wǒ xíng shān nán yǐ sān rì, rú shéng dà lù dōng xī chū
我行山南已三日,如繩大路東西出。
píng chuān wò yě wàng bù jìn, mài lǒng qīng qīng sāng yù yù
平川沃野望不盡,麥隴青青桑鬱郁。
dì jìn hán qín qì sú háo, qiū qiān cù jū fēn péng cáo mù xu lián yún mǎ tí jiàn, yáng liǔ jiā dào chē shēng gāo
地近函秦氣俗豪,鞦韆蹴踘分朋曹;苜蓿連雲馬蹄健,楊柳夾道車聲高。
gǔ lái lì lì xīng wáng chù, jǔ mù shān chuān shàng rú gù jiāng jūn tán shàng lěng yún dī, chéng xiàng cí qián chūn rì mù
古來歷歷興亡處,舉目山川尚如故;將軍壇上冷雲低,丞相祠前春日暮。
guó jiā sì jì shī zhōng yuán, shī chū jiāng huái wèi yì tūn huì kàn jīn gǔ cóng tiān xià, què yòng guān zhōng zuò běn gēn
國家四紀失中原,師出江淮未易吞;會看金鼓從天下,卻用關中作本根。