shào nián wèi rú bù xí lì, tiān zǐ shì zhèng yè tíng wèi. ěr piāo xíng shū fēi suǒ kān, shǒu chí fǎ lǜ le mò wèi.
少年為儒不習吏,天子試政謁廷尉。耳剽刑書非所堪,手持法律了莫謂。
shì shí zhū bó cái guò rén, píng fǎn qīng zhòng chēng jué lún. yàn cháng bā jiǔ zhòng yì zhǐ, tán měi yī èr xiāng kāi chén.
是時朱博材過人,平反輕重稱絕倫。讞常八九中意指,談每一二相開陳。
rǎn rǎn fǔ zhōng qū dú jiǔ, tiáo tiáo hū bài xiá bāng shǒu. wàn lǐ qū chē zhàng cǐ shēn, yī zhāo tóu hé zāo duō kǒu.
冉冉府中趨獨久,迢迢忽拜遐邦守。萬里驅車仗此身,一朝投劾遭多口。
shì shì shēng chén ān kě zhī, rén shēng jù sàn gèng nán qī. hǎi nèi píng zōng gè piāo zhuǎn, tiān yá liǔ sè jǐ xiāng sī.
世事升沉安可知,人生聚散更難期。海內萍蹤各飄轉,天涯柳色幾相思。
wǒ běn yǔ jūn tóng lǐ hàn, shí nián bù jì yún zhōng hàn. chāng hé mén qián huì miàn shí, bǎ bì dào gù liǎng zēng tàn.
我本與君同里閈,十年不寄雲中翰。閶闔門前會面時,把臂道故兩增嘆。
zì yán péng zé zǎo guī lái, què xiào píng yuán shàng jī huàn. kàn jūn yí shì yǒu gāo qíng, shī lù hé céng qì bù píng.
自言彭澤早歸來,卻笑平原尚羈宦。看君遺世有高情,失路何曾氣不平。
bó mù chéng zhōu rù hú qù, shì wén fǔ fǒu zuò qín shēng.
薄暮乘舟入湖去,似聞撫缶作秦聲。