qiáo yù jīng chéng chén xiào zǐ, hūn yè jī rén wù shāng sǐ. chóu jiā qín fù rù qiū tái, duàn liàn yù chéng jiāng qì shì.
僑寓京城陳孝子,昏夜擊人誤傷死。讎家擒父入秋台,鍛煉獄成將棄市。
xiào zǐ yuān shēng rú nù léi, shā rén zhě wǒ qīn shǒu wèi. chén qíng fú quē xiàn tiān zǐ, wù xíng chén fù dāng xíng ér.
孝子冤聲如怒雷,殺人者我親手為。陳情伏闕獻天子,勿刑臣父當刑兒。
tiān zǐ lín xuān guān zòu zhá, niàn cǐ wù shāng fēi gù shā. kuàng néng qiú sǐ dài qīn shēn, tè mìng chōng jūn ráo zhòng fǎ.
天子臨軒觀奏札,念此誤傷非故殺。況能求死代親身,特命充軍饒重法。
gǔ lái xiào xíng néng dòng tiān, kāi píng zhī xíng wú yī nián. chóng féng ēn yòu huán xiāng lǐ, bú shì huáng tiān shuí shǐ rán.
古來孝行能動天,開平之行無一年。重逢恩宥還鄉里,不是皇天誰使然。
tiān yì jūn ēn xū jì qǔ, kè gǔ míng xīn yí zì xǔ. zhī jūn jīn rì bù wàng qīn, tā rì lín wēi kěn wàng zhǔ.
天意君恩須記取,刻骨銘心宜自許。知君今日不忘親,他日臨危肯忘主。