shé shēng luò luò shuí yǔ yǒu, dà dǐ chāng kuáng cháng shǐ jiǔ. zì fēn mào líng sì bì pín, jiāo yóu wǎng wǎng jiē bái shǒu.
佘生落落谁与友,大抵猖狂常使酒。自分茂陵四壁贫,交游往往嗟白首。
xiǎo jì diāo chóng qǐ yǒu míng, yī shí lǎn jié dì hé xiōng. jì mò dàn liú xuán cǎo zài, cóng tā bái yǎn màn xiāng qīng.
小技雕虫岂有名,一时揽结弟和兄。寂寞但留玄草在,从他白眼漫相轻。
tú qióng wú nài bù bīng kū, què xiàng tiān yá zǒu lù lù. ruò dào qióng jiāo bù shì qíng, zú yīn shuí fù dào kōng gǔ.
途穷无奈步兵哭,却向天涯走碌碌。若道穷交不世情,足音谁复到空谷。
xǔ shēng zhèng shēng qì xióng zāi, tóu wǒ míng zhū hǎi shàng lái. kāng kǎi piàn yán lù gān dǎn, zòng héng wàn lǐ zǒu fēng léi.
许生郑生气雄哉,投我明珠海上来。慷慨片言露肝胆,纵横万里走风雷。
gèng yǒu fāng shēng gē bái xuě, tīng zhī bù jué shēng bēi yān. chén shēng chǐ dú yǎ chēng qí, sān tàn yáo huá zhuī wǎng zhé.
更有方生歌白雪,听之不觉声悲咽。陈生尺牍雅称奇,三叹瑶华追往哲。
wú dǎng fēng liú yì shào nián, zhōng yuán biān mǐ shì zhōu xuán. fù zhì jīn shēng yuán bù jiàn, jié jiāo níng lùn tuó zhōng qián.
吾党风流异少年,中原鞭弭誓周旋。赋掷金声元不贱,结交宁论橐中钱。
jiē bǐ qīn qīn ròu shí zhě, qí rén wò chuò qí yīn yǎ. yī yán bù hé biàn fú yī, ān yòng rì xī nòng bēi jiǎ.
嗟彼骎骎肉食者,其人龌龊其音哑。一言不合便拂衣,安用日夕弄杯斝。
hé liáng bié jiǔ jiàn jiāo qíng, yǐ jiàn dāng nián qì bù píng. xū jiǎ páo réng lián fàn shū, jiàn lí zhù zì hé jīng qīng.
河梁别酒见交情,倚剑当年气不平。须贾袍仍怜范叔,渐离筑自和荆卿。
wǒ jīn piān zhōu xiàng hé suǒ, qǐ wéi shēng lí lèi rú yǔ. dì xiōng hú hǎi zuò xiāng wàng, yǎn dǐ ér cáo zú yǔ yǔ.
我今扁舟向何所,岂为生离泪如雨。弟兄湖海坐相望,眼底儿曹足与语。