jīng
【經】
qī nián chūn, wáng zhēng yuè, xī shǔ shí jiāo niú jiǎo, gǎi bo niú.
七年春,王正月,鼷鼠食郊牛角,改卜牛。
xī shǔ yòu shí qí jiǎo, nǎi miǎn niú.
鼷鼠又食其角,乃免牛。
wú fá tán.
吳伐郯。
xià wǔ yuè, cáo bó lái cháo.
夏五月,曹伯來朝。
bù jiāo, yóu sān wàng.
不郊,猶三望。
qiū, chǔ gōng zǐ yīng qí shuài shī fá zhèng.
秋,楚公子嬰齊帥師伐鄭。
gōng huì jìn hóu qí hóu sòng gōng wèi hóu cáo bó jǔ zi zhū zi qǐ bó jiù zhèng.
公會晉侯、齊侯、宋公、衛侯、曹伯、莒子、邾子、杞伯救鄭。
bā yuè wù chén, tóng méng yú mǎ líng.
八月戊辰,同盟於馬陵。
gōng zhì zì huì.
公至自會。
wú rù zhōu lái.
吳入州來。
dōng, dà yú.
冬,大雩。
wèi sūn lín fù chū bēn jìn.
衛孫林父出奔晉。
chuán
【傳】
qī nián chūn, wú fá tán, tán chéng. jì wén zǐ yuē: zhōng guó bù zhèn lǚ, mán yí rù fá, ér mò zhī huò xù, wú diào zhě yě fū! shī yuē: bù diào hào tiān, luàn mí yǒu dìng. qí cǐ zhī wèi hū! yǒu shàng bù diào, qí shuí bù shòu luàn? wú wáng wú rì yǐ! jūn zǐ yuē: zhī jù rú shì, sī bù wáng yǐ.
七年春,吳伐郯,郯成。季文子曰:「中國不振旅,蠻夷入伐,而莫之或恤,無吊者也夫!《詩》曰:『不吊昊天,亂靡有定。』其此之謂乎!有上不弔,其誰不受亂?吾亡無日矣!」君子曰:「知懼如是,斯不亡矣。」
zhèng zi liáng xiāng chéng gōng yǐ rú jìn, jiàn qiě bài shī.
鄭子良相成公以如晉,見且拜師。
xià, cáo xuān gōng lái cháo.
夏,曹宣公來朝。
qiū, chǔ zi zhòng fá zhèng, shī yú fàn. zhū hóu jiù zhèng. zhèng gòng zhòng hóu yǔ jūn chǔ shī, qiú yún gōng zhōng yí, xiàn zhū jìn. bā yuè, tóng méng yú mǎ líng, xún chóng láo zhī méng, qiě jǔ fú gù yě. jìn rén yǐ zhōng yí guī, qiú zhū jūn fǔ.
秋,楚子重伐鄭,師於氾。諸侯救鄭。鄭共仲、侯羽軍楚師,囚鄖公鍾儀,獻諸晉。八月,同盟於馬陵,尋蟲牢之盟,且莒服故也。晉人以鍾儀歸,囚諸軍府。
chǔ wéi sòng zhī yì, shī hái. zi zhòng qǐng qǔ yú shēn lǚ yǐ wèi shǎng tián, wáng xǔ zhī. shēn gōng wū chén yuē: bù kě. cǐ shēn lǚ suǒ yǐ yì yě, shì yǐ wèi fù, yǐ yù běi fāng. ruò qǔ zhī, shì wú shēn lǚ yě. jìn zhèng bì zhì yú hàn. wáng nǎi zhǐ. zi zhòng shì yǐ yuàn wū chén. zi fǎn yù qǔ xià jī, wū chén zhǐ zhī, suì qǔ yǐ xíng. zi fǎn yì yuàn zhī. jí gòng wáng jí wèi, zi zhòng zǐ fǎn shā wū chén zhī zú zi yán zi dàng jí qīng yǐn fú jì jí xiāng lǎo zhī zǐ hēi yào, ér fēn qí shì. zi zhòng qǔ zi yán zhī shì, shǐ shěn yǐn yǔ wáng zǐ bà fèn zǐ dàng zhī shì, zi fǎn qǔ hēi yào yǔ qīng yǐn zhī shì. wū chén zì jìn yí èr zi shū yuē: ěr yǐ chán tè tān lán shì jūn, ér duō shā bù gū. yú bì shǐ ěr bà yú bèn mìng yǐ sǐ.
楚圍宋之役,師還。子重請取於申、呂以為賞田,王許之。申公巫臣曰:「不可。此申、呂所以邑也,是以為賦,以御北方。若取之,是無申、呂也。晉、鄭必至於漢。」王乃止。子重是以怨巫臣。子反欲取夏姬,巫臣止之,遂取以行。子反亦怨之。及共王即位,子重、子反殺巫臣之族子閻、子盪及清尹弗忌及襄老之子黑要,而分其室。子重取子閻之室,使沈尹與王子罷分子盪之室,子反取黑要與清尹之室。巫臣自晉遺二子書曰:「爾以讒慝貪惏事君,而多殺不辜。余必使爾罷於奔命以死。」
wū chén qǐng shǐ yú wú, jìn hóu xǔ zhī. wú zi shòu mèng shuō zhī. nǎi tōng wú yú jìn. yǐ liǎng zhī yī zú shì wú, shě piān liǎng zhī yī yān. yǔ qí shè yù, jiào wú chéng chē, jiào zhī zhàn chén, jiào zhī pàn chǔ. zhì qí zi hú yōng yān, shǐ wèi xíng rén yú wú. wú shǐ fá chǔ, fá cháo, fá xú. zi zhòng bèn mìng. mǎ líng zhī huì, wú rù zhōu lái. zi zhòng zì zhèng bèn mìng. zi zhòng zǐ fǎn yú shì hū yī suì qī bèn mìng. mán yí shǔ yú chǔ zhě, wú jǐn qǔ zhī. shì yǐ shǐ dà, tōng wú yú shàng guó. wèi dìng gōng è sūn lín fù.
巫臣請使於吳,晉侯許之。吳子壽夢說之。乃通吳於晉。以兩之一卒適吳,舍偏兩之一焉。與其射御,教吳乘車,教之戰陳,教之叛楚。寘其子狐庸焉,使為行人於吳。吳始伐楚,伐巢,伐徐。子重奔命。馬陵之會,吳入州來。子重自鄭奔命。子重、子反於是乎一歲七奔命。蠻夷屬於楚者,吳盡取之。是以始大,通吳於上國。衛定公惡孫林父。
dōng, sūn lín fù chū bēn jìn. wèi hóu rú jìn, jìn fǎn qī yān.
冬,孫林父出奔晉。衛侯如晉,晉反戚焉。