màn xiàng kōng guī wèn bié lí, nián lái dí fú yǐ nán qī. shī lín yīng xī fēi péng zǎo, chū yù réng bēi yè gǎo chí!
漫向空閨問別離,年來翟茀已難期。失林應惜飛蓬早,出獄仍悲曳縞遲!
qǐ wèi liú bīn hái duàn fà, liáo yīn nìng fú gù dī méi. tiān yá yì yǒu dāo tóu mèng, qià shì wū shān huà shí shí.
豈為留賓還斷髮,聊因佞佛故低眉。天涯亦有刀頭夢,恰是巫山化石時。