gǔ lái yóu wù duō jiāo měi, jiā guó qīng wēi shǐ yú cǐ
古來尤物多嬌美,家國傾危始於此。
lǜ zhū lóu qián hóng fěn kōng, mǎ wéi pō xià huā diàn wěi
綠珠樓前紅粉空,馬嵬坡下花鈿委。
hé sì qiáo gōng zhī èr wá, fā yún bù tì nóng rú yā
何似喬公之二娃,發雲不剃濃如鴉。
qīng chéng yán sè hé zú xiàn, guò rén cái huì zhēn kān kuā
傾城顏色何足羨,過人才慧真堪誇。
shēn yuàn wú rén chūn rì hǎo, bù xiù yuān yāng bèi qíng nǎo
深院無人春日好,不繡鴛鴦被情惱。
lín fēng bìng yǐ shuāng tóu lián, shǒu bà bīng shū xì lùn tǎo
臨風並倚雙頭蓮,手把兵書細論討。
dà qiáo yǐ zuò sūn láng fēi, xiǎo qiáo yòu zuò zhōu láng qī
大喬已作孫郎妃,小喬又作周郎妻。
shè jī zhì shèng miào wú dí, shuí wèi pō mù shēng shēn guī
設機制勝妙無敵,誰謂頗牧生深閨。
cáo mán tí bīng lái chì bì, qiān lǐ jīng qí bì yún hēi
曹瞞提兵來赤壁,千里旌旗蔽雲黑。
shuǐ jūn bǎi wàn jiāng nài hé, wú xià yì guān jù shī sè
水軍百萬將奈何,吳下衣冠俱失色。
xiǎo wá rèn xí néng yùn chóu, piāo piāo shā qì héng qīng qiū
小娃衽席能運籌,飄飄殺氣橫清秋。
guān jīn yǔ shàn fēng cǎi fā, wěi zāi gōng jǐn lái shū zhōu
綸巾羽扇風采發,偉哉公瑾來舒州。
běi jūn pà jiàn nán fēng qǐ, liè huǒ qí shāo zhú lú wěi
北軍怕見南風起,烈火齊燒舳艫尾。
mèng dé líng dīng pǐ mǎ táo, qiáng lǔ huī fēi fù liú shuǐ
孟德零丁匹馬逃,檣櫓灰飛付流水。
tāo tāo jù làng gāo rú tiān, dí rén bù gǎn lái gē chuán
滔滔巨浪高如天,敵人不敢來戈船。
qián kūn cóng cǐ xiàn nán běi, pán wō ōu lù chéng ān mián
乾坤從此限南北,盤渦鷗鷺成安眠。
fù rén zì gǔ wú zhuān zhì, huà shī gù xiě tú zhòng yì
婦人自古無專制,畫師故寫圖中意。
zhào kuò tú néng dú fù shū, táng táng bā chǐ néng wú kuì
趙括徒能讀父書,堂堂八尺能無愧。