来,吃了一惊。来到面前,看车子上是他大夫人林氏并王钦、曹彪二人妻小,忙问:“小主李旦若何?”湘君道:“不好了!武三思领兵来攻扬州,城内兵微将寡,不能把守,英王二殿下李嗣先战死疆场,被武贼攻破城池。大殿下李美祖、三殿下李成孝与小主李旦,逃出扬州,不知去向。英王家下,尽被武贼所害。幸亏我与兄弟李奇,保着家小,从乱军中杀出来,正要往金陵去,不料此间相遇。可惜你的救兵来迟了。”马周顿足道:“如今小主已逃,师出无名,大事去矣!”李湘君道:“小主与大殿下、三殿下,一定逃往金陵,到英王营中去了。你我不若且回金陵,合兵一处,再议进取,何必在此踌躇?”马周道:“言之有理。”遂令三军转回金陵。
lái zhì bàn lù, yù zhe táo xià lái de yì bīng, bǐng zhī yīng wáng bèi cì zhī shì, mǎ zhōu dà jiào yī shēng, yūn zhuì mǎ xià. wáng qīn cáo biāo máng lái fú zhù, sū xǐng bàn rì, fāng cái cháng tàn yī shēng, dào:" qiān suì ā! dāng chū ruò tīng wú yán, hé zhì sàng yú xiǎo rén zhī shǒu! jīn yīng wáng xiōng dì yǐ sǐ, dà bīng yǐ sàn, xiǎo zhǔ yòu bù zhī qù xiàng, hǎo jiào wǒ jìn tuì liǎng nán, rú hé shì hǎo?" wáng qīn dào:" jiāng yé bù bì xīn jiāo, cǐ chù guò dōng sān shí lǐ, yǒu yī cuì yún shān, shí fēn xiǎn jùn, qiě tún bīng cǐ shān, quán qiě ān shēn, dài zhǎo zháo xiǎo zhǔ, zài tú zhōng xīng." mǎ zhōu yī yán, jí lǐng rén mǎ lái zhì cuì yún shān, jiù zài shān shàng zhǎn mù wèi chéng, tǎ lián zhài fáng, jiāng bīng mǎ zhá xià, jiù chà wáng qīn cáo biāo, gè dài jǐ míng jīng xì jūn shì, bù jū tiān xià zhōu xiàn, gè chù xún fǎng xiǎo zhǔ. èr rén lǐng mìng, xià shān ér qù.
来至半路,遇着逃下来的义兵,禀知英王被刺之事,马周大叫一声,晕坠马下。王钦、曹彪忙来扶住,苏醒半日,方才长叹一声,道:“千岁呵!当初若听吾言,河至丧于小人之手!今英王兄弟已死,大兵已散,小主又不知去向,好叫我进退两难,如何是好?”王钦道:“将爷不必心焦,此处过东三十里,有一翠云山,十分险峻,且屯兵此山,权且安身,待找着小主,再图中兴。”马周依言,即领人马来至翠云山,就在山上斩木为城,塔连寨房,将兵马扎下,就差王钦、曹彪,各带几名精细军士,不拘天下州县,各处寻访小主。二人领命,下山而去。
zài shuō wǔ sān sī bīng pò le yáng zhōu, shā le yīng wáng jiā xiǎo. zǒu le tài zǐ lǐ dàn, bìng lǐ měi zǔ lǐ chéng xiào jí mǎ zhōu jiā xiǎo, sì xià xún ná, bù zhī qù xiàng. sān sī shōu bīng huí jīn líng, yǔ lǐ chéng yè hé bīng yī chù, zòu kǎi bān shī huí cháo.
再说武三思兵破了扬州,杀了英王家小。走了太子李旦,并李美祖、李成孝及马周家小,四下寻拿,不知去向。三思收兵回金陵,与李承业合兵一处,奏凯班师回朝。
nà yī bān gōng chén zǎo xiān dé bào, zhī yīng wáng xiōng dì bèi cì, gōng pò yáng zhōu, xiǎo zhǔ táo bì, gè gè jīng dāi zài fǔ, zhǐ hǎo bì mén cháng tàn ér yǐ. jiāng xià wáng lǐ kāi fāng wén zhī yīng wáng zhī shì, yòu kǒng yǐn cáng tài zǐ shì fā, jìng dài jiā xiǎo, táo wǎng zhí běi shā tuó ér qù.
那一班功臣早先得报,知英王兄弟被刺,攻破扬州,小主逃避,个个惊呆在府,只好闭门长叹而已。江夏王李开芳闻知英王之事,又恐隐藏太子事发,竟带家小,逃往直北沙陀而去。
zài shuō lǐ chéng yè wǔ sān sī děng huí cháo, jiāng xíng cì yīng wáng xiōng dì, gōng pò yáng zhōu, táo zǒu tài zǐ lǐ dàn děng, yī zòu le yī biàn. wǔ shì dà yuè, fēng lǐ chéng yè sān qí wáng bīng bù shàng shū, jiā fēng sān sī wèi zhōng zhōu wáng, chéng sì wèi qīng zhōu wáng, yáo tiě tóu wèi dōu zǒng guǎn. réng chuán yù tiān xià, jī ná zài táo fǎn chén mǎ zhōu děng bìng yāo rén lǐ dàn, ná huò zhě fēng wàn hù hòu, yǐn cáng zhě yí zú.
再说李承业、武三思等回朝,将行刺英王兄弟,攻破扬州,逃走太子李旦等,-一奏了一遍。武氏大悦,封李承业三齐王、兵部尚书,加封三思为忠州王,承嗣为青州王,姚铁头为都总管。仍传谕天下,缉拿在逃反臣马周等并妖人李旦,拿获者封万户侯,隐藏者夷族。
zì cǐ yǐ hòu, wǔ shì dà yǒu cuàn wèi chēng dì zhī yì, yòu lìng lǐ chéng yè chāo shā huáng táng zōng shì sì bǎi jiā, gòng yī wàn sān qiān yú kǒu, táng shì zōng zhī zhū shā dài jìn. dāng xià wǔ shì jìng zé jí rì, tóu dài píng tiān guān, shēn chuān wǔ zhǎo lóng páo, dēng jīn luán diàn, jí huáng dì wèi. zhāng tiān zuǒ zhāng tiān yòu zhū wǔ dà chén, jiē jí fú cháo hè, shān hū wàn suì, jiù shì nà bān gōng chén zài cháng ān zhě, wú nài hé yě zhǐ de cháo cān. wǔ shì zì hào wèi tiān cè jīn lún zhì míng wén wǔ shén shèng zé tiān huáng dì, gǎi yuán chuí gǒng yuán nián, jiàn guó hào yuē dà zhōu. yí huáng táng qī miào shén zhǔ yú tài miào, zhuī fēng wǔ shì zhī fù zǔ céng gāo qī dài jiē wèi huáng dì, bǐ jiē wèi huáng hòu. cè lì sān gōng liù yuàn, diǎn jí xiù nán wèi gōng é, zhāng chāng zōng wèi zhèng gōng huáng hòu, zhāng yì zhī wèi piān gōng guì fēi, hòu fēi gōng é jù tú zhī mǒ fěn, bìng chuān nǚ rén fú sè. zhè yě shì tiān yì, gù yīn yáng rú cǐ diān dǎo. zhū wǔ jìn jiē jiā fēng wáng jué, jiù shì rú bǔ zhī ér, yě fēng wèi gōng hóu. yī miàn fā xǐ zhào, bān xíng tiān xià, dà shè zuì qiú, zhǐ yǒu lǐ dàn mǎ zhōu xuē gāng bù zài shè nèi. yòu jiāng zhè bān gōng chén nǎi shì kāi guó zhī rén, yī jiā fēng jué wèi, gè cì jīn bó, dàn bù lìng tā men zhǎng wò bīng quán. yòu fēng bái mǎ sì sēng huái yì hé shàng wèi hù guó dà chán shī, cì mǎng páo bìng lóng tóu chán zhàng, zhè hé shàng jiù shì zài xìng lóng ān yǔ wǔ shì yǒu jiān de wáng huái yì. qí yú chǒng xìng zhī chén, jǐn jiā xiǎn zhí, róng fēng sān dài. zhèng shì yī zi shòu wáng ēn, quán jiā shí tiān lù. yù zhī hòu lái rú hé, zài kàn xià huí fēn jiě.
自此以后,武氏大有篡位称帝之意,又令李承业抄杀皇唐宗室四百家,共一万三千余口,唐室宗枝诛杀殆尽。当下武氏竟择吉日,头戴平天冠,身穿五爪龙袍,登金銮殿,即皇帝位。张天左、张天右、诸武大臣,皆吉服朝贺,山呼万岁,就是那班功臣在长安者,无奈何也只得朝参。武氏自号为天册金轮智明文武神圣则天皇帝,改元垂拱元年,建国号曰大周。移皇唐七庙神主于太庙,追封武氏之父祖曾高七代皆为皇帝,妣皆为皇后。册立三宫六院,点集秀男为宫娥,张昌宗为正宫皇后,张易之为偏宫贵妃,后妃宫娥俱涂脂抹粉,并穿女人服色。这也是天意,故陰阳如此颠倒。诸武尽皆加封王爵,就是侞哺之儿,也封为公侯。一面发喜诏,颁行天下,大赦罪囚,只有李旦、马周、薛刚不在赦内。又将这班功臣乃是开国之人,-一加封爵位,各赐金帛,但不令他们掌握兵权。又封白马寺僧怀义和尚为护国大禅师,赐蟒袍并龙头禅杖,这和尚就是在兴龙庵与武氏有奸的王怀义。其余宠幸之臣,尽加显职,荣封三代。正是一子受王恩,全家食天禄。欲知后来如何,再看下回分解。