strong shǐ chéng xiàng mèng cì qì strong
史丞相梦赐器
shǐ chéng xiàng dēng kē shí nián qià sì shí yǐ wèi cè míng zhī shí qīng pín tè shén cháng dāng suì chú zhī xī suí lì xiǎng xiān jì bà jiù qǐn mèng ruò zài dū chéng èr zhōng guì rén chéng mǎ lái xuān huàn shén jí suì suí rù dà diàn xià wáng zhě zhèng zuò zuǒ yòu jīn zǐ shì lì róng wèi huá shèng zhōng guì yǐn qū yè qǐ shǒu bài wǔ lèi rén xián cháo yí diàn tíng liǎng bàng gè shè yī àn jīn yín qì mǐn luó chén qí shàng jīng yíng duó mù wèi jǐ diàn shàng rén chuán hū fèng shèng zhǐ cì shǐ mǒu jīn qì ruò gān yín qì ruò gān fán sì bǎi qī shí jiàn shǐ kǒng zǒng hài yì mò zhī gǎn chéng liǎng qīng yī yē zhī shǐ bài nǎi guì xiè ér chū zhōng guì fù dǎo zhī hái guò jù chuān gāo qiáo fāng zhì shù bǎn shī zú zhuì shuǐ jì ér wù zhēng dàn rì yǐ yǔ bèi fū rén fū rén xiào yuē zuó yè dà nián jié mín sú suǒ zhòng wǒ jiā shàng wú bēi jiǔ luán ròu xū dù suì huá ān dé yǒu jīn yín rú shì zhī fù zhēn shì jiān guǐ xiāng xì wǔ ěr shǐ yì wèi zhī jiě yán yǐ ér zhuó shào xīng yǐ chǒu dì yú yī jì shǐ chōng tài xué guān zhì jǐ mǎo suì zì mì shū láng chú sī fēng láng wèi jiàn wáng zhí jiǎng cái sān suì jì yù fēi lóng zài tiān zhī ēn suì jī wèi fǔ xiāng qióng fù jí guì sān shí yú nián jì qián hòu xī jī zhèng yǔ mèng zhōng sì bǎi qī shí zhī shù tóng yī shí suǒ méng xiòng jué lún bèi jué fēi ǒu rán shén míng qí zhī zhī yǐ .
史丞相登科时.年恰四十矣.未策名之时.清贫特甚.尝当岁除之夕.随力享先.既罢就寝.梦若在都城.二中贵人乘马来.宣唤甚急.遂随入大殿下.王者正坐.左右金紫侍立.容卫华盛.中贵引趋谒.稽首拜舞.类人闲朝仪.殿庭两傍.各设一案.金银器皿.罗陈其上.晶荧夺目.未几.殿上人传呼.奉圣旨.赐史某金器若干.银器若干.凡四百七十件.史倥偬骇异.莫之敢承.两青衣掖之使拜.乃跪谢而出.中贵复导之还.过巨川高桥.方陟数板.失足坠水.悸而寤.正旦日.以语贝夫人.夫人笑曰.昨夜大年节.民俗所重.我家尚无杯酒脔肉.虚度岁华.安得有金银如是之富.真是奸鬼相戏侮耳.史亦为之解颜.已而擢绍兴乙丑第.逾一纪.始充太学官.至己卯岁.自秘书郎除司封郎.为建王直讲.财三岁.际遇飞龙在天之恩.遂跻位辅相.穷富极贵.三十余年.计前后锡赍.正与梦中四百七十之数同.一时所蒙.夐绝伦辈.决非偶然.神明其知之矣 。
strong yú yī láng fàng shēng strong
俞一郎放生
yú yī láng zhě jīng nán rén suī wèi shì jǐng xiǎo mín ér zhuān hǎo fàng shēng jí zhuāng sù shén fó xiàng shào xī sān nián wǔ yuè bèi bìng wēi kùn wèi èr guǐ zú zhuāi chū xíng huāng yě xián suì zhì yī hé jiàn lái zhě shén zhòng jiē shè shuǐ yǐ dù dú de cóng qiáo dào bǐ àn bié yǒu guǐ shǐ yǐn fēi qín zǒu shòu wàn jì jǐn lái yíng jiē shāo dǐ qián lù yòu yù qiān yú sēng jí yī mén lóu shǐ zhě dǎo rù wàng diàn shàng shí rén liè zuò zhe wáng zhě zhī fú wèn wèi hé suǒ yuē dì fǔ shí wáng yě pàn guān liǎng rén chí wén bù shì cè é yā wǎng diàn xià jiǎn shēng qián suǒ wéi wáng zhě wèn yǒu hé shàn yè kě yǐ fàng hái pàn guān yún cǐ rén tiān nián shàng yú yī jì bìng yǒu shú fàng wù mìng yǐ shòu shēng rén shēn zhě sān qiān yú hé zēng shòu èr jì wáng suì pàn yú yī běn shòu zhǐ liù shí sān suì jīn lái jì zēng èr jì rì xià chà tóng zǐ yā huí é liǎng qīng yī tóng yǐn xíng qīng cǎo lù zhì yī quē qiáng tuī qí bèi shǐ guò bù jué fù huó zuǒ shǒu zhǎng nèi yǒu zhū zì shù xíng bù kě rèn gài pī pàn yǔ yě
俞一郎者.荆南人.虽为市井小民.而专好放生.及装塑神佛像.绍熙三年五月.被病危困.为二鬼卒拽出.行荒野闲.遂至一河.见来者甚众.皆涉水以度.独得从桥到彼岸.别有鬼使引飞禽走兽万计.尽来迎接.稍抵前路.又遇千余僧.及一门楼.使者导入.望殿上十人列坐.著王者之服.问为何所.曰.地府十王也.判官两人.持文簿侍侧.俄押往殿下.检生前所为.王者问有何善业.可以放还.判官云.此人天年尚余一纪.并有赎放物命.已受生人身者三千余.合增寿二纪.王遂判俞一本寿只六十三岁.今来既增二纪.日下差童子押回.俄两青衣童引行青草路.至一缺墙.推其背使过.不觉复活.左手掌内有朱字数行.不可认.盖批判语也.
strong lǐ shì zhī strong
李似之
lǐ zǐ yuē zhuàn shēng liù zǐ zhǎng mí xìng cì mí lún mí dà jiē yù xiāng gòng wèi dì zi yuē yì gèng qí míng yǐ xū shēn lǐ bù nǎi dé yì xiān gǎi dì sì zǐ mí yuǎn yuē zhèng lù zhèng lù nián shí liù rù tài xué mèng rén gào yuē lǐ xiù cái jūn yǐ jí dì chū piàn zhǐ kuò èr cùn xǔ shàng yǒu mí xùn èr zì yǐ shì zhī lǐ yuē wǒ jiù míng mí yuǎn jīn wèi zhèng lù shì fēi wǒ qí rén yuē cǐ zhēn láng jūn yě hé yí zhī yǒu biàn lùn jiǔ zhī fāng wù pō xǐ dàn qí fù yán yì wèi gǎn bái yǐ gào mǔ liǔ fū rén fū rén wéi yán zhī suì lìng míng mí xùn ér yǐ shì zhī wèi zì hòu shù nián xiōng shì jǔ shàng shū zhǔ cáo zhōu yuān jù bù zǐ yuē bà yǎn qiān jiù yǎng shì zhī shì shàng shě bì yì guī shì páng bào bǎng zhě yī rén xiān zhì yuē yǐ kuí duō shì suǒ qí bǎng wú yǒu dàn tàn huái chū piàn zhǐ shàng shū lǐ mí xùn sān zì fāng yí wèi xìn shì zhī yún wǔ nián qián suǒ mèng qǐ fēi jīn rì shì hū zhǐ shàng guǎng xiá zì zhī dà xiǎo wú bù tóng dàn mèng zhōng bù zhe xìng ěr bì kě xìn yǐ ér guǒ rán shí dà guān wù zǐ yě yì sū cuì zhōng shuō
李子约撰生六子.长弥性.次弥伦、弥大.皆预乡贡未第.子约议更其名.以须申礼部.乃得易.先改第四子弥远曰正路.正路年十六.入太学.梦人告曰.李秀才.君已及第.出片纸阔二寸许.上有弥逊二字以示之.李曰.我旧名弥远.今为正路.是非我.其人曰.此真郎君也.何疑之有.辨论久之方寤.颇喜.惮其父严毅.未敢白.以告母柳夫人.夫人为言之.遂令名弥逊.而以似之为字.后数年.兄似矩尚书主曹州冤句簿.子约罢兖签就养.似之试上舍毕.亦归侍.旁报榜者一人先至.曰已魁多士.索其榜无有.但探怀出片纸.上书李弥逊三字.方疑未信.似之云.五年前所梦.岂非今日事乎.纸上广狭.字之大小.无不同.但梦中不著姓耳.必可信.已而果然.时大观戊子也.亦苏粹中说.
strong hú zǐ wén strong
胡子文
sū zhōu cháng shú xiàn fú shān dōng yuè xíng gōng miào mào shén yán shì rén hú zǐ wén chéng zuì rù miào wàng shàn è èr pàn guān xiāng duì xì chè qí è zhě bǐ tóng háng zhě yǐ wéi bù kě nǎi hái zhī guī zhì zhōu cì é yī shǐ lái yuē bèi pàn guān mìng shōu jūn zǐ wén yǐ xǐng yì zuì shí shì shén jù yán dào mò sòng jīn gāng jīng jì zhì miào liǎng rén xiāng xiàng zuò xī xiàng zhě nù shén chì yuē rǔ wèi shì rén dāng shí qù jiù hé dé wǔ wǒ duì yuē wèi kuáng yào suǒ mí liǎo bù zì jué yuàn gài wēi mìng yǐ guī bù yīng zi wén dàn mì sòng jīng zhì dì sān fēn èr rén jiē qǐ yòu èr zhāng zé jǔ shǒu jiā é dōng xiàng zhě jiě zhī yuē cǐ zi yī shí jiǔ shī yuán qí qíng shì kě shù nù zhě yuē zhèng yǐ tóng guān tài kuān shǐ rén gǎn ěr zi wén kòu tóu yuē mǒu néng sòng jīn gāng jīng ruò méng cì zhī gēng shēng dāng rì sòng qī juǎn yǐ bào nù zhě yuē ruò ěr yì yí xiǎo chéng yǐ suǒ zhí bǐ diǎn qí bèi yuē qù jué biàn shēn rú bīng suì wù suǒ diǎn chù shēng yī jū tòng bù kě rěn bǎi rì fāng yù zì shì rì chí jīng qī biàn suī jù rǒng bù gǎn chuò yè píng fǔ shuō
苏州常熟县福山东岳行宫.庙貌甚严.士人胡子文乘醉入庙.望善恶二判官相对.戏掣其恶者笔.同行者以为不可.乃还之.归至舟次.俄一使来曰.被判官命收君.子文已醒.忆醉时事甚惧.沿道默诵金刚经.既至庙.两人相向坐.西向者怒甚.叱曰.汝为士人.当识去就.何得侮我.对曰.为狂药所迷.了不自觉.愿丐微命以归.不应.子文但密诵经至第三分.二人皆起.又二章.则举手加额.东向者解之.曰.此子一时酒失.原其情似可恕.怒者曰.正以同官太宽.使人敢尔.子文扣头曰.某能诵金刚经.若蒙赐之更生.当日诵七卷以报.怒者曰.若尔亦宜小惩.以所执笔点其背.曰去.觉遍身如冰.遂寤.所点处生一疽.痛不可忍.百日方愈.自是日持经七遍.虽剧冗不敢辍.叶平甫说.
strong zōng yǎn qù hóu yāo strong
宗演去猴妖
fú zhōu yǒng fú xiàn néng rén sì hù shān lín shén nǎi shēng fù mí hóu yǐ ní guǒ sù wèi zhī hóu wáng suì yuè zī jiǔ suì wèi jū mín yāo suì sì dāng fú quán nán jiàn xīng huà sì jùn jiè cūn sú bù wén qí míng zāo zhī zhě chū zuò dà hán rè jiàn bìng kuáng bù shí yuán lí shēng mù zì tóu yú dì wǎng wǎng zhì sǐ xiǎo ér bèi hài yóu shèn yú shì cí zhě yì zhòng jì xuè wèi cháng yī rì gàn yě jì zhī bù quán zé zhào wū xí chéng yè zhì sì qián míng luó chuī jiǎo mù yuē qǔ shè sì zhòng wén zhī yì zhuàng zhōng jī gǔ yǔ xiāng yìng yán zhù shén zhàn xié xí rì shén mò zhī huò gǎi zhǎng lǎo zōng yǎn wén ér tàn yuē rǔ kě wèi zhì kǔ qí shā rǔ zhě jì shòu bào ér rǔ héng yín jí píng rén jī yè zhuǎn shēn hé shí kě tuō wèi sòng fàn yǔ dà bēi zhòu zī dù zhī shì yè dú zuò jiàn fù rén rén shēn hóu zú xuè wū zuǒ yè xià páng yī xiǎo hóu yāo xián tiě suǒ zhí liǎng shǒu bào nǚ zài bài yú qián yuē dì zǐ hóu wáng yě jiǔ bào chén yuān zhī tòng jīn lài fǎ lì dé jiě tuō shēng tiān gù lái zhì xiè fù qǐ jiě xiǎo hóu suǒ yǎn cóng zhī qiě shuō jì yuē hóu wáng jiǔ shòu yōu chén kǔ fǎ lì míng zī dé shàng tiān xū xìn zì xīn yuán shì fú líng guāng dòng yào méi zhōng biān tīng jì yǐ yòu bài ér wěn míng rì qǐ qí táng shī suǒ sān chóng gài qǐng nián céng wèi wū zhě shè zhòng zuǒ yè yǐ shì cháng shēn bì hóu fù xiǎo nǚ rú suǒ dǔ nǎi suì zhī bìng bù cóng sān shí yú qū yì jiē wū yuān xiāo chī zhī lèi suǒ wéi yě tóu zhī xī liú qí guài suì jué
福州永福县能仁寺护山林神.乃生缚猕猴.以泥裹塑.谓之猴王.岁月滋久.遂为居民妖祟.寺当福泉南剑兴化四郡界.村俗怖闻其名.遭之者初作大寒热.渐病狂不食.缘篱升木.自投于地.往往致死.小儿被害尤甚.于是祠者益众.祭血未尝一日干也.祭之不痊.则召巫觋乘夜至寺前.鸣锣吹角.目曰取摄.寺众闻之.亦撞钟击鼓与相应.言助神战.邪习日甚.莫之或改.长老宗演闻而叹曰.汝可谓至苦.其杀汝者既受报.而汝横淫及平人.积业转深.何时可脱.为诵梵语大悲咒资度之.是夜独坐.见妇人人身猴足.血污左腋.下旁一小猴.腰闲铁索絷两手.抱女再拜于前.曰.弟子猴王也.久抱沉冤之痛.今赖法力.得解脱生天.故来致谢.复乞解小猴索.演从之.且说偈曰.猴王久受幽沉苦.法力冥资得上天.须信自心元是佛.灵光洞耀没中边.听偈已.又拜而稳.明日启其堂.施锁三重.盖顷年曾为巫者射中左腋.以是常深闭.猴负小女如所睹.乃碎之.并部从三十余躯.亦皆乌鸢枭鸱之类所为也.投之溪流.其怪遂绝.
strong fú zhōu liǎng yuàn dēng strong
福州两院灯
fú zhōu zuǒ yòu sī lǐ yuàn měi suì shàng yuán bì kōng yù shè jiào yīn dà zhāng dēng yǐ huá mí xiàng jiǎo wèi yī jùn zuì shèng chù jiù jiē qǔ bàn sēng sì shào xīng gēng wǔ shì láng zhāng gōng yuān dào zuò shǒu mìng wú rǎo sēng tú yù lì jì wú suǒ chū chǐ bù jí nǎng suì xiāng shuài qiáng wèi zhī qián yī xī zuǒ sī lǐ chén guàn mèng zhū yī lì zhe píng shàng zé yī tíng xià yuē shè jiào qián yǐ fú yòu yuàn guān qǔ míng dàn yǒu fù wàn qián chí shū zhì qǔ ér shì nǎi mǐn qīng lìng yǐ zhù yòu yuàn zhě fāng sòng hái cì qún lì yuē jīn xī jiào shì zhèng kǔ fá shǐ liú zhī hé hài chén yì wù zuó mèng nǎi zì dá lìng shū ér qǔ qí jīn jiào yán zhī wài qí fèi wú yú shì suī chū yú yī shí zhī wù rán míng míng zhī zhōng gài xiān dìng yǐ guàn shuō
福州左右司理院.每岁上元.必空狱设醮.因大张灯.以华靡相角.为一郡最盛处.旧皆取办僧寺.绍兴庚午.侍郎张公渊道作守.命毋扰僧徒.狱吏计无所出.耻不及曩岁.相率强为之.前一夕.左司理陈爟.梦朱衣吏著平上帻揖庭下.曰.设醮钱已符右院关取.明旦.有负万钱持书至.取而视.乃闽清令以助右院者.方送还次.群吏曰.今夕醮事.正苦乏使.留之何害.陈亦悟昨梦.乃自答令书.而取其金.醮筵之外.其费无余.是虽出于一时之误.然冥冥之中.盖先定矣.爟说.
strong jiàng xiàn lǎo rén strong
绛县老人
zhōu gōng cái zì zi měi wēn zhōu rén zhèng hé chū wèi jiàng zhōu jiàng xiàn wèi yán xí jìn zhōu guò gū shè shān jìn yè zhēn rén cí fāng xià shān yī rén cǎo yī yā jì zuò dào zuǒ nì zhōu yuē zūn guān dà hǎo rán xū guò liù shí fāng kuài zhōu shí nián sān shí yú yòu yǔ jiàng shǒu tóng xìng shǒu wèi jīng yíng jiàn shū shù zhāng zì yì hòu rèn dāng gǎi zhì wén qí yán pō nù ér yán bù yǐ yì fèn fèn qǔ jiàn yù jī zhī hū téng shàng shù miǎo fù yuè xià rù mù gēn xué zhōng zhōu jǔ jiàn jī shù qí rén hū yuē wǒ nǎi qīng yáng yě yǔ gōng chéng yán hé xiāng kǔ rú cǐ zhōu shě qù huì rì jiāng mù jí zhǐ shān xià dǐ zhōng yǒu dào rén xiān zài yǐ yī hè jí pū tiě guǐ zì suí yī zhōu yuē tiān qì chà hán néng yǐn yī bēi hū jiǔ zhì lěng bù kě yǐn dào rén huà àn zuò huǒ zì zhì bēi qí shàng é xiàng jí rè yǐn bì hán yú lì xùn bì xián fù xùn zhōu miàn yuē wèi jūn fú chú bù xiáng jūn jīn rì bì jiàn yì wù jù yǐ qián shì gào yuē shì yǐ shì yǐ rán yì bù zú guài jūn zhī zhī hū cǐ zhèng xī suǒ yù lǚ dòng bīn lǎo shù jīng bèi yě yòu qǔ lǐ zhǎ gòng shí shí luò rì xié zhào bàn shàng zhǎ jiē zuò wǔ sè xiào yuē lüè jiàn zhāng huà shǒu duàn dài yè gè jiù qǐn fú dàn háng dào rén yǐ qǐ yuē yù yǔ jūn kuǎn yǔ ér xíng lǐ shén jù nài hé shì rì rù yì jìng báo wǎn bù zhí yì shě jiù mín jiā jiǎ shì tiě guǐ hū zhì yuē xiān shēng yǐ zuó rì bù chéng kuǎn jīn dāng xiāng jiù lìng wǒ xiān xié jiǔ guǒ lái zhōu yuē xiān shēng ān zài yuē zhì yǐ zhōu chū yíng yáo wàng dào rén kuà hè qù dì shù chǐ ér xíng jì zhì mín shuài qī zǐ yǐ xià luó bài dào rén yì wèi jiē zhī yuē ěr jiā jiē wú yàng fǒu mín guì bái yuē xiàn wèi zhì fāng huàn wú bàn ér xiān shēng ǒu lái mǒu jiā yǒu mài miàn shì yòu dé lǘ ròu yù zuò bù tuō wèi gōng hé rú dào rén hàn zhī mín yī zuò dōng xiàng ér zhōu wèi kè shí bà bù zhì qiáng xià gòng yǐn zhōu lián yǐn mǎn pō zuì bù jué zuò shuì jí xǐng dàn tiě guǐ zài bàng yuē xiān shēng bù néng dài yǐ qù yǐ xiàn yī táo shén dà yuē xiān shēng lìng jūn shí cǐ dāng zhōng shēn wú bìng hòu bā shí nián xiāng huì yú luó fú shān zhōu xùn xiè qiě zèng qián èr bǎi dà xiào yuē wǒ hé suǒ yòng cháng yī ér bié zhǐ gù xián yǐ bú jiàn mín yuē shì gǔ jiàng xiàn lǎo rén yě jīn wèi dì xiān shí yī yóu rén xián shí zhī zhě jiē guò bǎi suì mǒu zì shǎo huò jiàn zhī jīn yì bā shí yǐ zhōu shǐ huǐ hèn guǒ lián jiǎn èr shí yú nián fǔ dé jīng zhì hòu jiān jìn zòu yuàn shào xīng shí liù nián yǐ zhēng dàn cháo yè gǎn jí zhào xiāng rén lín liàng gōng fàn jù yán píng shēng suǒ lǚ nǎi jí cǐ shì yòu sān rì ér wáng shòu zhǐ liù shí bā suǒ wèi luó fú zài huì zhī yǔ bù kě xiǎo yún lín jūn shuō.
周公才、字子美.温州人.政和初.为绛州绛县尉.沿檄晋州.过姑射山.进谒真人祠.方下山.一人草衣丫髻坐道左.睨周曰.尊官大好.然须过六十方快.周时年三十余.又与绛守同姓.守为经营荐书数章.自意后任当改秩.闻其言颇怒.而言不已.益忿忿.取剑欲击之.忽腾上树杪.复跃下入木根穴中.周举剑击树.其人呼曰.我乃青羊也.与公诚言.何相苦如此.周舍去.会日将暮.即止山下邸中.有道人先在.以一鹤及仆铁鬼自随.揖周曰.天气差寒.能饮一杯乎.酒至冷不可饮.道人画案作火字.置杯其上.俄项即热.饮毕.含余沥噀壁闲.复噀周面.曰.为君祓除不祥.君今日必见异物.具以前事告.曰.是矣是矣.然亦不足怪.君知之乎.此正昔所遇吕洞宾老树精辈也.又取鲤鲊共食.时落日斜.照柈上鲊.皆作五色.笑曰.略见张华手段.迨夜各就寝.拂旦行.道人已起.曰.欲与君款语.而行李甚遽.柰何.是日入邑境.薄晚不值驿舍.就民家假室.铁鬼忽至.曰.先生以昨日不成款.今当相就.令我先携酒果来.周曰.先生安在.曰.至矣.周出迎.遥望道人跨鹤.去地数尺而行.既至.民帅妻子以下罗拜.道人亦慰接之.曰.尔家皆无恙否.民跪白曰.县尉至.方患无伴.而先生偶来.某家有麦面.适又得驴肉.欲作不托为供何如.道人颔之.民揖坐东向.而周为客.食罢.步至墙下共饮.周连引满颇醉.不觉坐睡.及醒.但铁鬼在傍.曰.先生不能待.已去矣.献一桃甚大.曰.先生令君食此.当终身无病.后八十年相.会于罗浮山.周逊谢.且赠钱二百.大笑曰.我何所用.长揖而别.指顾闲已不见.民曰.是古绛县老人也.今为地仙.时一游人闲.识之者皆过百岁.某自少获见之.今亦八十矣.周始悔恨.果连蹇二十余年.甫得京秩.后监进奏院.绍兴十六年.以正旦朝谒感疾.召乡人林亮功饭.具言平生所履.乃及此事.又三日而亡.寿止六十八.所谓罗浮再会之语不可晓云.林君说。
strong huáng zǐ fāng strong
黄子方
huáng cóng zì zi fāng pú tián rén xuān hé chū wèi fú zhōu mǐn qīng lìng píng rì duō shū shí dàn rì shì ròu sì liǎng gōng mǔ wéi rén fāng yán bù wèi qiáng yù shí fāng xìng dào zàng jùn shǒu huáng miǎn zhòng shàng shū shang shǐ shí èr xiàn chí shū liǎn zhī mín cóng dú bù yīng mìng jì wén tā xiàn jiē shù bǎi wàn nǎi zì yì jùn yǐ jǐ fèng sì yuè shū zhī miǎn zhòng suī bù píng rán yǐ zhí zài bǐ mò gǎn jí nèi chén wèi lián fǎng shǐ zhě shù gàn yǐ sī jiē jù bù dá cháng qiè chǐ sī bào huì zòu shì jīng shī měi jiàn cháo shì bì yǐ yì è zhī yán dǐ cóng cháng rù shì huī miào wèn rǔ zài mǐn shí zhī shǔ xiàn yǒu xián lìng fǒu qí rén chū bù yì cuò è shī duì wéi yì cóng yī rén xìng míng jí kǒu chēng zàn zhī jí rì yǒu zhǐ gǎi jīng guān tōng pàn zhāng zhōu shǐ zhě jì chū shǐ dà kuì huǐ nǎi zhī jí rén zhī bào zhuǎn huò wéi fú rú cǐ liú tú nán shuō
黄琮、字子方.莆田人.宣和初.为福州闽清令.平日多蔬食.但日市肉四两供母.为人方严.不畏强御.时方兴道藏.郡守黄冕仲尚书裳使十二县持疏敛之民.琮独不应命.既闻他县皆数百万.乃自诣郡.以己俸四月输之.冕仲虽不平.然以直在彼.莫敢诘.内臣为廉访使者.数干以私.皆拒不答.常切齿思报.会奏事京师.每见朝士必以溢恶之言诋琮.尝入侍徽庙.问汝在闽时.知属县有贤令否.其人出不意.错愕失对.唯忆琮一人姓名.极口称赞之.即日有旨改京官通判漳州.使者既出.始大愧悔.乃知吉人之报.转祸为福如此.刘图南说.
strong zhāng qiān zhōng zhuàn strong
张谦中篆
zhāng yǒu zì qiān zhōng wú xīng dào shì yě yǐ zhuàn míng tiān xià wéi rén tuì jìng hào gǔ fēi gǔ wén suǒ yǒu zì zhé quē bù shū xuān hé zhōng nián yǐ qī shí yú zhōng shū shì láng lín yàn zhèn shū sàng qí mǔ wèi guó fū rén guī zàng yú hú jiāng kè mái míng qǐng zhuàn é shū wèi zì wèi wèi xià shān yàn zhèn yǐ wéi bù lèi jīn zì mìng qù zhī bù cóng yàn zhèn suī bù lè rán dù néng shū zhě wú chū qí yòu zé zhào suǒ qīn wěi qū juān shuō zhī qiě xǔ hòu xiè zhāng bù kě yuē shì sú wèi zì wǒ fǎ suǒ wú lín gōng bù kěn yòng yí yǐ jiàn hái jué bù yì yě yàn zhèn zhī bù kě qiáng suì zhǐ zì shì rén yì xián zhī yú bó jiù shěn zǔ rén wèi guī ān chéng yǔ zhāng shàn dàn qí rén bù gǎn qiú zì yī rì bèi jiǔ jí zào mén suǒ juàn yī duān zuò dà zì shù shí yóu gāo gǔ kě ài zhì jīn bǎo zàng zhī yǒu suǒ zhe fù gǔ biān xíng yú shì
张有、字谦中.吴兴道士也.以篆名天下.为人退静好古.非古文所有字.辄阙不书.宣和中.年已七十余.中书侍郎林彦振摅丧其母魏国夫人.归葬于湖.将刻埋铭.请篆额.书魏字为魏下山.彦振以为不类今字.命去之.不从.彦振虽不乐.然度能书者无出其右.则召所亲委曲镌说之.且许厚谢.张不可.曰.世俗魏字.我法所无.林公不肯用.宜以见还.决不易也.彦振知不可强.遂止.自是人益贤之.余伯舅沈祖仁.为归安丞.与张善.惮其人不敢求字.一日被酒.亟造门索绢一端.作大字数十.尤高古可爱.至今宝藏之.有所著复古编.行于世.
strong fèng chí shān strong
凤池山
fú zhōu mǐn xiàn dōng shí wǔ lǐ fèng chí shān qí shàng yǒu chí dōng xià bù hé sú chuán táng mò yǒu qiáo zhě cháng jiàn wǔ sè què qún yù yú bǐ yǐ gù dé míng qí nán gǔ shān shān zhī bàn yǒu yǒng quán sì fèng chí lì yān xī níng zhōng yuán zhāng jiǎn gōng jiàng chū shǒu fǎng zhī gǔ shān sì sēng dàn qí shù zhì wéi rǎo jià qí míng yú běi shān bào cí yuàn zhǔ sēng pō xiá féng yuán gōng zhī yì kè mù zuò fèng lì zhī xiǎo zhǎo shàng yǐ huì tǔ shuǐ gōng zhì dà xǐ wèi fù shī shù nián xián cān dà zhèng fèng chí zhī shì suì chéng xiān zhào hòu wēn zuǒ chéng yì chū shǒu yì xǐ wèi cǐ yóu qiě hé yuán gōng shī wèi jǐ yì zhì liǎng dì rán shí fēi zhēn fèng chí shān yě ér xiū zhèng rú cǐ qǐ ǒu rán xié
福州闽县东十五里凤池山.其上有池.冬夏不涸.俗传唐末有樵者.尝见五色雀群浴于彼.以故得名.其南鼓山.山之半有涌泉寺.凤池隶焉.熙宁中.元章简公绛出守.访之鼓山寺.僧惮其数至为扰.嫁其名于北山报慈院.主僧颇黠.逢元公之意.刻木作凤.立之小沼上.以喙吐水.公至大喜.为赋诗.数年闲参大政.凤池之事.遂成先兆.后温左丞益出守.亦喜为此游.且和元公诗.未几亦至两地.然实非真凤池山也.而休证如此.岂偶然邪.
strong gǔ tián chàng strong
古田倡
chén zhù zì mèng hé pú tián rén chóng níng chū dēng dì wèi fú zhōu gǔ tián wèi huò yì chàng zhōu shì zhōu néng shī zèng zhù jué jù yuē mèng hé cán yuè dào lóu xī yuè guò lóu xī mèng yǐ mí huàn qǐ yī shēng cháng duàn chù luò huā zhī shàng zhè gū tí shǒu jù gài yù zhù zì yě yòu chūn qíng shī yuē piē rán fēi guò shuí jiā yàn mò dì xiāng lái shén chù huā shēn yuàn rì zhǎng wú gè shì yī píng chūn shuǐ zì jiān chá hòu yǔ zhù zuò hé huān hóng shòu dài zì jīng yú nán shān jí lè yuàn cóng zhě zhī zhī gòng pái tà jiù jiě èr rén jiē huó yǐ ér shì bài zhù shī guān qù zhōu zhì shào xīng chū yóu zài jì lǎo qiě chǒu mén hù suì lěng luò yún
陈筑、字梦和.莆田人.崇宁初登第.为福州古田尉.惑邑倡周氏.周能诗.赠筑绝句曰.梦和残月到楼西.月过楼西梦已迷.唤起一声肠断处.落花枝上鹧鸪啼.首句盖寓筑字也.又春晴诗曰.瞥然飞过谁家燕.蓦地香来甚处花.深院日长无个事.一瓶春水自煎茶.后与筑作合欢红绶带.自经于南山极乐院.从者知之.共排闼救解.二人皆活.已而事败.筑失官去.周至绍兴初犹在.既老且丑.门户遂冷落云.
strong huá lì wèi jiān strong
猾吏为奸
fú zhōu lǎo xū xià huá zhě zì zhì píng shí wéi lì zhèng hé zhōng yǐ nián láo dé guān shǒu wěi sì jì cháng yán yuè jùn jiāng duō yǐ wú bù wéi qí dǎng suǒ qī bù néng qī zhě wéi dé èr rén yān qí yī chéng gōng pì shī mèng qí yī luó chóu lǎo jī luó gōng chū jīng míng rén mò gǎn fàn hòu yì yǒu xià kě rù yún luó hào xué měi dú shū bì yán jiū yì yì gǒu yǒu de zé yí rán cháng xiào huò wèi huì yì zé sāo shǒu chí chóu lì cì qí cháng xiào jí bào dú yǐ rù suī bāo cáng jī xiè lüè bù wèn huò yù qí sāo shǒu suī xiǎo jiān qī wú bù fā zhāi yǐ gù dé ér qī zhī huá yuē bǐ hǎo dú shū shàng jiàn qī yú wú cáo kuàng yú tā zāi yòu sān shì jiē jùn shì zhèng dōng qīng shuō
福州老胥夏铧者.自治平时为吏.政和中.以年劳得官.首尾四纪.尝言阅郡将多矣.无不为其党所欺.不能欺者.惟得二人焉.其一程公辟.师孟其一罗俦老.畸罗公初精明.人莫敢犯.后亦有罅可入.云罗好学.每读书.必研究意义.苟有得.则怡然长啸.或未会意.则搔首踟踌.吏伺其长啸.即抱牍以入.虽包藏机械.略不问.或遇其搔首.虽小奸欺.无不发摘.以故得而欺之.铧曰.彼好读书.尚见欺于吾曹.况于他哉.右三事.皆郡士郑东卿说.
strong zhōu shǐ qīng strong
周史卿
zhōu shǐ qīng jiàn zhōu pǔ chéng rén yuán yòu chū rú jīng shī fù shěng shì zhōng tú yù dào zhě yún yún jí guī yǔ qī zǐ rù yóu guǒ shān liàn dān shēng jià jí jí shì dài fū jīng shān xià wú bù wǎng jiàn lǚ jí fǔ zì jiàn ān yí xuān zhōu kǔ zú jí bù néng xíng lái yè zhōu zhōu qǐng lǚ shēn zú zhí qián wèi bù qì lìng rén yǐ shàn shàn zhī shǎo qǐng zú dǐ huǒ rè zhì shàng chè xīn liáng jiǔ tòng suì yǐ fán zài shān èr shí nián dān chuí chéng yī xī fēng léi dà zuò pī lì shén zhèn xiǎo shì yào lú dān yǐ shī yǐ zhōu bù yì suì chū shén qiú zhī wèi qī yuē wǒ dāng lüè wǎng qī rì qiě fù huí wèi sǐ yě qiē wù fén wǒ qī rú qí yán zhōu píng shēng yǔ yī sēng shàn sēng yì zài tā shān jié lú wén zhōu sǐ lái diào lì quàn qí qī yuē xué dào zhī rén shì xíng hái rú fèn tǔ jì qù yǐ ān zú xī qī xìn sēng yán qì ér fén zhī míng rì ér zhōu huí zé yǐ wú xíng tǐ kě shēng yǐ kōng zhōng duō duō zé qí qī ér qù yì rì sēng fù lái qī yǐ qián shì gào zhī sēng yuē wú shì fāng wén fù gù lái qián rì wèi cháng zhì nǎi wù mó suǒ huà yě qí jiā hòu zhì zhōu yǐng xiàng yú sēng shè rì lún yī xíng zhě fèng xiāng huǒ bì yú dì dé sì qián yòu liú cù yī wèng zhì jīn bù bài wǎng wǎng wéi rén qǔ qù rán wèi cháng jié xiàn rén liú xiáng yún yóu guǒ shān shén qiǎn ài qì xiàng suǒ rán fēi shén xiān suǒ jū yě xiáng shuō
周史卿.建州浦城人.元祐初.如京师赴省试.中途遇道者云云.即归与妻子入由果山炼丹.声价籍籍.士大夫经山下.无不往见.吕吉甫自建安移宣州.苦足疾不能行.来谒周.周请吕伸足直前为布气.令人以扇扇之.少顷足底火热.炙上彻心.良久痛遂已.凡在山二十年.丹垂成.一夕风雷大作.霹雳甚震.晓视药炉.丹已失矣.周不意.遂出神求之.谓妻曰.我当略往.七日且复回.未死也.切勿焚我.妻如其言.周平生与一僧善.僧亦在他山结庐.闻周死来吊.力劝其妻曰.学道之人.视形骸如粪土.既去矣.安足惜.妻信僧言.泣而焚之.明日而周回.则已无形体可生矣.空中咄咄.责其妻而去.异日僧复来.妻以前事告之.僧曰.吾适方闻讣故来.前日未尝至.乃悟魔所化也.其家后置周影像于僧舍.日轮一行者奉香火.必于地得四钱.又留醋一瓮.至今不败.往往为人取去.然未尝竭.县人刘翔云.由果山甚浅隘.气象索然.非神仙所居也翔说.