yuán wén
【原文】
liú xiù wèi dà sī mǎ shí, shě zhōng ér fàn fǎ, jūn shì lìng jì zūn gé shā zhī. xiù nù, mìng qǔ zūn, zhǔ bù chén fù jiàn yuē: míng gōng cháng yù zhòng jūn zhěng qí, zūn fèng fǎ bù bì, shì jiào lìng suǒ xíng, nài hé zuì zhī? xiù yuè, nǎi yǐ wèi cì jiān jiāng jūn, wèi zhū jiāng yuē: dāng bì jì zūn. wú shě zhōng ér fàn fǎ shàng shā zhī, bì bù sī zhū jiāng yě!
劉秀為大司馬時,舍中兒犯法,軍市令祭遵格殺之。秀怒,命取遵,主簿陳副諫曰:「明公常欲眾軍整齊,遵奉法不避,是教令所行,奈何罪之?」秀悅,乃以為刺奸將軍,謂諸將曰:「當避祭遵。吾舍中兒犯法尚殺之,必不私諸將也!」
féng shù píng
[馮述評]
fá bì zé lìng xíng, lìng xíng zé zhǔ zūn, shì zǔ suǒ yǐ néng dìng sì fāng zhī nán yě.
罰必則令行,令行則主尊,世祖所以能定四方之難也。