què xiào chī jī wèn bǔ máng, ài xián dān shuì bìng wú fáng. duān xiáng shí lǐ fēi chá zuì, mào làn xū míng shì sè huāng.
卻笑痴姬問卜忙,愛閒耽睡病無妨。端詳實理非茶罪,冒濫虛名是色荒。
miào yǒu qīng yán rú shàng yào, bài guān xián dú dé qí fāng. fēng liú wèi fù chóng yáng chù, bìng cǎi zhū yú rù yǐn tāng.
妙友清言如上藥,稗官閒讀得奇方。風流未負重陽處,並采茱萸入飲湯。