táo lǐ hé xū chěng lì huá, yōu xián hái ràng huì lán pā. èr nán bìng chǔ zhī lián ǎi, shuāng měi jù shí fù zhuǎn xiá.
桃李何須騁麗華,幽閒還讓蕙蘭葩。二難並處枝連靄,雙美具時馥轉遐。
zì shì huā shén dān pì jìng, gù shū yì yǐng dào shān jiā. xié hú huā xià yōu rán zhuó, rèn pèi sāo rén wèi xǔ kuā.
自是花神耽僻靜,故舒異穎到山家。攜壺花下悠然酌,紉佩騷人未許誇。