míng lì zǒu cháo shì, shān jū liáng dú nán
名利走朝市,山居良獨難。
kuàng fù shān zhōng rén, dú shū bù qiú guān
況復山中人,讀書不求官。
dōng yán yǒu jiā zhì, shū shì fāng zhàng kuān
東嵓有佳致,書室方丈寬。
bǐ měi yuán fū zǐ, xué dào rú guān lán
彼美元夫子,學道如觀瀾。
kǒng mèng zé yǒu yú, céng yán gāo wèi cán
孔孟澤有餘,曾顏膏未殘。
xiàng lái zhǒng dé shēn, zhí yǔ shān gēn pán
向來種德深,直與山根蟠。
zhī zǐ qǐ qí mén, gū fèng qiān yǔ hàn
之子起其門,孤鳳騫羽翰。
jì xié liáo ěr ěr, píng bù qīng yún duān
計偕聊爾耳,平步青雲端。
qiè lái yóu jīng shī, shì zǐ shì mù guān
朅來游京師,士子拭目觀。
lǐ bù tiān xià shì, wén méng jīn ōu hán
禮部天下士,文盟今歐韓。
yī jiàn shé xíng bèi, dài rú píng shēng huān
一見折行輩,殆如平生歡。
wǔ yú yǒng chūn fēng, qī zhe céng diǎn guān
舞雩詠春風,期著曾點冠。
wǔ yán zào píng dàn, xǔ shàng sū zhōu tán
五言造平淡,許上蘇州壇。
wǒ cháng dú zi shī, yī chàng ér sān tàn
我嘗讀子詩,一倡而三嘆。
shì rén fēi wú cái, duō wèi cái suǒ mán
世人非無才,多為才所謾。
gāo zhě zú dǐ hē, xià zhě huò xīn suān
高者足詆訶,下者或辛酸。
wú zi zhōng hòu zī, bù shòu báo sú màn
吾子忠厚姿,不受薄俗漫。
qíng yún yì zì gāo, yuān shuǐ shēng wú tuān
晴雲意自高,淵水聲無湍。
tā rì chuán wú dào, zhèng yào cái xíng wán
他日傳吾道,政要才行完。
huì shǐ zī shān míng, yǔ zi jù bù kān
會使茲山名,與子俱不刊。