kè huái duān bù wéi qiū bēi, dà lǎo fān rán qù guó shí. shuāi fèng mán láo kuáng sǒu tàn, xiá ōu níng xiàng hǎi wēng yí.
客懷端不為秋悲,大老翻然去國時。衰鳳謾勞狂叟嘆,狎鷗寧向海翁疑。
rén guī yàn hòu yīng fēi wǎn, chūn dào méi biān shàng qiàn shī. tā rì ān chē yuǎn xiāng zhào, nà néng bù chū zhǒng lóng kuí.
人歸雁後應非晚,春到梅邊尚欠詩。他日安車遠相召,那能不出踵龍夔。